Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1144
Người lớn tiếng đề xuất ra ý kiến phản đối là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Bí thư Đảng ủy Công an Lưu Hằng Quang. Sắc mặt của ông ta nghiêm trọng, hình như là chịu sự khiêu khích rất lớn vậy, ông ta nói:
- Tôi cho rằng ba ứng cử viên mà Ban Tổ chức cán bộ nói ra đều không thích hợp ứng cử chức Giám đốc Sở Công an, không phải ba đồng chí này không ưu tú, mà là hiện trạng bây giờ của Sở Công an, sắp xếp ba người bọn họ qua đó chủ trì công tác là không thích hợp. Trong khoảng thời gian này, công tác của Sở Công an xuất hiện không ít vấn đề, ngoại trừ chuyện Mã Chi Long nhận hối lộ, thời gian trước lúc Chủ tịch tỉnh Hàn thị sát công tác, trên xe buýt còn xuất hiện chuyện tên trộm cướp của giết người, tình huống vô cùng ác liệt…
Nghe Lưu Hằng Quan nói như vậy, Hàn Đông khẽ nhíu mày, tên này cũng không biết rốt cuộc là xuất phát từ mục đích gì mà phản đối đề nghị này, tuy nhiên lúc Hàn Đông công tác ở tỉnh Tây Xuyên, Lưu Hằng Vũ đã là lãnh đạo Ủy ban nhân dân tỉnh, nhưng giữa hai người cũng không có quá nhiều lần gặp mặt, chỉ có thể nói là quen biết mà thôi, sau khi Hàn Đông đảm nhiệm Chủ tịch tỉnh Tây Xuyên, với ông ta càng không có tiếp xúc gì, cho dù có vài lần tiếp xúc ngắn, Lưu Hằng Quang biểu hiện cũng vô cùng khách sáo, loại khách sáo này cũng là từ nội tâm biểu hiện một tâm trạng tôn kính nhưng không muốn tiếp cận của ông ta đối với Hàn Đông.
Tuy nhiên hiện tại Lưu Hằng Quang cũng chỉ là nêu ví dụ mà nhắc tới mình, nhưng hiện tại là thảo luận vấn đề nhân sự, bất cứ câu nói của bất cứ người nào nói ra đều có mục đích.
“Hừ, tạm thời quan sát cái đã.”
Hàn Đông trong lòng thầm nghĩ, dù sao thì ý đồ của Lưu Hằng Quang rất nhanh sẽ có thể hiểu được.
“Chỉ là ông ta phản đối ý kiến của Ban Tổ chức cán bộ, như vậy trên thực tế chính là phản đối Dương Nho Kiệt đảm nhiệm Giám đốc Sở Công an, chẳng lẽ ông ta đối với Dương Nho Kiệt vô cùng bất mãn?”
Lại nói, tuy cảm giác Lưu Hằng Quang lợi dụng hiềm nghi của mình nhưng đối với Hàn Đông mà nói cũng coi là một cơ hội, chí ít lại có thêm một người giúp mình phủ định ý kiến của Ban Tổ chức cán bộ, mà ý kiến của Ban Tổ chức cán bộ trên thực tế là rất có khả năng thể hiện ý đồ của Phạm Đồng Huy, chỉ có phủ định ý đồ của Ban Tổ chức cán bộ trước, sau đó mới có khả năng đưa ra ứng cử viên mới.
Nghĩ đến đây Hàn Đông quyết định chờ một chút, xem người khác còn có ý kiến gì, hơn nữa Lưu Hằng Quang vội vã đứng ra, khẳng định ông ta không phải có một mình, đợi bọn họ biểu đạt ý kiến của mình đầy đủ trước rồi nói sau.
Sắc mặt của Phạm Đồng Huy lúc này trở nên đen lại, trước đó ông ta cũng không ngờ phản ứng của Lưu Hằng Quang lại kịch liệt như vậy. Trên thực tế Phạm Đồng Huy cũng biết lúc trước Dương Nho Kiệt có đắc tội với Lưu Hằng Quang. Do đó Dương Nho Kiệt trong lúc làm Phó bí thư Đảng ủy Công an bị Lưu Hằng Quang toàn lực khống chế, một chút thực quyền cũng không có, tuy nhiên may là tố chất tâm lý của Dương Nho Kiệt rất tốt, có thể nhẫn nhịn, như vậy cũng nhịn được vài năm, Phạm Đồng Huy vốn cảm thấy là Lưu Hằng Quang cũng coi như là đã trút được giận trong lòng, cho nên lần này trong lúc suy nghĩ ứng cử viên cho chức Giám đốc Sở Công an, Phạm Đồng Huy liền tiến cử Dương Nho Kiệt, dù sao thì con người này khả năng công tác cũng không tệ, hơn nữa con người không có vấn đề gì, điều này làm cho Phạm Đồng Huy cảm thấy để cho Dương Nho Kiệt đến Sở Công an, một mặt có thể khống chế cục diện, mặt khác cũng không cần lo Hàn Đông tiếp tục gây phiền phức cho y.
“Xem ra đã đánh giá cao lòng dạ của Lưu Hằng Quang.”
Phạm Đồng Huy buồn bực nghĩ đến. Cứ như vậy, vấn đề liên quan đến chuyện nhân sự của Sở Công an lần này không thể theo ý mình sắp xếp, thậm chí còn có khả năng ảnh hưởng đến sự chấp hành phương án nhân sự khác.
Đương nhiên, Phạm Đồng Huy cũng có thể lợi dụng quyền chủ động của Bí thư Tỉnh ủy. Dưới tình huống tranh luận trước mắt trực tiếp đem chương trình nghị sự gác lại, đợi lần khác mới thảo luận, nhưng chỉ là điều này cũng không phải là ý muốn của Phạm Đồng Huy, dù sao thì công tác của Sở Công an không thể không có người phụ trách, mà nếu lần này không quyết định được người chủ trì công tác, như vậy theo trình tự của tổ chức, Phó giám đốc thường vụ Sở Công an đương nhiệm Quách Kiến Minh đương nhiên trở thành người chủ trì công tác, mà điều này chính là điều Hàn Đông muốn thấy, và theo khả năng của Hàn Đông, nếu để Quách Kiến Minh chủ trì công tác, như vậy hắn rất có khả năng tiến hành hoạt động, từ đó để Quách Kiến Minh thật sự ngồi vững vị trí này, không cần nói cái khác, Hàn Đông có thể thông qua hoạt động bên trên để cho Bộ Công an khẳng định vị trí của Quách Kiến Minh, thì công tác của Tỉnh ủy liền rơi vào bị động.
Điều này cũng chính là nguyên nhân vì sao Phạm Đồng Huy gấp rút định ra ứng cử viên cho ghế Giám đốc Sở Công an, chỉ cần Tỉnh ủy định người trước, vậy thì Bộ Công an cũng không phủ định, nhưng nếu thời gian kéo dài quá, biến số sẽ nhiều.
Lưu Hằng Quang chậm rãi nhắc tới rất nhiều lý do, chính là chứng minh người trong hệ thống Đảng ủy Công an được sắp xếp đi chủ trì công tác ở Sở Công an là không thích hợp, tốt nhất là điều người từ lĩnh vực khác, như vậy ngược lại có lợi cho việc thực hiện công tác của Sở Công an được hoàn toàn chuyển biến và đột phá, về phần ứng cử viên cụ thể, Lưu Hằng Quang lại không có nói tới.
“Như vậy xem ra mục đích chủ yếu của Lưu Hằng Quang là phản đối ý kiến của Ban Tổ chức cán bộ đề ra, quấy đục nước.”
Hàn Đông trong lòng nghĩ thầm, ngay từ lúc mới bắt đầu hội nghị, thế cục diễn ra có chút bất ngờ, nhưng lại có lợi với Hàn Đông.
- Tôi thấy ý kiến của Ban Tổ chức cán bộ cũng khá tốt, theo như những lời của đồng chí Hằng Quang, khoảng thời gian trước đây, Sở Công an quả thực có chút vấn đề.
Rất nhiều mặt không như ý người, nhưng chính vì thế, chúng ta mới phải tuyển chọn người có nhiều kinh nghiệm công tác trong hệ thống công an chủ trì công tác, chỉ có như thế y mới có thể nhanh chóng làm quen với tình hình của Sở Công an, nhanh chóng làm tốt các hạng mục công tác, nếu điều người từ lĩnh vực khác qua, rất có khả năng vì không quen thuộc tình hình công tác mà chậm trễ nắm bắt cục diện, ngược lại bất lợi cho sự triển khai công tác, ba ứng cử viên mà Ban Tổ chức cán bộ vừa nhắc tới đều là những đồng chí có kinh nghiệm phong phú trong hệ thống công an, nghiệp vụ công tác vô cùng xuất sắc, đặc biệt là đồng chí Dương Nho Kiệt năng lực công tác vô cùng xuất sắc, tôi thấy là ứng cử viên thích hợp nhất.
Trưởng ban thư ký Hoàng Đào kiên quyết đứng về phía Phạm Đồng Huy, hơn nữa trực tiếp nêu tên Dương Nho Kiệt đảm nhiệm Giám đốc Sở công an.
Tuy rằng lời nói của Trưởng ban thư ký trong số Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy có thể nói là yếu nhất, nhưng trong tay ông ta nắm chắc một phiếu, phiếu này trong thời điểm mấu chốt rất có lợi.
Giọng điệu của Hoàng Đào cứng rắn, vừa dứt lời thì Phó chủ tịch thường trực Tiêu Hồng Bân liền giơ tay, chậm rãi nói:
- Vừa rồi nghe ý kiến của đồng chí Hoành Quốc và đồng chí Hằng Quang, kết hợp với tình hình của Ủy ban nhân dân tỉnh, tôi cho rằng đồng chí Dương Nho Kiệt đảm nhiệm Giám đốc Sở Công an là rất thích hợp, Dương Nho Kiệt năng lực công tác xuất sắc, làm người chính trực, bản tính tốt bụng, cho anh ta đảm nhiệm Giám đốc Sở Công an chắc có thể nhanh chóng nắm bắt công tác, nhanh chóng thay đổi tác phong làm việc của Sở Công an, Chủ tịch tỉnh Hàn cũng nhiều lần nhấn mạnh, chúng ta cần không ngừng cải thiện tác phong công tác của chúng ta, tôi tin rằng điểm này đồng chí Dương Nho Kiệt có thể làm được.
Hàn Đông quét mắt nhìn ông ta một cái, con người này rốt cuộc cũng ra mặt, hơn nữa xem ra đã nhất trí với Phạm Đồng Huy, nhưng người này nói gần nói xa nhắc đến mình giống như là Ủy ban nhân dân tỉnh đã nhất trí ý kiến. Từ sau khi Hàn Đông đến tỉnh Tây Xuyên, Tiêu Hồng Bân luôn tỏ vẻ rất khiêm tốn, gần như là trạng thái yên lặng, chỉ làm tốt chuyện của mình là được, nhưng Hàn Đông biết, con người này khẳng định không cam tâm như vậy mãi, y chỉ là chờ cơ hội mà thôi, việc điều chỉnh nhân sự lần này, y chắc là đã có giao dịch gì đó với Phạm Đồng Huy, dù sao thì ngoại trừ chọn người cho ghế Giám đốc Sở Công an còn có vài người khác phải điều chỉnh.
Nhưng Hàn Đông hiện tại cũng không vội, vì hiện giờ tình hình Tỉnh ủy vô cùng phức tạp, trên thực tế như một trận chiến rối loạn, đợi mọi người ra mặt hết rồi tính. Cuộc họp đến giờ này, Hàn Đông ngược lại thấy được cơ hội, chí ít là so với lúc đầu niềm tin vững hơn nhiều.
Hàn Đông không vội, vậy thì cùng Hàn Đông duy trì nhất trí là Hồng Tiến Phong và Chu Trọng Hạnh cũng không chút hoang mang.
Trước đây Hàn Đông và Chu Trọng Hạnh, Hồng Tiến Phong đưa ra hai phương án, hiện tại xem ra cho dù không thể thực hiện phương án thứ nhất vậy thì khả năng thực hiện phương án thứ hai cũng rất cao.
Trong phòng họp, trải qua thời gian im lặng ngắn ngủi, lại có người phát biểu.
Lần này là Phó bí thư, Ủy viên thường vụ, Bí thư Thành ủy thành phố Thục Đô - Trịnh Như Dân nói, là một trong những Phó bí thư lại là cán bộ trưởng thành từ tỉnh Tây Xuyên, lời nói của ông ta trong hội Ủy viên thường vụ cũng khá là có trọng lượng.
- Vừa rồi nghe qua ứng cứ viên của Ban Tổ chức cán bộ đưa ra đều vô cùng ưu tú, tôi tin bất luận bọn họ có ở cương vị nào, công tác cũng làm xuất sắc, nhưng từ đại cục mà nói, tôi cho rằng cho bọn họ đảm nhiệm Giám đốc Sở Công an là không thích hợp, Giám đốc Sở Công an lúc trước Mã Chi Long vừa có vấn đề, lại thêm bản thân công tác của Sở Công an có rất nhiều chỗ không hoàn thiện, muốn nhanh chóng có đột phá, chúng ta nhất định phải mở rộng tầm nhìn, tôi đề nghị cho Phó chủ tịch tỉnh đồng chí Lý Trạch Phong kiêm nhiệm Giám đốc Sở Công an, một mặt đồng chí Lý Trạch Phong quản lý công tác Tư pháp Công an, không tồn tại tình hình người ngoài ngành lãnh đạo người trong ngành, mặt khác đồng chí Lý Trạch Phong lúc trước lại không phải chủ yếu công tác trong chiến tuyến công an, cho nên tầm nhìn của ông ta cũng sẽ không bị hạn chế giống với người mà Ban Tổ chức cán bộ nhắc tới, tôi tin để đồng chí Lý Trạch Phong đảm nhiệm Giám đốc Sở Công an là có thể nhanh chóng xoay chuyển cục diện công tác của Sở Công an.
Hàn Đông trong lòng không kìm được mỉm cười, không ngờ ứng cử viên mà Trịnh Như Dân nhắc tới lại có chút bất ngờ, kết hợp ý kiến lúc trước của Lưu Hằng Quang, có thể thấy trước đó hai người này đã có trao đổi, bọn họ một mặt muốn cản trở ý đồ của Phạm Đồng Huy, mặt khác đề cử một cán bộ cấp Thứ trưởng kiêm nhiệm Giám đốc Sở Công an, làm cục diện rối loạn hơn.
Mà Trịnh Như Dân nhắc tới Lý Trạch Phong cũng coi là chuyện bình thường, dù gì Lý Trạch Phong quản lý công tác tư pháp công an, trong tình huống không có ứng cử viên khác tốt hơn, ông ta kiêm nhiệm Giám đốc Sở Công an là hoàn toàn hợp lý.
Có lẽ Trịnh Như Dân căn bản không nghĩ đến khả năng thông qua của đề nghị này, y đề ra chỉ là làm cho hướng đi của hội nghị càng thêm hỗn loạn hơn.
Mà đối với Hàn Đông mà nói là một cơ hội lớn, Lý Trạch Phong đã có ý đứng về phía mình, vậy thì thuận thế đưa ông ta lên chức Giám đốc Sở Công an không phải là đạt được mục đích khống chế Sở Công an của Hàn Đông sao.
Lúc này Lưu Hằng Quang phụ họa, nói:
- Tôi đồng ý đề nghị của đồng chí Trịnh Như Dân, do đồng chí Lý Trạch Phong tạm thời kiêm nhiệm Giám đốc Sở Công an là thích hợp, đợi đến khi điều kiện chín muồi, Tỉnh ủy có thể sắp xếp người khác đảm nhiệm Giám đốc Sở Công an mà.
- Tôi cho rằng ba ứng cử viên mà Ban Tổ chức cán bộ nói ra đều không thích hợp ứng cử chức Giám đốc Sở Công an, không phải ba đồng chí này không ưu tú, mà là hiện trạng bây giờ của Sở Công an, sắp xếp ba người bọn họ qua đó chủ trì công tác là không thích hợp. Trong khoảng thời gian này, công tác của Sở Công an xuất hiện không ít vấn đề, ngoại trừ chuyện Mã Chi Long nhận hối lộ, thời gian trước lúc Chủ tịch tỉnh Hàn thị sát công tác, trên xe buýt còn xuất hiện chuyện tên trộm cướp của giết người, tình huống vô cùng ác liệt…
Nghe Lưu Hằng Quan nói như vậy, Hàn Đông khẽ nhíu mày, tên này cũng không biết rốt cuộc là xuất phát từ mục đích gì mà phản đối đề nghị này, tuy nhiên lúc Hàn Đông công tác ở tỉnh Tây Xuyên, Lưu Hằng Vũ đã là lãnh đạo Ủy ban nhân dân tỉnh, nhưng giữa hai người cũng không có quá nhiều lần gặp mặt, chỉ có thể nói là quen biết mà thôi, sau khi Hàn Đông đảm nhiệm Chủ tịch tỉnh Tây Xuyên, với ông ta càng không có tiếp xúc gì, cho dù có vài lần tiếp xúc ngắn, Lưu Hằng Quang biểu hiện cũng vô cùng khách sáo, loại khách sáo này cũng là từ nội tâm biểu hiện một tâm trạng tôn kính nhưng không muốn tiếp cận của ông ta đối với Hàn Đông.
Tuy nhiên hiện tại Lưu Hằng Quang cũng chỉ là nêu ví dụ mà nhắc tới mình, nhưng hiện tại là thảo luận vấn đề nhân sự, bất cứ câu nói của bất cứ người nào nói ra đều có mục đích.
“Hừ, tạm thời quan sát cái đã.”
Hàn Đông trong lòng thầm nghĩ, dù sao thì ý đồ của Lưu Hằng Quang rất nhanh sẽ có thể hiểu được.
“Chỉ là ông ta phản đối ý kiến của Ban Tổ chức cán bộ, như vậy trên thực tế chính là phản đối Dương Nho Kiệt đảm nhiệm Giám đốc Sở Công an, chẳng lẽ ông ta đối với Dương Nho Kiệt vô cùng bất mãn?”
Lại nói, tuy cảm giác Lưu Hằng Quang lợi dụng hiềm nghi của mình nhưng đối với Hàn Đông mà nói cũng coi là một cơ hội, chí ít lại có thêm một người giúp mình phủ định ý kiến của Ban Tổ chức cán bộ, mà ý kiến của Ban Tổ chức cán bộ trên thực tế là rất có khả năng thể hiện ý đồ của Phạm Đồng Huy, chỉ có phủ định ý đồ của Ban Tổ chức cán bộ trước, sau đó mới có khả năng đưa ra ứng cử viên mới.
Nghĩ đến đây Hàn Đông quyết định chờ một chút, xem người khác còn có ý kiến gì, hơn nữa Lưu Hằng Quang vội vã đứng ra, khẳng định ông ta không phải có một mình, đợi bọn họ biểu đạt ý kiến của mình đầy đủ trước rồi nói sau.
Sắc mặt của Phạm Đồng Huy lúc này trở nên đen lại, trước đó ông ta cũng không ngờ phản ứng của Lưu Hằng Quang lại kịch liệt như vậy. Trên thực tế Phạm Đồng Huy cũng biết lúc trước Dương Nho Kiệt có đắc tội với Lưu Hằng Quang. Do đó Dương Nho Kiệt trong lúc làm Phó bí thư Đảng ủy Công an bị Lưu Hằng Quang toàn lực khống chế, một chút thực quyền cũng không có, tuy nhiên may là tố chất tâm lý của Dương Nho Kiệt rất tốt, có thể nhẫn nhịn, như vậy cũng nhịn được vài năm, Phạm Đồng Huy vốn cảm thấy là Lưu Hằng Quang cũng coi như là đã trút được giận trong lòng, cho nên lần này trong lúc suy nghĩ ứng cử viên cho chức Giám đốc Sở Công an, Phạm Đồng Huy liền tiến cử Dương Nho Kiệt, dù sao thì con người này khả năng công tác cũng không tệ, hơn nữa con người không có vấn đề gì, điều này làm cho Phạm Đồng Huy cảm thấy để cho Dương Nho Kiệt đến Sở Công an, một mặt có thể khống chế cục diện, mặt khác cũng không cần lo Hàn Đông tiếp tục gây phiền phức cho y.
“Xem ra đã đánh giá cao lòng dạ của Lưu Hằng Quang.”
Phạm Đồng Huy buồn bực nghĩ đến. Cứ như vậy, vấn đề liên quan đến chuyện nhân sự của Sở Công an lần này không thể theo ý mình sắp xếp, thậm chí còn có khả năng ảnh hưởng đến sự chấp hành phương án nhân sự khác.
Đương nhiên, Phạm Đồng Huy cũng có thể lợi dụng quyền chủ động của Bí thư Tỉnh ủy. Dưới tình huống tranh luận trước mắt trực tiếp đem chương trình nghị sự gác lại, đợi lần khác mới thảo luận, nhưng chỉ là điều này cũng không phải là ý muốn của Phạm Đồng Huy, dù sao thì công tác của Sở Công an không thể không có người phụ trách, mà nếu lần này không quyết định được người chủ trì công tác, như vậy theo trình tự của tổ chức, Phó giám đốc thường vụ Sở Công an đương nhiệm Quách Kiến Minh đương nhiên trở thành người chủ trì công tác, mà điều này chính là điều Hàn Đông muốn thấy, và theo khả năng của Hàn Đông, nếu để Quách Kiến Minh chủ trì công tác, như vậy hắn rất có khả năng tiến hành hoạt động, từ đó để Quách Kiến Minh thật sự ngồi vững vị trí này, không cần nói cái khác, Hàn Đông có thể thông qua hoạt động bên trên để cho Bộ Công an khẳng định vị trí của Quách Kiến Minh, thì công tác của Tỉnh ủy liền rơi vào bị động.
Điều này cũng chính là nguyên nhân vì sao Phạm Đồng Huy gấp rút định ra ứng cử viên cho ghế Giám đốc Sở Công an, chỉ cần Tỉnh ủy định người trước, vậy thì Bộ Công an cũng không phủ định, nhưng nếu thời gian kéo dài quá, biến số sẽ nhiều.
Lưu Hằng Quang chậm rãi nhắc tới rất nhiều lý do, chính là chứng minh người trong hệ thống Đảng ủy Công an được sắp xếp đi chủ trì công tác ở Sở Công an là không thích hợp, tốt nhất là điều người từ lĩnh vực khác, như vậy ngược lại có lợi cho việc thực hiện công tác của Sở Công an được hoàn toàn chuyển biến và đột phá, về phần ứng cử viên cụ thể, Lưu Hằng Quang lại không có nói tới.
“Như vậy xem ra mục đích chủ yếu của Lưu Hằng Quang là phản đối ý kiến của Ban Tổ chức cán bộ đề ra, quấy đục nước.”
Hàn Đông trong lòng nghĩ thầm, ngay từ lúc mới bắt đầu hội nghị, thế cục diễn ra có chút bất ngờ, nhưng lại có lợi với Hàn Đông.
- Tôi thấy ý kiến của Ban Tổ chức cán bộ cũng khá tốt, theo như những lời của đồng chí Hằng Quang, khoảng thời gian trước đây, Sở Công an quả thực có chút vấn đề.
Rất nhiều mặt không như ý người, nhưng chính vì thế, chúng ta mới phải tuyển chọn người có nhiều kinh nghiệm công tác trong hệ thống công an chủ trì công tác, chỉ có như thế y mới có thể nhanh chóng làm quen với tình hình của Sở Công an, nhanh chóng làm tốt các hạng mục công tác, nếu điều người từ lĩnh vực khác qua, rất có khả năng vì không quen thuộc tình hình công tác mà chậm trễ nắm bắt cục diện, ngược lại bất lợi cho sự triển khai công tác, ba ứng cử viên mà Ban Tổ chức cán bộ vừa nhắc tới đều là những đồng chí có kinh nghiệm phong phú trong hệ thống công an, nghiệp vụ công tác vô cùng xuất sắc, đặc biệt là đồng chí Dương Nho Kiệt năng lực công tác vô cùng xuất sắc, tôi thấy là ứng cử viên thích hợp nhất.
Trưởng ban thư ký Hoàng Đào kiên quyết đứng về phía Phạm Đồng Huy, hơn nữa trực tiếp nêu tên Dương Nho Kiệt đảm nhiệm Giám đốc Sở công an.
Tuy rằng lời nói của Trưởng ban thư ký trong số Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy có thể nói là yếu nhất, nhưng trong tay ông ta nắm chắc một phiếu, phiếu này trong thời điểm mấu chốt rất có lợi.
Giọng điệu của Hoàng Đào cứng rắn, vừa dứt lời thì Phó chủ tịch thường trực Tiêu Hồng Bân liền giơ tay, chậm rãi nói:
- Vừa rồi nghe ý kiến của đồng chí Hoành Quốc và đồng chí Hằng Quang, kết hợp với tình hình của Ủy ban nhân dân tỉnh, tôi cho rằng đồng chí Dương Nho Kiệt đảm nhiệm Giám đốc Sở Công an là rất thích hợp, Dương Nho Kiệt năng lực công tác xuất sắc, làm người chính trực, bản tính tốt bụng, cho anh ta đảm nhiệm Giám đốc Sở Công an chắc có thể nhanh chóng nắm bắt công tác, nhanh chóng thay đổi tác phong làm việc của Sở Công an, Chủ tịch tỉnh Hàn cũng nhiều lần nhấn mạnh, chúng ta cần không ngừng cải thiện tác phong công tác của chúng ta, tôi tin rằng điểm này đồng chí Dương Nho Kiệt có thể làm được.
Hàn Đông quét mắt nhìn ông ta một cái, con người này rốt cuộc cũng ra mặt, hơn nữa xem ra đã nhất trí với Phạm Đồng Huy, nhưng người này nói gần nói xa nhắc đến mình giống như là Ủy ban nhân dân tỉnh đã nhất trí ý kiến. Từ sau khi Hàn Đông đến tỉnh Tây Xuyên, Tiêu Hồng Bân luôn tỏ vẻ rất khiêm tốn, gần như là trạng thái yên lặng, chỉ làm tốt chuyện của mình là được, nhưng Hàn Đông biết, con người này khẳng định không cam tâm như vậy mãi, y chỉ là chờ cơ hội mà thôi, việc điều chỉnh nhân sự lần này, y chắc là đã có giao dịch gì đó với Phạm Đồng Huy, dù sao thì ngoại trừ chọn người cho ghế Giám đốc Sở Công an còn có vài người khác phải điều chỉnh.
Nhưng Hàn Đông hiện tại cũng không vội, vì hiện giờ tình hình Tỉnh ủy vô cùng phức tạp, trên thực tế như một trận chiến rối loạn, đợi mọi người ra mặt hết rồi tính. Cuộc họp đến giờ này, Hàn Đông ngược lại thấy được cơ hội, chí ít là so với lúc đầu niềm tin vững hơn nhiều.
Hàn Đông không vội, vậy thì cùng Hàn Đông duy trì nhất trí là Hồng Tiến Phong và Chu Trọng Hạnh cũng không chút hoang mang.
Trước đây Hàn Đông và Chu Trọng Hạnh, Hồng Tiến Phong đưa ra hai phương án, hiện tại xem ra cho dù không thể thực hiện phương án thứ nhất vậy thì khả năng thực hiện phương án thứ hai cũng rất cao.
Trong phòng họp, trải qua thời gian im lặng ngắn ngủi, lại có người phát biểu.
Lần này là Phó bí thư, Ủy viên thường vụ, Bí thư Thành ủy thành phố Thục Đô - Trịnh Như Dân nói, là một trong những Phó bí thư lại là cán bộ trưởng thành từ tỉnh Tây Xuyên, lời nói của ông ta trong hội Ủy viên thường vụ cũng khá là có trọng lượng.
- Vừa rồi nghe qua ứng cứ viên của Ban Tổ chức cán bộ đưa ra đều vô cùng ưu tú, tôi tin bất luận bọn họ có ở cương vị nào, công tác cũng làm xuất sắc, nhưng từ đại cục mà nói, tôi cho rằng cho bọn họ đảm nhiệm Giám đốc Sở Công an là không thích hợp, Giám đốc Sở Công an lúc trước Mã Chi Long vừa có vấn đề, lại thêm bản thân công tác của Sở Công an có rất nhiều chỗ không hoàn thiện, muốn nhanh chóng có đột phá, chúng ta nhất định phải mở rộng tầm nhìn, tôi đề nghị cho Phó chủ tịch tỉnh đồng chí Lý Trạch Phong kiêm nhiệm Giám đốc Sở Công an, một mặt đồng chí Lý Trạch Phong quản lý công tác Tư pháp Công an, không tồn tại tình hình người ngoài ngành lãnh đạo người trong ngành, mặt khác đồng chí Lý Trạch Phong lúc trước lại không phải chủ yếu công tác trong chiến tuyến công an, cho nên tầm nhìn của ông ta cũng sẽ không bị hạn chế giống với người mà Ban Tổ chức cán bộ nhắc tới, tôi tin để đồng chí Lý Trạch Phong đảm nhiệm Giám đốc Sở Công an là có thể nhanh chóng xoay chuyển cục diện công tác của Sở Công an.
Hàn Đông trong lòng không kìm được mỉm cười, không ngờ ứng cử viên mà Trịnh Như Dân nhắc tới lại có chút bất ngờ, kết hợp ý kiến lúc trước của Lưu Hằng Quang, có thể thấy trước đó hai người này đã có trao đổi, bọn họ một mặt muốn cản trở ý đồ của Phạm Đồng Huy, mặt khác đề cử một cán bộ cấp Thứ trưởng kiêm nhiệm Giám đốc Sở Công an, làm cục diện rối loạn hơn.
Mà Trịnh Như Dân nhắc tới Lý Trạch Phong cũng coi là chuyện bình thường, dù gì Lý Trạch Phong quản lý công tác tư pháp công an, trong tình huống không có ứng cử viên khác tốt hơn, ông ta kiêm nhiệm Giám đốc Sở Công an là hoàn toàn hợp lý.
Có lẽ Trịnh Như Dân căn bản không nghĩ đến khả năng thông qua của đề nghị này, y đề ra chỉ là làm cho hướng đi của hội nghị càng thêm hỗn loạn hơn.
Mà đối với Hàn Đông mà nói là một cơ hội lớn, Lý Trạch Phong đã có ý đứng về phía mình, vậy thì thuận thế đưa ông ta lên chức Giám đốc Sở Công an không phải là đạt được mục đích khống chế Sở Công an của Hàn Đông sao.
Lúc này Lưu Hằng Quang phụ họa, nói:
- Tôi đồng ý đề nghị của đồng chí Trịnh Như Dân, do đồng chí Lý Trạch Phong tạm thời kiêm nhiệm Giám đốc Sở Công an là thích hợp, đợi đến khi điều kiện chín muồi, Tỉnh ủy có thể sắp xếp người khác đảm nhiệm Giám đốc Sở Công an mà.
Bình luận facebook