Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 249
“Ta đương nhiên hiểu.”
“Vậy cô cũng nên biết hắn vốn sẽ không bao giờ là loại dựa vào kiểu quan hệ bám váy đó để vượt qua khó khăn, hơn nữa cô không tin vào năng lực của hắn đến vậy sao? Hay cô cho là người thật sự do hắn chém, cũng không đi điều tra ra chân tướng gì để chứng minh trong sạch cho hắn sao?”
“. . . . . .” Thần sắc Trình Tuyết Y thật cổ quái, không nói gì.
Mồ hôi lạnh trượt vèo vèo trên mặt Đóa Đóa, nàng thật không biết nói gì, “Cô thật sự nghĩ là hắn làm. . . . . .”.
Aiz, đại khái là nàng ta nghĩ hung án này thật sự do Hoàng Phủ Dật gây ra, hơn nữa bí mật hắn biết võ công lại đúng dịp này mà bị tiết lộ.
Cho nên nàng ta nghĩ Hoàng Phủ Dật đã sớm đi hại người, trong tình huống bất ngờ không đề phòng nên thuộc dạng tình nghi, vì vậy hiện giờ đang rơi vào thế rối loạn.
Chẳng trách nàng ta tự tin như thế, ngay cả tiếng “tỷ tỷ” cũng gọi được.
Đóa Đóa không nói gì đỡ trán, “Nhất định là câu thông không có hiệu quả rồi. . . . . .”.
Trình Tuyết Y quả thực là hoàn toàn không biết chút gì về tính tình của Hoàng Phủ Dật, làm nàng ngay cả muốn giảng đạo lý cũng không biết nói thế nào.
“Khụ, Trình tiểu thư, cô vẫn nên về nhà đi, cũng tạm thời đừng đi tìm Hoàng Phủ Dật, bằng không hắn có thể sẽ nổi bão.”
Đóa Đóa tốt bụng nhắc nhở nàng ta.
Aiz, Hoàng Phủ Dật đã đủ bận rồi, nàng ta cũng đừng có đi trêu chọc hắn nữa.
Lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử chính là thế này đây. . . . . . Trình Tuyết Y hoàn toàn không tin lời Đóa Đóa nói.
Không đạt được mục đích, nàng ta hừ một tiếng, lập tức ra khỏi cửa, chuẩn bị nghĩ tiếp đối sách rồi lại đến.
Nh́n bóng dáng nàng ta như vậy, Đóa Đóa không nói gì lắc đầu, “Sao lại chạy đến tận cửa như thế chứ, còn gọi tỷ tỷ nữa cơ đấy . . . . . .” Aizz.
Cửu Vương gia cũng không lấy làm ngạc nhiên, “Loại nữ nhân như thế nửa đời sau sẽ trông cậy vào nam nhân của mình, nếu gặp được người tốt, sự cuồng nhiệt đó không cách nào hình dung nổi, nàng ta vậy coi như là rụt rè rồi đấy, ngươi không biết mấy phụ nhân năm đó muốn theo đuổi Mộ Dung đâu, bát tự* còn chưa xem mà họ đã bắt đầu lo liệu việc bài trí vương phủ, tự coi mình là nữ chủ nhân”.
*bát tự: ngày tháng năm sinh, ở đây là xem ngày sinh tháng đẻ xem có hợp nhau không, tựa như xem tuổi của mình.
“. . . . . . Kết quả thì sao?”
Cửu Vương gia thực bình tĩnh, “Bị Mộ Dung gọi người bán vào thanh lâu”.
“. . . . . .”
“Gia đình họ đương nhiên lập tức chuộc về, có điều tiền chuộc thân đều bị Mộ Dung lấy hết.”
“. . . . . .” Đóa Đóa rơi lệ, cướp ở cổ đại thật sự là nhiều lắm.
“Vậy cô cũng nên biết hắn vốn sẽ không bao giờ là loại dựa vào kiểu quan hệ bám váy đó để vượt qua khó khăn, hơn nữa cô không tin vào năng lực của hắn đến vậy sao? Hay cô cho là người thật sự do hắn chém, cũng không đi điều tra ra chân tướng gì để chứng minh trong sạch cho hắn sao?”
“. . . . . .” Thần sắc Trình Tuyết Y thật cổ quái, không nói gì.
Mồ hôi lạnh trượt vèo vèo trên mặt Đóa Đóa, nàng thật không biết nói gì, “Cô thật sự nghĩ là hắn làm. . . . . .”.
Aiz, đại khái là nàng ta nghĩ hung án này thật sự do Hoàng Phủ Dật gây ra, hơn nữa bí mật hắn biết võ công lại đúng dịp này mà bị tiết lộ.
Cho nên nàng ta nghĩ Hoàng Phủ Dật đã sớm đi hại người, trong tình huống bất ngờ không đề phòng nên thuộc dạng tình nghi, vì vậy hiện giờ đang rơi vào thế rối loạn.
Chẳng trách nàng ta tự tin như thế, ngay cả tiếng “tỷ tỷ” cũng gọi được.
Đóa Đóa không nói gì đỡ trán, “Nhất định là câu thông không có hiệu quả rồi. . . . . .”.
Trình Tuyết Y quả thực là hoàn toàn không biết chút gì về tính tình của Hoàng Phủ Dật, làm nàng ngay cả muốn giảng đạo lý cũng không biết nói thế nào.
“Khụ, Trình tiểu thư, cô vẫn nên về nhà đi, cũng tạm thời đừng đi tìm Hoàng Phủ Dật, bằng không hắn có thể sẽ nổi bão.”
Đóa Đóa tốt bụng nhắc nhở nàng ta.
Aiz, Hoàng Phủ Dật đã đủ bận rồi, nàng ta cũng đừng có đi trêu chọc hắn nữa.
Lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử chính là thế này đây. . . . . . Trình Tuyết Y hoàn toàn không tin lời Đóa Đóa nói.
Không đạt được mục đích, nàng ta hừ một tiếng, lập tức ra khỏi cửa, chuẩn bị nghĩ tiếp đối sách rồi lại đến.
Nh́n bóng dáng nàng ta như vậy, Đóa Đóa không nói gì lắc đầu, “Sao lại chạy đến tận cửa như thế chứ, còn gọi tỷ tỷ nữa cơ đấy . . . . . .” Aizz.
Cửu Vương gia cũng không lấy làm ngạc nhiên, “Loại nữ nhân như thế nửa đời sau sẽ trông cậy vào nam nhân của mình, nếu gặp được người tốt, sự cuồng nhiệt đó không cách nào hình dung nổi, nàng ta vậy coi như là rụt rè rồi đấy, ngươi không biết mấy phụ nhân năm đó muốn theo đuổi Mộ Dung đâu, bát tự* còn chưa xem mà họ đã bắt đầu lo liệu việc bài trí vương phủ, tự coi mình là nữ chủ nhân”.
*bát tự: ngày tháng năm sinh, ở đây là xem ngày sinh tháng đẻ xem có hợp nhau không, tựa như xem tuổi của mình.
“. . . . . . Kết quả thì sao?”
Cửu Vương gia thực bình tĩnh, “Bị Mộ Dung gọi người bán vào thanh lâu”.
“. . . . . .”
“Gia đình họ đương nhiên lập tức chuộc về, có điều tiền chuộc thân đều bị Mộ Dung lấy hết.”
“. . . . . .” Đóa Đóa rơi lệ, cướp ở cổ đại thật sự là nhiều lắm.
Bình luận facebook