Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-2544
Chương 2544: Khiêu chiến
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc này đám người Đan Đồ Tử cũng dẫn theo người của mình đến đây, vốn dĩ lúc đầu bọn họ muốn trực tiếp dùng cách phi hành trên không trung đề hạ thấp đối phương xuống một bậc, thế nhưng không nghĩ đến lúc đi qua khu vực này, trong nháy mắt đã không thể đứng lên nổi.
Bọn họ muốn bay qua là chuyện không thể nào, cho dù muốn đi bộ cũng là một chuyện rất khó khăn.
Đan Đồ Tử có chút không cam lòng, cưỡng ép chống đỡ cơ thể của bản thân, ông ta không muốn quỳ xuống ở đây như thế.
Thế nhưng ông ta có muốn hay không là một chuyện, thân thể có chịu đựng được hay không lại là một chuyện khác.
Chỉ nghe thấy bịch một tiếng, Đan Đồ Từ đột nhiên quỳ rạp xuống đất.
Nhìn thấy Đan Đề Tử đột nhiên quỳ xuống như thế, trên mặt những người khác cũng lộ ra vẻ khủng hoảng, bọn họ nhanh chóng chạy đến trước muốn đỡ ông ta dậy.
Thế nhưng không nghĩ đến một giây sau, vẻ mặt của bọn họ cũng trờ nên vô cùng khó coi, đồng loạt theo Đan Đồ Tử quỳ gối xuống bên cạnh.
Bởi vì bọn họ cũng phát hiện ra được cơ thể của bản thân có chút mất khống chế.
Sắc mặt của Đan Đồ Tử vô cùng khó coi, ông ta đã đoán ra được chút gì đó.
“Móa nó chứ, không nghĩ đến đám người kia còn tạo ra một trận pháp."
Đây là chuyện mà nghìn lần ông ta không ngờ đến.
Người của Luyện Khí Tông ít nhiều cũng biết một ít trận pháp, điều này nằm trong phạm vi tưởng tượng của Đan Đồ Tử.
Nhưng ông ta không nghĩ đến trận pháp thế mà lại lợi hại như vậy.
Chỉ cần là người mang theo ý định công kích thì đều sẽ bị kẹt ð chỗ này.
Mà những người mang theo tâm cảnh cực kỳ bình tĩnh thì lại có thể nghênh ngang ra vào nơi này.
Chẳng qua lần này đám người kia đều có thành kiến khá lớn với Trần Bình, ngoại trừ quỳ xuống, bọn họ không còn cách làm nào khác.
Nhìn thấy một đám người đột nhiên quỳ xuống như thế, Úy Trì Luyện Thiết đột nhiên rất muốn cười.
Ông ta vội vàng đi ra ngoài, cười trên nỗi đau của kẻ khác, nhìn cả đám bị bắt đến.
"Ôi chao, các người thật đúng là khách hiếm có đấy, tám đời cũng không thấy đến qua một lần”
Hiện tại Úy Trì Luyện Thiết đã khôi phục bình thường, thậm chí cũng bắt đầu trêu chọc người khác.
Tất cả mọi người đều nghe được, những lời mà Úy Trì Luyện Thiết vừa nói tuyệt đối là đang nói kháy.
Đám người kia vừa đến đã muốn chiếm đoạt tông môn, bình thường sao tông chủ có thể chịu đựng nổi.
Bọn họ rất rõ ràng đối phương, đều muốn lẫn nhau dẫn đầu phạm sai lầm.
Chỉ có chính nghĩa mới chống đỡ được tất
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc này đám người Đan Đồ Tử cũng dẫn theo người của mình đến đây, vốn dĩ lúc đầu bọn họ muốn trực tiếp dùng cách phi hành trên không trung đề hạ thấp đối phương xuống một bậc, thế nhưng không nghĩ đến lúc đi qua khu vực này, trong nháy mắt đã không thể đứng lên nổi.
Bọn họ muốn bay qua là chuyện không thể nào, cho dù muốn đi bộ cũng là một chuyện rất khó khăn.
Đan Đồ Tử có chút không cam lòng, cưỡng ép chống đỡ cơ thể của bản thân, ông ta không muốn quỳ xuống ở đây như thế.
Thế nhưng ông ta có muốn hay không là một chuyện, thân thể có chịu đựng được hay không lại là một chuyện khác.
Chỉ nghe thấy bịch một tiếng, Đan Đồ Từ đột nhiên quỳ rạp xuống đất.
Nhìn thấy Đan Đề Tử đột nhiên quỳ xuống như thế, trên mặt những người khác cũng lộ ra vẻ khủng hoảng, bọn họ nhanh chóng chạy đến trước muốn đỡ ông ta dậy.
Thế nhưng không nghĩ đến một giây sau, vẻ mặt của bọn họ cũng trờ nên vô cùng khó coi, đồng loạt theo Đan Đồ Tử quỳ gối xuống bên cạnh.
Bởi vì bọn họ cũng phát hiện ra được cơ thể của bản thân có chút mất khống chế.
Sắc mặt của Đan Đồ Tử vô cùng khó coi, ông ta đã đoán ra được chút gì đó.
“Móa nó chứ, không nghĩ đến đám người kia còn tạo ra một trận pháp."
Đây là chuyện mà nghìn lần ông ta không ngờ đến.
Người của Luyện Khí Tông ít nhiều cũng biết một ít trận pháp, điều này nằm trong phạm vi tưởng tượng của Đan Đồ Tử.
Nhưng ông ta không nghĩ đến trận pháp thế mà lại lợi hại như vậy.
Chỉ cần là người mang theo ý định công kích thì đều sẽ bị kẹt ð chỗ này.
Mà những người mang theo tâm cảnh cực kỳ bình tĩnh thì lại có thể nghênh ngang ra vào nơi này.
Chẳng qua lần này đám người kia đều có thành kiến khá lớn với Trần Bình, ngoại trừ quỳ xuống, bọn họ không còn cách làm nào khác.
Nhìn thấy một đám người đột nhiên quỳ xuống như thế, Úy Trì Luyện Thiết đột nhiên rất muốn cười.
Ông ta vội vàng đi ra ngoài, cười trên nỗi đau của kẻ khác, nhìn cả đám bị bắt đến.
"Ôi chao, các người thật đúng là khách hiếm có đấy, tám đời cũng không thấy đến qua một lần”
Hiện tại Úy Trì Luyện Thiết đã khôi phục bình thường, thậm chí cũng bắt đầu trêu chọc người khác.
Tất cả mọi người đều nghe được, những lời mà Úy Trì Luyện Thiết vừa nói tuyệt đối là đang nói kháy.
Đám người kia vừa đến đã muốn chiếm đoạt tông môn, bình thường sao tông chủ có thể chịu đựng nổi.
Bọn họ rất rõ ràng đối phương, đều muốn lẫn nhau dẫn đầu phạm sai lầm.
Chỉ có chính nghĩa mới chống đỡ được tất
Bình luận facebook