Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Phượng Hoàng Lửa-378
Phượng Hoàng Lửa - Chương 378: Đối Mặt!
Chu Cẩm ngồi một lúc, phát hiện Diệp Mặc vẫn chưa quay lại, cô không biết làm gì, liền cầm lấy chiếc khăn vắt trên bàn, đem vào nhà vệ sinh rửa sạch
Khi Chu Cẩm từ nhà vệ sinh bước ra, cơ thể Hướng Hàm đột nhiên có chuyển biến, tứ chi khắp người co giật kịch liệt
Chu Cẩm hốt hoảng, liền chạy lại gần, cô nắm chặt lấy tay Hướng Hàm, gọi:
- A Hàm, em làm sao vậy? A Hàm?
Thế nhưng đáp lại cô, là hàng loạt cơn co giật dữ dội hơn Chu Cẩm nhíu chặt mày, tại sao lại như vậy?
Từ nãy đến giờ đâu có biểu hiện gì? Tại sao đột nhiên lại co giật ? Không lẽ, độc tái phát bất ngờ sao?
Nghĩ nghĩ, Chu Cẩm liền quay đầu, hướng phía cửa gọi lớn:
- Diệp Mặc, Diệp Măc! Anh mau vào đây!
Nói rồi, cô quay đầu lại nhìn Hướng Hàm, thân thể cô ấy ngày càng không khống chế nổi nữa, thậm chí các gân xanh còn đang có hiện tượng nổi rõ lên bề mặt da, trông vô cùng kinh dị!!!
Đột nhiên, mắt Hướng Hàm đột ngột mở ra, trong con ngươi hiện lên một lớp sương mỏng, bao phủ toàn bộ đôi mắt, chuyển sang thành màu trắng!!
Cơ thể cô không còn co giật nữa, nhưng ánh mắt thì cứ nhìn thẳng một đường, tựa như vô tri vô giác, càng giống như bị thôi miên
Chu Cẩm bất giác rụt tay lại, cô nhỏ giọng gọi thử:
- A Hàm?
Ngay lúc đó, đôi mắt kia đột ngột nhìn sang cô, khiến Chu Cẩm hoảng sợ lùi về phía sau vài bước
Từ sâu thẳm trong lòng cô, cái tên gây ám ảnh ấy một lần nữa hiện ra
Đôi mắt trắng sáng này đôi mắt gần như có một không hai này cô đã từng nhìn thấy rồi thậm chí nó còn là một vết cắt sâu sắc trong tâm hồn cô
Chu Cẩm nhớ rất rõ, gần như khi cô chính thức bước sang thế giới hiện đại, nơi cổ đại cô ngã xuống nhắm mắt ấy, ngoài nhìn Lục Mã Tự ra còn là nhìn khuôn mặt của một nam nhân với đôi mắt trắng như thế này đôi mắt độc quyền của Nhân tộc!!!
Chu Cẩm vô thức nhìn Hướng Hàm bật dậy từ trên giường, hướng thẳng về phía mình đi tới, khuôn mặt vô cảm, tay chân thì cứng đơ, hệt như một cái xác không hồn di chuyển chậm chạp máy móc
Theo bản năng, Chu Cẩm càng lui về phía sau, ánh mắt đầy hoảng sợ nhìn người đang đi về nơi mình, ngay sau đó, cô xoay người chạy nhanh tới chỗ nắm cửa, muốn mở nó xông ra ngoài
Thế nhưng, giây phút cô vặn chốt cửa, cô mới biết từ khi nào nó đã bị khóa lại rồi
Chu Cẩm hốt hoảng, cô đập cửa, hét lớn:
- Diệp Mặc! Diệp Măc!!! Anh cứu em, mau cứu em!!!! Diệp Mặc!!!
Chu Cẩm vô cùng hoảng sợ, cô không muốn cô không muốn đối mặt với cái tên đó, không muốn đối mặt với kẻ đã từng giết chết cô!!!
Phải, cô sợ cô sợ cô rất sợ Cô chính là sợ hắn ta
Không ai muốn thấy kẻ đã từng giết chết mình đứng trước mặt mình cả, huống hồ hắn còn là người đã từng giết chết con của cô, là kẻ biến thái điên loạn nhất mà cô từng biết
Bây giờ, chỉ cần nhắc đến cái tên đó thôi, cơ thể cô cũng tự động run lên bần bật, cô có thể thấy rõ bản thân mình sợ hãi đến thế nào!!!!
Cánh cửa bị khóa chặt, cách ly hoàn toàn với bên ngoài, tiếng la hét của Chu Cẩm gần như là tuyệt vọng
Cô chầm chậm quay đầu, đối diện với thân xác người con gái tên Hướng Hàm, nhưng linh hồn vốn lại là của một người khác này
Người con gái với đôi mắt trắng đó, mở miệng lên tiếng:
- Cuối cùng cũng có thể gặp được muội rồi!!!!
Trong giây phút lời nói phát ra từ miệng của hắn, có trời mới biết trong đầu Chu Cẩm gần như nổ ầm ra, mọi giác quan đều như nói cho cô biết, là hắn chính là hắn hắn đã tới đây rồi!!!
Chu Cẩm mím môi, tay cô đang chảy một tầng nước mỏng, cô bất giác nắm chặt, tự nhủ với chính mình phải cứng rắn, nói:
- Ngươi ngươi
Hướng Hàm đột nhiên cười mỉm, nụ cười làm CHu Cẩm rợn tóc gáy:
- Tĩnh nhi, đừng sợ! Là ta, ta là Sinh ca ca, ta đến đây với muội!!!
Tĩnh nhi cái tên này chính là chấp niệm của hắn!!! Nhưng cô không phải Hàn Mạc Tĩnh!!! Hàn Mạc Tĩnh đang ở cổ đại, cô là Chu Cẩm, là Chu Cẩm của hiện đại!!!!!!
Môi Chu Cẩm hơi run, lên tiếng khẳng định lại:
- Ngươi ngươi là Lục Thất Sinh???
Hướng Hàm cười, gật đầu nói:
- Phải! Là ta! Lục Thất Sinh!! Tĩnh nhi, ta tới rồi!
*Mọi người bỏ phiếu cho Tiêu với nha*
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Chu Cẩm ngồi một lúc, phát hiện Diệp Mặc vẫn chưa quay lại, cô không biết làm gì, liền cầm lấy chiếc khăn vắt trên bàn, đem vào nhà vệ sinh rửa sạch
Khi Chu Cẩm từ nhà vệ sinh bước ra, cơ thể Hướng Hàm đột nhiên có chuyển biến, tứ chi khắp người co giật kịch liệt
Chu Cẩm hốt hoảng, liền chạy lại gần, cô nắm chặt lấy tay Hướng Hàm, gọi:
- A Hàm, em làm sao vậy? A Hàm?
Thế nhưng đáp lại cô, là hàng loạt cơn co giật dữ dội hơn Chu Cẩm nhíu chặt mày, tại sao lại như vậy?
Từ nãy đến giờ đâu có biểu hiện gì? Tại sao đột nhiên lại co giật ? Không lẽ, độc tái phát bất ngờ sao?
Nghĩ nghĩ, Chu Cẩm liền quay đầu, hướng phía cửa gọi lớn:
- Diệp Mặc, Diệp Măc! Anh mau vào đây!
Nói rồi, cô quay đầu lại nhìn Hướng Hàm, thân thể cô ấy ngày càng không khống chế nổi nữa, thậm chí các gân xanh còn đang có hiện tượng nổi rõ lên bề mặt da, trông vô cùng kinh dị!!!
Đột nhiên, mắt Hướng Hàm đột ngột mở ra, trong con ngươi hiện lên một lớp sương mỏng, bao phủ toàn bộ đôi mắt, chuyển sang thành màu trắng!!
Cơ thể cô không còn co giật nữa, nhưng ánh mắt thì cứ nhìn thẳng một đường, tựa như vô tri vô giác, càng giống như bị thôi miên
Chu Cẩm bất giác rụt tay lại, cô nhỏ giọng gọi thử:
- A Hàm?
Ngay lúc đó, đôi mắt kia đột ngột nhìn sang cô, khiến Chu Cẩm hoảng sợ lùi về phía sau vài bước
Từ sâu thẳm trong lòng cô, cái tên gây ám ảnh ấy một lần nữa hiện ra
Đôi mắt trắng sáng này đôi mắt gần như có một không hai này cô đã từng nhìn thấy rồi thậm chí nó còn là một vết cắt sâu sắc trong tâm hồn cô
Chu Cẩm nhớ rất rõ, gần như khi cô chính thức bước sang thế giới hiện đại, nơi cổ đại cô ngã xuống nhắm mắt ấy, ngoài nhìn Lục Mã Tự ra còn là nhìn khuôn mặt của một nam nhân với đôi mắt trắng như thế này đôi mắt độc quyền của Nhân tộc!!!
Chu Cẩm vô thức nhìn Hướng Hàm bật dậy từ trên giường, hướng thẳng về phía mình đi tới, khuôn mặt vô cảm, tay chân thì cứng đơ, hệt như một cái xác không hồn di chuyển chậm chạp máy móc
Theo bản năng, Chu Cẩm càng lui về phía sau, ánh mắt đầy hoảng sợ nhìn người đang đi về nơi mình, ngay sau đó, cô xoay người chạy nhanh tới chỗ nắm cửa, muốn mở nó xông ra ngoài
Thế nhưng, giây phút cô vặn chốt cửa, cô mới biết từ khi nào nó đã bị khóa lại rồi
Chu Cẩm hốt hoảng, cô đập cửa, hét lớn:
- Diệp Mặc! Diệp Măc!!! Anh cứu em, mau cứu em!!!! Diệp Mặc!!!
Chu Cẩm vô cùng hoảng sợ, cô không muốn cô không muốn đối mặt với cái tên đó, không muốn đối mặt với kẻ đã từng giết chết cô!!!
Phải, cô sợ cô sợ cô rất sợ Cô chính là sợ hắn ta
Không ai muốn thấy kẻ đã từng giết chết mình đứng trước mặt mình cả, huống hồ hắn còn là người đã từng giết chết con của cô, là kẻ biến thái điên loạn nhất mà cô từng biết
Bây giờ, chỉ cần nhắc đến cái tên đó thôi, cơ thể cô cũng tự động run lên bần bật, cô có thể thấy rõ bản thân mình sợ hãi đến thế nào!!!!
Cánh cửa bị khóa chặt, cách ly hoàn toàn với bên ngoài, tiếng la hét của Chu Cẩm gần như là tuyệt vọng
Cô chầm chậm quay đầu, đối diện với thân xác người con gái tên Hướng Hàm, nhưng linh hồn vốn lại là của một người khác này
Người con gái với đôi mắt trắng đó, mở miệng lên tiếng:
- Cuối cùng cũng có thể gặp được muội rồi!!!!
Trong giây phút lời nói phát ra từ miệng của hắn, có trời mới biết trong đầu Chu Cẩm gần như nổ ầm ra, mọi giác quan đều như nói cho cô biết, là hắn chính là hắn hắn đã tới đây rồi!!!
Chu Cẩm mím môi, tay cô đang chảy một tầng nước mỏng, cô bất giác nắm chặt, tự nhủ với chính mình phải cứng rắn, nói:
- Ngươi ngươi
Hướng Hàm đột nhiên cười mỉm, nụ cười làm CHu Cẩm rợn tóc gáy:
- Tĩnh nhi, đừng sợ! Là ta, ta là Sinh ca ca, ta đến đây với muội!!!
Tĩnh nhi cái tên này chính là chấp niệm của hắn!!! Nhưng cô không phải Hàn Mạc Tĩnh!!! Hàn Mạc Tĩnh đang ở cổ đại, cô là Chu Cẩm, là Chu Cẩm của hiện đại!!!!!!
Môi Chu Cẩm hơi run, lên tiếng khẳng định lại:
- Ngươi ngươi là Lục Thất Sinh???
Hướng Hàm cười, gật đầu nói:
- Phải! Là ta! Lục Thất Sinh!! Tĩnh nhi, ta tới rồi!
*Mọi người bỏ phiếu cho Tiêu với nha*
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook