Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Nợ Tình: Trao Nhầm Tình Yêu - Chương 13:Hôn mê không tỉnh
\(13\)
"Gia Tuệ, tỉnh lại đi. Anh xin em, đừng cứ ngủ như vậy, xin em đấy, chỉ cần em tỉnh lại, muốn anh làm gì cũng được."
Hắn nắm lấy cánh tay lạnh lẽo kia của cô, giờ hắn nói những điều này thì làm được gì? Liệu hắn có thể quay lại như trước sao?
Cô cứ ngủ, cứ ngủ như vậy, đã hai tháng rồi.
Bác sĩ nói là cô không muốn tỉnh lại, bởi vì cuộc sống này quá đau khổ. Cố Cẩn Vân ngày nào cũng đến thăm cô, anh đều trò chuyện cùng cô, anh là bác sĩ nên anh biết, như vậy tốt cho người bệnh.
Nhìn bạn thân của mình đối xử với vợ mình như vậy, lòng hắn không khỏi xót xa. Nhưng ánh mắt Cố Cẩn Vân nhìn Gia Tuệ, rất không bình thường. Đó không phải là ánh mắt một người bạn, là của người đàn ông nhìn một người phụ nữ.
"Cố Cẩn Vân, cậu thích cô ấy?"
"Không sai, tôi thích Gia Tuệ."
Hắn như phát điên lao tới túm lấy cổ áo của Cố Cẩn Vân.
"Cố Cẩn Vân, đó là vợ tôi, là vợ tôi đấy. Cậu là bạn thân của tôi, sao lại dám có cái ý nghĩ như vậy với vợ tôi."
Cố Cẩn Vân cười khẩy, đẩy mạnh hắn ra, cả người hắn ngã xuống sàn nhà lạnh ngắt.
"Nếu như ban đầu cậu chăm sóc tốt cho cô ấy, thì cô ấy có thể gặp tôi không? Là do cậu, Long Thiên Hạo, chính là cậu đã đẩy cô ấy về phía tôi, cậu còn dám ở đây mà mạnh miệng."
"...."
"Hơn nữa, đợi cô ấy tỉnh lại, tôi sẽ không để cô ấy ở bên cạnh cậu nữa. Ở bên cậu, cô ấy chỉ có đau khổ mà thôi. Tôi yêu Gia Tuệ, tôi chắc chắn sẽ mang lại hạnh phúc cho cô ấy."
Long Thiên Hạo ngồi dưới sàn nhà lạnh ngắt kia, đầu óc trống rỗng quay cuồng, các tế bào máu trong người như ngừng lưu thông, hô hấp giờ đây cũng rất khó khăn.
Cố Cẩn Vân là đang tuyên chiến với hắn?
Lần này, hắn thật sự sẽ mất cô sao?
Cố Cẩn Vân cái gì cũng tốt, hơn nữa lại không cầm thú như hắn, liệu, cô ấy sẽ chọn Cố Cẩn Vân hay sao?
Không.
Hắn không thể đánh mất cô.
Hắn đã sai lầm một lần, hắn không thể vấp phải điều đó lần nữa. Hắn sẽ không buông tay, hắn chưa ký vào đơn ly hôn, đồng nghĩa với việc cô vẫn còn là vợ hắn.
"Bây giờ, tôi vẫn là chồng của cô ấy, chỉ cần tôi không ký vào tờ giấy ly hôn, mối quan hệ của chúng tôi vẫn còn bị pháp luật ràng buộc. Cho dù cô ấy có thật sự yêu cậu, cũng không thể thoát khỏi tôi."
Long Thiên Hạo ánh mắt kiên định, hắn khó khăn đứng dậy nhìn thẳng vào mắt người đàn ông trước mặt, cũng chính là bạn thân kiêm đối thủ của mình.
"Long Thiên Hạo, thật là hết nói nổi với cậu. Cho dù cô ấy có ở bên cạnh cậu thì sao? Cô ấy liệu có hạnh phúc không?"
Cố Cẩn Vân mệt mỏi lắc đầu.
Cả người Long Thiên Hạo cứng đờ.
Lời nói của Cố Cẩn Vân như một con dao chặt đứt cái hy vọng mỏng manh ấy của hắn. Ở bên hắn, cô có được hạnh phúc sao? Trước đây đã không, liệu sau này sẽ có?
Nhưng hắn tuyệt đối sẽ không buông tay đâu.
"Cố Cẩn Vân, vợ tôi cần được nghỉ ngơi, mời cậu về cho."
"Cậu.... "
Cố Cẩn Vân định nói gì xong lại thôi, anh quay người bước ra khỏi phòng. Anh không có quyền ở đây, bởi vì anh với cô chẳng hề có chút quan hệ gì cả.
Nhưng anh tuyệt đối sẽ không từ bỏ, anh sẽ không để cô phải chịu khổ nữa. Anh sẽ đường đường chính chính mang cô gái Hàn Gia Tuệ ấy về bên cạnh mình.
Long Thiên Hạo hôn lên cánh tay cô, nhẹ nhàng vuốt ve những vết bầm tím trên đó. Đó là những vết thương do hắn gây ra, giờ nhìn lại mà không khỏi đau xót.
"Vợ à, đừng ngủ nữa. Ngủ nhiều quá sẽ không tốt đâu. Tỉnh lại đi, rồi anh sẽ mang em đi chơi, có được không?"
Hắn để cánh tay mảnh khảnh của cô chạm vào mặt mình, hắn úp mặt mình lên đó. Bỗng nhiên, hắn thấy được ngón tay của cô khẽ động đậy.
Hắn giật mình, nhanh chóng gọi bác sĩ đến.
Cô gái trên giường bệnh từ từ mở mắt ra nhìn hắn.
"Gia Tuệ, em tỉnh rồi."
Hắn mừng rỡ gọi tên cô.
Vậy mà, câu đầu tiên cô nói với hắn khi tỉnh dậy lại là:
"Con tôi đâu?"
\#còn
Tên truyện: Nợ Tình.
"Gia Tuệ, tỉnh lại đi. Anh xin em, đừng cứ ngủ như vậy, xin em đấy, chỉ cần em tỉnh lại, muốn anh làm gì cũng được."
Hắn nắm lấy cánh tay lạnh lẽo kia của cô, giờ hắn nói những điều này thì làm được gì? Liệu hắn có thể quay lại như trước sao?
Cô cứ ngủ, cứ ngủ như vậy, đã hai tháng rồi.
Bác sĩ nói là cô không muốn tỉnh lại, bởi vì cuộc sống này quá đau khổ. Cố Cẩn Vân ngày nào cũng đến thăm cô, anh đều trò chuyện cùng cô, anh là bác sĩ nên anh biết, như vậy tốt cho người bệnh.
Nhìn bạn thân của mình đối xử với vợ mình như vậy, lòng hắn không khỏi xót xa. Nhưng ánh mắt Cố Cẩn Vân nhìn Gia Tuệ, rất không bình thường. Đó không phải là ánh mắt một người bạn, là của người đàn ông nhìn một người phụ nữ.
"Cố Cẩn Vân, cậu thích cô ấy?"
"Không sai, tôi thích Gia Tuệ."
Hắn như phát điên lao tới túm lấy cổ áo của Cố Cẩn Vân.
"Cố Cẩn Vân, đó là vợ tôi, là vợ tôi đấy. Cậu là bạn thân của tôi, sao lại dám có cái ý nghĩ như vậy với vợ tôi."
Cố Cẩn Vân cười khẩy, đẩy mạnh hắn ra, cả người hắn ngã xuống sàn nhà lạnh ngắt.
"Nếu như ban đầu cậu chăm sóc tốt cho cô ấy, thì cô ấy có thể gặp tôi không? Là do cậu, Long Thiên Hạo, chính là cậu đã đẩy cô ấy về phía tôi, cậu còn dám ở đây mà mạnh miệng."
"...."
"Hơn nữa, đợi cô ấy tỉnh lại, tôi sẽ không để cô ấy ở bên cạnh cậu nữa. Ở bên cậu, cô ấy chỉ có đau khổ mà thôi. Tôi yêu Gia Tuệ, tôi chắc chắn sẽ mang lại hạnh phúc cho cô ấy."
Long Thiên Hạo ngồi dưới sàn nhà lạnh ngắt kia, đầu óc trống rỗng quay cuồng, các tế bào máu trong người như ngừng lưu thông, hô hấp giờ đây cũng rất khó khăn.
Cố Cẩn Vân là đang tuyên chiến với hắn?
Lần này, hắn thật sự sẽ mất cô sao?
Cố Cẩn Vân cái gì cũng tốt, hơn nữa lại không cầm thú như hắn, liệu, cô ấy sẽ chọn Cố Cẩn Vân hay sao?
Không.
Hắn không thể đánh mất cô.
Hắn đã sai lầm một lần, hắn không thể vấp phải điều đó lần nữa. Hắn sẽ không buông tay, hắn chưa ký vào đơn ly hôn, đồng nghĩa với việc cô vẫn còn là vợ hắn.
"Bây giờ, tôi vẫn là chồng của cô ấy, chỉ cần tôi không ký vào tờ giấy ly hôn, mối quan hệ của chúng tôi vẫn còn bị pháp luật ràng buộc. Cho dù cô ấy có thật sự yêu cậu, cũng không thể thoát khỏi tôi."
Long Thiên Hạo ánh mắt kiên định, hắn khó khăn đứng dậy nhìn thẳng vào mắt người đàn ông trước mặt, cũng chính là bạn thân kiêm đối thủ của mình.
"Long Thiên Hạo, thật là hết nói nổi với cậu. Cho dù cô ấy có ở bên cạnh cậu thì sao? Cô ấy liệu có hạnh phúc không?"
Cố Cẩn Vân mệt mỏi lắc đầu.
Cả người Long Thiên Hạo cứng đờ.
Lời nói của Cố Cẩn Vân như một con dao chặt đứt cái hy vọng mỏng manh ấy của hắn. Ở bên hắn, cô có được hạnh phúc sao? Trước đây đã không, liệu sau này sẽ có?
Nhưng hắn tuyệt đối sẽ không buông tay đâu.
"Cố Cẩn Vân, vợ tôi cần được nghỉ ngơi, mời cậu về cho."
"Cậu.... "
Cố Cẩn Vân định nói gì xong lại thôi, anh quay người bước ra khỏi phòng. Anh không có quyền ở đây, bởi vì anh với cô chẳng hề có chút quan hệ gì cả.
Nhưng anh tuyệt đối sẽ không từ bỏ, anh sẽ không để cô phải chịu khổ nữa. Anh sẽ đường đường chính chính mang cô gái Hàn Gia Tuệ ấy về bên cạnh mình.
Long Thiên Hạo hôn lên cánh tay cô, nhẹ nhàng vuốt ve những vết bầm tím trên đó. Đó là những vết thương do hắn gây ra, giờ nhìn lại mà không khỏi đau xót.
"Vợ à, đừng ngủ nữa. Ngủ nhiều quá sẽ không tốt đâu. Tỉnh lại đi, rồi anh sẽ mang em đi chơi, có được không?"
Hắn để cánh tay mảnh khảnh của cô chạm vào mặt mình, hắn úp mặt mình lên đó. Bỗng nhiên, hắn thấy được ngón tay của cô khẽ động đậy.
Hắn giật mình, nhanh chóng gọi bác sĩ đến.
Cô gái trên giường bệnh từ từ mở mắt ra nhìn hắn.
"Gia Tuệ, em tỉnh rồi."
Hắn mừng rỡ gọi tên cô.
Vậy mà, câu đầu tiên cô nói với hắn khi tỉnh dậy lại là:
"Con tôi đâu?"
\#còn
Tên truyện: Nợ Tình.
Bình luận facebook