Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 414: 21 tuổi vẫn còn là một đứa trẻ
Đợi cả nhà ăn cơm xong đã là 3 giờ chiều, lúc này, Lâm Hi gửi tới một đoạn video.
Thấy thế, Long Thiên Tiếu liền trở về phòng của mình rồi mới mở đoạn video ra để xem.
Trong đoạn video là một người đàn ông trung niên người nước ngoài khoảng 40-50 tuổi, tóc hơi dài, mũi cụp, mắt vàng.
"Đại nhân Long Vương tôn kính, tôi không biết thuộc hạ của cậu có thể chuyển đoạn video này cho cậu hay không, nhưng những lời sau đây tôi nói là từ tận đáy lòng".
Trong video, gương mặt của Tát Lạp Ngõa Đóa rất bình tĩnh, hắn ta nghiêm nghị nói.
"Là một người tôn chỉ, kể từ khi ký thỏa thuận đó với cậu, tôi cùng với những người dưới sự lãnh đạo của liên minh đều thận trọng chấp thuận tinh thần của bản hợp đồng này, không hề đụng đến quê hương của đại nhân. Mặc dù điều này đã mất đi vô vàn lợi ích, nhưng tôi cho rằng, so với thái độ làm người phải giữ chữ tín, điều đó không là gì”.
Long Thiên Tiếu vừa nghe vừa khẽ nhíu mày.
"Lần này xảy ra chuyện như vậy, trên thực tế không trực tiếp liên quan đến tôi, nhưng tôi vẫn thay mặt liên minh sát thủ chân thành xin lỗi đại nhân".
Tát Lạp Ngõa Đóa lại nói. Nghe thấy vậy, trong lòng Long Thiên Tiếu có chút khinh thường, hắn ta nói ra lời như vậy rõ ràng là đang đổ thừa, phủi bỏ trách nhiệm, bao nhiêu năm trôi qua, bản lĩnh khác của người này chẳng thấy tăng mà bản lĩnh đổ thừa thì càng ngày càng giỏi.
"Khi tôi biết Thụy n Tiếu Khắc Thác sẽ đến Đại Hạ, khi tôi liên lạc với cậu ta, cậu ta đã ở Đại Hạ, hơn nữa cậu ta cũng không nghe lời khuyên của tôi, cậu ta khăng khăng cố chấp muốn làm chuyện mà cậu ta muốn. Lúc đó, tôi đã biết sự việc không thể xoay chuyển được nữa, tuy nhiên, kể từ lúc đó đến khi anh xem được đoạn video này, đại nhân thân mến, cậu phải tin tôi, tôi luôn ngăn chặn để tránh cho tình huống trở nên nghiêm trọng, tôi đang làm mọi biện pháp để tránh cho tình hữu nghị giữa chúng ta bị tổn hại".
Tát Lạp Ngõa Đóa tình cảm nói, chỉ là khi Long Thiên Tiếu nhìn thấy cảnh này, biểu cảm của anh lại vô cùng lạnh nhạt. Người này chỉ là một kẻ giết người, người làm giao dịch giết người có điểm mấu chốt gì chứ? Nghiêm túc mà nói, hắn ta là lãnh đạo của bọn giết người, thủ hạ dưới quyền là một lũ đao phủ giết người không chớp mắt.
Loại người như vậy, thứ bọn họ kính nể chỉ là sự lớn mạnh, chứ không phải là giữ chữ tín gì gì đó. Chỉ cần đủ mạnh, sẽ có thể khiến cho bọn họ trở thành lũ chó vâng lời.
Khi nghe đến ba chữ "tình hữu nghị", khóe miệng Long Thiên Tiếu khẽ cong lên, anh mỉm cười, hữu nghị cái thá gì. Giết nhiều người của anh như vậy, bản thân anh cũng suýt chút nữa chết ở trong tay hắn ta, như vậy còn có tình bằng hữu gì chứ, thật nực cười.
"Nếu, tôi nói là nếu, nếu mọi chuyện nằm ngoài tầm kiểm soát, tôi sẽ ủng hộ mọi cách làm của đại nhân và các biện pháp áp dụng khả thi. Chỉ là hy vọng đại nhân Long Vương có thể hiểu rằng, liên minh sát thủ chúng tôi luôn luôn tôn trọng, nể phục cậu, đối với những chuyện rủi ro sắp xảy ra, tôi chân thành xin lỗi".
Tát Lạp Ngõa Đóa lại thành tâm thành ý nói, chỉ là ánh mắt Long Thiên Tiếu xem video như thể anh đang xem một kẻ ngốc.
"Cuối cùng, hãy để cho tôi nói về đứa trẻ ngốc nghếch Tiếu Khắc Thác, năm nay cậu ta mới 21 tuổi, cậu ta là một trong số những sát thủ có triển vọng nhất của liên minh sát thủ chúng tôi. 21 tuổi là độ tuổi vô cùng bồng bột, cậu ta làm ra loại chuyện như vậy, chỉ là bởi vì nhất thời bốc đồng, cậu ta vẫn còn là một đứa trẻ, trẻ con có đôi khi phạm phải sai lầm, cậu ta nên nhận được sự khoan hồng. Nếu có thể, vẫn mong đại nhân có thể bỏ qua cho cậu ta, Tát Lạp Ngõa Đóa tôi vô cùng cảm kích".
Nói xong, Tát Lạp Ngõa Đóa còn cúi đầu thật sâu trước camera, sau đó liền kết thúc đoạn video.
"Cậu ta vẫn còn là một đứa trẻ, vậy thì càng không thể tha cho cậu ta. Tôi tha cho cậu ta, cậu ta sẽ tha cho người già vô tội hả? Cái mạng rác rưởi của các người là mạng, chẳng lẽ mạng của người khác không phải là mạng sao?"
Xem xong đoạn video, khóe miệng Long Thiên Tiếu cong lên, anh lạnh lùng nói.
"Anh đang cằn nhằn cái gì đó?"
Lúc này, Cố Tuyết Cầm bước vào, thấy Long Thiên Tiếu đang nói một mình, cô có chút tò mò hỏi.
"Không có gì, thấy một số chuyện thú vị mà thôi".
Long Thiên Tiếu chỉ mỉm cười nói.
"Tôi ra ngoài gọi điện thoại".
Long Thiên Tiếu lại nói.
"Anh đi đi".
Nghe thấy vậy, Cố Tuyết Cầm cũng không quan tâm, cô đã quen với bộ dạng thần bí của Long Thiên Tiếu.
Ra đến bên ngoài biệt thự, Long Thiên Tiếu gọi điện thoại cho Lâm Hi.
"Anh cả, anh xem xong đoạn video đó chưa?"
Vừa kết nối, Lâm Hi liền hỏi.
"Xem xong rồi. Cô đã xem đoạn video này chưa?"
Long Thiên Tiếu đáp.
"Sau khi gửi cho anh, tôi cũng đã xem qua một lượt rồi, chắc là không có thứ gì tôi không thể xem đúng không?"
Nghe thấy thế, Lâm Hi có chút lo lắng hỏi, cô sợ Long Thiên Tiếu hỏi tội.
"Đương nhiên không có rồi. Sau khi xem xong, cô cảm thấy như thế nào?"
Long Thiên Tiếu cười nói.
"Tôi cảm thấy, đầu Tát Lạp Ngõa Đóa có vấn đề!"
Lâm Hi trầm ngâm hồi lâu, sau đó nói.
"Là sao?"
Long Thiên Tiếu hỏi.
"21 tuổi còn là một đứa trẻ? Trẻ con chỗ bọn họ đến chỗ chúng ta giết người, kêu chúng ta bỏ qua cho hắn ta, đây không phải là trò đùa sao? Bọn họ luôn cho rằng bản thân là người thuộc chủng tộc cao hơn và nghĩ rằng bọn họ phạm sai lầm giống như là thần tiên phạm sai lầm vậy, không nên bị trừng phạt, bao nhiêu năm trôi qua, bọn họ vẫn không hề thay đổi”.
Lâm Hi nói bằng giọng điệu châm biếm, trong lời nói trần đầy vẻ khinh thường, thậm chí còn có chút tức giận.
"Quan điểm của tôi cũng như vậy. Phía cô có tiến triển gì mới phải thông báo cho tôi đầu tiên đấy nhé, tôi sẽ đích thân đến xử lý hắn ta".
Long Thiên Tiếu nhàn nhạt nói.
"Đã rõ, tôi đang có việc bận, có tin tức gì tôi sẽ báo cho anh ngay".
Lâm Hi lại nói, sau khi chào tạm biệt, bọn họ liền cúp máy.
Buổi chiều, ngoài việc cùng đi mua đồ ăn với Cố Tuyết Cầm ra, Long Thiên Tiếu không ra ngoài, anh ở nhà chờ tin tức, chờ tin tức của Lâm Hi, chờ tin tức của Trần Hướng Thiên, chỉ là đợi đến tối vẫn không có tin tức gì từ hai người bọn họ.
Cho đến 10 giờ tôi, có một người lạ add Wechat của anh.
Anh nhìn vào mục ghi chú, hóa ra là Sở Uyển Tình.
Sở Uyển Tình, Long Thiên Tiếu vẫn còn nhớ, đó là chị em tốt của Cố Tuyết Cầm, nhưng cô ấy add Wechat của anh làm gì, trong lòng Long Thiên Tiếu có chút tò mò, nhưng anh vẫn đồng ý yêu cầu kết bạn của đối phương.
"Hello hello, còn nhớ tôi không?"
Sau khi thêm bạn bè, Sở Uyển Tình vô cùng nhiệt tình chào hỏi.
"Xin chào, xin hỏi có chuyện gì vậy?"
Long Thiên Tiếu nói.
"Woa, thảo nào Tuyết Cầm nói đầu anh như khúc gỗ, có kiểu chào hỏi phụ nữ như anh sao? Quá trang trọng, anh như vậy không gả đi được đâu!"
Long Thiên Tiếu mới chỉ đáp lại một câu, đối phương liền nhắn lại một đoạn dài, nhìn vào đoạn tin nhắn, Long Thiên Tiếu có chút cạn lời.
Thấy thế, Long Thiên Tiếu chỉ đáp lại bằng một chuỗi ký hiệu để thể hiện sự cạn lời của mình.
Thấy thế, Long Thiên Tiếu liền trở về phòng của mình rồi mới mở đoạn video ra để xem.
Trong đoạn video là một người đàn ông trung niên người nước ngoài khoảng 40-50 tuổi, tóc hơi dài, mũi cụp, mắt vàng.
"Đại nhân Long Vương tôn kính, tôi không biết thuộc hạ của cậu có thể chuyển đoạn video này cho cậu hay không, nhưng những lời sau đây tôi nói là từ tận đáy lòng".
Trong video, gương mặt của Tát Lạp Ngõa Đóa rất bình tĩnh, hắn ta nghiêm nghị nói.
"Là một người tôn chỉ, kể từ khi ký thỏa thuận đó với cậu, tôi cùng với những người dưới sự lãnh đạo của liên minh đều thận trọng chấp thuận tinh thần của bản hợp đồng này, không hề đụng đến quê hương của đại nhân. Mặc dù điều này đã mất đi vô vàn lợi ích, nhưng tôi cho rằng, so với thái độ làm người phải giữ chữ tín, điều đó không là gì”.
Long Thiên Tiếu vừa nghe vừa khẽ nhíu mày.
"Lần này xảy ra chuyện như vậy, trên thực tế không trực tiếp liên quan đến tôi, nhưng tôi vẫn thay mặt liên minh sát thủ chân thành xin lỗi đại nhân".
Tát Lạp Ngõa Đóa lại nói. Nghe thấy vậy, trong lòng Long Thiên Tiếu có chút khinh thường, hắn ta nói ra lời như vậy rõ ràng là đang đổ thừa, phủi bỏ trách nhiệm, bao nhiêu năm trôi qua, bản lĩnh khác của người này chẳng thấy tăng mà bản lĩnh đổ thừa thì càng ngày càng giỏi.
"Khi tôi biết Thụy n Tiếu Khắc Thác sẽ đến Đại Hạ, khi tôi liên lạc với cậu ta, cậu ta đã ở Đại Hạ, hơn nữa cậu ta cũng không nghe lời khuyên của tôi, cậu ta khăng khăng cố chấp muốn làm chuyện mà cậu ta muốn. Lúc đó, tôi đã biết sự việc không thể xoay chuyển được nữa, tuy nhiên, kể từ lúc đó đến khi anh xem được đoạn video này, đại nhân thân mến, cậu phải tin tôi, tôi luôn ngăn chặn để tránh cho tình huống trở nên nghiêm trọng, tôi đang làm mọi biện pháp để tránh cho tình hữu nghị giữa chúng ta bị tổn hại".
Tát Lạp Ngõa Đóa tình cảm nói, chỉ là khi Long Thiên Tiếu nhìn thấy cảnh này, biểu cảm của anh lại vô cùng lạnh nhạt. Người này chỉ là một kẻ giết người, người làm giao dịch giết người có điểm mấu chốt gì chứ? Nghiêm túc mà nói, hắn ta là lãnh đạo của bọn giết người, thủ hạ dưới quyền là một lũ đao phủ giết người không chớp mắt.
Loại người như vậy, thứ bọn họ kính nể chỉ là sự lớn mạnh, chứ không phải là giữ chữ tín gì gì đó. Chỉ cần đủ mạnh, sẽ có thể khiến cho bọn họ trở thành lũ chó vâng lời.
Khi nghe đến ba chữ "tình hữu nghị", khóe miệng Long Thiên Tiếu khẽ cong lên, anh mỉm cười, hữu nghị cái thá gì. Giết nhiều người của anh như vậy, bản thân anh cũng suýt chút nữa chết ở trong tay hắn ta, như vậy còn có tình bằng hữu gì chứ, thật nực cười.
"Nếu, tôi nói là nếu, nếu mọi chuyện nằm ngoài tầm kiểm soát, tôi sẽ ủng hộ mọi cách làm của đại nhân và các biện pháp áp dụng khả thi. Chỉ là hy vọng đại nhân Long Vương có thể hiểu rằng, liên minh sát thủ chúng tôi luôn luôn tôn trọng, nể phục cậu, đối với những chuyện rủi ro sắp xảy ra, tôi chân thành xin lỗi".
Tát Lạp Ngõa Đóa lại thành tâm thành ý nói, chỉ là ánh mắt Long Thiên Tiếu xem video như thể anh đang xem một kẻ ngốc.
"Cuối cùng, hãy để cho tôi nói về đứa trẻ ngốc nghếch Tiếu Khắc Thác, năm nay cậu ta mới 21 tuổi, cậu ta là một trong số những sát thủ có triển vọng nhất của liên minh sát thủ chúng tôi. 21 tuổi là độ tuổi vô cùng bồng bột, cậu ta làm ra loại chuyện như vậy, chỉ là bởi vì nhất thời bốc đồng, cậu ta vẫn còn là một đứa trẻ, trẻ con có đôi khi phạm phải sai lầm, cậu ta nên nhận được sự khoan hồng. Nếu có thể, vẫn mong đại nhân có thể bỏ qua cho cậu ta, Tát Lạp Ngõa Đóa tôi vô cùng cảm kích".
Nói xong, Tát Lạp Ngõa Đóa còn cúi đầu thật sâu trước camera, sau đó liền kết thúc đoạn video.
"Cậu ta vẫn còn là một đứa trẻ, vậy thì càng không thể tha cho cậu ta. Tôi tha cho cậu ta, cậu ta sẽ tha cho người già vô tội hả? Cái mạng rác rưởi của các người là mạng, chẳng lẽ mạng của người khác không phải là mạng sao?"
Xem xong đoạn video, khóe miệng Long Thiên Tiếu cong lên, anh lạnh lùng nói.
"Anh đang cằn nhằn cái gì đó?"
Lúc này, Cố Tuyết Cầm bước vào, thấy Long Thiên Tiếu đang nói một mình, cô có chút tò mò hỏi.
"Không có gì, thấy một số chuyện thú vị mà thôi".
Long Thiên Tiếu chỉ mỉm cười nói.
"Tôi ra ngoài gọi điện thoại".
Long Thiên Tiếu lại nói.
"Anh đi đi".
Nghe thấy vậy, Cố Tuyết Cầm cũng không quan tâm, cô đã quen với bộ dạng thần bí của Long Thiên Tiếu.
Ra đến bên ngoài biệt thự, Long Thiên Tiếu gọi điện thoại cho Lâm Hi.
"Anh cả, anh xem xong đoạn video đó chưa?"
Vừa kết nối, Lâm Hi liền hỏi.
"Xem xong rồi. Cô đã xem đoạn video này chưa?"
Long Thiên Tiếu đáp.
"Sau khi gửi cho anh, tôi cũng đã xem qua một lượt rồi, chắc là không có thứ gì tôi không thể xem đúng không?"
Nghe thấy thế, Lâm Hi có chút lo lắng hỏi, cô sợ Long Thiên Tiếu hỏi tội.
"Đương nhiên không có rồi. Sau khi xem xong, cô cảm thấy như thế nào?"
Long Thiên Tiếu cười nói.
"Tôi cảm thấy, đầu Tát Lạp Ngõa Đóa có vấn đề!"
Lâm Hi trầm ngâm hồi lâu, sau đó nói.
"Là sao?"
Long Thiên Tiếu hỏi.
"21 tuổi còn là một đứa trẻ? Trẻ con chỗ bọn họ đến chỗ chúng ta giết người, kêu chúng ta bỏ qua cho hắn ta, đây không phải là trò đùa sao? Bọn họ luôn cho rằng bản thân là người thuộc chủng tộc cao hơn và nghĩ rằng bọn họ phạm sai lầm giống như là thần tiên phạm sai lầm vậy, không nên bị trừng phạt, bao nhiêu năm trôi qua, bọn họ vẫn không hề thay đổi”.
Lâm Hi nói bằng giọng điệu châm biếm, trong lời nói trần đầy vẻ khinh thường, thậm chí còn có chút tức giận.
"Quan điểm của tôi cũng như vậy. Phía cô có tiến triển gì mới phải thông báo cho tôi đầu tiên đấy nhé, tôi sẽ đích thân đến xử lý hắn ta".
Long Thiên Tiếu nhàn nhạt nói.
"Đã rõ, tôi đang có việc bận, có tin tức gì tôi sẽ báo cho anh ngay".
Lâm Hi lại nói, sau khi chào tạm biệt, bọn họ liền cúp máy.
Buổi chiều, ngoài việc cùng đi mua đồ ăn với Cố Tuyết Cầm ra, Long Thiên Tiếu không ra ngoài, anh ở nhà chờ tin tức, chờ tin tức của Lâm Hi, chờ tin tức của Trần Hướng Thiên, chỉ là đợi đến tối vẫn không có tin tức gì từ hai người bọn họ.
Cho đến 10 giờ tôi, có một người lạ add Wechat của anh.
Anh nhìn vào mục ghi chú, hóa ra là Sở Uyển Tình.
Sở Uyển Tình, Long Thiên Tiếu vẫn còn nhớ, đó là chị em tốt của Cố Tuyết Cầm, nhưng cô ấy add Wechat của anh làm gì, trong lòng Long Thiên Tiếu có chút tò mò, nhưng anh vẫn đồng ý yêu cầu kết bạn của đối phương.
"Hello hello, còn nhớ tôi không?"
Sau khi thêm bạn bè, Sở Uyển Tình vô cùng nhiệt tình chào hỏi.
"Xin chào, xin hỏi có chuyện gì vậy?"
Long Thiên Tiếu nói.
"Woa, thảo nào Tuyết Cầm nói đầu anh như khúc gỗ, có kiểu chào hỏi phụ nữ như anh sao? Quá trang trọng, anh như vậy không gả đi được đâu!"
Long Thiên Tiếu mới chỉ đáp lại một câu, đối phương liền nhắn lại một đoạn dài, nhìn vào đoạn tin nhắn, Long Thiên Tiếu có chút cạn lời.
Thấy thế, Long Thiên Tiếu chỉ đáp lại bằng một chuỗi ký hiệu để thể hiện sự cạn lời của mình.
Bình luận facebook