Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-2497
Chương 2497: Mua chuộc (một)
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trần Bình cầm lấy con búp bê bằng đất sét rồi lấy từ trong lòng mình ra một miếng ngọc bội và đưa cho đối phương làm quà đáp lễ. Trên miếng ngọc bội này có khắc một số trận pháp có tác dụng không nhỏ.
Nó có giá trị hơn gấp mấy trăm lần con búp bê này. Tuy nhiên, đối với tu vi bây giờ của Mập Mạp thì chắc chắn không nhìn ra được ngọc bội này có gì kỳ lạ.
Anh ta chỉ cảm thấy đây là một món đồ trang sức xinh đẹp mà thôi. Nhìn thấy Trần Bình lấy đồ vật ra để trao đổi với mình, Bạch Kim Ngân rất cảm động. Tất nhiên, anh ta không hề nghĩ rằng đồ vật này rất có giá trị. Nhưng theo phép lịch sự, anh ta vẫn nhận lấy và chắp hai tay cảm ơn Trần Bình. Trần Bình cảm thấy hơi kỳ lạ khi thấy hành động này của đối phương. Nhưng anh cũng không quan tâm lắm. Có thể là vì tín ngưỡng của đối phương có chút khác biệt nên hành động cũng khác biệt. Ít nhất thì anh chưa bao giờ thấy ai chắp tay cảm ơn cả. Trần Bình thấy tín ngưỡng của đối phương không giống với mình nên cũng không quan tâm nữa.
Anh chào tạm biệt và quay người rời đi. Tên nhà giàu ôm cô bạn gái của mình và hơi kiêu ngạo liếc nhìn Bạch Kim Ngân. Anh ta cho rằng người này chắc chắn là một người giàu có bình thường. Dù sao bản thân anh ta là một người tu hành, nếu thể hiện ra ðở trước mặt người này thì chắc chắn có thể làm cho đối phương cực kỳ kinh ngạc. “Này tên mập, cậu có muốn đi cùng chúng tôi không?”
Trên mặt tên nhà giàu nở nụ cười tươi rói, rõ ràng là anh ta cảm thấy mình mạnh hơn đối phương. “Tôi tên là Phó Nhị Đại, cậu có thể gọi tôi là anh Nhị”
Phó Nhị Đại mim cười giới thiệu bản thân với đối phương.
Giọng điệu của anh ta giống như đã coi Mập Mạp trở thành kẻ dưới quyền của mình. Trước kia.
anh ta đi đến đâu cũng đều mang theo rất nhiều đàn em đề làm việc cho mình. Nhưng chỉ phí đi lại ð đảo Tây Hải quá đắt đỏ. Vừa đến đây mà anh ta đã tiêu hết mấy trăm triệu, cho dù anh ta có tiền nhưng cũng không muốn lãng phí như vậy. Vậy nên anh ta muốn tìm một tên đàn em ở bên cạnh mình. Việc này không chỉ tiết kiệm được rất nhiều tiền mà còn có thể làm được rất nhiều việc. Vừa nhìn liền biết Trần Bình là một người cực kỳ kiêu ngạo và không chịu đi vào khuôn phép. Người này chắc chắn không phải là kiểu dễ đối phó. Cho nên Phó Nhị Đại lập tức chuyển đổi tượng sang Mập Mạp. Người này đi đến đâu cũng đều cưỡi tít mắt như Phật Di Lặc, nhìn có vẻ dễ bắt nạt. “Nếu cậu làm đàn em của tôi, tôi sẽ đảm bảo an toàn cho cậu.”
Phó Nhị Đại kiêu ngạo vỗ ngực, dáng vẻ cực
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trần Bình cầm lấy con búp bê bằng đất sét rồi lấy từ trong lòng mình ra một miếng ngọc bội và đưa cho đối phương làm quà đáp lễ. Trên miếng ngọc bội này có khắc một số trận pháp có tác dụng không nhỏ.
Nó có giá trị hơn gấp mấy trăm lần con búp bê này. Tuy nhiên, đối với tu vi bây giờ của Mập Mạp thì chắc chắn không nhìn ra được ngọc bội này có gì kỳ lạ.
Anh ta chỉ cảm thấy đây là một món đồ trang sức xinh đẹp mà thôi. Nhìn thấy Trần Bình lấy đồ vật ra để trao đổi với mình, Bạch Kim Ngân rất cảm động. Tất nhiên, anh ta không hề nghĩ rằng đồ vật này rất có giá trị. Nhưng theo phép lịch sự, anh ta vẫn nhận lấy và chắp hai tay cảm ơn Trần Bình. Trần Bình cảm thấy hơi kỳ lạ khi thấy hành động này của đối phương. Nhưng anh cũng không quan tâm lắm. Có thể là vì tín ngưỡng của đối phương có chút khác biệt nên hành động cũng khác biệt. Ít nhất thì anh chưa bao giờ thấy ai chắp tay cảm ơn cả. Trần Bình thấy tín ngưỡng của đối phương không giống với mình nên cũng không quan tâm nữa.
Anh chào tạm biệt và quay người rời đi. Tên nhà giàu ôm cô bạn gái của mình và hơi kiêu ngạo liếc nhìn Bạch Kim Ngân. Anh ta cho rằng người này chắc chắn là một người giàu có bình thường. Dù sao bản thân anh ta là một người tu hành, nếu thể hiện ra ðở trước mặt người này thì chắc chắn có thể làm cho đối phương cực kỳ kinh ngạc. “Này tên mập, cậu có muốn đi cùng chúng tôi không?”
Trên mặt tên nhà giàu nở nụ cười tươi rói, rõ ràng là anh ta cảm thấy mình mạnh hơn đối phương. “Tôi tên là Phó Nhị Đại, cậu có thể gọi tôi là anh Nhị”
Phó Nhị Đại mim cười giới thiệu bản thân với đối phương.
Giọng điệu của anh ta giống như đã coi Mập Mạp trở thành kẻ dưới quyền của mình. Trước kia.
anh ta đi đến đâu cũng đều mang theo rất nhiều đàn em đề làm việc cho mình. Nhưng chỉ phí đi lại ð đảo Tây Hải quá đắt đỏ. Vừa đến đây mà anh ta đã tiêu hết mấy trăm triệu, cho dù anh ta có tiền nhưng cũng không muốn lãng phí như vậy. Vậy nên anh ta muốn tìm một tên đàn em ở bên cạnh mình. Việc này không chỉ tiết kiệm được rất nhiều tiền mà còn có thể làm được rất nhiều việc. Vừa nhìn liền biết Trần Bình là một người cực kỳ kiêu ngạo và không chịu đi vào khuôn phép. Người này chắc chắn không phải là kiểu dễ đối phó. Cho nên Phó Nhị Đại lập tức chuyển đổi tượng sang Mập Mạp. Người này đi đến đâu cũng đều cưỡi tít mắt như Phật Di Lặc, nhìn có vẻ dễ bắt nạt. “Nếu cậu làm đàn em của tôi, tôi sẽ đảm bảo an toàn cho cậu.”
Phó Nhị Đại kiêu ngạo vỗ ngực, dáng vẻ cực
Bình luận facebook