Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 7
Chương 7
Trần Ánh Nguyệt suy nghĩ lại một chút, chẳng cần nói làm gì, cô quả thực không hề thiếu tiền.
Thẩm Thanh Ngọc là ai?
Cô là đứa con gái duy nhất, là thiên kim tiểu thư của gia tộc họ Thẩm giàu có và danh giá ở vùng đất Giang Nam, và chỉ có những con chó ngu ngốc mới thực sự nghĩ rằng Thẩm Thanh Ngọc là một con gà lôi hoang dã, có xuất thân tầm thường.
Lố bịch!
Lúc sau, hai người đi lên xe, Trần Ánh Nguyệt định hỏi Thẩm Thanh Ngọc muốn đi đâu thì cô đã lên tiếng trước: “Đến Vi Quang.”
Giờ này, có lẽ Bạc Minh Thành cũng đang ở công ty.
Trần Ánh Nguyệt nghĩ đến việc Thẩm Thanh Ngọc muốn ly hôn, điều này làm cô ấy phấn khích suốt cả dọc đường, nếu không phải do bị giới hạn về tốc độ giữa ban ngày, cô ấy quả thực muốn tăng ga, tức tốc tới nơi nhanh nhất có thể.
Nửa giờ sau, chiếc xe đã đậu ở tầng dưới của toà nhà công nghệ Vi Quang.
Trần Ánh Nguyệt dừng xe, cô ấy quay đầu nhìn Thẩm Thanh Ngọc: “Nhớ kỹ, tư thế phải đẹp, động tác phải nhanh, rõ chưa?”
Thẩm Thanh Ngọc nghe vậy, cô cúi đầu cười: “Cậu yên tâm đi.”
Mọi sự kiên nhẫn và không cam tâm của Thẩm Thanh Ngọc trong ba năm vừa qua bỗng đột nhiên tan biến hết, không còn lại gì.
Thẩm Thanh Ngọc cầm theo đơn ly hôn, trực tiếp bước vào toà nhà. Quầy lễ tân cũng không ngăn cản cô lại, chỉ là suốt dọc đường đi, bao nhiêu cặp mắt tò mò cứ đổ dồn, bao vây lấy cô.
Trước khi Thẩm Thanh Ngọc tới văn phòng của Bạc Minh Thành thì cô thư ký của anh đã thông báo cho anh biết rằng Thẩm Thanh Ngọc đang đi tới.
“Cho cô ta vào.”
Để anh xem, rốt cuộc là cô còn muốn giở trò gì nữa.
Lâm Nam Vũ gật đầu: “Vâng, tôi hiểu rồi, tổng giám đốc Bạc.”
Nói xong, cậu ta ngay lập tức rời đi, để lại Bạc Minh Thành ở trong căn phòng một mình.
Sau khi Thẩm hanh Ngọc rời khỏi thang máy, cô lập tức đi thẳng tới văn phòng của Bạc Minh Thành. Vì cô đã từng đến đây mấy lần nên cô biết rõ vị trí văn phòng của Bạc Minh Thành nằm ở đâu.
Dọc đường đi, nhân viên ở văn phòng thư ký liên tục chào hỏi cô, Thẩm Thanh Ngọc cũng thường đáp lại bằng một nụ cười với bọn họ nhưng hôm nay, cô thực sự không có kiên nhẫn làm chuyện đó.
Bước đi trên đôi giày cao gót, Thẩm Thanh Ngọc nhanh chóng đi tới cửa phòng làm việc của Bạc Minh Thành. Cô gõ cửa một tiếng, chưa kịp đợi người bên trong lên tiếng trả lời, cô đã ngay lập tức mở cửa bước vào: “Anh ký đơn ly hôn đi. 9 giờ sáng mai, trước cửa cục Dân chính, không gặp không về.”
Thẩm Thanh Ngọc bước đến trước bàn làm việc, trực tiếp đưa tờ giấy ly hôn đã ký đặt trước mặt Bạc Minh Thành.
Sau khi làm xong tất cả những điều này, Thẩm Thanh Ngọc quay đầu rời đi mà không có bất cứ sự dừng lại hay do dự nào.
Thẩm Thanh Ngọc từ lúc bước vào cho đến lúc rời đi, tổng cộng đều không quá 10 giây. Bạc Minh Thành nhìn bóng lưng rời đi của cô, đôi mắt đen láy kia không khỏi chìm xuống.
Bạc Minh Thành cầm đơn ly hôn đặt ở trên bàn lên, Thẩm Thanh Ngọc đã ký sẵn một bên, chỗ trống còn lại là để cho anh ký.
Trần Ánh Nguyệt suy nghĩ lại một chút, chẳng cần nói làm gì, cô quả thực không hề thiếu tiền.
Thẩm Thanh Ngọc là ai?
Cô là đứa con gái duy nhất, là thiên kim tiểu thư của gia tộc họ Thẩm giàu có và danh giá ở vùng đất Giang Nam, và chỉ có những con chó ngu ngốc mới thực sự nghĩ rằng Thẩm Thanh Ngọc là một con gà lôi hoang dã, có xuất thân tầm thường.
Lố bịch!
Lúc sau, hai người đi lên xe, Trần Ánh Nguyệt định hỏi Thẩm Thanh Ngọc muốn đi đâu thì cô đã lên tiếng trước: “Đến Vi Quang.”
Giờ này, có lẽ Bạc Minh Thành cũng đang ở công ty.
Trần Ánh Nguyệt nghĩ đến việc Thẩm Thanh Ngọc muốn ly hôn, điều này làm cô ấy phấn khích suốt cả dọc đường, nếu không phải do bị giới hạn về tốc độ giữa ban ngày, cô ấy quả thực muốn tăng ga, tức tốc tới nơi nhanh nhất có thể.
Nửa giờ sau, chiếc xe đã đậu ở tầng dưới của toà nhà công nghệ Vi Quang.
Trần Ánh Nguyệt dừng xe, cô ấy quay đầu nhìn Thẩm Thanh Ngọc: “Nhớ kỹ, tư thế phải đẹp, động tác phải nhanh, rõ chưa?”
Thẩm Thanh Ngọc nghe vậy, cô cúi đầu cười: “Cậu yên tâm đi.”
Mọi sự kiên nhẫn và không cam tâm của Thẩm Thanh Ngọc trong ba năm vừa qua bỗng đột nhiên tan biến hết, không còn lại gì.
Thẩm Thanh Ngọc cầm theo đơn ly hôn, trực tiếp bước vào toà nhà. Quầy lễ tân cũng không ngăn cản cô lại, chỉ là suốt dọc đường đi, bao nhiêu cặp mắt tò mò cứ đổ dồn, bao vây lấy cô.
Trước khi Thẩm Thanh Ngọc tới văn phòng của Bạc Minh Thành thì cô thư ký của anh đã thông báo cho anh biết rằng Thẩm Thanh Ngọc đang đi tới.
“Cho cô ta vào.”
Để anh xem, rốt cuộc là cô còn muốn giở trò gì nữa.
Lâm Nam Vũ gật đầu: “Vâng, tôi hiểu rồi, tổng giám đốc Bạc.”
Nói xong, cậu ta ngay lập tức rời đi, để lại Bạc Minh Thành ở trong căn phòng một mình.
Sau khi Thẩm hanh Ngọc rời khỏi thang máy, cô lập tức đi thẳng tới văn phòng của Bạc Minh Thành. Vì cô đã từng đến đây mấy lần nên cô biết rõ vị trí văn phòng của Bạc Minh Thành nằm ở đâu.
Dọc đường đi, nhân viên ở văn phòng thư ký liên tục chào hỏi cô, Thẩm Thanh Ngọc cũng thường đáp lại bằng một nụ cười với bọn họ nhưng hôm nay, cô thực sự không có kiên nhẫn làm chuyện đó.
Bước đi trên đôi giày cao gót, Thẩm Thanh Ngọc nhanh chóng đi tới cửa phòng làm việc của Bạc Minh Thành. Cô gõ cửa một tiếng, chưa kịp đợi người bên trong lên tiếng trả lời, cô đã ngay lập tức mở cửa bước vào: “Anh ký đơn ly hôn đi. 9 giờ sáng mai, trước cửa cục Dân chính, không gặp không về.”
Thẩm Thanh Ngọc bước đến trước bàn làm việc, trực tiếp đưa tờ giấy ly hôn đã ký đặt trước mặt Bạc Minh Thành.
Sau khi làm xong tất cả những điều này, Thẩm Thanh Ngọc quay đầu rời đi mà không có bất cứ sự dừng lại hay do dự nào.
Thẩm Thanh Ngọc từ lúc bước vào cho đến lúc rời đi, tổng cộng đều không quá 10 giây. Bạc Minh Thành nhìn bóng lưng rời đi của cô, đôi mắt đen láy kia không khỏi chìm xuống.
Bạc Minh Thành cầm đơn ly hôn đặt ở trên bàn lên, Thẩm Thanh Ngọc đã ký sẵn một bên, chỗ trống còn lại là để cho anh ký.
Bình luận facebook