• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Người thừa kế hào môn Full dịch (170 Viewers)

  • Chương 2900-2907

“Cậu không biết đâu, cái tên này đã hoàn toàn rơi vào ma đạo rồi, nếu như cậu không đồng ý cứu tôi, vậy thì tôi thật sự Xong đời rồi”

“Chỉ khi cậu cứu tôi thì tôi mới có thể sống sót bình an vô sự, nếu không sau đó tôi chỉ có một con đường chết mà thôi.”

Sau khi Đại trưởng lão nhìn thấy Trần Bình, ông ta không nhịn được cười lạnh một tiếng, ông ta không ngờ vậy mà đối phương lại có thân phận và bối cảnh như vậy.

“Thật không ngờ vậy mà ông lại thành công đem tên nhóc này thành người một nhà”.

“Tôi còn tưởng rằng hóa ra ông cũng chỉ có như thế, hiện tại xem ra thực sự là do tôi đã nghĩ quá nhiều rồi.”

. Hiện tại Đại trưởng lão đã rơi vào ma đạo, ông ta có thể cảm nhận được thực lực của bản thân nhất định không thể khinh thường, cho nên trong lòng ông ta hiểu rất rõ ràng, muốn đổi phó Trần Bình chỉ là chuyện trong phút chốc.

Vào lúc Đại trưởng lão cho rằng mình nhất định có thể đánh bại được Trần Bình, Trần Bình bỗng nhiên ra tay.

Anh trực tiếp công về phía trước với tốc độ không ai có thể ngờ tới, dùng một tay siết chặt Đại trưởng lão.

Đại trưởng lão thậm chí còn không phản ứng rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì thì ông ta đã bị người ta giẫm dưới chân.

Trần Bình dùng ánh mắt từ trên cao nhìn xuống ông ta, rõ ràng tên này còn tưởng có thể ngang tài ngang sức với anh, nhưng thật ra chỉ là đang nằm mơ mà thôi.

“Ông đứng ở đây suy nghĩ lung tung cái gì vậy? Ông thực sự cho rằng với thực lực của ông có thể đối phó được tôi sao?”

Trần Bình mỉm cười nhìn đối phương như vậy, một tia giễu cợt thoáng hiện lên trong ánh mắt của anh, hiển nhiên là cực kỳ khinh thường cái tên này.

Nghe thấy những lời này, Đại trưởng lão không nhịn được nhíu mày giãy dụa một lúc, thế nhưng ông ta không ngờ ông ta càng giãy dụa thì lại càng cảm thấy toàn thân khó chịu.

Dường như sau mỗi lần giãy dụa xong, đều có một luồng sức mạnh cực lớn liên tục trấn áp ông ta.

Mà luồng sức mạnh này trực tiếp đánh vào xương tủy của ông ta, khiến ông ta hoàn toàn không có cách nào ngẩng đầu lên được.

Cảm nhận được thực lực mạnh mẽ của đối phương, lúc này Đại trưởng lão không dám phản kháng nữa.

Ông ta chỉ im lặng nhìn Trần Bình, chờ đối phương tiếp tục nói.

“Ông đang định làm cái gì vậy hả? Chẳng lẽ lại định tiếp tục làm tay sai cho tên Vân Phi Long kia sao? Ma đạo không phải nơi ông muốn vào là có thể vào, ông có biết cái giá phải trả sau khi đi vào đó không?”

Chiến Thiên Cơ cũng có chút tức giận lên tiếng hỏi đối phương, ông ta không ngờ vậy mà Đại trưởng lão lại nguyện ý làm tay sai của người khác.

“Ông cảm thấy ông làm như vậy xứng đáng với người của tông môn các ông sao?”

Nói đến đây, Chiến Thiên Cơ cảm thấy có chút tức giận, loại người mà ông ta hận nhất chính là kẻ phản bội như thế này.

Nghe thấy những lời này, biểu cảm trên khuôn mặt của Đại trưởng lão trở nên vô cùng rực rỡ.

“Cậu cho rằng tôi có lựa chọn cho tất cả những chuyện này sao? Tôi cũng là một người mơ hồ bị người khác biến thành người của ma đạo, tôi vẫn luôn theo đuổi cảnh giới tu luyện, hơn nữa luôn khao khát trở thành người bảo vệ thiên đạo”.

“Hơn nữa chính là vì cái tên bị giam giữ ở đó khiến cho tôi trở thành dáng vẻ như thế này, bây giờ tôi có lựa chọn nào sao? Để có thể tiếp tục sống, tôi không thể không làm loại chuyện như thế này

Một tia tức giận xẹt qua đáy mắt của Đại trưởng lão, ông ta không ngờ vậy mà đổi phương lại dùng chuyện này để trách cứ mình.

Điều càng quan trọng hơn chính là chuyện này không có liên quan gì đến ông ta, ông ta cũng không có tự nguyện trở thành người của ma đạo.

“Loại người như ông thật sự vô cùng thú vị. Đến bây giờ ông vẫn không hề nóng lòng muốn sửa sai, mà lại là đứng ở đây ngụy biện”

Trong lòng Trần Bình vô cùng khó chịu với ông ta, thật ra anh có biện pháp có thể giải trừ trói buộc của ma đạo trên người đối phương, cũng có thể giúp ông ta thanh tẩy nguyên khí, trở thành một người tu luyện bình thường.

Thế nhưng chuyện đã đến nước này rồi mà người này vẫn còn nguy biện đủ kiểu như vậy.

“Được rồi, loại người như ông căn bản chưa từng làm được chuyện gì tốt, cho dù có rơi vào ma đạo thì đó cũng là kết cục mà ông đáng phải nhận. Mặc dù bình thường ông không phải là người của ma đạo, nhưng những chuyện như giết hại sư huynh, sư đệ đồng môn, ông cũng đã làm rất nhiều”

Tứ trưởng lão ở bên cạnh tức giận lên tiếng, trên cơ bản thì ông ta và đối phương là huynh đệ cùng kỳ, cho nên ông ta biết rõ rốt cuộc thì người này là người như thế nào.

“Trước đây, ông giết hại biết bao nhiêu sư huynh, sư đệ, hại bọn họ không có nhà để về, thậm chí lưu lạc đến mức bị trục xuất”

“Chẳng lẽ ông thật sự cho rằng những hành động này của ông là đúng sao?”

Những lời nói này đã bị Tứ trưởng lão kìm nén trong lòng từ rất lâu rồi.

Trước đây những sư huynh, sư đệ tốt của bọn họ chính là bị đại trưởng lão hãm hại cho nên mới rơi vào kết cục như thế này.

Đại trưởng lão dần dần trở nên im lặng, ông ta không biết mình nên nói cái gì, dù sao thì những chuyện này quả thực có chút khó nói.

Trước đây có một vài sư huynh, sư đệ đồng môn có thực lực rất lợi hại, rõ ràng sẽ cướp lấy vị trí của ông ta, cho nên ông ta đã trực tiếp chọn cách hãm hại đối phương, thậm chí còn dùng nhiều thủ đoạn ghê tởm để ép buộc đối phương phải rời khỏi tông môn.

Nếu như ông ta không làm như vậy thì bây giờ ông ta đã không thể nào trở thành Đại trưởng lão, cũng không thể có được địa vị quyền thể trong tông môn như hiện tại.

Không có nhiều người biết chuyện này, cho nên ông ta mới có thể đường hoàng trở thành Đại trưởng lão.

Giờ phút này, trong lòng của ông ta cũng đang thử thách, dù sao bất luận như thế nào thì Trần Bình cũng sẽ không giữ lại người này.

“Nếu đã là người của ma đạo, vậy thì cứ giao cho cậu giải quyết, tôi cũng không muốn nhìn thấy tên này nữa”

Trong lòng của Trần Bình rất rõ ràng, những người bị ông ta bắt đi có lẽ đã trở thành thức ăn của Vân Phi Long, mà bây giờ Đại trưởng lão đã trở thành tay sai của anh ta, chắc chắn sẽ lại muốn giúp anh ta bắt đi một nhóm người nữa.

“Một nửa đệ tử của tông môn này đã bị tiêu diệt, bây giờ phải bảo vệ một nửa còn lại, sau đó phải làm như thế nào thì phải dựa vào ống đấy

Trần Bình vừa nói vừa quay đầu lại liếc nhìn Tứ trưởng lão.

Đây là chuyện giữa tông môn của bọn họ, Trần Bình cũng không muốn quan tâm nhiều như vậy.

Tứ trưởng lão nghe thấy vậy khẽ gật đầu, ông ta biết Trần Bình làm được đến bước này đã là quan tâm giúp đỡ hết lòng, cho dù đối phương không ra tay giải quyết Đại trưởng lão, ông ta cũng không có cách nào.

Chiến Thiên Cơ không nói một lời, trực tiếp lấy mạng của Đại trưởng lão, mặc dù tên này đã rơi vào ma đạo nhưng cũng chưa chính thức bắt đầu tu luyện, chưa kịp hấp thu máu tươi của người khác, cho nên thực lực vẫn chỉ có như vậy.

Thực lực này của ông ta căn bản không thể tạo được sóng gió gì, Chiến Thiên Cơ có thể giải quyết ông ta một cách dễ dàng.

Mà Tứ trưởng lão có chút sùng bái nhìn Chiến Thiên Cơ, ông ta không ngờ đổi phương lại sở hữu thực lực mạnh mẽ như vậy, có thể giải quyết loại tồn tại như Đại trưởng lão một cách dễ dàng.

“Các người thật sự quá lợi hại, sau này tôi muốn đi theo các người có được không?”

Trên khuôn mặt của Tứ trưởng lão lộ ra vẻ mong đợi, ông ta hi vọng bản thân có thể đi theo Trần Bình lâu dài, như vậy tương lai của ông ta cũng có thể phát triển vượt bậc, nói không chừng ông ta còn có thể mượn ngọn gió đông này, phất lên như diều gặp gió không chừng.
Nghe xong những lời nói này, khóe miệng Chiến Thiên Cơ giật giật, ông ta luôn cảm thấy tên này có chút không biết xấu hổ.

“Chắc ông chưa có tư cách này đâu”

Lúc trước Chiến Thiên Cơ không quá hiểu về Trần Bình, cho nên cảm thấy mình cũng coi như là cúi đầu nhân nhượng với Trần Bình, nhưng thông qua đoạn thời gian này, ông ta càng hiểu Trần Bình hơn, mới phát hiện hóa ra do mình may mắn mới có thể quen biết với Trần Bình.

Nếu như cậu ta chỉ là một người bình thường, vậy thì chỉ cần hoàn thành lời hứa của mình là được, nhưng Trần Bình không phải là một người bình thường, ngược lại còn có thực lực vô cùng mạnh mẽ.

Cho nên bây giờ ông ta đang nghĩ nên dùng cách gì mới có thể giữ Trần Bình ở bên cạnh mình mãi mãi.

Chỉ cần có thể giữ Trần Bình ở bên cạnh, vậy ông ta có thể nhận được vô số cơ duyên rồi.

Đạn dược mà Trần Bình tùy ý lấy ra thôi cũng đã đủ khiến mình ngạc nhiên rồi, hơn nữa Trần Bình vừa ra tay một cái đã là trạng thái trời long đất nở. Đây thật sự khiến người khác vô cùng đố kỵ.

Cho dù ông ta ở thời kỳ hưng thịnh, ông ta cũng không thể làm được lợi hại như vậy.

Cho nên lúc này trong lòng ông ta đã đưa ra quyết định hoàn hảo rồi, cho dù thế nào cũng nhất định phải nịnh nọt Trần Bình, làm tay sai cho Trần Bình.

Tất nhiên Trần Bình không hề biết suy nghĩ này của đối phương, anh chỉ im lặng quan sát Đại trưởng lão, anh luôn cảm thấy trong cơ thể người này có một tia khí tức như có như

không.

Thứ này không phải là Chính đạo, nguyên khí cũng không phải là năng lực của Ma đạo, khiến người ta có chút không rõ.

“Hình như Vân Phi Long này có chút vấn đề. Đi, bây giờ chúng ta đi gặp anh ta”

Trần Bình trực tiếp lấy khí tức kỳ lạ trong cơ thể Đại trưởng lão vào trong túi, dẫn theo Chiến Thiên Cơ nhanh chóng đi đến chỗ Thiên Đạo giao giới.

Lúc này Tứ trưởng lão ngẩn ra đứng một bên, ông ta không biết mình nên làm thế nào mới tốt, xoắn xuýt một lúc lâu vẫn quyết định tạm thời đi an ủi đệ tử một chút.

Mặc dù lời nói của Đại trưởng lão rất có tác dụng với đệ tử, nhưng mọi người vẫn càng tin tưởng Tứ trưởng lão hơn.

Dù sao có nói thế nào thì người ta cũng là người tin cậy trước mặt Tông chủ, cho nên tất cả những lời ông ta nói ra đều có thể khiến mọi người tin tưởng.

Ngay khi tất cả các đệ tử đều đang vui vẻ thu dọn đồ đạc, đứng đợi ở trong võ quán thì Tứ trưởng lão xuất hiện thông báo cho bọn họ một tin dữ.

“Mọi người không cần phải chuẩn bị nữa, bây giờ chúng ta đã không có cách nào để liên lạc với bên Đại trưởng lão rồi”

Lời này vừa nói ra, tất cả các đệ tử đều lộ ra vẻ mặt nghi hoặc, bọn họ không biết rốt cuộc lời nói này là có ý gì.

“Tình huống gì vậy chứ? Chẳng lẽ bây giờ Đại trưởng lão đã đi rồi sao? Hay là Đại trưởng lão đã trở thành Người bảo vệ Thiên Đạo, hoàn toàn rời xa chúng ta rồi.”

Mọi người đều có chút không hiểu, không biết tình hình ra sao.

Rõ ràng Đại trưởng lão đã đồng ý sẽ dẫn bọn họ đến chỗ Thiên Đạo giao giới, mà bây giờ mọi người đã chuẩn bị đầy đủ rồi. Nhưng chỉ sau mấy phút, mọi thứ đã biến thành như vậy, khiến mọi người có chút khó bề tưởng tượng.

“Lúc trước Đại trưởng lão đã sớm bị người Ma đạo khống chế, cho nên những lời mà ông ấy vừa nói với mọi người chỉ là để đánh lừa mọi người đi chết mà thôi.”

“Bây giờ Đại trưởng lão đã bị người Chính đạo trực tiếp giết chết rồi, nếu mọi người không tin có thể đi xem đèn trường minh của ông ấy có phải đã bị tắt rồi không?

“Về phần chuyện này, tôi phải báo với Tông chủ, để phía bên Tông chủ xác định. Mọi người cứ đợi ở đây trước đi, đừng nghĩ đến chuyện đi tìm chết nữa”

Nói xong, ông ta trực tiếp sải bước rời đi.

Chuyện này cực kỳ quan trọng, cho dù có làm phiền Tông chủ bế quan, ông ta cũng muốn nhanh chóng báo cáo lên trên.

Mà lúc này những đệ tử kia đều nhìn nhau, bọn họ hoàn toàn không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết chuyện này có chút buồn cười.

“Chuyện này là thế nào vậy? Ý chính là nói tất cả chúng ta đều bị lừa rồi sao? Những lời mà Đại trưởng lão nói là cố ý lừa chúng ta sao?”

“Không ngờ Đại trưởng lão vậy mà lại sa vào Ma đạo, vậy không phải vừa rồi chính là vì muốn biến chúng ta thành vật liệu nuôi dưỡng Ma tộc sao?”

Tất cả các đệ tử đều có chút sợ hãi, trong lòng hơi cảm động, lần này Tứ trưởng lão coi như đã cứu mạng bọn họ.

Lúc này có một số đệ tử không muốn tin vào điều này, bọn trực tiếp đến chỗ đèn trường minh của Đại trưởng lão xem, phát hiện đèn này quả thật đã tắt rồi.

Sau khi bọn họ nhìn thấy cảnh tượng này, biểu tình lập tức trở lên rất sáng lạn, không ngờ mọi chuyện đều là thật.

Nếu như Tứ trưởng lão lừa người, ông ta cũng không có cách nào để khống chế đèn trường minh của người khác.

Thứ này một khi đã tắt, vậy có nghĩa là người này đã chết rồi, cho nên sự thật đã chứng minh bây giờ Đại trưởng lão quả thật đã bị người ta giết rồi.

Hơn nữa bọn họ còn nhìn thấy rất nhiều đèn trường minh của các đệ tử khác cũng đều bị tắt, thậm chí đến đèn của Nhị trưởng lão cũng bị tắt.

Nhìn thấy cảnh tượng này, trên mặt mọi người đều hiện lên vẻ sợ hãi, đến cả các vị trưởng lão cũng không thể chống lại được, vậy những tên có thực lực thấp như bọn họ sao có thể chống đỡ được chứ?

"Thật sự quá tốt rồi, may mà Tứ trưởng lão xuất hiện kịp thời, ngăn cản chúng ta, còn tìm người giải quyết Đại trưởng lão, nếu không tiếp theo chúng ta cũng xong rồi”

“Đúng vậy, không ngờ Đại trưởng lão lại xấu xa như vậy. Ông ta vậy mà dám âm thầm tính kế chúng ta”

Tất cả mọi người đều cảm thấy sợ hãi, trong lòng bọn họ vô cùng kinh hãi, thậm chí hận không thể làm lại mọi thứ. Nếu một cơ hội làm lại, bọn họ nhất định sẽ không đối mặt với một nhân vật đáng sợ như Đại trưởng lão.

Phải biết rằng khi nói chuyện với bọn họ, Đại trưởng lão đã hoàn toàn sa vào Ma đạo, trở thành người Ma tộc rồi. Nếu như lúc đó khi bọn họ nói chuyện xảy ra biến cố gì đó, Đại trưởng lão trực tiếp nuốt chửng bọn họ, vậy phải làm thế nào?

Lúc này Tứ trưởng lão đã đến nơi ông chủ bi quan, ông ta rất cung kính yêu cầu người hầu của đối phương đi thông báo.

Bây giờ Tông chủ đang bế quan cũng không phải bế quan hoàn toàn, cho nên vẫn có thể liên lạc được với người, chưa đến mức đến trạng thái không làm chủ được tinh thần.

076872-tamlinh247.jpg

“Lần này cũng chính bởi vì tôi để lại một tâm mắt, cho nên mới có thể trốn thoát được. Có điều tôi thấy Thánh nữ của chúng ta hình như vẫn còn sống”

Trên mặt ông ta mang theo vẻ rối rắm, bởi vì khi ông ta đi xem đèn trường minh, phát hiện đèn của Bồ Phong Hoa vậy mà vẫn còn sáng.

Ông ta không rõ rốt cuộc là thế nào, cho nên chỉ có thể báo cáo tình hình thật sự.

“Mau đưa tôi đến nơi đó để xem xét, bây giờ tôi chỉ muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thôi.”

Thực lực của Tông chủ cũng coi như rất tốt, có ông ta dẫn đầu, tất nhiên còn có thể làm rõ rốt cuộc là tình hình gì.

Bọn họ nhanh chóng đến chỗ Thiên Đạo giao giới, sau khi đến cổng lớn, Tông chủ có chút do dự.

“Ngài đừng có vào trong, cứ đứng ở đây nói chuyện với cậu ta là được rồi. Một khi tiến vào trong thì sẽ tương đương với việc tiến vào trong phạm vi tấn công của tên đó.”

Tứ trưởng lão cẩn thận nhắc nhở đối phương, bây giờ ông ta hoàn toàn không dám tiến vào một bước,

Nghe xong Tông chủ gật đầu, từ trước đến nay ông ta luôn vô cùng cẩn thận với người Ma đạo, hơn nữa cũng đã nói chuyện này với các Tông môn bình thường duy trì quan hệ tốt với ông ta.

Nếu như không có sự giúp đỡ của đối phương, ông ta thật sự không nhất định có thể hoàn thành được chuyện này.

Đúng lúc này, nhóm người Trần Bình cũng đã đến nơi, vốn dĩ Trần Bình định trực tiếp đến đây, nhưng trên đường gặp phải tình huống khác khiến anh bị chậm trễ.

Khi bọn họ đến đây, đúng lúc cũng nhìn thấy Tông chủ.

“Thượng Tiên đại nhân cuối cùng ngài cũng đến rồi, bây giờ tên kia đã bị nhốt bên trong. hay là chúng ta trực tiếp giết cậu ta đi?”

Tứ trưởng lão vô cùng tin tưởng Trần Bình, sau khi nhìn thấy Trần Bình xuất hiện, có chút lo lắng nhìn Trần Bình.

Mà Trung Đồ vẫn duy trì sự cao lãnh của mình, ông ta yên lặng quay đầu nhìn Trần Bình, trong mắt xẹt qua một tia cố kỵ.

Thực lực của người này không thể xem thường, đến cả ông ta cũng không thể nhìn rõ thân phận thật sự của Trần Bình.

Chương 2902: Khôi phục lại bình thường

“Lần này cũng chính bởi vì tôi để lại một tâm mắt, cho nên mới có thể trốn thoát được. Có điều tôi thấy Thánh nữ của chúng ta hình như vẫn còn sống”

Trên mặt ông ta mang theo vẻ rối rắm, bởi vì khi ông ta đi xem đèn trường minh, phát hiện đèn của Bồ Phong Hoa vậy mà vẫn còn sáng.

Ông ta không rõ rốt cuộc là thế nào, cho nên chỉ có thể báo cáo tình hình thật sự.

“Mau đưa tôi đến nơi đó để xem xét, bây giờ tôi chỉ muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thôi.”

Thực lực của Tông chủ cũng coi như rất tốt, có ông ta dẫn đầu, tất nhiên còn có thể làm rõ rốt cuộc là tình hình gì.

Bọn họ nhanh chóng đến chỗ Thiên Đạo giao giới, sau khi đến cổng lớn, Tông chủ có chút do dự.

“Ngài đừng có vào trong, cứ đứng ở đây nói chuyện với cậu ta là được rồi. Một khi tiến vào trong thì sẽ tương đương với việc tiến vào trong phạm vi tấn công của tên đó.”

Tứ trưởng lão cẩn thận nhắc nhở đối phương, bây giờ ông ta hoàn toàn không dám tiến vào một bước,

Nghe xong Tông chủ gật đầu, từ trước đến nay ông ta luôn vô cùng cẩn thận với người Ma đạo, hơn nữa cũng đã nói chuyện này với các Tông môn bình thường duy trì quan hệ tốt với ông ta.

Nếu như không có sự giúp đỡ của đối phương, ông ta thật sự không nhất định có thể hoàn thành được chuyện này.

Đúng lúc này, nhóm người Trần Bình cũng đã đến nơi, vốn dĩ Trần Bình định trực tiếp đến đây, nhưng trên đường gặp phải tình huống khác khiến anh bị chậm trễ.

Khi bọn họ đến đây, đúng lúc cũng nhìn thấy Tông chủ.

“Thượng Tiên đại nhân cuối cùng ngài cũng đến rồi, bây giờ tên kia đã bị nhốt bên trong. hay là chúng ta trực tiếp giết cậu ta đi?”

Tứ trưởng lão vô cùng tin tưởng Trần Bình, sau khi nhìn thấy Trần Bình xuất hiện, có chút lo lắng nhìn Trần Bình.

Mà Trung Đồ vẫn duy trì sự cao lãnh của mình, ông ta yên lặng quay đầu nhìn Trần Bình, trong mắt xẹt qua một tia cố kỵ.

Thực lực của người này không thể xem thường, đến cả ông ta cũng không thể nhìn rõ thân phận thật sự của Trần Bình.

“Cậu thật sự quá bắt nạt người rồi, thật sự cho rằng tôi không thể làm gì cậu sao? Đợi sau khi thực lực tôi được thăng cấp, tất nhiên tôi sẽ chơi đùa với cậu”

Trên mặt anh ta mang theo thần sắc vô cùng tức giận, hận không thể giết chết Trần Bình.

“Không có bất kỳ tác dụng gì đâu, sợi dây này có năng lực nuốt chửng thực lực của

anh”

“Anh bị nhốt ở đây càng lâu, thực lực của anh sẽ càng ngày càng thấp xuống. Đến lúc đó cho dù anh muốn ra tay với tôi, cũng không có bất kỳ cách nào?

Trần Bình không nhịn được cười lạnh một tiếng, trực tiếp đả kích ảo tưởng của người này.

Sau khi nghe thấy những lời này, sắc mặt anh ta trở nên có chút khó coi.

Chiến Thiên Cơ ở bên cạnh không nhịn được cau mày, ông ta thật sự không ngờ thủ đoạn của tên này lại ghê tởm như vậy.

Dù sao lúc trước ông ta ít khi đánh nhau với người Ma tộc, cho nên không biết rõ, hóa ra đối phương còn có thể dựa vào những thứ này để cưỡng ép thăng cấp thực lực của mình.

Rất rõ ràng, khi bọn họ lại gặp mặt, thực lực của đối phương đã tăng lên một cảnh giới.

Nếu như bọn họ không kịp thời phát hiện ra vấn đề này, để đối phương cưỡng ép đột phá, đến lúc đó phá được dây trói này, vậy thì xong rồi.

Nghĩ đến đây, trong lòng ông ta cảm thấy có chút tự trách.

“Lão đại, hay là chúng ta trực tiếp giết cậu ta đi là được rồi, sau đó phong ấn nơi này lại, đợi đến khi chúng ta mở ra chỗ Thiên Đạo giao giới thì tính sau”

Nhìn thấy đối phương hung tàn như vậy, Chiến Thiên Cơ đã không thể nhịn được muốn trực tiếp ra tay giết người rồi.

Vân Phi Long nghe thấy vậy, không nhịn được lộ ra vẻ sợ hãi, anh ta không ngờ đối phương vậy mà lại muốn giết mình.

“Các người không được làm như vậy. Chết dễ còn không bằng sống hèn. Nếu như các người đồng ý, tôi có thể canh giữ ở đây cho các người, dù sau bây giờ tôi đã không còn là người Ma tộc nữa rồi, tôi có thể tu hành như bình thường”

Mặc dù trong lòng Vân Phi Long vô cùng tức giận, nhưng vì có thể được tiếp tục sống, tất nhiên anh ta cũng sẽ biết ngụy trang cho mình. Trước đây anh ta chính là bởi vì không muốn tu hành đàng hoàng mới tự nguyện gia nhập vào đoàn đội Ma tộc.

Bây giờ đổi phương ép mình trở về Chính đạo, quả thật còn khó chịu hơn giết anh ta nhiều.

Nhưng chỉ cần một ngày nào đó anh ta có thể khôi phục tự do, anh ta có thể trở lại Ma tộc.

Lúc này, nhìn thấy Trần Bình mạnh mẽ như vậy, hai người Tông chủ và Tứ trưởng lão cũng âm thầm lộ ra vẻ mặt phấn khích.

Bọn họ lớn gan hơn cũng trực tiếp tiến vào.

“Bây giờ tên này đã bị các người xử lý rồi sao? Không hổ là người bảo vệ Thiên Đạo thực lực quả nhiên rất mạnh”

Tứ trưởng lão không khỏi tán thưởng đối phương một câu, vô cùng ngưỡng mộ trong lòng.
Thực lực của Trần Bình quả thật không thể xem thường, có lẽ đến cả Tông chủ của bọn họ cũng không thể so được.

Mà lúc này Tông chủ của bọn họ đang đánh giá Trần Bình.

Trong lòng ông ta đã có cách nghĩ muốn nịnh nọt Trần Bình, dù sao thực lực của người này quá mạnh, một khi có thể biến thành người của mình, vậy tất nhiên là tốt nhất.

Không bao lâu nữa, trong các Tông môn sẽ một một trận đấu võ quy mô lớn. Dựa theo tình hình Tông môn của mình, nhất định không có cách nào có được vị trí đầu bảng, nếu như Trần Bình đồng ý ra tay, vậy tất nhiên là tốt nhất rồi.

Nghĩ đến đây, trong mắt ông ta hiện lên tia mong chờ, biểu tình trên mặt cũng trở nên nịnh nọt.

Chỉ đáng tiếc Trần Bình hoàn toàn không có bất kỳ suy nghĩ nào với tên phế vật này.

Tông chủ cũng có chút nịnh nọt trực tiếp đi đến trước mặt Trần Bình, ông ta cẩn thận nhìn Trần Bình, trong đáy mắt xẹt qua tia mong chờ.

“Không biết cậu có muốn gia nhập vào Tông môn của chúng tôi không? Tông môn này của chúng tôi còn thiếu một số trưởng lão lợi hại, cậu có thể chỉ cần đơn thuần treo cái tên lên cũng được”

Ông ta có chút nịnh nọt nhìn Trần Bình, trong lòng đã đưa ra quyết định, chỉ cần Trần Bình đồng ý với thỉnh cầu này của mình, vậy bỏ ra bất gì giá nào cũng đều rất hợp lý.

Sau khi nghe thấy lời nói này, Trần Bình im lặng nhìn ông ta một cái. Sự việc xảy ra khác thường nhất định sẽ có điều khác lạ, tên này đột nhiên hạ mình cầu xin mình, không nhất định sẽ không có chuyện gì dị thường mới đúng.

“Ông nói chuyện này với tôi, chẳng lẽ ông có chuyện gì quan trọng muốn nói với tôi sao?”

Trần Bình ở bên cạnh cũng không ngừng dù ông ta nói ra, dù sao cho dù đối phương có chuyện gì, anh đều tuyệt đối không thể giúp được.

Nghe thấy Trần Bình nói vậy, ông ta còn cho rằng chuyện này có hi vọng rồi, cho nên lập tức nói đĩnh đạc với Trần Bình.

“Thật ra là thế này, sắp tới trong các Tông môn sẽ có một trận đấu võ, mà trận đấu võ này chủ yếu xoay quanh các trưởng lão là đệ tử tinh anh trong Tông môn” .

“Trong đó có cuộc thi đấu năm lực lượng và thi đấu mọi kỹ năng, tóm lại có thể nói là vô cùng náo nhiệt. Mà bên chúng tôi đã bị tổn thất rất nhiều trưởng lão và các đệ tử, nếu như cậu có thể ra tay giúp đỡ, vậy tất nhiên là không gì sánh bằng rồi.”

Nghe thấy vậy, Trần Bình không nhịn được lộ ra thần sắc mong chờ, nói thật, anh rất có hứng thú với những chuyện này.

Trần Bình cứ như vậy du hết câu này đến cầu khác, lời của ông ta nhanh chóng làm rõ hết mọi chuyện, trên mặt anh mang theo thần sắc vô cùng tò mò, không ngờ chuyện này vậy mà lại phát triển thành dáng vẻ như vậy.

“Thật không ngờ những Tông môn này của các người còn có nhiều chuyện hiếm lạ kỳ quái như vậy. Nếu đã như vậy, vậy tôi quyết định sẽ tham gia một chút.”

Trần Bình cười nói như vậy, trong dáng vẻ dường như định đồng ý với thỉnh cầu này của đối phương.

Trên mặt Tông chủ lộ ra thần sắc hưng phấn, không ngờ đi mòn giày sắt tìm không thấy, đến tay lại chẳng tốn thời gian, đối phương vậy mà lại đồng ý, chuyện này thật sự quá tốt rồi.

“Cho nên tiếp theo cậu đại diện cho Tông môn tội xuất chiến sao? Chuyện này thật sự quá tốt rồi. Tôi lập tức đi sắp xếp một số chuyện cho cậu, tuyệt đối sẽ không để cậu thất vọng.”

Trong lòng ông ta vô cùng kích động, thậm chí toàn thân đã bắt đầu run rẩy.

Mà lúc này Trần Bình lại trực tiếp xua tay, anh không nghĩ tới phải thay Tông môn này xuất chiến.

“Tôi có thể xuất chiến cho Tông môn của tôi, mà ông cũng không cần phải ở đây góp vui như vậy, ai nói tôi là một người cô đơn lẻ loi chứ?

Trần Bình cười híp mắt nói, anh đã phát hiện ra trong thế giới này có quá nhiều thứ thần. bí rồi, cho nên cho dù thế nào, Trần Bình quyết định muốn thử đi chiến đấu một trận.

Sau đó anh sẽ đưa người trong biệt thự của mình đến đây, để bọn họ đều có thể cảm nhận được tình huống ở đây.

“Hóa ra cậu cũng có Tông môn sao? Không biết Tông môn này của cậu là?”

Ông ta có chút căng thẳng hỏi câu này, trên mặt mang theo vẻ xoắn xuýt, nếu thật sự là như vậy, vậy kế hoạch của ông ta hoàn toàn tan thành mây khói rồi.

Nhóm người này làm loạn như vậy, khiến ông ta hoàn toàn không thể tham gia thi đấu.

Các trưởng lão có thực lực mạnh đều đã tàn, mà những đệ tử có thực lực lớn mạnh cũng đã mất mạng hết rồi, chuyện này đúng là một trò đùa.

“Tông môn của tôi tên là Diệt Thiên Tông, mà tất nhiên tôi có thể diệt thiên diệt địa, diệt sạch tất cả mọi thứ” Trần Bình cười khẽ, trực tiếp nói ra lời này.

Sau khi nghe thấy những lời này, trên mặt tất cả mọi người ở hiện trường đều lộ ra vẻ ngạc nhiên, không ngờ vậy mà lại có một Tông môn ngông cuồng như vậy.

Mọi người đều biết tên của Tông môn không được lấy quá ngông cuồng.

Muốn lấy loại tên này, vậy nhất định sẽ bị Thiên Đạo hắt hủi.

Nhưng đối phương vậy mà còn có thể tồn tại như vậy, điều này khiến mọi người cảm thấy rất kỳ lạ.

“Không biết hai Tông môn của chúng ta.”

Ông ta vẫn còn muốn bàn chuyện với Trần Bình, nghĩ xem có cách nào để nhét Trần Bình vào túi không.

. Nhưng lúc này Trần Bình đã sải bước rời đi, hoàn toàn không quan tâm đến ý của ông ta.

Bây giờ Trần Bình phải nhanh chóng xử lý một số vấn đề Tông môn của mình, nếu bây giờ anh đã chuẩn bị đầy đủ, muốn thành lập Tông môn của riêng mình, vậy thì phải nắm bắt thời gian đưa người đến đây.

Nhìn thấy Trần Bình thoải mái rời đi như vậy, trên mặt ông ta lộ ra vẻ khó chịu, không ngờ đối phương vậy mà lại đi dứt khoát như vậy.

“Hừ. Nếu cậu đã đi nhanh như vậy, sau này đừng có trách tôi”

Trong lòng ông ta rất tức giận, ông ta hoàn toàn không có thiện cảm gì với người đàn ông ngông cuồng tự đại này.

Mà lúc này Trần Bình không quan tâm nhiều như vậy, anh trực tiếp quay về cuộc sống hiện thực, thành công đưa không ít người đến.

Những người này đều là những sự tồn tại cực mạnh do nhóm người Cổ Nhạc Nhạc, Sư Chẩn Thiên chuyên tâm bồi dưỡng ra, tùy ý lôi ra một người cũng có thể là người giết hết tất cả.

Trần Bình tự mình đi loanh quanh nơi này, anh muốn tùy ý tìm một nơi để khai tông lập phái.

076873-tamlinh247.jpg

Chương 2904: Núi Phong Minh
Trần Bình nhanh chóng đến cửa núi Phong Minh, anh nhìn thấy phía dưới vậy mà đã bị người chặn lại, hình như đã niêm phong lại rồi.
“Nơi này đã bị Thiên Môn Tông chúng tôi niêm phong rồi, nơi này thuộc về địa bàn của chúng tôi, những người khác xin đừng vào”
Nhìn thấy dáng vẻ nóng lòng muốn thử của Trần Bình, đối phương trực tiếp đứng ra ngăn cản Trần Bình.
Nhìn thấy dáng vẻ vô cùng kiêu ngạo của nhóm đệ tử Thiên Môn Tông, Trần Bình cũng không nói nhiều, chỉ lẳng lặng quay người rời đi.
Bây giờ anh chỉ muốn đi qua thăm dò thực hư một chút thôi, không hề muốn gây sự.
Anh phát hiện cả ngọn núi này vậy mà đã bị các đệ tử Tông môn này vây lại, càng quan trọng hơn chính là những đệ tử này vậy mà không thuộc cùng một Tông môn.
Rất rõ ràng những Tông môn lớn này muốn độc chiếm toàn bộ khu vực này.
“Bao vây cả ngọn núi này, ngăn chặn những Tông môn nhỏ và tản khách tiến vào, chuyện này thật sự có chút thú vị”.
Nhìn thấy người của các Tông môn lớn đều bao vây nơi này, Trần Bình chỉ cảm thấy có chút buồn cười.
Đúng lúc này, anh nghe thấy âm thành bàn luận của rất nhiều đệ tử.
“Bây giờ không phải chúng ta rất bị động sao? Thậm chí mọi người còn không biết mảnh đất này rốt cuộc thuộc về ai?
Nghe xong lời nói này của các đệ tử, Trần Bình không nhịn được lộ ra vẻ nghi hoặc, anh cũng muốn biết đang xảy ra chuyện gì.
“Đúng vậy. Rõ ràng mọi người chỉ cần đánh một trận là có thể giải quyết vấn đề này rồi, cứ phải dùng thủ đoạn này lựa chọn thuộc về ai. Chuyện này thật sự có chút cạn lời”.
“Vậy mà lại thông qua đại hội này để quyết định thuộc về ai, chuyện này không phải là trò cười sao? Lại còn chỉ để nơi này lại cho người đứng đầu. Vậy chúng ta canh giữ ở đây làm gì chứ? Chỉ lãng phí thời gian thôi.”
Trần Bình không nhịn được bật cười, xem ra nhóm người này định dựa vào xếp hạng cuối cùng của trận đại chiến để quyết định xem mảnh đất này thuộc về ai.
Nếu đã như vậy, vậy anh cũng không cần phải gấp gáp, nhóm người này nguyện ý ở lại ở này, tất nhiên anh cũng sẽ không từ chối.
“Các người phải canh giữ mảnh đất của tôi cho tốt, đừng để cho kẻ nào có dã tâm tiến vào”
Trần Bình nhìn nhóm người không ngừng canh gác ở cửa lớn, không nhịn được nở nụ cười rạng rỡ.
Lúc này những người kia hoàn toàn đang làm công cho mình, nhưng bọn họ lại không hề biết.
Chuyện khai tông lập phái gì đó thật sự quá đơn giản rồi, dựa vào tài nguyên của Trần Bình mà muốn lập tức thành lập một môn phái quy mô lớn quá dễ.
Cho nên bây giờ Trần Bình không hề lãng phí thời gian, mà nhanh chóng đi về phía viện nhỏ của mình.
Vừa về đến nhà, anh đã nhìn thấy một nhóm người, tràn đầy thích thú nhìn mình, trên mặt mỗi người đều mang theo vẻ vui thích.
“Lão đại, cuối cùng bọn tôi lại được gặp anh rồi, tôi luôn cho rằng phải một thời gian dài nữa chúng ta mới có thể gặp lại nhau”
“Lão đại tôi thật sự nhớ anh chết mất, tôi chưa bao giờ nhớ anh như vậy?
Mọi người đều chạy đến chỗ Trần Bình, bây giờ bọn họ đang vô cùng kích động.
Trần Bình kể đại khái chuyện này cho bọn họ nghe, bây giờ anh chính là muốn sử dụng lực lượng của mọi người để thành lập một Tông môn cực lớn.
“Qúa tốt rồi, cuối cùng chúng ta cũng khai tông lập phái rồi. Tôi luôn cho rằng chúng ta không có Tông môn gì cả, hơn nữa tôi cũng cho rằng lão đại không hề có tâm tư và suy nghĩ gì về phương diện này”
Cổ Nhạc Nhạc ở bên cạnh vô cùng cảm động, bọn họ thậm chí còn muốn khóc một trận.
Trần Bình bất lực cười, nhóm người này thật sự rất thú vị.
“Tiếp theo mọi người phải theo tôi tham gia các loại hoạt động trong Tông môn, sắp có một trận chiến đấu, muốn để mọi người tham gia, đây là khiêu chiến giữa các Tông môn lớn”
Sau khi Trần Bình nói chuyện này cho mọi người, trên mặt bọn họ lộ ra vẻ phấn khích, không ngờ còn có những chuyện thế này.
“Thật sự quá tốt rồi, bọn tôi muốn tham gia tất cả mọi khiêu chiến bây giờ sẽ cho nhóm người này biết sự lợi hại của chúng ta, sau đó chính là lúc vả mặt nhóm người này”
Sư Chấn Thiên cười híp mắt nói, trên mặt anh ta đã sớm có nụ cười rạng rỡ muốn thể hiện tốt suy nghĩ của mình.
Dù sao những yêu thú như anh ta, bình thường rất thích phô diễn năng lực của mình, bây giờ có thực lực lớn mạnh, nhưng không thể phô diễn hoàn hảo được, đây là một chuyện đau khổ thế nào chứ.
Thời gian được định vào ba ngày sau, Trần Bình nhanh chóng sắp xếp ổn thỏa mọi chuyện của mình.
Sau đó Trần Bình dẫn người nhanh chóng đi đến nơi thi đấu.
Lần này người tu hành của các Tông môn lần lượt đến đây, các nhà trọ gần đó đều đã chật kín.
Trần Bình có chút cảm khái, nơi này thật sự có chút xa xôi, anh không ngờ địa điểm tổ chức sự kiện này vậy mà

015057-tamlinh247-com.jpg

“Loại người giống như vậy hoàn toàn không thể đứng đầu trong trận chiến, cho

015056-tamlinh247-com.jpg

Chương 2905: Lên chiến trường
“Mọi người trực tiếp gặp nhau trên chiến trường đi”
Dù sao sau đó bọn họ còn phải tiến hành rất nhiều trận chiến, cho nên bây giờ nói nhiều lời hung dữ như vậy hoàn toàn không có bất kỳ tác dụng gì.
Sự Chẩn Thiên rất khinh thường nói.
Lần này anh ta hoàn toàn không định tham chiến, anh ta chỉ là đơn thuần dẫn đám đệ tử này đến đây mà thôi.
“Các anh em, mọi người cũng nhìn thấy rồi chứ, thực lực nhóm người này kiêu ngạo thế nào. Nếu đã như vậy, vậy chúng ta nhất định phải cho bọn họ biết sự lợi hại của chúng ta”
Trần Bình lên tiếng khích lệ mọi người, trên mặt anh mang theo vẻ tò mò, thật ra anh cũng không biết thực lực của những Tông môn lớn này thế nào.
Đây là lần đầu tiên anh thi đấu với các Tông môn lớn này, cho nên anh muốn biết thực lực của những người này thế nào.
“Đi thôi, mọi người tự mình đến nơi báo danh đi, đăng ký tất cả thông tin của mọi người, đến lúc đó trực tiếp hành động”
Trần Bình thiết kế cho bọn họ quần áo giống nhau, dù sao bây giờ bọn họ cũng là một Tông môn quy mô lớn rồi, không có đồng phục của riêng mình thì sao được.
Những bộ quần áo mặc trên người bọn họ đều có khí tức hiện đại, trong không giống với mọi người.
Đây là do Trần Bình đã tìm một nhà thiết kế cao cấp, đích thân thiết kế ra, không phải là những bộ quần áo của những tên bình thường có thể so sánh được.
Bọn họ vừa bước ra đã thu hút sự chú ý của mọi người, những người phụ nữ kia lộ ra vẻ vô cùng ngưỡng mộ, mọi người đều đang nghe ngóng xem đây là Tông môn nào.
“Đồng phục của Tông môn thật sự quá đẹp rồi, tôi cảm thấy bọn họ chỉ đang bày đồng phục của mình ra thôi.”
“Khiến tôi muốn gia nhập Tông môn này. Bọn họ vậy mà lại đẹp như vậy, nếu như dưới tình huống không phản bội lại Tông môn, nếu như tôi có thể có được bộ quần áo này của bọn họ, vậy thì quá tốt rồi”
“Phụ nữ các người chỉ bị những thứ đồ trước mắt này mê hoặc thôi, không phải chỉ là một bộ quần áo thôi sao? Có cái gì hay chứ”
Những người phụ nữ đều thích những bộ quần áo đẹp này, mà trên mặt những người đàn ông đều mang theo vẻ mặt rất không vui.
Mắt thấy các nữ thần mà mình thích, vậy mà đều phát cuồng bởi quần áo của người khác, trên mặt bọn họ đều lộ ra vẻ khó chịu.
“Ha ha, Diệt Thiên Tông?”
“Dám lấy cái tên này cho Tông môn của mình, bọn họ thật sự ngông cuồng như vậy sao?”
“Tông môn phân chó nào vậy? Trước đây tôi chưa từng nghe qua”
Tông môn này của Trần Bình nhanh chóng thu hút sự chú ý của mọi người, trên mặt bọn họ đều lộ ra vẻ nghi hoặc.
Theo tình huống bình thường mà nói, bọn họ không thể không biết về những Tông môn như vậy.
Hơn nữa nhìn thấy nhân số và cách sắp xếp của đối phương như vậy, cảm thấy đều rất lợi hại.
“Chẳng qua chỉ là một Tông môn bình thường không nổi tiếng mà thôi, hoàn toàn không cần phải lo lắng”
Những người vừa kết thù với Sư Chấn Thiên ở bên cạnh không ngừng bịa đặt gây sự, theo bọn họ thấy mọi chuyện cũng không có gì phải lo lắng cả.
Lúc này mọi người đều nhanh chóng đi đến chỗ báo danh, mà nhóm người Trần Bình cũng dẫn theo đệ tử của mình, báo danh cho bọn họ tất cả định mục.
“Chỉ khi đạt được vị trí thứ nhất mới có thể được khen thưởng. Nếu đã như vậy, vậy chúng ta không cần phải khách sáo lấy hết vị trí thứ nhất của toàn bộ các định mục này”
Trong lòng bọn họ rất rõ ràng, lão đại nhà bọn họ muốn lấy được ngọn núi này.
Bây giờ không có ai cảm thấy áp lực gì cả, trên mặt bọn họ đều nở nụ cười sáng lạn, trực tiếp nhìn xung quanh, dường như đang đánh giá những người ở đây.
Cuộc đọ sức nhanh chóng bắt đầu, các đệ tử đều đi đến các vị trí khác nhau.
Mà các Tông chủ tất nhiên cũng ngồi xuống vị trí của mình, trong lòng Trần Bình biết rõ những người này hoàn toàn không quen biết mình.
Nhìn những người xung quanh đang nói chuyện, Trần Bình hoàn toàn không có suy nghĩ muốn nói chuyện với bọn họ, anh chỉ cảm thấy nhóm người này thật sự quá ồn ào.
Trần Bình không muốn nói chuyện với bọn họ, nhưng bọn họ lại muốn nói chuyện với Trần Bình, trên mặt mỗi người đều mang theo vẻ tò mò, không ngừng đánh giá Trần Bình.
“Anh là Tông chủ của Tông môn nào vậy?”.
“Tôi thấy anh rất lạ, hình như lúc trước chưa bao giờ nhìn thấy anh.”
“Đúng vậy, hay là anh tự giới thiệu đi, nói thân phận của anh cho bọn tôi biết”
Mọi người đều đang muốn Trần Bình giới thiệu thân phận của mình, dường như bọn họ rất tò mò về Trần Bình.
Mà lúc này, Tông chủ của Luyện Đan Tông nở nụ cười vô cùng khinh thường, nếu Trần Bình muốn nhắm vào mình, vậy mình phải vả mặt Trần Bình mới được.
“Ha ha, tên này không lợi hại như mọi người tưởng tượng đầu, thân phận của cậu ta vô cùng bình thường, chẳng qua là Tông chủ của một Tông môn nhỏ bé không có danh tiếng mà thôi.”
“Thực lực của cậu ta cũng coi như khá tốt, chẳng qua người dưới trướng của cậu thì không lợi hại như trong tưởng tượng đầu”
Nói tóm lại, dù sao ông ta khiêu khích và nói xấu Trần Bình ở mọi nơi.
Ông ta cho rằng Trần Bình không thể nghe thấy những lời này.
Bởi vì ông ta là Tông chủ của Luyện Đan Tông, cho nên địa vị của ông ta lợi hại hơn nhiều các Tông chủ khác.
Vị trí của ông ta cách vị trí của Trần Bình rất xa, ông ta hoàn toàn không phải lo lắng bất kỳ vấn đề gì.
Nhưng ông ta thật sự đánh giá thấp Trần Bình rồi, muốn nghe những lời mà tên này nói, hoàn toàn không cần phải quá nghiêm túc.
Đối phương vừa nói xong, đã truyền đến tại Trần Bình.
Trần Bình im lặng liếc ông ta một cái, cũng không tiếp tục định quan tâm đến tên này nữa.
Tên này chẳng qua chỉ là một chú hề đang nhảy múa mà thôi, anh không cần phải tính toán, với người này quá nhiều.
Đối phương không ngờ, Trần Bình vậy mà đột nhiên quay đầu nhìn mình một cái, trên mặt ông ta lộ ra vẻ ngượng ngùng, có chút xấu hổ cau mày.
“Khụ khụ. Thật ra chính là như vậy, không tin mọi người xem biểu hiện của các đệ tử của anh ta đi, tuyệt đối rất kém”
Ông ta rất xấu hổ, nhìn Trần Bình một cái, trong lòng lo lắng những lời nói của mình bị Trần Bình nghe thấy.
Trận thi đấu nhanh chóng tiến hành, mọi người đều là người tu hành xuất sắc, làm hai việc cùng một lúc tất nhiên không có vấn đề gì.
Bọn họ không ngừng quan sát tình hình tại hiện trường, nhanh chóng phát hiện nhóm đệ tử dưới trướng Trần Bình đều vô cùng dũng mãnh, dường như không biết mệt mỏi vậy, vừa xuất hiện đã chơi một vố lớn.
Những vũ khí luyện đan mà bọn họ lấy ra đều vô cùng lợi hại, cảm giác có thể vượt qua các thần khí bất kỳ lúc nào vậy.
Đến cả Tông chủ Luyện Đan Tông nhìn thấy cũng cảm thấy vô cùng ngưỡng mộ.
Thân là Tông chủ ông ta tự hỏi mình chưa bao giờ có được vũ khí lợi hại như vậy.
Lúc này sắc mặt ông ta hơi khó coi, luôn cảm thấy mọi chuyện có chút không đúng.
Chương 2906: Một đàn ngựa đen
Chỉ là một đám đệ tử mà thôi, làm sao có thể đạt được sức mạnh lớn như vậy chứ?
Hiện giờ trong lòng ông ta có chút bối rối, không biết chính mình nên làm như thế nào cho phải.
Còn Trần Bình mặt mày không chút thay đổi đứng yên một bên, điều đó đối với anh căn bản là không đáng để nhắc tới.
Hơn nữa còn có rất nhiều vũ khí luyện đan gì đó đều là do đám đệ tử kia tự mình tạo ra, hoàn toàn không liên quan gì tới đối phương.
Những gì Trần Bình hay làm bình thường chẳng qua là cung cấp cho bọn họ một đống tài nguyên luyện tập mà thôi.
Cảm nhận được thực lực của đối phương rất mạnh, các tông chủ của tông môn khác cũng cảm giác có chút không thể tin được. Mỗi người bọn họ đều mang theo nghi hoặc quay đầu nhìn người của Luyện Đan tông, không biết rốt cuộc đối phương đang muốn làm cái gì
“Tôi nghĩ ông tốt nhất nên đưa ra một lời giải thích hợp lý cho chuyện này, nếu không thì..”
“Ai nói bọn họ rất kém cỏi chứ? Tôi cảm thấy thực lực của bọn họ lợi hại hơn những gì tôi tưởng tượng rất nhiều”
“Dựa theo tình hình này mà nói, cái tên gọi là Trần Bình kia, chắc hẳn cũng là người rất mạnh phải không?”
Tất cả mọi người không ngừng bàn luận về bọn họ, giờ phút này cảm thấy có rất nhiều khủng hoảng, trong lòng mỗi người đều trở nên không ít phiền muộn.
Vốn dĩ bọn họ nghĩ đến người thắng chỉ nằm trong mấy tông môn này, chỉ là không ngờ đột nhiên lại có một đám nhóc có sức mạnh cường đại xuất hiện.
Một đám tông môn ngựa đen này làm cho sắc mặt mọi người đều có chút khó coi.
Tất cả những người ở đây đều vô cùng khẩn trương, trong lòng hiểu rất rõ ràng, nếu chuyện này để nói không thôi thì vấn đề đã không còn đơn giản như vậy. Tất cả mọi người đối với ngọn núi kia là tính thế bắt buộc, trong lòng không khỏi mong chờ mình có thể lấy được ngọn núi này.
Thế nhưng hiện tại núi Phong Minh rõ ràng đã không còn là ý nghĩ duy nhất của chính mình.
“Nhanh lên, lập tức đi điều tra thân phận của người này cho tôi, tôi muốn biết cậu ta thật sự là người như thế nào”.
Cuộc đối thoại trên đều diễn ra ở bên trong các tông môn khác, trong lòng bọn họ đều rất rõ ràng người này chắc chắn là một nhân vật nào đó rất khó đối phó. Nếu có thể thì nhất định phải biết nắm bắt thời gian cho người đi thu thập thông tin mới được.
Lúc này, người được cho là có mặt mũi nhất vẫn là tông chủ của Luyện Đan tông, ông ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến thực lực của đối phương lại mạnh đến như thế, thậm chí còn có thể bồi dưỡng ra những đệ tử tài giỏi đến như vậy.
Nghĩ tới điều này, sắc mặt ông ta có chút khó coi, hận không thể lập tức thu phục người kia.
Ông ta có chút hối hận, hận mình thế mà lại mang tin tức này nói cho Trần Bình. Nếu đối phương không biết tất cả những điều này thì hiển nhiên sẽ không có khả năng xuất hiện mấy vấn đề như vậy.
Càng nghĩ anh ta chỉ càng cảm thấy vô cùng hối hận, hận không thể lật ngược lại toàn bộ chuyện này.
Nhưng ông ta đã không còn cơ hội nào để quay lại nữa, ông ta cứ như vậy yên lặng nhìn Trần Bình, hoàn toàn không có bất cứ cơ hội nào để chiến đấu với Trần Bình.
Dù sao các đệ tử trong tông môn của ông ta đã bị tiêu diệt từ sớm, giờ phút này cho dù ông ta có ý kiến lớn thế nào cũng không có biện pháp phản khác.
Tình cảnh lúc này, việc đơn giản nhất ông ta có thể làm chỉ là bỏ chạy mà thôi.
Nhưng trong lòng ông ta cũng hiểu rõ được, cho dù là bỏ chạy, ông ta nhất định phải khiến cho Trần Bình trả cái giá tương xứng mới được.
“Các người mau chóng điều tra thông tin của người kia cho tôi. Còn nữa ông và môn phái của ông hiện tại đã biến thành bộ dạng như thế này rồi, vì sao còn muốn tham gia thi đấu?”.
Có người không nhịn được mở miệng trào phúng đối phương một câu, trên mặt người kia còn mang theo nụ cười thể hiện rõ sự khinh thường.
Sau khi nghe được những lời này, tông chủ của Luyện Đan tông quay đầu nhìn thoáng qua người mới vừa nói.
“Tông môn của tôi chẳng qua gần đây không có hứng thú với mấy thứ này thôi, ngoài ra cũng không ý gì khác?
“Còn về phần ngọn núi kia, thật ra tôi cũng không quá mong muốn”
Ông ta nói chuyện với giọng điệu cực kỳ kiêu ngạo, trên mặt còn có biểu tình rất khó chịu.
Sau khi nghe thấy một câu này, tất cả mọi người ở một bên không nhịn được mà nở nụ cười.
“Thật sự là như thế sao? Theo những gì tôi nghe được thì hình như các người đang gặp phải vấn đề vô cùng phiền phức thì phải”
“Nghe nói có vài trưởng lão tông môn của các người đều đã đi rồi?”
“Hơn nữa tôi còn nghe bảo vô số đệ tử tài giỏi của các người đều bị giết, chuyện này rốt cuộc là thật hay giả vậy?”
Hàng loạt tông chủ của các tông môn bắt đầu tụ lại thành một nhóm tò mò, bọn họ đối với việc này cảm thấy rất nghi ngờ.
Dựa theo tình huống bình thường mà nói, người kia xem như cũng là người rất cẩn thận, sao lại có thể phạm phải một sai lầm lớn như vậy chứ?
Nghe thấy tất cả mọi người đều đang trêu chọc mình, thậm chí còn ra vẻ quan tâm đến tình huống của tông môn mình, trên mặt tông chủ của Luyện Đan Tông xuất hiện biểu tình có chút bất mãn, ông ta hận không thể đuổi hết toàn bộ nhóm người này ra chỗ khác.
Nhưng với địa vị của ông ta vẫn không có cách nào làm được.
Mặc dù ông ta cũng tính là có thân phận, có địa vị, nhưng không có đủ năng lực để chống lại mọi người.
“Các người thật biết nói đùa, chuyện này đối với tôi mà nói cũng không phải là chuyện gì lớn lắm. Không phải chỉ là tổn thất một vài trưởng lão và đệ tử thôi sao? Tôi có rất nhiều tài nguyên mới, cho nên việc tiếp theo tôi làm là một lần nữa điều chỉnh lại tông môn của tôi, làm cho tông môn của tôi càng trở nên hùng mạnh hơn trước
Tuy trái tim ông ta hiện tại đang bắt đầu rỉ máu, nhưng ông ta vẫn mỉm cười lên tiếng cùng mọi người thảo luận việc này.
Tất cả mọi người nghe được mấy câu này đều không nhịn được mà bật cười, bọn họ thật không ngờ chuyện đã tới nước này mà đối phương vẫn còn mạnh miệng như vậy.
Trần Bình chỉ lẳng lặng đứng một bên nhìn ông ta. Nếu đối phương đã nói người của mình chính là phế vật, vậy thì hôm nay anh sẽ nhận tiện dùng đám phế vật để đánh vào mặt nhóm người kia một chút.
Trận đấu rất nhanh đã đi đến phần gay cấn, Trần Bình cứ như vậy im lặng đứng nhìn tất cả những gì đang diễn ra.
Thuộc hạ dưới tay Trần Bình dễ dàng mang tất cả thắng lợi toàn bộ đều thu về trong tay, thậm chí anh có cảm giác đảm nhóc kia dường như còn chưa phát huy hoàn toàn năng lực thật sự của bản thân.
“Ôi nhìn này, xem ra tôi có thể thắng rất dễ dàng nha, điều này hình

015058-tamlinh247-com.jpg

Chương 2907: Đưa ra lựa chọn
"Nếu ông đồng ý hợp tác với tôi, thật ra tôi lại có thể cho khiến cho ông không đến mức tức thành cái dạng này"
Trên mặt của tông chủ của Luyện Đan tông hiện lên một tia nghi hoặc, ông ta quay đầu nhìn thoáng qua người đàn ông này, lại phát hiện mình không quen biết ông ta.
Hơn nữa quả thật là người đàn ông này hơi quỷ dị, hắn ta thế mà lại có thể xuất hiện ở phía sau mình lặng yên không một tiếng động.
Nhìn thấy bộ dạng này của đối phương, trên mặt ông ta hiện lên một tia kiêng kị, đồng thời trong mắt ông ta cũng lóe lên vẻ chờ mong, rất rõ ràng là có một chút lòng hiếu kỳ với cái người kia.
"Cậu nói hợp tác với tôi, vậy rốt cuộc cậu muốn làm cái gì? Chẳng lẽ cậu có thể trực tiếp giết chết người này giúp tôi sao? Tôi không tin cậu có thể làm được điều này"
Cũng không phải ông ta khinh thường người kia, mà là thực lực của Trần Bình thật sự quá dũng mãnh. Anh không phải là người mà mấy tên nhãi nhép bình thường có thể xử lý được.
"Tôi biết thân phận của người này, anh ta không phải tới từ nơi này."
"Trong lòng biết rất rõ rất nhiều bí mật của anh ta, mà người như ông đây thì không chắc rồi"
Lời này vừa nói ra, trên mặt tông chủ của Luyện Đan tông Đàm Lãng Phong lộ ra một tia tò mò.
Ông ta không nghĩ tới thế mà Trần Bình lại còn có thân phận như vậy, quả thật là người khác thì cảm thấy có hơi khó hiểu.
"Cậu ta không phải đến từ nơi này, chẳng lẽ thật sự giống như lời cậu ta nói, cậu ta đến từ nơi thần bí kia."
Lời nói của ông ta cũng không nói hết, chỉ yên lặng đứng xoắn xuýt ở bên cạnh, trong lòng ông ta đang tự hỏi, rốt cuộc đây là tình huống gì.
Mà người đàn ông này lại đứng mỉm cười ở bên cạnh, tựa như đang đợi đáp án của ông ta vậy.
"Tận dụng thời cơ, mất rồi thì không lấy lại được. Ông cũng không có cơ hội lựa chọn lại lần thứ hai nữa đâu."
"Nếu như ông muốn bị anh ta vĩnh viễn giẫm xuống dưới chân, vậy thì tôi cũng ngại bị ông từ chối chút nào đâu."
Lời này vừa nói ra, Đàm Lãng Phong nhướn mày, cuối cùng ông ta vẫn quyết định đồng ý với đối phương, bất luận như thế nào, đây đều là một cơ duyên thật lớn.
"Hợp tác với cậu thì cũng không có vấn đề gì, nhưng tôi cần phải trả giá thế nào?"
Ông ta không phải tên ngốc, ông ta biết đối phương không có khả năng vô duyên vô cớ mà chạy đến trợ giúp cho mình, một khi đã như vậy, ông ta nhất định phải hỏi cho rõ chuyện này mới được.
Trên mặt đối phương hiện lên một tia trào phúng, anh ta cứ yên lặng mỉm cười như vậy.
"Thật ra yêu cầu của tôi cũng không nhiều, chỉ là muốn giành được phần chí bảo kia của tông môn các người thôi"
Lời này vừa nói ra, trên mặt Đàm Lãng Phong lộ ra vẻ mặt rất khó chịu, có nằm mơ ông ta cũng không nghĩ đến, vậy mà đối phương lại nói ra lời như vậy.
"Cậu muốn chỉ bảo của tông môn chúng tôi? Cậu có biết rốt cuộc bảo bối này quan trọng đến cỡ nào không?"
Cho dù như thế nào, Đàm Lãng Phong cũng không có khả năng lấy thứ đồ đó ra để tặng cho người khác.
"Ông đừng có cuống cuống lên, cứ xem xem tôi làm thế nào đi rồi nói sau."
Hắn ta cũng không nói thêm gì nữa, chỉ đơn thuần bàn bạc với Đàm Lãng Phong, cứ như không hề để chuyện này vào trong mắt vậy.
Nhìn thấy đối phương cũng không muốn nói thêm gì nữa, Đàm Lãng Phong chỉ yên lặng nhìn người thần bí này.
"Tiếp theo tôi sẽ xử lý hết đệ tử của bọn chúng, ông phải tin rằng, dựa vào thực lực của tôi mà giết chết anh ta là cực kỳ dễ dàng."
Người thần bí cực kỳ đắc ý mở miệng nói, hắn ta biết chắc chắn mình không có cách nào có thể đối phó được với một đám người như vậy, nhưng một mình thu thập mấy tên đệ tử thì vẫn hết sức dễ dàng.
"Vậy cậu giành lấy giải quán quân của cuộc thi này cho tôi, để tôi biết rốt cuộc cậu có năng lực đến cỡ nào" Đàm Lãng Phong cũng không nhịn được mà cò kè mặc cả với đối phương.
Trong lòng ông ta rất rõ, nếu người này thật sự có thực lực, vậy hắn ta chắc chắn có thể lấy được vị trí số một cho ông ta.
Ông ta cũng cảm thấy cực kỳ hứng thú với núi Phong Minh trong truyền thuyết.
"Núi Phong Minh nhất định là của tôi"
Đàm Lãng Phong nhìn về phương hướng của núi Phong Minh một cách hung tợn, đáy mắt ông ta hiện lên một tia thù hận.
Nếu không phải giữa đường nhảy ra một tên như Trần Bình, ông ta cũng không đến mức biến thành bộ dạng này.
"Chuyện này tôi cũng không có cách nào giúp được ông. Thực lực của ông đúng là quá kém, cho dù tôi có xử lý Trần Bình giúp ông thì ông vẫn còn có vô số đối thủ. Tôi chỉ nói có thể đối phó với Trần Bình giúp ông mà thôi, cũng không nói là muốn giúp chuyện khác."
Sau khi nghe thấy những lời này, Đàm Lãng Phong không nhịn được mà liếc mắt xem thường một cái, ông ta không nghĩ tới người này lại quá đáng như vậy.
"Cậu không muốn giúp tôi thì thôi đi, dù sao chuyện này cũng chả có gì hay để nói cả"
"Vậy cậu xử lý Trần Bình giúp tôi trước đi, nếu cậu có thể giải quyết được việc này, tôi cũng không đến mức tức giận như thế".
Thấy đối phương không muốn lên thuyền của mình, ông ta cũng không nhịn được mà lộ ra vẻ mặt khó chịu, trên mặt ông ta mang theo vẻ cực kỳ bất mãn.
Ngay đúng lúc này, con gái của nhị trưởng lão cũng lảo đảo đi tới nơi đây, trên mặt cô ta mang theo vẻ buồn bực, xem ra dường như đã trải qua chuyện gì đó không tốt rồi.
"Bà đây là thánh nữ của tông môn, thế mà lại bị người ta sỉ nhục như vậy, thật đúng là quá mức buồn cười."
"Tất cả những thứ này đều do cái tên được gọi là người thủ vệ thiên đạo kia, nếu không phải anh ta, bà đây cũng không đến mức biến thành bộ dạng này"
Bồ Phong Hoa trực tiếp đổ hết tất cả lên trên người Trần Bình.
Trong sự cắn nuốt lần đó, Bồ Phong Hoa và Đàm Lãng Phong đều cực kỳ may mắn mà sống sót.
Chẳng qua Bồ Phong Hoa lại bị thương nặng, bây giờ cô ta đã có cảm giác đan điền vỡ nát rội.
Thậm chí Bồ Phong Hoa có thể phán đoán được thân thể mình đã tới nông nỗi đáng sợ đến cỡ nào rồi.
Nếu cô ta hơi sử dụng nguyên khí một chút thôi, tất cả nguyên khí trên người cô ta đều sẽ nổ tung trong nháy mắt, hơn nữa đan điền cũng sẽ sụp đổ theo.
Nếu không có cách nào tìm được đầy đủ đan dược để cứu vãn cô ta, vậy xem như là hoàn toàn xong đời rồi.
"Không nghĩ tới vậy mà hoạt động này đã bắt đầu rồi, xem ra mình đã tụt lại rất nhiều rồi"
Đáy mắt của Bồ Phong Hoa hiện lên một tia thận trọng, trong lòng cô ta cực kỳ rõ ràng, nếu hoạt động đã được bắt đầu, như vậy tiếp theo nhất định có thể tìm được tông chủ của mình ở nơi này.
Chắc chắn tông chủ sẽ có biện pháp có thể trợ giúp cho mình khôi phục lại đan điền.
Nghĩ tới đây, Bồ Phong Hoa cực kỳ khó chịu tìm kiếm vị trí của tông chủ ở khắp nơi, sau khi tìm kiếm một hồi, cuối

015059-tamlinh247-com.jpg
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom