Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1032
“Bố, bố tìm con… Có chuyện gì sao? Hôm nay con vội về nhà nên mệt quái”
Nói xong, còn rất phối hợp ngáp mấy cái.
Khuôn mặt Phó Hàn Tranh bình tĩnh, hỏi nghiêm túc: “Vừa rồi mẹ con nói, phát hiện một người là ông xã Thâm gọi điện thoại cho con, con yêu đương trong trường sao?”
“Không thể nào!”
Phó Hàn Tranh nhíu mày: “Vậy ghi chú biệt hiệu ông xã Thâm là như thế nào?”
Phó Mặc Tranh đưa điện thoại cho Phó Hàn Tranh xem: “Bố, thật sự xử oan con rồi! Con cùng bạn học chơi trò chơi, bị thua, cho nên phải để tất cả mọi người trong danh bạ thành ông xã Thâm, bố xem, cả bố với mẹ đều bị ghi chú thành ông xã Thâm này”
Phó Hàn Tranh quét mắt qua danh bạ một cái, thật sự toàn bộ là ông xã Thâm.
Nhưng dù sao Phó Hàn Tranh cũng không phải Mộ Vi Lan, không dễ dàng bị lừa như vậy, thấy con bé không muốn nói liền không hỏi nữa.
Nên rất nghiêm túc mà nói: “Nếu con yêu đương, bố không phản đối, nhưng đối phương là người như thế nào, phải để bố kiểm tra”
Phó Mặc Tranh rất ngoan ngoãn gật Điều đó là đương nhiên ạ!”
“Còn nữa, con vẫn còn là học sinh, lúc yêu nên làm gì, không nên làm gì, con cần rõ ràng. Không được làm những chuyện vượt quá ranh giới, con là con gái, cần biết bảo vệ bản thân”
“Vâng! Bố, con thật sự không nói dối đâu!”
Phó Hàn Tranh không nói gì nhiều nữa, sau khi anh rời đi, Phó Mặc Tranh ôm lấy điện thoại chuẩn bị đổi lại tất cả tên.
Lúc này mới lúng túng phát hiện ra không phân biệt nổi nữa, toàn bộ danh bạ đều là “ông xã Thâm” rồi.
Phòng ngủ bên cạnh.
Phó Mặc Hằng đang phân tích nguyên nhân cho Cố Đình Xuyên.
“Anh Đình Xuyên, anh với chị em quen biết nhau từ nhỏ, là thanh mai trúc mã, hai người đã quá hiểu nhau rồi.”
Cố Đình Xuyên vò đâu: “Vậy lẽ nào đó không phải ưu thế của anh sao?”
Phó Mặc Hằng nhân tiểu quỷ đại* nói: “Sai, đây là nhược điểm của anh, hai người quá hiểu nhau, muốn chốc lát thăng hoa cách mạng tình bạn lên là điều khó nhất, bây giờ quan hệ của anh với chị em đang trong trạng thái lúng ta lúng túng, trên tình bạn, dưới tình yêu.”
*Nhân tiểu quỷ đại: Thành ngữ Trung Quốc, nghĩa là người còn nhỏ mà đầu óc thông minh lanh lợi nghịch ngợm, nhiều mưu ma chước quỷ, phần lớn dùng đối với con nít “Vậy anh phải làm sao?”
Phó Mặc Hằng xem chuyện không chê chuyện lớn, cổ vũ n Đình Xuyên, bây giờ anh buộc phải phá vỡ lớp giấy cửa sổ giữa anh với chị em, để chị em cảm thấy anh là người khác giới, là đàn ông! Chứ không phải một người bạn với giới tính mơ hồ. Cho nên, tỏ tình với chị em đi! Ba người cùng đi, anh sẽ là người đầu tiên đến đích!”
“Được, anh nghe em, có điều em cần nói tốt cho anh trước mặt chị em”
“Đương nhiên rồi, chúng ta cùng một thuyền mà, anh Đình Xuyên, anh chính là anh rể tương lai của em, em chắc chắn giúp anh”
Phó Mặc Tranh nằm thẳng cảng trong nhà ba ngày, thực sự quá nhàm chán, đến ngày thứ tư, Diệp Duy từ Đế Đô quay về nhà, hai người ở cùng với nhau.
Trốn trong phòng lặng lẽ nói chuyện.
Diệp Duy ăn hoa quả đã cắt nhỏ, cười chế giễu cô: “Cậu thật quá không có tiền đồ, vừa mới về nhà, đến cả Lâm Bạc Thâm cũng không dám gặp?”
“Tớ làm gì có tiền đồ bằng cậu, cậu với Thịnh Hoài Nam ở Đế Đô ba ngày không ai quản, không giống bố mẹ tớ, nhất là bố tớ, giống như lão.
hổ hủ vậy, hoàn toàn không cho tớ ra ngoài qua đêm”
Diệp Duy nhíu mày: “Chú Phó cũng là thương cậu mới quản cậu, bố tớ cái người nhà giàu mới nổi ấy, cả ngày chỉ nghĩ làm ăn, mới không có thời gian quản tớ, còn về mẹ kế đó, lại càng không quản tớ, tớ không về nhà bà ta càng vui ấy chứ!”
Phó Mặc Tranh ôm cái gối con gấu nhỏ, chán chường dựa vào.
giường, phồng miệng lên nói: “Nhưng bây giờ tớ rất muốn đi tìm Lâm Bạc Thâm”
Nói xong, còn rất phối hợp ngáp mấy cái.
Khuôn mặt Phó Hàn Tranh bình tĩnh, hỏi nghiêm túc: “Vừa rồi mẹ con nói, phát hiện một người là ông xã Thâm gọi điện thoại cho con, con yêu đương trong trường sao?”
“Không thể nào!”
Phó Hàn Tranh nhíu mày: “Vậy ghi chú biệt hiệu ông xã Thâm là như thế nào?”
Phó Mặc Tranh đưa điện thoại cho Phó Hàn Tranh xem: “Bố, thật sự xử oan con rồi! Con cùng bạn học chơi trò chơi, bị thua, cho nên phải để tất cả mọi người trong danh bạ thành ông xã Thâm, bố xem, cả bố với mẹ đều bị ghi chú thành ông xã Thâm này”
Phó Hàn Tranh quét mắt qua danh bạ một cái, thật sự toàn bộ là ông xã Thâm.
Nhưng dù sao Phó Hàn Tranh cũng không phải Mộ Vi Lan, không dễ dàng bị lừa như vậy, thấy con bé không muốn nói liền không hỏi nữa.
Nên rất nghiêm túc mà nói: “Nếu con yêu đương, bố không phản đối, nhưng đối phương là người như thế nào, phải để bố kiểm tra”
Phó Mặc Tranh rất ngoan ngoãn gật Điều đó là đương nhiên ạ!”
“Còn nữa, con vẫn còn là học sinh, lúc yêu nên làm gì, không nên làm gì, con cần rõ ràng. Không được làm những chuyện vượt quá ranh giới, con là con gái, cần biết bảo vệ bản thân”
“Vâng! Bố, con thật sự không nói dối đâu!”
Phó Hàn Tranh không nói gì nhiều nữa, sau khi anh rời đi, Phó Mặc Tranh ôm lấy điện thoại chuẩn bị đổi lại tất cả tên.
Lúc này mới lúng túng phát hiện ra không phân biệt nổi nữa, toàn bộ danh bạ đều là “ông xã Thâm” rồi.
Phòng ngủ bên cạnh.
Phó Mặc Hằng đang phân tích nguyên nhân cho Cố Đình Xuyên.
“Anh Đình Xuyên, anh với chị em quen biết nhau từ nhỏ, là thanh mai trúc mã, hai người đã quá hiểu nhau rồi.”
Cố Đình Xuyên vò đâu: “Vậy lẽ nào đó không phải ưu thế của anh sao?”
Phó Mặc Hằng nhân tiểu quỷ đại* nói: “Sai, đây là nhược điểm của anh, hai người quá hiểu nhau, muốn chốc lát thăng hoa cách mạng tình bạn lên là điều khó nhất, bây giờ quan hệ của anh với chị em đang trong trạng thái lúng ta lúng túng, trên tình bạn, dưới tình yêu.”
*Nhân tiểu quỷ đại: Thành ngữ Trung Quốc, nghĩa là người còn nhỏ mà đầu óc thông minh lanh lợi nghịch ngợm, nhiều mưu ma chước quỷ, phần lớn dùng đối với con nít “Vậy anh phải làm sao?”
Phó Mặc Hằng xem chuyện không chê chuyện lớn, cổ vũ n Đình Xuyên, bây giờ anh buộc phải phá vỡ lớp giấy cửa sổ giữa anh với chị em, để chị em cảm thấy anh là người khác giới, là đàn ông! Chứ không phải một người bạn với giới tính mơ hồ. Cho nên, tỏ tình với chị em đi! Ba người cùng đi, anh sẽ là người đầu tiên đến đích!”
“Được, anh nghe em, có điều em cần nói tốt cho anh trước mặt chị em”
“Đương nhiên rồi, chúng ta cùng một thuyền mà, anh Đình Xuyên, anh chính là anh rể tương lai của em, em chắc chắn giúp anh”
Phó Mặc Tranh nằm thẳng cảng trong nhà ba ngày, thực sự quá nhàm chán, đến ngày thứ tư, Diệp Duy từ Đế Đô quay về nhà, hai người ở cùng với nhau.
Trốn trong phòng lặng lẽ nói chuyện.
Diệp Duy ăn hoa quả đã cắt nhỏ, cười chế giễu cô: “Cậu thật quá không có tiền đồ, vừa mới về nhà, đến cả Lâm Bạc Thâm cũng không dám gặp?”
“Tớ làm gì có tiền đồ bằng cậu, cậu với Thịnh Hoài Nam ở Đế Đô ba ngày không ai quản, không giống bố mẹ tớ, nhất là bố tớ, giống như lão.
hổ hủ vậy, hoàn toàn không cho tớ ra ngoài qua đêm”
Diệp Duy nhíu mày: “Chú Phó cũng là thương cậu mới quản cậu, bố tớ cái người nhà giàu mới nổi ấy, cả ngày chỉ nghĩ làm ăn, mới không có thời gian quản tớ, còn về mẹ kế đó, lại càng không quản tớ, tớ không về nhà bà ta càng vui ấy chứ!”
Phó Mặc Tranh ôm cái gối con gấu nhỏ, chán chường dựa vào.
giường, phồng miệng lên nói: “Nhưng bây giờ tớ rất muốn đi tìm Lâm Bạc Thâm”
Bình luận facebook