Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-169
Chương 169: Nghệ thuật thực sự
Editor: Nguyetmai
"Khụ khụ khụ…"
"Khụ khụ khụ…"
Khói dần tan đi.
Trên người hai phù thủy lớn nhỏ này đều dính một lớp bột đá bụi bặm, Grindelwald đứng gần tường thì xám trắng hết cả người, tang thương và chật vật khó tả.
"À, ừm… Ông nhìn thấy rồi đấy, thực sự cháu chỉ tiện tay chỉ một cái mà thôi."
Chúa tể Hắc ám đời thứ nhất đang ngây người ra như phỗng, Alina vừa phủi tro bụi trên người vừa nhỏ giọng giải thích với lão một cách lúng túng.
Chủ yếu là vì trải qua hai tiếng dạy thần chú tra tấn, nghệ thuật pháp thuật đột nhiên xuất hiện lần này quả thực là làm người ta phải chấn động, dù sao thì vầng sáng pháp thuật có ảo diệu đến đâu thì cũng không thể đoàng một cái là ra được ngay.
Advertisement / Quảng cáo
"Ừm, được rồi. Khá là may mắn đấy, hiệu quả thần chú này quả là không phụ thiên phú của cháu. Xem ra cháu cũng không phải là hết thuốc chữa, không đến mức cả đời chỉ biết Phát quang."
Gellert Grindelwald chậm rãi lau lớp bụi trên mặt đi, liếc nhìn hiệu quả thần chú mà cô bé tạo thành, khóe miệng lão hơi giật giật.
Khác với vết cháy đen ở bên ngoài mà những phù thủy khác thi triển ra, trên bức tường này có vết tích rạn nứt mang theo mỹ cảm rất kỳ lạ, vách tường ở trung tâm đã hoàn toàn biến thành cát bụi, đang chảy soàn soạt xuống dưới chân tường.
"Không sao thật chứ?"
Alina chột dạ nuốt một ngụm nước miếng. Làm căn phòng của Chúa tể Hắc ám đời thứ nhất nổ ngay trước mặt người ta, tuy rằng cô không cố ý, nhưng thế nào cũng thấy hơi quá đáng.
Hơn nữa, nếu vừa rồi cô bất cẩn chỉ lệch đi một chút thì chưa biết chừng hiện tại cô đang quỳ trước giường Chúa tể Hắc ám đời thứ nhất vĩ đại, vừa khóc vừa thử xếp lão lại rồi.
"Đừng có quá kiêu ngạo, nhóc con, nơi này là lâu đài Nurmengard."
Grindelwald nhếch lông mày, lão giơ tay vỗ vào bức tường mà Alina đã đánh trúng vừa rồi:
"Mặc dù độ hòa hợp của cháu và thần chú này tương đối cao, nhưng cùng lắm cũng chỉ tạo nên một cái hố nhỏ trên tường mà thôi."
Tuy rằng nếu xét theo lẽ thường, mức ảnh hưởng của uy lực thần chú không thay đổi trước mức độ khó dễ của thần chú. Nhưng trong thế giới pháp thuật, quả thực có một số ít người sẽ tạo ra hiệu quả vượt qua bình thường trong lúc sử dụng một số thần chú – ví dụ như Bùa giải giới có thể chống cự chính diện với Lời nguyền giết chóc, hoặc ví dụ như Bùa di chuyển đồ vật được bổ sung một tỉ lệ hôn mê nhất định.
"Không còn nghi ngờ gì nữa, cháu có thiên phú nhất định về Bùa nổ, ví dụ như học tập nhanh hơn và uy lực tăng lên ở một phần. Nhưng so với những phù thủy khác, đó chỉ là một năng khiếu bình thường mà thôi. Mỗi phù thủy đều có mấy thần chú sở trường hơn những thần chú khác."
Đang lúc Grindelwald nói như thế, một tiếng vang rất nhỏ đột nhiên vọng vào tai hai người.
Tạch!
Lạch cạch, lạch cạch, lạch lạch…
Grindelwald vô thức ngừng lời, nhìn về phía đang phát ra âm thành, biểu cảm trên mặt cứng đờ lại.
Trên khu vực bị thần chú đánh trúng mà lão vừa vỗ vào, vết nứt đáng sợ nhanh chóng lan ra xung quanh như mạng nhện, chẳng mấy chốc đã xuất hiện đầy trên tường.
"Đợi đã, thứ gì đang phát sáng…"
Grindelwald đột nhiên nhíu mày lại, lão hơi cúi người, loáng thoáng nhìn thấy một tia sáng màu đỏ lóe lên.
Sáng lên?
Không hay rồi!
"Mau nằm xuống, còn một lần nữa!"
Advertisement / Quảng cáo
Đôi mắt của Alina đột nhiên mở to ra. Grindelwald đang định cúi người xuống xem xét, cô nhanh tay kéo lấy cánh tay gầy guộc của lão, kéo mạnh ra bên ngoài một cái. Vì không kịp chuẩn bị nên lão bị kéo ngã xuống mặt đất.
Cái gọi là nổ chỉ là quá trình phóng thích năng lượng. Trong quá trình này, vật chất trong không gian giải phóng số năng lượng ra với tốc độ nhanh, chuyển thành hình thái năng lượng máy móc, ánh sáng hoặc là nhiệt.
Có thể nói rằng, kỹ thuật khoa học hiện đại trong tương lai chính là dựa vào đủ mọi nghệ thuật nổ khác nhau.
Lớn có nổ sao Mộc, nổ hành tinh mới, nhỏ có đạn, ô tô, pháo, đủ mọi kiểu nổ gần như trải rộng ở tất cả lĩnh vực.
Bởi vậy, đối với Alina, căn bản cô chẳng cần tưởng tượng nổ là gì, vươn tay quăng pháp thuật ra ngoài, sau đó để thần chú làm nó nổ cái bùm một cái là được, dễ hiểu hơn Bùa mở khóa gì đó nhiều.
Nhưng tuy rằng hình thức khá tương tự, nhưng thần chú của Alina lại hoàn toàn khác với Bùa nổ của những phù thủy thông thường ở một vài chi tiết.
Nếu quá trình thi triển pháp thuật của hầu hết phù thủy là: Đọc thần chú – nổ cho ta – bùm!
Vậy thì quá trình thi triển pháp thuật của Alina là: Đọc thần chú – quăng pháp thuật ra ngoài – dẫn nổ - đoàng!
Thế nên, "hiệu quả nổ" vừa rồi chỉ là việc va chạm khi quăng pháp thuật ra ngoài mà thôi. Bây giờ hiệu quả thần chú đúng chất "nổ" của Alina mới chuẩn bị xuất hiện.
"Còn cái gì nữa? Cháu định làm gì…"
Grindelwald ngã lăn trên mặt đất, lão giận dữ quay đầu lại, còn chưa kịp chất vấn gì ngay sau đó, tiếng nổ như tiếng sấm đột nhiên vọng tới.
Đoàng đoàng!
Bức tường đá kiên cố của lâu đài mà Grindelwald đã nói tới như biến thành một tấm pha lê dễ vỡ, biến thành một đống đá vụn trong tiếng nổ đinh tai nhức óc. Một cái lỗ thủng với đường kính chừng một mét xuất hiện trước mặt hai người.
Xuyên qua lỗ hổng đổ nát ấy, có thể nhìn thấy dãy núi tuyết trắng ngần ở bên ngoài, cơn gió lạnh buốt không ngừng thổi vào phòng.
"Ừm, à, không khí trong lành quá… Thực ra phong cảnh ở chỗ ông cũng đẹp lắm!"
Alina đứng lên, cô hít sâu một hơi, nhìn phong cảnh ngoài lâu đài rồi vươn tay với ông lão trên mặt đất.
"Đương nhiên là đẹp rồi, đây chính là nguyên nhân mà lâu đài Nurmengard được xây ở đây."
Grindelwald – người vừa bị cô bé xô ngã xuống đất, bây giờ kéo tay cô bé để đứng lên. Nhìn đống đá vụn trong phòng và lỗ hổng không ngừng lọt gió đó, biểu cảm trên mặt lão rất phức tạp.
"…"
"…"
Tiếp theo là một quãng thời gian trầm mặc rất dài.
Advertisement / Quảng cáo
Hai phù thủy một lớn một nhỏ đứng cạnh nhau trong cái căn phòng bị thủng của tòa tháp cao. Cả hai ăn ý im bặt đi, cùng thưởng thức phong cảnh "ngoài cửa sổ", như thể có một màn kịch hay nào đó đang được trình diễn ở dãy núi tuyết đối diện vậy.
Mãi đến khi…
"Hắt xì."
Đứng năm, sáu phút trong gió rét, cuối cùng thì cơ thể gầy guộc của Grindelwald cũng run lên, lão hắt xì một cái nặng nề.
Là một ông lão hàng trăm tuổi bị nhốt nhiều năm trong lâu đài, hiển nhiên sức khỏe của Chúa tể Hắc ám đời thứ nhất không thể sáng bằng sinh vật pháp thuật lai tràn trề sức sống nào đó được.
"Hay là mấy hôm nay ông tạm chuyển xuống lầu dưới ở với cháu đi?"
Nhìn căn phòng không thể ở được này, Alina gãi má và hỏi dò.
