Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 43
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Lãnh Chiếu nghiến răng nghiến lợi, cảnh cáo: “Ninh Ninh!”
“Xin lỗi!” Ninh Ninh đặt Tống An An xuống đất, bình tĩnh cư3ời: “Trông anh như hung thần ác sát lao tới vậy, tôi
thấy sợ.” Dáng vẻ của cô có chỗ nào giống như là bị dọa sợ? Đó hoàn toà1n là vì ngứa mắt cái thái độ của Lãnh
Chiếu cho nên muốn chọc tức anh ta mà thôi.
Lãnh Chiếu hung hăng trừng mắt nhì9n Ninh Ninh, vươn tay: “An An, lại đây.”
Tống An An liếc nhìn Ninh Ninh, sau đó cúi đầu, vẻ mặt bất đắc dĩ đi tới bê3n cạnh Lãnh Chiếu.
Lãnh Chiếu vội vàng bảo vệ cô ta sau lưng, quan tâm hỏi: “Cô ta có làm gì em không?”
Tống8 An An chỉ muốn đưa con chim non rơi dưới gốc cây về lại tổ, ở đây không có camera, nhưng khi khách mời
của chương trình ra ngoài sẽ có đạo diễn và nhân viên quay phim lặng lẽ đi theo sau. Dù biết vậy nhưng Tống An
An vẫn quyết định phá vỡ hình tượng thục nữ, trèo lên cây đưa chim non về tổ, nhưng lại không chú ý ngã từ trên
cây xuống. Cô ta không ngờ người cứu mình lại là Ninh Ninh, người từng thù địch với cô ta.
Tống An An không muốn Ninh Ninh bị oan uổng, cô ta nói đúng sự thật: “Tôi không cẩn thận rơi từ trên cây
xuống, là Ninh Ninh cứu tôi.”
Ánh mắt Lãnh Chiếu lạnh lùng: “Là cô ta ép em leo lên cây?” [Tiểu Cẩm Lý: Oa vãi! Tổng Giám đốc bá đạo này có
chứng vọng tưởng bị hại à?] [Cúi đầu nhìn xuống sân bay: Tuy rằng Tổng Giám đốc bá đạo có thể gọi trực thăng tới
rất là ngầu, nhưng bỗng nhiên tôi cảm thấy Tổng Giám đốc bá đạo này có hơi..] [Em gái Lâm từ trên trời rơi xuống:
Một lời khó nói hết!]
…
Trước khi Lãnh Chiếu đến, khán giả trong kênh phát sóng nhìn thấy Tổng An An leo lên cây, không ít người nói
Tổng An An là người vừa xinh đẹp vừa tốt bụng, nhưng sau khi Lãnh Chiếu không có chứng cứ mà cứ nã pháo về
phía Ninh Ninh, những lời khen này cũng từ từ thay đổi.
Tổng An An cũng cạn lời, vẻ mặt cô ta phức tạp: “Là tôi muốn đưa chim non rơi dưới tàng cây trở lại tổ, cho nên
mới leo lên, không ai ép tôi cả.”
Vẻ mặt Lãnh Chiếu dịu dàng, anh ta nắm tay Tổng An An: “An An, em thật tốt bụng.”
Chính bởi vì Tống An An quá tốt bụng, lạc quan, hồn nhiên, khiến cho người sống trong bóng tối suốt một thời
gian dài như anh ta gặp được tia sáng đầu tiên trong đời mình. Đối với anh ta, Tổng An An là ảnh sáng sinh mệnh,
là sự cứu rỗi của anh ta.
Ninh Ninh bó tay nhìn Lãnh Chiếu: “Anh…”
“À…” Ánh mắt Lãnh Chiếu lạnh lẽo, giọng điệu lãnh đạm khinh thường: “Cho dù cô muốn nói cái gì, đây là lần
cuối cùng tôi cảnh cáo cô, nếu cô còn dám ra tay với An An nữa thì đừng trách tôi không nể mặt tình cảm thuở bé
của chúng ta.”
Tổng An An luôn cảm thấy tự ti trước Ninh Ninh, bởi vì cô ta chỉ là một thể thân, cho dù Lãnh Chiếu đối xử với cô ta tốt như thế nào
thì cũng chỉ vì cô ta giống Ninh Ninh. Tổng An An vẫn nhớ lần đầu tiên quan hệ với Lãnh Chiếu, trong miệng anh ta luôn gọi tên
Ninh Ninh.
Bấy giờ nghe thấy Lãnh Chiếu đối xử với Ninh Ninh như vậy, Tống An An quên luôn việc rút bàn tay ra khỏi tay Lãnh Chiếu.
Lãnh Chiếu có một khuôn mặt hoàn mỹ, là cái loại
ta còn bay đến mức cực hạn, khiến trái tim của các khán giả nữ đang xem ngúa ngáy.
ngoài sẽ có nữ phụ “pháo hôi” muốn dụ dỗ anh ta, hiện tại sự bá đạo của anh ra
[Nữ vương Mary Sue: Hu hu hu, thật ghen tị với Tổng An An, có người đàn ông hoàn hảo như Tổng Giám đốc Lãnh cùng chiều.]
