Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 489
Lúc này, Triết Như từ trong phòng bếp đi ra, trên tay cô cầm một mân bánh nhỏ, nhìn Chu Cẩm lên tiếng:
- Tiểu thư, chị lại đây ăn sáng đi, nếm thử xem tay nghề làm bánh của em như thế nào.
Chu Cẩm ngẩn mặt ra, có chút ngạc nhiên nghĩ. Hôm nay sao Triết Như lại vui như vậy? Có chuyện gì sao?
Đang mông lung với suy nghĩ của mình, Hướng Hàm liền nắm lấy tay cô, vừa kéo đi vừa nói:
- Lại đây đi tiểu thư, Triết Như làm bánh ngon lắm đấy. Thực sự rất khá!
Nói rồi, hai người con gái cùng vây quanh Chu Cẩm, kéo cô vào trong bếp, ấn ngồi xuống ghế.
Vào tới nơi, Chu Cẩm mới phát hiện còn có thêm 1 người khác nữa đang ngồi bàn ăn, ở phía đối diện cô - chính là Tử Hân!
Chu Cẩm càng lúc càng mơ hồ, nội tâm dâng cao sự bất an, chiếm lấy lí trí cô 1 thứ suy nghĩ duy nhất.
Kì lạ! Chính là kì lạ!
Mọi thứ, từ không gian đến cảnh vật, từ con người đến hành động, đều kì lạ một cách khó hiểu, cô không thể nào giải đáp được.
Triết Như đặt trước mặt Chu Cẩm một chiếc bánh trứng, mùi bánh thơm thoang thoảng bay ngang qua mũi cô, khiến mọi thứ càng thêm mơ màng.
Trong không khí như chỉ còn mùi hương ngọt ngào của thức ăn, kích thích khứu giác và cả vị giác của Chu Cẩm. Trong lời mời gọi của ba người con gái xung quanh, cô không tự chủ mà cầm nĩa lên, sấn lấy 1 miếng bánh cho vào miệng.
Cấu trúc mềm mại vào miệng là tan ngay như bánh bông lan, vị ngọt của bánh trứng vừa nhẹ nhàng thanh tao vừa không ngấy, một hương vị có thể mê hoặc bất cứ dạ dày nào của con người.
Nuốt xuống thanh quản, Chu Cẩm múc tiếp một miếng bánh nhỏ lên ăn. Cô thưởng thức nó thật chậm rãi, cứ như đang trân quý thứ hương vị ngon nhất trần đời.
Hướng Hàm, Triết Như và Tử Hân bên cạnh đều nhìn cô ăn ngon mà cười tươi, cứ nghĩ cô sẽ thích mà ăn hết món bánh đó. Thế nhưng, khi Chu Cẩm cầm miếng bánh thứ 3 lên ăn, chiếc nĩa kề sát trước miệng nhưng cô đột nhiên thả xuống,
Chu Cẩm thở 1 hơi nặng nề, ánh mắt có chút mơ màng, bật thốt lên:
- Các em.... đang giấu chị chuyện gì?
*Cầu phiếu a*
- Tiểu thư, chị lại đây ăn sáng đi, nếm thử xem tay nghề làm bánh của em như thế nào.
Chu Cẩm ngẩn mặt ra, có chút ngạc nhiên nghĩ. Hôm nay sao Triết Như lại vui như vậy? Có chuyện gì sao?
Đang mông lung với suy nghĩ của mình, Hướng Hàm liền nắm lấy tay cô, vừa kéo đi vừa nói:
- Lại đây đi tiểu thư, Triết Như làm bánh ngon lắm đấy. Thực sự rất khá!
Nói rồi, hai người con gái cùng vây quanh Chu Cẩm, kéo cô vào trong bếp, ấn ngồi xuống ghế.
Vào tới nơi, Chu Cẩm mới phát hiện còn có thêm 1 người khác nữa đang ngồi bàn ăn, ở phía đối diện cô - chính là Tử Hân!
Chu Cẩm càng lúc càng mơ hồ, nội tâm dâng cao sự bất an, chiếm lấy lí trí cô 1 thứ suy nghĩ duy nhất.
Kì lạ! Chính là kì lạ!
Mọi thứ, từ không gian đến cảnh vật, từ con người đến hành động, đều kì lạ một cách khó hiểu, cô không thể nào giải đáp được.
Triết Như đặt trước mặt Chu Cẩm một chiếc bánh trứng, mùi bánh thơm thoang thoảng bay ngang qua mũi cô, khiến mọi thứ càng thêm mơ màng.
Trong không khí như chỉ còn mùi hương ngọt ngào của thức ăn, kích thích khứu giác và cả vị giác của Chu Cẩm. Trong lời mời gọi của ba người con gái xung quanh, cô không tự chủ mà cầm nĩa lên, sấn lấy 1 miếng bánh cho vào miệng.
Cấu trúc mềm mại vào miệng là tan ngay như bánh bông lan, vị ngọt của bánh trứng vừa nhẹ nhàng thanh tao vừa không ngấy, một hương vị có thể mê hoặc bất cứ dạ dày nào của con người.
Nuốt xuống thanh quản, Chu Cẩm múc tiếp một miếng bánh nhỏ lên ăn. Cô thưởng thức nó thật chậm rãi, cứ như đang trân quý thứ hương vị ngon nhất trần đời.
Hướng Hàm, Triết Như và Tử Hân bên cạnh đều nhìn cô ăn ngon mà cười tươi, cứ nghĩ cô sẽ thích mà ăn hết món bánh đó. Thế nhưng, khi Chu Cẩm cầm miếng bánh thứ 3 lên ăn, chiếc nĩa kề sát trước miệng nhưng cô đột nhiên thả xuống,
Chu Cẩm thở 1 hơi nặng nề, ánh mắt có chút mơ màng, bật thốt lên:
- Các em.... đang giấu chị chuyện gì?
*Cầu phiếu a*
Bình luận facebook