Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-84
Chương 84: Sa tặc
**1**.
Trong lúc hai mắt ta tối mù vì bị cát táp, một bàn tay cứng cáp đột nhiên tóm lấy ta.
Ta nghe được tiếng gió cát cuồng nộ thổi bên tai.
Nhưng đầu ta lúc này lại áp vào một lồng ngực to rộng.
**2**.
Đến lúc bão cát qua đi, ta nhịn đau gắng ngượng mở mắt thì nhìn thấy tên da ngâm kia đang ôm ta trong lòng.
Nhìn từ góc độ này, cảm thấy gã thật đẹp trai.
Tim ta đập thình thịch, có hơi muốn trêu ghẹo gã.
Nhưng không được.
Ta đã hứa với lòng rồi.
Ta sẽ...
**3**.
Ta sẽ thú thật một chuyện thế này.
Ta bẩm sinh là một kẻ hoa tâm.
Cứ thấy nam nhân nữ nhân nào có chút mỹ mạo, ta sẽ không nhịn được mà sáp lại trêu chọc gạ gẫm.
Nhưng ta chỉ đơn giản là thích trêu chọc gạ gẫm mà thôi, chứ chưa bao giờ bắt ép ai lên giường cùng ta.
Ngoại trừ khi bọn họ cũng muốn...
**4**.
Khụ...khụ....
Vấn đề không nằm ở chỗ này.
Vấn đề nằm ở chỗ ta hiện tại đang có hứng thú hoàn lương.
Ta đã quyết định rồi, kiếp này ta phải làm một người thanh tâm quả dục.
Không trêu hoa ghẹo nguyệt.
Càng không động tới ái tình.
Bởi vậy, dù cái vị Hỏa Luân ca ca đây dung mạo tinh xảo, đường nét tuấn tú, làn da bánh mật càng nhìn càng thấy gợi cảm.
Nhưng ta chỉ nhìn thôi.
Ta quyết tâm sẽ không trêu chọc liếc mắt đưa tình gì gì đó với gã.
Quyết tâm! Quyết tâm! Quyết tâm!
**5**.
Hai người bọn ta ngồi dưới mỏm đá. Hỏa Luân thổi mắt cho ta.
"Thật phiền phức!" Hắn cau có cằn nhằn.
"Đau quá..." Ta nhỏ giọng rên rỉ.
Hai mắt ta bây giờ chắc đỏ ửng lên rồi, nước mắt không nhịn được mà tiết ra đến ướt đẫm
Sắc mặt Hỏa Luân không hiểu sao sững ra một hồi. Gã quay mặt đi chỗ khác, hít vào một hơi thật sâu, sau đó lại tiếp tục giúp ta thổi mắt.
**4**.
Gã bảo ta đứng dậy cùng gã trở về.
Ta chống tay đứng dậy nhưng sau đó lại gã lăn quay.
Tình cờ thế nào lại gã vào lòng gã.
Theo kinh nghiệm phong phú của ta, loại động tác này rất dễ khiến người ta trái tim rung động, sa bẫy ái tình.
Dù sao dung nhan, phong thái của ta thật sự rất câu nhân. Ta cũng không thể làm gì khác được...
Nhưng mà...cái vị Hỏa Luân ca ca này nhiệt huyết sôi sục như thế, chắc là loại người không màn chuyện yêu đương rồi.
Mặt gã đỏ như vậy là tại trời nóng quá thôi.
**5**.
Ban nãy Hỏa Luân ca ca kéo ta vào mỏm đá tránh bão cát, ta rất biết ơn.
Nhưng gã đúng là quá thô bạo, kéo ta mạnh đến độ ta trặc chân luôn rồi.
Bây giờ gã phải cõng ta trở về.
Ta nằm trên tấm lưng to lớn của gã, trong bụng cảm thấy hơi lo lo.
Vân là theo kinh nghiệm của ta, cái loại động tác này so với chuyện ngã vô lòng, còn càng dễ khiến người ta trái tim rung động, sa bẫy ái tình hơn nhiều lần.
Ta bồn chồn mới lên tiếng hỏi gã: "Hỏa Luân ca...ngươi tại sao hết cứu ta khỏi bão cát, bây giờ lại muốn cõng ta về...?"
Ngươi đối với ta ân cần như vậy. Ta hơi run rồi đó...
Gã dứt khoát trả lời: "Trên đời này kẻ có thể đánh ngang ngửa ta không nhiều! Trước khi chúng ta phân rõ trên dưới, ngươi đừng hòng xảy ra chuyện gì!!"
Xem ra gã đúng là kẻ nhiệt huyết sôi sục. Mấy chuyện yêu đương vớ vẩn, gã chắc đúng là không màn đâu!
Hầy, thật may!
**6**.
Khi bọn ta về tới lều, Hỏa Luân có hỏi ta câu này: "Ngươi làm gì Yên Sa thế hả? Ta trở về đã thấy y nằm trên giường như chết cứng!"
Ta thành thật trả lời: "Ta hôn y có một cái, mà y làm quá lên như vậy!"
Hỏa Luân liền buông tay, ta ngã lộn người từ trên lưng gã ngã xuống.
Ta còn choáng váng chưa biết chuyện gì, thì đã nghe Hỏa Luân thấp giọng, kinh hoàng nói:
"Ngươi...hôn...y...?"
Cùng lúc này, từ bên trong lều, một đám ngân châm không hiểu thế nào lại nhắm về phía ta.
Phóng đến.
**7**.
"Aaaaa!"
Ta kinh hoàng, nắm trên mặt cát đưa hai tay lên che mắt.
Thế nhưng đau đớn chờ mãi mà vẫn không thấy đâu.
Mở mắt ra, đã thấy khuôn mắt lạnh lẽo ngập tràn sát khí của Yên Sa đứng trước mặt, khí thế ác liệt tỏa ra không có chút gì giống như lúc mới gặp.
Ánh mắt đó, giống như hận không thể phanh thây ta thành trăm mảnh.
Sau đó ta lại nhìn cánh tay vạm vỡ của Hỏa Luân chắn trước mặt ta.
Kim châm ngay ngắn thẳng hàng cắm thành một đường ngang trên bắp tay gã, gân máu vì vậy mà nổi lên tím tái, vô cùng đáng sợ.
Gã vừa rồi...là cứu ta một mạng.
Trong lòng ta không nhịn được mà tràn đầy cảm kích.
Hỏa Luân gã nhìn vậy mà hóa ra lại là người rất tốt!
"Yên Sa! Đừng có hấp tấp!"
Đúng lúc này, thì Hỏa Luân lên tiếng.
"Để hắn tỉ thí với ta xong, nếu còn sống, ta cắt hết tay chân hắn để ngươi tha hồ tra tấn!"
Tính ra gã cũng không tốt lắm.
**8**.
Ở Tây vực có một dân tộc vô cùng giữ mình.
Dù là nam hay nữ, cũng xem thân thể mình như ngọc như ngà.
Ngoại trừ bạn đời, thì không thể cho người khác tùy ý động chạm.
Nếu bị kẻ không phải bạn đời của mình khinh mạn, dù chỉ là một cái chạm tay nhẹ nhàng, đối với bọn họ, giống như bị kẻ khác tạt nước phân vào mặt, không chỉ làm vấy bẩn thân thể mà còn bôi nhọ danh dự nhân phẩm của họ.
Cách duy nhất để gỡ gạc lại là phải xé xác kẻ kia.
Cái này thì không có gì mới lạ. Dù sao quả thật có rất nhiều dân tộc cấm không cho hai người chưa kết hôn thân mật thể xác.
Nhưng cái khốn nạn nó nằm ở chỗ này này.
Luật lệ này chỉ cấm không cho người khác tạt nước phân vào mặt tộc nhân của họ mà thôi.
Còn tộc nhân của họ muốn tạt nước phân vào mặt kẻ khác thì có thể thoải mái tùy ý. Thậm chí còn được hoan nghênh cổ vũ.
Trời đánh cái tộc vô sỉ đó đi!!!
**9**.
Ta bị trói vào một cây cọc, ngày ngày được cho ăn cho uống thuốc. Cơ thể rất nhanh khỏe lên một cách không tình nguyện.
Bởi vì một khi ta khỏe lại, phải tỉ thí với cái tên kia.
Tỉ thỉ với Hỏa Luân thì không có gì lớn.
Nhưng một khi trận tỉ thí đó kết thúc. Mặc kệ là thắng hay thua, ta vẫn sẽ bị hai cái tên kia liên thủ lại, chặt tay chặt chân mà hành xác!!!
Sự thật đã chứng minh, một mình ta đánh không lại hai người bọn họ cùng một lúc!!
Mà ánh mắt Sa đệ đệ đã không còn sự ôn nhu như trước kia, sát khí càng lúc càng nặng nề.
Ta không thể nằm yên chờ chết.
Bởi vậy nên, ta trong lúc bị dồn đến đường cùng, không còn cách nào khác phải đi con đường tà đạo.
Con đường tà đạo ta đi, chính là trong lúc Yên Sa mang đồ ăn đến cho ta.
Ta liền mở miệng khen y đẹp.
__________________
**Lời tác giả**: Chương sau tui cua, chương sau tui sẽ cua đó!
Chưa có lần nào tui cua mà nhắc nhở kĩ càng trên từng quãng đường như vậy đâu!
Bởi vậy nên mọi người phải hứa với tôi!
Tuyệt đối, tuyệt đối không được vỡ đầu!!
Đừng có phụ lòng tui!!!
