Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 45
Editor: tieudangnhi
“Mẫu thân thân sinh?”
Trên mặt béo phì của Hạ Hầu Quân Vũ thoáng động, thần sắc lạnh nhạt :”Nếu ngươi là thân mẫu thân sinh của trẫm, vậy người chết ở dưới giếng lại là ai của trẫm? Một chiêu mượn tâm phúc sinh con này quả thật rất hay, giết mẫu giữ con làm được cũng rất quả quyết. Nhưng mà ngươi đã quên, giấy không thể gói được lửa, trên đời này không có tường nào không bị gió lùa!”
Chuyện năm đó, Hoàng Thượng đều biết hết? Trong mắt tần thái hậu lần đầu tiên lộ ra vẻ kinh khủng.
Tần thái hậu đã tiến cung nhiều năm cũng không có mang thai, tiên đế cũng không thích nàng, Tần thái hậu lo sợ địa vị của mình sẽ không an ổn, lệnh cho đại nha hoàn Liễu Uyên Uơng thay thế mình đi hầu hạ tiên hoàng. Sau này Uyên Ương có thai, Tần thái hậu cũng làm bộ mang thai, chờ khi Uyên Ương sinh hạ nhi tử, Tần thái hậu liền sai người đẩy nàng xuống giếng.
Người biết chuyện này sau đó đều bị Tần thái hậu diệt khẩu, Hạ Hầu Quân Vũ làm sao có thể tra ra được chân tướng?
Tần thái hậu càng nghĩ càng sợ hãi, ngực cũng càng thêm đau đớn.
“Mẫu thân của ngươi… Ti Tiện, chỉ có, ai gia, mới có thể cho ngươi lên làm… Hoàng đế!”
“Ha ha…”
Nghe xong những lời này, Hạ Hầu Quân Vũ cười đến tang thương, khoé mắt hơi hơi ướt át.
“Đúng, trẫm có thể có ngày hôm nay, hẳn là nên cảm tạ ngươi!”
“Nếu không phải vì ngươi đem bức hoạ của Yên tỷ tỷ đưa cho thái tử hoàng huynh, chia rẽ trẫm cùng Yên tỷ tỷ, lại dùng kế khiến cho nàng bị phụ hoàng bá chiếm, hại nàng bị người thoá mạ, sống không bằng chết, trẫm cũng sẽ không khát vọng vị trí này như vậy!”
“Chỉ là---“
Lời nói của quân vương Đại Chu Quốc vừa dứt, hắn liền hung hăng nắm chặt cổ của Tần thái hậu, ánh mắt hung tàn.
“Ngươi ngàn không nên vạn không nên, không nên hại chết Yên tỷ tỷ! Trẫm ngày xưa đối với ngươi hiếu thuận cung kính nhiều bao nhiêu, hiện tại liền hận ngươi bấy nhiêu!”
“Không… Khụ khụ… Ai gia là thái hậu!”
Tần thái hậu giãy giụa, trong miệng trào ra máu tươi nhuộm đỏ cả hai tay Hạ Hầu Quân Vũ.
“Hoàng huynh, giết người như thế, cần gì làm ô uế tay người!”
Hạ Hầu Kình Thiên hồi lâu vẫn không nói gì rốt cuộc cũng từ từ nói một câu, Hạ Hầu Quân Vũ vừa nghe lời này, lập tức thu tay.
“Kình Thiên nói rất đúng! Trẫm không thể làm ô uế tay mình!” Tiếp nhận khăn do Hướng Tiến đưa qua, Hạ Hầu Quân Vũ lau chùi máu trên tay, sau đó quăng khăn tay trên mặt Tần thái hậu.
Tần thái hậu vốn đã không thể thở nổi, miệng mũi lại bị khăn tay trùm lên, hô hấp càng thêm khó khăn.
Bà không muốn chết, lại càng không muốn chết bằng phương thức thê thảm này.
“Ngọc Phi Yên… Cứu ta…”
Mí mắt Tần thái hậu càng ngày càng nặng, trong miệng la tên Ngọc Phi Yên, nhưng mà tiếng nói của bà quá nhỏ, trãi qua vài tiếng mơ mơ màng màng tự nói, cuối cùng dần dần mất đi tri giác.
Chờ sau khi xử lý Tần thái hậu xong, Hạ Hầu Quân Vũ mới ưỡn bụng đi đến bên người Hạ Hầu Kình Thiên, trong lòng cực kỳ không yên.
Tiếng nói vừa rồi của hắn tuy rằng không lớn, nhưng Hạ Hầu Kình Thiên hẳn là nghe thấy được.
Chỉ là thái độ của Hạ Hầu Kình Thiên thật khiến Hạ Hầu Quân Vũ đoán mãi không ra.
Hắn một chút cũng không kinh ngạc, giống như đã sớm biết tất cả. Nếu đã biết bọn họ có quan hệ phụ tử, vì sao còn muốn tiếp tục kêu mình là “Hoàng huynh” chứ?
Nội tâm Hạ Hầu Quân Vũ thật rối rắm.
“Khụ khụ, ngươi khi nào thì biết?”
Nhìn nhi tử cao hơn mình một cái đầu, khí tràng cường đại, Hạ Hầu Quân Vũ cảm thấy khí thế có chút không đủ. Hoàng huynh nhiều năm lại biến thành phụ thân, hắn lo Hạ Hầu Kình Thiên sẽ không tiếp nhận được.
“Khi ta còn ở Tần Trì Quốc, người nhiều lần sai người đưa bạc cho ta, lại chuẩn bị mối quan hệ chung quanh cho ta, ta liền mơ hồ có thể đoán ra được một ít. Sau khi ta trở về lại đi thăm dò chuyện năm đó, liền càng thêm xác định.”
Lời nói của Hạ Hầu Kình Thiên càng làm cho Hạ Hầu Quân Vũ càng thêm buồn bực.
Hắn cho rằng bản thân cất giấu một bí mật kinh thiên động địa, không nghĩ tới a, Hạ Hầu Kình Tiên lại có thể không đến mười tuổi liền biết.
“Cái kia…”
Hạ Hầu Quân Vũ sờ sờ mũi, nhìn nhìn chung quanh, ánh mắt cuối cùng lại dừng lại trên mũi chân của mình :”Ngươi không có gì muốn hỏi trẫm sao?”
Đợi nữa này, Hạ Hầu Kình Thiên vẫn không nói gì, dũng khí của Hạ Hầu Quân Vũ nổi lên nhìn hắn, trong mắt đều là kỳ vọng, giống như đang nói “Mau hỏi ta chút việc đi! Hỏi một chút quá khứ của ta cùng mẫu phi ngươi đi… Cho dù là cái gì cũng đều có thể hỏi! Gọi trẫm phụ hoàng cũng có thể!”
“Không có.” Hạ Hầu Kình Thiên đáp lại.
Oanh---
Trái tim Hạ Hầu Kình Vũ tan nát, thiếu chút nữa ngất đi.
Nghĩ cho cùng, Hạ Hầu Kình Thiên nếu muốn biết cái gì, chỉ sợ đã sớm điều tra xong. Nhi tử rất có năng lực, thật sự không phải là một chuyện tốt a! Hạ Hầu Quân Vũ lần đầu tiên có loạn ý nghĩ này.
“Vậy xưng hô giữa chúng ta có phải là nên thai đổi lại?” Hạ Hầu Quân Vũ chưa từ bỏ ý định, tiếp tục hỏi.
“Không cần, hoàng huynh kêu thuận miệng. Người vẫn nên suy nghĩ nhiều về đám ngự sử đại thần, ngẫm lại thần dân của mình---“
Nếu chuyện huynh đệ biến thành phụ tử truyền ra ngoài, Hạ Hầu Quân Vũ sẽ mất đi quân uy, mất đi dân tâm.
Thấy Hạ Hầu Kình Thiên ngay cả những việc này cũng đều lo lắng ình, nội tâm Hạ Hầu Quân Vũ bắt đầu vỡ đê.
Nhìn ra nội tâm Hạ Hầu Quân Vũ siêu cấp sa sút, hai tay Hạ Hầu Kình Thiên lại phủ trên vai hắn :”Hoàng huynh, người đối xử tốt với ta, ta đều nhớ rõ. Để báo đáp lại, giang sơn của người, ta sẽ giúp người trông chừng, người yên tâm đi!”
Trạng thái tâm lý của Hạ Hầu Quân Vũ hoàn toàn tốt, làm cho lòng tràn đầy chờ mong phụ tử lần đầu tiên nói chuyện của Hạ Hầu Quân Vũ không bệnh mà khỏi…
Trên bầu trời, Ngọc Phi Yên cùng Chu Liệt ta tới ngươi qua, đã qua năm mươi chiêu.
Chu Liệt càng đánh càng nóng vội, càng đánh càng kinh ngạc.
Ngọc Phi Yên chẳng qua chỉ la giai Võ Vương, nhưng sức chiến đấu của nàng rõ ràng đã vượt qua phẩm giai của nàng rất nhiều.
Nếu như không tự mình cùng Ngọc Phi Yên giao thủ, Chu Liệt thế nào cũng không tin, phế vật Trung Nghĩa Công phủ lại lợi hại như vậy, thật sự không lên tiếng thì thôi, lên tiếng liền bổng nhiên nổi tiếng, khiến cho người lau mắt mà nhìn!
Ngọc Phi Yên càng xuất chúng như thế này, tâm tư muốn giết nàng của Chu Liệt lại càng thêm nồng liệt.
Chẳng qua chỉ là một Võ Vương, có thể cùng Võ Thần bất phân thắng bại, nếu như ngày khác nàng trở thành Võ Thần, chẳng phải sẽ có thể chém giết cả Thánh Tôn!
Người như vậy, cần phải chết!
Không thể để cho nàng có cơ hội, không thể để cho nàng trưởng thành!
Chu Liệt nhìn mặt Ngọc Phi Yên, càng khẳng định hôm nay thế nào cũng sẽ không buông tha Ngọc Phi Yên, về sau nàng nhất định sẽ trở thành kẻ thù lớn của mình.
Nghĩ vậy, Minh Nguyệt đao trong tay Chu Liệt vung lên, xuất ra chiêu lợi hại nhất của hắn, “Cầu vòng quán ngày”.
Đối với kỹ năng tất giết của mình, Chu Liệt có mười phần nắm chắc. Hắn dựa vào một chiêu tất giết này, đã đánh bại vô số kẻ thù, ngay cả Hồ Sa của Tần Trì Quốc gặp phải “Cầu vòng quán ngày”, cũng phải sử dụng mười hai phần tinh thần cẩn thận ứng phó.
Lúc này đây, Ngọc Phi Yên hẳn là chết không thể nghi ngờ!
“Mau xem, Võ Thần đại nhân xuất ra chiêu tất giết!” Có người kêu lên, trong giọng nói tràn đầy lo lắng :”Ngọc đại nhân sẽ không sao chứ?”
“Đần độn, ngươi không nhìn ra sao? Ngọc đại nhân cũng là Võ Thần! Chu đại nhân tuy rằng lợi hại, nhưng ta hoàn toàn tin tưởng năng lực của Ngọc đại nhân! Ngọc đại nhân tất thắng!” Bách tính quan sát Ngọc Phi Yên chiến đầu lúc này đã lời qua tiếng lại.
“Đúng! Ngọc đại nhân tất thắng!” Một người hô to, phần đông fan cũng đi theo phất cờ hò reo.
Người ủng hộ Ngọc Phi Yên, dần khiến cho fan của Chu Liệt nổi lên phản cảm.
“Ai nói! Võ Thần đại nhân mới là lợi hại nhất! Ngọc Phi Yên tuổi trẻ không kinh nghiệm, đánh không lại Võ thần đại nhân! Võ Thần đại nhân tất thắng!”
“Lão nhân này cũng đã một bó tuổi trên đầu rồi, làm sao có thể so được với Ngọc đại nhâ! Ngọc đại nhân mới là người đứng đầu Đại Chu!”
Hai người trên không trung chiến đấu còn chưa phân thắng bại, fan trong khinh thành đã quyết đoán chia làm hai nhóm, bắt đầu vì người mà bọn họ sùng bái, mà lăn lộn đánh nhau trên mặt đất.
Ngươi một quyền, ta một cước, hắn một bạt tai…
Trong lúc nhất thời toàn bộ kinh thành náo đến gà bay chó sủa, trên mặt đất nổi lên một tầng bụi bậm thật dày, bách tính toàn thành kéo bè kéo lũ đánh nhau, trường hợp đồ sộ như thế này chưa từng xuất hiện bao giờ.
“Nha đầu Ngọc gia, đi chết đi! Đời sau đầu thai cho thật tốt…”
Lời Chu Liệt còn chưa nói xong, Ngọc Phi Yên trước mặt đột nhiên biến mất, một đao dùng toàn lực này của hắn, bổ vào không trung.
“Mẫu thân thân sinh?”
Trên mặt béo phì của Hạ Hầu Quân Vũ thoáng động, thần sắc lạnh nhạt :”Nếu ngươi là thân mẫu thân sinh của trẫm, vậy người chết ở dưới giếng lại là ai của trẫm? Một chiêu mượn tâm phúc sinh con này quả thật rất hay, giết mẫu giữ con làm được cũng rất quả quyết. Nhưng mà ngươi đã quên, giấy không thể gói được lửa, trên đời này không có tường nào không bị gió lùa!”
Chuyện năm đó, Hoàng Thượng đều biết hết? Trong mắt tần thái hậu lần đầu tiên lộ ra vẻ kinh khủng.
Tần thái hậu đã tiến cung nhiều năm cũng không có mang thai, tiên đế cũng không thích nàng, Tần thái hậu lo sợ địa vị của mình sẽ không an ổn, lệnh cho đại nha hoàn Liễu Uyên Uơng thay thế mình đi hầu hạ tiên hoàng. Sau này Uyên Ương có thai, Tần thái hậu cũng làm bộ mang thai, chờ khi Uyên Ương sinh hạ nhi tử, Tần thái hậu liền sai người đẩy nàng xuống giếng.
Người biết chuyện này sau đó đều bị Tần thái hậu diệt khẩu, Hạ Hầu Quân Vũ làm sao có thể tra ra được chân tướng?
Tần thái hậu càng nghĩ càng sợ hãi, ngực cũng càng thêm đau đớn.
“Mẫu thân của ngươi… Ti Tiện, chỉ có, ai gia, mới có thể cho ngươi lên làm… Hoàng đế!”
“Ha ha…”
Nghe xong những lời này, Hạ Hầu Quân Vũ cười đến tang thương, khoé mắt hơi hơi ướt át.
“Đúng, trẫm có thể có ngày hôm nay, hẳn là nên cảm tạ ngươi!”
“Nếu không phải vì ngươi đem bức hoạ của Yên tỷ tỷ đưa cho thái tử hoàng huynh, chia rẽ trẫm cùng Yên tỷ tỷ, lại dùng kế khiến cho nàng bị phụ hoàng bá chiếm, hại nàng bị người thoá mạ, sống không bằng chết, trẫm cũng sẽ không khát vọng vị trí này như vậy!”
“Chỉ là---“
Lời nói của quân vương Đại Chu Quốc vừa dứt, hắn liền hung hăng nắm chặt cổ của Tần thái hậu, ánh mắt hung tàn.
“Ngươi ngàn không nên vạn không nên, không nên hại chết Yên tỷ tỷ! Trẫm ngày xưa đối với ngươi hiếu thuận cung kính nhiều bao nhiêu, hiện tại liền hận ngươi bấy nhiêu!”
“Không… Khụ khụ… Ai gia là thái hậu!”
Tần thái hậu giãy giụa, trong miệng trào ra máu tươi nhuộm đỏ cả hai tay Hạ Hầu Quân Vũ.
“Hoàng huynh, giết người như thế, cần gì làm ô uế tay người!”
Hạ Hầu Kình Thiên hồi lâu vẫn không nói gì rốt cuộc cũng từ từ nói một câu, Hạ Hầu Quân Vũ vừa nghe lời này, lập tức thu tay.
“Kình Thiên nói rất đúng! Trẫm không thể làm ô uế tay mình!” Tiếp nhận khăn do Hướng Tiến đưa qua, Hạ Hầu Quân Vũ lau chùi máu trên tay, sau đó quăng khăn tay trên mặt Tần thái hậu.
Tần thái hậu vốn đã không thể thở nổi, miệng mũi lại bị khăn tay trùm lên, hô hấp càng thêm khó khăn.
Bà không muốn chết, lại càng không muốn chết bằng phương thức thê thảm này.
“Ngọc Phi Yên… Cứu ta…”
Mí mắt Tần thái hậu càng ngày càng nặng, trong miệng la tên Ngọc Phi Yên, nhưng mà tiếng nói của bà quá nhỏ, trãi qua vài tiếng mơ mơ màng màng tự nói, cuối cùng dần dần mất đi tri giác.
Chờ sau khi xử lý Tần thái hậu xong, Hạ Hầu Quân Vũ mới ưỡn bụng đi đến bên người Hạ Hầu Kình Thiên, trong lòng cực kỳ không yên.
Tiếng nói vừa rồi của hắn tuy rằng không lớn, nhưng Hạ Hầu Kình Thiên hẳn là nghe thấy được.
Chỉ là thái độ của Hạ Hầu Kình Thiên thật khiến Hạ Hầu Quân Vũ đoán mãi không ra.
Hắn một chút cũng không kinh ngạc, giống như đã sớm biết tất cả. Nếu đã biết bọn họ có quan hệ phụ tử, vì sao còn muốn tiếp tục kêu mình là “Hoàng huynh” chứ?
Nội tâm Hạ Hầu Quân Vũ thật rối rắm.
“Khụ khụ, ngươi khi nào thì biết?”
Nhìn nhi tử cao hơn mình một cái đầu, khí tràng cường đại, Hạ Hầu Quân Vũ cảm thấy khí thế có chút không đủ. Hoàng huynh nhiều năm lại biến thành phụ thân, hắn lo Hạ Hầu Kình Thiên sẽ không tiếp nhận được.
“Khi ta còn ở Tần Trì Quốc, người nhiều lần sai người đưa bạc cho ta, lại chuẩn bị mối quan hệ chung quanh cho ta, ta liền mơ hồ có thể đoán ra được một ít. Sau khi ta trở về lại đi thăm dò chuyện năm đó, liền càng thêm xác định.”
Lời nói của Hạ Hầu Kình Thiên càng làm cho Hạ Hầu Quân Vũ càng thêm buồn bực.
Hắn cho rằng bản thân cất giấu một bí mật kinh thiên động địa, không nghĩ tới a, Hạ Hầu Kình Tiên lại có thể không đến mười tuổi liền biết.
“Cái kia…”
Hạ Hầu Quân Vũ sờ sờ mũi, nhìn nhìn chung quanh, ánh mắt cuối cùng lại dừng lại trên mũi chân của mình :”Ngươi không có gì muốn hỏi trẫm sao?”
Đợi nữa này, Hạ Hầu Kình Thiên vẫn không nói gì, dũng khí của Hạ Hầu Quân Vũ nổi lên nhìn hắn, trong mắt đều là kỳ vọng, giống như đang nói “Mau hỏi ta chút việc đi! Hỏi một chút quá khứ của ta cùng mẫu phi ngươi đi… Cho dù là cái gì cũng đều có thể hỏi! Gọi trẫm phụ hoàng cũng có thể!”
“Không có.” Hạ Hầu Kình Thiên đáp lại.
Oanh---
Trái tim Hạ Hầu Kình Vũ tan nát, thiếu chút nữa ngất đi.
Nghĩ cho cùng, Hạ Hầu Kình Thiên nếu muốn biết cái gì, chỉ sợ đã sớm điều tra xong. Nhi tử rất có năng lực, thật sự không phải là một chuyện tốt a! Hạ Hầu Quân Vũ lần đầu tiên có loạn ý nghĩ này.
“Vậy xưng hô giữa chúng ta có phải là nên thai đổi lại?” Hạ Hầu Quân Vũ chưa từ bỏ ý định, tiếp tục hỏi.
“Không cần, hoàng huynh kêu thuận miệng. Người vẫn nên suy nghĩ nhiều về đám ngự sử đại thần, ngẫm lại thần dân của mình---“
Nếu chuyện huynh đệ biến thành phụ tử truyền ra ngoài, Hạ Hầu Quân Vũ sẽ mất đi quân uy, mất đi dân tâm.
Thấy Hạ Hầu Kình Thiên ngay cả những việc này cũng đều lo lắng ình, nội tâm Hạ Hầu Quân Vũ bắt đầu vỡ đê.
Nhìn ra nội tâm Hạ Hầu Quân Vũ siêu cấp sa sút, hai tay Hạ Hầu Kình Thiên lại phủ trên vai hắn :”Hoàng huynh, người đối xử tốt với ta, ta đều nhớ rõ. Để báo đáp lại, giang sơn của người, ta sẽ giúp người trông chừng, người yên tâm đi!”
Trạng thái tâm lý của Hạ Hầu Quân Vũ hoàn toàn tốt, làm cho lòng tràn đầy chờ mong phụ tử lần đầu tiên nói chuyện của Hạ Hầu Quân Vũ không bệnh mà khỏi…
Trên bầu trời, Ngọc Phi Yên cùng Chu Liệt ta tới ngươi qua, đã qua năm mươi chiêu.
Chu Liệt càng đánh càng nóng vội, càng đánh càng kinh ngạc.
Ngọc Phi Yên chẳng qua chỉ la giai Võ Vương, nhưng sức chiến đấu của nàng rõ ràng đã vượt qua phẩm giai của nàng rất nhiều.
Nếu như không tự mình cùng Ngọc Phi Yên giao thủ, Chu Liệt thế nào cũng không tin, phế vật Trung Nghĩa Công phủ lại lợi hại như vậy, thật sự không lên tiếng thì thôi, lên tiếng liền bổng nhiên nổi tiếng, khiến cho người lau mắt mà nhìn!
Ngọc Phi Yên càng xuất chúng như thế này, tâm tư muốn giết nàng của Chu Liệt lại càng thêm nồng liệt.
Chẳng qua chỉ là một Võ Vương, có thể cùng Võ Thần bất phân thắng bại, nếu như ngày khác nàng trở thành Võ Thần, chẳng phải sẽ có thể chém giết cả Thánh Tôn!
Người như vậy, cần phải chết!
Không thể để cho nàng có cơ hội, không thể để cho nàng trưởng thành!
Chu Liệt nhìn mặt Ngọc Phi Yên, càng khẳng định hôm nay thế nào cũng sẽ không buông tha Ngọc Phi Yên, về sau nàng nhất định sẽ trở thành kẻ thù lớn của mình.
Nghĩ vậy, Minh Nguyệt đao trong tay Chu Liệt vung lên, xuất ra chiêu lợi hại nhất của hắn, “Cầu vòng quán ngày”.
Đối với kỹ năng tất giết của mình, Chu Liệt có mười phần nắm chắc. Hắn dựa vào một chiêu tất giết này, đã đánh bại vô số kẻ thù, ngay cả Hồ Sa của Tần Trì Quốc gặp phải “Cầu vòng quán ngày”, cũng phải sử dụng mười hai phần tinh thần cẩn thận ứng phó.
Lúc này đây, Ngọc Phi Yên hẳn là chết không thể nghi ngờ!
“Mau xem, Võ Thần đại nhân xuất ra chiêu tất giết!” Có người kêu lên, trong giọng nói tràn đầy lo lắng :”Ngọc đại nhân sẽ không sao chứ?”
“Đần độn, ngươi không nhìn ra sao? Ngọc đại nhân cũng là Võ Thần! Chu đại nhân tuy rằng lợi hại, nhưng ta hoàn toàn tin tưởng năng lực của Ngọc đại nhân! Ngọc đại nhân tất thắng!” Bách tính quan sát Ngọc Phi Yên chiến đầu lúc này đã lời qua tiếng lại.
“Đúng! Ngọc đại nhân tất thắng!” Một người hô to, phần đông fan cũng đi theo phất cờ hò reo.
Người ủng hộ Ngọc Phi Yên, dần khiến cho fan của Chu Liệt nổi lên phản cảm.
“Ai nói! Võ Thần đại nhân mới là lợi hại nhất! Ngọc Phi Yên tuổi trẻ không kinh nghiệm, đánh không lại Võ thần đại nhân! Võ Thần đại nhân tất thắng!”
“Lão nhân này cũng đã một bó tuổi trên đầu rồi, làm sao có thể so được với Ngọc đại nhâ! Ngọc đại nhân mới là người đứng đầu Đại Chu!”
Hai người trên không trung chiến đấu còn chưa phân thắng bại, fan trong khinh thành đã quyết đoán chia làm hai nhóm, bắt đầu vì người mà bọn họ sùng bái, mà lăn lộn đánh nhau trên mặt đất.
Ngươi một quyền, ta một cước, hắn một bạt tai…
Trong lúc nhất thời toàn bộ kinh thành náo đến gà bay chó sủa, trên mặt đất nổi lên một tầng bụi bậm thật dày, bách tính toàn thành kéo bè kéo lũ đánh nhau, trường hợp đồ sộ như thế này chưa từng xuất hiện bao giờ.
“Nha đầu Ngọc gia, đi chết đi! Đời sau đầu thai cho thật tốt…”
Lời Chu Liệt còn chưa nói xong, Ngọc Phi Yên trước mặt đột nhiên biến mất, một đao dùng toàn lực này của hắn, bổ vào không trung.
Bình luận facebook