• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Nhật Ký Trưởng Thành Của Nữ Oa(Bản Mới) (5 Viewers)

  • nhat-ky-truong-thanh-cua-nu-oa-496

Chương 499: Chương kết




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
72777.png

Xem ảnh 2
72777_2.png
Nếu mọi người ở đây đã sớm hiểu được đặc tính của nước Vong Xuyên, vậy thì đối với họ mà nói, việc hồn ma nhỏ trước mặt họ xuất hiện tình trạng ký ức hỗn loạn đương nhiên cũng là chuyện đã được dự liệu từ sớm.



Khi dẫn người về, Charon đã cất công ghi lại khoảng cách đường thủy, mặc dù không thể mô tả lại chính xác một trăm phần trăm vị trí của đá Tam Sinh mà hồn ma nhỏ đã sờ thấy, nhưng đường đi được vẽ lại chắc cũng không có quá nhiều sai sót.



Phong Tiểu Tiểu lặng thinh, ngoảnh đầu nhìn hồn ma đang mơ hồ. Với tình trạng hiện giờ của đối phương, dù cho bản thân và những người khác có đồng ý hoàn thành một yêu cầu cho đối phương thì e rằng bản thân anh ta cũng đã quên mất thứ khao khát nhất, quan trọng nhất là gì rồi.



Quả nhiên, quỷ sai túm lấy quỷ hồn đi để thực hiện lời hứa, chuẩn bị hỏi điều kiện đối phương đưa ra để ghi chép lại. Nhưng hồn ma kia lại vẫn trong trạng thái ngây ngốc.



“Điều kiện? Tại sao phải nói điều kiện?”



“Ồ, thì ra tôi đã tìm thấy một hòn đá à.”



“Ừ… Thứ mong muốn, có gì mong muốn không?”



“Người nhà? Tôi không nhớ nữa…Tôi là ai?”



***



“Rồi sẽ hỏi được thôi.” Dương Nghiên không đồng tình trước tình trạng ký ức hỗn loạn của hồn ma nhỏ bé: “Nếu như cậu ta không nhớ ra được thứ mình mong muốn, vậy thì chúng ta tự quyết định vậy… Ừm, theo tiêu chuẩn chung, cho cậu ta đầu thai vào gia đình vương giả nào đó chẳng hạn!”



“… Anh Nhị thật biết đùa, lẽ nào chúng ta phải chạy ra nước ngoài thương lượng với hệ thần khác, để một người phàm từ trên trời rơi xuống nước họ làm vương tộc?” Khóe miệng Phong Tiểu Tiểu khẽ nhếch.



Đối với thần hệ tại từng khu vực, người có quyền nhất cũng có ý nghĩa đặc biệt. Thứ khó nắm bắt được như vận may thì thôi không bàn, liên hệ trực tiếp nhất, chẳng hạn như một quyết định tùy tiện của đối phương cũng có khả năng ảnh hưởng đến những quy tắc được lưu hành trong thế tục mà thần hệ đó quản lý.



Tương tự, đối với các vị thần mà nói, lúc họ đi lại trong nhân gian thì không thể tùy tiện nhúng tay vào việc của thế giới này. Chí ít, ngoài mặt phải tuân thủ những quy định đó.



Ý kiến của Dương Nghiên đương nhiên bị bỏ qua. Những vấn đề sau đó của chuyện điều kiện đã có nhân viên chuyên nghiệp là thuộc hạ lão Tiết giải quyết, việc quan trọng nhất bây giờ là rốt cuộc nên để ai cùng đi theo lấy đá?



Chắc chắn là phải sửa lại dòng sông, nhưng trước hết vẫn phải xác định lại lần nữa vị trí chính xác của đá Tam Sinh. Còn về thuyền của Charon thì mỗi lần chỉ chở được nhiều nhất ba người, anh ta, Phong Tiểu Tiểu… chỉ còn lại một người.



Mọi người nhìn nhau. Sau đó, Bàn Cổ đằng hắng trước một tiếng, tự kiêu: “Hình như chỉ có tôi từng tận mắt thấy Tam…”



“Tôi có mắt Thông Thiên.” Dương Nghiên cắt ngang.



“…”



Một người có tiếng nói nhất về mặt phân biệt đá, người kia lại có “nhãn lực” hơn người.



Để ai đi thật sự không phải là chuyện dễ quyết định.



Phong Tiểu Tiểu dứt khoát phẩy tay: “Oẳn tù tì đi!”



Vì câu nói này, kẻ tự xưng có phong cách hơn người là Bàn Cổ đã chủ động bỏ cuộc…



Mắt Thông Thiên của Dương Nghiên đương nhiên không thể như tia X. Nhưng nếu như tập trung trong một phạm vi nhỏ, những thứ mà mắt anh có thể nhìn ra được quả thật là vượt xa người khác.



Sau khi Charon chèo thuyền đến vị trí được chỉ định. Cả ba nghiêm túc tìm kiếm xung quanh một lát, quả nhiên cả ba người đã nhanh chóng tìm ra vị trí của đá Tam Sinh.



“Chắc là không sai đâu.” Sau khi nhìn chằm chằm vào mặt nước hồi lâu, con mắt thứ ba giữa trán từ từ khép lại, Dương Nghiên nhắm mắt, bóp bóp sống mũi, chau mày, vẻ hơi khó chịu: “Mặc dù chưa so sánh tham chiếu, nhưng hòn đá dưới lòng sông đúng là đang bị bám lấy bởi một sức mạnh ý nguyện rất lớn. Ngoài đá Tam Sinh ra chắc không còn khả năng nào khác.”



“Vị trí này?” Phong Tiểu Tiểu chỉ vào chỗ mặt sông lúc nãy Dương Nghiên nhắm vào, sau đó vẫy tay với những người cùng di chuyển theo thuyền ở bờ sông.



Athena đứng trên bờ gật gật đầu, giơ tay lên vẫy một cái, một tia chớp giáng xuống, xé tan không gian u tối, tạo ra dấu tích cháy đen trên mặt đất.



Dương nghiên suy nghĩ một lát rồi đưa tay chèo về phía xa: “Ra xa thêm chút nữa đi, điểm tiếp giáp của sông bảo vệ thành và dòng Vong Xuyên tốt nhất nên cách xa chỗ này một chút, như vậy sẽ dễ thực hiện hơn… Lúc khai thông dòng chảy mới thì cô dự định tự xử hay để bọn Titan đi?”



“Vốn dĩ định tự mình làm, nhưng sau đó tôi phát hiện kích thước cơ thể của Titan cao to hơn tưởng tượng của mình… thôi để bọn họ đi.” Phong Tiểu Tiểu chỉ huy Charon chèo thuyền vào bờ: “Tôi nặn ra một cánh cửa đập, lát nữa chặn dòng chảy cũ lại là được.”



Nhiệm vụ này hoàn toàn không khó, chỉ cần xác định độ sâu và độ rộng tương đối của sông, làm xong tường ngăn thì để hai Titan đem đi chặn vào vị trí dòng chảy là được.



Thế là phân công ai làm việc nấy. Titan nhận được nhiệm vụ mới, bắt đầu cẩn thận đào thông phần mặt đất giữa Vong Xuyên và sông bảo vệ thành. Với vóc dáng của bọn họ mà nói, chỉ cần có công cụ làm việc, muốn hoàn thành công việc mà không chạm vào nước sông là chuyện không thành vấn đề.



Phong Tiểu Tiểu thì lấy đất bùn mà Titan đào lên lúc đào sông bảo vệ thành để bắt đầu nặn tường, phải cùng lúc kết hợp độ cao, độ sâu và độ cứng…



Tất bật làm việc chưa bao lâu thì tới giờ ăn cơm. Vừa hay hôm nay ở dương giới là cuối tuần, bà Tiết rảnh rỗi nên đem cơm đến. Vốn dĩ bà còn tưởng mình xách một nồi thức ăn to đến là dư rồi, không ngờ vừa ngẩng đầu thì bà đã nhìn thấy một con Titan to gần bằng tòa lầu hơn mười tầng đi ngang qua.



Bà Tiết nhìn cái nồi trong tay mình, rồi so sánh với cái miệng to gần bằng sân bóng rổ của đối phương: “…”



Thế giới này đúng là thay đổi quá nhanh rồi, bà thật lòng không theo kịp.



Athena nho nhã nhận lấy nồi thức ăn: “Hôm nay là xào thập cẩm sao? Được đấy, cơm nhà thường ngày của phương Đông thật phong phú đặc sắc, tôi đang muốn tìm cơ hội nếm thử nhiều món ngon hơn.”



Lúc ăn cơm, bọn Titan không biết đã bị Thanatos dẫn đi chỗ nào để giải quyết cái bụng đói nữa.



Mấy người họ vừa ăn vừa thảo luận tiến độ công trình còn lại. Sau đó họ vui vẻ có được thông tin tốt là có lẽ hôm nay sẽ có thể hoàn thành công việc và trở về nhà.



“Tốt quá!” Phong Tiểu Tiểu cảm động đút một đũa măng vào miệng: “Sống ở âm tào sắp được một tuần rồi, đến mặt trời tròn hay méo tôi cũng sắp không nhớ nữa.”



Dương Nghiên chậc chậc hai tiếng: “IQ của cô thật làm người khác cảm thấy đau buồn.”



Phong Tiểu Tiểu không thèm để ý đến anh, cô lấy đũa gắp lấy con mực mà đối phương đang gắp lên xem như báo thù, sau đó tiếp tục ăn: “Lát nữa lấy được đá Tam Sinh thì về dương giới, sau đó mọi người từ từ nghiên cứu cách dùng… Đúng rồi, anh Na có về cùng chúng tôi không?”



“Công vụ ở núi Olympus đã tồn đọng không ít rồi, e là tôi phải mau chóng trở về sớm nhất có thể…” Athena chau mày: “Hòn đá đó, chẳng phải sau khi cầm về thì trực tiếp viết tên lên là được sao?”



Mọi người đều nhìn Phong Tiểu Tiểu với vẻ nghi ngờ, họ không hiểu câu nói “nghiên cứu cách dùng” của cô.



“Chắc không đơn giản vậy đâu.” Phong Tiểu Tiểu ngạc nhiên, sau đó mới để ý thấy thái độ của mọi người, cô gãi gãi đầu, ngại ngùng: “Tôi cũng không biết mình nghĩ có đúng không, nhưng cảm thấy hình như không phải chỉ viết tên lên là xong chuyện… Chẳng hạn, nước ngoài thì tôi không biết, chứ người trùng họ trùng tên ở Trung Quốc thì mọi người đã tính thử là có bao nhiêu chưa.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom