Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
nhat-ky-truong-thanh-cua-nu-oa-27
Chương 27: Người chim
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Trong một bộ phim tình cảm cổ trang từng có một câu chuyện bé nòng nọc tìm cha... à không, là bé hoa giấy tìm cha chứ.
Bởi vì kẻ làm cha kia từng vứt bỏ người yêu cũ và con gái, thế nên mười tám năm sau, con trai ruột bị nữ lưu manh dụ bỏ nhà đi mất, con gái ruột bị gã nô tài dụ bỏ trốn, lại thêm một tình nhân nhỏ chưa kịp dụ vào tay cũng bị hai đứa con gái ruột, con gái hờ lừa chạy mất...
Thế nên từ câu chuyện này, mọi người có thể hiểu được một đạo lý: làm chuyện xấu, sớm muộn gì cũng phải trả giá.
Thiên Đạo là gì?! Thiên Đạo chính là phát triển thuận theo tự nhiên, duy trì sự tồn tại cân bằng trong tiến hóa.
Theo lý mà nói, nhân vật như vậy chắc hẳn sẽ không tồn tại ý thức, nhưng việc gì cũng có ngoại lệ cả. Có câu vạn vật đều có linh tính, vậy “linh” này từ đâu mà có? Biểu hiện dưới hình thái gì?!
Lúc đầu, linh chính là Tổ thần. Mà “linh” xuất hiện tiếp đó thấp hơn Tổ thần nhưng cao hơn các sự tồn tại khác, chính là các ma thần thời hỗn độn đã bị Phục Hy tìm thấy trong lúc Bàn Cổ sáng tạo thế giới. Cả đám còn chưa kịp thể hiện sự có mặt của mình thì đã bị dư âm của việc sáng thế nghiền vụn…
Nói đến đây, người thông minh hẳn đã đoán ra, nguyên thân của “linh” là tàn niệm do tàn dư của các thần ma còn sót lại hòa vào thế giới mới, đại diện cho ý chí Thiên Đạo.
Bọn họ xuất thân từ hỗn độn, sau đó lại hòa làm một thể với thế giới mới. Thế nên trong thế giới Bàn Cổ sáng tạo nên, những ý thức nhỏ bé còn sót lại này chính là khởi nguồn linh trí của vạn vật, cũng tức là Thiên Đạo chỉ dẫn khai sáng cho Hồng Quân.
Tổ thần là sự tồn tại vượt qua pháp tắc, mà bản thân Thiên Đạo chính là pháp tắc. Rất rõ ràng, sức uy hiếp của Tổ thần đối với Thiên Đạo quá lớn. Tương tự như anh Vũ không thích người trong giang hồ, Thiên Đạo cũng vô cùng không thích ba kẻ chỉ cần nổi hứng lên là bất cứ lúc nào cũng có thể phá vỡ sự cân bằng pháp tắc để rồi dẫn tới sự tồn tại của mình bị phá vỡ. Càng chưa kể đến trước đây chúng từng bị Bàn Cổ đánh tan tác trong lúc sáng tạo thế giới.
Vì vậy, nhân quả tuần hoàn, về sau Thiên Đạo dốc sức ngáng chân loại trừ ba người này cũng là chuyện hiển nhiên. Đối với thế giới mới, chính sức mạnh của các Tổ thần là thứ ảnh hưởng nhiều nhất đến sự tồn tại của cân bằng ổn định.
...
Tuy Phong Tiểu Tiểu không chắc lắm về kết luận của mình. Nhưng có anh Vũ làm ví dụ tham khảo, thế nên cô cũng không phải là không hiểu được suy nghĩ của Thiên Đạo.
Có điều hiểu được không có nghĩa là tán thành, dù là ai mà bị kẻ khác ngấm ngầm nhắm đến thì cảm thấy khó chịu là lẽ tất nhiên. Dù cho cô cảm thấy nỗi lo ngại của đối phương thật ra rất có lý thì cô vẫn sẽ không thoải mái.
“... Thế nên ý cô là vì sự cân bằng, cũng vì muốn trả thù mà Thiên Đạo lập lờ trong trăm cay nghìn đắng cuối cùng đã khiến tất cả những sinh vật phi phàm của phương Đông biến mất sạch. Tiếp theo là sinh ra quy luật tiến hóa, bước vào thời mạt pháp hoàn thiện và ổn định nhất. Sau đó, vào lúc nó cho rằng sự phát triển các chư thần còn lại từ từ suy tàn thì Bàn Cổ và Phục Hy lần lượt thức tỉnh, thế nên đành phải khiến cô tỉnh lại luôn?!” Dương Nghiên nghe suy đoán của Phong Tiểu Tiểu xong thì tổng kết lại, sau đó rút ra kết luận.
Chỉnh lý sơ qua những thông tin vừa nhận được, Dương Nghiên lại ngẫm nghĩ rồi nói tiếp: “Tôi nhớ trước đây Trương Tam có nói là vì ô nhiễm không khí nghiêm trọng, tầng ozone bị thủng khiến bầu trời cũng bị thủng lỗ nên cô mới rơi xuống mà?!”
“Rơi xuống không đồng nghĩa với thức tỉnh mà.” Phong Tiểu Tiểu tranh luận với Dương Nghiên: “Anh xem, đám Tôn Nguyên Hạo đầu thai rồi sống một cuộc đời hoàn toàn mới. Nếu không bị đánh thức, cả đời sẽ sống với thân phận một người bình thường, mấu chốt vẫn nằm ở chỗ thức tỉnh hay không thức tỉnh...”
Dù sao thì dựa theo thông tin cô có được, kết luận này có thể là đúng nhất.
Đá Tam Sinh không chỉ có thể thấy được kiếp trước và kiếp này, mà còn thấy được rõ ràng bản chất của nhân quả. Bàn Cổ nợ Thiên Đạo, Thiên Đạo nợ cô, sau đó Phục Hy vì báo thù mà vừa bị lợi dụng để tiêu diệt thần ma, vừa bị lừa dối mà chìm vào giấc ngủ... Phong Tiểu Tiểu sắp xếp lại các sự việc mới phát hiện ra người chịu thiệt nhiều nhất của vòng tuần hoàn này chính là mình. Lẽ nào kiếp trước chỉ số IQ của mình không đủ xài?!
Dương Nghiên cạn lời, trầm mặc một lát mới mở miệng nói tiếp: “Vậy ý cô là giờ lòi ra nhiều chuyện xấu như vậy là do Thiên Đạo dẫn dắt kẻ nào đó làm sao?! Sao tôi cứ thấy hành động lần này có vẻ ít hơn nhiều so với những chuyện nó bố trí thời viễn cổ vậy.”
“Mặc dù Thiên Đạo có ý chí, thế nhưng cũng chỉ có thể biểu đạt ra một cách mơ hồ. Như là có một số người có thể biết được thiên cơ, đấy là do Thiên Đạo bày mưu tính kế rồi cho biết trước.” Phong Tiểu Tiểu thở dài: “Thời viễn cổ vốn là thời đại luật rừng, Thiên Đạo khẽ chọt một cái là đã tạo ra hỗn loạn chứ chẳng cần bỏ nhiều công gì. Nhưng hình thái xã hội bây giờ đã hoàn thiện rồi, các nước đều có vũ khí hạt nhân, rất khó kích động chiến tranh như trước đây. Thế nên tôi đoán Thiên Đạo chỉ có thể gợi ý thiên cơ, giật dây kẻ kia chĩa mũi nhọn làm khó một vài đối tượng được chỉ định...”
Nói cách khác, không phải là tầm nhìn và mưu kế của Thiên Đạo hạn hẹp, mà vấn đề ở kế hoạch cụ thể của kẻ được Thiên Đạo trao quyền phát ngôn.
Tuy là Phong Tiểu Tiểu thấy những chuyện đối phương làm hiện giờ chỉ giống mấy trò đùa dai vô liêm sỉ...
Nguyệt Lão đang đứng đối diện lén chạy đến tham gia hội nghị, xác định được hung thủ xong thì phẫn nộ quở trách, Dương Nghiên quyết định tạm ngưng thảo luận về vấn đề phẩm hạnh của kẻ đứng đằng sau, anh dời ánh mắt đi chỗ khác thản nhiên nói: “Nhưng nói thế nào đi chăng nữa, chuyện làm mất tơ hồng cũng là trách nhiệm của Nguyệt Lão. Vật nguy hiểm này đáng ra nên được bảo quản một cách thỏa đáng.”
“...” Vật nguy hiểm cái đầu ngài ấy! Rõ ràng là dụng cụ se duyên tràn đầy hơi thở ngọt ngào hạnh phúc...
Phong Tiểu Tiểu tương đối hiền lành, giúp Nguyệt Lão giãi bày một chút: “Tôi thấy đây là chuyện ngoài ý muốn, đối phương có thể là thấy dây tơ hồng mất tích nên tiện tay mở rộng cuộc hỗn loạn chứ cũng không phải cố ý bày mưu gây ra... Vấn đề bây giờ là, chúng ta đã đoán hẳn có người đang làm việc dưới trướng Thiên Đạo, vậy kẻ đó là ai?! Bước ngoặt mười năm sau, đối phương có thể sẽ làm những gì?!”
Có một tên gián điệp tồn tại, cái này còn khó phòng bị hơn lúc trước Bàn Cổ chém giết công khai nhiều.
Lúc trước, đối phương không bị bại lộ là vì từ khi Bàn Cổ thức tỉnh đến giờ đã thu hút hầu hết sự chú ý của mọi người. Bây giờ Bàn Cổ bị bắt khuất phục, kẻ kia muốn lén lút động tay động chân cũng không dễ dàng nữa.
Điều khiến người ta buồn bực hơn nữa là chưa hiểu rõ được tình trạng cụ thể của lời tiên tri về việc thế giới diệt vong. Vốn dĩ Phong Tiểu Tiểu cho rằng lời tiên tri này là chỉ việc đánh cược giữa cô và Bàn Cổ, bây giờ nhìn lại mới thấy có thể nó ám chỉ việc Thiên Đạo sẽ động tay động chân gì đó.
Nhưng đối phương sẽ động tay động chân vào cái gì?! Kết quả của việc hoàn toàn không có manh mối chính là không có cách nào phòng ngừa. Trừ phi tìm được tên gián điệp kia, bằng không mọi người còn chẳng biết mình phải làm gì.
Dương Nghiên cười cười: “Có điều, nếu suy nghĩ từ một góc độ khác thì dây tơ hồng hỗn loạn lại là một chuyện tốt. Nếu quả thật là Thiên Đạo hoặc kẻ có quan hệ với Thiên Đạo làm, tìm ra hắn chẳng khác gì tạo được một bước ngoặt... Ừm, như đã nói, đám người Lucifer đã về rồi, giờ cô có muốn đi hỏi kết quả không?”
“Anh đi hỏi đi!” Phong Tiểu Tiểu duỗi người một cái, giao cho Dương Nghiên toàn quyền xử lý chuyện này: “Tôi phải tạo ra đá Tam Sinh mới đã, anh còn ngại hiện giờ chưa đủ loạn sao?!”
“Cũng được.” Dương Nghiên gật đầu đứng dậy: “Được rồi, Lucifer nhờ tôi chuyển lời, hình như Hades và Hela cuối cùng đã quyết định tháng sau cử hành hôn lễ. Đến lúc đó cô phải đến tham gia đấy, nếu không thì thành ra không nể mặt người ta quá.”
“Kết...” Phong Tiểu Tiểu suýt nữa sặc nước bọt mà đi đời, cô ngạc nhiên hỏi lại: “Nhanh như vậy á!?”
Hiệu quả của dây tơ hồng trâu bò quá vậy trời, lúc trước Hela còn không chịu kết hôn với Hades đã có vợ, đã vậy vợ trước Persephone cũng không chịu nhường vị trí... Sao mà chỉ chớp mắt hai người này đã thương lượng xong ngày kết hôn luôn rồi?!
“Tuy Lucifer không nói rõ...” Dương Nghiên sờ cằm nhìn xa xôi: “Thế nhưng tôi nghe tin tức nội bộ bên Lý Trường, hình như là hai người say rượu làm bậy gì gì đó... Khụ! Nói chung là cô hiểu rồi đấy.”
Hiểu, đương nhiên hiểu.
Phong Tiểu Tiểu tỏ vẻ đã hiểu: “Ngày mấy tháng sau?”
“Mùng sáu.” Dương Nghiên rõ ràng đã tra ngày từ trước: “Vì muốn tiện cho khách khứa, lão Hades kia cố ý chọn Chủ nhật để trúng ngày thần linh chúng ta nghỉ ngơi, đến lúc đó cô nhớ đừng sắp xếp cho người khác tăng ca gì gì đấy nhé.”
“Có tăng cũng là tôi tăng.” Phong Tiểu Tiểu thật sự mệt mỏi: “Anh nghĩ thời gian này tôi còn có sức sắp xếp cho mọi người tăng ca chắc?!”
Cũng đúng. Hai đại lão lớn bé cần ngủ thì đã ngủ, cần đi lĩnh hội thì đã đi lĩnh hội, ngoại trừ làm việc như thường ra, thời gian gần đây quả là không ai xộc ra báo cáo tăng ca hết.
Sau mấy câu đã trao đổi xong toàn bộ mọi chuyện, kế tiếp Phong Tiểu Tiểu đi hóng gió thư giãn một chút, nhân tiện ra ngoài dạo quanh hai vòng quanh khu dân cư cho mọi người biết cô vẫn chưa bốc hơi khỏi thế gian. Sau đó thì cô có thể trở về tiếp tục công việc rồi.
Còn Dương Nghiên thì chẳng rảnh rỗi được như cô. Anh bắt đầu chỉnh lý và xem xét tên những người đã từng tiếp xúc với dây tơ hồng do Lucifer tìm hiểu được, từ đó vẽ ra sơ đồ các mối quan hệ để sau này sử dụng cho việc điều tra.
Ban đầu dây tơ hồng ở trong tay Hades vẫn ổn, nhưng sau khi nó bị qua tay mấy lần thì bắt đầu phân tán dần ra.
Mọi người thường chỉ cần cắt một hai đoạn, nhiều hơn nữa thì vài mét để phòng ngừa cần dùng trong mọi tình huống... Cũng chưa chắc bọn họ đã cần nhiều đến vậy, nhưng “lỡ như” thì sao, vậy thì tội gì không cắt vài đoạn đem về cất sẵn.
Vì vậy anh cắt một đoạn tôi cắt một đoạn, trong tay người này dùng xong còn dư lại khoảng hai ba mét, đưa qua tay người kia cũng để dành lại hai ba mét... Cứ vậy, dây tơ hồng lưu lại dấu chân trong toàn giới thần linh trên thế giới. Ngay cả Dương Nghiên cũng không thể xác định chiều dài phần dây tơ hồng trong tay mọi người là bao nhiêu.
Nếu như dây tơ hồng của ai đó bị trộm mất nửa đoạn thì thật đúng là khó phát hiện ra, dù sao đến giờ bọn họ cũng chẳng ai đi đo xem sau khi dùng xong thì dây tơ hồng của mình còn dài bao nhiêu...
Sự việc lâm vào thế bí, Dương Nghiên và đám Lucifer đều có dự cảm không tốt.
Lẽ nào kẻ gây án không chỉ là một cao thủ am hiểu thôi miên, mà còn am hiểu cả việc trộm cắp?!
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Bởi vì kẻ làm cha kia từng vứt bỏ người yêu cũ và con gái, thế nên mười tám năm sau, con trai ruột bị nữ lưu manh dụ bỏ nhà đi mất, con gái ruột bị gã nô tài dụ bỏ trốn, lại thêm một tình nhân nhỏ chưa kịp dụ vào tay cũng bị hai đứa con gái ruột, con gái hờ lừa chạy mất...
Thế nên từ câu chuyện này, mọi người có thể hiểu được một đạo lý: làm chuyện xấu, sớm muộn gì cũng phải trả giá.
Thiên Đạo là gì?! Thiên Đạo chính là phát triển thuận theo tự nhiên, duy trì sự tồn tại cân bằng trong tiến hóa.
Theo lý mà nói, nhân vật như vậy chắc hẳn sẽ không tồn tại ý thức, nhưng việc gì cũng có ngoại lệ cả. Có câu vạn vật đều có linh tính, vậy “linh” này từ đâu mà có? Biểu hiện dưới hình thái gì?!
Lúc đầu, linh chính là Tổ thần. Mà “linh” xuất hiện tiếp đó thấp hơn Tổ thần nhưng cao hơn các sự tồn tại khác, chính là các ma thần thời hỗn độn đã bị Phục Hy tìm thấy trong lúc Bàn Cổ sáng tạo thế giới. Cả đám còn chưa kịp thể hiện sự có mặt của mình thì đã bị dư âm của việc sáng thế nghiền vụn…
Nói đến đây, người thông minh hẳn đã đoán ra, nguyên thân của “linh” là tàn niệm do tàn dư của các thần ma còn sót lại hòa vào thế giới mới, đại diện cho ý chí Thiên Đạo.
Bọn họ xuất thân từ hỗn độn, sau đó lại hòa làm một thể với thế giới mới. Thế nên trong thế giới Bàn Cổ sáng tạo nên, những ý thức nhỏ bé còn sót lại này chính là khởi nguồn linh trí của vạn vật, cũng tức là Thiên Đạo chỉ dẫn khai sáng cho Hồng Quân.
Tổ thần là sự tồn tại vượt qua pháp tắc, mà bản thân Thiên Đạo chính là pháp tắc. Rất rõ ràng, sức uy hiếp của Tổ thần đối với Thiên Đạo quá lớn. Tương tự như anh Vũ không thích người trong giang hồ, Thiên Đạo cũng vô cùng không thích ba kẻ chỉ cần nổi hứng lên là bất cứ lúc nào cũng có thể phá vỡ sự cân bằng pháp tắc để rồi dẫn tới sự tồn tại của mình bị phá vỡ. Càng chưa kể đến trước đây chúng từng bị Bàn Cổ đánh tan tác trong lúc sáng tạo thế giới.
Vì vậy, nhân quả tuần hoàn, về sau Thiên Đạo dốc sức ngáng chân loại trừ ba người này cũng là chuyện hiển nhiên. Đối với thế giới mới, chính sức mạnh của các Tổ thần là thứ ảnh hưởng nhiều nhất đến sự tồn tại của cân bằng ổn định.
...
Tuy Phong Tiểu Tiểu không chắc lắm về kết luận của mình. Nhưng có anh Vũ làm ví dụ tham khảo, thế nên cô cũng không phải là không hiểu được suy nghĩ của Thiên Đạo.
Có điều hiểu được không có nghĩa là tán thành, dù là ai mà bị kẻ khác ngấm ngầm nhắm đến thì cảm thấy khó chịu là lẽ tất nhiên. Dù cho cô cảm thấy nỗi lo ngại của đối phương thật ra rất có lý thì cô vẫn sẽ không thoải mái.
“... Thế nên ý cô là vì sự cân bằng, cũng vì muốn trả thù mà Thiên Đạo lập lờ trong trăm cay nghìn đắng cuối cùng đã khiến tất cả những sinh vật phi phàm của phương Đông biến mất sạch. Tiếp theo là sinh ra quy luật tiến hóa, bước vào thời mạt pháp hoàn thiện và ổn định nhất. Sau đó, vào lúc nó cho rằng sự phát triển các chư thần còn lại từ từ suy tàn thì Bàn Cổ và Phục Hy lần lượt thức tỉnh, thế nên đành phải khiến cô tỉnh lại luôn?!” Dương Nghiên nghe suy đoán của Phong Tiểu Tiểu xong thì tổng kết lại, sau đó rút ra kết luận.
Chỉnh lý sơ qua những thông tin vừa nhận được, Dương Nghiên lại ngẫm nghĩ rồi nói tiếp: “Tôi nhớ trước đây Trương Tam có nói là vì ô nhiễm không khí nghiêm trọng, tầng ozone bị thủng khiến bầu trời cũng bị thủng lỗ nên cô mới rơi xuống mà?!”
“Rơi xuống không đồng nghĩa với thức tỉnh mà.” Phong Tiểu Tiểu tranh luận với Dương Nghiên: “Anh xem, đám Tôn Nguyên Hạo đầu thai rồi sống một cuộc đời hoàn toàn mới. Nếu không bị đánh thức, cả đời sẽ sống với thân phận một người bình thường, mấu chốt vẫn nằm ở chỗ thức tỉnh hay không thức tỉnh...”
Dù sao thì dựa theo thông tin cô có được, kết luận này có thể là đúng nhất.
Đá Tam Sinh không chỉ có thể thấy được kiếp trước và kiếp này, mà còn thấy được rõ ràng bản chất của nhân quả. Bàn Cổ nợ Thiên Đạo, Thiên Đạo nợ cô, sau đó Phục Hy vì báo thù mà vừa bị lợi dụng để tiêu diệt thần ma, vừa bị lừa dối mà chìm vào giấc ngủ... Phong Tiểu Tiểu sắp xếp lại các sự việc mới phát hiện ra người chịu thiệt nhiều nhất của vòng tuần hoàn này chính là mình. Lẽ nào kiếp trước chỉ số IQ của mình không đủ xài?!
Dương Nghiên cạn lời, trầm mặc một lát mới mở miệng nói tiếp: “Vậy ý cô là giờ lòi ra nhiều chuyện xấu như vậy là do Thiên Đạo dẫn dắt kẻ nào đó làm sao?! Sao tôi cứ thấy hành động lần này có vẻ ít hơn nhiều so với những chuyện nó bố trí thời viễn cổ vậy.”
“Mặc dù Thiên Đạo có ý chí, thế nhưng cũng chỉ có thể biểu đạt ra một cách mơ hồ. Như là có một số người có thể biết được thiên cơ, đấy là do Thiên Đạo bày mưu tính kế rồi cho biết trước.” Phong Tiểu Tiểu thở dài: “Thời viễn cổ vốn là thời đại luật rừng, Thiên Đạo khẽ chọt một cái là đã tạo ra hỗn loạn chứ chẳng cần bỏ nhiều công gì. Nhưng hình thái xã hội bây giờ đã hoàn thiện rồi, các nước đều có vũ khí hạt nhân, rất khó kích động chiến tranh như trước đây. Thế nên tôi đoán Thiên Đạo chỉ có thể gợi ý thiên cơ, giật dây kẻ kia chĩa mũi nhọn làm khó một vài đối tượng được chỉ định...”
Nói cách khác, không phải là tầm nhìn và mưu kế của Thiên Đạo hạn hẹp, mà vấn đề ở kế hoạch cụ thể của kẻ được Thiên Đạo trao quyền phát ngôn.
Tuy là Phong Tiểu Tiểu thấy những chuyện đối phương làm hiện giờ chỉ giống mấy trò đùa dai vô liêm sỉ...
Nguyệt Lão đang đứng đối diện lén chạy đến tham gia hội nghị, xác định được hung thủ xong thì phẫn nộ quở trách, Dương Nghiên quyết định tạm ngưng thảo luận về vấn đề phẩm hạnh của kẻ đứng đằng sau, anh dời ánh mắt đi chỗ khác thản nhiên nói: “Nhưng nói thế nào đi chăng nữa, chuyện làm mất tơ hồng cũng là trách nhiệm của Nguyệt Lão. Vật nguy hiểm này đáng ra nên được bảo quản một cách thỏa đáng.”
“...” Vật nguy hiểm cái đầu ngài ấy! Rõ ràng là dụng cụ se duyên tràn đầy hơi thở ngọt ngào hạnh phúc...
Phong Tiểu Tiểu tương đối hiền lành, giúp Nguyệt Lão giãi bày một chút: “Tôi thấy đây là chuyện ngoài ý muốn, đối phương có thể là thấy dây tơ hồng mất tích nên tiện tay mở rộng cuộc hỗn loạn chứ cũng không phải cố ý bày mưu gây ra... Vấn đề bây giờ là, chúng ta đã đoán hẳn có người đang làm việc dưới trướng Thiên Đạo, vậy kẻ đó là ai?! Bước ngoặt mười năm sau, đối phương có thể sẽ làm những gì?!”
Có một tên gián điệp tồn tại, cái này còn khó phòng bị hơn lúc trước Bàn Cổ chém giết công khai nhiều.
Lúc trước, đối phương không bị bại lộ là vì từ khi Bàn Cổ thức tỉnh đến giờ đã thu hút hầu hết sự chú ý của mọi người. Bây giờ Bàn Cổ bị bắt khuất phục, kẻ kia muốn lén lút động tay động chân cũng không dễ dàng nữa.
Điều khiến người ta buồn bực hơn nữa là chưa hiểu rõ được tình trạng cụ thể của lời tiên tri về việc thế giới diệt vong. Vốn dĩ Phong Tiểu Tiểu cho rằng lời tiên tri này là chỉ việc đánh cược giữa cô và Bàn Cổ, bây giờ nhìn lại mới thấy có thể nó ám chỉ việc Thiên Đạo sẽ động tay động chân gì đó.
Nhưng đối phương sẽ động tay động chân vào cái gì?! Kết quả của việc hoàn toàn không có manh mối chính là không có cách nào phòng ngừa. Trừ phi tìm được tên gián điệp kia, bằng không mọi người còn chẳng biết mình phải làm gì.
Dương Nghiên cười cười: “Có điều, nếu suy nghĩ từ một góc độ khác thì dây tơ hồng hỗn loạn lại là một chuyện tốt. Nếu quả thật là Thiên Đạo hoặc kẻ có quan hệ với Thiên Đạo làm, tìm ra hắn chẳng khác gì tạo được một bước ngoặt... Ừm, như đã nói, đám người Lucifer đã về rồi, giờ cô có muốn đi hỏi kết quả không?”
“Anh đi hỏi đi!” Phong Tiểu Tiểu duỗi người một cái, giao cho Dương Nghiên toàn quyền xử lý chuyện này: “Tôi phải tạo ra đá Tam Sinh mới đã, anh còn ngại hiện giờ chưa đủ loạn sao?!”
“Cũng được.” Dương Nghiên gật đầu đứng dậy: “Được rồi, Lucifer nhờ tôi chuyển lời, hình như Hades và Hela cuối cùng đã quyết định tháng sau cử hành hôn lễ. Đến lúc đó cô phải đến tham gia đấy, nếu không thì thành ra không nể mặt người ta quá.”
“Kết...” Phong Tiểu Tiểu suýt nữa sặc nước bọt mà đi đời, cô ngạc nhiên hỏi lại: “Nhanh như vậy á!?”
Hiệu quả của dây tơ hồng trâu bò quá vậy trời, lúc trước Hela còn không chịu kết hôn với Hades đã có vợ, đã vậy vợ trước Persephone cũng không chịu nhường vị trí... Sao mà chỉ chớp mắt hai người này đã thương lượng xong ngày kết hôn luôn rồi?!
“Tuy Lucifer không nói rõ...” Dương Nghiên sờ cằm nhìn xa xôi: “Thế nhưng tôi nghe tin tức nội bộ bên Lý Trường, hình như là hai người say rượu làm bậy gì gì đó... Khụ! Nói chung là cô hiểu rồi đấy.”
Hiểu, đương nhiên hiểu.
Phong Tiểu Tiểu tỏ vẻ đã hiểu: “Ngày mấy tháng sau?”
“Mùng sáu.” Dương Nghiên rõ ràng đã tra ngày từ trước: “Vì muốn tiện cho khách khứa, lão Hades kia cố ý chọn Chủ nhật để trúng ngày thần linh chúng ta nghỉ ngơi, đến lúc đó cô nhớ đừng sắp xếp cho người khác tăng ca gì gì đấy nhé.”
“Có tăng cũng là tôi tăng.” Phong Tiểu Tiểu thật sự mệt mỏi: “Anh nghĩ thời gian này tôi còn có sức sắp xếp cho mọi người tăng ca chắc?!”
Cũng đúng. Hai đại lão lớn bé cần ngủ thì đã ngủ, cần đi lĩnh hội thì đã đi lĩnh hội, ngoại trừ làm việc như thường ra, thời gian gần đây quả là không ai xộc ra báo cáo tăng ca hết.
Sau mấy câu đã trao đổi xong toàn bộ mọi chuyện, kế tiếp Phong Tiểu Tiểu đi hóng gió thư giãn một chút, nhân tiện ra ngoài dạo quanh hai vòng quanh khu dân cư cho mọi người biết cô vẫn chưa bốc hơi khỏi thế gian. Sau đó thì cô có thể trở về tiếp tục công việc rồi.
Còn Dương Nghiên thì chẳng rảnh rỗi được như cô. Anh bắt đầu chỉnh lý và xem xét tên những người đã từng tiếp xúc với dây tơ hồng do Lucifer tìm hiểu được, từ đó vẽ ra sơ đồ các mối quan hệ để sau này sử dụng cho việc điều tra.
Ban đầu dây tơ hồng ở trong tay Hades vẫn ổn, nhưng sau khi nó bị qua tay mấy lần thì bắt đầu phân tán dần ra.
Mọi người thường chỉ cần cắt một hai đoạn, nhiều hơn nữa thì vài mét để phòng ngừa cần dùng trong mọi tình huống... Cũng chưa chắc bọn họ đã cần nhiều đến vậy, nhưng “lỡ như” thì sao, vậy thì tội gì không cắt vài đoạn đem về cất sẵn.
Vì vậy anh cắt một đoạn tôi cắt một đoạn, trong tay người này dùng xong còn dư lại khoảng hai ba mét, đưa qua tay người kia cũng để dành lại hai ba mét... Cứ vậy, dây tơ hồng lưu lại dấu chân trong toàn giới thần linh trên thế giới. Ngay cả Dương Nghiên cũng không thể xác định chiều dài phần dây tơ hồng trong tay mọi người là bao nhiêu.
Nếu như dây tơ hồng của ai đó bị trộm mất nửa đoạn thì thật đúng là khó phát hiện ra, dù sao đến giờ bọn họ cũng chẳng ai đi đo xem sau khi dùng xong thì dây tơ hồng của mình còn dài bao nhiêu...
Sự việc lâm vào thế bí, Dương Nghiên và đám Lucifer đều có dự cảm không tốt.
Lẽ nào kẻ gây án không chỉ là một cao thủ am hiểu thôi miên, mà còn am hiểu cả việc trộm cắp?!