Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 5
Ngày nào Thiên Song cũng phải buộc uống cái bát máu có mùi vị đắng ngắt đó.
Nếu cô không uống, chỉ sợ con Mã Lục màu vàng từ trong lồng nhảy ra sẽ cắn cô lúc nào không chừng.
Cứ đến lúc giữa trưa là một hai bà lão nhìn giống hệt nhau xuất hiện. Họ sẽ giảng cho cô những lễ nghi và những điều nghiêm cấm ở Thủy Tinh cung này.
Thiên Song không ngờ cuộc sống của cô lại nhàm chán như vậy. Suốt ngày chỉ quanh quẩn trong cái toà cung điện này, muốn ngắm ánh mặt trời chỉ có thể nhìn qua cửa sổ. Theo như nô tỳ thuật lại rằng, bên ngoài cung điện có rất nhiều bẫy nguy hiểm. Nếu không được sự cho phép của Thuỷ thần thì không ai được ra vào cung điện cả. Nếu người nào cả gan trái lệnh, đơn giản sẽ trở thành bữa ăn cho Thủy Quái.
Buổi chiều hôm nay vẫn như mọi hôm. Cô có nghe nói rằng ở trong Thủy tinh cung này có một hồ suối nước nóng rất rộng. Mà cô muốn thoả sức ngâm mình trong cái hồ đó nên nhân lúc bọn nô tỳ không chú ý, cô nhanh chóng lẻn ra ngoài.
Rất nhiều hành lang nối tiếp nhau, thỉnh thoảng lại có một đám lính mặt cá qua lại tuần tra. Nhưng có vẻ, việc để ý đến cô không nằm trong phận sự của họ nên họ không quan tâm cô có đi đâu hay không.
Chạy mãi, cuối cùng cô dừng chân lại tại một nơi có màn sương mỏng bay qua. Thiên Song vui mừng bước qua bậc thềm, một làn hơi nóng phả vào gương mặt của cô. Trước mắt cô, là khung cảnh đẹp tựa như trong tranh vậy. Quả nhiên có một cái hồ nước nóng lớn. Lần đầu tiên, cô tận mắt nhìn thấy một quanh cảnh mĩ lệ như vậy.
Không kìm lòng được, Thiên Song cởi bỏ y phục bước xuống hồ. Làn nước ấm ấm vừa phải, lại còn có mùi thơm dịu nhẹ khiến đầu óc cô như lơ lửng trên mây.
Ngâm mình còn chưa được lâu, đột nhiên cô nghe thấy tiếng bước chân. Không kịp để lên bờ mặc quần áo vào, cô đành vội ôm lấy quần áo của mình lội ra sau tảng đá to ẩn nấp.
Nghiêng người nhìn ra, cô thấy có một nô tỳ đang nhanh chóng cởi y phục cũng lội xuống nước. Sau đó, lại nhìn thấy bóng dáng của Thủy thần đi vào.
Thiên Song nắm chặt tay đập mạnh vào tảng đá.
Cái gì mà bị dị ứng với nữ nhân? Tất cả đều là lời đồn không đúng sự thật. Cái tên Tư Hạo Quân đó lại dám lén lút làm chuyện đó với tỳ nữ trong đây...
- Ai cho phép ngươi ở trong này?. Đam Mỹ Hay
Còn đang tức giận, đột nhiên cô bị giọng nói đó làm cho thót tim. Đang định bước ra, ai ngờ phát hiện rằng hắn đang nói với tỳ nữ kia. Cũng may, cô chưa có ra ngoài hẳn, nếu không bị phát hiện mất mặt phải biết.
- Thủy thần đại nhân... Nô tỳ... Nô tỳ muốn hầu hạ ngài tắm rửa...
Nữ nhân kia vẻ mặt cúi xuống e thẹn nói. Phải công nhận làn da của cô ta rất mịm màng lại còn óng sáng. Bộ ngực đẫy đà để lộ ra khỏi mặt nước khiến người ta cảm thấy lòng rạo rực.
Thủy thần đi tới cạnh hồ nước ngồi xuống. Nữ nhân kia tưởng rằng đã quyến rũ hắn thành công nên rất vui mừng. Thủy thần muốn chạm vào gương mặt của cô ta xem xét, ai ngờ... Hắn còn chưa chạm vào được thì mùi hương trên người cô ta khiến hắn rất khó chịu khiến hắn rụt tay lại.
Ánh mắt của Thủy thần dần biến đổi sang màu xanh đậm. Không gian bắt đầu trở lên âm u đến đáng sợ. Lúc này, một đám thuộc hạ vội xông vào. Thấy Thủy thần tức giận thì sợ hãi, vội vàng nhanh chóng kéo tỳ nữ kia lên bờ... Không quan tâm tới cô ta có mặc đồ hay không mà lôi ra ngoài.
Thiên Song còn nghe thấy âm thanh đáng sợ đó.
- Giết!
Vậy mà hắn giết tỳ nữ kia thật?
Cô quay người lại, thở dốc bịt chặt miệng. Có phải quấy rầy hắn tắm hắn sẽ giết người đó không?
Chết rồi...
Cô còn chẳng dám thở mạnh. Hai tay bắt đầu run rẩy định mặc y phục vào rồi nhân lúc hắn không chú ý rời khỏi đây.
Ai ngờ, động tác của cô còn chưa thực hiện thì y phục đã bị ai đó giằng nấy ném ra phía xa. Cô ngẩng đầu lên, bản thân phát hoảng khi thấy Thủy thần đại nhân đang đứng trước mặt mình. Không biết hắn đã cởi y phục từ bao giờ, cô chỉ nhìn thấy phía trên của hắn để trần lộ ra thân hình nam tính khiến cô đỏ mặt.
Thiên Song vội đưa tay che mặt lại, giọng nói có chút ấp úng.
- Thủy... Thần... Đại nhân....
Nhưng mãi không thấy đối phương trả lời, cô mới phát giác bản thân lỡ miệng đành sửa lại.
- Quân.... Xin lỗi, tôi không dám làm phiền ngài ngâm mình. Tôi... Lập tức đi ngay...
Còn định quay người đi, hai bả vai cô bất ngờ bị hắn nắm chặt lại.
- Đến rồi thì tắm uyên ương với ta!
Nếu cô không uống, chỉ sợ con Mã Lục màu vàng từ trong lồng nhảy ra sẽ cắn cô lúc nào không chừng.
Cứ đến lúc giữa trưa là một hai bà lão nhìn giống hệt nhau xuất hiện. Họ sẽ giảng cho cô những lễ nghi và những điều nghiêm cấm ở Thủy Tinh cung này.
Thiên Song không ngờ cuộc sống của cô lại nhàm chán như vậy. Suốt ngày chỉ quanh quẩn trong cái toà cung điện này, muốn ngắm ánh mặt trời chỉ có thể nhìn qua cửa sổ. Theo như nô tỳ thuật lại rằng, bên ngoài cung điện có rất nhiều bẫy nguy hiểm. Nếu không được sự cho phép của Thuỷ thần thì không ai được ra vào cung điện cả. Nếu người nào cả gan trái lệnh, đơn giản sẽ trở thành bữa ăn cho Thủy Quái.
Buổi chiều hôm nay vẫn như mọi hôm. Cô có nghe nói rằng ở trong Thủy tinh cung này có một hồ suối nước nóng rất rộng. Mà cô muốn thoả sức ngâm mình trong cái hồ đó nên nhân lúc bọn nô tỳ không chú ý, cô nhanh chóng lẻn ra ngoài.
Rất nhiều hành lang nối tiếp nhau, thỉnh thoảng lại có một đám lính mặt cá qua lại tuần tra. Nhưng có vẻ, việc để ý đến cô không nằm trong phận sự của họ nên họ không quan tâm cô có đi đâu hay không.
Chạy mãi, cuối cùng cô dừng chân lại tại một nơi có màn sương mỏng bay qua. Thiên Song vui mừng bước qua bậc thềm, một làn hơi nóng phả vào gương mặt của cô. Trước mắt cô, là khung cảnh đẹp tựa như trong tranh vậy. Quả nhiên có một cái hồ nước nóng lớn. Lần đầu tiên, cô tận mắt nhìn thấy một quanh cảnh mĩ lệ như vậy.
Không kìm lòng được, Thiên Song cởi bỏ y phục bước xuống hồ. Làn nước ấm ấm vừa phải, lại còn có mùi thơm dịu nhẹ khiến đầu óc cô như lơ lửng trên mây.
Ngâm mình còn chưa được lâu, đột nhiên cô nghe thấy tiếng bước chân. Không kịp để lên bờ mặc quần áo vào, cô đành vội ôm lấy quần áo của mình lội ra sau tảng đá to ẩn nấp.
Nghiêng người nhìn ra, cô thấy có một nô tỳ đang nhanh chóng cởi y phục cũng lội xuống nước. Sau đó, lại nhìn thấy bóng dáng của Thủy thần đi vào.
Thiên Song nắm chặt tay đập mạnh vào tảng đá.
Cái gì mà bị dị ứng với nữ nhân? Tất cả đều là lời đồn không đúng sự thật. Cái tên Tư Hạo Quân đó lại dám lén lút làm chuyện đó với tỳ nữ trong đây...
- Ai cho phép ngươi ở trong này?. Đam Mỹ Hay
Còn đang tức giận, đột nhiên cô bị giọng nói đó làm cho thót tim. Đang định bước ra, ai ngờ phát hiện rằng hắn đang nói với tỳ nữ kia. Cũng may, cô chưa có ra ngoài hẳn, nếu không bị phát hiện mất mặt phải biết.
- Thủy thần đại nhân... Nô tỳ... Nô tỳ muốn hầu hạ ngài tắm rửa...
Nữ nhân kia vẻ mặt cúi xuống e thẹn nói. Phải công nhận làn da của cô ta rất mịm màng lại còn óng sáng. Bộ ngực đẫy đà để lộ ra khỏi mặt nước khiến người ta cảm thấy lòng rạo rực.
Thủy thần đi tới cạnh hồ nước ngồi xuống. Nữ nhân kia tưởng rằng đã quyến rũ hắn thành công nên rất vui mừng. Thủy thần muốn chạm vào gương mặt của cô ta xem xét, ai ngờ... Hắn còn chưa chạm vào được thì mùi hương trên người cô ta khiến hắn rất khó chịu khiến hắn rụt tay lại.
Ánh mắt của Thủy thần dần biến đổi sang màu xanh đậm. Không gian bắt đầu trở lên âm u đến đáng sợ. Lúc này, một đám thuộc hạ vội xông vào. Thấy Thủy thần tức giận thì sợ hãi, vội vàng nhanh chóng kéo tỳ nữ kia lên bờ... Không quan tâm tới cô ta có mặc đồ hay không mà lôi ra ngoài.
Thiên Song còn nghe thấy âm thanh đáng sợ đó.
- Giết!
Vậy mà hắn giết tỳ nữ kia thật?
Cô quay người lại, thở dốc bịt chặt miệng. Có phải quấy rầy hắn tắm hắn sẽ giết người đó không?
Chết rồi...
Cô còn chẳng dám thở mạnh. Hai tay bắt đầu run rẩy định mặc y phục vào rồi nhân lúc hắn không chú ý rời khỏi đây.
Ai ngờ, động tác của cô còn chưa thực hiện thì y phục đã bị ai đó giằng nấy ném ra phía xa. Cô ngẩng đầu lên, bản thân phát hoảng khi thấy Thủy thần đại nhân đang đứng trước mặt mình. Không biết hắn đã cởi y phục từ bao giờ, cô chỉ nhìn thấy phía trên của hắn để trần lộ ra thân hình nam tính khiến cô đỏ mặt.
Thiên Song vội đưa tay che mặt lại, giọng nói có chút ấp úng.
- Thủy... Thần... Đại nhân....
Nhưng mãi không thấy đối phương trả lời, cô mới phát giác bản thân lỡ miệng đành sửa lại.
- Quân.... Xin lỗi, tôi không dám làm phiền ngài ngâm mình. Tôi... Lập tức đi ngay...
Còn định quay người đi, hai bả vai cô bất ngờ bị hắn nắm chặt lại.
- Đến rồi thì tắm uyên ương với ta!
Bình luận facebook