Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2721-2724
Chương 2721: Nguyên thạch cực phẩm
Nhìn thấy Trần Bình nhanh chóng đi tới ngôi mộ kế tiếp, Trương Thành Băng cũng có chút hoàng hốt rống lớn một câu.
Nghe vậy, mấy người Trần Bình cũng dừng | bước, quay đầu nhìn anh ta một cái.
Cái tên này đúng là có chút đáng ghét, Trần Bình không muốn tiếp xúc quá nhiều với anh ta.
"Anh là ai? Sao biết nguyên thạch của tôi biến thành đá?".
Trương Thành Bằng có hỏi kinh ngạc nhảy từ không trung xuống, lập tức tới trước mặt Trần Bình.
Lúc này, nhóm người Trần Bình đã dịch dụng, biến thành dáng vẻ khác.
Trương Thành Bằng căn bản không nhận ra thân phận của Trần Bình, anh ta chỉ cảm thấy người này nhìn có vẻ kỳ quái.
Đối phương biết được nhiều bí mật như vậy, tuyệt đối không phải người bình thường.
"Nhanh chóng nói ra, rốt cuộc anh là ai?"
Trong mắt Trương Thành Băng mang theo vẻ tức giận, anh ta không cho phép bất kỳ người nào chống lại chính mình.
Nghe vậy, Trần Bình cười lạnh một tiếng, đây anh ta một cái, sau đó nhanh chân tiến về phía trước. Hai Trương Thành Bằng không ngờ Trần Bình sẽ đột nhiên nóng nảy, càng không ngờ sức lực của Trần Bình lại mạnh thế, lần này đẩy cho anh ta ngã sấp trên đất.
Đám người Ngụy Uyên Bác lập tức chạy tới đỡ Trương Thành Băng lên, bọn họ cũng có chút kiêng dè nhìn Trần Bình, Ngụy Uyên Bác là người đi săn chuyên nghiệp, đương nhiên anh ta có thể cảm nhận được sự lợi hại của Trần Bình.
Trần Bình chỉ giật nhẹ tay liền có thể đẩy ngã Trương Thành Băng trên đất, bởi vậy có thể thấy được thực lực tuyệt đối không kém.
Mặc dù Trương Thành Băng là một người luyện đan, nhưng thực lực của anh ta không phải không thể lấy ra được, có thể làm cho Trương Thành Băng không có bất kỳ năng lực gì chống cực, đã chứng minh sự lợi hại của anh rồi.
Ngụy Uyên Bác nhìn thoáng qua nhóm Trần | Bình, bọn họ tuy không có nhiều người, nhưng | trên thân mỗi người đều như mang theo một luồng sát khí như có như không, xem ra không dễ chọc.
Trương Thành Bằng cứ như vậy chật vật nằm trên đất, có chút không biết phải làm sao. Anh ta tường là Ngụy Uyên Bác sẽ ra tay, nhưng không ngờ Ngụy Uyên Bác cũng sợ.
"Sao thế? Chẳng lẽ anh cứ đứng trơ mắt nhìn vậy thôi à?"
Nhìn hàng động của đối phương, Trương Thành Băng chỉ cảm thấy giận đến phát run. | "Bọn họ quá mạnh, chúng ta không phải là đối thủ, cẩn thận trong này có nhiều cơ quan."
| Những lời này đối với Trương Thành Băng quả là khiêu khích, thậm chí Trương Thành Băng bắt đầu có chút coi thường đối phương
"Anh nói lời dở hơi gì vậy, thực lực tên này có bao nhiêu chứ chẳng lẽ các người còn không thể đánh lại sao? Các người có tới mười mấy người cơ mà! Mẹ nó đúng là làm tôi mất mặt, nếu như các người không giếp nó cho ông thì các người cứ liệu mà đợi đấy.
"Tôi sẽ cho các người không hành nghề được trong hiệp hội người đi săn, đến lúc đó xem các người phải làm sao!"
Trương Thành Băng thẹn quá hóa giận, bắt đầu uy hiếp đối phương, anh ta không ngừng nhục mạ Ngụy Uyên Bác, thậm chí muốn cho đối phương một cái tát.
Dù thế nào đối phương cũng là đội trường, nếu quả thật ra tay, khả năng mình chẳng có chỗ tốt nào.
Cho nên Trương Thành Băng cũng nhịn xuống.
Đi vào bên trong, Trần Bình cảm nhận được một luồng khí tức không tầm thường, nét mặt anh có chút nghiêm túc, đang chăm chú quan sát chung quanh.
Những người khác cũng thấy ngôi mộ này có chút khác thường, hình như rất nguy hiểm.
| "Cho nên đồ trong này hoàn toàn là lấy ra đồ tiêu khiến người khác à? Mọi người nhìn xem, cầm vào tay liền thành bột phấn, hoàn toàn không có tác dụng gì!" Sư Chấn Thiên khôn nhịn được bực bội lên tiếng, mặc dù anh ta không có hứng thú với đồng bảo bối này, nhưng nhìn
Chương 2722: Yêu thú
Cho nên ở đây không ai có ấn tượng tốt về Trương Thành Băng cả.
| Bọn họ đều không muốn chiếm tiên có của di tích thượng cổ cho Trường Thành Băng.
Trần Bình khoát tay, vừa hay bọn họ đang cần một vài con tốt thí mạng.
"Nếu như tôi đoán không sai thì qua hai ngôi mộ nữa, chúng ta sẽ gặp được yêu thú, thực lực tên này tuyệt đối không yếu, đề bọn họ đi chịu chết cũng tốt."
Trần Bình khẳng định nói, anh đã xác định phía trước chắc chắn có yêu thú.
Sư Chấn Thiên nửa tin nửa ngờ đi tới phía trước, vừa mới đến ngôi một tiếp theo, anh ta liền lộ ra vẻ mặt không thể tin nổi.
Anh ta hoảng hốt quay đầu kéo Trần Bình lại, đáy mắt lóe lên tia hoảng sợ.
"Lão đại, cậu đúng là thần rồi, sao cậu biết nơi này có yêu thú, thậm chí tôi còn cảm thấy nắm lực của cậu trên cả tôi rồi?"
Khi sư Chấn Thiên bước vào ngôi mộ này, cũng cảm nhận được khí tức yêu thú nồng đậm, rất rõ ràng, ở phía trước, cách đó không xa có một con yêu thú thực lực không tính là nhỏ.
Trần Bình bất đắc dĩ nhún vai, cảm giác của anh về khí tức vẫn luôn mạnh hơn sự Chấn. Thiên.
Những người khác đang lục đục chạy tới cũng cảm giác được điểm bất thường, biện pháp tu hành của bọn họ là do Trần Bình cung cấp, thậm chí còn dùng được thủy chuyên dụng của Trần Bình để ngâm, cho nên trình độ nhạy cảm và năng lực nhận biết đều được tăng cao.
| Lúc người, thứ mà người tu hành bình thường không cảm nhận được, bọn họ lại có thể sớm cảm giác ra.
Trên mặt Cổ Nhạc Nhạc không có nửa điểm sợ hãi, ngược lại còn có chút hưng phấn.
Mà lúc này đây, vẻ mặt Hoa Vân Doanh lộ ra tia lo lắng.
"Tôi biết rồi! Con yêu thú này là trâu lửa sấm sét."
Hoa Vân Doanh lập tức nói ra tên của đối phương, cộng thêm vẻ mặt lo lắng vô cùng làm cho anh cũng khẩn trương theo.
Trần Bình không tính là hiểu rõ lắm các loại yêu thú, anh vốn không biết đối phương đang nói điều gì.
"Cậu đừng nói tên của nó, nói thẳng ra xem nó lợi hại hay không đi, nếu như lợi hại, chúng ta hợp lực hẳn là cũng có thể đối phó được."
- Cổ Nhạc Nhạc cũng không phải một người tự phụ, cậu biết rõ, dù có nhiều chiêu trò trước sức mạnh tuyệt đối đều là rỗng tuếch, cho nên bây giờ phải hiểu rõ con yêu thủ này, từ đó mới đoán đúng bệnh hốt đúng thuốc.
"Thực lực con yêu thú này không yếu, nghe nói đối phương có thể lật tay thành mây trở tay thành mưa, tùy lúc tùy chỗ nổ tung một ngọn núi lớn."
Hoa Vân Doanh miêu tả con yêu thú này vô cùng lợi hại, xem ra gần như đã đứng ở vị trí đầu tiên.
"Theo như lời cô bé nói thì con yêu thú này cũng sắp thành tiên được rồi?"
Sư Chấn Thiên không nhịn được trêu đùa một câu, anh ta cảm thấy lời này thật sự có hơi điệu.
"Vừa nghe liền biết tin này giả rồi, nếu quả thực lợi hại như vậy thì nó còn lén lút trốn ở chỗ này làm gì? Ra ngoài xâm chiếm mảnh đại lục này có phải hơn không?"
Vài người khác đều hùa theo, bọn họ cũng không quên con yêu thú đã làm nhiễu loạn toàn bộ đại lục mạnh đến cỡ nào!
Vốn bọn họ xem thường nhưng yêu thú này, có điều về sau bọn họ mới phát hiện, thực lực của yêu thú quả là không thể khinh thường được.
Nhất là những con yêu thú sống đủ lâu, bọn chúng hoàn toàn có thể phá vỡ toàn bộ đế quốc!
| Cộng thêm vẻ mặt cẩn thận của Trần Bình, sắc mặt bọn họ cũng trở nên khó coi.
"Cô nhóc, sao cháu biết yêu thú này, chẳng | lẽ trước kia các người gặp được rồi à?"
Trác Thiên Uy có chút tò mò hỏi.
Xuất thân là một thành chủ, vậy mà ông ta lại không hiểu rõ lai lịch của con yêu thú này, mà một cô bé lại biết đến tỉ mỉ như vậy.
Nghe đối phương hỏi, Hoa Vân Doanh cũng không nhịn được có chút ngượng ngùng cúi đầu.
"Trước kia trong nhà có một vào quyển sách cổ, cháu từng đọc qua, thế nên biết tên của con
Chương 2723: Gặp lại
"Đầu óc anh không sao chứ, người tới đây không phải chỉ có một mục đích duy nhất là tìm di tích thượng cổ sao? Chẳng lẽ tôi còn luyện đan, luyện khí trong này à?"
Trần Bình chế giễu rất đúng chỗ, biểu cảm của Trương Thành Băng lập tức trở nên khó coi, anh ta cũng không ngờ Trần Bình sẽ dùng ngôn ngữ sắc bén như thế.
| Dựa theo tình huống bây giờ, nếu có ai bị anh ta chế giễu, đều sẽ cân nhắc rồi lựa chọn im miệng, vậy mà Trần Bình là dám chọc ngược lại mình, đúng là cả gan làm loạn.
"Đáng chết, anh cũng biết thân phận của tôi?"
Trương Thành Băng hung tợn nhìn Trần Bình. một chút.
| Trần Bình nhún vai, không thèm để ý chút nào.
"Anh là người hay quỷ đều không quan trọng, tôi chỉ sợ đến lúc đó anh không kiên trì nổi, bị một con yêu thú đánh bại."
Trần Bình cũng không tiến lên, dẫn người đứng phía sau Trương Thành Băng, dường như là chờ đối phương dẫn đầu đi trước.
Thấy hai người cãi nhau, Ngụy Uyên Bác cũng có chút luống cuống, anh ta vươn tay ra kéo Trương Thành Băng, muốn nhắc nhở đối phương vài câu.
"Đừng tranh chấp với người ta, chúng ta đề bọn họ đi trước, phía trước chắc chắn có gì đó quái lạ, để bọn họ làm con tốt thí mạng đi."
| Lời này của Ngụy Uyên Bác đúng là một cách thông minh, nhưng bây giờ Trương Thành Băng đang nổi nóng, anh ta sao có thể cho phép Trần Bình đi trước mình?
"Anh im miệng cho tôi, phương pháp hay anh không nghĩ, suốt ngày chỉ biết đến những hành động mất mặt."
Trương Thành Băng hận không thể đuổi người này ra khỏi đội của mình, nhưng nghĩ tới anh ta có thực lực mạnh, tiếp theo mình còn phải dựa vào, thế là Trường Thành Băng lại nhìn một hồi.
Đúng lúc này, những người sống sót bên ngoài một cổ cũng lục đục tới.
Bọn họ đều rất rõ ràng, những cái ban | thưởng đều là hư vô.
Có người phát hiện quy luật trong cổ mộ này liền bắt đầu cúi đầu đi đường, cho nên tốc độ không được nhanh.
Cộng thêm bên Trương Thành Băng bị Trần Bình làm trễ nải rất nhiều thời gian, cho nên tốc độ cũng bị tụt lại phía sau.
Nhìn thấy một đám người lục tục xuất hiện trước mặt mình, biểu cảm Trường Thành Băng trở nên cực kỳ khó coi.
Không ngờ những người này vậy mà lại tiến đến. - Trong đó có không ít người mà Trường Thành Băng quen.
Thấy được gương mặt của đám người này, Trương Thành Băng vội vàng quay đầu lén dặn dò cái tên biết trận pháp kia.
"Lát nữa thiết lập mấy trận pháp ở nơi này, vây toàn bộ bọn chúng lại."
Trương Thành Băng nghiêm túc lên tiếng.
Anh ta muốn đánh số đông là hoàn toàn không thực tế, có trận pháp thì lại khác.
ít nhất mình có thể thần không biết, quỷ không hay vây toàn bộ bọn họ ở chỗ này.
Nghe Trương Thành Băng nói vậy, thầy trận pháp cũng lộ ra vẻ khó coi.
"Không được, tôi phải khôi phục một chút, vừa rồi hai trận phát kia bị người ta cưỡng ép phá vỡ, bên tôi tổn thất rất lớn."
Thầy trận pháp cũng cực kỳ xoắn xuýt, anh ta không ngờ có người lại có thể cưỡng ép phá trận, thậm chí còn phá tâm nhãn dễ như trở bàn tay.
Thực lực của người này tuyệt đối không thể khinh thường, cũng không biết rốt cuộc là thần thành phương nào, vậy mà lại kinh khủng thế...
Mọi người đều biết, thực lực cá nhân và trận pháp của thầy pháp trận có liên hệ với nhau.
Một khi trận pháp bị hủy, như vậy thấy trận pháp cũng sẽ ít nhiều bị thương.
Nghe đối phương nói vậy, Trương Thành Băng chỉ cảm thấy vô cùng tức giận, anh ta không ngờ thế giới lại có kẻ dễ dàng như xe tuột xích thế này.
"Anh đúng là một tên vô dụng, nhanh cút
Chương 2724: Hổ cánh tím
Trần Bình có thể nhìn ra, Cổ Nhạc Nhạc thật lòng không thích đối phương. - Có ai lại đột nhiên sinh ra ác ý với người
mình mới gặp mặt đầu? Trừ phi giữa bọn họ xảy ra chuyện gì.
Trần Bình cũng không có hỏi rõ vấn đề này ra, dù sao Cổ Nhạc Nhạc không nói thẳng thì nhất định là có nguyên nhân. Trần Bình cũng không muốn nói thêm. .
Chờ Cổ Nhạc Nhạc nguyện ý nói, thì tự nhiên cậu ta sẽ nói với mọi người.
Mọi người ở đây nhanh chóng tiến lên, đột nhiên một con mãnh hổ xuất hiện, con mãnh hổ này chặn giữa đường, dường như muốn làm một chướng ngại vậy cực kỳ ngang ngược.
"Ầm!"
Đám người còn chưa kịp phản ứng, chướng ngại vật này đã ra tay trước.
Chỉ thấy con hổ há to miệng, phóng ra một quả cầu tím, lập tức nện vào một người đàn ông.
| Quả cầu tím này đột nhiên biết thành bằng gai, cắm vào trong ngực tên đó.
Sau một giây, băng tách ra.
Người đàn ông kia lập tức bị đông cứng, đan điền nổ tung, cả người biến mất.
- Bên cạnh cũng có người xui xẻo, bị tàn dư đánh trúng, hơn thở của bọn họ lập tức yếu đi.
"Đây là hổ cánh tím!"
Hoa Vân Doanh không nhịn được che miệng la thất thanh.
Cô bé cũng từng nhìn qua ảnh miêu tả loài hổ này trong sách cổ rồi.
Một con hổ có thể phun ra quả cầu tím, còn có cánh.
| Trần Bình nhanh chóng bảo đối phương nhắc lại miêu tả về con hổ này trong sách.
| Điều làm cho anh ngạc nhiên chính là, con yêu thú này không được miêu tả quá nhiều, chỉ có hình dáng bề ngoài thôi.
"Chẳng lẽ các người tính xem náo nhiệt sao?"
Trương Thành Băng không nhịn được hốt | hoảng lên tiếng.
| Lúc này, vị trí của anh ta là nguy hiểm nhất, cho nên anh ta vội vàng muốn bảo đám người Ngụy Uyên Bác bảo vệ mình.
Nhưng mà đám người Ngụy Uyên Bác này cứ như bị choáng, đứng im bên cạnh không nhúc nhích, điều này làm cho anh ta cảm thấy cực kỳ không an toàn. 4 .Com
| Trương Thành Băng gầm lên giận dữ, khiến lão hổ cũng nhằm trúng anh ta.
| Hổ cánh tím giang cánh, lao về phía Trương Thành Băng.
Trương Thành Băng cũng hoảng rồi, vội vàng trốn sau lưng Ngụy Uyên Bác, dù sao anh ta cũng hiểu rõ thực lực của bản thân, cho dù thế nào cũng nhất định không thể chống đỡ được.
Cái người vừa chết kia còn mạnh hơn anh ta nhiều, vậy mà không chịu nổi một kích!
Nếu mình bị giết thì coi như xong.
Lần này anh ta đến tìm bảo bối, chứ không phải tới chịu chết.
Ngụy Uyên Bác thấy cảnh này, vội vàng kêu người trong đội bắt đầu đánh trả.
"Nếu như các người không muốn chết thì nhanh chóng đến giúp đi, con yêu thú này không phải đội chúng ta có thể đối phó được đâu.
Ngụy Uyên Bác cũng có chút bất mãn quay đầu nhìn thoáng qua, vậy mà đám người Tư Đồ Chiến Bang lại đứng coi náo nhiệt, còn ra vẻ không có liên quan gì tới mình.
Tư Đồ Chiến Bang vẫn duy trì tư thế xem kịch hay, không có nhúc nhích.
Anh ta muốn biết rốt cuộc con yêu thủ này có thực lực gì.
Chỉ từ chiều vừa đánh lén thì xem ra con yêu thú này không tệ.
Có điều anh ta không thể thông qua một nửa chiêu thức mà đánh giá được con yêu thú này có cấp bậc gì.
"Em gái, em nói xem chúng ta có thể... biến con yêu thú này thành thú cưng của chúng ta không?"
Tư Đồ Chiến Bang đắc ý nói.
Thấy được sinh vật mạnh thế này, anh ta liền không nhịn được muốn chiếm làm của riêng.
Ngụy Uyên Bác nghe được những lời này, suýt thì bị chọc cho tức chết. Anh ta không ngờ
Nhìn thấy Trần Bình nhanh chóng đi tới ngôi mộ kế tiếp, Trương Thành Băng cũng có chút hoàng hốt rống lớn một câu.
Nghe vậy, mấy người Trần Bình cũng dừng | bước, quay đầu nhìn anh ta một cái.
Cái tên này đúng là có chút đáng ghét, Trần Bình không muốn tiếp xúc quá nhiều với anh ta.
"Anh là ai? Sao biết nguyên thạch của tôi biến thành đá?".
Trương Thành Bằng có hỏi kinh ngạc nhảy từ không trung xuống, lập tức tới trước mặt Trần Bình.
Lúc này, nhóm người Trần Bình đã dịch dụng, biến thành dáng vẻ khác.
Trương Thành Bằng căn bản không nhận ra thân phận của Trần Bình, anh ta chỉ cảm thấy người này nhìn có vẻ kỳ quái.
Đối phương biết được nhiều bí mật như vậy, tuyệt đối không phải người bình thường.
"Nhanh chóng nói ra, rốt cuộc anh là ai?"
Trong mắt Trương Thành Băng mang theo vẻ tức giận, anh ta không cho phép bất kỳ người nào chống lại chính mình.
Nghe vậy, Trần Bình cười lạnh một tiếng, đây anh ta một cái, sau đó nhanh chân tiến về phía trước. Hai Trương Thành Bằng không ngờ Trần Bình sẽ đột nhiên nóng nảy, càng không ngờ sức lực của Trần Bình lại mạnh thế, lần này đẩy cho anh ta ngã sấp trên đất.
Đám người Ngụy Uyên Bác lập tức chạy tới đỡ Trương Thành Băng lên, bọn họ cũng có chút kiêng dè nhìn Trần Bình, Ngụy Uyên Bác là người đi săn chuyên nghiệp, đương nhiên anh ta có thể cảm nhận được sự lợi hại của Trần Bình.
Trần Bình chỉ giật nhẹ tay liền có thể đẩy ngã Trương Thành Băng trên đất, bởi vậy có thể thấy được thực lực tuyệt đối không kém.
Mặc dù Trương Thành Băng là một người luyện đan, nhưng thực lực của anh ta không phải không thể lấy ra được, có thể làm cho Trương Thành Băng không có bất kỳ năng lực gì chống cực, đã chứng minh sự lợi hại của anh rồi.
Ngụy Uyên Bác nhìn thoáng qua nhóm Trần | Bình, bọn họ tuy không có nhiều người, nhưng | trên thân mỗi người đều như mang theo một luồng sát khí như có như không, xem ra không dễ chọc.
Trương Thành Bằng cứ như vậy chật vật nằm trên đất, có chút không biết phải làm sao. Anh ta tường là Ngụy Uyên Bác sẽ ra tay, nhưng không ngờ Ngụy Uyên Bác cũng sợ.
"Sao thế? Chẳng lẽ anh cứ đứng trơ mắt nhìn vậy thôi à?"
Nhìn hàng động của đối phương, Trương Thành Băng chỉ cảm thấy giận đến phát run. | "Bọn họ quá mạnh, chúng ta không phải là đối thủ, cẩn thận trong này có nhiều cơ quan."
| Những lời này đối với Trương Thành Băng quả là khiêu khích, thậm chí Trương Thành Băng bắt đầu có chút coi thường đối phương
"Anh nói lời dở hơi gì vậy, thực lực tên này có bao nhiêu chứ chẳng lẽ các người còn không thể đánh lại sao? Các người có tới mười mấy người cơ mà! Mẹ nó đúng là làm tôi mất mặt, nếu như các người không giếp nó cho ông thì các người cứ liệu mà đợi đấy.
"Tôi sẽ cho các người không hành nghề được trong hiệp hội người đi săn, đến lúc đó xem các người phải làm sao!"
Trương Thành Băng thẹn quá hóa giận, bắt đầu uy hiếp đối phương, anh ta không ngừng nhục mạ Ngụy Uyên Bác, thậm chí muốn cho đối phương một cái tát.
Dù thế nào đối phương cũng là đội trường, nếu quả thật ra tay, khả năng mình chẳng có chỗ tốt nào.
Cho nên Trương Thành Băng cũng nhịn xuống.
Đi vào bên trong, Trần Bình cảm nhận được một luồng khí tức không tầm thường, nét mặt anh có chút nghiêm túc, đang chăm chú quan sát chung quanh.
Những người khác cũng thấy ngôi mộ này có chút khác thường, hình như rất nguy hiểm.
| "Cho nên đồ trong này hoàn toàn là lấy ra đồ tiêu khiến người khác à? Mọi người nhìn xem, cầm vào tay liền thành bột phấn, hoàn toàn không có tác dụng gì!" Sư Chấn Thiên khôn nhịn được bực bội lên tiếng, mặc dù anh ta không có hứng thú với đồng bảo bối này, nhưng nhìn
Chương 2722: Yêu thú
Cho nên ở đây không ai có ấn tượng tốt về Trương Thành Băng cả.
| Bọn họ đều không muốn chiếm tiên có của di tích thượng cổ cho Trường Thành Băng.
Trần Bình khoát tay, vừa hay bọn họ đang cần một vài con tốt thí mạng.
"Nếu như tôi đoán không sai thì qua hai ngôi mộ nữa, chúng ta sẽ gặp được yêu thú, thực lực tên này tuyệt đối không yếu, đề bọn họ đi chịu chết cũng tốt."
Trần Bình khẳng định nói, anh đã xác định phía trước chắc chắn có yêu thú.
Sư Chấn Thiên nửa tin nửa ngờ đi tới phía trước, vừa mới đến ngôi một tiếp theo, anh ta liền lộ ra vẻ mặt không thể tin nổi.
Anh ta hoảng hốt quay đầu kéo Trần Bình lại, đáy mắt lóe lên tia hoảng sợ.
"Lão đại, cậu đúng là thần rồi, sao cậu biết nơi này có yêu thú, thậm chí tôi còn cảm thấy nắm lực của cậu trên cả tôi rồi?"
Khi sư Chấn Thiên bước vào ngôi mộ này, cũng cảm nhận được khí tức yêu thú nồng đậm, rất rõ ràng, ở phía trước, cách đó không xa có một con yêu thú thực lực không tính là nhỏ.
Trần Bình bất đắc dĩ nhún vai, cảm giác của anh về khí tức vẫn luôn mạnh hơn sự Chấn. Thiên.
Những người khác đang lục đục chạy tới cũng cảm giác được điểm bất thường, biện pháp tu hành của bọn họ là do Trần Bình cung cấp, thậm chí còn dùng được thủy chuyên dụng của Trần Bình để ngâm, cho nên trình độ nhạy cảm và năng lực nhận biết đều được tăng cao.
| Lúc người, thứ mà người tu hành bình thường không cảm nhận được, bọn họ lại có thể sớm cảm giác ra.
Trên mặt Cổ Nhạc Nhạc không có nửa điểm sợ hãi, ngược lại còn có chút hưng phấn.
Mà lúc này đây, vẻ mặt Hoa Vân Doanh lộ ra tia lo lắng.
"Tôi biết rồi! Con yêu thú này là trâu lửa sấm sét."
Hoa Vân Doanh lập tức nói ra tên của đối phương, cộng thêm vẻ mặt lo lắng vô cùng làm cho anh cũng khẩn trương theo.
Trần Bình không tính là hiểu rõ lắm các loại yêu thú, anh vốn không biết đối phương đang nói điều gì.
"Cậu đừng nói tên của nó, nói thẳng ra xem nó lợi hại hay không đi, nếu như lợi hại, chúng ta hợp lực hẳn là cũng có thể đối phó được."
- Cổ Nhạc Nhạc cũng không phải một người tự phụ, cậu biết rõ, dù có nhiều chiêu trò trước sức mạnh tuyệt đối đều là rỗng tuếch, cho nên bây giờ phải hiểu rõ con yêu thủ này, từ đó mới đoán đúng bệnh hốt đúng thuốc.
"Thực lực con yêu thú này không yếu, nghe nói đối phương có thể lật tay thành mây trở tay thành mưa, tùy lúc tùy chỗ nổ tung một ngọn núi lớn."
Hoa Vân Doanh miêu tả con yêu thú này vô cùng lợi hại, xem ra gần như đã đứng ở vị trí đầu tiên.
"Theo như lời cô bé nói thì con yêu thú này cũng sắp thành tiên được rồi?"
Sư Chấn Thiên không nhịn được trêu đùa một câu, anh ta cảm thấy lời này thật sự có hơi điệu.
"Vừa nghe liền biết tin này giả rồi, nếu quả thực lợi hại như vậy thì nó còn lén lút trốn ở chỗ này làm gì? Ra ngoài xâm chiếm mảnh đại lục này có phải hơn không?"
Vài người khác đều hùa theo, bọn họ cũng không quên con yêu thú đã làm nhiễu loạn toàn bộ đại lục mạnh đến cỡ nào!
Vốn bọn họ xem thường nhưng yêu thú này, có điều về sau bọn họ mới phát hiện, thực lực của yêu thú quả là không thể khinh thường được.
Nhất là những con yêu thú sống đủ lâu, bọn chúng hoàn toàn có thể phá vỡ toàn bộ đế quốc!
| Cộng thêm vẻ mặt cẩn thận của Trần Bình, sắc mặt bọn họ cũng trở nên khó coi.
"Cô nhóc, sao cháu biết yêu thú này, chẳng | lẽ trước kia các người gặp được rồi à?"
Trác Thiên Uy có chút tò mò hỏi.
Xuất thân là một thành chủ, vậy mà ông ta lại không hiểu rõ lai lịch của con yêu thú này, mà một cô bé lại biết đến tỉ mỉ như vậy.
Nghe đối phương hỏi, Hoa Vân Doanh cũng không nhịn được có chút ngượng ngùng cúi đầu.
"Trước kia trong nhà có một vào quyển sách cổ, cháu từng đọc qua, thế nên biết tên của con
Chương 2723: Gặp lại
"Đầu óc anh không sao chứ, người tới đây không phải chỉ có một mục đích duy nhất là tìm di tích thượng cổ sao? Chẳng lẽ tôi còn luyện đan, luyện khí trong này à?"
Trần Bình chế giễu rất đúng chỗ, biểu cảm của Trương Thành Băng lập tức trở nên khó coi, anh ta cũng không ngờ Trần Bình sẽ dùng ngôn ngữ sắc bén như thế.
| Dựa theo tình huống bây giờ, nếu có ai bị anh ta chế giễu, đều sẽ cân nhắc rồi lựa chọn im miệng, vậy mà Trần Bình là dám chọc ngược lại mình, đúng là cả gan làm loạn.
"Đáng chết, anh cũng biết thân phận của tôi?"
Trương Thành Băng hung tợn nhìn Trần Bình. một chút.
| Trần Bình nhún vai, không thèm để ý chút nào.
"Anh là người hay quỷ đều không quan trọng, tôi chỉ sợ đến lúc đó anh không kiên trì nổi, bị một con yêu thú đánh bại."
Trần Bình cũng không tiến lên, dẫn người đứng phía sau Trương Thành Băng, dường như là chờ đối phương dẫn đầu đi trước.
Thấy hai người cãi nhau, Ngụy Uyên Bác cũng có chút luống cuống, anh ta vươn tay ra kéo Trương Thành Băng, muốn nhắc nhở đối phương vài câu.
"Đừng tranh chấp với người ta, chúng ta đề bọn họ đi trước, phía trước chắc chắn có gì đó quái lạ, để bọn họ làm con tốt thí mạng đi."
| Lời này của Ngụy Uyên Bác đúng là một cách thông minh, nhưng bây giờ Trương Thành Băng đang nổi nóng, anh ta sao có thể cho phép Trần Bình đi trước mình?
"Anh im miệng cho tôi, phương pháp hay anh không nghĩ, suốt ngày chỉ biết đến những hành động mất mặt."
Trương Thành Băng hận không thể đuổi người này ra khỏi đội của mình, nhưng nghĩ tới anh ta có thực lực mạnh, tiếp theo mình còn phải dựa vào, thế là Trường Thành Băng lại nhìn một hồi.
Đúng lúc này, những người sống sót bên ngoài một cổ cũng lục đục tới.
Bọn họ đều rất rõ ràng, những cái ban | thưởng đều là hư vô.
Có người phát hiện quy luật trong cổ mộ này liền bắt đầu cúi đầu đi đường, cho nên tốc độ không được nhanh.
Cộng thêm bên Trương Thành Băng bị Trần Bình làm trễ nải rất nhiều thời gian, cho nên tốc độ cũng bị tụt lại phía sau.
Nhìn thấy một đám người lục tục xuất hiện trước mặt mình, biểu cảm Trường Thành Băng trở nên cực kỳ khó coi.
Không ngờ những người này vậy mà lại tiến đến. - Trong đó có không ít người mà Trường Thành Băng quen.
Thấy được gương mặt của đám người này, Trương Thành Băng vội vàng quay đầu lén dặn dò cái tên biết trận pháp kia.
"Lát nữa thiết lập mấy trận pháp ở nơi này, vây toàn bộ bọn chúng lại."
Trương Thành Băng nghiêm túc lên tiếng.
Anh ta muốn đánh số đông là hoàn toàn không thực tế, có trận pháp thì lại khác.
ít nhất mình có thể thần không biết, quỷ không hay vây toàn bộ bọn họ ở chỗ này.
Nghe Trương Thành Băng nói vậy, thầy trận pháp cũng lộ ra vẻ khó coi.
"Không được, tôi phải khôi phục một chút, vừa rồi hai trận phát kia bị người ta cưỡng ép phá vỡ, bên tôi tổn thất rất lớn."
Thầy trận pháp cũng cực kỳ xoắn xuýt, anh ta không ngờ có người lại có thể cưỡng ép phá trận, thậm chí còn phá tâm nhãn dễ như trở bàn tay.
Thực lực của người này tuyệt đối không thể khinh thường, cũng không biết rốt cuộc là thần thành phương nào, vậy mà lại kinh khủng thế...
Mọi người đều biết, thực lực cá nhân và trận pháp của thầy pháp trận có liên hệ với nhau.
Một khi trận pháp bị hủy, như vậy thấy trận pháp cũng sẽ ít nhiều bị thương.
Nghe đối phương nói vậy, Trương Thành Băng chỉ cảm thấy vô cùng tức giận, anh ta không ngờ thế giới lại có kẻ dễ dàng như xe tuột xích thế này.
"Anh đúng là một tên vô dụng, nhanh cút
Chương 2724: Hổ cánh tím
Trần Bình có thể nhìn ra, Cổ Nhạc Nhạc thật lòng không thích đối phương. - Có ai lại đột nhiên sinh ra ác ý với người
mình mới gặp mặt đầu? Trừ phi giữa bọn họ xảy ra chuyện gì.
Trần Bình cũng không có hỏi rõ vấn đề này ra, dù sao Cổ Nhạc Nhạc không nói thẳng thì nhất định là có nguyên nhân. Trần Bình cũng không muốn nói thêm. .
Chờ Cổ Nhạc Nhạc nguyện ý nói, thì tự nhiên cậu ta sẽ nói với mọi người.
Mọi người ở đây nhanh chóng tiến lên, đột nhiên một con mãnh hổ xuất hiện, con mãnh hổ này chặn giữa đường, dường như muốn làm một chướng ngại vậy cực kỳ ngang ngược.
"Ầm!"
Đám người còn chưa kịp phản ứng, chướng ngại vật này đã ra tay trước.
Chỉ thấy con hổ há to miệng, phóng ra một quả cầu tím, lập tức nện vào một người đàn ông.
| Quả cầu tím này đột nhiên biết thành bằng gai, cắm vào trong ngực tên đó.
Sau một giây, băng tách ra.
Người đàn ông kia lập tức bị đông cứng, đan điền nổ tung, cả người biến mất.
- Bên cạnh cũng có người xui xẻo, bị tàn dư đánh trúng, hơn thở của bọn họ lập tức yếu đi.
"Đây là hổ cánh tím!"
Hoa Vân Doanh không nhịn được che miệng la thất thanh.
Cô bé cũng từng nhìn qua ảnh miêu tả loài hổ này trong sách cổ rồi.
Một con hổ có thể phun ra quả cầu tím, còn có cánh.
| Trần Bình nhanh chóng bảo đối phương nhắc lại miêu tả về con hổ này trong sách.
| Điều làm cho anh ngạc nhiên chính là, con yêu thú này không được miêu tả quá nhiều, chỉ có hình dáng bề ngoài thôi.
"Chẳng lẽ các người tính xem náo nhiệt sao?"
Trương Thành Băng không nhịn được hốt | hoảng lên tiếng.
| Lúc này, vị trí của anh ta là nguy hiểm nhất, cho nên anh ta vội vàng muốn bảo đám người Ngụy Uyên Bác bảo vệ mình.
Nhưng mà đám người Ngụy Uyên Bác này cứ như bị choáng, đứng im bên cạnh không nhúc nhích, điều này làm cho anh ta cảm thấy cực kỳ không an toàn. 4 .Com
| Trương Thành Băng gầm lên giận dữ, khiến lão hổ cũng nhằm trúng anh ta.
| Hổ cánh tím giang cánh, lao về phía Trương Thành Băng.
Trương Thành Băng cũng hoảng rồi, vội vàng trốn sau lưng Ngụy Uyên Bác, dù sao anh ta cũng hiểu rõ thực lực của bản thân, cho dù thế nào cũng nhất định không thể chống đỡ được.
Cái người vừa chết kia còn mạnh hơn anh ta nhiều, vậy mà không chịu nổi một kích!
Nếu mình bị giết thì coi như xong.
Lần này anh ta đến tìm bảo bối, chứ không phải tới chịu chết.
Ngụy Uyên Bác thấy cảnh này, vội vàng kêu người trong đội bắt đầu đánh trả.
"Nếu như các người không muốn chết thì nhanh chóng đến giúp đi, con yêu thú này không phải đội chúng ta có thể đối phó được đâu.
Ngụy Uyên Bác cũng có chút bất mãn quay đầu nhìn thoáng qua, vậy mà đám người Tư Đồ Chiến Bang lại đứng coi náo nhiệt, còn ra vẻ không có liên quan gì tới mình.
Tư Đồ Chiến Bang vẫn duy trì tư thế xem kịch hay, không có nhúc nhích.
Anh ta muốn biết rốt cuộc con yêu thủ này có thực lực gì.
Chỉ từ chiều vừa đánh lén thì xem ra con yêu thú này không tệ.
Có điều anh ta không thể thông qua một nửa chiêu thức mà đánh giá được con yêu thú này có cấp bậc gì.
"Em gái, em nói xem chúng ta có thể... biến con yêu thú này thành thú cưng của chúng ta không?"
Tư Đồ Chiến Bang đắc ý nói.
Thấy được sinh vật mạnh thế này, anh ta liền không nhịn được muốn chiếm làm của riêng.
Ngụy Uyên Bác nghe được những lời này, suýt thì bị chọc cho tức chết. Anh ta không ngờ
Bình luận facebook