Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-69
Chương 69: Alina tốt bụng có một ý tưởng
Translator: Nguyetmai
"Không có gì, Chaien chỉ là biệt danh của một loài sinh vật tương tự với gà béo mặt tròn Scotland thôi."
Thấy cụ Dumbledore có vẻ hoàn toàn không hiểu gì, Alina khoát tay cụt hứng. Đừng nói là cụ Dumbledore, cho dù là người dân đất nước mặt trời mọc lúc này cũng không một ai có thể hiểu được từ này.
Không thể nghi ngờ rằng tận sâu trong linh hồn mỗi một người chuyển kiếp đều rất cô đơn, khoảng cách về thời đại và văn hóa căn bản không một ai có thể vượt qua được. Để khiến cuộc sống không còn cô đơn như vậy nữa, chí ít có vẻ thân thiết hơn một chút, đa số người chuyển kiếp đều sẽ cùng cố gắng đẩy thế giới đi theo hướng mà người đó cảm thấy quen thuộc.
Ví dụ như thái tử Roland, nhân vật chính trong một tác phẩm văn học mạng cực kỳ hay của nền công nghiệp pháp thuật "Buông cô phù thủy đó ra". Hoặc ví dụ Alina Kaslana lúc này.
"Ông nói không sai, về việc nên đối phó với nguy cơ lần này như thế nào cho thích đáng, cháu quả thực đã có một vài ý tưởng không tồi."
Advertisement / Quảng cáo
Lộp bộp.
Alina nhấp một ngụm hồng trà, suy nghĩ cẩn thận một chút rồi đặt chiếc cốc sứ trắng tinh lên chiếc đĩa lót cốc màu vàng. Cô đàng hoàng ngồi thẳng người dậy, đôi mắt màu xanh nước biển nhìn ông lão trước mặt một cách bình tĩnh.
Từ tiết kiệm tới xa xỉ thì dễ, từ xa xỉ tới tiết kiệm rất khó, đây là một đạo lí hết sức đơn giản.
Muốn phổ biến "Điều lệ điều chỉnh thời kì đặc biệt của trường Hogwarts" một cách rộng rãi, trở ngại lớn nhất thực ra nằm ở chỗ những "cô chủ", "cậu chủ" phù thủy đã quen được hưởng hoàn cảnh sống sung túc từ lâu. Nếu chỉ dựa vào thông báo nguy cơ nhất thời thì không đủ để lèo lái tất cả học sinh vượt qua được cả một học kỳ.
"Nhưng ông phải suy nghĩ kĩ đấy, chuyện này không đơn giản giống như việc uy hiếp mũ phân loại, chủ động nói ra suy nghĩ của bản thân đâu."
Vẻ hồn nhiên, nghịch ngợm nhanh chóng biến mất, trên khuôn mặt non nớt của Alina hiện lên vẻ bình tĩnh và từng trải không phù hợp với độ tuổi của cô bé. Nhìn vào đôi mắt màu xanh lam qua cặp mắt kính hình bán nguyệt của ông lão, cô thong thả nói:
"Những điều cháu sắp sửa nói có thể sẽ hơi hoang đường, nhưng mà cháu hi vọng ông đừng ngắt lời cháu. Đồng thời, cháu không có chút hứng thú nào với việc cải cách Hogwarts và giới pháp thuật, cho nên xin ông đừng tùy tiện áp đặt quá nhiều kỳ vọng và trách nhiệm lên người cháu."
Nếu như có thể lựa chọn, thực ra Alina thích làm một phù thủy nhỏ năm nhất vô lo vô nghĩ, chỉ biết ăn uống hưởng thụ hơn, chứ không phải là chúa cứu thế hay người lãnh đạo gì đó. Cô phải dập tắt ngay khi cụ Dumbledore nảy sinh ý nghĩ tồi tệ này mới được.
"Đương nhiên."
Thấy Alina bày ra dáng vẻ hoàn toàn khác với lúc trước, cụ Dumbledore hơi nhướng mày, trả lời một cách trịnh trọng. Cụ cũng ngồi thẳng người dậy, bày ra dáng vẻ nghiêm túc, sẵn sàng rửa tai lắng nghe.
Cụ Dumbledore đã không còn xa lạ gì với dáng vẻ này của cô bé nữa rồi.
Bất kể là cuộc đàm phán khiến người ta phải thốt lên cảm thán trên tầng cao nhất của tòa tháp Nurmengard, hay là những diễn giải thần thánh trong kí túc xá nữ của nhà Slytherin ở tầng chót lâu đài Hogwarts đều để lại ấn tượng cực kỳ sâu sắc cho cụ Dumbledore, khiến cụ có lúc bất giác đối đãi với cô bé này như một phù thủy ngang hàng với mình.
"Nếu ông đã ném vấn đề này cho cháu xử lí, chỉ cần cuối cùng có thể giải quyết khó khăn một cách hợp lí, tốt đẹp thì trong khoảng thời gian đó, bất luận kết quả và yêu cầu như thế nào, ông cũng sẽ chấp nhận sao?"
Alina nâng đĩa cốc trà lên, đưa cánh tay trơn bóng ra trước mặt cụ Dumbledore, khẽ hỏi.
"Ừm... trong phạm vi nhất định, chỉ cần không giống như tình huống lần trước ở ngân hàng Gringotts là được. Hơn nữa, còn phải cân nhắc tới những Giáo sư khác."
Cụ Dumbledore hơi ngập ngừng, câu trả lời không đồng ý hoàn toàn. Bởi vì cụ quả thực không biết trong cái đầu nhỏ bé của cô nhóc phù thủy tóc bạch kim trước mặt rốt cuộc có bao nhiêu ý nghĩ kì lạ.
"Cháu có thể tranh thủ được thời gian ít nhất một tuần để bình ổn cho toàn trường Hogwarts. Hơn nữa còn khiến phần lớn học sinh đều có thể chấp nhận được thức ăn tiêu chuẩn thấp, đồng thời phá vỡ khoảng cách giữa bốn nhà ở một mức độ nhất định."
Advertisement / Quảng cáo
Ngón tay Alina vuốt ve trên mép cốc bóng loáng, cô bé ngước mắt lên nhìn cụ Dumbledore đang bày ra vẻ mặt kinh ngạc, tiếp tục nói với vẻ hời hợt.
"Có điều, cháu có ba điều kiện. Thứ nhất, tạm ngưng nhiệm vụ học tập của học sinh toàn trường trong tuần đầu tiên, để cháu sắp xếp, như vậy thì ông và các Giáo sư trong trường cũng có đủ thời gian để lập ra 'Điều lệ điều chỉnh trong thời gian đặc biệt của trường Hogwarts'. Thứ hai, cháu hi vọng có thể thông qua ông tham dự gián tiếp vào việc đặt 'điều lệ', đồng thời có một phần nhỏ quyền lợi mua sắm vật liệu."
"Thứ ba, cháu cần mượn ông một người." Alina dừng lại một chút, mỉm cười, "Huynh trưởng Rubeus Hagrid."
"Nghe có vẻ không phải yêu cầu quá phức tạp, nếu như thật sự có thể đạt được hiệu quả như cháu nói. Mấu chốt là tiểu thư Kaslana thân mến, cháu định làm gì? Phải biết rằng bảy cấp học trong trường có tới gần ngàn người đấy nhé."
"Rất đơn giản."
Trên mặt Alina hiện lên biểu cảm kỳ lạ, cô bé rũ mi mắt xuống nhìn cốc hồng trà đang bốc khói nghi ngút, trong đôi mắt xanh sáng rực như sao lóe lên cảm xúc phức tạp, tay phải cầm cốc trà lên nhẹ nhàng nhấp một ngụm.
"Giáo sư Dumbledore, ông đã từng nghe nói tới huấn luyện quân sự bao giờ chưa?"
Huấn luyện quân sự là sức mạnh thần bí nhất của mỗi một quốc gia Muggle đáng sợ. Đừng nói là một ngàn người, cho dù là hàng triệu người cũng không cần phải lo lắng chút nào.
Nếu còn tồn tại điều gì có thể sửa chữa hết các thói hư tật xấu của đám học sinh, từ dưới tiểu học cho tới đại học trong một thời gian ngắn, đồng thời còn có thể nhanh chóng thúc đẩy ý thức tập thể giữa người với người và rèn giũa sức mạnh ý chí trong khi tiêu hao lượng lớn thể lực và thời gian, vậy thì chỉ có thể là huấn luyện quân sự ở kiếp trước thôi.
Theo Alina thấy, học viện Ma thuật và Pháp thuật Hogwarts hay thậm chí là toàn bộ giới pháp thuật đều quá mức tùy ý và rời rạc. Bọn họ thói quen sống phô trương và lãng phí, mang điệu bộ quý tộc và thiếu khái niệm thời gian. Ví dụ như những phù thủy như George và Fred có quá nhiều sức lực mà không có cách nào trút ra được, chỉ có thể giết thời gian bằng những trò đùa dai.
Rõ ràng chỉ là một đám học sinh trung học chưa quá mười chín tuổi, vào thời điểm dễ hình thành tình bạn bè cùng trường nhất lại bị người ta cố ý chia ra làm bốn nhà, liên tục bị truyền thụ những đặc điểm tính cách mà mỗi người cần phải phù hợp. Đây quả là một cách làm quá mức cứng nhắc và võ đoán.
Cạnh tranh quả thực có thể khiến người ta sinh ra ham muốn học tập và ý thức ganh đua mạnh mẽ hơn. Nhưng nếu mỗi lớp học đều bị chia thành hai phe phân biệt thì những người cùng tuổi ngồi trong cùng một phòng học lại vì màu sắc khăn quàng khác nhau mà không qua lại với nhau, chẳng phải là quá tức cười hay sao?
Không phải là học sinh nhà Gryffindor không có nghĩa là không dũng cảm, cũng như không phải tất cả học sinh nhà Ravenclaw đều có trí tuệ hơn người.
Để cứu vớt linh hồn của nhiều thế hệ phù thủy hiện tại và sau này, thiên sứ nhỏ Alina quyết định chủ động đứng ra giúp họ phá vỡ khoảng cách giữa các nhà, tiêu hao hết thể lực và sức tập trung dồi dào của họ, để lại trong cuộc đời học sinh của mỗi người một trải nghiệm huấn luyện quân sự tuyệt vời khó quên.
"... Tóm lại, đại khái chính là như vậy."
Alina thở dài một hơi, liếm đôi môi đã hơi khô.
Tốn gần nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng cô cũng đã nói được rõ hình thức và chi tiết cơ bản với cụ Dumbledore.
Advertisement / Quảng cáo
"Một sáng kiến có tính dẫn dắt, ta cảm thấy có thể thử xem sao. Có điều, tên gọi thì có thể cần phải thay đổi một chút. Chi tiết cụ thể cũng cần phải bàn bạc lại với các Giáo sư."
Cụ Dumbledore vỗ tay khen ngợi, cô bé này luôn có thể đem tới cho cụ không ít niềm vui bất ngờ.
"Chỉ là chút khôn vặt nhỏ bé không đáng kể mà thôi."
Alina khoát tay khiêm tốn, mặc dù cô nhớ không được hoàn chỉnh lắm, nhưng những chuyện "thú vị" như tư thế đứng, tư thế đi cơ bản và gấp chăn vuông như miếng đậu phụ thì đối với cô vẫn còn mới như ngày hôm qua.
Nói tóm lại, huấn luyện quân sự cũng là một mắt xích quan trọng trong cuộc đời học sinh, cô nhất định sẽ cố hết sức mình để khiến những phù thủy nhỏ trường Hogwarts có thể cảm nhận được nguyên mùi nguyên vị của khóa huấn luyện quân sự ở trường học ở mức độ lớn nhất.
Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên một tràng tiếng gõ cửa có nhịp điệu, đồng thời truyền tới một giọng đàn ông hơi bén nhọn:
"Ngài Dumbledore, phòng sinh hoạt chung của nhà Ravenclaw xảy ra chút chuyện, cần phải báo cho ngài biết."
Translator: Nguyetmai
"Không có gì, Chaien chỉ là biệt danh của một loài sinh vật tương tự với gà béo mặt tròn Scotland thôi."
Thấy cụ Dumbledore có vẻ hoàn toàn không hiểu gì, Alina khoát tay cụt hứng. Đừng nói là cụ Dumbledore, cho dù là người dân đất nước mặt trời mọc lúc này cũng không một ai có thể hiểu được từ này.
Không thể nghi ngờ rằng tận sâu trong linh hồn mỗi một người chuyển kiếp đều rất cô đơn, khoảng cách về thời đại và văn hóa căn bản không một ai có thể vượt qua được. Để khiến cuộc sống không còn cô đơn như vậy nữa, chí ít có vẻ thân thiết hơn một chút, đa số người chuyển kiếp đều sẽ cùng cố gắng đẩy thế giới đi theo hướng mà người đó cảm thấy quen thuộc.
Ví dụ như thái tử Roland, nhân vật chính trong một tác phẩm văn học mạng cực kỳ hay của nền công nghiệp pháp thuật "Buông cô phù thủy đó ra". Hoặc ví dụ Alina Kaslana lúc này.
"Ông nói không sai, về việc nên đối phó với nguy cơ lần này như thế nào cho thích đáng, cháu quả thực đã có một vài ý tưởng không tồi."
Advertisement / Quảng cáo
Lộp bộp.
Alina nhấp một ngụm hồng trà, suy nghĩ cẩn thận một chút rồi đặt chiếc cốc sứ trắng tinh lên chiếc đĩa lót cốc màu vàng. Cô đàng hoàng ngồi thẳng người dậy, đôi mắt màu xanh nước biển nhìn ông lão trước mặt một cách bình tĩnh.
Từ tiết kiệm tới xa xỉ thì dễ, từ xa xỉ tới tiết kiệm rất khó, đây là một đạo lí hết sức đơn giản.
Muốn phổ biến "Điều lệ điều chỉnh thời kì đặc biệt của trường Hogwarts" một cách rộng rãi, trở ngại lớn nhất thực ra nằm ở chỗ những "cô chủ", "cậu chủ" phù thủy đã quen được hưởng hoàn cảnh sống sung túc từ lâu. Nếu chỉ dựa vào thông báo nguy cơ nhất thời thì không đủ để lèo lái tất cả học sinh vượt qua được cả một học kỳ.
"Nhưng ông phải suy nghĩ kĩ đấy, chuyện này không đơn giản giống như việc uy hiếp mũ phân loại, chủ động nói ra suy nghĩ của bản thân đâu."
Vẻ hồn nhiên, nghịch ngợm nhanh chóng biến mất, trên khuôn mặt non nớt của Alina hiện lên vẻ bình tĩnh và từng trải không phù hợp với độ tuổi của cô bé. Nhìn vào đôi mắt màu xanh lam qua cặp mắt kính hình bán nguyệt của ông lão, cô thong thả nói:
"Những điều cháu sắp sửa nói có thể sẽ hơi hoang đường, nhưng mà cháu hi vọng ông đừng ngắt lời cháu. Đồng thời, cháu không có chút hứng thú nào với việc cải cách Hogwarts và giới pháp thuật, cho nên xin ông đừng tùy tiện áp đặt quá nhiều kỳ vọng và trách nhiệm lên người cháu."
Nếu như có thể lựa chọn, thực ra Alina thích làm một phù thủy nhỏ năm nhất vô lo vô nghĩ, chỉ biết ăn uống hưởng thụ hơn, chứ không phải là chúa cứu thế hay người lãnh đạo gì đó. Cô phải dập tắt ngay khi cụ Dumbledore nảy sinh ý nghĩ tồi tệ này mới được.
"Đương nhiên."
Thấy Alina bày ra dáng vẻ hoàn toàn khác với lúc trước, cụ Dumbledore hơi nhướng mày, trả lời một cách trịnh trọng. Cụ cũng ngồi thẳng người dậy, bày ra dáng vẻ nghiêm túc, sẵn sàng rửa tai lắng nghe.
Cụ Dumbledore đã không còn xa lạ gì với dáng vẻ này của cô bé nữa rồi.
Bất kể là cuộc đàm phán khiến người ta phải thốt lên cảm thán trên tầng cao nhất của tòa tháp Nurmengard, hay là những diễn giải thần thánh trong kí túc xá nữ của nhà Slytherin ở tầng chót lâu đài Hogwarts đều để lại ấn tượng cực kỳ sâu sắc cho cụ Dumbledore, khiến cụ có lúc bất giác đối đãi với cô bé này như một phù thủy ngang hàng với mình.
"Nếu ông đã ném vấn đề này cho cháu xử lí, chỉ cần cuối cùng có thể giải quyết khó khăn một cách hợp lí, tốt đẹp thì trong khoảng thời gian đó, bất luận kết quả và yêu cầu như thế nào, ông cũng sẽ chấp nhận sao?"
Alina nâng đĩa cốc trà lên, đưa cánh tay trơn bóng ra trước mặt cụ Dumbledore, khẽ hỏi.
"Ừm... trong phạm vi nhất định, chỉ cần không giống như tình huống lần trước ở ngân hàng Gringotts là được. Hơn nữa, còn phải cân nhắc tới những Giáo sư khác."
Cụ Dumbledore hơi ngập ngừng, câu trả lời không đồng ý hoàn toàn. Bởi vì cụ quả thực không biết trong cái đầu nhỏ bé của cô nhóc phù thủy tóc bạch kim trước mặt rốt cuộc có bao nhiêu ý nghĩ kì lạ.
"Cháu có thể tranh thủ được thời gian ít nhất một tuần để bình ổn cho toàn trường Hogwarts. Hơn nữa còn khiến phần lớn học sinh đều có thể chấp nhận được thức ăn tiêu chuẩn thấp, đồng thời phá vỡ khoảng cách giữa bốn nhà ở một mức độ nhất định."
Advertisement / Quảng cáo
Ngón tay Alina vuốt ve trên mép cốc bóng loáng, cô bé ngước mắt lên nhìn cụ Dumbledore đang bày ra vẻ mặt kinh ngạc, tiếp tục nói với vẻ hời hợt.
"Có điều, cháu có ba điều kiện. Thứ nhất, tạm ngưng nhiệm vụ học tập của học sinh toàn trường trong tuần đầu tiên, để cháu sắp xếp, như vậy thì ông và các Giáo sư trong trường cũng có đủ thời gian để lập ra 'Điều lệ điều chỉnh trong thời gian đặc biệt của trường Hogwarts'. Thứ hai, cháu hi vọng có thể thông qua ông tham dự gián tiếp vào việc đặt 'điều lệ', đồng thời có một phần nhỏ quyền lợi mua sắm vật liệu."
"Thứ ba, cháu cần mượn ông một người." Alina dừng lại một chút, mỉm cười, "Huynh trưởng Rubeus Hagrid."
"Nghe có vẻ không phải yêu cầu quá phức tạp, nếu như thật sự có thể đạt được hiệu quả như cháu nói. Mấu chốt là tiểu thư Kaslana thân mến, cháu định làm gì? Phải biết rằng bảy cấp học trong trường có tới gần ngàn người đấy nhé."
"Rất đơn giản."
Trên mặt Alina hiện lên biểu cảm kỳ lạ, cô bé rũ mi mắt xuống nhìn cốc hồng trà đang bốc khói nghi ngút, trong đôi mắt xanh sáng rực như sao lóe lên cảm xúc phức tạp, tay phải cầm cốc trà lên nhẹ nhàng nhấp một ngụm.
"Giáo sư Dumbledore, ông đã từng nghe nói tới huấn luyện quân sự bao giờ chưa?"
Huấn luyện quân sự là sức mạnh thần bí nhất của mỗi một quốc gia Muggle đáng sợ. Đừng nói là một ngàn người, cho dù là hàng triệu người cũng không cần phải lo lắng chút nào.
Nếu còn tồn tại điều gì có thể sửa chữa hết các thói hư tật xấu của đám học sinh, từ dưới tiểu học cho tới đại học trong một thời gian ngắn, đồng thời còn có thể nhanh chóng thúc đẩy ý thức tập thể giữa người với người và rèn giũa sức mạnh ý chí trong khi tiêu hao lượng lớn thể lực và thời gian, vậy thì chỉ có thể là huấn luyện quân sự ở kiếp trước thôi.
Theo Alina thấy, học viện Ma thuật và Pháp thuật Hogwarts hay thậm chí là toàn bộ giới pháp thuật đều quá mức tùy ý và rời rạc. Bọn họ thói quen sống phô trương và lãng phí, mang điệu bộ quý tộc và thiếu khái niệm thời gian. Ví dụ như những phù thủy như George và Fred có quá nhiều sức lực mà không có cách nào trút ra được, chỉ có thể giết thời gian bằng những trò đùa dai.
Rõ ràng chỉ là một đám học sinh trung học chưa quá mười chín tuổi, vào thời điểm dễ hình thành tình bạn bè cùng trường nhất lại bị người ta cố ý chia ra làm bốn nhà, liên tục bị truyền thụ những đặc điểm tính cách mà mỗi người cần phải phù hợp. Đây quả là một cách làm quá mức cứng nhắc và võ đoán.
Cạnh tranh quả thực có thể khiến người ta sinh ra ham muốn học tập và ý thức ganh đua mạnh mẽ hơn. Nhưng nếu mỗi lớp học đều bị chia thành hai phe phân biệt thì những người cùng tuổi ngồi trong cùng một phòng học lại vì màu sắc khăn quàng khác nhau mà không qua lại với nhau, chẳng phải là quá tức cười hay sao?
Không phải là học sinh nhà Gryffindor không có nghĩa là không dũng cảm, cũng như không phải tất cả học sinh nhà Ravenclaw đều có trí tuệ hơn người.
Để cứu vớt linh hồn của nhiều thế hệ phù thủy hiện tại và sau này, thiên sứ nhỏ Alina quyết định chủ động đứng ra giúp họ phá vỡ khoảng cách giữa các nhà, tiêu hao hết thể lực và sức tập trung dồi dào của họ, để lại trong cuộc đời học sinh của mỗi người một trải nghiệm huấn luyện quân sự tuyệt vời khó quên.
"... Tóm lại, đại khái chính là như vậy."
Alina thở dài một hơi, liếm đôi môi đã hơi khô.
Tốn gần nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng cô cũng đã nói được rõ hình thức và chi tiết cơ bản với cụ Dumbledore.
Advertisement / Quảng cáo
"Một sáng kiến có tính dẫn dắt, ta cảm thấy có thể thử xem sao. Có điều, tên gọi thì có thể cần phải thay đổi một chút. Chi tiết cụ thể cũng cần phải bàn bạc lại với các Giáo sư."
Cụ Dumbledore vỗ tay khen ngợi, cô bé này luôn có thể đem tới cho cụ không ít niềm vui bất ngờ.
"Chỉ là chút khôn vặt nhỏ bé không đáng kể mà thôi."
Alina khoát tay khiêm tốn, mặc dù cô nhớ không được hoàn chỉnh lắm, nhưng những chuyện "thú vị" như tư thế đứng, tư thế đi cơ bản và gấp chăn vuông như miếng đậu phụ thì đối với cô vẫn còn mới như ngày hôm qua.
Nói tóm lại, huấn luyện quân sự cũng là một mắt xích quan trọng trong cuộc đời học sinh, cô nhất định sẽ cố hết sức mình để khiến những phù thủy nhỏ trường Hogwarts có thể cảm nhận được nguyên mùi nguyên vị của khóa huấn luyện quân sự ở trường học ở mức độ lớn nhất.
Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên một tràng tiếng gõ cửa có nhịp điệu, đồng thời truyền tới một giọng đàn ông hơi bén nhọn:
"Ngài Dumbledore, phòng sinh hoạt chung của nhà Ravenclaw xảy ra chút chuyện, cần phải báo cho ngài biết."