Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-2543
Chương 2543: Một trận pháp nho nhỏ
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Nếu tông chủ của Luyện Khí Tông các người cũng có giác ngộ như cậu, vậy thì quá tốt rồi" Đan Đồ Tử cười đắc ý nói.
“Bắt người phụ nữ kia đến đây cho tôi.”
Ông ta bình tĩnh lên tiếng.
Hiện nay con tin đã chuẩn bị đầy đủ, tiếp theo đây chính là thời khắc đến cửa gây sự.
Người của Đan Tông mang theo khí thế ngất trời đi về phía Luyện Khí Tông.
Mà lúc này đây tất cả mọi người của Luyện Khí Tông còn chưa ý thức được Ngô Hưng Khôn không thấy đâu nữa.
Vốn dĩ người như Ngô Hưng Khôn không được người khác yêu thích, hơn nữa cảm giác tồn tại của anh ta cũng không cao.
Nếu như thằng cha này có thể cách xa mình trong thời gian dài, tất cả mọi người đều sẽ cảm thấy rất thoải mái.
Cho nên coi như đối phương có mất tích một khoảng thời gian dài thì cơ bản cũng không ai muốn đi tìm.
Đám người Trần Bình nhanh chóng quyết định ra một loạt các kế hoạch, đến mức đống kế hoạch kia của Ngô Hưng Khôn, bọn họ hoàn toàn chưa từng suy nghĩ qua.
Đối phương đơn giản giống như một mãng phu vậy, chuyện gì cũng không quan tâm, trực tiếp muốn mọi người kiên trì xông lên phía trước Thứ mà Luyện Khí Tông bọn họ am hiểu nhất cũng không phải là cùng người khác trực tiếp đánh nhau.
Trần Bình nhân lúc mọi người rảnh rỗi thì dẫn theo cả đám đi bố trí một trận pháp cỡ nhỏ.
Úy Trì Văn Thanh ð bên cạnh nghiêm túc học tập, sợ bản thân mình hơi thất thần sẽ bỏ lỡ một bước nào đó.
Trần Bình bố trí một trận pháp ð ngay trước mặt người khác, Úy Trì Văn Thanh nhanh chóng rơi vào trong trạng thái đột nhiên hiểu ra.
Những thứ này của Trần Bình đều là thông qua sách trận pháp bên trong tháp Thông Thiên đề học được.
Về cơ bản những thứ được ghi chép lại trên sách cổ đó đều là bảo vật được lưu truyền trên triệu năm.
Trong đó ẩn chứa những loại đại đạo, thật đúng là nhiều không sao kể hết.
Lấy tu vi và thiên phú của Trần Bình, muốn nắm giữ những thứ đó là chuyện rất dễ dàng.
Thậm chí chỉ nhìn thoáng qua là anh đã có thể vận dụng một cách thuần thục.
Mà Úy Trì Văn Thanh thì lại khác.
Úy Trì Văn Thanh cũng chưa trải qua bất kỳ rèn luyện nào, đồng thời cũng không được tháp Thông Thiên cải tạo qua thể chất.
Cho nên nói muốn học tập những thứ này, quả thật là khó càng thêm khó.
Cho dù chỉ là một chút xíu kiến thức mà Trần Bình xem như từ khe hở chảy ra cũng đủ cho đối phương học tập rất lâu.
“Được rồi trận pháp nho nhỏ này của tôi có thể giúp đỡ cho mọi người có được một hoàn cảnh an toàn”
Trần Bình nhẹ nhàng phủi tay, cảm giác tất cả đều không tốn sức một xíu nào.
Nghe được mấy lời Trần Bình nói, đám người
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Nếu tông chủ của Luyện Khí Tông các người cũng có giác ngộ như cậu, vậy thì quá tốt rồi" Đan Đồ Tử cười đắc ý nói.
“Bắt người phụ nữ kia đến đây cho tôi.”
Ông ta bình tĩnh lên tiếng.
Hiện nay con tin đã chuẩn bị đầy đủ, tiếp theo đây chính là thời khắc đến cửa gây sự.
Người của Đan Tông mang theo khí thế ngất trời đi về phía Luyện Khí Tông.
Mà lúc này đây tất cả mọi người của Luyện Khí Tông còn chưa ý thức được Ngô Hưng Khôn không thấy đâu nữa.
Vốn dĩ người như Ngô Hưng Khôn không được người khác yêu thích, hơn nữa cảm giác tồn tại của anh ta cũng không cao.
Nếu như thằng cha này có thể cách xa mình trong thời gian dài, tất cả mọi người đều sẽ cảm thấy rất thoải mái.
Cho nên coi như đối phương có mất tích một khoảng thời gian dài thì cơ bản cũng không ai muốn đi tìm.
Đám người Trần Bình nhanh chóng quyết định ra một loạt các kế hoạch, đến mức đống kế hoạch kia của Ngô Hưng Khôn, bọn họ hoàn toàn chưa từng suy nghĩ qua.
Đối phương đơn giản giống như một mãng phu vậy, chuyện gì cũng không quan tâm, trực tiếp muốn mọi người kiên trì xông lên phía trước Thứ mà Luyện Khí Tông bọn họ am hiểu nhất cũng không phải là cùng người khác trực tiếp đánh nhau.
Trần Bình nhân lúc mọi người rảnh rỗi thì dẫn theo cả đám đi bố trí một trận pháp cỡ nhỏ.
Úy Trì Văn Thanh ð bên cạnh nghiêm túc học tập, sợ bản thân mình hơi thất thần sẽ bỏ lỡ một bước nào đó.
Trần Bình bố trí một trận pháp ð ngay trước mặt người khác, Úy Trì Văn Thanh nhanh chóng rơi vào trong trạng thái đột nhiên hiểu ra.
Những thứ này của Trần Bình đều là thông qua sách trận pháp bên trong tháp Thông Thiên đề học được.
Về cơ bản những thứ được ghi chép lại trên sách cổ đó đều là bảo vật được lưu truyền trên triệu năm.
Trong đó ẩn chứa những loại đại đạo, thật đúng là nhiều không sao kể hết.
Lấy tu vi và thiên phú của Trần Bình, muốn nắm giữ những thứ đó là chuyện rất dễ dàng.
Thậm chí chỉ nhìn thoáng qua là anh đã có thể vận dụng một cách thuần thục.
Mà Úy Trì Văn Thanh thì lại khác.
Úy Trì Văn Thanh cũng chưa trải qua bất kỳ rèn luyện nào, đồng thời cũng không được tháp Thông Thiên cải tạo qua thể chất.
Cho nên nói muốn học tập những thứ này, quả thật là khó càng thêm khó.
Cho dù chỉ là một chút xíu kiến thức mà Trần Bình xem như từ khe hở chảy ra cũng đủ cho đối phương học tập rất lâu.
“Được rồi trận pháp nho nhỏ này của tôi có thể giúp đỡ cho mọi người có được một hoàn cảnh an toàn”
Trần Bình nhẹ nhàng phủi tay, cảm giác tất cả đều không tốn sức một xíu nào.
Nghe được mấy lời Trần Bình nói, đám người
Bình luận facebook