Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-44
Chương 44: Giáo sư Snape cảm thấy có chút không ổn
Translator: Nguyetmai
Trên tàu tốc hành Hogwarts.
Trên hành lang toa tàu lắc lư, Harry ngồi trên chiếc va li lớn nặng nề của mình, ngắm nhìn từng nóc nhà vụt qua trước cửa sổ, cảm giác hưng phấn trong lòng bắt đầu từ từ nguội lạnh, đang phiền não suy nghĩ xem lát nữa nên xin lỗi thế nào đây.
Nhờ phúc của ông anh họ Dudley Dursley mà ở trường học trước kia, Harry chẳng có lấy một người bạn. Khó khăn lắm mới thoát khỏi Dudley, đổi sang một môi trường hoàn toàn mới, cậu vô cùng hi vọng có thể kết giao với vài người bạn. Nhưng mà, hiện tại xem ra, bước đầu tiên hình như không được thuận lợi cho lắm.
Chính vào lúc Harry đang phiền não thì cánh cửa gian phòng vẫn đóng chặt chợt mở ra.
"Xin lỗi, mình không biết..."
Cảm nhận được động tĩnh sau lưng mình, Harry lập tức đứng dậy từ trên chiếc va li da, tay chân luống cuống giải thích.
Có lẽ là liên quan đến việc Harry đã sống trong kho chứa đồ tối om nhiều năm, cho nên cậu có vẻ gầy nhỏ hơn so với những bạn bè đồng trang lứa. Sau khi Alina tới gần đứng cạnh mới phát hiện, cậu bạn có biệt danh "đứa trẻ sống sót" hiện tại còn thấp hơn cô nửa cái đầu.
Advertisement / Quảng cáo
"Phụt, bạn căng thẳng như vậy làm gì? Mình đâu có ăn thịt bạn đâu."
Liếc nhìn Harry đang hoảng hốt, lúng túng, cố gắng thử khôi phục lại quan hệ bạn cùng học, gương mặt đang cố ý nghiêm lại của Alina cuối cùng không thể kìm nén được nữa mà phì cười.
Trên thực tế, tạm thời gác thái độ và năng lực học tập sang một bên, Alina vẫn luôn rất yêu thích Harry Potter trong nguyên tác.
Là một đứa trẻ không may mắn, ở trường thì phải chịu bị ức hiếp và xa lánh, ở nhà lại phải chịu sự đối xử khác biệt rõ ràng trong một thời gian dài, Harry Potter không hề giống với vị Giáo sư Snape nào đó không muốn để lộ danh tính, hay trở nên buồn rầu, quái gở như gã Ridde cũng không muốn tiết lộ danh tính, mà ngược lại cậu vẫn luôn cố gắng thử biểu đạt thiện chí của mình đối với những người xung quanh.
Mặc dù Alina không hoàn toàn đồng ý với phong cách đối nhân xử thế này, nhưng điều này cũng không cản trở cô duy trì thái độ tôn kính đối với những người tuân theo niềm tin ngây thơ này, cho dù hiện tại chỉ là một đứa trẻ còn thấp hơn cô.
Alina thò đầu ra nhìn va li hành lý mà cậu bé bày trên hành lang, đi qua Harry Potter tới bên cạnh chiếc va li vừa to vừa nặng của cậu rồi xắn tay áo lên, mỉm cười:
"Được rồi, đừng cứ đứng chắn ở cửa ngẩn ngơ mãi thế. Mau tới giúp một tay đi, chúng ta cùng chuyển đống đồ này vào trong trước đã."
"Ồ, ừ... Được."
Nhìn lúm đồng tiền đột nhiên hiện trên khuôn mặt xinh đẹp của cô, Harry ngẩn người, nghe vậy lập tức hoàn hồn lại, gật đầu thật mạnh, hai người cùng đẩy đống hành lý đặt ngang trên hành lang tới góc gian phòng.
"Cảm ơn nhiều. Mình là Harry, Harry Potter."
Harry vừa thở dài một hơi, vừa gạt mớ tóc ướt nhẹp trước mắt ra.
"Mình tên là Alina, Alina Kaslana."
Trở lại chỗ ngồi, Alina chớp chớp mắt, quan sát cẩn thận từ trên xuống dưới cậu bé trước mặt một cách đầy hứng thú, đã đọc sách và xem phim lâu như vậy rồi mà lần đầu tiên cô mới được gặp Harry Potter thật sống sờ sờ.
Đối diện với ánh mắt chăm chú của cô, Harry Potter mất tự nhiên mà sờ mũi.
Không biết tại sao, cậu cứ cảm thấy ánh mắt của cô bé tóc bạch kim trước mặt cực kỳ đặc biệt, khác với phản ứng của bất cứ người xa lạ nào, ngược lại cậu cảm thấy càng giống với... ánh mắt yêu thương khi Hagrid nhìn thấy cậu?!
Thế cho nên khiến cậu nảy sinh một loại ảo giác giống như đối diện với một chị gái hoặc là người cô luôn quan tâm chăm sóc cậu trưởng thành, chứ không phải là một phù thủy nhỏ bằng tuổi. Mặc dù, trên thực tế, cậu không có kinh nghiệm gặp chị gái hay là người cô nào thật sự.
"Xin lỗi, có chuyện này… bạn biết mình sao?"
Harry chần chừ một lát, dường như cảm thấy nói như vậy không đúng lắm, lại lắp ba lắp bắp khoát tay, bổ sung thêm:
"Ý của mình là, từ sau khi mình bước vào thế giới pháp thuật, dường như tất cả mọi người đều biết tên của mình. Nhưng trên thực tế, trước khi bác Hagrid nói cho mình biết, mình chẳng biết chút gì về phù thủy hay là tình hình cha mẹ mình, hay là chuyện Chúa tể Hắc ám. Ồ, đúng rồi, Hagrid chính là người đón mình đi học, bác ấy là người giữ chìa khóa của Hogwarts..."
Đối diện với đôi mắt màu xanh nước biển của cô, Harry bé nhỏ lại càng thêm căng thẳng. Lời bày tỏ vốn đã có chút lắp bắp trở nên càng thêm rối loạn, khuôn mặt non nớt kìm nén đến mức hơi đỏ lên, hai tay khua múa, hận không thể thi triển pháp thuật biến thẳng tất cả mọi thứ ra.
"Người giữ chìa khóa và gác sân của Hogwarts, mình biết rồi."
Alina lắc đầu, nửa người trên hơi nghiêng về phía trước, giống như một bà cụ non vậy, vươn tay ra vỗ đầu Harry, khẽ cười, trấn an: "Được rồi, đừng sốt ruột, cứ từ từ mà nói."
"Ấy, bạn cũng quen bác Hagrid sao? Lẽ nào bác ấy cũng đón bạn sao?"
Advertisement / Quảng cáo
Ánh mắt Harry liền sáng lên, cuối cùng sau khi đã tìm được một điểm chung cả hai người đều biết, biểu cảm trên gương mặt cậu rõ ràng đã nhẹ nhõm hơn nhiều, cậu tò mò hỏi lại.
"Không, trên thực tế, nói một cách nghiêm chỉnh, mình cũng chỉ gặp bác ấy một lần. Chỉ có điều mình khá là thích đọc sách, cho nên mới biết không ít chuyện về mọi người mà thôi."
Alina nhún vai, trong lòng âm thầm bổ sung một câu, "Series Harry Potter từ 1 đến 7" dĩ nhiên cũng được coi là một loại sách rồi.
"Khoan đã, trong sách cũng có nhắc tới mình sao?"
Harry trừng lớn mắt kinh ngạc, chỉ lên mũi mình.
"Đương nhiên, có điều mình không mua những quyển sách đó. Nếu bạn có hứng thú, sau này bạn có thể tự tới hiệu sách từ từ mà tìm."
Cô bé tóc bạch kim khoát tay tỏ vẻ không hứng thú lắm, cô sẽ không dồn hết tâm trí đi tìm kiếm sưu tầm những quyển sách này giống như tiểu thư Hải Li nào đó nghiện đọc Harry nặng đâu.
Hơn nữa, cho dù cô muốn mua thì cũng không mua nổi. Từ sau chuyến đi tới ngân hàng Gringotts, sự đề phòng của cụ Dumbledore đối với cô vô cùng nghiêm ngặt, ngoại trừ cuốn "Lịch sử pháp thuật" ra thì cô không thể nào tiếp cận được những cuốn sách khác liên quan tới pháp thuật... Ấy, khoan đã...
Ánh mắt của Alina quanh quẩn giữa Harry Potter và chiếc va li hành lý lớn của cậu một hồi, cô sờ cằm như có điều suy nghĩ rồi hỏi một cách chậm rãi: "Nói ra thì... Harry à, chắc là bạn đã mang đầy đủ sách vở đi rồi chứ?"
"Hử?" Harry gật đầu không hiểu.
"Nếu như có thể, bạn có thể tạm thời cho mình mượn quyển 'Thần chú tiêu chuẩn, sơ cấp' xem một chút được không?"
Alina khoanh tay bất đắc dĩ, giải thích với vẻ mặt thành khẩn: "Bởi vì một vài nguyên nhân nên giáo trình của mình tạm thời không đủ. Còn nửa ngày nữa chúng ta mới tới Hogwarts, mình muốn xem trước một chút."
"Ôi trời ơi! Đúng rồi, mình thậm chí còn không nghĩ tới việc nên đọc trước chương trình học nữa. Thôi tiêu rồi, mình dám nói, mình chắc chắn sẽ là học sinh kém nhất lớp thôi."
Nghe được lời nói của Alina, Harry Potter bất chợt vỗ mạnh lên trán, vội vàng đứng dậy, mở va li hành lý của mình ra, ôm tất cả giáo trình của mình đặt lên chỗ trống trong gian phòng rồi nói với giọng ảo não.
"Thực ra cũng không cần quá lo lắng, mình dám nói, đa số học sinh năm nhất có lẽ đều chưa mở giáo trình ra đâu."
Từ trong chồng sách lớn kia, Alina lấy ra quyển "Thần chú tiêu chuẩn, sơ cấp" mà cô đã thèm thuồng bấy lâu, mỉm cười, an ủi Harry một câu. Căn cứ vào quan sát của cô, cho dù là những đứa trẻ xuất thân từ gia đình phù thủy như Malfoy và Ron, dường như cũng đều không có vẻ gì là đã mở sách ra học trước.
"Nhưng mà, nhất định cũng có người đã xem trước không ít nội dung rồi!"
Sự an ủi của Alina hiển nhiên không có tác dụng gì mấy.
Harry vốn vì vậy mà cảm thấy lo lắng, sau khi nhận thức được bản thân đã uổng phí cả quãng thời gian dài, cả một tháng chỉ dành để chơi đùa thì khuôn mặt nhỏ liền nhăn lại rầu rĩ, chỉ thiếu nước trực tiếp òa khóc thôi.
Khác với cô bé tóc bạch kim có mục đích rõ ràng, Harry Potter hoang mang đứng trước chồng giáo trình thật dày, lúc thì nhìn quyển này, khi thì nhìn quyển kia, nhất thời không biết bản thân rốt cuộc nên làm thế nào.
"Nếu không biết nên xem trước cái gì thì mình nghĩ bạn hãy đọc sách giáo khoa về độc dược trước đi."
Alina liếc mắt nhìn Harry Potter, vừa lật sách "Thần chú tiêu chuẩn, sơ cấp", vừa chậm rãi nói: "Hình như mình đã đọc được trong một quyển sách nào đó, mẹ bạn Lily Evans Potter rất có thiên phú về môn Độc dược."
"Thật sao?! Có nhắc tới sách của mẹ mình không? Bạn còn nhớ tên sách không?"
Advertisement / Quảng cáo
Harry Potter nghe vậy liền ngẩng đầu lên, vội vàng hỏi. Cậu từng nghe dì Petunia nhắc tới tên của mẹ cậu, và ghi nhớ thật kĩ trong lòng, nghe được lời nói của Alina, đương nhiên cậu vô cùng kích động.
Phì, không cẩn thận lại buột miệng rồi, sau này nhất định phải kiềm chế.
Cô bé tóc bạch kim vừa nói xong liền biết mình đã lỡ lời, hận không thể tự vả vào miệng mình. Cô nhìn Harry Potter, trong đôi mắt cậu tràn đầy mong đợi, cô lắc đầu với vẻ vô cùng áy náy:
"Xin lỗi, mình chỉ nhớ là lai lai cái gì đó."
Nhìn ánh sáng trong mắt Harry nhanh chóng tắt lịm, trong lòng Alina hơi không đành lòng, suy nghĩ một chút rồi nói, khóe miệng hơi cong lên: "Nhưng mà, mình nghĩ Giáo sư môn Độc dược trong trường chắc sẽ biết trong quyển sách nào có nhắc tới chuyện của mẹ bạn. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là bạn phải đứng đầu trong môn Độc dược mới được."
Dừng lại một lát, đôi mắt của cô bé tóc bạch kim chuyển động, càng lúc càng sáng ngời, dường như nhớ ra một chuyện gì đó rất thú vị.
Alina gấp quyển sách trong tay lại, ngồi thẳng người dậy, nói bổ sung một cách vô cùng nghiêm túc:
"Chí ít thì mình cho rằng ít nhất bạn cũng phải hiểu được những khái niệm cơ bản. Mình sẽ tùy tiện lấy mấy ví dụ trước. Ví dụ, nếu như thêm bột rễ cây lan nhật quang vào dung dịch ngải tây thì ta sẽ được cái gì..."
Translator: Nguyetmai
Trên tàu tốc hành Hogwarts.
Trên hành lang toa tàu lắc lư, Harry ngồi trên chiếc va li lớn nặng nề của mình, ngắm nhìn từng nóc nhà vụt qua trước cửa sổ, cảm giác hưng phấn trong lòng bắt đầu từ từ nguội lạnh, đang phiền não suy nghĩ xem lát nữa nên xin lỗi thế nào đây.
Nhờ phúc của ông anh họ Dudley Dursley mà ở trường học trước kia, Harry chẳng có lấy một người bạn. Khó khăn lắm mới thoát khỏi Dudley, đổi sang một môi trường hoàn toàn mới, cậu vô cùng hi vọng có thể kết giao với vài người bạn. Nhưng mà, hiện tại xem ra, bước đầu tiên hình như không được thuận lợi cho lắm.
Chính vào lúc Harry đang phiền não thì cánh cửa gian phòng vẫn đóng chặt chợt mở ra.
"Xin lỗi, mình không biết..."
Cảm nhận được động tĩnh sau lưng mình, Harry lập tức đứng dậy từ trên chiếc va li da, tay chân luống cuống giải thích.
Có lẽ là liên quan đến việc Harry đã sống trong kho chứa đồ tối om nhiều năm, cho nên cậu có vẻ gầy nhỏ hơn so với những bạn bè đồng trang lứa. Sau khi Alina tới gần đứng cạnh mới phát hiện, cậu bạn có biệt danh "đứa trẻ sống sót" hiện tại còn thấp hơn cô nửa cái đầu.
Advertisement / Quảng cáo
"Phụt, bạn căng thẳng như vậy làm gì? Mình đâu có ăn thịt bạn đâu."
Liếc nhìn Harry đang hoảng hốt, lúng túng, cố gắng thử khôi phục lại quan hệ bạn cùng học, gương mặt đang cố ý nghiêm lại của Alina cuối cùng không thể kìm nén được nữa mà phì cười.
Trên thực tế, tạm thời gác thái độ và năng lực học tập sang một bên, Alina vẫn luôn rất yêu thích Harry Potter trong nguyên tác.
Là một đứa trẻ không may mắn, ở trường thì phải chịu bị ức hiếp và xa lánh, ở nhà lại phải chịu sự đối xử khác biệt rõ ràng trong một thời gian dài, Harry Potter không hề giống với vị Giáo sư Snape nào đó không muốn để lộ danh tính, hay trở nên buồn rầu, quái gở như gã Ridde cũng không muốn tiết lộ danh tính, mà ngược lại cậu vẫn luôn cố gắng thử biểu đạt thiện chí của mình đối với những người xung quanh.
Mặc dù Alina không hoàn toàn đồng ý với phong cách đối nhân xử thế này, nhưng điều này cũng không cản trở cô duy trì thái độ tôn kính đối với những người tuân theo niềm tin ngây thơ này, cho dù hiện tại chỉ là một đứa trẻ còn thấp hơn cô.
Alina thò đầu ra nhìn va li hành lý mà cậu bé bày trên hành lang, đi qua Harry Potter tới bên cạnh chiếc va li vừa to vừa nặng của cậu rồi xắn tay áo lên, mỉm cười:
"Được rồi, đừng cứ đứng chắn ở cửa ngẩn ngơ mãi thế. Mau tới giúp một tay đi, chúng ta cùng chuyển đống đồ này vào trong trước đã."
"Ồ, ừ... Được."
Nhìn lúm đồng tiền đột nhiên hiện trên khuôn mặt xinh đẹp của cô, Harry ngẩn người, nghe vậy lập tức hoàn hồn lại, gật đầu thật mạnh, hai người cùng đẩy đống hành lý đặt ngang trên hành lang tới góc gian phòng.
"Cảm ơn nhiều. Mình là Harry, Harry Potter."
Harry vừa thở dài một hơi, vừa gạt mớ tóc ướt nhẹp trước mắt ra.
"Mình tên là Alina, Alina Kaslana."
Trở lại chỗ ngồi, Alina chớp chớp mắt, quan sát cẩn thận từ trên xuống dưới cậu bé trước mặt một cách đầy hứng thú, đã đọc sách và xem phim lâu như vậy rồi mà lần đầu tiên cô mới được gặp Harry Potter thật sống sờ sờ.
Đối diện với ánh mắt chăm chú của cô, Harry Potter mất tự nhiên mà sờ mũi.
Không biết tại sao, cậu cứ cảm thấy ánh mắt của cô bé tóc bạch kim trước mặt cực kỳ đặc biệt, khác với phản ứng của bất cứ người xa lạ nào, ngược lại cậu cảm thấy càng giống với... ánh mắt yêu thương khi Hagrid nhìn thấy cậu?!
Thế cho nên khiến cậu nảy sinh một loại ảo giác giống như đối diện với một chị gái hoặc là người cô luôn quan tâm chăm sóc cậu trưởng thành, chứ không phải là một phù thủy nhỏ bằng tuổi. Mặc dù, trên thực tế, cậu không có kinh nghiệm gặp chị gái hay là người cô nào thật sự.
"Xin lỗi, có chuyện này… bạn biết mình sao?"
Harry chần chừ một lát, dường như cảm thấy nói như vậy không đúng lắm, lại lắp ba lắp bắp khoát tay, bổ sung thêm:
"Ý của mình là, từ sau khi mình bước vào thế giới pháp thuật, dường như tất cả mọi người đều biết tên của mình. Nhưng trên thực tế, trước khi bác Hagrid nói cho mình biết, mình chẳng biết chút gì về phù thủy hay là tình hình cha mẹ mình, hay là chuyện Chúa tể Hắc ám. Ồ, đúng rồi, Hagrid chính là người đón mình đi học, bác ấy là người giữ chìa khóa của Hogwarts..."
Đối diện với đôi mắt màu xanh nước biển của cô, Harry bé nhỏ lại càng thêm căng thẳng. Lời bày tỏ vốn đã có chút lắp bắp trở nên càng thêm rối loạn, khuôn mặt non nớt kìm nén đến mức hơi đỏ lên, hai tay khua múa, hận không thể thi triển pháp thuật biến thẳng tất cả mọi thứ ra.
"Người giữ chìa khóa và gác sân của Hogwarts, mình biết rồi."
Alina lắc đầu, nửa người trên hơi nghiêng về phía trước, giống như một bà cụ non vậy, vươn tay ra vỗ đầu Harry, khẽ cười, trấn an: "Được rồi, đừng sốt ruột, cứ từ từ mà nói."
"Ấy, bạn cũng quen bác Hagrid sao? Lẽ nào bác ấy cũng đón bạn sao?"
Advertisement / Quảng cáo
Ánh mắt Harry liền sáng lên, cuối cùng sau khi đã tìm được một điểm chung cả hai người đều biết, biểu cảm trên gương mặt cậu rõ ràng đã nhẹ nhõm hơn nhiều, cậu tò mò hỏi lại.
"Không, trên thực tế, nói một cách nghiêm chỉnh, mình cũng chỉ gặp bác ấy một lần. Chỉ có điều mình khá là thích đọc sách, cho nên mới biết không ít chuyện về mọi người mà thôi."
Alina nhún vai, trong lòng âm thầm bổ sung một câu, "Series Harry Potter từ 1 đến 7" dĩ nhiên cũng được coi là một loại sách rồi.
"Khoan đã, trong sách cũng có nhắc tới mình sao?"
Harry trừng lớn mắt kinh ngạc, chỉ lên mũi mình.
"Đương nhiên, có điều mình không mua những quyển sách đó. Nếu bạn có hứng thú, sau này bạn có thể tự tới hiệu sách từ từ mà tìm."
Cô bé tóc bạch kim khoát tay tỏ vẻ không hứng thú lắm, cô sẽ không dồn hết tâm trí đi tìm kiếm sưu tầm những quyển sách này giống như tiểu thư Hải Li nào đó nghiện đọc Harry nặng đâu.
Hơn nữa, cho dù cô muốn mua thì cũng không mua nổi. Từ sau chuyến đi tới ngân hàng Gringotts, sự đề phòng của cụ Dumbledore đối với cô vô cùng nghiêm ngặt, ngoại trừ cuốn "Lịch sử pháp thuật" ra thì cô không thể nào tiếp cận được những cuốn sách khác liên quan tới pháp thuật... Ấy, khoan đã...
Ánh mắt của Alina quanh quẩn giữa Harry Potter và chiếc va li hành lý lớn của cậu một hồi, cô sờ cằm như có điều suy nghĩ rồi hỏi một cách chậm rãi: "Nói ra thì... Harry à, chắc là bạn đã mang đầy đủ sách vở đi rồi chứ?"
"Hử?" Harry gật đầu không hiểu.
"Nếu như có thể, bạn có thể tạm thời cho mình mượn quyển 'Thần chú tiêu chuẩn, sơ cấp' xem một chút được không?"
Alina khoanh tay bất đắc dĩ, giải thích với vẻ mặt thành khẩn: "Bởi vì một vài nguyên nhân nên giáo trình của mình tạm thời không đủ. Còn nửa ngày nữa chúng ta mới tới Hogwarts, mình muốn xem trước một chút."
"Ôi trời ơi! Đúng rồi, mình thậm chí còn không nghĩ tới việc nên đọc trước chương trình học nữa. Thôi tiêu rồi, mình dám nói, mình chắc chắn sẽ là học sinh kém nhất lớp thôi."
Nghe được lời nói của Alina, Harry Potter bất chợt vỗ mạnh lên trán, vội vàng đứng dậy, mở va li hành lý của mình ra, ôm tất cả giáo trình của mình đặt lên chỗ trống trong gian phòng rồi nói với giọng ảo não.
"Thực ra cũng không cần quá lo lắng, mình dám nói, đa số học sinh năm nhất có lẽ đều chưa mở giáo trình ra đâu."
Từ trong chồng sách lớn kia, Alina lấy ra quyển "Thần chú tiêu chuẩn, sơ cấp" mà cô đã thèm thuồng bấy lâu, mỉm cười, an ủi Harry một câu. Căn cứ vào quan sát của cô, cho dù là những đứa trẻ xuất thân từ gia đình phù thủy như Malfoy và Ron, dường như cũng đều không có vẻ gì là đã mở sách ra học trước.
"Nhưng mà, nhất định cũng có người đã xem trước không ít nội dung rồi!"
Sự an ủi của Alina hiển nhiên không có tác dụng gì mấy.
Harry vốn vì vậy mà cảm thấy lo lắng, sau khi nhận thức được bản thân đã uổng phí cả quãng thời gian dài, cả một tháng chỉ dành để chơi đùa thì khuôn mặt nhỏ liền nhăn lại rầu rĩ, chỉ thiếu nước trực tiếp òa khóc thôi.
Khác với cô bé tóc bạch kim có mục đích rõ ràng, Harry Potter hoang mang đứng trước chồng giáo trình thật dày, lúc thì nhìn quyển này, khi thì nhìn quyển kia, nhất thời không biết bản thân rốt cuộc nên làm thế nào.
"Nếu không biết nên xem trước cái gì thì mình nghĩ bạn hãy đọc sách giáo khoa về độc dược trước đi."
Alina liếc mắt nhìn Harry Potter, vừa lật sách "Thần chú tiêu chuẩn, sơ cấp", vừa chậm rãi nói: "Hình như mình đã đọc được trong một quyển sách nào đó, mẹ bạn Lily Evans Potter rất có thiên phú về môn Độc dược."
"Thật sao?! Có nhắc tới sách của mẹ mình không? Bạn còn nhớ tên sách không?"
Advertisement / Quảng cáo
Harry Potter nghe vậy liền ngẩng đầu lên, vội vàng hỏi. Cậu từng nghe dì Petunia nhắc tới tên của mẹ cậu, và ghi nhớ thật kĩ trong lòng, nghe được lời nói của Alina, đương nhiên cậu vô cùng kích động.
Phì, không cẩn thận lại buột miệng rồi, sau này nhất định phải kiềm chế.
Cô bé tóc bạch kim vừa nói xong liền biết mình đã lỡ lời, hận không thể tự vả vào miệng mình. Cô nhìn Harry Potter, trong đôi mắt cậu tràn đầy mong đợi, cô lắc đầu với vẻ vô cùng áy náy:
"Xin lỗi, mình chỉ nhớ là lai lai cái gì đó."
Nhìn ánh sáng trong mắt Harry nhanh chóng tắt lịm, trong lòng Alina hơi không đành lòng, suy nghĩ một chút rồi nói, khóe miệng hơi cong lên: "Nhưng mà, mình nghĩ Giáo sư môn Độc dược trong trường chắc sẽ biết trong quyển sách nào có nhắc tới chuyện của mẹ bạn. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là bạn phải đứng đầu trong môn Độc dược mới được."
Dừng lại một lát, đôi mắt của cô bé tóc bạch kim chuyển động, càng lúc càng sáng ngời, dường như nhớ ra một chuyện gì đó rất thú vị.
Alina gấp quyển sách trong tay lại, ngồi thẳng người dậy, nói bổ sung một cách vô cùng nghiêm túc:
"Chí ít thì mình cho rằng ít nhất bạn cũng phải hiểu được những khái niệm cơ bản. Mình sẽ tùy tiện lấy mấy ví dụ trước. Ví dụ, nếu như thêm bột rễ cây lan nhật quang vào dung dịch ngải tây thì ta sẽ được cái gì..."