"Chủ tịch." Trợ lý vội vàng gõ cửa văn phòng Tống Hải, vẻ mặt thập phần vi diệu, "Bên ngoài công ty chúng ta, có mấy chiếc siêu xe rất sang trọng."
"Cho dù xe sang cũng không phải là của chúng ta, cậu kích động như thế làm gì." Tống Hải sống một mình mấy năm nay, không hề quan tâm vấn đề mừng sinh nhật, hôm nay dù là sinh nhật ông, nhưng ông cũng không có ý định mở tiệc lớn mời khách, chỉ là đến một khách sạn bình thường, chuẩn bị buổi tối dẫn con gái cùng đi ăn cơm.
Trợ lý cười khổ: "Vốn tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng người trong đoàn xe này nói, bọn họ do anh Nguyên gọi đến, đưa chủ tịch đi dự tiệc sinh nhật."
"Tới đón tôi?" Tống Hải sửng sốt, lập tức phản ứng kịp, "Đây là muốn lấy lòng tôi sao?"
Trợ lý nghĩ thầm, anh đã gặp qua không ít người lấy lòng vợ nhà giàu hoặc là ba vợ giàu có, lại là lần đầu tiên thấy thiếu gia nhà giàu lấy lòng ba vợ bình thường, con gái chủ tịch đúng là thần tiên, ăn Nguyên Dịch, một nhân vật như vậy đến sít sao.
"Chúng ta đi ra xem." Tống Hải có chút tò mò, cái đội siêu xe có thể làm cho trợ lý chấn kinh như vậy, rốt cuộc có bao nhiêu khoa trương.
Ngoài cửa lớn công ty của Tống Hải, đậu tám chiếc xe giá trị bảy tám con số, trên đầu chiếc xe dẫn đầu, dùng hoa tươi và kim cương xếp thành chữ ‘Thọ’ xinh đẹp, còn trên đầu mấy chiếc xe còn lại, toàn bộ dùng hoa tươi xếp thành những con hạc đang muốn bay lên, vừa thấy thì giật mình, rất giống như là xe hoa vậy.
Trên áo khoác nhóm người lái xe, đều thêu bốn chữ "Thọ tựa Nam Sơn", ngay ngắn chỉnh tề đứng cạnh cửa xe, khí thế mười phần.
Các nhân viên trong công ty đều thấy cảnh này, không ít người lấy điện thoại ra, nằm úp trên cửa sổ chụp hình, cái cách lấy lòng ba vợ tương lai này, quả thực trước đây chưa từng gặp.
Tống Hải đi ra cửa, cũng bị trận khí thế này làm ngây người, hơn nửa ngày mới hồi phục tinh thần lại.
"Bác Tống." Một người đàn ông trẻ mặc tây trang đi đến trước mặt Tống Hải, "Con là bạn của Nguyên Dịch và Nhan Khê, Trương Vọng, bác gọi con là Tiểu Trương được rồi ạ. Nguyên Dịch đã chuẩn bị tiệc sinh nhật cho bác ở khách sạn rồi, hi vọng bác có thể nể mặt mà đến tham gia."
Trương Vọng thay Nguyên Dịch tới trước, đã tìm hiểu qua vị Tống tổng này, hiện tại nhìn thấy người thật, phát hiện vị Tống Hải này, quả thật như lời đồn, béo đến làm cho người ta có cảm giác gần gũi.
"Chào cậu Trương." Tống Hải bắt tay với Trương Vọng, "Sao có thể làm cậu Nguyên tiêu pha như vậy."
"Bác khách sáo rồi." Trương Vọng biết vào lúc này bạn nhà mình có chút không được tin tưởng, nhưng làm anh em, thời điểm mấu chốt vẫn muốn giúp đỡ nói tốt một chút, " Từ nhỏ Nguyên Dịch rất ít khi được ở cùng với ba mẹ, nên một số việc không xử lý tốt, vẫn mong bác Tống thông cảm nhiều hơn, cậu ấy tôn trọng bác là thật tâm."
Nhớ tới con gái từng đề cập với ông một việc, Tống Hải hẳn sẽ không làm ra chuyện để cho bạn trai con gái mất mặt, tiện cười nói: "Nguyên Dịch đứa nhỏ này, đã quá khách khí rồi."
Nghe Tống Hải nói như vậy, Trương Vọng thở phào nhẹ nhõm một hơi, anh xoay người mở cửa cho Tống Hải: "Mời bác lên xe."
"Làm phiền rồi." Tống Hải cười khách khí với Trương Vọng, dưới ánh mắt tò mò của nhân viên công ty, ngồi vào chiếc xe số lượng có hạn trên thế giới.
Cùng đội siêu xe rời đi, viên chức công ty mới ức chế không nổi cảm xúc nhiều chuyện, thảo luận sôi nổi lên.
"Mọi người có gặp qua con chủ tịch không, đây cũng quá lợi hại rồi, vậy mà có thể làm cho tổng giám đốc giàu có dụng tâm làm tiệc mừng sinh nhật cho chủ tịch của chúng ta. Cái này là rất thích con gái chủ tịch, mới nguyện ý làm đến mức vậy?"
"Người thật thì chưa gặp, trên TV cũng chưa thấy qua, ba mẹ tôi ông nội và bà nội tôi, tất cả đều là fan của cô ấy, mỗi ngày đều canh giờ ngồi sẵn trước TV xem chương trình của cô ấy, ngay cả xem phát lại cũng có thể xem đến cuồng nhiệt, có thể để làm cho người lớn thích người dẫn chương trình đến như vậy, khẳng định có chỗ hơn người."
"Dáng vẻ cô ta cũng không quá xinh đẹp, sao có thể làm tổng giám đốc giàu có mê đến như vậy?"
"Coi giọng điệu của cô ghen tị thành cái dạng gì kìa, tôi cảm thấy dáng vẻ của cô ấy rất xinh đẹp, dẫn chương trình cũng khá hay, nếu không thì cũng sẽ không có nhiều người thích cô ấy như vậy."
"Có một số người không phải chê dáng vẻ của thiên kim chủ tịch xấu xí, là hận loại chuyện tốt này không rơi xuống đầu cô ta. Ánh mắt nông cạn, trừ bỏ lấy tướng mạo ra nói, còn có thể nói cái gì?"
Trợ lý nghe mấy người nhân viên cãi nhau, đi đến văn phòng gõ cửa: "Làm việc cho tốt, thời gian làm việc không phải dùng để tán gẫu bát quái."
Các nhân viên thấy trợ lý chủ tịch xuất hiện, cũng không dám nói lung tung nữa, nhất là người vừa rồi nói xấu Nhan Khê, sợ tới mức đầu cũng không dám nâng lên. Ánh mắt trợ lý quét một vòng trong phòng làm việc, không nói thêm gì nữa, xoay người rời khỏi.
Mấy nhân viên trong phòng, mới vụng trộm nhẹ nhàng thở ra.
Lúc này trên Internet, đã có người qua đường đăng ảnh lên rồi.
Người qua đường đi ngang qua: Vừa rồi ở trên đường thấy một đội siêu xe sang trọng, tôi còn tưởng rằng là nhà giàu nào kết hôn, không ngờ lại là đoàn xe mừng thọ cho ai đó. Nhà giàu bây giờ thực biết chơi, phàm nhân chúng ta chỉ có thể nhìn lên thôi【 ảnh chụp 】
Vị bạn trên mạng này đăng mấy tấm ảnh, trên đầu xe dùng hoa tươi và kim cương xếp chữ thọ, cùng với mấy bông hoa xếp thành hình con hạc trông rất sống động bắt mắt, càng miễn nói đến số lượng siêu xe, đủ để kích thích không ít người thù ghét nhà giàu.
Lúc dân mạng đang bị đề tài này thu hút, lại có người nói trên weibo, là bạn trai con gái chủ tịch công ty bọn họ, vì lấy lòng chủ tịch của họ, hôm nay vậy mà cho một đoàn siêu xe tới đón chủ tịch đi tham gia tiệc sinh nhật, con gái chủ tịch thật sự là người thành công trong cuộc sống.
Có dân mạng đang lúc nhàm chán, tìm kiếm thông tin địa điểm công ty diễn ra việc này trên internet, lại điều tra người đứng đầu công ty này, thì ra gọi là Tống Hải. Mọi người lúc đầu còn không biết Tống Hải là ba Nhan Khê, mãi đến khi nhìn thấy danh sách lãnh đạo công ty, dân mạng mới biết được, loại phương thức mừng sinh nhật muốn chọc mù mắt người khác này, là cách Nguyên nhị thiếu lấy lòng ba của bạn gái.
Bạn trên mạng 1: Không biết vì sao, lại cảm thấy vị Nguyên nhị này lại có chút dễ thương.
Bạn trên mạng 2: Kiểu này có nghĩa là dù người trong thiên hạ đều phản đối anh với em, anh cũng phải kiên trì phần tâm ý này của bản thân, hơn nữa dùng cách lòng lấy lòng ba em, để cho mầm non nảy mầm trong tim ông.
Bạn trên mạng 3: Nếu cái này cũng không phải là yêu, thì trên đời này còn có tình yêu đích thực sao?
Bạn trên mạng 4: Có một số dân mạng lại vẫn còn vụng trộm mơ mộng là Nhan Khê nghĩ tất cả biện pháp ôm đùi Nguyên nhị thiếu, tình huống hiện tại rõ ràng cho thấy Nguyên nhị thiếu nghĩ mọi cách lấy lòng một nhà Nhan Khê, rốt cuộc là ai không thể tách rời người nào, người nào có mắt thì nhìn một chút đi.
Bạn trên mạng 5: Tuy tôi không hâm mộ Nhan Khê, nhưng tin tức lần này làm tôi không thể không thừa nhận, Nguyên nhị thiếu là một lòng dán lên cây bạch liên Nhan Khê này rồi. Cái tư thái lấy lòng ba vợ tương lai này nhìn quen mắt quá, lúc anh tôi lấy lòng ba mẹ chị dâu tôi, giống với Nguyên nhị thiếu như đúc, chỉ là anh tôi không có nhiều tiền bằng Nguyên nhị.
Tống Hải ngồi bên trong chiếc siêu xe, còn không biết mình đang là chủ đề nóng trên mạng, ông nhìn chàng trai trẻ ngồi bên cạnh, không biết nên nói cái gì. Được bạn trai con gái dùng cách này lấy lòng, ông thật sự không biết mình nên dở khóc dở cười hay là vui mừng, nhưng mặc kệ thế nào, ít nhất có thể thấy Nguyên Dịch là thật tâm với con gái ông, nếu không thì sẽ không hao hết tâm tư tới lấy lòng ông.
"Bây giờ chúng ta đến nhà hàng nào?"
"Ngự Viên ạ."
Tống Hải lập tức hiểu được, đây chính là nhà hàng khách sạn truyền thừa trăm năm của Từ gia, bây giờ đã được để lại cho Nguyên Dịch. Ông đã từng đến Ngự Viên, ở cái khách sạn này nếu ngủ lại hay mở tiệc thì có giá rất cao, thái độ phục vụ cũng là thượng thừa, là nơi làm cho người ta tiêu tiền được vui vẻ lại cam tâm tình nguyện. Từ gia vậy mà nguyện ý đưa thứ tốt như vậy cho cháu ngoại là Nguyên Dịch, xem ra trong bài báo đưa tin có một chút là chân thật, như là Nguyên Dịch rất được ông Từ yêu thích.
"Nguyên Dịch vốn tính tự mình tới đón bác, nhưng Đại Hà còn chưa tan làm, cho nên cậu ấy đến đài truyền hình." Trương Vọng biết rõ, đối với người quan tâm con gái mà nói, đối tốt với con gái ông, so với đối tốt với ông càng dễ có hảo cảm hơn, "Tiệc sinh nhật lần này, Nguyên Dịch mời rất nhiều bạn bè đối tác trên thương trường. Đương nhiên, bạn bè khách quý bình thường hay qua lại với bác cũng đã mời đến ạ."
Trương Vọng đưa qua một chồng danh sách khách mời: "Mời bác xem qua, liệu có quên gì nữa không ạ?"
Tống Hải lấy danh sách nhìn thoáng qua, cái danh sách rất tường tận, cũng không có quên bất cứ ai.
"Tiệc sinh nhật bác là Nguyên Dịch và Đại Hà cùng chuẩn bị, chỉ có cách đón bác đến bữa tiệc, Nguyên Dịch có chút thay đổi." Trương Vọng biết Nhan Khê sớm đã có chuẩn bị cho sinh nhật của Tống Hải, chỉ là trong kế hoạch ban đầu tuyệt đối không có màn siêu xe khoa trương như vậy, cũng không biết Nguyên Tiểu Nhị qua hôm nay sẽ có chuyện gì, có thể bị Đại Hà mắng không.
Tống Hải thế mới biết, chuyện đoàn siêu xe đến đón ông, con gái ông không có tham dự. Đã nói rồi, Nhan Nhan nhà ông một nửa giống ông, một nửa giống mẹ, làm sao có thể làm ra loại chuyện khoa trương như vậy.
Quay đầu nhìn lại đội siêu xe phía sau, Tống Hải cực lực để cho vẻ mặt của mình nhìn thật bình tĩnh, kỳ thật ngẫu nhiên đôi lúc khoa trương như vậy, cũng rất hay.
"Tôi biết cậu ta có ý tốt, sẽ không trách cậu ta." Tống Hải gật đầu nói, "Cũng không biết Nhan Nhan nhà tôi, có quen với cách thức này không."
Trương Vọng: Vấn đề này con cũng muốn biết lắm.
"Kính thưa quý vị và các bạn, hôm nay xin được tạm dừng tại đây, xin cảm ơn và hẹn gặp lại." Nhan Khê nói mấy câu kết thúc chương trình, tắt Microphone trên người, sau khi camera ngừng quay, mới đứng dậy đấm đấm eo, "Mọi người vất vả rồi."
"Cô Nhan vất vả rồi." Các đồng nghiệp cười hì hì nói, "Biết hôm nay chị có việc, chúng tôi cũng không làm chậm trễ chị nữa, nhanh về đi."
Nhan Khê cười nói cảm ơn với mọi người, thay đồ xong, lại có đồng nghiệp nói đùa cô, tựa hồ tất cả mọi người trong đài đều biết hôm nay là sinh nhật ba cô. Chị Trần không phải người nhiều chuyện, chuyện cô muốn xin phép về làm sinh nhật cho ba, không thể nào mà mọi người đều biết được?
Mới mở điện thoại không quá năm phút, Nguyên Dịch đã gọi điện qua lập tức, biết Nguyên Dịch đã ở dưới lầu chờ cô, vội vàng vào thang máy.
Cũng không biết cô và Triệu Uyển Đồng có phải có nghiệt duyên không, luôn luôn có thể ở trong thang máy không hẹn mà gặp. Gần đây Triệu Uyển Đồng đi theo tiền bối cùng dẫn chương trình, người xem đánh giá cũng không tốt, cơ hồ tất cả mọi người cảm thấy Triệu Uyển Đồng tham gia chương trình này là dư thừa, cho nên trong đài đang suy nghĩ, có nên huỷ bỏ kế hoạch bồi dưỡng Triệu Uyển Đồng không.
Cùng là nữ MC được đài bồi dưỡng, Nhan Khê so với Triệu Uyển Đồng may mắn hơn rất nhiều, tuy nhiên ngay từ đầu cũng có rất nhiều người xem cảm thấy cô không thích hợp tham gia với Trầm Tinh Nhan, nhưng đã mấy kỳ chương trình qua đi, người xem đã dần dần tiếp nhận cô, trong đài cũng càng ngày càng coi trọng cô. Có lẽ tiếp qua một hai năm, cô có thể một mình đảm đương một chương trình trong đài rồi.
Trên mặt Triệu Uyển Đồng trang điểm hơi đậm, nhưng vẻ mỏi mệt nơi đáy mắt không thể che dấu được. Cô ta thấy Nhan Khê đi vào thang máy, khó có được lúc không mở miệng châm chọc, chỉ là đứng vào một góc xa, không muốn cùng Nhan Khê đứng quá gần. Cô ta cho rằng Nhan Khê sẽ nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng, trào phúng cô ta vài câu, nhưng mà mãi đến khi cửa thang máy lại mở ra, đối phương cũng không có nói một câu, điều này làm cho trong lòng Triệu Uyển Đồng dễ chịu một chút.
Ngay từ đầu cô ta cảm thấy Nhan Khê đều là tựa vào gia thế và bạn trai mà thổi phồng lên, nhưng với sự đánh giá của người xem sẽ không gạt người, Nhan Khê đi theo tiền bối cùng dẫn chương trình, năng lực thích ứng quả thật so với cô ta càng tốt hơn.
Đi ra khỏi đài, Triệu Uyển Đồng nhìn thấy Nhan Khê đang cùng bạn trai giàu có nói nói cười cười, vị kia làm cho rất nhiều trang quảng cáo trên mạng vừa hận vừa sợ, ở trước mặt Nhan Khê cười giống như người đàn ông bình thường, không khác gì một người đàn ông đang chìm đắm trong tình yêu cuồng nhiệt.