**1**.
Trong lúc hai mắt ta tối mù vì bị cát táp, một bàn tay cứng cáp đột nhiên tóm lấy ta.
Ta nghe được tiếng gió cát cuồng nộ thổi bên tai.
Nhưng đầu ta lúc này lại áp vào một lồng ngực to rộng.
**2**.
Đến lúc bão cát qua đi, ta nhịn đau gắng ngượng mở mắt thì nhìn thấy tên da ngâm kia đang ôm ta trong lòng.
Nhìn từ góc độ này, cảm thấy gã thật đẹp trai.
Tim ta đập thình thịch, có hơi muốn trêu ghẹo gã.
Nhưng không được.
Ta đã hứa với lòng rồi.
Ta sẽ...
**3**.
Ta sẽ thú thật một chuyện thế này.
Ta bẩm sinh là một kẻ hoa tâm.
Cứ thấy nam nhân nữ nhân nào có chút mỹ mạo, ta sẽ không nhịn được mà sáp lại trêu chọc gạ gẫm.
Nhưng ta chỉ đơn giản là thích trêu chọc gạ gẫm mà thôi, chứ chưa bao giờ bắt ép ai lên giường cùng ta.
Ngoại trừ khi bọn họ cũng muốn...
**4**.
Khụ...khụ....
Vấn đề không nằm ở chỗ này.
Vấn đề nằm ở chỗ ta hiện tại đang có hứng thú hoàn lương.
Ta đã quyết định rồi, kiếp này ta phải làm một người thanh tâm quả dục.
Không trêu hoa ghẹo nguyệt.
Càng không động tới ái tình.
Bởi vậy, dù cái vị Hỏa Luân ca ca đây dung mạo tinh xảo, đường nét tuấn tú, làn da bánh mật càng nhìn càng thấy gợi cảm.
Nhưng ta chỉ nhìn thôi.
Ta quyết tâm sẽ không trêu chọc liếc mắt đưa tình gì gì đó với gã.
Quyết tâm! Quyết tâm! Quyết tâm!
**5**.
Hai người bọn ta ngồi dưới mỏm đá. Hỏa Luân thổi mắt cho ta.
"Thật phiền phức!" Hắn cau có cằn nhằn.
"Đau quá..." Ta nhỏ giọng rên rỉ.
Hai mắt ta bây giờ chắc đỏ ửng lên rồi, nước mắt không nhịn được mà tiết ra đến ướt đẫm
Sắc mặt Hỏa Luân không hiểu sao sững ra một hồi. Gã quay mặt đi chỗ khác, hít vào một hơi thật sâu, sau đó lại tiếp tục giúp ta thổi mắt.
**4**.
Gã bảo ta đứng dậy cùng gã trở về.
Ta chống tay đứng dậy nhưng sau đó lại gã lăn quay.
Tình cờ thế nào lại gã vào lòng gã.
Theo kinh nghiệm phong phú của ta, loại động tác này rất dễ khiến người ta trái tim rung động, sa bẫy ái tình.
Dù sao dung nhan, phong thái của ta thật sự rất câu nhân. Ta cũng không thể làm gì khác được...
Nhưng mà...cái vị Hỏa Luân ca ca này nhiệt huyết sôi sục như thế, chắc là loại người không màn chuyện yêu đương rồi.
Mặt gã đỏ như vậy là tại trời nóng quá thôi.
**5**.
Ban nãy Hỏa Luân ca ca kéo ta vào mỏm đá tránh bão cát, ta rất biết ơn.
Nhưng gã đúng là quá thô bạo, kéo ta mạnh đến độ ta trặc chân luôn rồi.
Bây giờ gã phải cõng ta trở về.
Ta nằm trên tấm lưng to lớn của gã, trong bụng cảm thấy hơi lo lo.
Vân là theo kinh nghiệm của ta, cái loại động tác này so với chuyện ngã vô lòng, còn càng dễ khiến người ta trái tim rung động, sa bẫy ái tình hơn nhiều lần.
Ta bồn chồn mới lên tiếng hỏi gã: "Hỏa Luân ca...ngươi tại sao hết cứu ta khỏi bão cát, bây giờ lại muốn cõng ta về...?"
Ngươi đối với ta ân cần như vậy. Ta hơi run rồi đó...
Gã dứt khoát trả lời: "Trên đời này kẻ có thể đánh ngang ngửa ta không nhiều! Trước khi chúng ta phân rõ trên dưới, ngươi đừng hòng xảy ra chuyện gì!!"
Xem ra gã đúng là kẻ nhiệt huyết sôi sục. Mấy chuyện yêu đương vớ vẩn, gã chắc đúng là không màn đâu!
Hầy, thật may!
**6**.
Khi bọn ta về tới lều, Hỏa Luân có hỏi ta câu này: "Ngươi làm gì Yên Sa thế hả? Ta trở về đã thấy y nằm trên giường như chết cứng!"
Ta thành thật trả lời: "Ta hôn y có một cái, mà y làm quá lên như vậy!"
Hỏa Luân liền buông tay, ta ngã lộn người từ trên lưng gã ngã xuống.
Ta còn choáng váng chưa biết chuyện gì, thì đã nghe Hỏa Luân thấp giọng, kinh hoàng nói:
"Ngươi...hôn...y...?"
Cùng lúc này, từ bên trong lều, một đám ngân châm không hiểu thế nào lại nhắm về phía ta.
Phóng đến.
**7**.
"Aaaaa!"
Ta kinh hoàng, nắm trên mặt cát đưa hai tay lên che mắt.
Thế nhưng đau đớn chờ mãi mà vẫn không thấy đâu.
Mở mắt ra, đã thấy khuôn mắt lạnh lẽo ngập tràn sát khí của Yên Sa đứng trước mặt, khí thế ác liệt tỏa ra không có chút gì giống như lúc mới gặp.
Ánh mắt đó, giống như hận không thể phanh thây ta thành trăm mảnh.
Sau đó ta lại nhìn cánh tay vạm vỡ của Hỏa Luân chắn trước mặt ta.
Kim châm ngay ngắn thẳng hàng cắm thành một đường ngang trên bắp tay gã, gân máu vì vậy mà nổi lên tím tái, vô cùng đáng sợ.
Gã vừa rồi...là cứu ta một mạng.
Trong lòng ta không nhịn được mà tràn đầy cảm kích.
Hỏa Luân gã nhìn vậy mà hóa ra lại là người rất tốt!
"Yên Sa! Đừng có hấp tấp!"
Đúng lúc này, thì Hỏa Luân lên tiếng.
"Để hắn tỉ thí với ta xong, nếu còn sống, ta cắt hết tay chân hắn để ngươi tha hồ tra tấn!"
Tính ra gã cũng không tốt lắm.
**8**.
Ở Tây vực có một dân tộc vô cùng giữ mình.
Dù là nam hay nữ, cũng xem thân thể mình như ngọc như ngà.
Ngoại trừ bạn đời, thì không thể cho người khác tùy ý động chạm.
Nếu bị kẻ không phải bạn đời của mình khinh mạn, dù chỉ là một cái chạm tay nhẹ nhàng, đối với bọn họ, giống như bị kẻ khác tạt nước phân vào mặt, không chỉ làm vấy bẩn thân thể mà còn bôi nhọ danh dự nhân phẩm của họ.
Cách duy nhất để gỡ gạc lại là phải xé xác kẻ kia.
Cái này thì không có gì mới lạ. Dù sao quả thật có rất nhiều dân tộc cấm không cho hai người chưa kết hôn thân mật thể xác.
Nhưng cái khốn nạn nó nằm ở chỗ này này.
Luật lệ này chỉ cấm không cho người khác tạt nước phân vào mặt tộc nhân của họ mà thôi.
Còn tộc nhân của họ muốn tạt nước phân vào mặt kẻ khác thì có thể thoải mái tùy ý. Thậm chí còn được hoan nghênh cổ vũ.
Trời đánh cái tộc vô sỉ đó đi!!!
**9**.
Ta bị trói vào một cây cọc, ngày ngày được cho ăn cho uống thuốc. Cơ thể rất nhanh khỏe lên một cách không tình nguyện.
Bởi vì một khi ta khỏe lại, phải tỉ thí với cái tên kia.
Tỉ thỉ với Hỏa Luân thì không có gì lớn.
Nhưng một khi trận tỉ thí đó kết thúc. Mặc kệ là thắng hay thua, ta vẫn sẽ bị hai cái tên kia liên thủ lại, chặt tay chặt chân mà hành xác!!!
Sự thật đã chứng minh, một mình ta đánh không lại hai người bọn họ cùng một lúc!!
Mà ánh mắt Sa đệ đệ đã không còn sự ôn nhu như trước kia, sát khí càng lúc càng nặng nề.
Ta không thể nằm yên chờ chết.
Bởi vậy nên, ta trong lúc bị dồn đến đường cùng, không còn cách nào khác phải đi con đường tà đạo.
Con đường tà đạo ta đi, chính là trong lúc Yên Sa mang đồ ăn đến cho ta.
Ta liền mở miệng khen y đẹp.
__________________
**Lời tác giả**: Chương sau tui cua, chương sau tui sẽ cua đó!
Chưa có lần nào tui cua mà nhắc nhở kĩ càng trên từng quãng đường như vậy đâu!
Bởi vậy nên mọi người phải hứa với tôi!
Tuyệt đối, tuyệt đối không được vỡ đầu!!
Đừng có phụ lòng tui!!!
Bình luận facebook