*********************************
Lãnh Chiếu nghiến răng nghiến lợi, cảnh cáo: “Ninh Ninh!”
“Xin lỗi!” Ninh Ninh đặt Tống An An xuống đất, bình tĩnh cư3ời: “Trông anh như hung thần ác sát lao tới vậy, tôi
thấy sợ.” Dáng vẻ của cô có chỗ nào giống như là bị dọa sợ? Đó hoàn toà1n là vì ngứa mắt cái thái độ của Lãnh
Chiếu cho nên muốn chọc tức anh ta mà thôi.
Lãnh Chiếu hung hăng trừng mắt nhì9n Ninh Ninh, vươn tay: “An An, lại đây.”
Tống An An liếc nhìn Ninh Ninh, sau đó cúi đầu, vẻ mặt bất đắc dĩ đi tới bê3n cạnh Lãnh Chiếu.
Lãnh Chiếu vội vàng bảo vệ cô ta sau lưng, quan tâm hỏi: “Cô ta có làm gì em không?”
Tống8 An An chỉ muốn đưa con chim non rơi dưới gốc cây về lại tổ, ở đây không có camera, nhưng khi khách mời
của chương trình ra ngoài sẽ có đạo diễn và nhân viên quay phim lặng lẽ đi theo sau. Dù biết vậy nhưng Tống An
An vẫn quyết định phá vỡ hình tượng thục nữ, trèo lên cây đưa chim non về tổ, nhưng lại không chú ý ngã từ trên
cây xuống. Cô ta không ngờ người cứu mình lại là Ninh Ninh, người từng thù địch với cô ta.
Tống An An không muốn Ninh Ninh bị oan uổng, cô ta nói đúng sự thật: “Tôi không cẩn thận rơi từ trên cây
xuống, là Ninh Ninh cứu tôi.”
Ánh mắt Lãnh Chiếu lạnh lùng: “Là cô ta ép em leo lên cây?” [Tiểu Cẩm Lý: Oa vãi! Tổng Giám đốc bá đạo này có
chứng vọng tưởng bị hại à?] [Cúi đầu nhìn xuống sân bay: Tuy rằng Tổng Giám đốc bá đạo có thể gọi trực thăng tới
rất là ngầu, nhưng bỗng nhiên tôi cảm thấy Tổng Giám đốc bá đạo này có hơi..] [Em gái Lâm từ trên trời rơi xuống:
Một lời khó nói hết!]
…
Trước khi Lãnh Chiếu đến, khán giả trong kênh phát sóng nhìn thấy Tổng An An leo lên cây, không ít người nói
Tổng An An là người vừa xinh đẹp vừa tốt bụng, nhưng sau khi Lãnh Chiếu không có chứng cứ mà cứ nã pháo về
phía Ninh Ninh, những lời khen này cũng từ từ thay đổi.
Tổng An An cũng cạn lời, vẻ mặt cô ta phức tạp: “Là tôi muốn đưa chim non rơi dưới tàng cây trở lại tổ, cho nên
mới leo lên, không ai ép tôi cả.”
Vẻ mặt Lãnh Chiếu dịu dàng, anh ta nắm tay Tổng An An: “An An, em thật tốt bụng.”
Chính bởi vì Tống An An quá tốt bụng, lạc quan, hồn nhiên, khiến cho người sống trong bóng tối suốt một thời
gian dài như anh ta gặp được tia sáng đầu tiên trong đời mình. Đối với anh ta, Tổng An An là ảnh sáng sinh mệnh,
là sự cứu rỗi của anh ta.
Ninh Ninh bó tay nhìn Lãnh Chiếu: “Anh…”
“À…” Ánh mắt Lãnh Chiếu lạnh lẽo, giọng điệu lãnh đạm khinh thường: “Cho dù cô muốn nói cái gì, đây là lần
cuối cùng tôi cảnh cáo cô, nếu cô còn dám ra tay với An An nữa thì đừng trách tôi không nể mặt tình cảm thuở bé
của chúng ta.”
Tổng An An luôn cảm thấy tự ti trước Ninh Ninh, bởi vì cô ta chỉ là một thể thân, cho dù Lãnh Chiếu đối xử với cô ta tốt như thế nào
thì cũng chỉ vì cô ta giống Ninh Ninh. Tổng An An vẫn nhớ lần đầu tiên quan hệ với Lãnh Chiếu, trong miệng anh ta luôn gọi tên
Ninh Ninh.
Bấy giờ nghe thấy Lãnh Chiếu đối xử với Ninh Ninh như vậy, Tống An An quên luôn việc rút bàn tay ra khỏi tay Lãnh Chiếu.
Lãnh Chiếu có một khuôn mặt hoàn mỹ, là cái loại
ta còn bay đến mức cực hạn, khiến trái tim của các khán giả nữ đang xem ngúa ngáy.
ngoài sẽ có nữ phụ “pháo hôi” muốn dụ dỗ anh ta, hiện tại sự bá đạo của anh ra
[Nữ vương Mary Sue: Hu hu hu, thật ghen tị với Tổng An An, có người đàn ông hoàn hảo như Tổng Giám đốc Lãnh cùng chiều.]
Bình luận facebook