Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 100
Hàn Đông không biết Hoàng Văn Vận sinh ra hứng thú với thân phận của mình, hắn cung kính ngồi xuống trước mặt bí thư Hoàng, sau đó dùng giọng cung kính nói:
- Bí thư Hoàng, tôi và giám đốc Ngưu của tập đoàn Kỳ Vọng đã tọa đàm với nhau, chuyện lần này phát sinh ảnh hưởng không nhỏ, vì vậy anh ấy nói phải tiến thêm một bước khảo sát, sau đó mới quyết định chuyện đầu tư.
Hoàng Văn Vận gật đầu nói:
- Đã xảy ra chuyện như vậy, tâm tình của giám đốc Ngưu giảm thấp là điều khó tránh khỏi, nhưng việc đầu tư thì cậu phải theo sát, đây là chuyện quan trọng với thị trấn Triệu Hoa, thậm chí là cực kỳ có ý nghĩa với huyện Phú Nghĩa chúng ta.
Hàn Đông nói:
- Bí thư Hoàng cứ yên tâm, tôi sẽ cố gắng làm tốt công tác với giám đốc Ngưu...
- À, tôi tin cậu có thể làm tốt.
Hoàng Văn Vận mỉm cười nói:
- Nếu người của tập đoàn Kỳ Vọng do cậu tìm đến, chuyện đàu tư cậu có thể theo sát cả quá trình, có vấn đề gì sẽ phối hợp xử lý.
- Nhưng...Bí thư Hoàng, bây giờ tập đoàn Kỳ Vọng chủ yếu do phòng công thương tiếp đãi.
Hàn Đông có chút buồn bực, vì sao Hoàng Văn Vận cứ cứng nhắc cột chặt chuyện của tập đoàn Kỳ Vọng lên người mình? Điều này cũng không giống với thái độ của Thẩm Tòng Phi.
Hoàng Văn Vận cười nói:
- Tiểu tử cậu lại muốn lười biếng phải không? Tuy công tác tiếp đãi do phòng công thương phụ trách, nhưng tập đoàn Kỳ Vọng do cậu kéo đến, cậu thân là bí thư thị trấn Triệu Hoa, đầu tư vào thị trấn là trách nhiệm của cậu.
Hàn Đông muốn nói thêm gì đó nhưng Hoàng Văn Vận đã mất vui nói:
- Được rồi, sự việc đã được quyết định, cậu cũng đừng chọn ba lấy bốn, làm tốt thì đó là công của câu, nếu không tốt thì tôi sẽ truy cứu trách nhiệm.
- Được rồi, tôi sẽ cố hết sức.
Hàn Đông bất đắc dĩ nói, bí thư Hoàng rõ ràng đã quyết định chuyện của mình rồi.
Hoàng Văn Vận trợn mắt nói:
- Cái gì mà cố hết sức, phải làm cho xong, nếu không thì cậu đừng làm bí thư thị trấn Triệu Hoa nữa, mà về công tác ở cục thống kê.
Hàn Đông đi từ trong phòng làm việc của Hoàng Văn Vận ra ngoài, tâm tình rất bức bối, nhưng cũng không có biện pháp nào khác, ai bảo người ta là bí thư huyện ủy, mà mình chỉ là bí thư thị trấn?
Giữa trưa Hàn Đông và Lữ Nam Phương cùng Ngưu Chí Không ăn cơm ở một quán cơm gần bệnh viện Phú Nghĩa, hắn nói đến trưa mình phải xuống nhận chức, đây là sắp xếp của huyện ủy, nếu không phải có chuyện xảy ra vào chiều qua, sáng hôm nay đã cùng tổ chức xuống Triệu Hoa rồi.
- Không có gì, anh Đông, anh cứ làm chính sự, tôi tạm thời ở chỗ này, hì hì, sự việc không giải quyết tốt sẽ không về.
Lữ Nam Phương cười ha hả nói.
Ngưu Chí Không bĩu môi nói:
- Tôi thấy cậu say không phải vì rượu, chuẩn bị tiếp tục sự nghiệp xem tướng tay nữa rồi à?
- Hì hì, xem tướng tay chỉ là sở thích nghiệp dư mà thôi.
Lữ Nam Phương cười nói, rãnh rổi quá cũng chán, vì vậy hắn không nhịn được phải trêu chọc các cô y tá bệnh viện, nhìn bộ dạng của các nàng thì hắn cảm thấy rất vui vẻ.
Hàn Đông nói:
- Điều này là tùy cậu, nhưng cũng không nên làm tổn thương con gái nhà người ta, cuối tuần tôi sẽ quay lại, mọi người cùng uống vài ly.
Đến chiều Hàn Đông lên xe ở huyện ủy, cả nhóm người đi xuống thị trấn Triệu Hoa, lần này Phùng Chấn Hoa không xuống dưới, đi cùng có thường ủy huyện ủy, trưởng phòng tổ chức Tôn Nghĩa Phương, mặt khác còn có phó phòng tổ chức Trần Dân Tuyển, đồng thời còn có Hầu Tây Bình.
Đến thị trấn Triệu Hoa, Trần Dân Tuyển đọc quyết định bổ nhiệm của huyện ủy, Tôn Nghĩa Phương đại biểu cho huyện ủy để phát biểu vài lời, câu nói rỗng tuếch, không mặn không nhạt, phần lớn chỉ là nói nhảm.
Căn cứ vào quyết định của hội nghị thường ủy huyện ủy, bổ nhiệm Hàn Đông làm bí thư thị trấn Triệu Hoa; Hầu Tây Bình làm phó bí thư thị trấn, đồng thời đề nghị hội đồng nhân dân để Hầu Tây Bình làm phó chủ tịch thị rấn, thay mặt chủ tịch; Đặng Đạt Hòa trở thành chủ nhiệm văn phòng thị trấn Triệu Hoa.
Sau đó Hàn Đông có vài lời phát biểu ngắn gọn, nói rằng nhất định sẽ đoàn kết tất cả sức mạnh của thị trấn để toàn lực nắm vững và gấp rút phát triển kinh tế, không phụ lòng kỳ vọng của huyện ủy. Vị chủ tịch thị trấn mới nhận chức là Hầu Tây Bình cũng phát biểu vài lời, hắn rất khiêm tốn, nói là nhất định sẽ cố gắng làm tốt công tác, giúp đỡ lãnh đạo, giải bài toán khó dưới sự bố trí của lãnh đạo huyện ủy và thị trấn.
Còn hai kẻ gây ra chuyện xấu là Vũ Kiến và Tiếu Anh Hà cũng được huyện ủy cho ra xử lý tương ứng, Vũ Kiến đến làm phó cục trưởng cục lâm nghiệp, Tiếu Anh Hà làm phó chủ tịch mặt trận tổ quốc thị trấn Triệu Hoa, coi như tương lai chính trị của hai người bọn họ đã bị chặt đứt.
Đám người ở ủy ban thị trấn Triệu Hoa thật sự có kẻ vui có kẻ buồn vì bổ nhiệm của huyện ủy lần này, buồn bực nhất chính là Chu Ngọc Vinh, vốn hắn cho rằng mình ném một đá trúng ba chim, vừa đập vào mặt Vũ Kiến, thuận tiện đả kích Hàn Đông, sau đó mình sẽ thuận tiện ngồi lên vị trí bí thư. Nào ngờ sự kiện dễ dàng bị điều tra ra, không những không đánh vào mặt Hàn Đông, còn làm cho đối phương tiến thêm một bước, hơn nữa hắn còn bị phó bí thư Phùng Chấn Hoa điện thoại phê bình một trận, nói hắn sau này nên thành thật, làm tốt công tác phối hợp với Hàn Đông, sau này kẹp đuôi làm người.
Người vui vẻ nhất tất nhiên là Đặng Đạt Hòa, tuy cũng không được làm ủy viên đảng ủy thị trấn, nhưng hắn làm đến chức vụ chủ nhiệm văn phòng thị trấn, bây giờ muốn tiến thêm một bước chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi. Hơn nữa thông qua sự kiện lần này đã làm cho Đặng Đạt Hòa hiểu rõ, chỉ cần theo sát Hàn Đông thì sẽ là lựa chọn cực kỳ chính xác, sau này cần phải bám thật chặt lãnh đạo mới được.
Tất nhiên cũng có người cảm thấy thất lạc, ví dụ như Cam Vĩ Lâm. Lần trước hắn hy vọng mình có thể làm chủ tịch thị trấn, kết quả là bị Hàn Đông cướp mất, lần này Hàn Đông tiến lên thêm một bước nhưng Huyện ủy lại để cho Hầu Tây Bình đến thay chân, coi như đánh tan tất cả hy vọng của hắn. Điều quan trọng là sau này quyền lên tiếng của hắn ở thị trấn Triệu Hoa ngày càng nhỏ, trước kia khi còn Vũ Kiến thì có thể ngăn chân được Hàn Đông, bây giờ sợ rằng chỉ có thể ổn định công tác mới là tốt nhất.
Ngoài ra Lâm Phương Tri cũng có chút thất vọng, nhưng ngay sau đó đã có quyết định, sau này nhất định phải theo sát bước chân của Hàn Đông.
Sau khi mở hội nghị cán bộ thị trấn Triệu Hoa thì Tôn Nghĩa Phương cũng không ở lại dùng cơm, tình huống trước mắt thì Triệu Hoa đã nằm trong tay của Hoàng Văn Vận, nếu hắn ở lại ăn cơm cũng rất xấu hổ, cũng không cần nể mặt bọn họ làm gì cho mệt.
Sau khi đưa tiễn người của phòng tổ chức huyện ủy, Hàn Đông nói với Đặng Đạt Hòa:
- Đạt Hòa, anh sắp xếp đi, tối nay mọi người sẽ dùng cơm, mời các vị ủy viên đảng ủy và phó chủ tịch thị trấn, coi như đón gió tẩy trần.
Đặng Đạt Hòa gật đầu nói;
- Bí thư, anh xem nên ăn gì?
Hàn Đông mỉm cười, Đặng Đạt Hòa này rõ ràng suy nghĩ rất khéo:
- Tất nhiên là cá sông, hôm nay chủ yếu là tiệc đón gió cho chủ tịch Hầu, tất nhiên cần phải dùng đặc sản Triệu Hoa.
Buổi tối dùng cơm ai cũng vui vẻ hòa thuận, Hàn Đông dù nói chỉ uống ba ly nhưng mỗi lần mời rượu chỉ nhấp môi mà thôi, điều này cũng đã quá quen, cũng không ai quan tâm. Hầu Tây Bình có tửu lượng khá tót, ai mời cũng không từ chối, có thể nói là một mình uống một cân rượu trắng của thôn An Khê, ai cũng phải sợ hãi.
Hầu Tây Bình có tâm tình khá tốt, hắn đến thị trấn Triệu Hoa để hợp tác với hàn đông, coi như đi theo tích lũy chiến tích, nói không chừng sau này còn tiến lên một bước. Dù sao bây giờ hắn cũng chưa đến bốn mươi, sau này muốn phát triển lên cấp xử cũng không là vấn đề. Hắn cũng nghe thấy những gì phát sinh từ tối qua đến hôm nay ở huyện Phú Nghĩa, hắn cảm thấy Hàn Đông chắc chắn có bối cảnh, hơn nữa lại còn trẻ, tương lai không thể dự đoán được.
- Bí thư Hàn, tôi mời anh một ly, sau này sẽ làm ra sự nghiệp lớn dưới sự lãnh đạo của bí thư.
Hầu Tây Bình đứng lên dùng hai tay nâng ly rượu nói.
- Bí thư Hoàng, tôi và giám đốc Ngưu của tập đoàn Kỳ Vọng đã tọa đàm với nhau, chuyện lần này phát sinh ảnh hưởng không nhỏ, vì vậy anh ấy nói phải tiến thêm một bước khảo sát, sau đó mới quyết định chuyện đầu tư.
Hoàng Văn Vận gật đầu nói:
- Đã xảy ra chuyện như vậy, tâm tình của giám đốc Ngưu giảm thấp là điều khó tránh khỏi, nhưng việc đầu tư thì cậu phải theo sát, đây là chuyện quan trọng với thị trấn Triệu Hoa, thậm chí là cực kỳ có ý nghĩa với huyện Phú Nghĩa chúng ta.
Hàn Đông nói:
- Bí thư Hoàng cứ yên tâm, tôi sẽ cố gắng làm tốt công tác với giám đốc Ngưu...
- À, tôi tin cậu có thể làm tốt.
Hoàng Văn Vận mỉm cười nói:
- Nếu người của tập đoàn Kỳ Vọng do cậu tìm đến, chuyện đàu tư cậu có thể theo sát cả quá trình, có vấn đề gì sẽ phối hợp xử lý.
- Nhưng...Bí thư Hoàng, bây giờ tập đoàn Kỳ Vọng chủ yếu do phòng công thương tiếp đãi.
Hàn Đông có chút buồn bực, vì sao Hoàng Văn Vận cứ cứng nhắc cột chặt chuyện của tập đoàn Kỳ Vọng lên người mình? Điều này cũng không giống với thái độ của Thẩm Tòng Phi.
Hoàng Văn Vận cười nói:
- Tiểu tử cậu lại muốn lười biếng phải không? Tuy công tác tiếp đãi do phòng công thương phụ trách, nhưng tập đoàn Kỳ Vọng do cậu kéo đến, cậu thân là bí thư thị trấn Triệu Hoa, đầu tư vào thị trấn là trách nhiệm của cậu.
Hàn Đông muốn nói thêm gì đó nhưng Hoàng Văn Vận đã mất vui nói:
- Được rồi, sự việc đã được quyết định, cậu cũng đừng chọn ba lấy bốn, làm tốt thì đó là công của câu, nếu không tốt thì tôi sẽ truy cứu trách nhiệm.
- Được rồi, tôi sẽ cố hết sức.
Hàn Đông bất đắc dĩ nói, bí thư Hoàng rõ ràng đã quyết định chuyện của mình rồi.
Hoàng Văn Vận trợn mắt nói:
- Cái gì mà cố hết sức, phải làm cho xong, nếu không thì cậu đừng làm bí thư thị trấn Triệu Hoa nữa, mà về công tác ở cục thống kê.
Hàn Đông đi từ trong phòng làm việc của Hoàng Văn Vận ra ngoài, tâm tình rất bức bối, nhưng cũng không có biện pháp nào khác, ai bảo người ta là bí thư huyện ủy, mà mình chỉ là bí thư thị trấn?
Giữa trưa Hàn Đông và Lữ Nam Phương cùng Ngưu Chí Không ăn cơm ở một quán cơm gần bệnh viện Phú Nghĩa, hắn nói đến trưa mình phải xuống nhận chức, đây là sắp xếp của huyện ủy, nếu không phải có chuyện xảy ra vào chiều qua, sáng hôm nay đã cùng tổ chức xuống Triệu Hoa rồi.
- Không có gì, anh Đông, anh cứ làm chính sự, tôi tạm thời ở chỗ này, hì hì, sự việc không giải quyết tốt sẽ không về.
Lữ Nam Phương cười ha hả nói.
Ngưu Chí Không bĩu môi nói:
- Tôi thấy cậu say không phải vì rượu, chuẩn bị tiếp tục sự nghiệp xem tướng tay nữa rồi à?
- Hì hì, xem tướng tay chỉ là sở thích nghiệp dư mà thôi.
Lữ Nam Phương cười nói, rãnh rổi quá cũng chán, vì vậy hắn không nhịn được phải trêu chọc các cô y tá bệnh viện, nhìn bộ dạng của các nàng thì hắn cảm thấy rất vui vẻ.
Hàn Đông nói:
- Điều này là tùy cậu, nhưng cũng không nên làm tổn thương con gái nhà người ta, cuối tuần tôi sẽ quay lại, mọi người cùng uống vài ly.
Đến chiều Hàn Đông lên xe ở huyện ủy, cả nhóm người đi xuống thị trấn Triệu Hoa, lần này Phùng Chấn Hoa không xuống dưới, đi cùng có thường ủy huyện ủy, trưởng phòng tổ chức Tôn Nghĩa Phương, mặt khác còn có phó phòng tổ chức Trần Dân Tuyển, đồng thời còn có Hầu Tây Bình.
Đến thị trấn Triệu Hoa, Trần Dân Tuyển đọc quyết định bổ nhiệm của huyện ủy, Tôn Nghĩa Phương đại biểu cho huyện ủy để phát biểu vài lời, câu nói rỗng tuếch, không mặn không nhạt, phần lớn chỉ là nói nhảm.
Căn cứ vào quyết định của hội nghị thường ủy huyện ủy, bổ nhiệm Hàn Đông làm bí thư thị trấn Triệu Hoa; Hầu Tây Bình làm phó bí thư thị trấn, đồng thời đề nghị hội đồng nhân dân để Hầu Tây Bình làm phó chủ tịch thị rấn, thay mặt chủ tịch; Đặng Đạt Hòa trở thành chủ nhiệm văn phòng thị trấn Triệu Hoa.
Sau đó Hàn Đông có vài lời phát biểu ngắn gọn, nói rằng nhất định sẽ đoàn kết tất cả sức mạnh của thị trấn để toàn lực nắm vững và gấp rút phát triển kinh tế, không phụ lòng kỳ vọng của huyện ủy. Vị chủ tịch thị trấn mới nhận chức là Hầu Tây Bình cũng phát biểu vài lời, hắn rất khiêm tốn, nói là nhất định sẽ cố gắng làm tốt công tác, giúp đỡ lãnh đạo, giải bài toán khó dưới sự bố trí của lãnh đạo huyện ủy và thị trấn.
Còn hai kẻ gây ra chuyện xấu là Vũ Kiến và Tiếu Anh Hà cũng được huyện ủy cho ra xử lý tương ứng, Vũ Kiến đến làm phó cục trưởng cục lâm nghiệp, Tiếu Anh Hà làm phó chủ tịch mặt trận tổ quốc thị trấn Triệu Hoa, coi như tương lai chính trị của hai người bọn họ đã bị chặt đứt.
Đám người ở ủy ban thị trấn Triệu Hoa thật sự có kẻ vui có kẻ buồn vì bổ nhiệm của huyện ủy lần này, buồn bực nhất chính là Chu Ngọc Vinh, vốn hắn cho rằng mình ném một đá trúng ba chim, vừa đập vào mặt Vũ Kiến, thuận tiện đả kích Hàn Đông, sau đó mình sẽ thuận tiện ngồi lên vị trí bí thư. Nào ngờ sự kiện dễ dàng bị điều tra ra, không những không đánh vào mặt Hàn Đông, còn làm cho đối phương tiến thêm một bước, hơn nữa hắn còn bị phó bí thư Phùng Chấn Hoa điện thoại phê bình một trận, nói hắn sau này nên thành thật, làm tốt công tác phối hợp với Hàn Đông, sau này kẹp đuôi làm người.
Người vui vẻ nhất tất nhiên là Đặng Đạt Hòa, tuy cũng không được làm ủy viên đảng ủy thị trấn, nhưng hắn làm đến chức vụ chủ nhiệm văn phòng thị trấn, bây giờ muốn tiến thêm một bước chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi. Hơn nữa thông qua sự kiện lần này đã làm cho Đặng Đạt Hòa hiểu rõ, chỉ cần theo sát Hàn Đông thì sẽ là lựa chọn cực kỳ chính xác, sau này cần phải bám thật chặt lãnh đạo mới được.
Tất nhiên cũng có người cảm thấy thất lạc, ví dụ như Cam Vĩ Lâm. Lần trước hắn hy vọng mình có thể làm chủ tịch thị trấn, kết quả là bị Hàn Đông cướp mất, lần này Hàn Đông tiến lên thêm một bước nhưng Huyện ủy lại để cho Hầu Tây Bình đến thay chân, coi như đánh tan tất cả hy vọng của hắn. Điều quan trọng là sau này quyền lên tiếng của hắn ở thị trấn Triệu Hoa ngày càng nhỏ, trước kia khi còn Vũ Kiến thì có thể ngăn chân được Hàn Đông, bây giờ sợ rằng chỉ có thể ổn định công tác mới là tốt nhất.
Ngoài ra Lâm Phương Tri cũng có chút thất vọng, nhưng ngay sau đó đã có quyết định, sau này nhất định phải theo sát bước chân của Hàn Đông.
Sau khi mở hội nghị cán bộ thị trấn Triệu Hoa thì Tôn Nghĩa Phương cũng không ở lại dùng cơm, tình huống trước mắt thì Triệu Hoa đã nằm trong tay của Hoàng Văn Vận, nếu hắn ở lại ăn cơm cũng rất xấu hổ, cũng không cần nể mặt bọn họ làm gì cho mệt.
Sau khi đưa tiễn người của phòng tổ chức huyện ủy, Hàn Đông nói với Đặng Đạt Hòa:
- Đạt Hòa, anh sắp xếp đi, tối nay mọi người sẽ dùng cơm, mời các vị ủy viên đảng ủy và phó chủ tịch thị trấn, coi như đón gió tẩy trần.
Đặng Đạt Hòa gật đầu nói;
- Bí thư, anh xem nên ăn gì?
Hàn Đông mỉm cười, Đặng Đạt Hòa này rõ ràng suy nghĩ rất khéo:
- Tất nhiên là cá sông, hôm nay chủ yếu là tiệc đón gió cho chủ tịch Hầu, tất nhiên cần phải dùng đặc sản Triệu Hoa.
Buổi tối dùng cơm ai cũng vui vẻ hòa thuận, Hàn Đông dù nói chỉ uống ba ly nhưng mỗi lần mời rượu chỉ nhấp môi mà thôi, điều này cũng đã quá quen, cũng không ai quan tâm. Hầu Tây Bình có tửu lượng khá tót, ai mời cũng không từ chối, có thể nói là một mình uống một cân rượu trắng của thôn An Khê, ai cũng phải sợ hãi.
Hầu Tây Bình có tâm tình khá tốt, hắn đến thị trấn Triệu Hoa để hợp tác với hàn đông, coi như đi theo tích lũy chiến tích, nói không chừng sau này còn tiến lên một bước. Dù sao bây giờ hắn cũng chưa đến bốn mươi, sau này muốn phát triển lên cấp xử cũng không là vấn đề. Hắn cũng nghe thấy những gì phát sinh từ tối qua đến hôm nay ở huyện Phú Nghĩa, hắn cảm thấy Hàn Đông chắc chắn có bối cảnh, hơn nữa lại còn trẻ, tương lai không thể dự đoán được.
- Bí thư Hàn, tôi mời anh một ly, sau này sẽ làm ra sự nghiệp lớn dưới sự lãnh đạo của bí thư.
Hầu Tây Bình đứng lên dùng hai tay nâng ly rượu nói.
Bình luận facebook