"Anh có cảm thấy không, rất nhiều phóng viên vụng trộm chụp hình chúng ta?" Nhan Khê nói khẽ bên tai Nguyên Dịch, "Có lẽ hôm nay em không nên tới nơi này, phóng viên hiện trường đã không quan tâm tới trò chơi, trong ánh mắt của bọn họ tràn ngập bát quái."
"Lòng hiếu kỳ khiến người ta tiến bộ, khiến người ta sống càng thú vị hơn." Nguyên Dịch đưa tay khoát lên vai Nhan Khê, cúi đầu nói bên tai Nhan Khê, "Bọn họ thích xem thì xem, anh đẹp trai em xinh đẹp, bị bọn họ nhìn cũng không chịu thiệt gì."
Để cho cả nước đều biết anh và Nhan Khê là một đôi, miễn cho có mấy người chạy tới làm tiểu tam tiểu tứ. Muốn cậy góc tường của anh, không có cửa đâu, cửa sổ cũng không, nghĩ cũng đừng nghĩ.
Bát quái của mình so với trò chơi của mình còn được chú ý hơn, rốt cuộc thì anh kiêu ngạo cái gì? Tuy dáng ngồi của Nguyên Dịch không thay đổi, ánh mắt cũng không thay đổi, nhưng Nhan Khê liếc mắt một cái thì có thể nhìn ra, anh vụng trộm đắc ý, khóe miệng đều đã hướng lên trên rồi.
Trên màn hình lớn, phát hình ảnh trò chơi, áo bào hoa lệ, dung mạo tuấn tú, tính năng cao, so sánh với trò chơi chất lượng kém, trò <Hoa Phong tu tiên ký> này có thể cách xa mười tám con đường rồi, nhưng Nhan Khê lo kiểu phong cách nho nhã này không hợp khẩu vị người chơi.
"Phong cách trò chơi này không giống tên của nó, ngay cả nội dung cũng là nghiêm khắc khảo chứng lịch sử văn hóa còn có truyền thuyết thần thoại nữa." Nguyên Dịch chỉ vào trên màn hình một nhân vật nữ, "Tất cả trang phục và kiểu tóc nhân vật, đều dựa theo bối cảnh thời đại và hoàn cảnh cuộc sống của nhân vật mà thiết kế, nếu có thể để cho người chơi trò chơi đồng thời, hiểu biết một chút truyền thống văn hóa quốc gia chúng ta, cũng rất tốt."
"Chế tác một trò chơi như vậy, đầu tư không ít tiền nhỉ?" Nhan Khê nhìn trang phục nhân vật được thiết kế tỉ mỉ, còn có trang phục chiến đấu hoa lệ duy mỹ, cảm thấy trong ngọn lửa mạnh hừng hực thiêu đốt tất cả đều là tiền tài.
"Giai đoạn trước đó đầu tư nhiều tài lực, mới có thể hấp dẫn nhiều người chơi." Nguyên Dịch cười, "Thị trường trò chơi di động tuy lợi nhuận rất cao, nhưng là người chơi trong nước yêu cầu cũng càng ngày càng cao, làm trò chơi kém dựa vào khả năng tuyên truyền sẽ bỏ một khoản tiền. Nhưng người chơi không phải kẻ ngốc, như vậy không chỉ không có ảnh hưởng tích cực tới trò chơi trong nước, ngay cả thanh danh công ty cũng sẽ chịu ảnh hưởng lớn."
"Không ngờ anh không chơi trò chơi, đối với thị trường trò chơi trái lại rất ưu quốc ưu dân." Đều nói dáng vẻ nghiêm túc lsf đẹp trai nhất, nghe nguyên dịch nói về lý luận làm ra trò chơi, Nhan Khê cảm thấy hôm nay anh rất tỏa sáng.
"Mặc kệ làm việc gì, tuy thương gia đều có lòng dạ hiểm độc, nhưng không thiếu công ty có lương tâm." Nguyên Dịch nghiêm trang nói, "Anh không thể để cho người khác khi nhắc tới người đàn ông của em, ấn tượng đầu tiên là nhà tư bản đáng giận vì tiền bạc mà lòng dạ hiểm độc."
"Thì ra em lại quan trọng như vậy?" Nhan Khê cười nham nhở, "Miệng lưỡi trơn tru."
"Thân là một người bạn trai đủ tư cách, thành thực là ưu điểm lớn nhất của anh."
Nhan Khê không hiểu sao cảm thấy lời này của Nguyên Dịch có chút quen tai, giống như không lâu trước đây cô từng nói với anh? Chẳng lẽ... Là cô dạy hư Nguyên Dịch rồi?
Buổi tuyên truyền rất thành công, thậm chí khi kết thúc Nhan Khê nhìn thấy có mấy phóng viên ở buổi tuyên truyền, lấy điện thoại ra quét mã trên tấm áp phích, tải trò chơi xuống chơi.
Khó trách Hằng Thái bên này ngoại trừ phát quà cho tất cả phóng viên hiện trường, lại còn phát mã nghiệm chứng cho họ, thì ra dụng ý là ở đây.
Nhan Khê lấy điện thoại ra, cũng tải xuống cho mình, tải xong mở trò chơi lên, bên trong là mở màn hoạt hình hoa lệ, còn có giọng nói nam nữ làm người ta không nỡ bấm bỏ qua.
Chỉ là đoạn lời dạo đầu này, theo giọng nói đó kéo người chơi vào trò chơi.
Nguyên Tiểu Nhị thiết kế trò chơi này, chế tác quả thật rất hoàn mỹ, nhưng mà dã tâm cũng rất lớn.
"Anh Nguyên, cô Nhan, xin dừng bước." Một phóng viên trẻ mang mắt kính đi tới, "Xin hỏi hai vị cùng xuất hiện trong buổi ra mặt hôm nay, là vì gần tổ chức hôn lễ sao?"
Phóng viên bốn phía nhao nhao ghé mắt, sau đó mở thiết bị ghi âm, máy chụp ảnh ra.
Nhan Khê thấy trên thẻ của phóng viên này là phóng viên thực tập, vì thế dừng bước: "Tôi và anh ấy thường xuyên xuất hiện trong nhiều sự kiện, chỉ là mọi người không biết mà thôi."
Phóng viên Thực tập lại nói: "Hai vị có dự định kết hôn không?"
"Không ngờ cậu tuổi còn trẻ, cư nhiên cũng là người vội kết hôn." Nhan Khê nửa là nói đùa, nửa là đánh thái cực, "Như vậy có thể không tốt lắm."
Các phóng viên chung quanh bị Nhan Khê chọc cười, phóng viên thực tập bị mọi người cười đến mặt đỏ lên. Nhan Khê cùng những phóng viên này cũng coi là nửa đồng nghiệp, cô biết những phóng viên này muốn phỏng vấn để có chuyện đề viết tin tức, nhưng là những phóng viên hiện trường này, phần lớn đều rất thông minh, tuyệt đối sẽ không ở trước mặt Nguyên Dịch hỏi mấy chuyện bát quái này. Cậu phóng viên thực tập này hiển nhiên là không có kinh nghiệm, mới bị lão tiền bối xúi giục tới hỏi, một mình cậu ta mất mặt, tạo phúc cho tất cả phóng viên ở đây.
"Tôi và Nhan Khê vì yêu nhau mới đến với nhau, đương nhiên cũng nghĩ đến việc kết hôn. Nhưng hôn nhân là việc lớn, không thể bởi vì tôi muốn kết hôn, thì không tôn trọng suy nghĩ của người yêu. Nếu có dự định kết hôn, tôi nhất định sẽ công bố ra." Nguyên Dịch nắm vai Nhan Khê, đối mặt với máy quay không nhanh không chậm nói, "Tôi và Tiểu Khê cũng chỉ là một cặp đôi bình thường, hy vọng các vị phóng viên đừng quá chú ý, cám ơn mọi người."
Các phóng viên đều là nhân tinh, biết Nguyên Dịch luôn luôn bất mãn khi mọi người lấy bát quái tới ảnh hưởng cuộc sống và công việc của Nhan Khê, tuy Nhan Khê là MC, nhưng là đười sống cá nhân rất đơn giản, ngay cả nội chương trình cô dẫn, cũng không giống phương diện giải trí, thậm chí trên weibo, bạn trên đó cùng ngành với cô cũng chỉ có Từ Kiều Sinh. Nhưng mà tất cả mọi người biết, Từ Kiều Sinh là em họ Nguyên Dịch, người ta là quan hệ thân thích.
Nếu là nghệ sĩ khác, bọn họ chắc chắn còn có thể hỏi tiếp, nhưng kiểu MC giống Nhan Khê, bọn họ cũng chỉ một vừa hai phải, vì thế tất cả mọi người cực kỳ thức thời không quay chụp nữa.
Lời vừa rồi của Nguyên Dịch, đã đủ cho bọn họ viết một bài mới rồi.
Cái gì mà "Không thể bởi vì tôi muốn kết hôn, thì không tôn trọng suy nghĩ của người yêu được"? Này nói gần nói xa ý là, anh có ý nguyện kết hôn, nhưng nhà gái còn chưa có suy nghĩ này!
Có tiền có tướng mạo... Tuy có hơi đáng sợ nhưng là người đàn ông tuấn lãng, toàn tâm toàn ý muốn kết hôn, cô gái không muốn thì lại yên lặng chờ đợi, đây là tình yêu có bao nhiêu thâm trầm? Bọn họ có thể căn cứ những lời này, soạn ra hai mươi vạn chữ cho cuốn tiểu thuyết ngôn tình <Tổng giám đốc dịu dàng yêu tôi> rồi.
Rời khỏi tầm mắt phóng viên, Nhan Khê vẫn cười đến cực kỳ dịu dàng, lúc hai người lên xe, chân mày cô nhíu lại, hai tay khoanh trước ngực nhìn Nguyên Dịch: "Muốn kết hôn?"
Nguyên Dịch đang rất đắc ý lúc này mới hồi phục tinh thần lại, anh khom lưng thắt dây an toàn cho Nhan Khê, nhẹ nhàng kéo tay Nhan Khê: "Lấy tay ra, anh thắt dây an toàn cho em."
Nhan Khê buông tay ra, nâng chặt hai má Nguyên Dịch, ép đôi môi gợi cảm của Nguyên Dịch cho chu ra: "Nói, có phải anh đã sớm có ý đồ với em rồi không hả?"
"Không phải đã sớm có ý đồ với em?" Nguyên Dịch thắt dây an toàn xong, đúng lý hợp tình nói: "Suy nghĩ một chút lại không đúng, không phải có ai nói qua, không lấy kết hôn là điều kiện tiên quyết để yêu đương, đều là giở trò lưu manh sao?"
Lúc nói những lời này, anh đã quên anh của anh, có quen bạn gái nhưng không kết hôn.
"Ai nói với anh cái logic này, quốc gia chúng ta có được bao nhiêu lưu manh?" Nhan Khê bị logic không biết xấu hổ của anh đánh bại, "Anh ở trước mặt ký giả nói những thứ này, đã bị phóng viên thêm mắm thêm muối, sẽ viết anh thành vai nam chính đau khổ vì tình trong phim."
"Anh là nam chính đau khổ vì tình trong phim, em lớn lên giống nữ chính đau khổ vì tình trong phim, chúng ta đây không phải là trời sinh một cặp sao?" Nguyên Dịch dương dương đắc ý nói, "Không phải là rất tốt sao."
"Đúng là anh là nam chính khổ vì tính trong phim, em là kiểu bạn gái chỉ có thể là vật hi sinh nữ phụ, gương mặt của em là nữ chính khổ vì tình, ghép đôi với đàn ông không phải là tra nam thì là ngu xuẩn nếu không nữa thì là thân thể có chỗ thiếu hụt, trong nhà có mấy thân thích cực phẩm đều đã xấu hổ tự xưng khổ vì tình." Nhan suối trợn trắng, "Đường đi bất đồng, sao có thể là trời sinh một cặp?"
"Nói hưu nói vượn, hai chúng ta là phong cách mới trong phim." Nguyên Dịch lập tức phi phi vài tiếng, "Đừng nói mấy cái điềm xấu này, nếu em là vật hi sinh nữ phụ, anh đây coi như là vật hi sinh nam phụ, dù sao đôi ta chính là trời sinh một cặp."
Nhan Khê:...
Rốt cuộc là ai làm cho nguyên tiểu nhị trở nên không biết xấu hổ như vậy?
Nguyên Dịch vẫn còn phải về công ty họp, sau khi đưa Nhan Khê về nhà lại chạy về công ty. Mà Nhan Khê tẩy trang xong, mở máy tính lên, mở vòng bạn bè trên weibo lên.
Những weibo này đều có chút danh tiếng, đang khí thế ngất trời tán gẫu bát quái của Nguyên Dịch và Nhan Khê, nói Nhan Khê đời trước cứu vớt vũ trụ, mới có thể để cho một nhân vật như vậy quyết một lòng với cô.
Nhan Khê cứu vớt vũ trụ yên lặng chuyển lịch sử cuộc trò chuyện, thì ra trên mạng đã có phóng viên đăng đoạn video clip Nguyên Dịch trả lời phỏng vấn kia lên, dẫn tới không ít quần chúng ăn dưa vây xem, nhóm người bạn tốt trên weibo cũng nhân cơ hội cọ nhiệt, trêu chọc vài câu trên đây.
Khi xem suy đoán của bọn họ rốt cuộc mình có ma lực gì, Nhan Khê nhịn không được nghĩ, vạn nhất ngày nào đó những người này biết cô là Nhan Khê, có thể bị hù chết không?
Tiểu Khê: Nhan Khê có cứu vớt vũ trụ không không quan trọng, quan trọng là... Hằng Thái gần đây có ra mắt một trò chơi, cực kỳ coi trọng lực tác động của việc tuyên truyền trên internet, mọi người có hứng thú tuyên truyền không?
Marketing trên weibo có rất nhiều cách, rất nhiều đều là viết đoạn văn ngắn hoặc là quảng cáo khô cằn, có vẻ làm cho người ta dễ dàng tiếp thu cách quảng cáo trên internet là đồng nghiệp viết văn hoặc là đồng nghiệp vẽ, văn chương khôi hài hài hước, tuyên truyền đầy đủ nội dung phức tạp, cũng không dễ làm cho người ta nhìn ra đây là quảng cáo, đương nhiên phí cũng rất cao.
Những lời này của Nhan Khê, để cho nhóm mười mấy người chấn kinh rồi. Bởi vì bọn họ lập một nhóm lâu như vậy, chưa từng thấy Nhan Khê nhận quảng cáo, thậm chí quảng cáo đồng nghiệp vẽ cũng chưa nhận.
Mẹ, đánh con một cái: Tiểu Khê, có phải trong cuộc sống có khó khăn gì không, chúng ta quen biết đã hai ba năm, tuy chưa từng gặp mặt, cũng cho là bạn thân, không có nhiều tiền cho cô mượn, nhưng tiền cơm thì có thể.
Thỏ con chỉ ăn thịt: Tôi một lần đại lượng, có thể cho cô mượn tiền mua quần áo.
Nhan Khê nhìn những những từ ngữ trêu chọc lại quan tâm mình, để tránh làm mình xấu hổ này, lại là cảm động và buồn cười.
Tiểu Khê: Tôi rất tốt, mọi người không cần tưởng tượng ra một cuộc sống như trong phim nữa. Tôi có người nhà làm cho Hằng Thái, thêm nữa bọn họ vốn tính tuyên truyền trên internet, loại cơ hội kiếm tiền này, tôi đương nhiên muốn giữ cho mọi người rồi.
Mẹ, đánh con một cái: Nhận nhận nhận, công ty lớn như Hằng Thái tuyên truyền tôi chắc chắc nhận. Nhưng mà Tiểu Khê, cô vậy mà có quan hệ tốt với Hằng Thái, khó trách có thể chịu được sự hấp dẫn của tiền tài, không nhận quảng cáo trên weibo, chỉ có thể nhận quảng cáo cho ông chủ Hằng Thái. Người có tiền, luôn luôn thất thường.
Nhan Khê yên lặng nghĩ: Chờ mọi người biết tôi là bạn gái ông chủ Hằng Thái, có thể bị dọa cho khóc không?
Bình luận facebook