Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 715
Chương 715:
Anh cho rằng hai năm nay anh ở chỗ tối quan sát cô, cho rằng bản thân từ trước đến giờ không có rời xa cô.
Nhưng, hiện thực nói với anh, trong hai năm ấy, là thật sự tồn tại.
Những thay đổi của cô cũng ngấm sâu vào từng chi tiết nhỏ trong cuộc sống.
Diệp Du Nhiên không chú ý đến sự khác thường của Mộ Tấn Dương.
Lúc này thì điện thoại của cô vang lên.
Nhìn thấy số hiển thị trên màn hình, cô sửng sốt.
Là điện thoại của Phong Hải, cô định ăn cơm xong sẽ gọi cho anh ta, không ngờ anh ta đã tự gọi đến trước.
Diệp Du Nhiên để đũa xuống, nhấn nút nghe: “Cậu.”
“Về Vân Châu rồi sao không gọi điện cho cậu?” Giọng nói của Phong Hải mang theo sự tức giận.
Trong lòng Diệp Du Nhiên hơi nghi vực, đã xảy ra chuyện gì mà làm cho cậu lại nói chuyện với ngữ khí như thế này?
Diệp Du Nhiên nhìn Mộ Tấn Dương, mới nói: “Cháu vừa mới về, đang định gọi cho cậu đây, xin lỗi ạ, để cậu lo lắng rồi.’
Phong Hải hỏi cô: “Tin tức mới cháu vẫn không biết?”
“Tạm thời vẫn chưa rõ ạ.” Tuy Lục Thời Sơ gọi điện thoại đến cho cô, nhưng cô cũng chưa lên mạng xem.
“Du Nhiên, đời sống riêng tư của cháu như thế nào, cậu vẫn chưa từng nhúng tay vào, nhưng cháu hiện giờ là giám đốc điều hành của truyền thông văn hóa Hải Nguyệt, những hành động của cháu gần như liên quan đến danh dự của Hải Nguyệt, cậu tin rằng, những việc này cháu có thể tự xử lý được.”
Phong Hải cũng không trách mắng cô, nói xong những lời này rồi dặn dò mấy câu, để cô xử lý cho tốt, xong cúp máy.
Trong kí ức, Phong Hải luôn là một người ấm áp, bình thường tuy không nóng nảy, nhưng trong công việc lại là một người vô cùng nghiêm khắc.
Cúp điện thoại, Diệp Du Nhiên không có tâm trạng ăn cơm nữa, cô ăn qua loa vài muỗng cơm, nói: “Em ăn no rồi, muốn đi nghỉ ngơi một chút.”
“Đợi chút.” Mộ Tấn Dương đột nhiên kêu cô lại.
Diệp Du Nhiên ngước mắt nhìn anh, trong mắt một mảnh thuần khiết: “Sao vậy? Có chuyện gì à?”
Mộ Tấn Dương ngừng một chút rồi nói: “Không cần đi xem tin tức đâu, tôi nói với em là được rồi.”
Đương nhiên anh nhìn ra được cô không yên lòng, cũng biết cô chắc chắn sẽ lên mạng xem tin tức.
Nếu như để cô xem được, không bằng anh nói với cô thì tốt hơn.
Nếu như muốn tức giận thì ít nhất cũng là tức giận trước mặt anh.
Diệp Du Nhiên nghe thế, thì xoay người ngồi xuống.
“Là chuyện liên quan đến tôi và em. Còn có Cố Hàm Yên nữa, tin tức đăng hai ngày trước, hiện giờ đã dính dáng đến nhà họ Diệp rồi, còn có truyền thông Hải Nguyệt…”
Cũng có sự giảng hòa trong đó của truyền thông, đổi phương hướng cho bên tập đoàn LK.
Nhưng tập đoàn LK rốt cuộc vẫn là công ty lớn, căn cố rất sâu, không thể bị ảnh hưởng bởi một tin tức giải trí như thế được.
Diệp Du Nhiên nghe thế, đại khái cũng đoán ra được vài phần.
Không đợi Mộ Tấn Dương nói hết, cô đã cầm điện thoại lên tra.
Tin sớm nhất là ba ngày trước, với tựa đề rất thu hút người xem: Tình cảm của một minh tinh và vị hôn phu nào đó đang đứng trước nguy cơ sụp đổ, nghi ngờ là có kẻ thứ ba nhúng tay vào…
Anh cho rằng hai năm nay anh ở chỗ tối quan sát cô, cho rằng bản thân từ trước đến giờ không có rời xa cô.
Nhưng, hiện thực nói với anh, trong hai năm ấy, là thật sự tồn tại.
Những thay đổi của cô cũng ngấm sâu vào từng chi tiết nhỏ trong cuộc sống.
Diệp Du Nhiên không chú ý đến sự khác thường của Mộ Tấn Dương.
Lúc này thì điện thoại của cô vang lên.
Nhìn thấy số hiển thị trên màn hình, cô sửng sốt.
Là điện thoại của Phong Hải, cô định ăn cơm xong sẽ gọi cho anh ta, không ngờ anh ta đã tự gọi đến trước.
Diệp Du Nhiên để đũa xuống, nhấn nút nghe: “Cậu.”
“Về Vân Châu rồi sao không gọi điện cho cậu?” Giọng nói của Phong Hải mang theo sự tức giận.
Trong lòng Diệp Du Nhiên hơi nghi vực, đã xảy ra chuyện gì mà làm cho cậu lại nói chuyện với ngữ khí như thế này?
Diệp Du Nhiên nhìn Mộ Tấn Dương, mới nói: “Cháu vừa mới về, đang định gọi cho cậu đây, xin lỗi ạ, để cậu lo lắng rồi.’
Phong Hải hỏi cô: “Tin tức mới cháu vẫn không biết?”
“Tạm thời vẫn chưa rõ ạ.” Tuy Lục Thời Sơ gọi điện thoại đến cho cô, nhưng cô cũng chưa lên mạng xem.
“Du Nhiên, đời sống riêng tư của cháu như thế nào, cậu vẫn chưa từng nhúng tay vào, nhưng cháu hiện giờ là giám đốc điều hành của truyền thông văn hóa Hải Nguyệt, những hành động của cháu gần như liên quan đến danh dự của Hải Nguyệt, cậu tin rằng, những việc này cháu có thể tự xử lý được.”
Phong Hải cũng không trách mắng cô, nói xong những lời này rồi dặn dò mấy câu, để cô xử lý cho tốt, xong cúp máy.
Trong kí ức, Phong Hải luôn là một người ấm áp, bình thường tuy không nóng nảy, nhưng trong công việc lại là một người vô cùng nghiêm khắc.
Cúp điện thoại, Diệp Du Nhiên không có tâm trạng ăn cơm nữa, cô ăn qua loa vài muỗng cơm, nói: “Em ăn no rồi, muốn đi nghỉ ngơi một chút.”
“Đợi chút.” Mộ Tấn Dương đột nhiên kêu cô lại.
Diệp Du Nhiên ngước mắt nhìn anh, trong mắt một mảnh thuần khiết: “Sao vậy? Có chuyện gì à?”
Mộ Tấn Dương ngừng một chút rồi nói: “Không cần đi xem tin tức đâu, tôi nói với em là được rồi.”
Đương nhiên anh nhìn ra được cô không yên lòng, cũng biết cô chắc chắn sẽ lên mạng xem tin tức.
Nếu như để cô xem được, không bằng anh nói với cô thì tốt hơn.
Nếu như muốn tức giận thì ít nhất cũng là tức giận trước mặt anh.
Diệp Du Nhiên nghe thế, thì xoay người ngồi xuống.
“Là chuyện liên quan đến tôi và em. Còn có Cố Hàm Yên nữa, tin tức đăng hai ngày trước, hiện giờ đã dính dáng đến nhà họ Diệp rồi, còn có truyền thông Hải Nguyệt…”
Cũng có sự giảng hòa trong đó của truyền thông, đổi phương hướng cho bên tập đoàn LK.
Nhưng tập đoàn LK rốt cuộc vẫn là công ty lớn, căn cố rất sâu, không thể bị ảnh hưởng bởi một tin tức giải trí như thế được.
Diệp Du Nhiên nghe thế, đại khái cũng đoán ra được vài phần.
Không đợi Mộ Tấn Dương nói hết, cô đã cầm điện thoại lên tra.
Tin sớm nhất là ba ngày trước, với tựa đề rất thu hút người xem: Tình cảm của một minh tinh và vị hôn phu nào đó đang đứng trước nguy cơ sụp đổ, nghi ngờ là có kẻ thứ ba nhúng tay vào…
Bình luận facebook