Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Phượng Hoàng Lửa-373
Phượng Hoàng Lửa - Chương 373: Độc?
Nghê Thiên bị đập vào vô lăng, trên trán rướm một ít máu, Chu Cẩm và Diệp Mặc ngồi đằng sau thì không bị thương, cả hai cùng hướng mắt về phía trước, để xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!
Nghê Thiên lắc lắc đầu, nhanh chóng quay lại, nói:
- Diệp tổng, Chu tiểu thư, hình như có cái gì đó vừa rơi vào đầu xe chúng ta!
Chu Cẩm nhìn Diệp Mặc, rồi nhướng người nhìn ra phía cửa xe, sau đó lên tiếng:
- Ra xem thử đi!
Nói rồi, cả ba cùng đồng loạt mở cửa, xông ra phía ngoài
Chu Cẩm đi vội đến mức vứt luôn cả điện thoại trên ghế xe, trong khi máy vẫn chưa tắt
Còn cuộc điện thoại với Hướng Hàm cũng chưa kết thúc, đầu dây bên kia Hướng Hàm nghe có tiếng va chạm, lại thêm hàng loạt những tiếng nói lớn, bất giác lo lắng
Cô cố gắng gọi:
- Chu Cẩm? Chu Cẩm? Chị làm sao vậy??
Hướng Hàm đưa điện thoại ra khỏi tai, cô nhìn lại màn hình, vẫn còn trong cuộc gọi, chưa tắt, nhưng bên kia lại không lên tiếng??
- Chu Cẩm? Chị nghe em nói không? Xảy ra chuyện gì vậy? Chu Cẩm!!!!
Hướng Hàm cố gắng gọi thêm lần nữa, nhưng vẫn là không có hồi âm, cô không suy nghĩ nữa, liền tắt máy đi ra khỏi bàn
Vừa bước được ra khỏi chỗ ngồi của Diệp Mặc, đột nhiên thân thể cứng nhắc, cả người truyền đến cảm xúc khác lạ, đầu choáng váng, làm cô bất giác ngã qua một bên
Tay nắm vào được cạnh bàn, Hướng Hàm ổn định thân thể, cô lắc lắc đầu, cảm nhận nhịp thở của mình
Chuyện gì thế này? Cơ thể sao mà lạ quá?
Đầu óc quay cuồng, sức lực lại không có, cô bị làm sao vậy???
Hướng Hàm nhắm mắt lại, kiểm tra toàn thân, nhưng lại không phát hiện chỗ nào bất thường, cô mở mắt thở dốc
"Hộc" "Hộc" "Hộc", Hướng Hàm thở không thông, trán bắt đầu chảy mồ hôi, tay cũng mất sức!
Có chút khó chịu, Hướng Hàm mắng thầm:
- Chết tiệt, rốt cuộc là bị gì vậy!!!
Mắt bắt đầu hoa đi, Hướng Hàm khó chịu đưa tay lên định thần lại, chợt thấy tay mình ươn ướt, cô mở lòng bàn tay ra xem
Máu? Sao lại có máu ở đây?Tay cô bị thương ư?? Từ lúc nào??
Hướng Hàm nhíu mày, lấy khăn tay trong túi ra lau đi vết máu đang loang lỗ chảy, liền lộ ra một đường cắt nông khá dài
Hướng Hàm đảo mắt, nhớ lại, lúc nãy khi cô dùng tay chặn đường dao của Lục Thất Sinh, tuy là không để nó trúng vào ngực, nhưng tại vì bất ngờ không kịp đề phòng mà phản kháng nên khi chặn tay vẫn bị sượt qua một đường
Cô nhíu mày, vết thương vốn dĩ không sâu, nhưng xung quanh lại có kết tủa, máu đỏ còn dính chút ít màu đen không nhiều lắm
Máu đen???Con dao đó có tẩm độc sao?
Nghĩ nghĩ, Hướng Hàm liền nhấc chân quay trở lại bàn, mở máy tính lại, bật đoạn quay cảnh cô và Lục Thất Sinh đánh nhau
Nhìn kĩ, trong khoảnh khắc cô chặn lại con dao, quả thật tay bị cứa vào đó, vết thương này hoàn toàn là do nó tạo thành
Hướng Hàm thở hắt ra một hơi, con dao đó, tại sao khi không lại có độc chứ??
Cứ cho là Lục Thất Sinh dùng thuật nhập hồn đi, thân xác đó cũng là của tên bảo vệ, con dao này là từ trên người hắn, nếu nói có độc thì chính là tên bảo vệ đó bỏ độc mới phải!!!!
Nhưng mà đột nhiên khi không một con người lại đi tẩm độc lên dao mình làm gì??
Hắn là trộm hả? Hay là cướp?Mà có là trộm cướp thì bình thường cũng đâu có ai đem dao đi bỏ độc vào bao giờ?
Quái dị thật chứ!
Càng nghĩ, đầu óc càng quay cuồng, cô đấm một tay lên bàn, mắng lớn:
- Chết tiệt!!!!
Nghĩ đến chuyện của Chu Cẩm, Hướng Hàm liền rút điện thoại ra, gọi cho Triết Như
Khi Triết Như bắt máy, cô liền lên tiếng:
- A Như, bên Diệp tổng xảy ra chuyện gì đó rồi, cậu dùng sức mạnh đi đến một chuyến đi, mình đang ở công ty, có chút việc sẽ đến sau!
Triết Như đang ở nhà, đương nhiên đồng ý, nói rồi, Hướng Hàm tắt máy, bỏ điện thoại vào lại túi
Cô tắt máy tính, nghiêng ngả bước ra ngoài
Hướng Hàm đi vài bước, đầu lại choáng váng, cảm giác không khỏe bắt đầu ùa đến, cô mím môi thả tay ra khỏi cạnh bàn, cố gắng bước tiếp
Ngay lúc cô vừa bước đi, thân thể đột nhiên ngã xuống đất, vô lực buông lỏng, Hướng Hàm nhướng người, thổ huyết ra một búng máu đỏ tươi
"Khụ" "Khụ" Hướng Hàm ho rất khổ sở, nơi đáy họng trào lên rất nhiều máu
Chết tiệt! Đây rốt cuộc là độc gì, mà lại càng chuyển động thì càng bị phản phệ?
Cô càng hoạt động, độc càng đi nhanh hơn, không những thế, nếu dùng sức mạnh, cũng có khả năng bị phản đam!
Hướng Hàm nhíu mày, ho dữ dội, có chút không phục, cô đưa tay lau đi vết máu bên miệng, cắn môi dùng sức đứng dậy!
Được, liều một lần đi, bây giờ chuyện của tiểu thư quan trọng hơn, đến đó nhanh nhất là chuyện cấp bách, độc này để sau hẳn giải!
Nghĩ rồi, Hướng Hàm cố dùng sức, ấn kí trên trán hiện ra, cô nhắm mắt, một phát nhảy vào không trung, thành công dịch chuyển!
*Bỏ phiếu cho Tiêu với nha!!*
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Nghê Thiên bị đập vào vô lăng, trên trán rướm một ít máu, Chu Cẩm và Diệp Mặc ngồi đằng sau thì không bị thương, cả hai cùng hướng mắt về phía trước, để xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!
Nghê Thiên lắc lắc đầu, nhanh chóng quay lại, nói:
- Diệp tổng, Chu tiểu thư, hình như có cái gì đó vừa rơi vào đầu xe chúng ta!
Chu Cẩm nhìn Diệp Mặc, rồi nhướng người nhìn ra phía cửa xe, sau đó lên tiếng:
- Ra xem thử đi!
Nói rồi, cả ba cùng đồng loạt mở cửa, xông ra phía ngoài
Chu Cẩm đi vội đến mức vứt luôn cả điện thoại trên ghế xe, trong khi máy vẫn chưa tắt
Còn cuộc điện thoại với Hướng Hàm cũng chưa kết thúc, đầu dây bên kia Hướng Hàm nghe có tiếng va chạm, lại thêm hàng loạt những tiếng nói lớn, bất giác lo lắng
Cô cố gắng gọi:
- Chu Cẩm? Chu Cẩm? Chị làm sao vậy??
Hướng Hàm đưa điện thoại ra khỏi tai, cô nhìn lại màn hình, vẫn còn trong cuộc gọi, chưa tắt, nhưng bên kia lại không lên tiếng??
- Chu Cẩm? Chị nghe em nói không? Xảy ra chuyện gì vậy? Chu Cẩm!!!!
Hướng Hàm cố gắng gọi thêm lần nữa, nhưng vẫn là không có hồi âm, cô không suy nghĩ nữa, liền tắt máy đi ra khỏi bàn
Vừa bước được ra khỏi chỗ ngồi của Diệp Mặc, đột nhiên thân thể cứng nhắc, cả người truyền đến cảm xúc khác lạ, đầu choáng váng, làm cô bất giác ngã qua một bên
Tay nắm vào được cạnh bàn, Hướng Hàm ổn định thân thể, cô lắc lắc đầu, cảm nhận nhịp thở của mình
Chuyện gì thế này? Cơ thể sao mà lạ quá?
Đầu óc quay cuồng, sức lực lại không có, cô bị làm sao vậy???