Editor: Nguyetmai
"Khụ khụ khụ…"
"Khụ khụ khụ…"
Khói dần tan đi.
Trên người hai phù thủy lớn nhỏ này đều dính một lớp bột đá bụi bặm, Grindelwald đứng gần tường thì xám trắng hết cả người, tang thương và chật vật khó tả.
"À, ừm… Ông nhìn thấy rồi đấy, thực sự cháu chỉ tiện tay chỉ một cái mà thôi."
Chúa tể Hắc ám đời thứ nhất đang ngây người ra như phỗng, Alina vừa phủi tro bụi trên người vừa nhỏ giọng giải thích với lão một cách lúng túng.
Chủ yếu là vì trải qua hai tiếng dạy thần chú tra tấn, nghệ thuật pháp thuật đột nhiên xuất hiện lần này quả thực là làm người ta phải chấn động, dù sao thì vầng sáng pháp thuật có ảo diệu đến đâu thì cũng không thể đoàng một cái là ra được ngay.
Advertisement / Quảng cáo
"Ừm, được rồi. Khá là may mắn đấy, hiệu quả thần chú này quả là không phụ thiên phú của cháu. Xem ra cháu cũng không phải là hết thuốc chữa, không đến mức cả đời chỉ biết Phát quang."
Gellert Grindelwald chậm rãi lau lớp bụi trên mặt đi, liếc nhìn hiệu quả thần chú mà cô bé tạo thành, khóe miệng lão hơi giật giật.
Khác với vết cháy đen ở bên ngoài mà những phù thủy khác thi triển ra, trên bức tường này có vết tích rạn nứt mang theo mỹ cảm rất kỳ lạ, vách tường ở trung tâm đã hoàn toàn biến thành cát bụi, đang chảy soàn soạt xuống dưới chân tường.
"Không sao thật chứ?"
Alina chột dạ nuốt một ngụm nước miếng. Làm căn phòng của Chúa tể Hắc ám đời thứ nhất nổ ngay trước mặt người ta, tuy rằng cô không cố ý, nhưng thế nào cũng thấy hơi quá đáng.
Hơn nữa, nếu vừa rồi cô bất cẩn chỉ lệch đi một chút thì chưa biết chừng hiện tại cô đang quỳ trước giường Chúa tể Hắc ám đời thứ nhất vĩ đại, vừa khóc vừa thử xếp lão lại rồi.
"Đừng có quá kiêu ngạo, nhóc con, nơi này là lâu đài Nurmengard."
Grindelwald nhếch lông mày, lão giơ tay vỗ vào bức tường mà Alina đã đánh trúng vừa rồi:
"Mặc dù độ hòa hợp của cháu và thần chú này tương đối cao, nhưng cùng lắm cũng chỉ tạo nên một cái hố nhỏ trên tường mà thôi."
Tuy rằng nếu xét theo lẽ thường, mức ảnh hưởng của uy lực thần chú không thay đổi trước mức độ khó dễ của thần chú. Nhưng trong thế giới pháp thuật, quả thực có một số ít người sẽ tạo ra hiệu quả vượt qua bình thường trong lúc sử dụng một số thần chú – ví dụ như Bùa giải giới có thể chống cự chính diện với Lời nguyền giết chóc, hoặc ví dụ như Bùa di chuyển đồ vật được bổ sung một tỉ lệ hôn mê nhất định.
"Không còn nghi ngờ gì nữa, cháu có thiên phú nhất định về Bùa nổ, ví dụ như học tập nhanh hơn và uy lực tăng lên ở một phần. Nhưng so với những phù thủy khác, đó chỉ là một năng khiếu bình thường mà thôi. Mỗi phù thủy đều có mấy thần chú sở trường hơn những thần chú khác."
Đang lúc Grindelwald nói như thế, một tiếng vang rất nhỏ đột nhiên vọng vào tai hai người.
Tạch!
Lạch cạch, lạch cạch, lạch lạch…
Grindelwald vô thức ngừng lời, nhìn về phía đang phát ra âm thành, biểu cảm trên mặt cứng đờ lại.
Trên khu vực bị thần chú đánh trúng mà lão vừa vỗ vào, vết nứt đáng sợ nhanh chóng lan ra xung quanh như mạng nhện, chẳng mấy chốc đã xuất hiện đầy trên tường.
"Đợi đã, thứ gì đang phát sáng…"
Grindelwald đột nhiên nhíu mày lại, lão hơi cúi người, loáng thoáng nhìn thấy một tia sáng màu đỏ lóe lên.
Sáng lên?
Không hay rồi!
"Mau nằm xuống, còn một lần nữa!"
Advertisement / Quảng cáo
Đôi mắt của Alina đột nhiên mở to ra. Grindelwald đang định cúi người xuống xem xét, cô nhanh tay kéo lấy cánh tay gầy guộc của lão, kéo mạnh ra bên ngoài một cái. Vì không kịp chuẩn bị nên lão bị kéo ngã xuống mặt đất.
Cái gọi là nổ chỉ là quá trình phóng thích năng lượng. Trong quá trình này, vật chất trong không gian giải phóng số năng lượng ra với tốc độ nhanh, chuyển thành hình thái năng lượng máy móc, ánh sáng hoặc là nhiệt.
Có thể nói rằng, kỹ thuật khoa học hiện đại trong tương lai chính là dựa vào đủ mọi nghệ thuật nổ khác nhau.
Lớn có nổ sao Mộc, nổ hành tinh mới, nhỏ có đạn, ô tô, pháo, đủ mọi kiểu nổ gần như trải rộng ở tất cả lĩnh vực.
Bởi vậy, đối với Alina, căn bản cô chẳng cần tưởng tượng nổ là gì, vươn tay quăng pháp thuật ra ngoài, sau đó để thần chú làm nó nổ cái bùm một cái là được, dễ hiểu hơn Bùa mở khóa gì đó nhiều.
Nhưng tuy rằng hình thức khá tương tự, nhưng thần chú của Alina lại hoàn toàn khác với Bùa nổ của những phù thủy thông thường ở một vài chi tiết.
Nếu quá trình thi triển pháp thuật của hầu hết phù thủy là: Đọc thần chú – nổ cho ta – bùm!
Vậy thì quá trình thi triển pháp thuật của Alina là: Đọc thần chú – quăng pháp thuật ra ngoài – dẫn nổ - đoàng!
Thế nên, "hiệu quả nổ" vừa rồi chỉ là việc va chạm khi quăng pháp thuật ra ngoài mà thôi. Bây giờ hiệu quả thần chú đúng chất "nổ" của Alina mới chuẩn bị xuất hiện.
"Còn cái gì nữa? Cháu định làm gì…"
Grindelwald ngã lăn trên mặt đất, lão giận dữ quay đầu lại, còn chưa kịp chất vấn gì ngay sau đó, tiếng nổ như tiếng sấm đột nhiên vọng tới.
Đoàng đoàng!
Bức tường đá kiên cố của lâu đài mà Grindelwald đã nói tới như biến thành một tấm pha lê dễ vỡ, biến thành một đống đá vụn trong tiếng nổ đinh tai nhức óc. Một cái lỗ thủng với đường kính chừng một mét xuất hiện trước mặt hai người.
Xuyên qua lỗ hổng đổ nát ấy, có thể nhìn thấy dãy núi tuyết trắng ngần ở bên ngoài, cơn gió lạnh buốt không ngừng thổi vào phòng.
"Ừm, à, không khí trong lành quá… Thực ra phong cảnh ở chỗ ông cũng đẹp lắm!"
Alina đứng lên, cô hít sâu một hơi, nhìn phong cảnh ngoài lâu đài rồi vươn tay với ông lão trên mặt đất.
"Đương nhiên là đẹp rồi, đây chính là nguyên nhân mà lâu đài Nurmengard được xây ở đây."
Grindelwald – người vừa bị cô bé xô ngã xuống đất, bây giờ kéo tay cô bé để đứng lên. Nhìn đống đá vụn trong phòng và lỗ hổng không ngừng lọt gió đó, biểu cảm trên mặt lão rất phức tạp.
"…"
"…"
Tiếp theo là một quãng thời gian trầm mặc rất dài.
Advertisement / Quảng cáo
Hai phù thủy một lớn một nhỏ đứng cạnh nhau trong cái căn phòng bị thủng của tòa tháp cao. Cả hai ăn ý im bặt đi, cùng thưởng thức phong cảnh "ngoài cửa sổ", như thể có một màn kịch hay nào đó đang được trình diễn ở dãy núi tuyết đối diện vậy.
Mãi đến khi…
"Hắt xì."
Đứng năm, sáu phút trong gió rét, cuối cùng thì cơ thể gầy guộc của Grindelwald cũng run lên, lão hắt xì một cái nặng nề.
Là một ông lão hàng trăm tuổi bị nhốt nhiều năm trong lâu đài, hiển nhiên sức khỏe của Chúa tể Hắc ám đời thứ nhất không thể sáng bằng sinh vật pháp thuật lai tràn trề sức sống nào đó được.
"Hay là mấy hôm nay ông tạm chuyển xuống lầu dưới ở với cháu đi?"
Nhìn căn phòng không thể ở được này, Alina gãi má và hỏi dò.
Bình luận facebook