Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 101
CHƯƠNG 101: ÁM SÁT TỀ THIÊN CƠ
“Tề Thiên Cơ?” Đôi mắt Vệ Hồng hơi lóe lên.
Tuy anh ta tới là vì nhằm vào Chiến thần Vô Song Tề Thiên Cơ, không cần Tần Dương nói, anh ta cũng sẽ làm như vậy.
Nhưng không ép khô nhà họ Tần thì không phù hợp với tác phong làm việc của nhà họ Vệ!
Anh ta rất có hứng thú đánh giá Tần Dương, nghiền ngẫm cười lạnh rồi nói: “Mười cặp nam nữ chỉ đủ để tôi cứu sống nhà họ Tần các người thôi.”
“Từ trước đến nay, nhà họ Vệ chúng tôi làm việc luôn chú ý đến sự công bằng, muốn tôi ra tay giúp ông đối phó với Tề Thiên Cơ thì có thể, nhưng ông cần phải trả một cái giá khác.”
Tần Dương nhìn thấy ánh mắt hung ác nham hiểm tàn nhẫn của Vệ Hồng thì nhịn không được khẽ run rẩy trong lòng.
Chắc chắn cái giá phải trả không phải chuyện tốt gì.
Nhưng nghĩ đến nỗi hận với Tề Thiên Cơ, và đứa con trai sống không bằng chết ở nhà, Tần Dương vẫn cắn răng nói: “Vệ công tử cứ nói, có thể làm được tôi nhất định sẽ cố hết sức làm!”
Vệ Hồng khát máu liếm khóe môi, ánh mắt nhìn lướt qua bên hông Tần Dương, lạnh lùng nói: “Đúng lúc gần đây tôi đang cần một quả thận, tặng một quả thận của ông cho tôi đi!”
Tần Dương lập tức cảm thấy da đầu tê dại, trong lòng sợ hãi.
Ông ta đã biết nhà họ Vệ làm việc tàn nhẫn vô nhân tính từ sớm, nhưng không ngờ Vệ Hồng sẽ máu lạnh đến mức này, làm đáy lòng ông ta tuôn ra từng đợt khí lạnh.
Tần Dương cố nén nỗi sợ hãi trong lòng, nơm nớp lo sợ nói: “Vệ công tử, nếu ngài cần thận, tôi có thể tìm giúp ngài…”
“Không, tôi cần thận của ông!”
Tần Dương chưa dứt lời đã bị Vệ Hồng lạnh lùng cắt ngang.
Tần Dương cố gắng bình tĩnh, nhíu mày nói: “Vệ công tử, chuyện này, tôi phải suy nghĩ đã.”
“Tốt nhất là không nên suy nghĩ quá lâu, bỏ qua cơ hội này thì không còn đâu! Đây là số điện thoại của tôi, nghĩ thông suốt thì gọi cho tôi.”
Vệ Hồng để lại số điện thoại cho Tần Dương rồi lái xe rời đi, thả Tần Dương xuống một con đường.
Nhìn Vệ Hồng kiêu ngạo rời đi, Tần Dương chỉ cảm thấy mình đang hợp tác với ma quỷ!
Không, Vệ Hồng thật sự đáng sợ hơn ma quỷ!
Lúc gạt người ma quỷ còn biết che giấu, còn Vệ Hồng thì quang minh chính đại đề nghị và uy hiếp.
Nhưng nghĩ đến việc hồi sinh gia tộc.
Tần Dương cảm thấy như vậy cũng đáng!
“Tề Thiên Cơ! Tất cả đều do tên khốn nhà ngươi làm hại!”
Tần Dương nghiến răng nghiến lợi, lửa giận ngút trời: “Cứ chờ xem, một ngày nào đó, ông đây sẽ băm xác mày ra hàng trăm mảnh, rồi nghiền xương thành tro!”
Ông ta nhớ tới một người rồi lập tức lấy điện thoại ra gọi cho người kia, lạnh lùng nói: “Tôi là Tần Dương, bây giờ đang có một nhiệm vụ ám sát cho cậu, tìm cơ hội ám sát Tề Thiên Cơ đi!”
Tắt điện thoại, đôi mắt Tần Dương lạnh lẽo, sát khí ngập trời.
… Ở phố Mỹ Thực.
Trong lúc toàn bộ Quang Châu bị Vệ Hồng làm loạn đến long trời lở đất, Tề Thiên Cơ lại thản nhiên đi dạo với Đồng Đồng ở phố Mỹ Thực.
Đồng Đồng đi chơi cả ngày đã mệt mỏi đến nỗi không đi được nữa, nên Tề Thiên Cơ trực tiếp cõng trên cổ.
Cô bé ôm cổ Tề Thiên Cơ, cười vui vẻ lộ ra hàm răng tuyết trắng.
“Ba, con muốn ăn kem ly ~”
“Được, ăn kem ly! Con ngồi vững vào nha, ông chủ, cho tôi một ly kem.”
“Không phải một ly, chú cho con hai ly, con một ly, ba con một ly.”
Ông chủ bán kem cũng bị Đồng Đồng môi hồng răng trắng làm cho ấm áp, cười nói: “Người ta thường nói con gái là áo bông nhỏ của ba, cô bé còn nhỏ mà đã biết thương ba, thật là đáng yêu.”
Chủ tiệm quyết định mua một tặng một, Đồng Đồng mừng rỡ không ngậm miệng được.
Đi dạo nửa ngày, Đồng Đồng mệt mỏi cả ngày trực tiếp ngủ thiếp đi trong lòng Tề Thiên Cơ.
Tề Thiên Cơ nhìn làn da tuyết trắng của con gái và khuôn mặt xinh đẹp giống như thiên sứ nhỏ, trái tim anh sắp trở nên mềm nhũn.
Lúc này, một chiếc Rolls-Royce Phantom xuất hiện đúng lúc, dừng lại cạnh Tề Thiên Cơ.
Tề Thiên Cơ vào trong xe, không chỉ có Trần Diễn, mà Mã Đằng cũng ngồi ở vị trí phó lái, sắc mặt hai người họ đều nghiêm trọng.
Mã Đằng cung kính báo cáo: “Điện chủ, thuộc hạ có việc báo cáo.”
“Tề Thiên Cơ?” Đôi mắt Vệ Hồng hơi lóe lên.
Tuy anh ta tới là vì nhằm vào Chiến thần Vô Song Tề Thiên Cơ, không cần Tần Dương nói, anh ta cũng sẽ làm như vậy.
Nhưng không ép khô nhà họ Tần thì không phù hợp với tác phong làm việc của nhà họ Vệ!
Anh ta rất có hứng thú đánh giá Tần Dương, nghiền ngẫm cười lạnh rồi nói: “Mười cặp nam nữ chỉ đủ để tôi cứu sống nhà họ Tần các người thôi.”
“Từ trước đến nay, nhà họ Vệ chúng tôi làm việc luôn chú ý đến sự công bằng, muốn tôi ra tay giúp ông đối phó với Tề Thiên Cơ thì có thể, nhưng ông cần phải trả một cái giá khác.”
Tần Dương nhìn thấy ánh mắt hung ác nham hiểm tàn nhẫn của Vệ Hồng thì nhịn không được khẽ run rẩy trong lòng.
Chắc chắn cái giá phải trả không phải chuyện tốt gì.
Nhưng nghĩ đến nỗi hận với Tề Thiên Cơ, và đứa con trai sống không bằng chết ở nhà, Tần Dương vẫn cắn răng nói: “Vệ công tử cứ nói, có thể làm được tôi nhất định sẽ cố hết sức làm!”
Vệ Hồng khát máu liếm khóe môi, ánh mắt nhìn lướt qua bên hông Tần Dương, lạnh lùng nói: “Đúng lúc gần đây tôi đang cần một quả thận, tặng một quả thận của ông cho tôi đi!”
Tần Dương lập tức cảm thấy da đầu tê dại, trong lòng sợ hãi.
Ông ta đã biết nhà họ Vệ làm việc tàn nhẫn vô nhân tính từ sớm, nhưng không ngờ Vệ Hồng sẽ máu lạnh đến mức này, làm đáy lòng ông ta tuôn ra từng đợt khí lạnh.
Tần Dương cố nén nỗi sợ hãi trong lòng, nơm nớp lo sợ nói: “Vệ công tử, nếu ngài cần thận, tôi có thể tìm giúp ngài…”
“Không, tôi cần thận của ông!”
Tần Dương chưa dứt lời đã bị Vệ Hồng lạnh lùng cắt ngang.
Tần Dương cố gắng bình tĩnh, nhíu mày nói: “Vệ công tử, chuyện này, tôi phải suy nghĩ đã.”
“Tốt nhất là không nên suy nghĩ quá lâu, bỏ qua cơ hội này thì không còn đâu! Đây là số điện thoại của tôi, nghĩ thông suốt thì gọi cho tôi.”
Vệ Hồng để lại số điện thoại cho Tần Dương rồi lái xe rời đi, thả Tần Dương xuống một con đường.
Nhìn Vệ Hồng kiêu ngạo rời đi, Tần Dương chỉ cảm thấy mình đang hợp tác với ma quỷ!
Không, Vệ Hồng thật sự đáng sợ hơn ma quỷ!
Lúc gạt người ma quỷ còn biết che giấu, còn Vệ Hồng thì quang minh chính đại đề nghị và uy hiếp.
Nhưng nghĩ đến việc hồi sinh gia tộc.
Tần Dương cảm thấy như vậy cũng đáng!
“Tề Thiên Cơ! Tất cả đều do tên khốn nhà ngươi làm hại!”
Tần Dương nghiến răng nghiến lợi, lửa giận ngút trời: “Cứ chờ xem, một ngày nào đó, ông đây sẽ băm xác mày ra hàng trăm mảnh, rồi nghiền xương thành tro!”
Ông ta nhớ tới một người rồi lập tức lấy điện thoại ra gọi cho người kia, lạnh lùng nói: “Tôi là Tần Dương, bây giờ đang có một nhiệm vụ ám sát cho cậu, tìm cơ hội ám sát Tề Thiên Cơ đi!”
Tắt điện thoại, đôi mắt Tần Dương lạnh lẽo, sát khí ngập trời.
… Ở phố Mỹ Thực.
Trong lúc toàn bộ Quang Châu bị Vệ Hồng làm loạn đến long trời lở đất, Tề Thiên Cơ lại thản nhiên đi dạo với Đồng Đồng ở phố Mỹ Thực.
Đồng Đồng đi chơi cả ngày đã mệt mỏi đến nỗi không đi được nữa, nên Tề Thiên Cơ trực tiếp cõng trên cổ.
Cô bé ôm cổ Tề Thiên Cơ, cười vui vẻ lộ ra hàm răng tuyết trắng.
“Ba, con muốn ăn kem ly ~”
“Được, ăn kem ly! Con ngồi vững vào nha, ông chủ, cho tôi một ly kem.”
“Không phải một ly, chú cho con hai ly, con một ly, ba con một ly.”
Ông chủ bán kem cũng bị Đồng Đồng môi hồng răng trắng làm cho ấm áp, cười nói: “Người ta thường nói con gái là áo bông nhỏ của ba, cô bé còn nhỏ mà đã biết thương ba, thật là đáng yêu.”
Chủ tiệm quyết định mua một tặng một, Đồng Đồng mừng rỡ không ngậm miệng được.
Đi dạo nửa ngày, Đồng Đồng mệt mỏi cả ngày trực tiếp ngủ thiếp đi trong lòng Tề Thiên Cơ.
Tề Thiên Cơ nhìn làn da tuyết trắng của con gái và khuôn mặt xinh đẹp giống như thiên sứ nhỏ, trái tim anh sắp trở nên mềm nhũn.
Lúc này, một chiếc Rolls-Royce Phantom xuất hiện đúng lúc, dừng lại cạnh Tề Thiên Cơ.
Tề Thiên Cơ vào trong xe, không chỉ có Trần Diễn, mà Mã Đằng cũng ngồi ở vị trí phó lái, sắc mặt hai người họ đều nghiêm trọng.
Mã Đằng cung kính báo cáo: “Điện chủ, thuộc hạ có việc báo cáo.”
Bình luận facebook