Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1031
Đối phương không giải thích nhiều, giống như không quan tâm lắm, cũng không lo lắng bố mẹ cô ấy sẽ hiểu lắm.
Sau đó, rất lễ phép mà cúp điện thoại.
Mộ Vi Lan cầm điện thoại của Phó Mặc Tranh, càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, đặt điện thoại lên bàn, quay về phòng ngủ.
Sau khi tới phòng sách, Phó Hàn Tranh đang đối mặt với máy tính, trả lời email.
Thấy Mộ Vi Lan bước vào, anh dừng lại công việc trên tay, quay sang nhìn cô: “Đường Đậu thu xếp ổn rồi sao?”
Cô bước qua, bị Phó Mặc Tranh kéo lên đùi anh ngồi: “Đang tắm rồi.
Hàn Tranh, anh nói xem, mối quan hệ như thế nào, mới ghi chú tên của đối phương là ông xã nhỉ?”
Phó Hàn Tranh ôm lấy eo vợ, buồn cười nhìn cô nói: “Trừ ghi chú tên anh ra, em còn định ghi chú cho ai làm ông xã?”
“Cũng là nói, chỉ có quan hệ vợ chồng thân thiết như chúng ta, mới ghi chú cách xưng hô này”
Cho nên, vị “ông xã Thâm’ cùng Đường Đậu rốt cuộc đã phát triển đến mức độ nào rồi?
“Xảy ra chuyện gì rồi?” Phó Hàn Tranh hơi nhíu mày.
“Anh nói xem, có khi nào Đường Đậu lên đại học rồi yêu đương không?”
Phó Hàn Tranh lập tức phủ nhận: “Sao có thể chứ, thắng nhóc Cố Đình Xuyên xoay quanh con bé cả ngày, con bé cũng không hiểu gì. Vừa lên đại học được một tháng sao có thể yêu đương được?”
Phó Hàn Tranh vừa nói xong, lại thấy không đúng lắm: “Không đúng, con bé ghi chú ai là ông xã vậy?”
t bạn học nam. Nói đúng ra, là bạn cùng trường.”
Mộ Vi Lan nói: “Với lại, hình như lần nghỉ hè này hai đứa nó về với nhau, nếu không đối phương cũng sẽ không gọi điện thoại cho con bé nói răng về đến nhà rồi”
Phó Hàn Tranh im lặng mấy giây, nhất thời khó có thể tiêu hóa được tin tức này.
Mộ Vi Lan thấy sắc mặt anh lạnh dần, vội vàng nói: “Cũng có khả năng là hiểu lầm thôi, đám nhóc bọn nó, đều thích tùy tiện ghi chú tên cho nhau mà”
Phó Mặc Tranh từ phòng tắm bước ra liền nhìn thấy điện thoại vốn nhét trong chăn giờ đang đặt trên tủ đầu giường.
Có người động vào điện thoại của cô, chẳng lẽ là mẹ?
Cô vội vàng cầm điện thoại lên, nhìn lướt qua wechat và danh bạ điện thoại, quả nhiên nửa tiếng trước Lâm Bạc Thâm gọi điện qua.
Vừa rồi không phải là mẹ nhận điện thoại giúp cô đấy chứ?
Vậy… Vậy chẳng phải mẹ đã nhìn thấy cô lưu số anh là “ông xã Thâm’ rồi sao?
Phó Mặc Tranh nhất thời hoảng hốt.
Cộc cộc cộc.
Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
“Đường Đậu, tắm xong chưa vậy, bố có chuyện hỏi con”
Là giọng nói của Phó Hàn Tranh.
Thảm rồi, lão Phó đẹp trai là muốn đến hỏi tội cô rồi sao?
“Bố, đợi, đợi một chút, con đang mặc quần áo!”
Phó Mười mấy giây sau, ngoài cửa lại vang lên tiếng thúc dục: “Đường Đậu, xong chưa thế?”
Phó Mặc Tranh làm một loạt thao tác trên danh bạ điện thoại.
“Xong rồi, xong rồi”
Phó Hàn Tranh đẩy cửa bước vào.
Phó Mặc Tranh đã ngoan ngoãn ngồi trên giường, đắp chăn bông, đôi to mắt mở vô tội nhìn anh.
Sau đó, rất lễ phép mà cúp điện thoại.
Mộ Vi Lan cầm điện thoại của Phó Mặc Tranh, càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, đặt điện thoại lên bàn, quay về phòng ngủ.
Sau khi tới phòng sách, Phó Hàn Tranh đang đối mặt với máy tính, trả lời email.
Thấy Mộ Vi Lan bước vào, anh dừng lại công việc trên tay, quay sang nhìn cô: “Đường Đậu thu xếp ổn rồi sao?”
Cô bước qua, bị Phó Mặc Tranh kéo lên đùi anh ngồi: “Đang tắm rồi.
Hàn Tranh, anh nói xem, mối quan hệ như thế nào, mới ghi chú tên của đối phương là ông xã nhỉ?”
Phó Hàn Tranh ôm lấy eo vợ, buồn cười nhìn cô nói: “Trừ ghi chú tên anh ra, em còn định ghi chú cho ai làm ông xã?”
“Cũng là nói, chỉ có quan hệ vợ chồng thân thiết như chúng ta, mới ghi chú cách xưng hô này”
Cho nên, vị “ông xã Thâm’ cùng Đường Đậu rốt cuộc đã phát triển đến mức độ nào rồi?
“Xảy ra chuyện gì rồi?” Phó Hàn Tranh hơi nhíu mày.
“Anh nói xem, có khi nào Đường Đậu lên đại học rồi yêu đương không?”
Phó Hàn Tranh lập tức phủ nhận: “Sao có thể chứ, thắng nhóc Cố Đình Xuyên xoay quanh con bé cả ngày, con bé cũng không hiểu gì. Vừa lên đại học được một tháng sao có thể yêu đương được?”
Phó Hàn Tranh vừa nói xong, lại thấy không đúng lắm: “Không đúng, con bé ghi chú ai là ông xã vậy?”
t bạn học nam. Nói đúng ra, là bạn cùng trường.”
Mộ Vi Lan nói: “Với lại, hình như lần nghỉ hè này hai đứa nó về với nhau, nếu không đối phương cũng sẽ không gọi điện thoại cho con bé nói răng về đến nhà rồi”
Phó Hàn Tranh im lặng mấy giây, nhất thời khó có thể tiêu hóa được tin tức này.
Mộ Vi Lan thấy sắc mặt anh lạnh dần, vội vàng nói: “Cũng có khả năng là hiểu lầm thôi, đám nhóc bọn nó, đều thích tùy tiện ghi chú tên cho nhau mà”
Phó Mặc Tranh từ phòng tắm bước ra liền nhìn thấy điện thoại vốn nhét trong chăn giờ đang đặt trên tủ đầu giường.
Có người động vào điện thoại của cô, chẳng lẽ là mẹ?
Cô vội vàng cầm điện thoại lên, nhìn lướt qua wechat và danh bạ điện thoại, quả nhiên nửa tiếng trước Lâm Bạc Thâm gọi điện qua.
Vừa rồi không phải là mẹ nhận điện thoại giúp cô đấy chứ?
Vậy… Vậy chẳng phải mẹ đã nhìn thấy cô lưu số anh là “ông xã Thâm’ rồi sao?
Phó Mặc Tranh nhất thời hoảng hốt.
Cộc cộc cộc.
Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
“Đường Đậu, tắm xong chưa vậy, bố có chuyện hỏi con”
Là giọng nói của Phó Hàn Tranh.
Thảm rồi, lão Phó đẹp trai là muốn đến hỏi tội cô rồi sao?
“Bố, đợi, đợi một chút, con đang mặc quần áo!”
Phó Mười mấy giây sau, ngoài cửa lại vang lên tiếng thúc dục: “Đường Đậu, xong chưa thế?”
Phó Mặc Tranh làm một loạt thao tác trên danh bạ điện thoại.
“Xong rồi, xong rồi”
Phó Hàn Tranh đẩy cửa bước vào.
Phó Mặc Tranh đã ngoan ngoãn ngồi trên giường, đắp chăn bông, đôi to mắt mở vô tội nhìn anh.
Bình luận facebook