Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 42
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Thậm chí Triệu Lễ còn nghi ngờ rằng, nếu không phải lúc trước Ninh Ninh đồng ý sẽ không công bố chuyện ly hôn
ra bên ngoài thì cô đã t3ống cổ anh ra khỏi phòng từ lâu rồi.
Triệu Lễ nhíu mày nhìn cô một lúc, cuối cùng nói: “Anh đi nấu cơm.”
Ninh Ninh ng1ồi trong phòng khách, mặc kệ khán giả thấy thái độ không tốt của cô đối với Triệu Lễ sẽ gây nên ảnh
hưởng gì. Đúng rồi, hôm nay là ng9ày Weibo của cô mở thưởng, cô lấy điện thoại ra.
[Rượu đã cạn, bán chai không: Thái độ của Ninh Ninh đối với nam thần của tôi3 quá tệ! Đột nhiên tôi cảm thấy cho
dù nam thần có ngoại tình cũng không phải không thể tha thứ:]
[Hô mưa gọi gió: Hôn nhân c8ần sự vun đắp từ cả hai phía, nêu hôn nhân của bọn họ thật sự có vấn đề thì Ninh
Ninh cũng phải chịu trách nhiệm!]
[Hôm nay là thứ hai: Tính cách Tống An An tốt hơn nhiều.]
[Rượu đã cạn, bán chai không: A! Tôi xin rút lại đánh giá không tốt của mình về Ninh Ninh, tôi đã trúng thưởng, cô
ấy là nữ thần của tôi! Ai dám nói cô ấy tôi cắn chết người đó!]
Khi Ninh Ninh mở thưởng rút thăm, bình luận trên màn hình càng hỗn loạn, thỉnh thoảng còn xen kẽ bình luận xé
antifan Ninh Ninh của “Chó độc thân” và “Ung dụng ngoài vòng pháp luật”, kênh phát sóng trực tiếp vô cùng náo
nhiệt.
“Khụ khụ…” Ninh Ninh cau mày ngửi thấy mùi khói dầu bốc ra từ trong bếp, thỉnh thoảng trong bếp còn vang lên
tiếng “cạch cạch”. Cô không hy vọng gì vào việc tối nay có thể ăn được một bữa cơm bình thường, cho nên cầm lấy
cái rổ đi ra vườn nho trước nhà.
Ekip chương trình đã nói là đỉnh núi này đã được bao thầu hết, bọn họ có quyền sử dụng mọi thứ, bao gồm luôn cả
vườn nho này. Cô vừa mới đi ra liền nhìn thấy một chiếc trực thăng bay lượn trên bầu trời rồi đáp xuống trước cửa
biệt thự, không cần đoán cũng biết là do Lãnh Chiếu gọi người đưa đồ tới, vớ vẩn còn chở cả đầu bếp năm sao đến
luôn ấy chứ, chậc chậc, không hổ là Tổng Giám đốc bá đạo, làm gì giống cô phải đi hái nho?
Ninh Ninh chỉ hơi cảm khái rồi tiếp tục đi về phía trước, khi tới một cái cây, động tính từ trên cây khiến cô ý, cô vừa
ngẩng đầu lên liền nhìn thấy một người phụ nữ đang la hét rơi từ trên cây xuống.
Ninh Ninh vô thức vươn tay đón được người đang rơi xuống kia, người phụ nữ kia không cảm nhận thấy đau đớn
như trong suy nghĩ, kinh hãi mở mắt ra, nhìn thấy người đỡ được mình là Ninh Ninh thì sững sờ.
Ninh Ninh thản nhiên hơn nhiều, cô giống như đang cần gì đó, sau đó nói: “Ừm, 42 cân rưỡi.”
Lời này giống như là đang cân cả để bản vậy. Tổng An An đỏ mặt khi bị vạch trần cân nặng, cô ta chưa kịp nói gì
thì một giọng nói lạnh lùng của đàn ông truyền đến.
“Buông cô ấy ra!” Vẻ mặt Lãnh Chiếu như bao phủ một tầng sương, trên người là khí thế chỉ bậc Đế Vương mới có, anh ta bước
nhanh tới muốn giật lại Tống An An, nhưng Ninh Ninh lại bước dịch sang bên cạnh khiến anh ta bị vồ hụt.
Lãnh Chiếu nhìn chằm chằm vào thanh mai mà mình đã từng “thích”, nhưng trong ánh mắt chi có sự chán ghét, nếu ánh mắt có thể
giết người thì có lẽ Ninh Ninh đã chết không biết bao nhiêu lần rồi.
Trong bụi cây tối tăm, người thanh niên đang trốn ở đây có mài tóc vàng, một tay cậu ta ôm mấy cái túi, tay còn lại thì cầm điện thoại
chụp ảnh gửi cho người liên hệ gần nhất.
[Đại ca, nữ thần không anh anh em em với người đàn ông khác, mà chỉ đi cướp phụ nữ với người đàn ông khác thôi!]
*********************************
Thậm chí Triệu Lễ còn nghi ngờ rằng, nếu không phải lúc trước Ninh Ninh đồng ý sẽ không công bố chuyện ly hôn
ra bên ngoài thì cô đã t3ống cổ anh ra khỏi phòng từ lâu rồi.
Triệu Lễ nhíu mày nhìn cô một lúc, cuối cùng nói: “Anh đi nấu cơm.”
Ninh Ninh ng1ồi trong phòng khách, mặc kệ khán giả thấy thái độ không tốt của cô đối với Triệu Lễ sẽ gây nên ảnh
hưởng gì. Đúng rồi, hôm nay là ng9ày Weibo của cô mở thưởng, cô lấy điện thoại ra.
[Rượu đã cạn, bán chai không: Thái độ của Ninh Ninh đối với nam thần của tôi3 quá tệ! Đột nhiên tôi cảm thấy cho
dù nam thần có ngoại tình cũng không phải không thể tha thứ:]
[Hô mưa gọi gió: Hôn nhân c8ần sự vun đắp từ cả hai phía, nêu hôn nhân của bọn họ thật sự có vấn đề thì Ninh
Ninh cũng phải chịu trách nhiệm!]
[Hôm nay là thứ hai: Tính cách Tống An An tốt hơn nhiều.]
[Rượu đã cạn, bán chai không: A! Tôi xin rút lại đánh giá không tốt của mình về Ninh Ninh, tôi đã trúng thưởng, cô
ấy là nữ thần của tôi! Ai dám nói cô ấy tôi cắn chết người đó!]
Khi Ninh Ninh mở thưởng rút thăm, bình luận trên màn hình càng hỗn loạn, thỉnh thoảng còn xen kẽ bình luận xé
antifan Ninh Ninh của “Chó độc thân” và “Ung dụng ngoài vòng pháp luật”, kênh phát sóng trực tiếp vô cùng náo
nhiệt.
“Khụ khụ…” Ninh Ninh cau mày ngửi thấy mùi khói dầu bốc ra từ trong bếp, thỉnh thoảng trong bếp còn vang lên
tiếng “cạch cạch”. Cô không hy vọng gì vào việc tối nay có thể ăn được một bữa cơm bình thường, cho nên cầm lấy
cái rổ đi ra vườn nho trước nhà.
Ekip chương trình đã nói là đỉnh núi này đã được bao thầu hết, bọn họ có quyền sử dụng mọi thứ, bao gồm luôn cả
vườn nho này. Cô vừa mới đi ra liền nhìn thấy một chiếc trực thăng bay lượn trên bầu trời rồi đáp xuống trước cửa
biệt thự, không cần đoán cũng biết là do Lãnh Chiếu gọi người đưa đồ tới, vớ vẩn còn chở cả đầu bếp năm sao đến
luôn ấy chứ, chậc chậc, không hổ là Tổng Giám đốc bá đạo, làm gì giống cô phải đi hái nho?
Ninh Ninh chỉ hơi cảm khái rồi tiếp tục đi về phía trước, khi tới một cái cây, động tính từ trên cây khiến cô ý, cô vừa
ngẩng đầu lên liền nhìn thấy một người phụ nữ đang la hét rơi từ trên cây xuống.
Ninh Ninh vô thức vươn tay đón được người đang rơi xuống kia, người phụ nữ kia không cảm nhận thấy đau đớn
như trong suy nghĩ, kinh hãi mở mắt ra, nhìn thấy người đỡ được mình là Ninh Ninh thì sững sờ.
Ninh Ninh thản nhiên hơn nhiều, cô giống như đang cần gì đó, sau đó nói: “Ừm, 42 cân rưỡi.”
Lời này giống như là đang cân cả để bản vậy. Tổng An An đỏ mặt khi bị vạch trần cân nặng, cô ta chưa kịp nói gì
thì một giọng nói lạnh lùng của đàn ông truyền đến.
“Buông cô ấy ra!” Vẻ mặt Lãnh Chiếu như bao phủ một tầng sương, trên người là khí thế chỉ bậc Đế Vương mới có, anh ta bước
nhanh tới muốn giật lại Tống An An, nhưng Ninh Ninh lại bước dịch sang bên cạnh khiến anh ta bị vồ hụt.
Lãnh Chiếu nhìn chằm chằm vào thanh mai mà mình đã từng “thích”, nhưng trong ánh mắt chi có sự chán ghét, nếu ánh mắt có thể
giết người thì có lẽ Ninh Ninh đã chết không biết bao nhiêu lần rồi.
Trong bụi cây tối tăm, người thanh niên đang trốn ở đây có mài tóc vàng, một tay cậu ta ôm mấy cái túi, tay còn lại thì cầm điện thoại
chụp ảnh gửi cho người liên hệ gần nhất.
[Đại ca, nữ thần không anh anh em em với người đàn ông khác, mà chỉ đi cướp phụ nữ với người đàn ông khác thôi!]
Bình luận facebook