Cô vuốt vuốt mái tóc dài rối tung, hít sâu một hơi, so với người mới vào đài chưa tới hai năm như Nhan Khê mà cũng có thể được người xem đón nhận, thì cô cũng có thể!
"Anh đã cho người đưa ba em đến khách sạn rồi sao?" Nhan Khê thắt dây an toàn, nói với Nguyên Dịch, "Cũng không biết ba có thích sự chuẩn bị này của em không."
"Bác trai thích em như vậy, dù em chỉ nấu cho ông ấy một chén cháo loãng, ông cũng đã rất vui rồi, đừng nói đến em cố ý chuẩn bị tiệc sinh nhật cho ông." Nguyên Dịch giờ phút này đã từ trong cảm xúc "Muốn hênh hoang" tỉnh lại, cho nên có chút chột dạ, "Trong kế hoạch của em, anh có làm thêm chút việc dệt hoa trên gấm, em sẽ không trách anh chứ?"
Nhan Khê nở nụ cười: "Anh cũng là vì để cho ba em vui, sao em có thể trách anh."
Nguyên Dịch thở ra: "Vậy là tốt rồi."
Nửa tiếng sau, Shan Khê nhìn cửa khách sạn Ngự Viên trang trí cả ngàn bông hoa đua nhau khoe sắc, nhân viên phục vụ đứng thành hai hàng, cầm bong bóng dán chữ chúc mừng sinh nhật, làm cho thiếu chút nữa sợ ngây người, cứng họng một lúc lâu, quay đầu nhìn Nguyên Dịch đứng bên cạnh: "Anh làm thành như vậy, thật sự không có vấn đề gì sao?"
Cô không muốn sau đó Nguyên Dịch lại bị truyền thông đưa lên đứng đầu tin tức, là vì nhà hàng khách sạn truyền thừa trăm năm, vì quản lý không tốt mà đóng cửa.
Nguyên Dịch cũng hiểu cách này tựa hồ hơi phù phiếm, nhưng anh tin sau hôm nay, sẽ không còn ai cảm thấy anh không coi trọng Nhan Khê: "Bác trai khó có được mới làm một buổi tiệc sinh nhật, long trọng một chút mới tốt."
Nhan Khê muốn nói, đây cũng quá khoa trương quá long trọng rồi, nhưng thấy trên mặt Nguyên Dịch cười đầy vẻ lấy lòng, lời nói ra miệng cũng thay đổi: "Ừm, rất tốt. Mấy năm nay ba em cũng không làm một buổi tiệc sinh nhật cho đúng nghĩa, năm nay long trọng một chút, cũng không tính là quá huênh hoang."
"Sau này có anh ở đây, dù bác trai có thích tiệc sinh nhật phong cách gì, anh đều có thể chuẩn bị." Thấy Nhan Khê cũng không có ghét bỏ sự chuẩn bị của mình, thắt lưng Nguyên Dịch đã thẳng lên không ít, anh dắt tay Nhan Khê, "Đi, chúng ta vào thôi."
Trên thảm đỏ trải đầy hoa tươi, Nhan Khê dám chắc, nhân viên phục vụ đứng hai bên thảm đỏ, trong ánh mắt họ nhìn cô giống như đang nhìn một hồng nhan họa thủy.
Đi vào sảnh yến hội, Nhan Khê thấy một dàn nhạc bên góc trái sảnh, còn có ba cô ngồi ở bàn tiệc chính, cười đến thấy răng không thấy mắt, sắc mặt hồng nhuận.
Thân là con gái, Nhan Khê đối với cảm xúc của Tống Hải vẫn có thể đoán được, nói ví dụ như giờ phút này, Nhan Khê có thể khẳng định ba cô đang cực kỳ vui vẻ.
Cẩn thận suy nghĩ một chút, sự chuẩn bị hôm nay của Nguyên Dịch kỳ thật rất thích hợp, bình thường ba cô thích mang mấy thứ lấp la lấp lánh, mang nhẫn vàng cỡ lớn, trong lòng đại khái sẽ thích loại phù phiếm xa hoa này.
"Nguyên Tiểu Nhị, cám ơn anh." Nhan Khê quay đầu cười với Nguyên Dịch, "Ba em rất vui."
Bình luận facebook