Hướng Hàm nhắm mắt lại, kiểm tra toàn thân, nhưng lại không phát hiện chỗ nào bất thường, cô mở mắt thở dốc
"Hộc" "Hộc" "Hộc", Hướng Hàm thở không thông, trán bắt đầu chảy mồ hôi, tay cũng mất sức!
Có chút khó chịu, Hướng Hàm mắng thầm:
- Chết tiệt, rốt cuộc là bị gì vậy!!!
Mắt bắt đầu hoa đi, Hướng Hàm khó chịu đưa tay lên định thần lại, chợt thấy tay mình ươn ướt, cô mở lòng bàn tay ra xem
Máu? Sao lại có máu ở đây?Tay cô bị thương ư?? Từ lúc nào??
Hướng Hàm nhíu mày, lấy khăn tay trong túi ra lau đi vết máu đang loang lỗ chảy, liền lộ ra một đường cắt nông khá dài
Hướng Hàm đảo mắt, nhớ lại, lúc nãy khi cô dùng tay chặn đường dao của Lục Thất Sinh, tuy là không để nó trúng vào ngực, nhưng tại vì bất ngờ không kịp đề phòng mà phản kháng nên khi chặn tay vẫn bị sượt qua một đường
Cô nhíu mày, vết thương vốn dĩ không sâu, nhưng xung quanh lại có kết tủa, máu đỏ còn dính chút ít màu đen không nhiều lắm
Máu đen???Con dao đó có tẩm độc sao?
Nghĩ nghĩ, Hướng Hàm liền nhấc chân quay trở lại bàn, mở máy tính lại, bật đoạn quay cảnh cô và Lục Thất Sinh đánh nhau
Nhìn kĩ, trong khoảnh khắc cô chặn lại con dao, quả thật tay bị cứa vào đó, vết thương này hoàn toàn là do nó tạo thành
Hướng Hàm thở hắt ra một hơi, con dao đó, tại sao khi không lại có độc chứ??
Cứ cho là Lục Thất Sinh dùng thuật nhập hồn đi, thân xác đó cũng là của tên bảo vệ, con dao này là từ trên người hắn, nếu nói có độc thì chính là tên bảo vệ đó bỏ độc mới phải!!!!
Nhưng mà đột nhiên khi không một con người lại đi tẩm độc lên dao mình làm gì??
Hắn là trộm hả? Hay là cướp?Mà có là trộm cướp thì bình thường cũng đâu có ai đem dao đi bỏ độc vào bao giờ?
Quái dị thật chứ!
Càng nghĩ, đầu óc càng quay cuồng, cô đấm một tay lên bàn, mắng lớn:
- Chết tiệt!!!!
Nghĩ đến chuyện của Chu Cẩm, Hướng Hàm liền rút điện thoại ra, gọi cho Triết Như
Khi Triết Như bắt máy, cô liền lên tiếng:
- A Như, bên Diệp tổng xảy ra chuyện gì đó rồi, cậu dùng sức mạnh đi đến một chuyến đi, mình đang ở công ty, có chút việc sẽ đến sau!
Triết Như đang ở nhà, đương nhiên đồng ý, nói rồi, Hướng Hàm tắt máy, bỏ điện thoại vào lại túi
Cô tắt máy tính, nghiêng ngả bước ra ngoài
Hướng Hàm đi vài bước, đầu lại choáng váng, cảm giác không khỏe bắt đầu ùa đến, cô mím môi thả tay ra khỏi cạnh bàn, cố gắng bước tiếp
Ngay lúc cô vừa bước đi, thân thể đột nhiên ngã xuống đất, vô lực buông lỏng, Hướng Hàm nhướng người, thổ huyết ra một búng máu đỏ tươi
"Khụ" "Khụ" Hướng Hàm ho rất khổ sở, nơi đáy họng trào lên rất nhiều máu
Chết tiệt! Đây rốt cuộc là độc gì, mà lại càng chuyển động thì càng bị phản phệ?
Cô càng hoạt động, độc càng đi nhanh hơn, không những thế, nếu dùng sức mạnh, cũng có khả năng bị phản đam!
Hướng Hàm nhíu mày, ho dữ dội, có chút không phục, cô đưa tay lau đi vết máu bên miệng, cắn môi dùng sức đứng dậy!
Được, liều một lần đi, bây giờ chuyện của tiểu thư quan trọng hơn, đến đó nhanh nhất là chuyện cấp bách, độc này để sau hẳn giải!
Nghĩ rồi, Hướng Hàm cố dùng sức, ấn kí trên trán hiện ra, cô nhắm mắt, một phát nhảy vào không trung, thành công dịch chuyển!
*Bỏ phiếu cho Tiêu với nha!!*
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook