Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Phượng Hoàng Lửa-32
Phượng Hoàng Lửa - Chương 32: Người đàn ông nguy hiểm
Hoàng thương: ""
Các vị hoàng tử: ""
Tất cả mọi người trong điện: ""
Nàng ta đang nói gì vậy?
Có chắc đây không phải là người bất chấp vào đây và hùng hùng hổ hổ nói muốn thay đổi hôn lễ chứ??
""
Cùng 1 người cả đấy!
Really?
Tôi cũng muốn không tin lắm TT
Không kịp để ai định hình, Mạc Tĩnh tiếp tục lên tiếng:
- Nhưng tôi có 2 điều kiện!
- Là gì? - Lục Mân Canh hỏi:
Mạc Tĩnh nhìn ông, đôi con ngươi không còn vẻ cười cợt như lúc nãy nữa, nói:
- Thứ nhất, tôi muốn dời hôn lễ trong thánh chỉ thành 15 ngày sau! Thứ 2 tôi muốn 1 kim bài từ chính tay người!
Lục Mân Canh hơi suy ngẫm 1 chút, ông đáp:
- Tại sao trẫm phải hứa với ngươi khi ngươi đã chấp nhận thành thân?
Rất rõ ràng, ai cũng thấy Hàn Mạc Tĩnh không dám đối chọi với Lục Mã Tự, hắn có thể kiềm nàng ta! Nhưng Mạc Tĩnh biết rõ cô đang làm gì, cô sẽ không để ai có cơ hội khống chế mình!
- Hoàng thượng, người có thể không đồng ý, và cũng sẽ không có 1 hôn lễ nào được diễn ra cả!
Dừng 1 chút, cô bước đến gần Lục Mân Canh, nhướng môi, chậm rãi nói:
- Hoàng thượng, tôi biết người đang nghĩ gì nhưng chắc chắn 1 điều là không như người nghĩ đâu, tôi nhượng bộ không có nghĩa là tôi không dám làm những gì mình đã dám nói!
Mạc Tĩnh e ngại Lục Mã Tự là sự thật, nhưng cô sẽ không để điều đó trở thành điểm yếu mà người khác có thể sử dụng với cô! Cô không thể dọa cô thì không ai có thể có quyền ấy!
Lục Mân Canh nhìn thật sâu nàng, như đang muốn tìm ra 1 điều gì đó khác thường, 1 hồi lâu, ông ta nói:
- Được, trẫm đồng ý với ngươi!
Mạc Tĩnh nhận được câu trả lời, cô liền xoay người hướng phía cửa bước tới, 2 người tỳ nữ thấy vậy liền cất bước theo sau, từ đầu đến cuối, Mạc Tĩnh đi thẳng 1 đường, cô biết ánh mắt ấy đang nhìn mình, nhưng cô không hề nhìn lại, đối với cô, sự thua thiệt đôi khi cần thiết, đó là lúc bạn cần khôn ngoan để đối diện với 1 người không thể xem thường, nhưng dù cô ở trong trường hợp như vậy, thì cô cũng phải làm cho bóng lưng của mình lúc quay đi kiêu ngạo không ai sánh bằng!
- An Thị, chuẩn bị kim bài và thánh chỉ! - An thái giám nghe xong, nhận chỉ, liền cùng Lục Mân Canh bãi giá, buổi thiết triều này, quá nhiều thứ cần phải sắp xếp lại!
Chẳng mấy chốc, trên sảnh chính chỉ còn bóng dáng những hoàng tử đang đứng nghị luận về vụ việc vừa rồi, duy chỉ có 2 ánh mắt đang nhìn về nữ tử áo trắng bước ra khỏi cung, mỗi 1 ánh mắt hiện lên điều suy nghĩ khác nhau!
Hàn Mạc Tĩnh đi ra cổng thành, cô bảo 2 tỳ nữ lấy xe ngựa, cô biết cô vừa làm gì, cô vừa đồng ý hôn sự này mặc dù cô không hề thích nó, nhưng cô bắt buộc phải làm như vậy Người nam nhân tên Lục Mã Tự đó, rất nguy hiểm! Đó chính là ý nghĩ đầu tiên khi cô nhìn thấy hắn, à không, có lẽ là khi cô cảm nhận được hắn nhìn cô đêm hôm ấy trong phủ Hàn gia!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Hoàng thương: ""
Các vị hoàng tử: ""
Tất cả mọi người trong điện: ""
Nàng ta đang nói gì vậy?
Có chắc đây không phải là người bất chấp vào đây và hùng hùng hổ hổ nói muốn thay đổi hôn lễ chứ??
""
Cùng 1 người cả đấy!
Really?
Tôi cũng muốn không tin lắm TT
Không kịp để ai định hình, Mạc Tĩnh tiếp tục lên tiếng:
- Nhưng tôi có 2 điều kiện!
- Là gì? - Lục Mân Canh hỏi:
Mạc Tĩnh nhìn ông, đôi con ngươi không còn vẻ cười cợt như lúc nãy nữa, nói:
- Thứ nhất, tôi muốn dời hôn lễ trong thánh chỉ thành 15 ngày sau! Thứ 2 tôi muốn 1 kim bài từ chính tay người!
Lục Mân Canh hơi suy ngẫm 1 chút, ông đáp:
- Tại sao trẫm phải hứa với ngươi khi ngươi đã chấp nhận thành thân?
Rất rõ ràng, ai cũng thấy Hàn Mạc Tĩnh không dám đối chọi với Lục Mã Tự, hắn có thể kiềm nàng ta! Nhưng Mạc Tĩnh biết rõ cô đang làm gì, cô sẽ không để ai có cơ hội khống chế mình!
- Hoàng thượng, người có thể không đồng ý, và cũng sẽ không có 1 hôn lễ nào được diễn ra cả!
Dừng 1 chút, cô bước đến gần Lục Mân Canh, nhướng môi, chậm rãi nói:
- Hoàng thượng, tôi biết người đang nghĩ gì nhưng chắc chắn 1 điều là không như người nghĩ đâu, tôi nhượng bộ không có nghĩa là tôi không dám làm những gì mình đã dám nói!
Mạc Tĩnh e ngại Lục Mã Tự là sự thật, nhưng cô sẽ không để điều đó trở thành điểm yếu mà người khác có thể sử dụng với cô! Cô không thể dọa cô thì không ai có thể có quyền ấy!
Lục Mân Canh nhìn thật sâu nàng, như đang muốn tìm ra 1 điều gì đó khác thường, 1 hồi lâu, ông ta nói:
- Được, trẫm đồng ý với ngươi!
Mạc Tĩnh nhận được câu trả lời, cô liền xoay người hướng phía cửa bước tới, 2 người tỳ nữ thấy vậy liền cất bước theo sau, từ đầu đến cuối, Mạc Tĩnh đi thẳng 1 đường, cô biết ánh mắt ấy đang nhìn mình, nhưng cô không hề nhìn lại, đối với cô, sự thua thiệt đôi khi cần thiết, đó là lúc bạn cần khôn ngoan để đối diện với 1 người không thể xem thường, nhưng dù cô ở trong trường hợp như vậy, thì cô cũng phải làm cho bóng lưng của mình lúc quay đi kiêu ngạo không ai sánh bằng!
- An Thị, chuẩn bị kim bài và thánh chỉ! - An thái giám nghe xong, nhận chỉ, liền cùng Lục Mân Canh bãi giá, buổi thiết triều này, quá nhiều thứ cần phải sắp xếp lại!
Chẳng mấy chốc, trên sảnh chính chỉ còn bóng dáng những hoàng tử đang đứng nghị luận về vụ việc vừa rồi, duy chỉ có 2 ánh mắt đang nhìn về nữ tử áo trắng bước ra khỏi cung, mỗi 1 ánh mắt hiện lên điều suy nghĩ khác nhau!
Hàn Mạc Tĩnh đi ra cổng thành, cô bảo 2 tỳ nữ lấy xe ngựa, cô biết cô vừa làm gì, cô vừa đồng ý hôn sự này mặc dù cô không hề thích nó, nhưng cô bắt buộc phải làm như vậy Người nam nhân tên Lục Mã Tự đó, rất nguy hiểm! Đó chính là ý nghĩ đầu tiên khi cô nhìn thấy hắn, à không, có lẽ là khi cô cảm nhận được hắn nhìn cô đêm hôm ấy trong phủ Hàn gia!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook