• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Người Yêu Chí Tử - Thẩm Mai Trang - Phó Kiến Hưng (1 Viewer)

  • Chương 74

CHƯƠNG 74


Tôi xuống giường, rửa mặt xong lại xuống lầu, thấy chị Trương đã làm xong một bàn ăn ngon. Thấy tôi, chị híp mắt cười nói: “Tỉnh rồi à, mau tới nếm thử, tôi làm mấy món, cô ăn thấy thích vị này thì sau này tôi sẽ làm thường xuyên cho cô.”


Tôi nhìn một vòng, không thấy Phó Kiến Hưng. Ngồi vào bàn ăn, nhìn đồ ăn ngon đầy bàn, ngẩn người một lúc, nhìn về phía chị Trương, nói: “Chị Trương, thế này hình như nhiều quá?”


Chị lắc đầu, cười: “Không nhiều, phụ nữ có thai phải ăn nhiều. Cậu chủ nói cô ăn ít quá, phải ăn nhiều một chút.”


“Anh ấy đi đâu rồi?” Vừa tỉnh lại đã không thấy Phó Kiến Hưng.


“Đến công ty rồi. Có người cứ gọi điện thoại cho cậu chủ từ sớm, thúc giục cậu ấy tới công ty.” Nghe chị Trương lải nhải, tôi gật đầu, vừa ăn, vừa ngẫm lại kế hoạch công việc hôm nay.”


Nghĩ vận may của tôi gần đây không tốt lắm, cứ luôn gặp tên miệng độc Kiều Cao Nghĩa kia. Lúc nào cũng bị anh ta bắt gặp tới trễ cũng không ổn lắm.


Ăn qua loa vài miếng, tôi bèn chuẩn bị ra ngoài. Chị Trương thấy tôi ăn đến ít, sợ tôi bị đói, thì cầm hộp đựng thức ăn để chút hoa quả cho tôi tiện mang đi.


Không từ chối được chị ấy, tôi dứt khoát cầm lên xe.


Cũng may đến công ty không gặp Kiều Cao Nghĩa, thang máy vừa xuống, tôi liền bị người ta kéo cổ tay, dùng sức quay người tôi lại.


Tôi chỉ cảm thấy hoa mắt, còn chưa nhìn rõ, một cái bạt tai đã nặng nề giáng xuống mặt tôi.


“Bốp” một tiếng.


Cả văn phòng đều lặng ngắt như tờ.


Tôi chỉ cảm thấy rát mặt.


Hồi lâu sau, tôi híp mắt, nhìn người phụ nữ tức đến nỗi cả gương mặt nhăn lại trước mặt, trong lòng chỉ cảm thấy bực bội không thôi.


“Thẩm Mai Trang, cô lừa tôi, thế mà cô lại lừa tôi?” Lôi kéo tôi, sắc mặt Lục Hòa Nhi nhăn nhó đến kinh khủng.


Tôi lừa cô ta?


Chuyện đứa nhỏ à?


Nhìn cô ta lại giơ tay lên, tôi cản lại, giọng nói lạnh đi mấy phần: “Cô Lục, làm người không thể không có nguyên tắc, làm kẻ thứ ba mà còn ngang ngược thế à, da mặt cô dày như Vạn Lý Trường Thành ấy nhở?”


“Cô…” Cô ta còn muốn nói gì đó, nhưng bên ngoài phòng làm việc có tiếng bước chân vội vàng đuổi tới.


Tôi chưa kịp phản ứng, Lục Hòa Nhi đột nhiên hất tay tôi ra, sau đó tự mình đụng vào bàn công tác, lực còn khá mạnh.


Chờ mấy người Phó Kiến Hưng và Kiều Cao Nghĩa vội vàng đi vào, nhìn thấy cảnh Lục Hòa Nhi đang chật vật nằm rạp trên đất, trán còn có vết máu lớn.


Còn tôi, hoàn hảo không bị thương chút nào, từ trên cao nhìn xuống Lục Hòa Nhi.


Ả này, mẹ nó không đi đóng phim đúng là phí của giời!


“Hòa Nhi, em không sao chứ!” Kiều Cao Nghĩa đỡ Lục Hòa Nhi lên, tức giận nói: “Thẩm Mai Trang, cô đừng quá đáng!”


Tôi quá đáng?


Mặc kệ anh ta, tôi nhìn về gương mặt lạnh như băng của Phó Kiến Hưng, lên tiếng hỏi: “Em nói là em không đẩy cô ta thì anh có tin không?”


Vẻ mặt Phó Kiến Hưng lạnh lùng, tròng mắt đen dừng trên vết máu trên trán Lục Hòa Nhi, con ngươi thâm sâu như đóng băng: “Thẩm Mai Trang, làm gì cũng phải có chừng mực!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom