Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2889: Bại lộ thân phận
"Sao anh có thể phát hiện ra thân phận thật sự của tôi vậy? Chiếc khăn che mặt này của tôi sở hữu công hiệu che dấu cực kỳ cường đại, người bình thường căn bản là không cách nào phân biệt ra rõ được."
Chiến Thiên Cơ vẫn không hề ra tay, anh ta vẫn đang cho rằng đối phương chỉ là một người bình thường theo bản năng mà thôi.
Có lẽ trong một cơ duyên trùng hợp mà Chiến Thiên Cơ giành được một tay đấm cũng coi như không tồi.
Nhưng anh ta chưa từng nghĩ tới Chiến Thiên Cơ đã lựa chọn trung thành với đối phương rồi.
"Con người cậu có một thói quen, lúc đang nói chuyện luôn thích vuốt mũi, hơn nữa cậu sẽ có một vài ngôn ngữ hình thể rất rõ ràng. Chỉ có người bạn tốt lâu ngày như chúng ta, mới có thể nhận thấy rõ ràng được những động tác này của đối phương"
Hai người bọn họ đã làm việc với nhau rất nhiều năm rồi, cho nên giữa hai người coi như là cực kỳ hiểu rõ lẫn nhau, anh ta không nghĩ tới lúc này vậy mà đối phương lại bởi vì chút việc nhỏ này mà bị bại lộ.
"Ha ha, coi như anh rất thông minh. Nhưng điều này có tác dụng gì nữa đâu? Giữa chúng ta chung quy lại thì cũng đã biến thành bộ dạng này rồi, chẳng lẽ anh cảm thấy chúng ta còn có thể trở lại như quá khứ được sao?"
"Tôi nói cho anh không chỉ có như thế đâu, mà ngay cả nơi thiên đạo giao giới đều sẽ bị tối hủy diệt hết"
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều cảm thấy kinh ngạc, Trần Bình cũng không hề nghĩ tới thế mà đối phương lại lớn mật như thế, dám nói ra lời nói như vậy.
"Tôi biết ngay chuyện này có liên quan đến cậu mà"
Chiến Thiên Cơ bất đắc dĩ thở dài một hơi.
Trước kia ông ta luôn muốn lừa mình dối người, nhưng bây giờ xem ra tất cả những thứ này đã không có bất kỳ khả năng lừa mình được nữa rồi.
"Một khi đã như vậy, vậy thì phiền lão đại giúp tôi thay trời hành đạo, hoàn thành chuyện giải quyết tên phản đồ này"
Bởi vì bị giam giữ một thời gian dài bên trong loại nhà giam nguy hiểm kia, thực lực của ông ta cũng đã bị thoái hóa trên diện rộng rồi. Cho nên tất cả mọi chuyện bây giờ đều chỉ có thể dựa vào Trần Bình giải quyết mà thôi.
Nếu như Trần Bình có thể giải quyết được việc này, vậy tất nhiên là tốt nhất rồi.
Nghe thấy lời nói như thế, Trần Bình gật đầu, thậm chí anh còn có thể cảm nhận được rất cuộc trong lòng của đối phương sụp đổ đến mức nào, chẳng qua nếu ông ta đã quyết định muốn thay trời hành đạo, vậy tất nhiên là Trần Bình sẽ không từ chối.
Bây giờ Chiến Thiên Cơ không có thực lực trong phương diện này, dưới tình huống ông ta có thể đưa tay trợ giúp, ông ta cũng rất nguyện ý phục vụ anh.
Sau khi nghe thấy lời nói của Trần Bình, Chiến Thiên Cơ gật đầu, ông ta cứ yên lặng như vậy mà ngồi ở một bên, trong lòng anh ta rất rõ ràng, tiếp theo chính là thời gian của Trần Bình rồi, bất luận đối phương kiêu ngạo đến cỡ nào, cũng không thể chống cự lại được Trần Bình.
Trần Bình lấy một sợi dây thừng cỡ lớn từ trong tay ra.
Sợi dây thừng để trói tiên truyền thuyết trong ti vi này, cho dù là thần tiên có đến đây, cũng chỉ có thể bị trói chặt lại mà thôi.
"Chuyện này vẫn giao cho ông tự giải quyết đi, tin tưởng tôi, dựa vào thứ đồ này, anh ta tuyệt đối không có khả năng giãy ra được đâu"
Lời nói của Trần Bình làm cho Chiến Thiên Cơ tràn đầy cảm kích.
Chiến Thiên Cơ trực tiếp cầm sợi dây thừng này không ngừng vung vẩy về phía đối phương, không qua bao lâu sau, người kia đã không thể động đậy được nữa.
Điểm lợi hại của sợi dây thừng này là ở chỗ, chỉ cần cầm trong tay rồi nhìn chằm chằm hết sức chăm chú vào đối phương, là có thể thành công trói chắc đối phương lại, hơn nữa lại còn có thể thành công mà bỏ qua thực lực của đối phương.
Càng quan trọng hơn là thứ này có lực uy hiếp rất lớn đối với người của Ma Tu.
Một khi người của Ma Tu bị thứ này trói chặt lại, tiếp theo sẽ không cách nào nhúc nhích được, bọn họ chỉ có thể bị ép lựa chọn thỏa hiệp mà thôi.
Vân Phi Long không nghĩ tới đối phương thế mà lại có thể lấy ra bảo bối mạnh như vậy.
Lúc này trong nội tâm anh ta cực kỳ hoảng sợ, anh ta cứ quỳ trên mặt đất như vậy, không ngừng cầu xin tha thứ, nhưng không ai nguyện ý để ý tới anh ta cả.
Ma Ảnh ở bên cạnh cả người đều choáng váng, hắn ta không nghĩ tới vậy mà sẽ có người lấy ra loại vũ khí này để đặc biệt đối phó với bọn họ.
Hắn ta càng không nghĩ tới lão đại nhà mình cũng không chịu nổi một kích như vậy, chỉ trong chốc lát là đã bị người ta không chết.
Đó chính là lão đại đã oai phong một cõi, hết sức vô địch đấy.
Lúc trước hắn ta cũng coi như là một sự tồn tại có thực lực mạnh, nhưng mà sau này lại gặp phải tai họa, trực tiếp vô cùng sa sút.
Chính là lão đại của hắn ta Vân Phi Long đã thu giữ hắn ta, hơn nữa còn chữa trị hết tất cả tang thi của hắn ta, thậm chí còn trả lại cho hắn ta một ít công pháp đỉnh cao, lúc này mới làm cho hắn ta có thể giữ được cái mạng này.
Cho nên từ đó về sau, hắn ta cực kỳ trung thành đối với Vân Phi Long, tuyệt đối không có một chút lòng ngỗ nghịch nào.
Chính là bởi vì như thế, Vân Phi Long mới có thể đưa ra chuyện hắn ta muốn ngụy trang thân phận mình.
Cho dù đối phương có đưa ra yêu cầu gì đi nữa, hắn ta cũng đều cực kỳ thản nhiên mà đồng
Mà một sự tồn tại cực kỳ vô địch, hơn nữa còn chí cao vô thượng trong lòng hắn ta, thế mà lại dễ như trở bàn tay mà bị người ta đánh bại như vậy, đây quả thực là không thể nói lý mà.
"Không có khả năng. Lão đại của tôi là chiến thần đánh đâu thắng đó, làm sao có thể thất bại trong tay đám người các người được chứ?"
Ma Ảnh cảm thấy tam quan của mình đã bị sụp đổ nghiêm trọng rồi, hắn ta không muốn tin tưởng vào tất cả những chuyện này.
Trần Bình chỉ yên lặng thở dài, nếu không có thứ đồ mạnh mẽ này, thật ra đối phương cũng không có cách nào giải quyết bọn người kia dễ như trở bàn tay đâu.
Vốn là anh có thể ra tay, nhưng anh vẫn cảm thấy cơ hội như vậy phải giao cho đối phương tự mình giải quyết mới được.
"Mặc kệ có nói thế nào, cho dù ông đã làm cái gì, tôi cũng đều vô cùng ủng hộ ông"
Trần Bình cứ cười híp mắt như vậy mà mở miệng nói, trên mặt của anh mang theo nụ cười sáng lạn.
Sau khi nghe thấy những lời này, Chiến Thiên Cơ cảm thấy vô cùng cảm động.
Từ trước đến nay ông ta chưa từng nghĩ mình sẽ có một ngày lưu lạc thành bộ dạng này, cảm giác huynh đệ tương tàn làm cho ông ta cảm thấy không hề dễ chịu.
"Đi theo tôi, trở về nơi thiên đạo giao giới đi, để cho bọn chúng xử lý cậu một chút, để cho những người anh em đã chết vì cậu kia đều biết, rốt cuộc cậu đã làm cái chuyện chó má gì."
Tâm tình của Chiến Thiên Cơ sụp đổ cực độ, ông ta đã không thể chờ được mà muốn bắt đối phương đi, trở về nhận sai rồi.
Tuy tình cảm giữa ông ta và Vân Phi Long quả thật là cực kỳ sâu đậm, nhưng có nói thế nào đi nữa thì cũng không so được với những người anh em đã chết vì đối phương.
Tất cả mọi người đều là người bảo vệ thiên đạo, không ai là đáng chết cả. Vốn dĩ bọn họ có được tương lại cực kỳ tốt đẹp, nhưng không nghĩ tới cứ như vậy mà bị đối phương trực tiếp hủy diệt.
"Ha ha, để tôi trở về xin lỗi bọn họ? Đó quả thực là chuyện không có khả năng. Bọn họ có tư cách gì để nhận lời xin lỗi của tôi chứ? Vốn dĩ người bảo vệ sau cùng của thiên đạo này hẳn là cũng chỉ có một mình tôi thôi, nhưng bọn họ lại cướp đi tất cả tài nguyên và danh ngạch của rồi, bao gồm cả anh."
Vân Phi Long đã hoàn toàn điên cuồng rồi, anh ta hung tợn mở miệng nói, trong đáy mắt của anh ta hiện lên một tia khinh thường.
Nghe thấy đoạn đối thoại của bọn họ, Trần Bình mới biết đây rốt cuộc là tình huống gì, hóa ra lúc trước đám người bọn họ đều là mối quan hệ cạnh tranh, cho nên mới sẽ giết hại lẫn nhau.
Đối với điều này thì Trần Bình cũng không tiện bàn luận, anh chỉ yên lặng thở dài.
Bọn họ ồn ào thành như vậy cũng khiến cho người ta không ngờ.
Chiến Thiên Cơ vẫn không hề ra tay, anh ta vẫn đang cho rằng đối phương chỉ là một người bình thường theo bản năng mà thôi.
Có lẽ trong một cơ duyên trùng hợp mà Chiến Thiên Cơ giành được một tay đấm cũng coi như không tồi.
Nhưng anh ta chưa từng nghĩ tới Chiến Thiên Cơ đã lựa chọn trung thành với đối phương rồi.
"Con người cậu có một thói quen, lúc đang nói chuyện luôn thích vuốt mũi, hơn nữa cậu sẽ có một vài ngôn ngữ hình thể rất rõ ràng. Chỉ có người bạn tốt lâu ngày như chúng ta, mới có thể nhận thấy rõ ràng được những động tác này của đối phương"
Hai người bọn họ đã làm việc với nhau rất nhiều năm rồi, cho nên giữa hai người coi như là cực kỳ hiểu rõ lẫn nhau, anh ta không nghĩ tới lúc này vậy mà đối phương lại bởi vì chút việc nhỏ này mà bị bại lộ.
"Ha ha, coi như anh rất thông minh. Nhưng điều này có tác dụng gì nữa đâu? Giữa chúng ta chung quy lại thì cũng đã biến thành bộ dạng này rồi, chẳng lẽ anh cảm thấy chúng ta còn có thể trở lại như quá khứ được sao?"
"Tôi nói cho anh không chỉ có như thế đâu, mà ngay cả nơi thiên đạo giao giới đều sẽ bị tối hủy diệt hết"
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều cảm thấy kinh ngạc, Trần Bình cũng không hề nghĩ tới thế mà đối phương lại lớn mật như thế, dám nói ra lời nói như vậy.
"Tôi biết ngay chuyện này có liên quan đến cậu mà"
Chiến Thiên Cơ bất đắc dĩ thở dài một hơi.
Trước kia ông ta luôn muốn lừa mình dối người, nhưng bây giờ xem ra tất cả những thứ này đã không có bất kỳ khả năng lừa mình được nữa rồi.
"Một khi đã như vậy, vậy thì phiền lão đại giúp tôi thay trời hành đạo, hoàn thành chuyện giải quyết tên phản đồ này"
Bởi vì bị giam giữ một thời gian dài bên trong loại nhà giam nguy hiểm kia, thực lực của ông ta cũng đã bị thoái hóa trên diện rộng rồi. Cho nên tất cả mọi chuyện bây giờ đều chỉ có thể dựa vào Trần Bình giải quyết mà thôi.
Nếu như Trần Bình có thể giải quyết được việc này, vậy tất nhiên là tốt nhất rồi.
Nghe thấy lời nói như thế, Trần Bình gật đầu, thậm chí anh còn có thể cảm nhận được rất cuộc trong lòng của đối phương sụp đổ đến mức nào, chẳng qua nếu ông ta đã quyết định muốn thay trời hành đạo, vậy tất nhiên là Trần Bình sẽ không từ chối.
Bây giờ Chiến Thiên Cơ không có thực lực trong phương diện này, dưới tình huống ông ta có thể đưa tay trợ giúp, ông ta cũng rất nguyện ý phục vụ anh.
Sau khi nghe thấy lời nói của Trần Bình, Chiến Thiên Cơ gật đầu, ông ta cứ yên lặng như vậy mà ngồi ở một bên, trong lòng anh ta rất rõ ràng, tiếp theo chính là thời gian của Trần Bình rồi, bất luận đối phương kiêu ngạo đến cỡ nào, cũng không thể chống cự lại được Trần Bình.
Trần Bình lấy một sợi dây thừng cỡ lớn từ trong tay ra.
Sợi dây thừng để trói tiên truyền thuyết trong ti vi này, cho dù là thần tiên có đến đây, cũng chỉ có thể bị trói chặt lại mà thôi.
"Chuyện này vẫn giao cho ông tự giải quyết đi, tin tưởng tôi, dựa vào thứ đồ này, anh ta tuyệt đối không có khả năng giãy ra được đâu"
Lời nói của Trần Bình làm cho Chiến Thiên Cơ tràn đầy cảm kích.
Chiến Thiên Cơ trực tiếp cầm sợi dây thừng này không ngừng vung vẩy về phía đối phương, không qua bao lâu sau, người kia đã không thể động đậy được nữa.
Điểm lợi hại của sợi dây thừng này là ở chỗ, chỉ cần cầm trong tay rồi nhìn chằm chằm hết sức chăm chú vào đối phương, là có thể thành công trói chắc đối phương lại, hơn nữa lại còn có thể thành công mà bỏ qua thực lực của đối phương.
Càng quan trọng hơn là thứ này có lực uy hiếp rất lớn đối với người của Ma Tu.
Một khi người của Ma Tu bị thứ này trói chặt lại, tiếp theo sẽ không cách nào nhúc nhích được, bọn họ chỉ có thể bị ép lựa chọn thỏa hiệp mà thôi.
Vân Phi Long không nghĩ tới đối phương thế mà lại có thể lấy ra bảo bối mạnh như vậy.
Lúc này trong nội tâm anh ta cực kỳ hoảng sợ, anh ta cứ quỳ trên mặt đất như vậy, không ngừng cầu xin tha thứ, nhưng không ai nguyện ý để ý tới anh ta cả.
Ma Ảnh ở bên cạnh cả người đều choáng váng, hắn ta không nghĩ tới vậy mà sẽ có người lấy ra loại vũ khí này để đặc biệt đối phó với bọn họ.
Hắn ta càng không nghĩ tới lão đại nhà mình cũng không chịu nổi một kích như vậy, chỉ trong chốc lát là đã bị người ta không chết.
Đó chính là lão đại đã oai phong một cõi, hết sức vô địch đấy.
Lúc trước hắn ta cũng coi như là một sự tồn tại có thực lực mạnh, nhưng mà sau này lại gặp phải tai họa, trực tiếp vô cùng sa sút.
Chính là lão đại của hắn ta Vân Phi Long đã thu giữ hắn ta, hơn nữa còn chữa trị hết tất cả tang thi của hắn ta, thậm chí còn trả lại cho hắn ta một ít công pháp đỉnh cao, lúc này mới làm cho hắn ta có thể giữ được cái mạng này.
Cho nên từ đó về sau, hắn ta cực kỳ trung thành đối với Vân Phi Long, tuyệt đối không có một chút lòng ngỗ nghịch nào.
Chính là bởi vì như thế, Vân Phi Long mới có thể đưa ra chuyện hắn ta muốn ngụy trang thân phận mình.
Cho dù đối phương có đưa ra yêu cầu gì đi nữa, hắn ta cũng đều cực kỳ thản nhiên mà đồng
Mà một sự tồn tại cực kỳ vô địch, hơn nữa còn chí cao vô thượng trong lòng hắn ta, thế mà lại dễ như trở bàn tay mà bị người ta đánh bại như vậy, đây quả thực là không thể nói lý mà.
"Không có khả năng. Lão đại của tôi là chiến thần đánh đâu thắng đó, làm sao có thể thất bại trong tay đám người các người được chứ?"
Ma Ảnh cảm thấy tam quan của mình đã bị sụp đổ nghiêm trọng rồi, hắn ta không muốn tin tưởng vào tất cả những chuyện này.
Trần Bình chỉ yên lặng thở dài, nếu không có thứ đồ mạnh mẽ này, thật ra đối phương cũng không có cách nào giải quyết bọn người kia dễ như trở bàn tay đâu.
Vốn là anh có thể ra tay, nhưng anh vẫn cảm thấy cơ hội như vậy phải giao cho đối phương tự mình giải quyết mới được.
"Mặc kệ có nói thế nào, cho dù ông đã làm cái gì, tôi cũng đều vô cùng ủng hộ ông"
Trần Bình cứ cười híp mắt như vậy mà mở miệng nói, trên mặt của anh mang theo nụ cười sáng lạn.
Sau khi nghe thấy những lời này, Chiến Thiên Cơ cảm thấy vô cùng cảm động.
Từ trước đến nay ông ta chưa từng nghĩ mình sẽ có một ngày lưu lạc thành bộ dạng này, cảm giác huynh đệ tương tàn làm cho ông ta cảm thấy không hề dễ chịu.
"Đi theo tôi, trở về nơi thiên đạo giao giới đi, để cho bọn chúng xử lý cậu một chút, để cho những người anh em đã chết vì cậu kia đều biết, rốt cuộc cậu đã làm cái chuyện chó má gì."
Tâm tình của Chiến Thiên Cơ sụp đổ cực độ, ông ta đã không thể chờ được mà muốn bắt đối phương đi, trở về nhận sai rồi.
Tuy tình cảm giữa ông ta và Vân Phi Long quả thật là cực kỳ sâu đậm, nhưng có nói thế nào đi nữa thì cũng không so được với những người anh em đã chết vì đối phương.
Tất cả mọi người đều là người bảo vệ thiên đạo, không ai là đáng chết cả. Vốn dĩ bọn họ có được tương lại cực kỳ tốt đẹp, nhưng không nghĩ tới cứ như vậy mà bị đối phương trực tiếp hủy diệt.
"Ha ha, để tôi trở về xin lỗi bọn họ? Đó quả thực là chuyện không có khả năng. Bọn họ có tư cách gì để nhận lời xin lỗi của tôi chứ? Vốn dĩ người bảo vệ sau cùng của thiên đạo này hẳn là cũng chỉ có một mình tôi thôi, nhưng bọn họ lại cướp đi tất cả tài nguyên và danh ngạch của rồi, bao gồm cả anh."
Vân Phi Long đã hoàn toàn điên cuồng rồi, anh ta hung tợn mở miệng nói, trong đáy mắt của anh ta hiện lên một tia khinh thường.
Nghe thấy đoạn đối thoại của bọn họ, Trần Bình mới biết đây rốt cuộc là tình huống gì, hóa ra lúc trước đám người bọn họ đều là mối quan hệ cạnh tranh, cho nên mới sẽ giết hại lẫn nhau.
Đối với điều này thì Trần Bình cũng không tiện bàn luận, anh chỉ yên lặng thở dài.
Bọn họ ồn ào thành như vậy cũng khiến cho người ta không ngờ.
Bình luận facebook