• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Ngọa hổ tàng long (3 Viewers)

  • Ngọa hổ tàng long - Chương 63

Cô vẫn chưa quên, sự khó khăn và bối rối ngày hôm nay đều là do Tôn Hàn đem đến.


Nụ cười trên mặt Tôn Hàn dần nhạt đi.


“Giữa chúng ta có cần thiết phải xa cách như thế không?”


“Quan hệ giữa chúng ta? Anh đã quên quan hệ giữa chúng ta là gì rồi sao?”, Liễu Y Y thấy vô cùng nực cười.


Sau khi bình tĩnh lại, Tôn Hàn cũng biết rằng không thể nào chỉ dùng một hai chuyện đã khiến Liễu Y Y quên đi chuyện năm đó được.


Anh cũng muốn nói ra chân tướng chuyện năm đó, nhưng lại nghĩ rằng vẫn chưa đúng lúc.


Sau khi trầm mặc giây lát, Tôn Hàn lại khôi phục dáng vẻ lạnh lùng thường ngày, anh nói với giọng điệu cứng rắn: “Anh sẽ không lấy lại quà đã tặng, dù em có thích cái đồng hồ kim cương này hay không thì cứ cầm lấy đi”.


“Vẫn là câu nói đó, trước khi em chưa trở thành quán quân của bộ phận tiêu thụ suốt ba tháng của công ty thời trang Sâm Uy thì em không có tư cách nêu điều kiện với anh. Ngày mai là lại đi làm rồi, cố lên!”


“Sao anh lại ngang ngược như vậy?!”. Liễu Y Y thấy hơi xấu hổ, Tôn Hàn hoàn toàn không chịu nói lý lẽ.


Nhưng Liễu Y Y không nhận được bất cứ lời hồi đáp nào, Tôn Hàn đã nhắm mắt giả ngủ.


Sau khi Liễu Y Y đến nhà, Từ Khang Niên liền cho người lái xe đưa Tôn Hàn về.


Một đêm yên tĩnh.


….


Ngày hôm sau.


Sau khi Liễu Y Y đến tầng làm việc của công ty thì phát hiện bầu không khí của công ty hơi kỳ lạ, hầu hết các nhân viên đều có vẻ mặt rất lạ lùng.


Cô gái ngồi cạnh bàn Liễu Y Y tên là Lý Nghệ, cũng là nhân viên tiêu thụ vừa mới vào làm, và cũng là đồng nghiệp duy nhất mà Liễu Y Y có thể nói chuyện sau khi đi làm cả ngày thứ sáu tuần trước.


“Lý Nghệ, hôm nay có chuyện gì vậy? Sao vẻ mặt mọi người đều kỳ lạ thế?”


Lý Nghệ nhìn xung quanh rồi nói nhỏ với Liễu Y Y: “Công ty bách hóa Near luôn hợp tác với công ty chúng ta không hài lòng với Tổng giám đốc Tôn mới nhậm chức của công ty chúng ta, vì thế nên đã đơn phương chấm dứt đơn hàng mùa thu trị giá hàng chục triệu tệ với công ty chúng ta!”


“Bên trên rất coi trọng chuyện này, giờ Tổng giám đốc Tôn và giám đốc Lý đang bàn chuyện này trong văn phòng”.


“Nghe mọi người nói e là Tổng giám đốc Tôn không ngồi cái ghế đó được bao lâu nữa!”


Liễu Y Y ngẩn ra, cô tất nhiên biết giám đốc Lý là ai, đó là Tổng giám đốc trước đây được lên trụ sở chính, Lý Tông Đạo.


Cô lại thấy khó hiểu: “Giám đốc Lý vẫn ở công ty sao?”


“Vốn là không ở đây nữa, nhưng xảy ra chuyện thế này, giám đốc Lý đã chủ động xin ở lại chi nhánh Giang Châu chúng ta vào khoảng thời gian mấu chốt này”.


Nói rồi Lý Nghệ lại ghé sát vào tai cô, khẽ nói: “Em nghe nói giám đốc Lý làm vậy là vì giúp phó Tổng giám đốc Vương Bách Xuyên đuổi Tổng giám đốc Tôn đi! Nói thật thì em thấy vị trí của Tổng giám đốc Tôn cũng lung lay lắm. Tổng giám đốc Tôn là cậu ấm nhà giàu đến để đánh bóng tên tuổi, xét về những thủ đoạn chốn thương trường thì đâu thể là đối thủ của giám đốc Lý và Vương Bách Xuyên được!”


Nghe thấy vậy, tâm trạng vốn đang phấn khởi của Liễu Y Y liền giảm đi một nửa, cô lo lắng liếc nhìn về phía phòng họp.


Tôn Hàn là cậu ấm nhà giàu cô có thể đoán được, nếu không sao anh vừa ra tù đã giàu có như thế được.


Nhưng Tôn Hàn vì cô mà chọc vào Vương Bách Xuyên, chính vì thế mà anh bị đối phó cũng là vì cô.


Khoảng mười phút sau, Tôn Hàn đột nhiên đi ra rồi gõ hai cái vào bàn làm việc của Liễu Y Y: “Đi vào văn phòng của tôi”.


Liễu Y Y đi theo anh vào văn phòng. Cô đứng trước bàn làm việc của anh, tâm trạng hơi xuống dốc.


“Tôn Hàn, anh tìm tôi có chuyện gì?”


Tôn Hàn dùng giọng điệu làm việc: “Ở công ty hãy gọi tôi là Tổng giám đốc Tôn”.


“Anh…”


Liễu Y Y không thích thái độ kiêu ngạo này của anh, nhưng vẫn sửa lại: “Tổng giám đốc Tôn”.


“Ừ, nói ngắn gọi thôi nhé. Công ty bách hóa Near muốn hủy đơn hàng mùa thu trị giá hàng chục triệu tệ, giám đốc Lý đã đến tìm tôi, nói rằng công ty bách hóa Near là khách hàng lâu dài của công ty chúng ta, vô cùng quan trọng. Ông ta cho tôi ba ngày, dù thế nào cũng phải lấy lại đơn hàng này về”.


“Chuyện này tôi giao cho cô!”


Giọng điệu Tôn Hàn lạnh nhạt, mang theo chút xa cách. Điều này khiến Liễu Y Y cảm thấy như anh đã biến thành một con người khác.


“Nếu không lấy được đơn hàng về thì sẽ thế nào?”, Liễu Y Y hỏi với giọng điệu bất an.


Tôn Hàn nói thẳng: “Nếu không lấy được thì tôi sẽ phải cuốn xéo khỏi đây!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Hoàng Thúc Không Biết Xấu Hổ
Hổ Tế convert
  • 5.00 star(s)
  • Dương Tiêu Đường Mộc Tuyết

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom