• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Nhật Ký Hắc Hóa Của Bạch Nguyệt Quang 2023 (2 Viewers)

  • Chương 16: Trái tim cô hướng về biển lớn

135551.png
Tiểu Tôn vội vàng che miệng con gái lại: “Tổ tông nhỏ của bố ơi, nếu để mẹ con biết con gọi người khác là chị gái xinh đẹp là bổ sẽ thảm đó.”



Bên kia, Ninh Ninh tình cờ nghe thấy giọng nói của cô bé, cô nghiêng đầu nhìn, khóe môi nở một nụ cười trẻ trung, còn thân thiện vẫy tay với cô bé, mọi hành động đều rất ngọt ngào. Tiểu Tôn hơi xấu hổ buông bàn tay đang che miệng con gái ra.



Ngụy Tuân đột nhiên lạnh nhạt nói: “Tiểu Ưu, về nhà nhất định phải nói cho mẹ cháu biết, hôm nay bố của cháu liếc mắt nhìn chị gái xinh đẹp.”



“Vâng ạ!” Cô bé ngây ngô giơ tay lên tỏ vẻ đồng ý. Tiểu Tôn hốt hoảng: “Này này này! Cậu đang muốn giết tôi à, tôi ngắm gái đẹp hồi nào?”



Anh ta không muốn về quỳ ván giặt đầu.



Công việc quay chụp tiếp theo diễn ra rất thuận lợi, khi trời tối thì kết thúc. Ninh Ninh đi theo chị Đan lên xe, nhưng ngay sau đó cô lại hạ cửa kính xuống, nhìn thẳng vào Ngụy Tuân đang đứng giữa những người vây xem.



Cô không nói gì, chỉ khẽ cười, nhưng Ngụy Tuân lại có một trực giác không thể giải thích được, cô đang đợi anh ta đi qua.



Ngụy Tuấn nuốt nước bọt, sau đó thấp giọng ho khan một tiếng, không nhanh không chậm đi tới, chào hỏi như một người chính trực: “Cô Ninh.”



“Luật sư Ngụy.” Ninh Ninh nghiêng người, chống tay lên cửa sổ xe, ngẩng đầu cười ngọt ngào nhìn anh: “Vừa nãy tôi bận làm việc nên không có cơ hội nói chuyện với anh, vừa rồi anh không bị dọa chứ?”



Giọng của cô nhẹ nhàng dễ nghe, âm cuối kéo dài rung động lòng người.



Ngụy Tuân cảm thấy cảm giác miệng bằng lưỡi khô vừa mới bị đè xuống không lâu giờ lại nổi lên, anh ta bình tĩnh lắc đầu: “Tôi không sao.”



“Vậy là tốt rồi, nhỡ không may anh xảy ra chuyện gì, có lẽ tôi cũng phải chịu trách nhiệm đấy.”



Nguy Tuân hơi hối hận vì mình quá mức trung thực.



Ninh Ninh lấy điện thoại ra: “Luật sư Ngụy, chúng ta kết bạn đi, nếu sau này có vấn đề gì liên quan đến pháp luật, tôi sẽ tìm anh giúp đỡ, được không?” “Được.” Ngụy Tuân bình tĩnh lấy điện thoại ra kết bạn với Ninh Ninh, sau đó anh ta lại nhìn thấy Ninh Ninh vẫy tay với mình.



“Tôi đi trước, tạm biệt Luật sư Ngụy.”



Anh ta bình tĩnh trả lời: “Tạm biệt.”



Cửa sổ xe đóng lại che khuất nụ cười của cô, xe nổ máy, chẳng mấy chốc đã biến mất khỏi tầm mắt của anh ta.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom