Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1145
“Xem ra hai phương án chuẩn bị trước đây cũng có thể không cần.” Hàn Đông trong lòng vui mừng nghĩ đến, sự tình trở nên như vậy, không ngờ Trịnh Như Dân và Lưu Hằng Quang lại liên hợp đề xuất Lý Trạch Phong kiêm nhiệm Giám đốc Sở Công an, Hàn Đông hoàn toàn có thể mượn lực đẩy lực, đẩy Lý Trạch Phong lên, có thế lực mạnh mẽ của Hàn Đông tham gia, như vậy việc Lý Trạch Phong kiêm nhiệm Giám đốc Sở Công an vẫn có vài phần nắm chắc.
Mà Lý Trạch Phong trong khoảng thời gian này cũng tương đối gần Hàn Đông, nhiều lần tìm Hàn Đông báo cáo công tác, để cho ông ta đảm nhiệm Giám đốc Sở Công an, Hàn Đông cũng khá yên tâm. Hơn nữa như vậy cũng có thể để cho Phó giám đốc thường vụ Sở Công an hiện tại Quách Kiến Minh có thể phát huy tác dụng lớn hơn nữa, đây chính là tác dụng một công đôi việc.
Phạm Đồng Huy lúc này đang nhíu mày lại, Trịnh Như Dân và Lưu Hằng Quang đang quấn vào cùng một chỗ, dựa vào lý giải của ông ta, dường như giao tình giữa hai người cũng không tốt lắm.
“Lẽ nào là bởi vì Dương Nho Kiệt hay sao?” Trong mơ hồ Phạm Đồng Huy cảm giác thấy mình dường như đã đi sai một nước cờ, chủ yếu là không nên đẩy một người như vậy ra, dẫn đến Trịnh Như Dân và Lưu Hằng Quang kịch liệt phản đối như vậy.
Nhưng sự tình đã đến bước này, Phạm Đồng Huy đâm lao phải theo lao, cũng không thể lập tức xoay chuyển tình hình. Sức chú ý của ông ta ban đầu tập trung vào Hàn Đông, theo ông ta thấy Mã Chi Long bị tố cáo cuối cùng đưa ra xét xử, đều là Hàn Đông ở phía sau thao túng, mà Hàn Đông sở dĩ làm như vậy, chính là nhằm vào chức vụ Giám đốc Sở Công an, vậy không thể để cho hắn được như ý, cho nên sự chú ý của Phạm Đồng Huy chủ yếu tập trung vào Hàn Đông, mục đích trước tiên là muốn ngăn cản Hàn Đông đạt được vị trí này, cho dù là dễ dàng cho người khác cũng không thể dễ dàng với Hàn Đông. Đương nhiên, Phạm Đồng Huy cũng hy vọng có thể nắm được vị trí này trong tầm tay, cho nên ông ta mới sắp xếp một phen, tiến hành giao lưu với mấy Ủy viên thường vụ, với chức vụ Giám đốc Sở Công an, Phạm Đồng Huy có thể nói là nhất định phải đạt được.
Chỉ có điều người tính không bằng trời tính, Phạm Đồng Huy cũng không thể ngờ Trịnh Như Dân và Lưu Hằng Quang lại phản ứng mạnh mẽ như vậy, hơn nữa còn đưa ra ứng cử viên mới, điều này mang đến tính không xác định rất lớn cho chuyện này.
Huống hồ đám người Hàn Đông vẫn đang án binh bất động, đợi lát nữa chắc chắn sẽ thi triển thủ đoạn.
Phạm Đồng Huy trong lòng vô cùng chua xót, nhưng tạm thời chưa có bất cứ biện pháp nào, hội nghị không thể họp nửa chừng rồi dừng.
Giờ phút này người bên phía Phạm Đồng Huy cũng đã đưa ra ý kiến, chủ yếu là Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tưởng Hoành Quốc và Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Hoàng Đào, lại thêm Phó chủ tịch thường trực Ủy ban nhân dân tỉnh Tiêu Hồng Bân cũng ủng hộ.
Ngoài ra Trịnh Như Dân và Lưu Hằng Quang cũng đều bày tỏ ý kiến của mình.
Những người còn lại ngoài Phạm Đồng Huy không thể hiện rõ thái độ ra, còn có bảy người chưa phát biểu, theo thứ tự là Hàn Đông và Phó chủ tịch tỉnh, Ủy viên thường vụ Hồng Tiến Phong, Trưởng ban Tuyên giáo Chu Trọng Hạnh, ngoài ra còn có Phó bí thư, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Chu Lộ Lương, Tư lệnh viên quân phân khu tỉnh Chung Trấn Nhạc, Phó bí thư phụ trách Đảng và quần chúng Đỗ Trung Sâm cùng với Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Ngô Kỳ Bắc.
Trong những người này thái độ của Chu Lộ Lương và Đỗ Trung Sâm, Ngô Kỳ Bắc là Hàn Đông không hiểu được, cũng không thể có được sự ủng hộ của bọn họ, trong đó Đỗ Trung Sâm phỏng chừng còn có suy nghĩ của y, dù sao thân là Phó bí thư Tỉnh ủy phụ trách Đảng và quần chúng, quyền lực của ông ta cũng rất lớn, nếu muốn tập trung một lực lượng cũng rất dễ dàng.
Về phần Tư lệnh viên quân phân khu tỉnh Chung Trấn Nhạc, vốn dựa vào thân thế của Hàn Đông, bố vợ của hắn - Phó chủ tịch Quân ủy là người cầm quyền thực tế, khả năng Chung Trấn Nhạc ủng hộ Hàn Đông là rất lớn. Nhưng trên thực tế Hàn Đông biết quan hệ giữa Chung Trấn Nhạc và Phạm Đồng Huy rất tốt, là bạn bè chơi với nhau mấy chục năm. Cho nên ông ta không thể đứng về phía mình, ông ta có thể nể mặt bố vợ Lữ Quốc Trung của mình duy trì thế trung lập đã là hiếm có rồi, nếu không ông ta ủng hộ Phạm Đồng Huy thì mình cũng không có cách nào khác.
- - Tôi thấy đồng chí Lý Trạch Phong kiêm nhiệm Giám đốc Sở Công an là thích hợp nhất, có lợi cho triển khai công tác.
Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Ngô Kỳ Bắc thản nhiên, nói.
Phạm Đồng Huy nghe xong mặt mày căng thẳng, ông ta biết quan hệ của Ngô Kỳ Bắc và Lý Trạch Phong không tệ, phỏng chừng muốn mượn cơ hội này giúp Lý Trạch Phong một phen. Tuy Lý Trạch Phong đã là Phó chủ tịch tỉnh rồi, nhưng nếu có thể kiêm nhiệm Giám đốc Sở Công an, phân lượng của Phó chủ tịch tỉnh quản lý công tác tư pháp công an là ông ta cũng cao hơn nhiều.
Cho tới bây giờ đã có ba người đề nghị Lý Trạch Phong đảm nhiệm Giám đốc Sở Công an rồi.
Phạm Đồng Huy trong lòng âm thầm thở dài, lát nữa Hàn Đông chắc chắn sẽ đề xuất Phó giám đốc Sở Công an đương nhiệm Quách Kiến Minh chủ trì công tác của Sở Công an, cũng là nói lần này về chức Giám đốc Sở Công an trên cơ bản cũng không có kết quả, ý kiến của mọi người rất phân tán, chỉ có thể tạm gác lại lần sau thảo luận, nhưng lần sau lại là tình hình gì thì khó nói rồi. Ông ta cảm thấy rằng thời gian Hàn Đông công tác ở tỉnh Tây Xuyên càng lâu, tầm ảnh hưởng càng ngày càng lớn, mình nếu không tranh thủ thời gian nắm bắt đại cục, rất có thể sẽ chịu thiệt thòi.
Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Chu Lộ Lương chậm rãi, nói:
- - Tôi đồng ý đồng chí Lý Trạch Phong kiêm nhiệm chức Giám đốc Sở Công an, công tác của Sở Công an quả thật phải tăng cường, nên chỉnh đốn tốt.
Hàn Đông rốt cuộc đã nhẹ nhõm trong lòng, cho đến bây giờ đại cục đã định, Chu Lộ Lương hẳn là thuần túy xuất phát từ góc độ công việc, cho rằng đám người Trịnh Như Dân đưa ra phương án khá thích hợp, cho nên bèn đồng ý do Lý Trạch Phong đảm nhiệm Giám đốc Sở Công an. Mà như vậy đã có 4 người ủng hộ Lý Trạch Phong rồi. Mình bên này cũng đúng lúc có 3 phiếu, như vậy là có 7 phiếu rồi, quá nửa số Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy tham dự hội nghị, phương án hoàn toàn được thông qua. Chỉ cần Lý Trạch Phong đảm nhiệm Giám đốc Sở Công an, như vậy tiếp theo sẽ dễ làm hơn, hơn nữa Phạm Đồng Huy muốn thay người cũng không phải dễ dàng như vậy.
Ngẩng đầu lên vừa đúng lúc nhìn thấy Hồng Tiền Phong có vẻ muốn hỏi mình, Hàn Đông liền nhẹ nhàng gật đầu.
Hồng Tiến Phong là thân tín tin cậy của Hàn Đông, đương nhiên hiểu được ý của Hàn Đông, lúc này giơ tay, nói:
- - Tôi cũng nói một chút về cách nhìn của tôi, Sở Công an trong khoảng thời gian này có thể nói là rất nhiều việc, công tác của Sở Công an không hiệu quả, mang đến rất nhiều bất lợi cho công tác của chúng ta, cho nên tăng cường công tác của Sở Công an là việc phải làm. Vừa rồi nghe xong phát biểu của các vị, tôi cho rằng tăng cường công tác của Sở Công an, do đồng chí Lý Trạch Phong đảm nhiệm chức Giám đốc Sở Công an là vô cùng thích hợp.
Phạm Đồng Huy mạnh mẽ ngẩng đầu lên, trong mắt hiện lên vẻ không thể tin nổi, Hồng Tiến Phong là thân tín của Hàn Đông, lời nói của lão ta trên thực tế là đại diện ý đồ của Hàn Đông, nói cách khác Hàn Đông lại muốn đẩy Lý Trạch Phong lên ngồi vị trí Giám đốc Sở Công an mà không phải để cho Quách Kiến Minh lên ngồi. Mà thế cục bây giờ đã khiến cho Hàn Đông không thể trì hoãn thông qua phương án này.
“Đây là chuyện gì vậy, Hàn Đông sao lại không đề xuất Quách Kiến Minh?” Phạm Đồng Huy đầu óc rối bời, diễn biến sự việc hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của lão ta, mục đích của Hàn Đông hoàn toàn không giống như lão tưởng tượng, hơn nữa Hàn Đông và Trịnh Như Dân không phải gây căng thẳng với nhau sao, sao bỗng nhiên lại liên kết với nhau. Chu Lộ Lương lại suy tính thế nào đây?
Mà Phạm Đồng Huy không hiểu vì sao trong lòng lo lắng vô cùng, Trịnh Như Dân trong lòng cũng trùng xuống, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, “Thật quá ghê tởm, bị Hàn Đông lợi dụng rồi.”
Vốn Trịnh Như Dân đề xuất Lý Trạch Phong, chủ yếu là lấy cớ vì phản đối ý kiến của Ban Tổ chức cán bộ mà đưa ra ý kiến, nhưng không ngờ Hàn Đông lại mượn cơ hội này, thuận lợi để cho Lý Trạch Phong kiêm nhiệm Giám đốc Sở Công an. Nếu không thì theo tình hình bình thường, bất kể Hàn Đông đề xuất Lý Trạch Phong hay Quách Kiến Minh đảm nhiệm chức Giám đốc Sở Công an, đều khó có thể đơn giản dễ dàng thông qua.
Để cho Hàn Đông dễ dàng đạt được như vậy, Trịnh Như Dân trong lòng vô cùng khó chịu, cảm giác giống như ngáp phải ruồi vậy. Nhưng lời nói ra trước mặt mọi người giống như hắt nước đi vậy, lão ta bây giờ không thể thu hồi lại được.
“Ông bạn Lý Trạch Phong này không ngờ lại dựa vào Hàn Đông từ lúc nào thế, người này cũng không có khí cốt, Hàn Đông đối với gã như vậy, gã không chỉ không phản kháng mà còn nịnh bợ.” Trịnh Như Dân đương nhiên biết Lý Trạch Phong sở dĩ có thể đi đến bước này là gắn liền với sự đề bạt mạnh mẽ của ông cụ Tào, mà Hàn Đông chống đối với ông cụ Tào thì mọi người đều biết, cho nên lão thấy Lý Trạch Phong phải vô cùng bất mãn với Hàn Đông mới đúng. Chỉ tiếc sự việc không giống như lão tưởng tượng.
Trưởng ban Tuyên giáo Chu Trọng Hạnh vẫn đang đợi tin tức của Hàn Đông, nghe lời phát biểu của Hồng Tiến Phong, ông ta đương nhiên không chút do dự ủng hộ Lý Trạch Phong.
Trên mặt Hàn Đông lộ ra nụ cười thản nhiên, cho tới bây giờ người ủng hộ Lý Trạch Phong đã có 6 phiếu, thêm phiếu của Hàn Đông nữa là đã có 7 phiếu, như vậy việc bổ nhiệm này coi như ván đã đóng thuyền rồi, về phần Bộ Công an, Hàn Đông tin rằng sẽ không phủ nhận quyết định này.
- - Tôi bỏ phiếu trắng.
Giọng nói của Tư lệnh viên quân phân khu Chung Trấn Nhạc có chút trầm thấp, nói xong ông ta bèn tiếp tục viết lung tung lên quyển sổ nhỏ của mình.
Phó bí thư Đỗ Trung Sâm ngẩng đầu lên, dường như vừa mới lấy lại tinh thần, ông ta thản nhiên, nói:
- - Tôi cho rằng đồng chí Dương Nho Kiệt là ứng cử viên thích hợp nhất.
Lời của ông ta không có một chút lực lượng, mọi người đang ngồi đều nhìn ra, về bổ nhiệm của Lý Trạch Phong cũng không có bất kì trì hoãn nào, Đỗ Trung Sâm cho dù đứng về phía Phạm Đồng Huy cũng không thay đổi được thế cục.
Phạm Đồng Huy đương nhiên cũng hiểu được điểm này, trong tay lão nắm chặt chiếc bút máy, hận không thể bóp nát nó.
Cho đến bây giờ, Phạm Đồng Huy cũng không hiểu được rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, Hàn Đông sao lại tập trung được những người dường như không có khả năng liên kết với nhau để ủng hộ Lý Trạch Phong.
Thật ra Hàn Đông cũng có chút bất ngờ, trước đó Hàn Đông cũng không ngờ tới Hội nghị thường vụ lần này lại trở nên như vậy, cho dù là tiến cử Lý Trạch PHong, cũng là quyết định tạm thời của Hàn Đông, nhưng bất kể nói thế nào, Hàn Đông cũng coi như vớ được món hời lớn, chỉ cần nắm giữ chức Giám đốc Sở Công an trong tay, hôm nay coi như hoàn thành xong nhiệm vụ lớn nhất, mấy nhân sự còn lại để cho mọi người tranh giành.
Ánh mắt chậm rãi quét lên mặt mọi người một vòng, giọng điệu Hàn Đông vô cùng bình tĩnh, nói:
- - Xem ra mọi người rất tin tưởng đồng chí Lý Trạch Phong kiêm nhiệm Giám đốc Sở Công an, tôi cũng rất tin tưởng năng lực công tác của đồng chí Lý Trạch Phong, tôi tin rằng đồng chí Lý Trạch Phong đảm nhiệm Giám đốc Sở Công an, nhất định có thể nhanh chóng mở ra cục diện...
Mà Lý Trạch Phong trong khoảng thời gian này cũng tương đối gần Hàn Đông, nhiều lần tìm Hàn Đông báo cáo công tác, để cho ông ta đảm nhiệm Giám đốc Sở Công an, Hàn Đông cũng khá yên tâm. Hơn nữa như vậy cũng có thể để cho Phó giám đốc thường vụ Sở Công an hiện tại Quách Kiến Minh có thể phát huy tác dụng lớn hơn nữa, đây chính là tác dụng một công đôi việc.
Phạm Đồng Huy lúc này đang nhíu mày lại, Trịnh Như Dân và Lưu Hằng Quang đang quấn vào cùng một chỗ, dựa vào lý giải của ông ta, dường như giao tình giữa hai người cũng không tốt lắm.
“Lẽ nào là bởi vì Dương Nho Kiệt hay sao?” Trong mơ hồ Phạm Đồng Huy cảm giác thấy mình dường như đã đi sai một nước cờ, chủ yếu là không nên đẩy một người như vậy ra, dẫn đến Trịnh Như Dân và Lưu Hằng Quang kịch liệt phản đối như vậy.
Nhưng sự tình đã đến bước này, Phạm Đồng Huy đâm lao phải theo lao, cũng không thể lập tức xoay chuyển tình hình. Sức chú ý của ông ta ban đầu tập trung vào Hàn Đông, theo ông ta thấy Mã Chi Long bị tố cáo cuối cùng đưa ra xét xử, đều là Hàn Đông ở phía sau thao túng, mà Hàn Đông sở dĩ làm như vậy, chính là nhằm vào chức vụ Giám đốc Sở Công an, vậy không thể để cho hắn được như ý, cho nên sự chú ý của Phạm Đồng Huy chủ yếu tập trung vào Hàn Đông, mục đích trước tiên là muốn ngăn cản Hàn Đông đạt được vị trí này, cho dù là dễ dàng cho người khác cũng không thể dễ dàng với Hàn Đông. Đương nhiên, Phạm Đồng Huy cũng hy vọng có thể nắm được vị trí này trong tầm tay, cho nên ông ta mới sắp xếp một phen, tiến hành giao lưu với mấy Ủy viên thường vụ, với chức vụ Giám đốc Sở Công an, Phạm Đồng Huy có thể nói là nhất định phải đạt được.
Chỉ có điều người tính không bằng trời tính, Phạm Đồng Huy cũng không thể ngờ Trịnh Như Dân và Lưu Hằng Quang lại phản ứng mạnh mẽ như vậy, hơn nữa còn đưa ra ứng cử viên mới, điều này mang đến tính không xác định rất lớn cho chuyện này.
Huống hồ đám người Hàn Đông vẫn đang án binh bất động, đợi lát nữa chắc chắn sẽ thi triển thủ đoạn.
Phạm Đồng Huy trong lòng vô cùng chua xót, nhưng tạm thời chưa có bất cứ biện pháp nào, hội nghị không thể họp nửa chừng rồi dừng.
Giờ phút này người bên phía Phạm Đồng Huy cũng đã đưa ra ý kiến, chủ yếu là Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tưởng Hoành Quốc và Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Hoàng Đào, lại thêm Phó chủ tịch thường trực Ủy ban nhân dân tỉnh Tiêu Hồng Bân cũng ủng hộ.
Ngoài ra Trịnh Như Dân và Lưu Hằng Quang cũng đều bày tỏ ý kiến của mình.
Những người còn lại ngoài Phạm Đồng Huy không thể hiện rõ thái độ ra, còn có bảy người chưa phát biểu, theo thứ tự là Hàn Đông và Phó chủ tịch tỉnh, Ủy viên thường vụ Hồng Tiến Phong, Trưởng ban Tuyên giáo Chu Trọng Hạnh, ngoài ra còn có Phó bí thư, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Chu Lộ Lương, Tư lệnh viên quân phân khu tỉnh Chung Trấn Nhạc, Phó bí thư phụ trách Đảng và quần chúng Đỗ Trung Sâm cùng với Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Ngô Kỳ Bắc.
Trong những người này thái độ của Chu Lộ Lương và Đỗ Trung Sâm, Ngô Kỳ Bắc là Hàn Đông không hiểu được, cũng không thể có được sự ủng hộ của bọn họ, trong đó Đỗ Trung Sâm phỏng chừng còn có suy nghĩ của y, dù sao thân là Phó bí thư Tỉnh ủy phụ trách Đảng và quần chúng, quyền lực của ông ta cũng rất lớn, nếu muốn tập trung một lực lượng cũng rất dễ dàng.
Về phần Tư lệnh viên quân phân khu tỉnh Chung Trấn Nhạc, vốn dựa vào thân thế của Hàn Đông, bố vợ của hắn - Phó chủ tịch Quân ủy là người cầm quyền thực tế, khả năng Chung Trấn Nhạc ủng hộ Hàn Đông là rất lớn. Nhưng trên thực tế Hàn Đông biết quan hệ giữa Chung Trấn Nhạc và Phạm Đồng Huy rất tốt, là bạn bè chơi với nhau mấy chục năm. Cho nên ông ta không thể đứng về phía mình, ông ta có thể nể mặt bố vợ Lữ Quốc Trung của mình duy trì thế trung lập đã là hiếm có rồi, nếu không ông ta ủng hộ Phạm Đồng Huy thì mình cũng không có cách nào khác.
- - Tôi thấy đồng chí Lý Trạch Phong kiêm nhiệm Giám đốc Sở Công an là thích hợp nhất, có lợi cho triển khai công tác.
Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Ngô Kỳ Bắc thản nhiên, nói.
Phạm Đồng Huy nghe xong mặt mày căng thẳng, ông ta biết quan hệ của Ngô Kỳ Bắc và Lý Trạch Phong không tệ, phỏng chừng muốn mượn cơ hội này giúp Lý Trạch Phong một phen. Tuy Lý Trạch Phong đã là Phó chủ tịch tỉnh rồi, nhưng nếu có thể kiêm nhiệm Giám đốc Sở Công an, phân lượng của Phó chủ tịch tỉnh quản lý công tác tư pháp công an là ông ta cũng cao hơn nhiều.
Cho tới bây giờ đã có ba người đề nghị Lý Trạch Phong đảm nhiệm Giám đốc Sở Công an rồi.
Phạm Đồng Huy trong lòng âm thầm thở dài, lát nữa Hàn Đông chắc chắn sẽ đề xuất Phó giám đốc Sở Công an đương nhiệm Quách Kiến Minh chủ trì công tác của Sở Công an, cũng là nói lần này về chức Giám đốc Sở Công an trên cơ bản cũng không có kết quả, ý kiến của mọi người rất phân tán, chỉ có thể tạm gác lại lần sau thảo luận, nhưng lần sau lại là tình hình gì thì khó nói rồi. Ông ta cảm thấy rằng thời gian Hàn Đông công tác ở tỉnh Tây Xuyên càng lâu, tầm ảnh hưởng càng ngày càng lớn, mình nếu không tranh thủ thời gian nắm bắt đại cục, rất có thể sẽ chịu thiệt thòi.
Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Chu Lộ Lương chậm rãi, nói:
- - Tôi đồng ý đồng chí Lý Trạch Phong kiêm nhiệm chức Giám đốc Sở Công an, công tác của Sở Công an quả thật phải tăng cường, nên chỉnh đốn tốt.
Hàn Đông rốt cuộc đã nhẹ nhõm trong lòng, cho đến bây giờ đại cục đã định, Chu Lộ Lương hẳn là thuần túy xuất phát từ góc độ công việc, cho rằng đám người Trịnh Như Dân đưa ra phương án khá thích hợp, cho nên bèn đồng ý do Lý Trạch Phong đảm nhiệm Giám đốc Sở Công an. Mà như vậy đã có 4 người ủng hộ Lý Trạch Phong rồi. Mình bên này cũng đúng lúc có 3 phiếu, như vậy là có 7 phiếu rồi, quá nửa số Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy tham dự hội nghị, phương án hoàn toàn được thông qua. Chỉ cần Lý Trạch Phong đảm nhiệm Giám đốc Sở Công an, như vậy tiếp theo sẽ dễ làm hơn, hơn nữa Phạm Đồng Huy muốn thay người cũng không phải dễ dàng như vậy.
Ngẩng đầu lên vừa đúng lúc nhìn thấy Hồng Tiền Phong có vẻ muốn hỏi mình, Hàn Đông liền nhẹ nhàng gật đầu.
Hồng Tiến Phong là thân tín tin cậy của Hàn Đông, đương nhiên hiểu được ý của Hàn Đông, lúc này giơ tay, nói:
- - Tôi cũng nói một chút về cách nhìn của tôi, Sở Công an trong khoảng thời gian này có thể nói là rất nhiều việc, công tác của Sở Công an không hiệu quả, mang đến rất nhiều bất lợi cho công tác của chúng ta, cho nên tăng cường công tác của Sở Công an là việc phải làm. Vừa rồi nghe xong phát biểu của các vị, tôi cho rằng tăng cường công tác của Sở Công an, do đồng chí Lý Trạch Phong đảm nhiệm chức Giám đốc Sở Công an là vô cùng thích hợp.
Phạm Đồng Huy mạnh mẽ ngẩng đầu lên, trong mắt hiện lên vẻ không thể tin nổi, Hồng Tiến Phong là thân tín của Hàn Đông, lời nói của lão ta trên thực tế là đại diện ý đồ của Hàn Đông, nói cách khác Hàn Đông lại muốn đẩy Lý Trạch Phong lên ngồi vị trí Giám đốc Sở Công an mà không phải để cho Quách Kiến Minh lên ngồi. Mà thế cục bây giờ đã khiến cho Hàn Đông không thể trì hoãn thông qua phương án này.
“Đây là chuyện gì vậy, Hàn Đông sao lại không đề xuất Quách Kiến Minh?” Phạm Đồng Huy đầu óc rối bời, diễn biến sự việc hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của lão ta, mục đích của Hàn Đông hoàn toàn không giống như lão tưởng tượng, hơn nữa Hàn Đông và Trịnh Như Dân không phải gây căng thẳng với nhau sao, sao bỗng nhiên lại liên kết với nhau. Chu Lộ Lương lại suy tính thế nào đây?
Mà Phạm Đồng Huy không hiểu vì sao trong lòng lo lắng vô cùng, Trịnh Như Dân trong lòng cũng trùng xuống, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, “Thật quá ghê tởm, bị Hàn Đông lợi dụng rồi.”
Vốn Trịnh Như Dân đề xuất Lý Trạch Phong, chủ yếu là lấy cớ vì phản đối ý kiến của Ban Tổ chức cán bộ mà đưa ra ý kiến, nhưng không ngờ Hàn Đông lại mượn cơ hội này, thuận lợi để cho Lý Trạch Phong kiêm nhiệm Giám đốc Sở Công an. Nếu không thì theo tình hình bình thường, bất kể Hàn Đông đề xuất Lý Trạch Phong hay Quách Kiến Minh đảm nhiệm chức Giám đốc Sở Công an, đều khó có thể đơn giản dễ dàng thông qua.
Để cho Hàn Đông dễ dàng đạt được như vậy, Trịnh Như Dân trong lòng vô cùng khó chịu, cảm giác giống như ngáp phải ruồi vậy. Nhưng lời nói ra trước mặt mọi người giống như hắt nước đi vậy, lão ta bây giờ không thể thu hồi lại được.
“Ông bạn Lý Trạch Phong này không ngờ lại dựa vào Hàn Đông từ lúc nào thế, người này cũng không có khí cốt, Hàn Đông đối với gã như vậy, gã không chỉ không phản kháng mà còn nịnh bợ.” Trịnh Như Dân đương nhiên biết Lý Trạch Phong sở dĩ có thể đi đến bước này là gắn liền với sự đề bạt mạnh mẽ của ông cụ Tào, mà Hàn Đông chống đối với ông cụ Tào thì mọi người đều biết, cho nên lão thấy Lý Trạch Phong phải vô cùng bất mãn với Hàn Đông mới đúng. Chỉ tiếc sự việc không giống như lão tưởng tượng.
Trưởng ban Tuyên giáo Chu Trọng Hạnh vẫn đang đợi tin tức của Hàn Đông, nghe lời phát biểu của Hồng Tiến Phong, ông ta đương nhiên không chút do dự ủng hộ Lý Trạch Phong.
Trên mặt Hàn Đông lộ ra nụ cười thản nhiên, cho tới bây giờ người ủng hộ Lý Trạch Phong đã có 6 phiếu, thêm phiếu của Hàn Đông nữa là đã có 7 phiếu, như vậy việc bổ nhiệm này coi như ván đã đóng thuyền rồi, về phần Bộ Công an, Hàn Đông tin rằng sẽ không phủ nhận quyết định này.
- - Tôi bỏ phiếu trắng.
Giọng nói của Tư lệnh viên quân phân khu Chung Trấn Nhạc có chút trầm thấp, nói xong ông ta bèn tiếp tục viết lung tung lên quyển sổ nhỏ của mình.
Phó bí thư Đỗ Trung Sâm ngẩng đầu lên, dường như vừa mới lấy lại tinh thần, ông ta thản nhiên, nói:
- - Tôi cho rằng đồng chí Dương Nho Kiệt là ứng cử viên thích hợp nhất.
Lời của ông ta không có một chút lực lượng, mọi người đang ngồi đều nhìn ra, về bổ nhiệm của Lý Trạch Phong cũng không có bất kì trì hoãn nào, Đỗ Trung Sâm cho dù đứng về phía Phạm Đồng Huy cũng không thay đổi được thế cục.
Phạm Đồng Huy đương nhiên cũng hiểu được điểm này, trong tay lão nắm chặt chiếc bút máy, hận không thể bóp nát nó.
Cho đến bây giờ, Phạm Đồng Huy cũng không hiểu được rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, Hàn Đông sao lại tập trung được những người dường như không có khả năng liên kết với nhau để ủng hộ Lý Trạch Phong.
Thật ra Hàn Đông cũng có chút bất ngờ, trước đó Hàn Đông cũng không ngờ tới Hội nghị thường vụ lần này lại trở nên như vậy, cho dù là tiến cử Lý Trạch PHong, cũng là quyết định tạm thời của Hàn Đông, nhưng bất kể nói thế nào, Hàn Đông cũng coi như vớ được món hời lớn, chỉ cần nắm giữ chức Giám đốc Sở Công an trong tay, hôm nay coi như hoàn thành xong nhiệm vụ lớn nhất, mấy nhân sự còn lại để cho mọi người tranh giành.
Ánh mắt chậm rãi quét lên mặt mọi người một vòng, giọng điệu Hàn Đông vô cùng bình tĩnh, nói:
- - Xem ra mọi người rất tin tưởng đồng chí Lý Trạch Phong kiêm nhiệm Giám đốc Sở Công an, tôi cũng rất tin tưởng năng lực công tác của đồng chí Lý Trạch Phong, tôi tin rằng đồng chí Lý Trạch Phong đảm nhiệm Giám đốc Sở Công an, nhất định có thể nhanh chóng mở ra cục diện...
Bình luận facebook