Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-58
Chương 58: Chẳng trách lại cảm thấy bản thân đã trúng đạn
Translator: Nguyetmai
Tâm trạng hiện giờ của Cornelius Fudge vô cùng tồi tệ.
Thành thật mà nói, kể từ khi bất ngờ trở thành Bộ trưởng Bộ Pháp thuật năm ngoái, rất lâu rồi ông ta không có tâm trạng như thế này.
Dù sao thì mấy năm trước Chúa tể Hắc Ám đã bị tiêu diệt, có vẻ là đã biến mất hoàn toàn trong lịch sử. Đối thủ cạnh tranh duy nhất của ông ta trong Bộ - Barty Crouch bởi vì con trai bị tố cáo là Tử Thần Thực Tử, cho nên đã không thể nào tạo thành uy hiếp gì đối với ông ta trên con đường làm quan được nữa. Cộng thêm có phù thủy trắng mạnh nhất - Albus Dumbledore trấn giữ giới phù thủy Anh, Fudge đã từng cho rằng có lẽ ông ta là Bộ trưởng Bộ Pháp thuật nhàn hạ và hạnh phúc nhất từ trước tới nay.
Mãi cho tới hôm nay, trước khi tan làm, ông ta nhận được thông tin ban bố từ các yêu tinh của ngân hàng Gringotts - một trong những thánh địa pháp thuật của phù thủy loài người - học viện Ma thuật và Pháp thuật Hogwarts - bị đem đi thế chấp cho các yêu tinh của ngân hàng Gringotts.
Gần như đồng thời nhận được tin tức này với ông ta chính là các danh gia vọng tộc tiếng tăm trong Hội đồng quản trị của Hogwarts. Sau khi hai bên thông qua những con đường khác nhau mà xác định tính đáng tin cậy của tin tức này, thì họ không chút do dự mà trực tiếp lao tới Hogwarts, hi vọng có thể nhanh chóng làm rõ chân tướng sự việc.
"Hogwarts bị đem đi thế chấp rồi ư?!"
"Kia là Bộ trưởng Bộ Pháp thuật phải không, ông ta điên rồi, làm sao có thể chứ?"
Đi cùng với đám người xâm nhập phòng khách hội trường, khuôn mặt có tần suất xuất hiện cao trên "Nhật báo Tiên tri" của người đứng đầu kia đã biểu lộ rõ thân phận của ông ta, Cornelius Fudge, Bộ trưởng Bộ Pháp thuật Anh đương nhiệm.
Advertisement / Quảng cáo
Kết hợp với lời ông ta vừa nói, các học sinh không khó để nhận ra nguyên nhân Fudge dẫn người của Bộ Pháp thuật đột nhiên xông vào Hogwarts là gì. Chuyện này quả thực quá mức nghiêm trọng.
Nhất thời, cả hội trường sôi lên sùng sục, tất cả mọi người đều đang nhỏ giọng bàn luận với nhau, một số người nhìn Fudge với ánh mắt không thể tin được, cứ như thể người xông vào hội trường không phải là Bộ trưởng Bộ Pháp thuật mà là một con quái thú cao mười mấy thước vậy. Cùng lúc đó, càng có nhiều người vô thức đưa ánh mắt nhìn về phía ông lão đang ngồi chính giữa hàng ghế giáo viên hơn.
"Cụ Dumbledore, chuyện này..."
Giáo sư McGonagall cũng như vậy, bà nhanh chóng quay đầu lại nhìn về phía cụ Dumbledore đang ngồi phía sau.
Alina đứng sau lưng giáo sư McGonagall lại có một cảm giác kì lạ, dáng vẻ của Giáo sư McGonagall không giống với phần lớn mọi người, điều khiến bà kinh ngạc và căng thẳng dường như không phải là Hogwarts, mà là một sự hoang mang vì không kịp trở tay.
Tinh tinh tinh...
Cụ Dumbledore gõ muỗng canh lên chiếc ly thủy tinh trống không, vang lên những âm thanh thanh thúy.
"Yên lặng."
Cụ đứng dậy, đôi mắt màu xanh lam xuyên qua cặp kính hình bán nguyệt, nhìn quanh toàn bộ hội trường một lượt, dường như mang theo một sức mạnh không tên nào đó. Ánh mắt đó quét tới đâu, các học sinh nhanh chóng ngậm miệng, ngồi yên lặng tới đó.
"Cảm ơn."
Cụ Dumbledore mỉm cười, gật đầu ôn hòa với các học sinh. Cuối cùng, ánh mắt của cụ dừng lại trên người Cornelius Fudge đang đứng ở cửa ra vào, cụ cau mày, nói với vẻ nghi ngờ:
"Xin lỗi, ngài Bộ trưởng, tôi không hiểu ý ngài cho lắm." Cụ vừa nói, vừa khoát tay với xung quanh: "Như ngài thấy đấy, Hogwarts đang tiến hành nghi thức chia nhà mỗi năm một lần, tôi muốn..."
"Dumbledore, đừng thử đổi chủ đề."
Đằng sau Fudge, một thầy phù thủy trung niên mặc áo gió màu xám đậm, vô lễ cắt ngang lời của cụ Dumbledore, đôi giày da cứng giẫm mạnh lên sàn hội trường, có thể thấy rõ ràng ông ta còn tức giận hơn nhiều so với những gì ông ta thể hiện.
"Lucius Malfoy đã gặp cụ ở Hẻm Xéo vào tháng trước, cũng ngày đó, nhiều phù thủy cũng đã thừa nhận rằng họ đã nhìn thấy cụ xuất hiện trong ngân hàng Gringotts. Lẽ nào cụ muốn nói, cụ chỉ tới để giải sầu thôi sao?"
"Ồ, Greengrass thân mến! Nếu như ngài có thể điều tra thấu đáo hơn thì sẽ biết, trên thực tế hôm đó tôi chỉ dẫn một học sinh mới tới Hẻm Xéo mua đồ dùng học tập mà thôi. Ngài thấy đấy, cũng phải có người giải thích cho những phù thủy tới từ thế giới phi phù thủy rồi dẫn chúng tới thế giới của chúng ta chứ, đây là truyền thống của Hogwarts từ trước đến nay mà."
Lão phù thủy già nhún vai, chậm rãi bước xuống bậc thang, lướt qua Giáo sư McGonagall, cuối cùng dừng lại trước mặt đám người Fudge và nói: "Trên thực tế, sau khi tôi chán nản phát hiện ra rằng đã lâu mình không lên phố mua đồ, tôi thậm chí còn không rõ tỉ giá hối đoái của vàng galleon. Dù sao thì ngoại trừ mua quà Giáng sinh ra thì việc tôi cần dùng đến tiền quả thực là quá ít."
Đối diện với Dumbledore ở khoảng cách gần, vẻ mặt của Fudge và Greengrass hơi mất tự nhiên. Càng ở vị trí như của họ thì càng có thể hiểu một cách sâu sắc sức mạnh pháp thuật ẩn chứa trong cơ thể lão phù thủy tóc trắng trước mặt này.
"Bây giờ, hai ngài có thể nói cho tôi biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì hay chưa? Hãy thả lỏng, cứ nói từ từ."
Gương mặt của cụ Dumbledore nghiêm lại, cụ nói bằng giọng nghiêm túc và hòa nhã.
"Ừm... Dumbledore, hôm đó cụ thật sự chỉ dẫn học sinh đi mua đồ dùng học tập sao?"
Greengrass hỏi với vẻ nghi ngờ, nếu cụ Dumbledore đã nói như vậy thì nghi vấn trong lòng ông ta thực ra đã tan biến đi hơn phân nửa.
Chỉ cần kiểm tra lại ghi chép của các cửa hàng, đối chiếu thời gian là có thể dễ dàng suy luận ra được sự thực. Ông ta tin một phù thủy vĩ đại như cụ Dumbledore sẽ không nói dối về một chuyện cỏn con như thế này đâu.
"Nói như vậy thì vấn đề có thể còn nghiêm trọng hơn nữa kìa. Tình hình cụ thể, trước tiên sẽ do Bộ trưởng Fudge nói rõ!"
Không biết đã nghĩ tới điều gì đó, người đàn ông vuốt cằm rồi vẫy tay về phía sau, thấp giọng thì thầm mấy câu bên tai một phù thủy trẻ. Phù thủy trẻ nọ gật đầu với vẻ nghiêm trọng rồi nhanh chóng đi ra khỏi phòng khách hội trường.
"Cụ Dumbledore, vậy thì các học sinh..."
Advertisement / Quảng cáo
Fudge cởi mũ phớt trên đầu xuống, xoa xoa tay có chút buồn phiền. Ông ta nhìn đám học sinh xung quanh, trên mặt chúng tràn đầy vẻ hiếu kỳ. Sau khi phản ứng lại, ông ta cũng dần ý thức được rằng có thể ông ta sẽ đối mặt với một vấn đề càng phiền phức hơn.
"Không sao, chúng đều là một thành viên của Hogwarts, có quyền được biết tất cả những chuyện quan trọng đã xảy ra hoặc có thể xảy ra trong ngôi trường này." Cụ Dumbledore lắc đầu đáp.
"Được rồi, ngày mai 'Nhật báo Tiên tri' sẽ xuất bản tin tức này, mặc dù tôi không cho rằng chuyện này thích hợp để cho bọn trẻ biết thì cũng không quan trọng nữa."
Cornelius Fudge khoát tay bực dọc, nhìn về phía cụ Dumbledore nói nghiêm túc: "Mới vừa nãy, những yêu tinh ở ngân hàng Gringotts đã tập hợp các tòa soạn lớn trong giới phù thủy, tổ chức một buổi họp báo. Trong buổi họp báo đó, trước mặt tất cả mọi người, chúng đã đưa ra giấy tờ chứng nhận quyền sở hữu đất đai của lâu đài Hogwarts, đồng thời tuyên bố rằng tờ khế ước này có được từ một bản hợp đồng vay tiền thế chấp lớn."
"Vậy có nghĩa là, các yêu tinh không hề tiết lộ người đã kí hợp đồng và nội dung chi tiết hợp đồng phải không?"
Cụ Dumbledore gõ ngón tay như có điều suy nghĩ, nghi ngờ hỏi lại.
"Không hề." Bộ trưởng Bộ Pháp thuật lắc đầu với vẻ mặt nghiêm trọng, nhíu mày lại thật chặt: "Bọn chúng chỉ tiết lộ tổng số tiền cho vay vào khoảng tám trăm triệu vàng galleon, nhưng điều kì lạ nhất là số tiền nhận được lại là một loại tiền tệ Muggle gọi là đồng Rúp. Nếu như không phải là cụ thì còn ai có thể lấy được sự tín nhiệm của yêu tinh chứ?"
Là Bộ trưởng Bộ Pháp thuật, Fudge biết rất rõ chỗ khó chơi của đám yêu tinh ở ngân hàng Gringotts. Nếu như không nắm chắc hoàn toàn hoặc là có lợi ích cực lớn thúc đẩy thì đám sinh vật pháp thuật khôn khéo bủn xỉn kia căn bản không thể nào thoải mái mà móc ra nhiều tiền như vậy đâu.
"Chuyện kì quái không chỉ có điểm này thôi đâu."
Lúc này, Greengrass đứng bên cạnh Fudge đột nhiên bổ sung một câu: "Theo tôi được biết, bao nhiêu năm nay, Hội đồng quản trị cũng chưa từng nghe nói tới chuyện lâu đài Hogwarts còn tồn tại cả giấy tờ chứng minh sở hữu đất đai. Về việc chuyện này là thật hay giả, chúng tôi cũng muốn chính miệng hiệu trưởng Dumbledore xác nhận một chút."
"Tôi hiểu rồi, có điều nếu như trên tờ khế ước kia thật sự có con dấu của Salazar thì rất có thể không phải là ngụy tạo."
Dumbledore gật đầu, vẻ mặt nghiêm trọng: "Căn cứ vào tài liệu lịch sử và ghi chép lịch sử trường, trước khi Hogwarts được thành lập, tòa lâu đài này thuộc về Salazar Slytherin - một trong bốn người sáng lập trường."
"Nhưng mà đó đã là chuyện cách đây rất lâu rồi... Khoan đã! Nói như vậy thì bản hợp đồng này còn có người khác thực hiện, chỉ có thể là hậu duệ của gia tộc Slytherin?!"
Sắc mặt của Cornelius Fudge đột nhiên thay đổi, ông ta quay đầu nhìn về phía gã phù thủy cường tráng đã đẩy Filch, hô lớn: "Dawlish, mau đi điều tra tình hình gần đây của những thành viên gia tộc Gaunt!"
"Không cần điều tra nữa."
Greengrass đột nhiên cắt ngang lời ông ta, ánh mắt lướt qua Fudge, lộ ra vẻ châm chọc: "Người thừa kế cuối cùng của gia tộc Gaunt không phải đã bị các ông đưa vào Azkaban rồi sao? Nếu như tôi nhớ không lầm thì chắc là đã chết trong đó rồi. Di vật của ông ta và những người cuối cùng ông ta đã tiếp xúc khi còn sống, không phải các ông nên biết rất rõ sao?"
Nghe thấy lời nói của Greengrass, Fudge giống như bị mỏ hàn nóng đỏ làm phỏng vậy, cái cổ to bè của ông ta đỏ bừng lên.
