Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
nhat-ky-truong-thanh-cua-nu-oa-24
Chương 24: Con chó cỏ ở quảng trường
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Giây phút đó, thời gian như dừng lại.
Khoảnh khắc Zeus bước qua cửa lớn vào sân sau, tất cả suy nghĩ của ông ta đều bị một đôi mắt đen sâu thẳm cướp đi.
Người đàn ông phương Đông ngồi bên cạnh bàn không có khuôn mặt góc cạnh rõ rét như người phương Tây, nhưng lại khôi ngô một cách tinh xảo. Sự tương phản rõ rệt giữa trang phục đỏ và mái tóc đen lại bất ngờ đem đến cảm giác sạch sẽ tinh khiết, như khiến cả phòng màu sắc rực rỡ đều thành khung cảnh màu xám trắng.
Từ trong con ngươi hờ hững kia, Zeus như thấy được năm tháng lặng lẽ chảy trôi, từ thời viễn cổ hoang sơ cho tới tương lai vĩnh hằng, nó sâu thẳm thần bí giống như mây mù tuyết đọng mãi không tan trên đỉnh Olympus. Thậm chí, ông ta hận không thể dâng hiến tất cả, chỉ vì muốn được dừng lại thêm một giây trong ánh mắt đó…
Ngơ ngác đứng ở cửa hơn mười phút, rốt cuộc Zeus mới nhẹ nhàng tiến vào với vẻ mặt hoảng hốt, bất ngờ là ông ta hoàn toàn không thèm để ý đến Ganymede - tình yêu đích thực của mình.
Dưới ánh mắt rối rắm của Phong Tiểu Tiểu và Dương Nghiên, dưới ánh mắt sợ hãi của thiếu niên xinh đẹp, Zeus kiên cường xem nhẹ bầu không khí càng lúc càng lạnh lẽo quanh người Phục Hy, nhìn anh với vẻ thâm tình: “Chàng trai trẻ, tên của em là gì vậy?”
Phục Hy: “…”
Mọi người đều biết, Zeus không phải một kẻ lãng mạn. Bình thường lúc ông ta nhắm được mục tiêu nào đó, đều sẽ tiến hành mọi thủ đoạn lừa gạt, bắt cóc vân vân.
Lúc hàm súc một chút thì bảo Hermes dắt mối, hoặc là sai nữ thần Vận Mệnh báo mộng nói mình là người yêu định mệnh của người nào đó vân vân, dứt khoát hơn nữa thì bắt luôn người đi, gạo nấu thành cơm trước đã rồi tính sau.
Nhưng dù sao Phục Hy cũng không phải người bình thường, tuy rằng vẫn chưa thể xác định địa vị của đối phương, nhưng Zeus cũng có thể cảm nhận được uy áp nặng nề dày đặc vô thức lộ ra từ người đối phương.
Vì thế, hiếm lắm mới có được một lần ông ta phải vòng vò một hồi, chứ không đi thẳng vào chủ đề.
Phong Tiểu Tiểu chọc chọc Ganymede: “Đây là Zeus à?”
Ganymede ngơ ngác gật đầu: “Phải.”
Không thể phủ nhận vẻ ngoài của Zeus cũng rất được, rất nam tính, hơn nữa dáng người cân đối, cường tráng rắn chắc, khác với kiểu cao to tuấn tú của Phục Hy.
Nhưng nhân phẩm chẳng liên quan gì đến vẻ ngoài cả, với đống tình sử nghe nhiều đến thuộc lòng của đối phương, cho dù vẻ ngoài đẹp đến mấy cũng bị giảm đi phần nào… Để tránh cho tiệm mình biến thành chiến trường, nhân lúc Zeus còn chưa nói ra lời gì quá đáng, Phong Tiểu Tiểu vội lôi kéo Phục Hy, dời ngay đề tài nguy hiểm: “Ngài Zeus đúng không?! Vị này chính là chủ thần Phục Hy của phương Đông chúng tôi. Ngài tới đây có việc gì thế?”
Khi cần thiết, vật nên hy sinh thì vẫn phải hy sinh. Ganymede, ra đi thanh thản nhé.
“Hả? À!” Lúc này Zeus mới nhớ tới bảo bối nhà mình, đưa ánh mắt thất thần quay trở về với Ganymede, “Phải rồi, vốn dĩ tôi tới đây là để tìm Ganymede của tôi.” Câu nói thứ hai lập tức quay lại đề tài: “Nhưng không ngờ có thể nhìn thấy chủ thần phương Đông xinh đẹp ở đây, tôi…”
“Nếu mọi người có duyên như vậy, không bằng cùng ăn một bữa cơm đi?!” Phong Tiểu Tiểu lại cướp lời nói sang chuyện khác.
Sắc mặt Phục Hy đã đen đến không thể nhìn nổi, nếu không phải Phong Tiểu Tiểu giữ chặt, lúc này anh đã sớm quất một đuôi qua rồi.
“À… Hả?! Đương nhiên, đây là vinh hạnh của tôi.” Zeus mỉm cười lần hai với Phục Hy, “Không biết tôi có thể ngồi cạnh…”
“Nào nào đến đây, bên này rộng, ngồi bên này!” Phong Tiểu Tiểu nhanh chóng đá Dương Nghiên sang một vị trí khác trên bàn.
“…”
Có Phong Tiểu Tiểu ngăn cản tình yêu đẹp đẽ của Zeus, rốt cuộc thì mọi người cũng ăn xong được bữa cơm.
Mà sau khi ăn xong, chờ Zeus lại muốn tìm cơ hội tiếp cận tình yêu đích thực của mình, Phục Hy đã kéo theo cả áp suất thấp trên người mình đi về phòng… Trong lúc ăn cơm, Phong Tiểu Tiểu đạp anh ít nhất không dưới mười lần, thành công ngăn cản đại chiến thần thoại, đồng thời cũng cho Phục Hy ôn lại hồi ức tốt đẹp thời viễn cổ một lần.
Tiếc nuối nhìn bóng dáng tình yêu đích thực biến mất phía sau cánh cửa, Zeus cảm khái một tiếng, rốt cuộc có thể kéo lý trí từ nửa người dưới về lại với nửa người trên, ông ta nhìn Phong Tiểu Tiểu bằng ánh mắt sâu thẳm, quyết định lát nữa sẽ sắp xếp cho chòm sao Thiên Ưng tới đây, có cơ hội nhất định phải bắt người tình trong mộng của mình đi.
“Nói chính sự đi!” Hiện tại Phong Tiểu Tiểu đã xinh đẹp hơn rất nhiều so với hồi mới thức tỉnh, nhưng có Phục Hy như châu ngọc ở trước mắt, cấp bậc như cô tất nhiên đã không còn lọt được vào mắt Zeus nữa. Phong Tiểu Tiểu kéo ngăn kéo bàn trà phòng khách ra, rút ra một tờ chuyển nhượng vỗ xuống trước mặt Zeus: “Là thế này, bởi vì gần đây thần đình chúng tôi đang xây lại, cho nên còn thiếu không ít thần để làm quản lý…” Giải thích vắn tắt tình hình xong, cuối cùng là trọng điểm: “… Cho nên chúng tôi hy vọng quý thần hệ có thể đồng ý tạm thời phái Ganymede tới đây, hỗ trợ quản lý thần đình phương Đông.”
“Muốn Ganymede sao?” Mặc dù có người mới, nhưng Zeus vẫn rất lưu luyến tình cũ. Dù sao người mới còn chưa vào tay, mà tình cũ thì đã làm bạn với ông ta mấy ngàn năm rồi: “Nhưng Olympus cũng rất cần Ganymede, em ấy…”
“Thôi đi, chỉ là một người rót rượu, bảo con gái của ông làm thay là được” Phong Tiểu Tiểu liền ngắt lời, “Nghe nói, trước kia việc rót rượu này thực ra do Hebe làm, sau khi bị mất chức và kết hôn cũng không nghe nói đã chuyển sang làm công việc khác. Hơn nữa, uống rượu do cô ấy rót còn có thể trẻ mãi không già?! Còn Ganymede, cùng lắm chỉ có thể khiến các ông tâm tình vui sướng mà thôi. Chẳng lẽ thiếu cái dấu son môi anh ta in trên chén rượu của ông thì ông không uống nổi nữa à?”
Ganymede liền đỏ mặt, Zeus xấu hổ ho khan một tiếng: “Dù sao thì Ganymede cũng là người canh giữ một trong mười hai cung hoàng đạo, nếu em ấy rời đi, bầu trời của Olympus cũng sẽ vắng vẻ.”
“Ông tạo lại cái mới là được mà.” Dương Nghiên không khách sáo hơn cả Phong Tiểu Tiểu, cười nhạo một tiếng xen mồm, “Dù sao thì hiện tại ô nhiễm không khí nghiêm trọng như vậy, cũng chẳng ai nhìn rõ toàn cảnh sao trời nữa, nói thật thì không có cũng chẳng sao.”
Ganymede cũng biết đây là thời khắc mấu chốt quyết định vận mệnh của mình, vội lấy dũng khí bày tỏ ý kiến cá nhân: “Zeus đại nhân, bản thân tôi cũng tình nguyện tới chỗ thần đình phương Đông.”
“Em tình nguyện?!” Zeus nhíu mày, cảm giác như thể lãnh địa của mình đã bị xâm phạm.
“Phục Hy đại nhân cũng nói đồng ý nhận tôi.” Chắc cũng vì Ganymede đã bắt đầu cuống lên, hơn nữa còn bị Zeus đầu độc mấy ngàn năm, cũng đã rơi mất không ít đạo đức, “Phục Hy đại nhân còn nói, nếu ngài thật sự lo lắng thì sau này có thể thường xuyên đến thần đình phương Đông thăm tôi!”
Anh Hy nói thế lúc nào vậy!!!
“Quyết định như vậy đi!” Zeus dứt khoát đồng ý.
Phong Tiểu Tiểu, Dương Nghiên: “…”
Có bước tiếp theo duy trì và phát triển kế hoạch, rốt cuộc Zeus cũng chịu ký tên lên giấy chuyển nhượng. Sau đó, hai vị thần Hy Lạp đều có vẻ cảm thấy vô cùng thỏa mãn ngồi lại phòng khách, một người là vì chờ được nhìn thấy Phục Hy lần nữa, một người rõ ràng là không muốn trở về.
Phong Tiểu Tiểu và Dương Nghiên bất đắc dĩ liếc nhau, dứt khoát thả ra một đám hoa yêu ra giúp tiếp khách. Hoa thơm cỏ lạ lượn lờ tạm thời thu hút sự chú ý của Zeus. Tuy rằng chất lượng kém hơn, nhưng số lượng cũng có thể thắng được… Phong Tiểu Tiểu bảo Dương Nghiên ở lại để trông coi, còn mình thì cầm tờ chuyển nhượng đi lên tầng tìm Phục Hy…
“Aesir Bắc Âu, Olympus Hy Lạp, còn có Chúa Jesus... Hiện tại đã có ba thần hệ thừa nhận, vậy có phải buổi tối nên tuyên bố một chút hay không?” Sau khi Phong Tiểu Tiểu vào phòng, thấy Phục Hy đang đọc sách bên bàn, cô thuận tay đặt tờ chuyển nhượng xuống trước mặt đối phương và hỏi.
Phục Hy không mấy bận tâm dời tầm mắt khỏi sách vở, liếc qua tờ chuyển nhượng, duỗi ngón tay chỉ lên tờ chuyển nhượng, một hoa văn màu xanh lập tức hiện ra từ ngón tay rồi phủ lên cả trang giấy, sau đó ánh sáng lóe lên, tờ giấy chuyển nhượng liền biến mất khỏi mặt bàn, hợp đồng đã có chủ thần làm chứng, không thể vi phạm.
Phục Hy xoay người ngẩng đầu, thản nhiên nhíu mày: “Tên điên cuồng kia còn ở phía dưới à?”
Phong Tiểu Tiểu theo bản năng quay đầu nhìn cánh cửa: “Còn… Anh Hy hỏi cái này làm gì? Nếu anh thật sự muốn đánh ông ta, không bằng giống Odin lần trước, kéo ông ta về Olympus trước được không?!”
Dù sao cũng không thể đánh trong tiệm nhà mình, lần trước phòng ốc bị tổn hại vừa mới sửa xong, nếu lại làm mấy vụ như vậy nữa, khó nói được có khi nơi này có biến thành phế tích hay không.
Phục Hy nhìn Phong Tiểu Tiểu: “Em không ngăn cản anh sao?”
“Tự dưng tôi ngăn anh làm gì.” Phong Tiểu Tiểu vui vẻ, “Tên kia quả thật rất ngứa đòn… Nhưng anh đã hỏi vậy, theo tôi thì nên cố gắng chờ sau khi xong chuyện hôm nay rồi hẵng nói. Vừa hay tranh thủ hiện giờ ông ta đang bị tình yêu làm cho choáng váng đầu óc, không chừng còn có thể kéo thêm vài vị thần đến đây.”
Nếu phải nói quan hệ thành viên của thần hệ nào phức tạp nhất, vậy chắc chắn là Hy Lạp đứng thứ nhất. Mọi sinh hoạt cá nhân hỗn loạn là cái thứ nhất, quan trọng hơn là quan hệ giữa các bên không hợp cũng rất nhiều.
Nói ví dụ như con gái Demeter bị Pluto(9) bắt cóc, lại thí dụ như con trai Ares bị Zeus xử lý… Cho dù không có thù oán, chỉ riêng nữ thần muốn thoát khỏi Zeus giống Ganymede thôi chắc cũng không ít.
(9) Pluto là người cai quản địa ngục trong thần thoại Hy Lạp.
Trong thần hệ Hy Lạp, thân thích tàn sát, hãm hại lẫn nhau nhiều đến nỗi thành quen, chỉ nói riêng một vị trí chủ thần, cũng phải dựa vào vòng tuần hoàn - con trai lật đổ người cha để tranh đoạt. Dùng từ ngữ hiện đại hoá để giải thích thì, cái này gọi là chế độ thất bại.
Thần hệ như vậy chỉ cần làm tốt, nhất định sẽ kéo về được không ít người, Phong Tiểu Tiểu đoán ắt hẳn trong đó cũng có không ít người đồng ý đến thần đình phương Đông.
Phục Hy nghĩ một lúc, có lẽ là cảm thấy cũng không đến mức không thể chịu đựng được, vì thế bèn gật đầu: “Vậy thì nghe theo em. Hắn không đụng đến anh, anh sẽ không đúng đến hắn.”
“…” Cái này thì hơi khó, nhưng có thể cố gắng cách ly.
Phong Tiểu Tiểu thở phào, tháo roi ra: “Giờ tôi triệu hồi thiên sứ nhé?! Buổi tối có thêm Odin nữa, ba bên cùng thảo luận xong là thần đình của chúng ta có thể chính thức thành lập rồi.”
Cô vung roi, một tiếng “chát” vang lên, thiên sứ hai mắt rưng rưng, vẻ mặt tiều tụy xuất hiện: “… Tôi biết ngay là sẽ như vậy mà.”
Đã biết trước rằng ngày hôm nay chính là thời khắc chư thần tụ tập, cũng đoán được cô gái này sẽ triệu hồi mình, thật ra thiên sứ đã tự giác bay đến đây từ sớm, nhưng vừa đến nơi chưa kịp đáp xuống đã đột nhiên bị quy tắc khế ước kéo lại đây… Không thể để cho anh ta dùng cách thức bình thường xuất hiện một lần hay sao hả?
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Khoảnh khắc Zeus bước qua cửa lớn vào sân sau, tất cả suy nghĩ của ông ta đều bị một đôi mắt đen sâu thẳm cướp đi.
Người đàn ông phương Đông ngồi bên cạnh bàn không có khuôn mặt góc cạnh rõ rét như người phương Tây, nhưng lại khôi ngô một cách tinh xảo. Sự tương phản rõ rệt giữa trang phục đỏ và mái tóc đen lại bất ngờ đem đến cảm giác sạch sẽ tinh khiết, như khiến cả phòng màu sắc rực rỡ đều thành khung cảnh màu xám trắng.
Từ trong con ngươi hờ hững kia, Zeus như thấy được năm tháng lặng lẽ chảy trôi, từ thời viễn cổ hoang sơ cho tới tương lai vĩnh hằng, nó sâu thẳm thần bí giống như mây mù tuyết đọng mãi không tan trên đỉnh Olympus. Thậm chí, ông ta hận không thể dâng hiến tất cả, chỉ vì muốn được dừng lại thêm một giây trong ánh mắt đó…
Ngơ ngác đứng ở cửa hơn mười phút, rốt cuộc Zeus mới nhẹ nhàng tiến vào với vẻ mặt hoảng hốt, bất ngờ là ông ta hoàn toàn không thèm để ý đến Ganymede - tình yêu đích thực của mình.
Dưới ánh mắt rối rắm của Phong Tiểu Tiểu và Dương Nghiên, dưới ánh mắt sợ hãi của thiếu niên xinh đẹp, Zeus kiên cường xem nhẹ bầu không khí càng lúc càng lạnh lẽo quanh người Phục Hy, nhìn anh với vẻ thâm tình: “Chàng trai trẻ, tên của em là gì vậy?”
Phục Hy: “…”
Mọi người đều biết, Zeus không phải một kẻ lãng mạn. Bình thường lúc ông ta nhắm được mục tiêu nào đó, đều sẽ tiến hành mọi thủ đoạn lừa gạt, bắt cóc vân vân.
Lúc hàm súc một chút thì bảo Hermes dắt mối, hoặc là sai nữ thần Vận Mệnh báo mộng nói mình là người yêu định mệnh của người nào đó vân vân, dứt khoát hơn nữa thì bắt luôn người đi, gạo nấu thành cơm trước đã rồi tính sau.
Nhưng dù sao Phục Hy cũng không phải người bình thường, tuy rằng vẫn chưa thể xác định địa vị của đối phương, nhưng Zeus cũng có thể cảm nhận được uy áp nặng nề dày đặc vô thức lộ ra từ người đối phương.
Vì thế, hiếm lắm mới có được một lần ông ta phải vòng vò một hồi, chứ không đi thẳng vào chủ đề.
Phong Tiểu Tiểu chọc chọc Ganymede: “Đây là Zeus à?”
Ganymede ngơ ngác gật đầu: “Phải.”
Không thể phủ nhận vẻ ngoài của Zeus cũng rất được, rất nam tính, hơn nữa dáng người cân đối, cường tráng rắn chắc, khác với kiểu cao to tuấn tú của Phục Hy.
Nhưng nhân phẩm chẳng liên quan gì đến vẻ ngoài cả, với đống tình sử nghe nhiều đến thuộc lòng của đối phương, cho dù vẻ ngoài đẹp đến mấy cũng bị giảm đi phần nào… Để tránh cho tiệm mình biến thành chiến trường, nhân lúc Zeus còn chưa nói ra lời gì quá đáng, Phong Tiểu Tiểu vội lôi kéo Phục Hy, dời ngay đề tài nguy hiểm: “Ngài Zeus đúng không?! Vị này chính là chủ thần Phục Hy của phương Đông chúng tôi. Ngài tới đây có việc gì thế?”
Khi cần thiết, vật nên hy sinh thì vẫn phải hy sinh. Ganymede, ra đi thanh thản nhé.
“Hả? À!” Lúc này Zeus mới nhớ tới bảo bối nhà mình, đưa ánh mắt thất thần quay trở về với Ganymede, “Phải rồi, vốn dĩ tôi tới đây là để tìm Ganymede của tôi.” Câu nói thứ hai lập tức quay lại đề tài: “Nhưng không ngờ có thể nhìn thấy chủ thần phương Đông xinh đẹp ở đây, tôi…”
“Nếu mọi người có duyên như vậy, không bằng cùng ăn một bữa cơm đi?!” Phong Tiểu Tiểu lại cướp lời nói sang chuyện khác.
Sắc mặt Phục Hy đã đen đến không thể nhìn nổi, nếu không phải Phong Tiểu Tiểu giữ chặt, lúc này anh đã sớm quất một đuôi qua rồi.
“À… Hả?! Đương nhiên, đây là vinh hạnh của tôi.” Zeus mỉm cười lần hai với Phục Hy, “Không biết tôi có thể ngồi cạnh…”
“Nào nào đến đây, bên này rộng, ngồi bên này!” Phong Tiểu Tiểu nhanh chóng đá Dương Nghiên sang một vị trí khác trên bàn.
“…”
Có Phong Tiểu Tiểu ngăn cản tình yêu đẹp đẽ của Zeus, rốt cuộc thì mọi người cũng ăn xong được bữa cơm.
Mà sau khi ăn xong, chờ Zeus lại muốn tìm cơ hội tiếp cận tình yêu đích thực của mình, Phục Hy đã kéo theo cả áp suất thấp trên người mình đi về phòng… Trong lúc ăn cơm, Phong Tiểu Tiểu đạp anh ít nhất không dưới mười lần, thành công ngăn cản đại chiến thần thoại, đồng thời cũng cho Phục Hy ôn lại hồi ức tốt đẹp thời viễn cổ một lần.
Tiếc nuối nhìn bóng dáng tình yêu đích thực biến mất phía sau cánh cửa, Zeus cảm khái một tiếng, rốt cuộc có thể kéo lý trí từ nửa người dưới về lại với nửa người trên, ông ta nhìn Phong Tiểu Tiểu bằng ánh mắt sâu thẳm, quyết định lát nữa sẽ sắp xếp cho chòm sao Thiên Ưng tới đây, có cơ hội nhất định phải bắt người tình trong mộng của mình đi.
“Nói chính sự đi!” Hiện tại Phong Tiểu Tiểu đã xinh đẹp hơn rất nhiều so với hồi mới thức tỉnh, nhưng có Phục Hy như châu ngọc ở trước mắt, cấp bậc như cô tất nhiên đã không còn lọt được vào mắt Zeus nữa. Phong Tiểu Tiểu kéo ngăn kéo bàn trà phòng khách ra, rút ra một tờ chuyển nhượng vỗ xuống trước mặt Zeus: “Là thế này, bởi vì gần đây thần đình chúng tôi đang xây lại, cho nên còn thiếu không ít thần để làm quản lý…” Giải thích vắn tắt tình hình xong, cuối cùng là trọng điểm: “… Cho nên chúng tôi hy vọng quý thần hệ có thể đồng ý tạm thời phái Ganymede tới đây, hỗ trợ quản lý thần đình phương Đông.”
“Muốn Ganymede sao?” Mặc dù có người mới, nhưng Zeus vẫn rất lưu luyến tình cũ. Dù sao người mới còn chưa vào tay, mà tình cũ thì đã làm bạn với ông ta mấy ngàn năm rồi: “Nhưng Olympus cũng rất cần Ganymede, em ấy…”
“Thôi đi, chỉ là một người rót rượu, bảo con gái của ông làm thay là được” Phong Tiểu Tiểu liền ngắt lời, “Nghe nói, trước kia việc rót rượu này thực ra do Hebe làm, sau khi bị mất chức và kết hôn cũng không nghe nói đã chuyển sang làm công việc khác. Hơn nữa, uống rượu do cô ấy rót còn có thể trẻ mãi không già?! Còn Ganymede, cùng lắm chỉ có thể khiến các ông tâm tình vui sướng mà thôi. Chẳng lẽ thiếu cái dấu son môi anh ta in trên chén rượu của ông thì ông không uống nổi nữa à?”
Ganymede liền đỏ mặt, Zeus xấu hổ ho khan một tiếng: “Dù sao thì Ganymede cũng là người canh giữ một trong mười hai cung hoàng đạo, nếu em ấy rời đi, bầu trời của Olympus cũng sẽ vắng vẻ.”
“Ông tạo lại cái mới là được mà.” Dương Nghiên không khách sáo hơn cả Phong Tiểu Tiểu, cười nhạo một tiếng xen mồm, “Dù sao thì hiện tại ô nhiễm không khí nghiêm trọng như vậy, cũng chẳng ai nhìn rõ toàn cảnh sao trời nữa, nói thật thì không có cũng chẳng sao.”
Ganymede cũng biết đây là thời khắc mấu chốt quyết định vận mệnh của mình, vội lấy dũng khí bày tỏ ý kiến cá nhân: “Zeus đại nhân, bản thân tôi cũng tình nguyện tới chỗ thần đình phương Đông.”
“Em tình nguyện?!” Zeus nhíu mày, cảm giác như thể lãnh địa của mình đã bị xâm phạm.
“Phục Hy đại nhân cũng nói đồng ý nhận tôi.” Chắc cũng vì Ganymede đã bắt đầu cuống lên, hơn nữa còn bị Zeus đầu độc mấy ngàn năm, cũng đã rơi mất không ít đạo đức, “Phục Hy đại nhân còn nói, nếu ngài thật sự lo lắng thì sau này có thể thường xuyên đến thần đình phương Đông thăm tôi!”
Anh Hy nói thế lúc nào vậy!!!
“Quyết định như vậy đi!” Zeus dứt khoát đồng ý.
Phong Tiểu Tiểu, Dương Nghiên: “…”
Có bước tiếp theo duy trì và phát triển kế hoạch, rốt cuộc Zeus cũng chịu ký tên lên giấy chuyển nhượng. Sau đó, hai vị thần Hy Lạp đều có vẻ cảm thấy vô cùng thỏa mãn ngồi lại phòng khách, một người là vì chờ được nhìn thấy Phục Hy lần nữa, một người rõ ràng là không muốn trở về.
Phong Tiểu Tiểu và Dương Nghiên bất đắc dĩ liếc nhau, dứt khoát thả ra một đám hoa yêu ra giúp tiếp khách. Hoa thơm cỏ lạ lượn lờ tạm thời thu hút sự chú ý của Zeus. Tuy rằng chất lượng kém hơn, nhưng số lượng cũng có thể thắng được… Phong Tiểu Tiểu bảo Dương Nghiên ở lại để trông coi, còn mình thì cầm tờ chuyển nhượng đi lên tầng tìm Phục Hy…
“Aesir Bắc Âu, Olympus Hy Lạp, còn có Chúa Jesus... Hiện tại đã có ba thần hệ thừa nhận, vậy có phải buổi tối nên tuyên bố một chút hay không?” Sau khi Phong Tiểu Tiểu vào phòng, thấy Phục Hy đang đọc sách bên bàn, cô thuận tay đặt tờ chuyển nhượng xuống trước mặt đối phương và hỏi.
Phục Hy không mấy bận tâm dời tầm mắt khỏi sách vở, liếc qua tờ chuyển nhượng, duỗi ngón tay chỉ lên tờ chuyển nhượng, một hoa văn màu xanh lập tức hiện ra từ ngón tay rồi phủ lên cả trang giấy, sau đó ánh sáng lóe lên, tờ giấy chuyển nhượng liền biến mất khỏi mặt bàn, hợp đồng đã có chủ thần làm chứng, không thể vi phạm.
Phục Hy xoay người ngẩng đầu, thản nhiên nhíu mày: “Tên điên cuồng kia còn ở phía dưới à?”
Phong Tiểu Tiểu theo bản năng quay đầu nhìn cánh cửa: “Còn… Anh Hy hỏi cái này làm gì? Nếu anh thật sự muốn đánh ông ta, không bằng giống Odin lần trước, kéo ông ta về Olympus trước được không?!”
Dù sao cũng không thể đánh trong tiệm nhà mình, lần trước phòng ốc bị tổn hại vừa mới sửa xong, nếu lại làm mấy vụ như vậy nữa, khó nói được có khi nơi này có biến thành phế tích hay không.
Phục Hy nhìn Phong Tiểu Tiểu: “Em không ngăn cản anh sao?”
“Tự dưng tôi ngăn anh làm gì.” Phong Tiểu Tiểu vui vẻ, “Tên kia quả thật rất ngứa đòn… Nhưng anh đã hỏi vậy, theo tôi thì nên cố gắng chờ sau khi xong chuyện hôm nay rồi hẵng nói. Vừa hay tranh thủ hiện giờ ông ta đang bị tình yêu làm cho choáng váng đầu óc, không chừng còn có thể kéo thêm vài vị thần đến đây.”
Nếu phải nói quan hệ thành viên của thần hệ nào phức tạp nhất, vậy chắc chắn là Hy Lạp đứng thứ nhất. Mọi sinh hoạt cá nhân hỗn loạn là cái thứ nhất, quan trọng hơn là quan hệ giữa các bên không hợp cũng rất nhiều.
Nói ví dụ như con gái Demeter bị Pluto(9) bắt cóc, lại thí dụ như con trai Ares bị Zeus xử lý… Cho dù không có thù oán, chỉ riêng nữ thần muốn thoát khỏi Zeus giống Ganymede thôi chắc cũng không ít.
(9) Pluto là người cai quản địa ngục trong thần thoại Hy Lạp.
Trong thần hệ Hy Lạp, thân thích tàn sát, hãm hại lẫn nhau nhiều đến nỗi thành quen, chỉ nói riêng một vị trí chủ thần, cũng phải dựa vào vòng tuần hoàn - con trai lật đổ người cha để tranh đoạt. Dùng từ ngữ hiện đại hoá để giải thích thì, cái này gọi là chế độ thất bại.
Thần hệ như vậy chỉ cần làm tốt, nhất định sẽ kéo về được không ít người, Phong Tiểu Tiểu đoán ắt hẳn trong đó cũng có không ít người đồng ý đến thần đình phương Đông.
Phục Hy nghĩ một lúc, có lẽ là cảm thấy cũng không đến mức không thể chịu đựng được, vì thế bèn gật đầu: “Vậy thì nghe theo em. Hắn không đụng đến anh, anh sẽ không đúng đến hắn.”
“…” Cái này thì hơi khó, nhưng có thể cố gắng cách ly.
Phong Tiểu Tiểu thở phào, tháo roi ra: “Giờ tôi triệu hồi thiên sứ nhé?! Buổi tối có thêm Odin nữa, ba bên cùng thảo luận xong là thần đình của chúng ta có thể chính thức thành lập rồi.”
Cô vung roi, một tiếng “chát” vang lên, thiên sứ hai mắt rưng rưng, vẻ mặt tiều tụy xuất hiện: “… Tôi biết ngay là sẽ như vậy mà.”
Đã biết trước rằng ngày hôm nay chính là thời khắc chư thần tụ tập, cũng đoán được cô gái này sẽ triệu hồi mình, thật ra thiên sứ đã tự giác bay đến đây từ sớm, nhưng vừa đến nơi chưa kịp đáp xuống đã đột nhiên bị quy tắc khế ước kéo lại đây… Không thể để cho anh ta dùng cách thức bình thường xuất hiện một lần hay sao hả?