Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3
Thủy Thần, vị đệ nhị mĩ nam xếp sau Diêm Vương đại nhân nổi tiếng khắp tứ hải.
Dưới trướng của hắn, có tổng cộng bốn vị Long Vương hộ giá.
Tuy là vị thần nổi tiếng nhưng Thủy Thần lại có 2 nhược điểm ai cũng biết:
Thứ 1, bị dị ứng với mùi hương của nữ nhân.
Thứ 2, không thể chạm vào nữ nhân.
Chính vì hai lí do này các trưởng lão dưới Thủy Cung luôn lo sợ rằng hắn sẽ bị tuyệt tôn. Đời sau mãi mãi không có.
Thủy thần không lạnh lùng như Diêm Vương, không đào hoa như Thiên Đế. Hắn chính là một người thâm độc trong thâm độc, một người ít nói trong số người ít nói.
Nghe đến đây, Thiên Song thấy có cái gì đoa sai sai. Thủy thần lần đầu gặp cô hắn nói cũng khá dài, không thấy giống người ít nói.
Nô tỳ chỉ cười nhẹ nói rằng.
- Chắc phu nhân là người đặc biệt. Thủy thần một ngày không nói quá 10 câu. Ngài ấy rất tùy hứng, nên thuộc hạ thân cận chỉ cần nhìn động tác của ngài ấy thì sẽ đi làm nhiệm vụ ngay.
Thiên Song được thay bộ hỷ phục màu đỏ. Nhưng lại khoác thêm một chiếc áo mỏng màu xanh dương ra ngoài. Nô tỳ nói với cô rằng đó là biểu tượng của biển, cũng đồng nghĩa với việc ngoài Thủy thần ra thì cô không được phục tùng với bất cứ ai.
Xong xuôi đâu đấy, cô vẫn ngồi im trong cỗ quan tài pha lê không dám bước xuống. Căn phòng rộng trở lên yên tĩnh, cô có thể nghe thấy của tiếng nước chảy róc rách.
Đột nhiên, Thủy thần mở cửa đi vào bên trong. Thiên Song ngẩng ngơ nhìn. Trên người hắn mặc bộ hỷ phục đỏ xanh, mái tóc dài màu bạc phất phơ trong gió, càng tôn thêm vẻ đẹp mĩ miều từ khuôn mặt. Làn da trắng không tì vết. Hai chiếc sừng lấp lánh ánh bạc sáng chói.
Hắn đi tới chỗ của cô, không nói gì mà chỉ nâng cằm của cô lên. Sau đó, cô cảm thấy hắn bỏ viên gì vào miệng của mình.
- Nuốt nó xuống, sẽ không bị hồn tiêu phách tán khi ra khỏi Kim Ly pha lê.
Thiên Song nuốt ực một cái. Cô cảm thấy cơ thể ngay lập tức có biến đổi. Lồng ngực của cô đau nhói, sau đó tim đập thịch một tiếng. Cơ thể của cô bắt đầu phát sáng. Đôi chân của cô hoá thành một chiếc đuôi cá màu vàng lấp lánh...
Thiên Song hơi hoảng, định lên tiếng. Ai ngờ, Thủy Thần nhanh chóng đưa tay chạm nhẹ vào chiếc đuôi cá của cô. Ngay lập tức nó thu về hình dáng của đôi chân.
- Ở dưới Thủy tinh cung thì không sao. Nếu sau này lên bờ, nhớ đừng chạm vào nước. Chỉ cần có nước, đôi chân của cô sẽ hiện nguyên hình thành đuôi cá.
- Ngài... Ngài làm gì cơ thể của tôi vậy?
- Khôi phục nguyên thần, giúp cô trở thành người của ta!
Thủy thần nắm chặt lấy tay của Thiên Song, nhấc cả người cô ra khỏi quan tài pha lê. Giờ đây, cô có thể đứng mà không sợ bị tan biến nữa. Thủy Thần tiếp tục phất ống tay áo. Căn phòng lập tức biến đổi thành lễ đường. Xung quanh xuất hiện rất nhiều người. Bên trái chính là tứ đại Long Vương trong truyền thuyết. Bên phải là các trưởng có bộ mặt khá kì dị. Còn ở trên cao chính là bài vị của Cố Thủy Thần và Cố Thủy Hậu.
Cô ngơ ngác để Thủy Thần dẫn mình từng bước làm lễ nghi.
Tất cả nhanh chóng được làm xong xuôi mà cô vẫn chưa hết sự kinh ngạc.
Tiếng kèn, nhạc và các vũ công nhảy múa bên dưới trông rất náo nhiệt. Một chiếc khăn xanh trùm đầu lơ lửng giữa không trung đáp xuống ngay trên đầu cô. Sau đó, cô được Thủy Thần đưa tay mình cho một nô tỳ dẫn dắt.
- Đưa phu nhân trở về phòng trước đi.
Thiên Song bất đắc dĩ nhắm mắt mà đi theo nô tỳ đó. Phía sau tai cô còn nghe thấy tiếng chúc mừng văng vẳng của các vị Long Vương.
- Chúc mừng Thủy thần đại nhân!
- Chúc mừng ngài đã có tiểu thiếp!
Trở thành tiểu thiếp có gì mà oai? Thiên Song cô chưa bao giờ chịu khuất phục như vậy đâu. Cô nhất định phải tìm cách rời khỏi cái nơi quỷ dị này.
Bên ngoài cửa sổ trời đã quá đêm. Bầu trời đầy sao lấp lánh, thỉnh thoảng lại có vài ngôi sao băng xoẹt qua rất đẹp.
Thiên Song ngồi bất động trên chiếc giường. Chợt cô nghe thấy tiếng bước chân tiến về phía của mình. Sau đó, khăn trùm đầu được vén lên rồi rơi xuống đất. Cô trợn tròn mắt. Hai cổ tay bị Thủy Thần nắm lấy đè xuống giường.
Cô có thể ngửi thấy mùi rượu thoang thoảng từ trên người của hắn.
- Thủy thần... Ngài... Say rồi...
- Động phòng!
Dưới trướng của hắn, có tổng cộng bốn vị Long Vương hộ giá.
Tuy là vị thần nổi tiếng nhưng Thủy Thần lại có 2 nhược điểm ai cũng biết:
Thứ 1, bị dị ứng với mùi hương của nữ nhân.
Thứ 2, không thể chạm vào nữ nhân.
Chính vì hai lí do này các trưởng lão dưới Thủy Cung luôn lo sợ rằng hắn sẽ bị tuyệt tôn. Đời sau mãi mãi không có.
Thủy thần không lạnh lùng như Diêm Vương, không đào hoa như Thiên Đế. Hắn chính là một người thâm độc trong thâm độc, một người ít nói trong số người ít nói.
Nghe đến đây, Thiên Song thấy có cái gì đoa sai sai. Thủy thần lần đầu gặp cô hắn nói cũng khá dài, không thấy giống người ít nói.
Nô tỳ chỉ cười nhẹ nói rằng.
- Chắc phu nhân là người đặc biệt. Thủy thần một ngày không nói quá 10 câu. Ngài ấy rất tùy hứng, nên thuộc hạ thân cận chỉ cần nhìn động tác của ngài ấy thì sẽ đi làm nhiệm vụ ngay.
Thiên Song được thay bộ hỷ phục màu đỏ. Nhưng lại khoác thêm một chiếc áo mỏng màu xanh dương ra ngoài. Nô tỳ nói với cô rằng đó là biểu tượng của biển, cũng đồng nghĩa với việc ngoài Thủy thần ra thì cô không được phục tùng với bất cứ ai.
Xong xuôi đâu đấy, cô vẫn ngồi im trong cỗ quan tài pha lê không dám bước xuống. Căn phòng rộng trở lên yên tĩnh, cô có thể nghe thấy của tiếng nước chảy róc rách.
Đột nhiên, Thủy thần mở cửa đi vào bên trong. Thiên Song ngẩng ngơ nhìn. Trên người hắn mặc bộ hỷ phục đỏ xanh, mái tóc dài màu bạc phất phơ trong gió, càng tôn thêm vẻ đẹp mĩ miều từ khuôn mặt. Làn da trắng không tì vết. Hai chiếc sừng lấp lánh ánh bạc sáng chói.
Hắn đi tới chỗ của cô, không nói gì mà chỉ nâng cằm của cô lên. Sau đó, cô cảm thấy hắn bỏ viên gì vào miệng của mình.
- Nuốt nó xuống, sẽ không bị hồn tiêu phách tán khi ra khỏi Kim Ly pha lê.
Thiên Song nuốt ực một cái. Cô cảm thấy cơ thể ngay lập tức có biến đổi. Lồng ngực của cô đau nhói, sau đó tim đập thịch một tiếng. Cơ thể của cô bắt đầu phát sáng. Đôi chân của cô hoá thành một chiếc đuôi cá màu vàng lấp lánh...
Thiên Song hơi hoảng, định lên tiếng. Ai ngờ, Thủy Thần nhanh chóng đưa tay chạm nhẹ vào chiếc đuôi cá của cô. Ngay lập tức nó thu về hình dáng của đôi chân.
- Ở dưới Thủy tinh cung thì không sao. Nếu sau này lên bờ, nhớ đừng chạm vào nước. Chỉ cần có nước, đôi chân của cô sẽ hiện nguyên hình thành đuôi cá.
- Ngài... Ngài làm gì cơ thể của tôi vậy?
- Khôi phục nguyên thần, giúp cô trở thành người của ta!
Thủy thần nắm chặt lấy tay của Thiên Song, nhấc cả người cô ra khỏi quan tài pha lê. Giờ đây, cô có thể đứng mà không sợ bị tan biến nữa. Thủy Thần tiếp tục phất ống tay áo. Căn phòng lập tức biến đổi thành lễ đường. Xung quanh xuất hiện rất nhiều người. Bên trái chính là tứ đại Long Vương trong truyền thuyết. Bên phải là các trưởng có bộ mặt khá kì dị. Còn ở trên cao chính là bài vị của Cố Thủy Thần và Cố Thủy Hậu.
Cô ngơ ngác để Thủy Thần dẫn mình từng bước làm lễ nghi.
Tất cả nhanh chóng được làm xong xuôi mà cô vẫn chưa hết sự kinh ngạc.
Tiếng kèn, nhạc và các vũ công nhảy múa bên dưới trông rất náo nhiệt. Một chiếc khăn xanh trùm đầu lơ lửng giữa không trung đáp xuống ngay trên đầu cô. Sau đó, cô được Thủy Thần đưa tay mình cho một nô tỳ dẫn dắt.
- Đưa phu nhân trở về phòng trước đi.
Thiên Song bất đắc dĩ nhắm mắt mà đi theo nô tỳ đó. Phía sau tai cô còn nghe thấy tiếng chúc mừng văng vẳng của các vị Long Vương.
- Chúc mừng Thủy thần đại nhân!
- Chúc mừng ngài đã có tiểu thiếp!
Trở thành tiểu thiếp có gì mà oai? Thiên Song cô chưa bao giờ chịu khuất phục như vậy đâu. Cô nhất định phải tìm cách rời khỏi cái nơi quỷ dị này.
Bên ngoài cửa sổ trời đã quá đêm. Bầu trời đầy sao lấp lánh, thỉnh thoảng lại có vài ngôi sao băng xoẹt qua rất đẹp.
Thiên Song ngồi bất động trên chiếc giường. Chợt cô nghe thấy tiếng bước chân tiến về phía của mình. Sau đó, khăn trùm đầu được vén lên rồi rơi xuống đất. Cô trợn tròn mắt. Hai cổ tay bị Thủy Thần nắm lấy đè xuống giường.
Cô có thể ngửi thấy mùi rượu thoang thoảng từ trên người của hắn.
- Thủy thần... Ngài... Say rồi...
- Động phòng!
Bình luận facebook