Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Phượng Hoàng Lửa-464
Phượng Hoàng Lửa - Chương 463: Đưa Người Đi!
Người đứng đối diện Hạch Hiền như bất ngờ, hắn híp mắt, không nghĩ đến người này lại có pháp thuật, liền quay người nhìn tên mặc áo choàng đằng sau, lên tiếng:
- Đưa cô ấy đi!
Giọng trầm thấp vang lên trong căn phòng kín, ngay lập tức thu hút Hạch Hiền, nhận ra được người đó là đàn ông, thêm câu hắn nói, cô liền vung tay, một đóa hoa tuyết tung bay ra phía ngoài cửa sổ, tạo thành tín hiệu cầu cứu
Người ôm lấy Chu Cẩm liếc mắt, gật đầu với người đàn ông, rồi nói:
- Cẩn thận đấy, cô ta là người của Băng tộc!
Dứt lời, liền tung người biến mất
Hạch Hiền nhướn mày, duỗi thẳng tay ra, ngay lập tức, xuất hiện 1 cây kiếm băng, cô đưa lên chỉ thẳng vào người tên đàn ông:
- Song Ngư, ngươi muốn làm cái gì? Trả Chu Cẩm lại đây!
Dưới lớp áo choàng trắng, người đàn ông xoay đầu nhìn Hạch Hiền, chậm rãi đáp:
- Ta chỉ muốn đưa người đi, ngươi tốt nhất không nên ngăn cản
Vừa nói xong, cửa phòng đột nhiên mở ra, đám người Hướng Hàm và Diệp Mặc đã chạy lên, bọn họ nhìn thấy tín hiệu của Hạch Hiền, còn là tín hiệu khẩn cấp, nên tức tốc chạy lên
Như cảm nhận được có sự hiện diện của kẻ lạ mặt, đám người liền nhìn về phía kẻ đang mặc áo choàng kín mít đứng cạnh góc tường, ánh mắt hiện lên vài phần phòng thủ
Hạch Hiền liếc mắt nhìn sang, ngay lập tức nói lớn:
- Chu Cẩm bị bắt đi rồi, mau đuổi theo!!
Diệp Mặc nghe thấy, ấn đường nhíu chặt lại, không nói hai lời trực tiếp biến đi Hướng Hàm xoay người nhìn các chòm sao khác, lên tiếng:
- Triết Như, cô ở lại xóa kí ức đám người kia đi, rồi giúp Hạch Hiền 1 tay, cô ấy hiện tại vẫn chưa hoàn toàn lấy lại năng lực Những người khác thì đi theo tôi!
Dứt lời, đám người Hướng Hàm liền vọt đi mất Triết Như quay đầu nhìn những người hầu đang tò mò đi tới, cô bay lên cao, dùng thuật của mình nhanh chóng xóa những gì họ vừa mới thấy được, sau đó đưa hương thôi miên đi khắp lâu đài, dẫn dụ con người đi ra nơi khác
Hạch Hiền vẫn duỗi kiếm về phía người đàn ông trùm áo choàng, cô nghiêng mũi kiếm lạnh giá, lên tiếng:
- Song Ngư, ngươi tuyệt đối đừng làm bậy, Chu Cẩm là chủ nhân của ngươi!
Người đàn ông hơi nhướn mắt, không nhanh không chậm đáp:
- Ta làm gì là việc của ta, ngươi là ai mà có tư cách can dự vào?
Triết Như nghe thấy tên 1 chòm sao quen thuộc, cô hạ người xuống, đứng trước mặt kẻ đó, nghi ngờ hỏi:
- Ngươi là chòm sao Song Ngư?
Nói rồi, cô nhíu mày nhìn lên trán hắn, phát hiện kí hiệu của chòm sao đó thật, liền nghiêng đầu, hỏi tiếp:
- Ngươi tại sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây? Nếu như đến để quy tụ cùng chúng ta thì ngươi không nên làm ra hành động như vậy!
Người đàn ông liếc mắt, giọng nói vẫn bình thường đáp:
- Ta có chuyện cần phải giải quyết với chủ nhân, không phiền đến ngươi quan tâm Đợi ta giải quyết xong, tự nhiên sẽ thả cô ấy về
Nói rồi, người đàn ông thừa dịp, nhanh chóng vụt đi mất
Triết Như bất ngờ không kịp trở tay, nhưng cô ngay lập tức biến hình đuổi theo, không để hắn chạy thoát!
*Hãy bỏ phiếu cho Tiêu, cảm ơn*
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Người đứng đối diện Hạch Hiền như bất ngờ, hắn híp mắt, không nghĩ đến người này lại có pháp thuật, liền quay người nhìn tên mặc áo choàng đằng sau, lên tiếng:
- Đưa cô ấy đi!
Giọng trầm thấp vang lên trong căn phòng kín, ngay lập tức thu hút Hạch Hiền, nhận ra được người đó là đàn ông, thêm câu hắn nói, cô liền vung tay, một đóa hoa tuyết tung bay ra phía ngoài cửa sổ, tạo thành tín hiệu cầu cứu
Người ôm lấy Chu Cẩm liếc mắt, gật đầu với người đàn ông, rồi nói:
- Cẩn thận đấy, cô ta là người của Băng tộc!
Dứt lời, liền tung người biến mất
Hạch Hiền nhướn mày, duỗi thẳng tay ra, ngay lập tức, xuất hiện 1 cây kiếm băng, cô đưa lên chỉ thẳng vào người tên đàn ông:
- Song Ngư, ngươi muốn làm cái gì? Trả Chu Cẩm lại đây!
Dưới lớp áo choàng trắng, người đàn ông xoay đầu nhìn Hạch Hiền, chậm rãi đáp:
- Ta chỉ muốn đưa người đi, ngươi tốt nhất không nên ngăn cản
Vừa nói xong, cửa phòng đột nhiên mở ra, đám người Hướng Hàm và Diệp Mặc đã chạy lên, bọn họ nhìn thấy tín hiệu của Hạch Hiền, còn là tín hiệu khẩn cấp, nên tức tốc chạy lên
Như cảm nhận được có sự hiện diện của kẻ lạ mặt, đám người liền nhìn về phía kẻ đang mặc áo choàng kín mít đứng cạnh góc tường, ánh mắt hiện lên vài phần phòng thủ
Hạch Hiền liếc mắt nhìn sang, ngay lập tức nói lớn:
- Chu Cẩm bị bắt đi rồi, mau đuổi theo!!
Diệp Mặc nghe thấy, ấn đường nhíu chặt lại, không nói hai lời trực tiếp biến đi Hướng Hàm xoay người nhìn các chòm sao khác, lên tiếng:
- Triết Như, cô ở lại xóa kí ức đám người kia đi, rồi giúp Hạch Hiền 1 tay, cô ấy hiện tại vẫn chưa hoàn toàn lấy lại năng lực Những người khác thì đi theo tôi!
Dứt lời, đám người Hướng Hàm liền vọt đi mất Triết Như quay đầu nhìn những người hầu đang tò mò đi tới, cô bay lên cao, dùng thuật của mình nhanh chóng xóa những gì họ vừa mới thấy được, sau đó đưa hương thôi miên đi khắp lâu đài, dẫn dụ con người đi ra nơi khác
Hạch Hiền vẫn duỗi kiếm về phía người đàn ông trùm áo choàng, cô nghiêng mũi kiếm lạnh giá, lên tiếng:
- Song Ngư, ngươi tuyệt đối đừng làm bậy, Chu Cẩm là chủ nhân của ngươi!
Người đàn ông hơi nhướn mắt, không nhanh không chậm đáp:
- Ta làm gì là việc của ta, ngươi là ai mà có tư cách can dự vào?
Triết Như nghe thấy tên 1 chòm sao quen thuộc, cô hạ người xuống, đứng trước mặt kẻ đó, nghi ngờ hỏi:
- Ngươi là chòm sao Song Ngư?
Nói rồi, cô nhíu mày nhìn lên trán hắn, phát hiện kí hiệu của chòm sao đó thật, liền nghiêng đầu, hỏi tiếp:
- Ngươi tại sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây? Nếu như đến để quy tụ cùng chúng ta thì ngươi không nên làm ra hành động như vậy!
Người đàn ông liếc mắt, giọng nói vẫn bình thường đáp:
- Ta có chuyện cần phải giải quyết với chủ nhân, không phiền đến ngươi quan tâm Đợi ta giải quyết xong, tự nhiên sẽ thả cô ấy về
Nói rồi, người đàn ông thừa dịp, nhanh chóng vụt đi mất
Triết Như bất ngờ không kịp trở tay, nhưng cô ngay lập tức biến hình đuổi theo, không để hắn chạy thoát!
*Hãy bỏ phiếu cho Tiêu, cảm ơn*
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook