• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Người Tình Của Lý Tổng (1 Viewer)

  • Chương 109-110

Chương 109: Sam Sam đã trở lại

Thư Vãn suy nghĩ một chút liền trả lời: “Cơ thể đã nát thành thế này, đương nhiên là đã làm rất nhiều lần rồi.”

Cô cảm thấy Dạ tiên sinh hẳn là cũng có chút để ý, nếu không cũng sẽ không gọi hơn trăm cuộc điện thoại cho cô.

Cô trả lời như vậy, Dạ tiên sinh sẽ cho rằng cô và Cố Cảnh Thâm đã làm rất nhiều lần sẽ không muốn chạm vào cô nữa.

Sau khi cô gửi đi, Dạ tiên sinh cũng không trả lời tin nhắn nữa.

Xem ra cô đoán không sai, Dạ tiên sinh có để ý.

Thư Vãn không nhịn được khóe miệng cong lên, cô cất điện thoại di động vội vàng xuống lầu.

Sam Sam đỗ xe dưới lầu, đang chuyển đồ từ cốp sau ra ngoài.

“Sam Sam!”

Thư Vãn vội vàng đi tới, từ phía sau cho cô bạn thân một cái ôm.

Sam Sam quay đầu, nhìn Thư Vãn nở nụ cười.

“Nhớ tớ không?”

Nhớ!

Thư Vãn ôm cô làm nũng: "Nhớ cậu sắp chết rồi!”

Sam Sam cười vỗ vỗ bàn tay đang ôm eo, "Được rồi, mới xa nhau vài ngày đã không đến mức này đâu nha.”

Thư Vãn cười cười, buông tay đang ôm Sam Sam ra, hỏi cô: "Đặc sản cậu mang cho tớ đâu?”

Sam Sam xoay người, vươn ngón tay trắng nõn chỉ xuống đất: "Vâng, tất cả đều ở đây.”

Thư Vãn nhìn thấy những thứ sắp xếp thành núi, kinh ngạc nhìn Sam Sam.

"Sao cậu mua nhiều thế?"

“Khó lắm mới ra nước ngoài một chuyến, đương nhiên phải tốn nhiều tiền.”

"Mua nhiều đồ như vậy, cậu phải làm bao nhiêu ca đêm mới có thể kiếm được..."

Thư Vãn có chút đau lòng.

Sam Sam vung tay lên, hào khí nói: "Đều là mỹ phẩm dưỡng da, thuốc bổ, không đáng tiền!"

Sam Sam không chút để ý khiêng một thùng thuốc bổ lên, liền đi vào trong thang máy.

Vừa đi vừa quay đầu lại gọi Thư Vãn: "Đừng thất thần như vậy mau giúp tớ dọn lên lầu.”

Thư Vãn chỉ có thể thu hồi suy nghĩ, ôm lấy thứ gì đó trên mặt đất đuổi theo bước chân của Sam Sam.

Sam Sam mua đồ chất đầy bàn ăn, dường như sợ cô không đủ dùng, lại mua nhiều như vậy.

Thư Vãn lắc đầu thở dài, Sam Sam lại mở tủ lạnh kiểm tra xem cô có ăn ngon không.

Khi thấy đồ ăn trong tủ lạnh đều sạch sẽ, Sam Sam lúc này mới không lải nhải với Thư Vãn.

Thật ra lúc Thư Vãn nhận được tin Sam Sam trở về, cô cũng đã đem đồ hỏng trong tủ lạnh ném đi.

Với tình hình của cô hiện tại của cô, ngay cả ăn cũng ăn không nổi, thì sức khỏe của cô tất nhiên sẽ giảm sút thể trong cũng vì thế mà gầy đi trông thấy.

Cũng may trước đó cô đã thay quần áo rộng thùng thình, Sam Sam lúc này mới không phát hiện có gì khác thường.

Nhưng giấu Sam Sam như vậy cũng không phải là chuyện tốt, Thư Vãn nghĩ chờ chọn thời cơ tốt một chút sẽ thẳng thắn nói tất cả với Sam Sam.

Sam Sam sắp xếp đồ đạc trên bàn xong, lấy di động ra gọi điện thoại cho Giang Vũ, hỏi khi nào anh ta về thành phố.

Giang Vũ là một người hiếu thuận, mua rất nhiều thuốc bổ cho người nhà vừa trở về liền lái xe về đưa cho ba mẹ.

Sam Sam và Giang Vũ nói chuyện được vài câu rồi cô chốt câu "Buổi tối tới đây ăn cơm" rồi cúp điện thoại.

Thư Vãn thấy Sam Sam cúp điện thoại, lúc này mới tiến lên hỏi: "Sao cậu không cùng anh ấy về quê?”

Theo lý thuyết vợ chồng mới cưới phải cùng nhau trở về mới đúng, như thế nào lại để Giang Vũ tự mình trở về?

Sam Sam vừa đặt điện thoại xuống vừa nói: "Anh ấy nói hoàn cảnh quê nhà không tốt lắm, bảo tớ đừng đi.”

Thật ra thì Sam Sam không sao cả, cô từ nhỏ lớn lên trong cô nhi viện, hoàn cảnh gì mà chưa từng thấy qua.

Thư Vãn nhìn Sam Sam, "Trước đây cậu cũng chưa từng đến nhà anh ấy sao?”

Sam Sam gật đầu: "Không có, vốn định trước khi kết hôn tớ muốn về quê gặp ba mẹ anh ấy, nhưng còn chưa kịp trở về thì ba mẹ anh ấy đã lên thành phố gặp tớ và cho tớ quà gặp mặt, còn giúp chúng tớ gom góp tiền trả phòng cưới. Nên tớ cũng không cần phải về."
Chương 110: Mỗi thời mỗi khắc đều đang nghĩ đến cô

Lúc trước Thư Vãn có chút lo lắng cho Sam Sam, chính là vì Giang Vũ nghe được Sam Sam muốn về quê với anh ta. Anh ta liền tìm mọi cách ngăn cản, bao gồm cả ba mẹ Giang Vũ cũng không đồng ý cho cô về, lý do đều là hoàn cảnh ngoại ô không tốt, sợ Sam Sam ở không quen.

Thư Vãn có chút lo lắng người nhà Giang vũ che giấu điều gì đó, nhưng Sam Sam lại cảm thấy bọn họ quan tâm đến cô. Sợ sau khi cô đi đến vùng ngoại ô sẽ cảm thấy không tốt và ảnh hưởng đến tình cảm của cô và Giang Vũ, nên Thư Vãn cũng không tiện nói thêm gì.

Chỉ là hiện tại bọn họ đã kết hôn mọi chuyện cũng đã xong. Nhưng vì sao người của Giang gia còn không cho con dâu mới về cửa chứ?

Thư Vãn cảm thấy có chút kỳ quái, Sam Sam lại nói: "Mặc kệ đi, dù sao tớ cũng không muốn đi vùng ngoại ô chút nào. Tớ và Giang Vũ ở thành phố A, ba mẹ anh ấy ở quê sau này không cần ở chung, sẽ không có nhiều mâu thuẫn mẹ chồng và con dâu. Tớ không kịp vui nữa là.”

Thư Vãn thấy Sam Sam nói như vậy, cũng nuốt xuống lời muốn nói.

Chắc là do cô suy nghĩ quá nhiều, ba mẹ Giang Vũ đối với Sam Sam rất nhiệt tình. Họ cũng rất tốt khi nghe hai người Sam Sam sắp kết hôn, bọn họ vội vàng lấy ra số tiền tiết kiệm nhiều năm, gom góp cho Giang Vũ và Sam Sam gần một nửa số tiền đặt cọc mua nhà.

Hơn nữa ba mẹ Giang Vũ ở quê trồng trọt không có thu nhập gì nhiều, nhưng họ có thể lấy ra gần một nửa còn trả tiền sính lễ, cũng coi như dốc hết toàn lực.

Có lẽ không cho Sam Sam về quê, vì họ thật sự sợ Sam Sam sẽ ghét bỏ hoàn cảnh nông thôn quá kém.

Thư Vãn thu hồi tâm tư, kéo cánh tay Sam Sam lại, hai người vừa nói vừa cười đi siêu thị mua sắm.

Lúc xuống lầu ngồi vào trong xe, Dạ tiên sinh lại gửi mấy tin nhắn wechat cho cô. Thư Vãn cầm điện thoại di động lên nhìn thoáng qua.

[Cô thật đê tiện]

[Ngủ với tôi, cô còn phải ngủ với người đàn ông khác, cô thiếu đàn ông như vậy sao?]

[Tiện nhân, tôi hận không thể bóp chết cô.]

Liên tục mấy câu đều là mắng cô.

Thư Vãn sau khi nhìn thấy những dòng tin nhằn này, cả người cô tức giận đến phát run. Anh ta cho rằng anh ta là ai chứ, chỉ là một tên không dám lộ mặt có tư cách gì mắng cô?

Cô cầm lấy di động, nghiến răng đánh chữ: [Anh có bệnh không, tôi cũng không phải là người của anh. Tôi muốn ngủ với ai thì ngủ với người đó, anh quản được sao?]

Sau khi gửi đi, Thư Vãn mới nhớ tới điểm yếu của chính mình còn ở trong tay anh ta. Nếu cô muốn lấy lại được điểm yếu của mình, tốt nhất cô không làm mất lòng đối phương...

Nói rõ ra thì anh ta đã nhìn thấy tin nhắn cô gửi, nếu giờ cô thu hồi tin nhắn ngược lại có vẻ có chút giấu đầu hở đuôi. Cô cứ dứt khoát để như vậy đi.

[Tôi có bị điên mới buông tha cho cô.]

Nhưng vài giây sau, đối phương liền gửi tin nhắn tới.

Thư Vãn thấy những lời này có chút sửng sốt, Dạ tiên sinh không buông được cô?

Khi cô cân nhắc phải trả lời anh ta như thế nào, anh ta lại nhanh chóng gửi thêm một tin nhắn tới.

[Tôi từng nghĩ sẽ buông tha cho cô, nhưng tôi rất nhớ cô. Mỗi ngày mỗi giờ mỗi khắc, tôi đều nghĩ đến cô. Đến gặp tôi được không?]

Câu nói này, mang theo ngữ khí khẩn cầu.

Thư Vãn cảm thấy bệnh của anh ta thật không nhẹ, sao anh ta lại nói ra những lời như vậy?

Một tên cưỡng gian làm sao có thể sẽ nhớ cô, tám phần là nhớ cơ thể của cô.

Quý Tư Hàn từng nói cơ thể của cô tựa như cây thuốc phiện, sau khi chạm qua một lần sẽ nghiện.

Dạ tiên sinh này, đại khái cũng giống như Quý Tư Hàn.

Thư Vãn thở dài, trả lời: "Dạ tiên sinh, mấy ngày gần đây tôi có kinh nguyệt, thật sự không được.”

Cô ôm ý nghĩ có thể kéo dài vài ngày là tốt nhất.

Sam Sam thấy cô cất điện thoại đi, dịu dàng nở nụ cười: "Bạn trai mới của cậu sao?"

Thư Vãn sửng sốt, lúc này mới nhớ tới lúc trước vì không muốn cho Sam Sam biết mình bị người khác đối xử thô bạo. Cô nói dối nói với cô bạn thân rằng mình đã tìm một đối tượng thích hợp để bàn chuyện hôn nhân.

Lời nói dối không thu lại được, cô chỉ có thể xấu hổ gật đầu: "Ừ.”

Sam Sam ngược lại không phát hiện ra sự khác thường, vẻ mặt chờ mong hỏi: "Khi nào thì mang về cho tớ gặp đây?"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom