Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-2540
Chương 2540: Đánh chính là đánh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhất là khi nhìn thấy dáng vẻ đắc chí của thằng cha Ngô Hưng Khôn này, bọn họ lại càng cảm thấy giận không có chỗ phát tiết.
Mọi người cũng không biết sao trên thế giới này lại có một thằng cha khiến cho người ta cảm thấy chán ghét như thế.
“Các anh em, hôm nay chúng ta nhất định phải đánh chết thằng cha này”
“Dáng dấp xấu như thế còn dám ra đây mất mặt xấu hồ, thật đúng là không biết ngại!”
“Tôi thấy người đàn ông này còn già hơn cả Dương Quế Lan ð bên trong kia, hôm nay thế mà chúng ta cũng làm ra loại chuyện đánh ông già này”
“Không phải chỉ là đánh một ông già thôi à, có gì đặc biệt hơn người đâu, đánh thì đánh thôi."
“Dù sao cũng không biết rốt cuộc thằng cha này là ai, anh ta chính là lúc trường lão chúng ta đi tản bộ, tiện tay bắt đến thôi”
Mọi người anh một câu tôi một câu, mỗi người đều không có ý muốn dừng lại.
Nghe thấy được đám người này còn không biết được thân phận của mình, trong nháy mắt Ngô Hưng Khôn đã hiểu.
Chẳng trách đám người này lại có thể càn rỡ như vậy, xem ra là bởi vì không biết rõ thân phận của anh ta có bao nhiêu tôn quý.
“Các người thế mà ngay cả thân phận của tôi cũng không biết!”
Ngô Hưng Khôn có chút tức giận giãy dụa, không ngừng gào thét.
Trái lại câu nói này của anh ta thành công khiến cho mọi người nghe vào trong tai.
Tất cả bọn họ đều có chút nghi hoặc, bọn họ thật đúng là không biết rõ thằng cha này có thân phận gì.
"Ông đây chính là đại đệ tử cấp cao nhất của Luyện Khí Tông, Ngô Hưng Khôn!”
“Đám dân thường ngu ngốc như chúng mày, ÿ vào chính mình có tí thực lực, nhiều người bắt nạt ít người."
“Chúng mày có biết hay không, nếu như chúng mày đắc tội với Luyện Khí Tông sẽ phải trả giá như thế nào!”
Anh ta có chút tức giận lớn tiếng hô hào, giống như là vì che giấu đau đớn của mình.
Nghe được những lời này, sắc mặt của mọi người đều có chút cổ quái.
Bọn họ cũng không nghĩ đến sự việc thế mà trùng hợp như vậy.
Trường lão đi ra ngoài tùy tiện tóm một người cũng là đại đệ tử cấp cao nhất của Luyện Khí Tông.
“Luyện Khí Tông có đại đệ tử cấp cao nhất ư?" Bên trong số đó có một người mỡ miệng hỏi.
Bọn họ chính là những người nằm trong hàng ngũ đệ từ vừa bị giày vò một lần, thật sự chưa từng nghe nói đến thằng cha đại đệ tử cấp cao nhất của Luyện Khí Tông này.
Ngô Hưng Khôn nhìn thấy phản ứng của đám người này thì anh ta cũng cảm thấy hơi nghỉ hoặc.
Rốt cuộc những người này thuộc môn phái nhỏ đến mức nào chứ? Thậm chí ngay cả đại đệ tử cao cấp nhất của Luyện Khí Tông cũng không biết.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhất là khi nhìn thấy dáng vẻ đắc chí của thằng cha Ngô Hưng Khôn này, bọn họ lại càng cảm thấy giận không có chỗ phát tiết.
Mọi người cũng không biết sao trên thế giới này lại có một thằng cha khiến cho người ta cảm thấy chán ghét như thế.
“Các anh em, hôm nay chúng ta nhất định phải đánh chết thằng cha này”
“Dáng dấp xấu như thế còn dám ra đây mất mặt xấu hồ, thật đúng là không biết ngại!”
“Tôi thấy người đàn ông này còn già hơn cả Dương Quế Lan ð bên trong kia, hôm nay thế mà chúng ta cũng làm ra loại chuyện đánh ông già này”
“Không phải chỉ là đánh một ông già thôi à, có gì đặc biệt hơn người đâu, đánh thì đánh thôi."
“Dù sao cũng không biết rốt cuộc thằng cha này là ai, anh ta chính là lúc trường lão chúng ta đi tản bộ, tiện tay bắt đến thôi”
Mọi người anh một câu tôi một câu, mỗi người đều không có ý muốn dừng lại.
Nghe thấy được đám người này còn không biết được thân phận của mình, trong nháy mắt Ngô Hưng Khôn đã hiểu.
Chẳng trách đám người này lại có thể càn rỡ như vậy, xem ra là bởi vì không biết rõ thân phận của anh ta có bao nhiêu tôn quý.
“Các người thế mà ngay cả thân phận của tôi cũng không biết!”
Ngô Hưng Khôn có chút tức giận giãy dụa, không ngừng gào thét.
Trái lại câu nói này của anh ta thành công khiến cho mọi người nghe vào trong tai.
Tất cả bọn họ đều có chút nghi hoặc, bọn họ thật đúng là không biết rõ thằng cha này có thân phận gì.
"Ông đây chính là đại đệ tử cấp cao nhất của Luyện Khí Tông, Ngô Hưng Khôn!”
“Đám dân thường ngu ngốc như chúng mày, ÿ vào chính mình có tí thực lực, nhiều người bắt nạt ít người."
“Chúng mày có biết hay không, nếu như chúng mày đắc tội với Luyện Khí Tông sẽ phải trả giá như thế nào!”
Anh ta có chút tức giận lớn tiếng hô hào, giống như là vì che giấu đau đớn của mình.
Nghe được những lời này, sắc mặt của mọi người đều có chút cổ quái.
Bọn họ cũng không nghĩ đến sự việc thế mà trùng hợp như vậy.
Trường lão đi ra ngoài tùy tiện tóm một người cũng là đại đệ tử cấp cao nhất của Luyện Khí Tông.
“Luyện Khí Tông có đại đệ tử cấp cao nhất ư?" Bên trong số đó có một người mỡ miệng hỏi.
Bọn họ chính là những người nằm trong hàng ngũ đệ từ vừa bị giày vò một lần, thật sự chưa từng nghe nói đến thằng cha đại đệ tử cấp cao nhất của Luyện Khí Tông này.
Ngô Hưng Khôn nhìn thấy phản ứng của đám người này thì anh ta cũng cảm thấy hơi nghỉ hoặc.
Rốt cuộc những người này thuộc môn phái nhỏ đến mức nào chứ? Thậm chí ngay cả đại đệ tử cao cấp nhất của Luyện Khí Tông cũng không biết.
Bình luận facebook