"Ý của ông là chuyện tờ khế ước của Hogwarts trong tay đám yêu tinh ở ngân hàng Gringotts là do người của Bộ Pháp thuật chúng ta làm sao?"
"Tôi không hề nói như vậy... Có điều, nghĩ kĩ lại thì trừ Bộ Pháp thuật ra, còn có ai lại cần một đống tiền Muggle đó chứ?"
Greengrass khẽ nói với vẻ mặt chán ghét, ánh mắt lướt qua Fudge, rồi thờ ơ quét qua đám nhân viên Bộ Pháp thuật đứng sau lưng ông ta.
"Vu khống! Đây là một lời vu khống vô căn cứ! Bộ Pháp thuật chúng tôi tuyệt đối sẽ không xuất hiện trường hợp như vậy."
Nghe được lời nói của người đàn ông đứng bên cạnh, Cornelius Fudge tức giận hét lớn.
"Theo tôi thấy, nếu như thật sự có khế ước thì bao nhiêu năm nay, Hội đồng quản trị Hogwarts lại thật sự không biết chút nào sao? Gia tộc Gaunt có thể sa sút đến bước đường đó sao? Tôi nghe nói, gần đây việc làm ăn của nhiều gia tộc đều lụi bại, đừng cho rằng tôi không biết các người vẫn luôn âm thầm muốn thông thương với giới phi phù thủy. Những gián điệp trong tay tôi..."
"Thưa ngài Bộ trưởng, tôi có thể coi đây là sự sỉ nhục đối với những gia tộc huyết thống thuần chủng cao quý không? Làm sao chúng tôi có thể hợp tác với đám Muggle ngu xuẩn kia được chứ!"
Greengrass nheo mắt lại, nói bằng giọng không vui.
"Khụ khụ khụ!"
Advertisement / Quảng cáo
Thấy tranh chấp giữa hai phe phù thủy ngày càng nghiêm trọng, dường như sắp xảy ra một trận cãi vã, nói xấu khó coi trước toàn bộ giáo viên và học sinh toàn trường, cụ Dumbledore dùng sức ho khan vài cái, hồi tưởng lại nội dung trên tấm giấy da vẽ đầy những hình thù và con số trong ngực, cụ chớp mắt nói:
"Thưa các ngài, thực ra, ngoại trừ gia tộc Gaunt, còn có một người cũng tự xưng mình có huyết thống của gia tộc Slytherin."
"Không thể nào, gia tộc Gaunt cổ xưa là hậu duệ duy nhất của Salazar Slytherin - một trong bốn người sáng lập ra Hogwarts, ngoại trừ họ ra thì không còn người khác nữa."
Greengrass lắc đầu, không chút nghĩ ngợi mà phản bác lại.
"Không, quả thực còn có một người." Fudge vốn đang tranh cãi đến đỏ mặt tía tai, lúc này nghe thấy vậy, sắc mặt lập tức thay đổi. Ông ta hoang mang, quay đầu lại nhìn cụ Dumbledore: "Chắc không phải người cụ muốn nói đến là người đó chứ, nhưng không phải hắn ta đã mất tích từ lâu rồi sao?"
"Nhưng mà, hiển nhiên không phải tất cả mọi người đều cho là vậy." Greengrass khẽ hừ một tiếng: "Xem ra vẫn còn vài con chuột đang nấp trong bóng tối. Nếu như tôi nhớ không lầm thì con trai của Cục trưởng Ban thi hành Luật pháp thuật..."
"Hơn nữa, hình như có người đã nhìn thấy một bóng đen ở Albania, tôi đã từng nói với ngài rồi..." Cụ Dumbledore nhìn Fudge, nghiêm túc nói.
"Nói như vậy thì đây là một âm mưu nhằm vào toàn giới phù thủy sao?"
Sắc mặt của Fudge trở nên cực kỳ khó coi, giống như là một miếng gan heo đã để rất lâu rồi vậy. Giả vờ không nghe thấy lời của cụ Dumbledore, ông ta nói với trợ thủ bên cạnh mình:
"Dawlish, nói với văn phòng điều tra, nhanh chóng điều tra rõ xuất thân của người đó. Kiến Quỷ, cậu biết người tôi nói là ai, tôi không muốn nhắc lại lần thứ hai. Còn nữa, bảo đám người ở Sở Thần Sáng huy động toàn bộ lực lượng cho tôi, trong vòng nửa tháng, tôi phải tóm bằng được đám Tử Thần Thực Tử đang mơ mộng hão huyền kia, ném hết vào ngục Azkaban!!"
Translator: Nguyetmai
Tâm trạng hiện giờ của Cornelius Fudge vô cùng tồi tệ.
Thành thật mà nói, kể từ khi bất ngờ trở thành Bộ trưởng Bộ Pháp thuật năm ngoái, rất lâu rồi ông ta không có tâm trạng như thế này.
Dù sao thì mấy năm trước Chúa tể Hắc Ám đã bị tiêu diệt, có vẻ là đã biến mất hoàn toàn trong lịch sử. Đối thủ cạnh tranh duy nhất của ông ta trong Bộ - Barty Crouch bởi vì con trai bị tố cáo là Tử Thần Thực Tử, cho nên đã không thể nào tạo thành uy hiếp gì đối với ông ta trên con đường làm quan được nữa. Cộng thêm có phù thủy trắng mạnh nhất - Albus Dumbledore trấn giữ giới phù thủy Anh, Fudge đã từng cho rằng có lẽ ông ta là Bộ trưởng Bộ Pháp thuật nhàn hạ và hạnh phúc nhất từ trước tới nay.
Mãi cho tới hôm nay, trước khi tan làm, ông ta nhận được thông tin ban bố từ các yêu tinh của ngân hàng Gringotts - một trong những thánh địa pháp thuật của phù thủy loài người - học viện Ma thuật và Pháp thuật Hogwarts - bị đem đi thế chấp cho các yêu tinh của ngân hàng Gringotts.
Gần như đồng thời nhận được tin tức này với ông ta chính là các danh gia vọng tộc tiếng tăm trong Hội đồng quản trị của Hogwarts. Sau khi hai bên thông qua những con đường khác nhau mà xác định tính đáng tin cậy của tin tức này, thì họ không chút do dự mà trực tiếp lao tới Hogwarts, hi vọng có thể nhanh chóng làm rõ chân tướng sự việc.
"Hogwarts bị đem đi thế chấp rồi ư?!"
"Kia là Bộ trưởng Bộ Pháp thuật phải không, ông ta điên rồi, làm sao có thể chứ?"
Đi cùng với đám người xâm nhập phòng khách hội trường, khuôn mặt có tần suất xuất hiện cao trên "Nhật báo Tiên tri" của người đứng đầu kia đã biểu lộ rõ thân phận của ông ta, Cornelius Fudge, Bộ trưởng Bộ Pháp thuật Anh đương nhiệm.
Advertisement / Quảng cáo
Kết hợp với lời ông ta vừa nói, các học sinh không khó để nhận ra nguyên nhân Fudge dẫn người của Bộ Pháp thuật đột nhiên xông vào Hogwarts là gì. Chuyện này quả thực quá mức nghiêm trọng.
Nhất thời, cả hội trường sôi lên sùng sục, tất cả mọi người đều đang nhỏ giọng bàn luận với nhau, một số người nhìn Fudge với ánh mắt không thể tin được, cứ như thể người xông vào hội trường không phải là Bộ trưởng Bộ Pháp thuật mà là một con quái thú cao mười mấy thước vậy. Cùng lúc đó, càng có nhiều người vô thức đưa ánh mắt nhìn về phía ông lão đang ngồi chính giữa hàng ghế giáo viên hơn.
"Cụ Dumbledore, chuyện này..."
Giáo sư McGonagall cũng như vậy, bà nhanh chóng quay đầu lại nhìn về phía cụ Dumbledore đang ngồi phía sau.
Alina đứng sau lưng giáo sư McGonagall lại có một cảm giác kì lạ, dáng vẻ của Giáo sư McGonagall không giống với phần lớn mọi người, điều khiến bà kinh ngạc và căng thẳng dường như không phải là Hogwarts, mà là một sự hoang mang vì không kịp trở tay.
Tinh tinh tinh...
Cụ Dumbledore gõ muỗng canh lên chiếc ly thủy tinh trống không, vang lên những âm thanh thanh thúy.
"Yên lặng."
Cụ đứng dậy, đôi mắt màu xanh lam xuyên qua cặp kính hình bán nguyệt, nhìn quanh toàn bộ hội trường một lượt, dường như mang theo một sức mạnh không tên nào đó. Ánh mắt đó quét tới đâu, các học sinh nhanh chóng ngậm miệng, ngồi yên lặng tới đó.
"Cảm ơn."
Cụ Dumbledore mỉm cười, gật đầu ôn hòa với các học sinh. Cuối cùng, ánh mắt của cụ dừng lại trên người Cornelius Fudge đang đứng ở cửa ra vào, cụ cau mày, nói với vẻ nghi ngờ:
"Xin lỗi, ngài Bộ trưởng, tôi không hiểu ý ngài cho lắm." Cụ vừa nói, vừa khoát tay với xung quanh: "Như ngài thấy đấy, Hogwarts đang tiến hành nghi thức chia nhà mỗi năm một lần, tôi muốn..."
"Dumbledore, đừng thử đổi chủ đề."
Đằng sau Fudge, một thầy phù thủy trung niên mặc áo gió màu xám đậm, vô lễ cắt ngang lời của cụ Dumbledore, đôi giày da cứng giẫm mạnh lên sàn hội trường, có thể thấy rõ ràng ông ta còn tức giận hơn nhiều so với những gì ông ta thể hiện.
"Lucius Malfoy đã gặp cụ ở Hẻm Xéo vào tháng trước, cũng ngày đó, nhiều phù thủy cũng đã thừa nhận rằng họ đã nhìn thấy cụ xuất hiện trong ngân hàng Gringotts. Lẽ nào cụ muốn nói, cụ chỉ tới để giải sầu thôi sao?"
"Ồ, Greengrass thân mến! Nếu như ngài có thể điều tra thấu đáo hơn thì sẽ biết, trên thực tế hôm đó tôi chỉ dẫn một học sinh mới tới Hẻm Xéo mua đồ dùng học tập mà thôi. Ngài thấy đấy, cũng phải có người giải thích cho những phù thủy tới từ thế giới phi phù thủy rồi dẫn chúng tới thế giới của chúng ta chứ, đây là truyền thống của Hogwarts từ trước đến nay mà."
Lão phù thủy già nhún vai, chậm rãi bước xuống bậc thang, lướt qua Giáo sư McGonagall, cuối cùng dừng lại trước mặt đám người Fudge và nói: "Trên thực tế, sau khi tôi chán nản phát hiện ra rằng đã lâu mình không lên phố mua đồ, tôi thậm chí còn không rõ tỉ giá hối đoái của vàng galleon. Dù sao thì ngoại trừ mua quà Giáng sinh ra thì việc tôi cần dùng đến tiền quả thực là quá ít."
Đối diện với Dumbledore ở khoảng cách gần, vẻ mặt của Fudge và Greengrass hơi mất tự nhiên. Càng ở vị trí như của họ thì càng có thể hiểu một cách sâu sắc sức mạnh pháp thuật ẩn chứa trong cơ thể lão phù thủy tóc trắng trước mặt này.
"Bây giờ, hai ngài có thể nói cho tôi biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì hay chưa? Hãy thả lỏng, cứ nói từ từ."
Gương mặt của cụ Dumbledore nghiêm lại, cụ nói bằng giọng nghiêm túc và hòa nhã.
"Ừm... Dumbledore, hôm đó cụ thật sự chỉ dẫn học sinh đi mua đồ dùng học tập sao?"
Greengrass hỏi với vẻ nghi ngờ, nếu cụ Dumbledore đã nói như vậy thì nghi vấn trong lòng ông ta thực ra đã tan biến đi hơn phân nửa.
Chỉ cần kiểm tra lại ghi chép của các cửa hàng, đối chiếu thời gian là có thể dễ dàng suy luận ra được sự thực. Ông ta tin một phù thủy vĩ đại như cụ Dumbledore sẽ không nói dối về một chuyện cỏn con như thế này đâu.
"Nói như vậy thì vấn đề có thể còn nghiêm trọng hơn nữa kìa. Tình hình cụ thể, trước tiên sẽ do Bộ trưởng Fudge nói rõ!"
Không biết đã nghĩ tới điều gì đó, người đàn ông vuốt cằm rồi vẫy tay về phía sau, thấp giọng thì thầm mấy câu bên tai một phù thủy trẻ. Phù thủy trẻ nọ gật đầu với vẻ nghiêm trọng rồi nhanh chóng đi ra khỏi phòng khách hội trường.
"Cụ Dumbledore, vậy thì các học sinh..."
Advertisement / Quảng cáo
Fudge cởi mũ phớt trên đầu xuống, xoa xoa tay có chút buồn phiền. Ông ta nhìn đám học sinh xung quanh, trên mặt chúng tràn đầy vẻ hiếu kỳ. Sau khi phản ứng lại, ông ta cũng dần ý thức được rằng có thể ông ta sẽ đối mặt với một vấn đề càng phiền phức hơn.
"Không sao, chúng đều là một thành viên của Hogwarts, có quyền được biết tất cả những chuyện quan trọng đã xảy ra hoặc có thể xảy ra trong ngôi trường này." Cụ Dumbledore lắc đầu đáp.
"Được rồi, ngày mai 'Nhật báo Tiên tri' sẽ xuất bản tin tức này, mặc dù tôi không cho rằng chuyện này thích hợp để cho bọn trẻ biết thì cũng không quan trọng nữa."
Cornelius Fudge khoát tay bực dọc, nhìn về phía cụ Dumbledore nói nghiêm túc: "Mới vừa nãy, những yêu tinh ở ngân hàng Gringotts đã tập hợp các tòa soạn lớn trong giới phù thủy, tổ chức một buổi họp báo. Trong buổi họp báo đó, trước mặt tất cả mọi người, chúng đã đưa ra giấy tờ chứng nhận quyền sở hữu đất đai của lâu đài Hogwarts, đồng thời tuyên bố rằng tờ khế ước này có được từ một bản hợp đồng vay tiền thế chấp lớn."
"Vậy có nghĩa là, các yêu tinh không hề tiết lộ người đã kí hợp đồng và nội dung chi tiết hợp đồng phải không?"
Cụ Dumbledore gõ ngón tay như có điều suy nghĩ, nghi ngờ hỏi lại.
"Không hề." Bộ trưởng Bộ Pháp thuật lắc đầu với vẻ mặt nghiêm trọng, nhíu mày lại thật chặt: "Bọn chúng chỉ tiết lộ tổng số tiền cho vay vào khoảng tám trăm triệu vàng galleon, nhưng điều kì lạ nhất là số tiền nhận được lại là một loại tiền tệ Muggle gọi là đồng Rúp. Nếu như không phải là cụ thì còn ai có thể lấy được sự tín nhiệm của yêu tinh chứ?"
Là Bộ trưởng Bộ Pháp thuật, Fudge biết rất rõ chỗ khó chơi của đám yêu tinh ở ngân hàng Gringotts. Nếu như không nắm chắc hoàn toàn hoặc là có lợi ích cực lớn thúc đẩy thì đám sinh vật pháp thuật khôn khéo bủn xỉn kia căn bản không thể nào thoải mái mà móc ra nhiều tiền như vậy đâu.
"Chuyện kì quái không chỉ có điểm này thôi đâu."
Lúc này, Greengrass đứng bên cạnh Fudge đột nhiên bổ sung một câu: "Theo tôi được biết, bao nhiêu năm nay, Hội đồng quản trị cũng chưa từng nghe nói tới chuyện lâu đài Hogwarts còn tồn tại cả giấy tờ chứng minh sở hữu đất đai. Về việc chuyện này là thật hay giả, chúng tôi cũng muốn chính miệng hiệu trưởng Dumbledore xác nhận một chút."
"Tôi hiểu rồi, có điều nếu như trên tờ khế ước kia thật sự có con dấu của Salazar thì rất có thể không phải là ngụy tạo."
Dumbledore gật đầu, vẻ mặt nghiêm trọng: "Căn cứ vào tài liệu lịch sử và ghi chép lịch sử trường, trước khi Hogwarts được thành lập, tòa lâu đài này thuộc về Salazar Slytherin - một trong bốn người sáng lập trường."
"Nhưng mà đó đã là chuyện cách đây rất lâu rồi... Khoan đã! Nói như vậy thì bản hợp đồng này còn có người khác thực hiện, chỉ có thể là hậu duệ của gia tộc Slytherin?!"
Sắc mặt của Cornelius Fudge đột nhiên thay đổi, ông ta quay đầu nhìn về phía gã phù thủy cường tráng đã đẩy Filch, hô lớn: "Dawlish, mau đi điều tra tình hình gần đây của những thành viên gia tộc Gaunt!"
"Không cần điều tra nữa."
Greengrass đột nhiên cắt ngang lời ông ta, ánh mắt lướt qua Fudge, lộ ra vẻ châm chọc: "Người thừa kế cuối cùng của gia tộc Gaunt không phải đã bị các ông đưa vào Azkaban rồi sao? Nếu như tôi nhớ không lầm thì chắc là đã chết trong đó rồi. Di vật của ông ta và những người cuối cùng ông ta đã tiếp xúc khi còn sống, không phải các ông nên biết rất rõ sao?"
Nghe thấy lời nói của Greengrass, Fudge giống như bị mỏ hàn nóng đỏ làm phỏng vậy, cái cổ to bè của ông ta đỏ bừng lên.
"Ý của ông là chuyện tờ khế ước của Hogwarts trong tay đám yêu tinh ở ngân hàng Gringotts là do người của Bộ Pháp thuật chúng ta làm sao?"
"Tôi không hề nói như vậy... Có điều, nghĩ kĩ lại thì trừ Bộ Pháp thuật ra, còn có ai lại cần một đống tiền Muggle đó chứ?"
Greengrass khẽ nói với vẻ mặt chán ghét, ánh mắt lướt qua Fudge, rồi thờ ơ quét qua đám nhân viên Bộ Pháp thuật đứng sau lưng ông ta.
"Vu khống! Đây là một lời vu khống vô căn cứ! Bộ Pháp thuật chúng tôi tuyệt đối sẽ không xuất hiện trường hợp như vậy."
Nghe được lời nói của người đàn ông đứng bên cạnh, Cornelius Fudge tức giận hét lớn.
"Theo tôi thấy, nếu như thật sự có khế ước thì bao nhiêu năm nay, Hội đồng quản trị Hogwarts lại thật sự không biết chút nào sao? Gia tộc Gaunt có thể sa sút đến bước đường đó sao? Tôi nghe nói, gần đây việc làm ăn của nhiều gia tộc đều lụi bại, đừng cho rằng tôi không biết các người vẫn luôn âm thầm muốn thông thương với giới phi phù thủy. Những gián điệp trong tay tôi..."
"Thưa ngài Bộ trưởng, tôi có thể coi đây là sự sỉ nhục đối với những gia tộc huyết thống thuần chủng cao quý không? Làm sao chúng tôi có thể hợp tác với đám Muggle ngu xuẩn kia được chứ!"
Greengrass nheo mắt lại, nói bằng giọng không vui.
"Khụ khụ khụ!"
Advertisement / Quảng cáo
Thấy tranh chấp giữa hai phe phù thủy ngày càng nghiêm trọng, dường như sắp xảy ra một trận cãi vã, nói xấu khó coi trước toàn bộ giáo viên và học sinh toàn trường, cụ Dumbledore dùng sức ho khan vài cái, hồi tưởng lại nội dung trên tấm giấy da vẽ đầy những hình thù và con số trong ngực, cụ chớp mắt nói:
"Thưa các ngài, thực ra, ngoại trừ gia tộc Gaunt, còn có một người cũng tự xưng mình có huyết thống của gia tộc Slytherin."
"Không thể nào, gia tộc Gaunt cổ xưa là hậu duệ duy nhất của Salazar Slytherin - một trong bốn người sáng lập ra Hogwarts, ngoại trừ họ ra thì không còn người khác nữa."
Greengrass lắc đầu, không chút nghĩ ngợi mà phản bác lại.
"Không, quả thực còn có một người." Fudge vốn đang tranh cãi đến đỏ mặt tía tai, lúc này nghe thấy vậy, sắc mặt lập tức thay đổi. Ông ta hoang mang, quay đầu lại nhìn cụ Dumbledore: "Chắc không phải người cụ muốn nói đến là người đó chứ, nhưng không phải hắn ta đã mất tích từ lâu rồi sao?"
"Nhưng mà, hiển nhiên không phải tất cả mọi người đều cho là vậy." Greengrass khẽ hừ một tiếng: "Xem ra vẫn còn vài con chuột đang nấp trong bóng tối. Nếu như tôi nhớ không lầm thì con trai của Cục trưởng Ban thi hành Luật pháp thuật..."
"Hơn nữa, hình như có người đã nhìn thấy một bóng đen ở Albania, tôi đã từng nói với ngài rồi..." Cụ Dumbledore nhìn Fudge, nghiêm túc nói.
"Nói như vậy thì đây là một âm mưu nhằm vào toàn giới phù thủy sao?"
Sắc mặt của Fudge trở nên cực kỳ khó coi, giống như là một miếng gan heo đã để rất lâu rồi vậy. Giả vờ không nghe thấy lời của cụ Dumbledore, ông ta nói với trợ thủ bên cạnh mình:
"Dawlish, nói với văn phòng điều tra, nhanh chóng điều tra rõ xuất thân của người đó. Kiến Quỷ, cậu biết người tôi nói là ai, tôi không muốn nhắc lại lần thứ hai. Còn nữa, bảo đám người ở Sở Thần Sáng huy động toàn bộ lực lượng cho tôi, trong vòng nửa tháng, tôi phải tóm bằng được đám Tử Thần Thực Tử đang mơ mộng hão huyền kia, ném hết vào ngục Azkaban!!"
Bình luận facebook