Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-251
Chương 250: Cảm tình cùng Bạch Dạ bị phát hiện
Editor: Thơ Thơ
Hả……
Một tháng sau cho câu trả lời??
Cô mờ mịt đối diện tầm mắt Hoàng Phủ Minh, lúc này mới nhớ tới……
Lúc trước, sau khi biết được thật sự mang thai, cô nhận lời qua một tháng sau sẽ cho Hoàng Phủ Minh một cái hồi đáp. Ai ngờ, đến bây giờ anh còn nhớ rõ chứ?
“này, lúc tôi đang nói chuyện này, chúng ta vẫn là quan hệ ‘ hợp tác ’ được không? Bây giờ đều đã không còn quan hệ, một tháng ước định kia tự nhiên cũng trở thành phế thải!”
“được, còn có ba ngày nữa chính là một tháng, nếu cô không cho tôi kết quả, tôi liền giúp cô cấp ra kết quả!!”
Oa mẹ nó!
Người này còn phân rõ phải trái không nói lý sao??
“Hoàng Phủ Minh, anh có thể hơi chút tôn trọng cảm thụ người khác hay không? Tôi nói với anh nhiều như vậy, anh tốt xấu gì cũng tỏ ra nghe được đi, ngược lại không tồi, thứ anh không thích nghe tất cả đều nhảy đi qua, nhưng thứ thích nghe thật ra đều nhớ kỹ, anh thật đúng là không ngốc!”
Đó là tự nhiên……
nếu anh đem những thứ không thích nghe cũng đều nhớ kỹ, đây không phải chỉ còn chờ cùng Tuyết Vi đánh nhau sao?
‘ linh linh linh……’ một trận tiếng chuông điện thoại truyền đến dồn dập, mắt Hoàng Phủ Minh nhìn điện báo biểu hiện. “tôi có chút việc muốn xử lý, ngày mai lại đây thăm cô.”
Tuyết Vi lạnh lùng liếc mắt, bày ra một bộ dáng kẻ cả vẫy vẫy tay với anh.
Làm cho Hoàng Phủ Minh vừa tức vừa bất đắc dĩ, nghĩ anh khi nào rơi xuống thế bị người hô tới, xua đi như vậy? Cũng chỉ có Tuyết Vi có thể đối với anh như vậy ……
“Nói.” Vừa đi ra phòng bệnh, vẻ mặt Hoàng Phủ Minh nháy mắt lạnh xuống dưới.
“Hoàng Phủ Quân Trường, trên đường chúng tôi áp giải đám người kia trở về căn cứ, đột nhiên gặp phải…… Gặp phải một đám người tập kích.” Trong điện thoại, truyền đến tiếng ấp a ấp úng hội báo. Thơ_Thơ_ddlequydon
Mắt đen của Hoàng Phủ Minh trầm xuống, một sợi lệ quang thoáng chốc xẹt qua đáy mắt anh. “Kết quả!” Hai tiếng ‘ âm ’ lãnh lộ ra vô tận uy nghiêm.
Quan quân bên kia điện thoại tức khắc bị dọa đến nói lắp bắp: “Kết quả…… Kết quả…… Phạm nhân toàn bộ trúng đạn bỏ mình……”
“Đáng chết!!!”
Trong phút chốc, gân xanh thái dương Hoàng Phủ Minh ‘ thình thịch ’ nhảy lên, vung tay liền ném di động trong tay đi ra ngoài……
‘ phanh ’ một tiếng, di động nện ở trên kiếng hình thành một cái mạng nhện rách nát.
Bàn tay to của anh gắt gao nắm thành cái nắm tay: “Dạ Phi Nhã Lệ!!!” Tiếng ‘ âm ’ lãnh từ giữa ‘ môi ’ anh phun ra, trong đôi mắt nghiêm khắc có vô tận sát ý……
Buổi trưa hôm sau.
Tuyết Vi ăn cơm sáng liền vùi ở trong phòng bệnh xem sách.
Nói là đọc sách, nhưng đầu óc cô sớm đã phiêu ‘ đãng ’ ở trên chín tầng mây……
Lúc này đây bắt cóc kỳ thật biến tướng là gõ cho cô một tiếng chuông cảnh báo.
Nếu nói là địch mạn lị ra tay tổn thương đứa con trong bụng cô còn dễ làm, bây giờ có Hoàng Phủ Minh ra mặt, tin tưởng về sau địch mạn lị cũng không dám có dị tâm; nhưng nếu là Dạ Phi Nhã Lệ ra tay mà nói……!!
Hoàng Phủ Minh này vừa xuất mã, sẽ càng thêm thúc đẩy tốc độ Dạ Phi Nhã Lệ làm hại đứa nhỏ này.
Mà cô……
Cũng chỉ có thể phòng bị lại không có bất luận năng lực phản kháng gì.
Rốt cuộc Dạ Phi Nhã Lệ này là chủ mẫu đương nhiệm của Nhà họ Hoàng Phủ lại là thành viên hoàng thất dòng họ Dạ Phi, nếu bà ta thật dễ đối phó như vậy, tin tưởng Hoàng Phủ Minh đã sớm diệt trừ bà ta cho sảng khoái!!
Chậc, làm sao bây giờ đây? Thơ_Thơ_ddlequydon
Tuyết Vi khó khăn cầm sách trong tay đặt ở trên tủ đầu ‘ giường ’, tay nhỏ nhẹ vỗ về cái bụng: “Bảo bối, mẹ tổng không thể thật sự trở về Nhà họ Hoàng Phủ đi?
Nhưng…… chỉ có mẹ trở lại bên người ba ba con, lão tiện ** nhân kia mới không dám làm càn như vậy ……”
Lúc này…… Thật phiền toái!!
“Bạch tướng quân.”
“Bạch tướng quân……” Trên hành lang, truyền đến một trận tiếng tiếp đón.
Tuyết Vi vừa nghe, Bạch Dạ? Cả người lập tức trở nên vô cùng xốc xếch.
Ngẫm lại, từ lần đó sau khi từ nơi Bạch Dạ rời đi, bọn họ liền không có bất luận đơn độc trao đổi gì, bây giờ nếu Bạch Dạ đột nhiên xuất hiện ở trước mặt cô, cô thật đúng là không biết chính mình nên dùng thái độ gì tới đối mặt với anh.
Hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng. Tuyết Vi nhấc chăn lên trên người giả bộ ngủ……
‘ kẽo kẹt ’ một tiếng, cửa phòng bệnh chậm rãi mở ra.
Tay Bạch Dạ mang theo một giỏ hoa quả chậm rãi đi đến.
Khi nhìn thấy Tuyết Vi nhắm mắt lại đang ngủ, anh nhẹ nhàng đặt hoa quả ở trên tủ đầu ‘ giường ’.
Tuyết Vi vốn tưởng rằng Bạch Dạ buông đồ vật liền sẽ đi, nề hà, anh vậy mà ngồi xuống.
Hai tròng mắt hàn phách ngóng nhìn khuôn mặt nhỏ của cô, Bạch Dạ chậm rãi vươn tay, kéo cổ tay cô bị thương. Thơ_Thơ_ddlequydon
Không khỏi bị Bạch Dạ đoán được mình giả bộ ngủ, Tuyết Vi gắt gao cắn chặt răng, liền như vậy tùy ý anh kéo chính tay mình ……
Ngón tay thon dài nhẹ nhàng mà vuốt ve băng vải cột vào trên cổ tay cô, thương tiếc ở trên gương mặt lạnh băng không cần nói cũng biết.
Bệnh viện binh đoàn thứ nhất vốn lệ thuộc với binh đoàn thứ nhất, hôm qua Bạch Dạ thu được tin tức Tuyết Vi nằm viện, nhưng nghĩ lại, Hoàng Phủ Minh nhất định ở đây, anh cũng không có lại đây.
“Vi Nhi……”
Tiếng nỉ non dễ nghe truyền vào trong tai Tuyết Vi, tim cô khống chế không được gia tốc nhảy lên.
Dù cho có vô số oán trách cùng trách cứ, Tuyết Vi vẫn không cách nào phủ nhận, cô cũng không có triệt triệt để để dứt bỏ yêu Bạch Dạ, nếu không…… Cũng sẽ không có hận.
Trong lúc giật mình.
Cô rõ ràng nghe được Bạch Dạ giống như từ trên chỗ ngồi đứng lên.
Nối gót tới, một cánh môi băng băng lành lạnh liền như vậy không hề báo trước chiếm hữu môi cô ……
U hương trên người Bạch Dạ chui vào gian mũi làm người say mê như vậy, có một khắc như vậy Tuyết Vi vậy mà ma xui quỷ khiến, xúc động muốn đi đáp lại nụ ‘ hôn ’ này?!!
Quả nhiên là…… Phạm tiện!!
Cô tự giễu cười chính mình, vừa muốn mở to mắt đẩy Bạch Dạ ra……
Ai ngờ……!!
“Dạ?!!” Giọng nói Mộ Thần Hiên kinh ngạc từ chỗ cửa truyền đến.
Bạch Dạ nheo nheo mắt, chậm rãi đem tầm mắt qua đi……
Chỉ thấy, Mộ Thần Hiên không thể tưởng tượng trừng hai mắt, hoàn toàn không thể tin được một màn này phát sinh trước mắt; mà Hoàng Phủ Minh đứng ở bên cạnh anh …… Thơ_Thơ_ddlequydon
Là âm thầm nâng lên thần giác!!
Hoàng Phủ Minh có thể chắc chắn, lấy sát lực của Bạch Dạ hẳn là đã sớm phát hiện bọn họ lại đây. Nhưng lại chậm chạp không có kết thúc nụ ‘ hôn ’ này, hiển nhiên…… Là phải chính diện ‘ tuyên chiến ’ với anh!!!
“Có chuyện gì, đi ra ngoài nói.” Bạch Dạ mặt vô cảm đã mở miệng, trong giọng nói không có bất kỳ gợn sóng, không sợ hãi.
Tuyết Vi nằm ở trên ‘ giường ’ giả bộ ngủ thở dài nhẹ nhõm một hơi, âm thầm may mắn chính mình vừa mới rồi không có tỉnh lại, nếu không cùng nhau bị nhìn cái cho đã mắt, thật là xấu hổ!
Ngầm trộm nghe tiếng bước chân càng chạy càng xa.
Tuyết Vi nhanh chóng mở hai mắt, mới vừa ngồi xuống đứng dậy……
Vừa vặn đối mắt cùng Bạch Dạ đang đóng cửa.
Ách……
Trời biết, tình cảnh này có bao nhiêu xấu hổ, bây giờ cô thật hận đến không đồng thời đầu đâm tường cho chết!!
Ai ngờ, Bạch Dạ chỉ nhợt nhạt cười đối với cô, làm cái gì cũng chưa nhìn đến, đóng lại cửa phòng bệnh ……
Thân mình nhỏ cứng đờ định ngồi ở đầu ‘ giường ’, trong óc Tuyết Vi không ngừng hồi tưởng nụ cười của Bạch Dạ đã ‘ mê ’ người lại có chút sủng nịch ……
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Editor: Thơ Thơ
Hả……
Một tháng sau cho câu trả lời??
Cô mờ mịt đối diện tầm mắt Hoàng Phủ Minh, lúc này mới nhớ tới……
Lúc trước, sau khi biết được thật sự mang thai, cô nhận lời qua một tháng sau sẽ cho Hoàng Phủ Minh một cái hồi đáp. Ai ngờ, đến bây giờ anh còn nhớ rõ chứ?
“này, lúc tôi đang nói chuyện này, chúng ta vẫn là quan hệ ‘ hợp tác ’ được không? Bây giờ đều đã không còn quan hệ, một tháng ước định kia tự nhiên cũng trở thành phế thải!”
“được, còn có ba ngày nữa chính là một tháng, nếu cô không cho tôi kết quả, tôi liền giúp cô cấp ra kết quả!!”
Oa mẹ nó!
Người này còn phân rõ phải trái không nói lý sao??
“Hoàng Phủ Minh, anh có thể hơi chút tôn trọng cảm thụ người khác hay không? Tôi nói với anh nhiều như vậy, anh tốt xấu gì cũng tỏ ra nghe được đi, ngược lại không tồi, thứ anh không thích nghe tất cả đều nhảy đi qua, nhưng thứ thích nghe thật ra đều nhớ kỹ, anh thật đúng là không ngốc!”
Đó là tự nhiên……
nếu anh đem những thứ không thích nghe cũng đều nhớ kỹ, đây không phải chỉ còn chờ cùng Tuyết Vi đánh nhau sao?
‘ linh linh linh……’ một trận tiếng chuông điện thoại truyền đến dồn dập, mắt Hoàng Phủ Minh nhìn điện báo biểu hiện. “tôi có chút việc muốn xử lý, ngày mai lại đây thăm cô.”
Tuyết Vi lạnh lùng liếc mắt, bày ra một bộ dáng kẻ cả vẫy vẫy tay với anh.
Làm cho Hoàng Phủ Minh vừa tức vừa bất đắc dĩ, nghĩ anh khi nào rơi xuống thế bị người hô tới, xua đi như vậy? Cũng chỉ có Tuyết Vi có thể đối với anh như vậy ……
“Nói.” Vừa đi ra phòng bệnh, vẻ mặt Hoàng Phủ Minh nháy mắt lạnh xuống dưới.
“Hoàng Phủ Quân Trường, trên đường chúng tôi áp giải đám người kia trở về căn cứ, đột nhiên gặp phải…… Gặp phải một đám người tập kích.” Trong điện thoại, truyền đến tiếng ấp a ấp úng hội báo. Thơ_Thơ_ddlequydon
Mắt đen của Hoàng Phủ Minh trầm xuống, một sợi lệ quang thoáng chốc xẹt qua đáy mắt anh. “Kết quả!” Hai tiếng ‘ âm ’ lãnh lộ ra vô tận uy nghiêm.
Quan quân bên kia điện thoại tức khắc bị dọa đến nói lắp bắp: “Kết quả…… Kết quả…… Phạm nhân toàn bộ trúng đạn bỏ mình……”
“Đáng chết!!!”
Trong phút chốc, gân xanh thái dương Hoàng Phủ Minh ‘ thình thịch ’ nhảy lên, vung tay liền ném di động trong tay đi ra ngoài……
‘ phanh ’ một tiếng, di động nện ở trên kiếng hình thành một cái mạng nhện rách nát.
Bàn tay to của anh gắt gao nắm thành cái nắm tay: “Dạ Phi Nhã Lệ!!!” Tiếng ‘ âm ’ lãnh từ giữa ‘ môi ’ anh phun ra, trong đôi mắt nghiêm khắc có vô tận sát ý……
Buổi trưa hôm sau.
Tuyết Vi ăn cơm sáng liền vùi ở trong phòng bệnh xem sách.
Nói là đọc sách, nhưng đầu óc cô sớm đã phiêu ‘ đãng ’ ở trên chín tầng mây……
Lúc này đây bắt cóc kỳ thật biến tướng là gõ cho cô một tiếng chuông cảnh báo.
Nếu nói là địch mạn lị ra tay tổn thương đứa con trong bụng cô còn dễ làm, bây giờ có Hoàng Phủ Minh ra mặt, tin tưởng về sau địch mạn lị cũng không dám có dị tâm; nhưng nếu là Dạ Phi Nhã Lệ ra tay mà nói……!!
Hoàng Phủ Minh này vừa xuất mã, sẽ càng thêm thúc đẩy tốc độ Dạ Phi Nhã Lệ làm hại đứa nhỏ này.
Mà cô……
Cũng chỉ có thể phòng bị lại không có bất luận năng lực phản kháng gì.
Rốt cuộc Dạ Phi Nhã Lệ này là chủ mẫu đương nhiệm của Nhà họ Hoàng Phủ lại là thành viên hoàng thất dòng họ Dạ Phi, nếu bà ta thật dễ đối phó như vậy, tin tưởng Hoàng Phủ Minh đã sớm diệt trừ bà ta cho sảng khoái!!
Chậc, làm sao bây giờ đây? Thơ_Thơ_ddlequydon
Tuyết Vi khó khăn cầm sách trong tay đặt ở trên tủ đầu ‘ giường ’, tay nhỏ nhẹ vỗ về cái bụng: “Bảo bối, mẹ tổng không thể thật sự trở về Nhà họ Hoàng Phủ đi?
Nhưng…… chỉ có mẹ trở lại bên người ba ba con, lão tiện ** nhân kia mới không dám làm càn như vậy ……”
Lúc này…… Thật phiền toái!!
“Bạch tướng quân.”
“Bạch tướng quân……” Trên hành lang, truyền đến một trận tiếng tiếp đón.
Tuyết Vi vừa nghe, Bạch Dạ? Cả người lập tức trở nên vô cùng xốc xếch.
Ngẫm lại, từ lần đó sau khi từ nơi Bạch Dạ rời đi, bọn họ liền không có bất luận đơn độc trao đổi gì, bây giờ nếu Bạch Dạ đột nhiên xuất hiện ở trước mặt cô, cô thật đúng là không biết chính mình nên dùng thái độ gì tới đối mặt với anh.
Hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng. Tuyết Vi nhấc chăn lên trên người giả bộ ngủ……
‘ kẽo kẹt ’ một tiếng, cửa phòng bệnh chậm rãi mở ra.
Tay Bạch Dạ mang theo một giỏ hoa quả chậm rãi đi đến.
Khi nhìn thấy Tuyết Vi nhắm mắt lại đang ngủ, anh nhẹ nhàng đặt hoa quả ở trên tủ đầu ‘ giường ’.
Tuyết Vi vốn tưởng rằng Bạch Dạ buông đồ vật liền sẽ đi, nề hà, anh vậy mà ngồi xuống.
Hai tròng mắt hàn phách ngóng nhìn khuôn mặt nhỏ của cô, Bạch Dạ chậm rãi vươn tay, kéo cổ tay cô bị thương. Thơ_Thơ_ddlequydon
Không khỏi bị Bạch Dạ đoán được mình giả bộ ngủ, Tuyết Vi gắt gao cắn chặt răng, liền như vậy tùy ý anh kéo chính tay mình ……
Ngón tay thon dài nhẹ nhàng mà vuốt ve băng vải cột vào trên cổ tay cô, thương tiếc ở trên gương mặt lạnh băng không cần nói cũng biết.
Bệnh viện binh đoàn thứ nhất vốn lệ thuộc với binh đoàn thứ nhất, hôm qua Bạch Dạ thu được tin tức Tuyết Vi nằm viện, nhưng nghĩ lại, Hoàng Phủ Minh nhất định ở đây, anh cũng không có lại đây.
“Vi Nhi……”
Tiếng nỉ non dễ nghe truyền vào trong tai Tuyết Vi, tim cô khống chế không được gia tốc nhảy lên.
Dù cho có vô số oán trách cùng trách cứ, Tuyết Vi vẫn không cách nào phủ nhận, cô cũng không có triệt triệt để để dứt bỏ yêu Bạch Dạ, nếu không…… Cũng sẽ không có hận.
Trong lúc giật mình.
Cô rõ ràng nghe được Bạch Dạ giống như từ trên chỗ ngồi đứng lên.
Nối gót tới, một cánh môi băng băng lành lạnh liền như vậy không hề báo trước chiếm hữu môi cô ……
U hương trên người Bạch Dạ chui vào gian mũi làm người say mê như vậy, có một khắc như vậy Tuyết Vi vậy mà ma xui quỷ khiến, xúc động muốn đi đáp lại nụ ‘ hôn ’ này?!!
Quả nhiên là…… Phạm tiện!!
Cô tự giễu cười chính mình, vừa muốn mở to mắt đẩy Bạch Dạ ra……
Ai ngờ……!!
“Dạ?!!” Giọng nói Mộ Thần Hiên kinh ngạc từ chỗ cửa truyền đến.
Bạch Dạ nheo nheo mắt, chậm rãi đem tầm mắt qua đi……
Chỉ thấy, Mộ Thần Hiên không thể tưởng tượng trừng hai mắt, hoàn toàn không thể tin được một màn này phát sinh trước mắt; mà Hoàng Phủ Minh đứng ở bên cạnh anh …… Thơ_Thơ_ddlequydon
Là âm thầm nâng lên thần giác!!
Hoàng Phủ Minh có thể chắc chắn, lấy sát lực của Bạch Dạ hẳn là đã sớm phát hiện bọn họ lại đây. Nhưng lại chậm chạp không có kết thúc nụ ‘ hôn ’ này, hiển nhiên…… Là phải chính diện ‘ tuyên chiến ’ với anh!!!
“Có chuyện gì, đi ra ngoài nói.” Bạch Dạ mặt vô cảm đã mở miệng, trong giọng nói không có bất kỳ gợn sóng, không sợ hãi.
Tuyết Vi nằm ở trên ‘ giường ’ giả bộ ngủ thở dài nhẹ nhõm một hơi, âm thầm may mắn chính mình vừa mới rồi không có tỉnh lại, nếu không cùng nhau bị nhìn cái cho đã mắt, thật là xấu hổ!
Ngầm trộm nghe tiếng bước chân càng chạy càng xa.
Tuyết Vi nhanh chóng mở hai mắt, mới vừa ngồi xuống đứng dậy……
Vừa vặn đối mắt cùng Bạch Dạ đang đóng cửa.
Ách……
Trời biết, tình cảnh này có bao nhiêu xấu hổ, bây giờ cô thật hận đến không đồng thời đầu đâm tường cho chết!!
Ai ngờ, Bạch Dạ chỉ nhợt nhạt cười đối với cô, làm cái gì cũng chưa nhìn đến, đóng lại cửa phòng bệnh ……
Thân mình nhỏ cứng đờ định ngồi ở đầu ‘ giường ’, trong óc Tuyết Vi không ngừng hồi tưởng nụ cười của Bạch Dạ đã ‘ mê ’ người lại có chút sủng nịch ……
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com