Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 162
Edit & Beta: Thỏ Cô Cô
Lâm Nhụy xấu hổ dựa vào đầu giường.
Cũng không biết 2 người đàn ông sao lại thế này, rõ ràng có phòng riêng mà đêm nay lại một hai phải ăn vạ ở trong phòng cô không chịu trở về, đuổi cũng không đi. Cũng may giường ở khách sạn cũng đủ lớn, ba người ngủ vẫn được.
Lúc này, Lục Trạch ở bên trái đang dùng notebook ghi chép số liệu, trên cánh mũi cao thẳng là một chiếc mắt kính gọng mạ vàng, thoạt nhìn đứng đắn lại văn nhã, làm trong lòng cô ngo ngoe rục rịch, chỉ có điều là vẫn không nên quấy rầy đến anh trong lúc anh làm việc.
Tiếc nuối thu hồi tầm mắt, sau đó chuyển ánh mắt qua Hàn Vũ đang nằm ở bên phải, Hàn Vũ mới tắm rửa từ trong phòng tắm ra ngoài, mái tóc đen hỗn độn ướt nhẹp xõa rối tung ở trên trán, bờ ngực da thịt màu mật ong tùy tiện lỏa lồ, bên trên còn nhỏ giọt nước, cực kỳ gợi cảm.
Hai bên trái phải đều là nam sắc mê người a.
Lâm Nhụy nhịn không được trộm nuốt nước miếng.
Khóe mắt Lục Trạch vừa vặn lại nhìn thấy cảnh này, anh ôn hòa vỗ vỗ tay Lâm Nhụy: "Em tạm chơi gì đó trước đi đã, chờ lát nữa anh sẽ chơi với em."
Lâm Nhụy ngoan ngoãn gật đầu, Hàn Vũ ngay lúc này cũng quơ quơ di động ở trước mặt cô, mặt mày hớn hở: "Bảo bối, hay là để anh gánh em ở trong Vương Giả Vinh Diệu?"
Nhắc tới Vương Giả Vinh Diệu, máu nghiện chơi game đã bị câu ra, Lâm Nhụy cầm điện thoại lên: "Chơi nào, nói không chừng là em gánh anh ấy."
Hừ, cô hiện tại cũng không phải là đồng 3 lúc trước, trải qua nỗ lực không ngừng, đẳng cấp đã sớm bay lên bạch kim 2, chờ lát nữa làm Hàn Vũ lau mắt mà nhìn.
"Em online, anh mời em." Lâm Nhụy nói với Hàn Vũ, giây tiếp theo liền nhận được lời mời chơi cùng đến từ "Lão tử vô địch thiên hạ".
Vừa nhìn, cô không nhịn được mà kinh ngạc cảm thán: "Oa, anh cư nhiên là Vua các cấp?" Quả thực là bội phục, bây giờ đến phiên cô lau mắt mà nhìn Hàn Vũ. Bởi vì vương giả càng lên cao càng khó, rank bạch kim 2 của cô đều là đánh liều sống liều chết mới leo lên được, Hàn Vũ cư nhiên bất tri bất giác đã trở thành vương giả.
"Nói thực đi, có phải anh tìm người giỏi chơi hộ hay không?"
Bị Lâm Nhụy dùng ánh mắt hoài nghi nhìn, Hàn Vũ giận đến mức muốn hộc máu: "Anh lợi hại như vậy mà còn cần tìm người chơi hộ sao?"
Nhưng mà dù sao cũng là bảo bối nhà mình, còn có thể làm sao bây giờ, đương nhiên là sủng thôi a.
"Mau vào trận đi, để em nhìn xem thực lực của anh!" Hàn Vũ hầm hừ nói.
Rất nhanh, hai người liền được ghép cùng với 3 người đồng đội khác.
Nhân vật Hàn Vũ chơi lần này là A Kha, tất cả nhân vật nữ anh hùng ở trong Vương Giả Vinh Diệu đều là dáng người cực đẹp, ngực bự mông cong, A Kha cũng không ngoại lệ. Anh chọn xong nhân vật liền cúi đầu cười nói ở bên tai Lâm Nhụy: "Vú không to bằng bảo bối em."
Lâm Nhụy đang lựa chọn nhân vật: "..." Câm miệng đi chó con.
"Anh nghĩ em nên chọn nhân vật nào?" Vốn dĩ trong lòng Lâm Nhụy đối với thực lực của bản thân còn thực tự tin, nhưng khi chơi cùng 1 Vương giả là Hàn Vũ thì trong nháy mắt đã không còn tự tin như lúc đầu, phải biết rằng bên phe đối diện khẳng định cũng có Vương giả a. Hơn nữa, trước mắt trong đội ngũ đã có A Kha đánh dã, Trương Phi cùng xạ thủ Hoàng Trung, chỉ thiếu mỗi pháp sư cùng phụ trợ.
Lâm Nhụy trước đây vẫn luôn chơi ở vị trí pháp sư, nhưng cô lại có hơi chút lo lắng cho mình nếu lát nữa không ra tay kịp thì liền bi kịch.
Hàn Vũ thuận miệng nói: "Cái gì cũng đều được, em chỉ cần nằm chờ thắng thôi."
Cô cũng muốn cống hiến cho đoàn đội.
Lâm Nhụy hừ một tiếng, không có phản ứng, suy nghĩ trong chốc lát rồi quyết định nhường vị trí pháp sư cho một người khác, bản thân lựa chọn vú em Thái Văn Cơ.
Hàn Vũ nhìn đến Thái Văn Cơ, khóe miệng lộ ra một tia ý cười xấu xa: "Bảo bối, em muốn được anh mút vú đến vậy sao."
"Đồ không biết xấu hổ!"
Hai người cười mắng vài câu, trò chơi liền bắt đầu. Đương nhiên, bởi vì lo lắng quấy rầy đến Lục Trạch đang làm việc ở bên cạnh, Lâm Nhụy bảo Hàn Vũ điều chỉnh âm lượng trò chơi xuống mức thấp nhất, bao gồm cả khi nói chuyện cũng tận lực nói nhỏ nhất có thể.
Theo một tiếng: "Hoan nghênh tiến vào Vương Giả Vinh Diệu, quân địch còn có năm giây nữa là tới chiến trường", trò chơi chính thức bắt đầu rồi.
Nói với Hoàng Trung một câu làm hắn cảm thấy hơi chút đáng khinh xong, lần này Lâm Nhụy thao túng Thái Văn Cơ, toàn bộ hành trình đều đi theo ở phía sau Hàn Vũ đang điều khiển A Kha, cùng nhau giúp anh đánh dã, đánh xong bên trái lại qua đánh bên phải, rốt cuộc cực cực khổ khổ phụ trợ Hàn Vũ lên tứ cấp, Lâm Nhụy có loại cảm giác vui mừng khi nhìn con cái trưởng thành: "Chúng ta hiện tại đi chỗ nào?"
"Đi theo anh lên đường bắt xạ thủ." Hàn Vũ nói.
Xạ thủ bên phe đối diện là Tôn Thượng Hương cùng Trang Chu, đánh với Trương Phi nhà mình, xạ thủ đẩy tháp quá nhanh, Trương Phi đã thực cố hết sức.
Lâm Nhụy và Hàn Vũ cùng nhau men dọc theo đường sông trộm lẩn trốn ở trong bụi cỏ, thả tín hiệu "Đồng lòng tiến công", Trương Phi quả nhiên hiểu ý, không hề co đầu rút cổ ở phía dưới tháp nữa mà là chủ động xuất kích, đón đánh đối thủ. Lượng máu của Trương Phi không nhiều lắm, quả nhiên là xạ thủ Tôn Thượng Hương của phe địch đã cắn câu, hắn tiến lên một bước, đuổi theo Trương Phi đánh nhau, Trang Chu ở bên cạnh cũng chạy tới theo.
"Chúng ta cùng lên."
Hàn Vũ nói xong liền dẫn đầu sử dụng kỹ năng thao túng A Kha tiến lên, Lâm Nhụy theo sát sau đó, cùng nhau xông lên.
Tôn Thượng Hương của phe địch thấy bỗng nhiên có hai người nhảy từ trong bụi cỏ ra thì bị dọa sợ, hắn vội vàng chuẩn bị lui về phía sau, Trang Chu ở bên cạnh đánh yểm hộ, chỉ tiếc thời gian đã muộn, Hàn Vũ thao túng A Kha có sức thương tổn cao tốc độ lại còn mau, chỉ mới đánh vài cái liền cùng Trương Phi thu hoạch đầu người xạ thủ phe địch, Trang Chu đồng thời cũng còn ít máu, không sống được bao lâu.
Chỉ có điều là lúc này, Lưu Bị đánh dã của phe địch lại chạy tới, mắt thấy liền chuẩn bị pháo ống nhắm ngay Hàn Vũ với lượng máu không còn nhiều lắm, Lâm Nhụy nhanh chóng sử dụng kỹ năng thứ 2 của Thái Văn Cơ làm Lưu Bị cùng Trang Chu choáng váng, thừa dịp đối phương bị choáng váng vài giây ngắn ngủn, cô dùng thêm một kỹ năng là thuật trị liệu lớn tăng lượng máu cho Hàn Vũ cùng Trương Phi, cuối cùng không rơi vào hạ phong.
A Kha Hàn Vũ vừa có thêm máu liền nhanh chóng thu hoạch Trang Chu, sau đó ba người cùng nhau vây công Lưu Bị. Lưu Bị còn chưa đánh ra chiêu trò thương tổn gì, thực mau liền die.
Thành công giết 3 tên.
Quả thực là quá thuận lợi.
"Thế nào, ông xã có lợi hại không?" Trên đường trở về, Hàn Vũ không quên khoe khoang hỏi.
Lâm Nhụy giơ ngón tay cái lên, tỏ vẻ bội phục: "Giỏi giỏi."
Vừa rồi A Kha đúng là thật sự không tồi, cách đánh rất tuyệt, đương nhiên, cô điều khiển Thái Văn Cơ cũng rất tuyệt.
Trận chiến sau đó cũng thực thuận lợi, Hàn Vũ chơi A Kha không ngừng thiết da giòn lên, Lâm Nhụy liền đi phụ trợ cho Hoàng Trung. Trương Phi ở bên cạnh bảo hộ làm lá chắn thịt, Hoàng Trung một khai đại, cộng thêm pháp sư Vương Chiêu Quân phóng thích kỹ năng đặc biệt chuẩn bị địch hơi chút động liền đắp nặn một đống băng khắc ra, mà A Kha Hàn Vũ lại tránh ở trong tối như hổ rình mồi, Lâm Nhụy điều khiển Thái Văn Cơ mỗi khi vào thời khắc mấu chốt liền sử dụng kỹ năng cứu giúp những đồng đội bị hụt máu ở bên phe mình, tâm tình của bên phe địch đều băng rồi.
Mười lăm phút sau, phe địch trực tiếp đầu hàng, thắng tuyệt đối.
Một ván này, đánh Lâm Nhụy từ đầu đến chân đều vô cùng vui sướng.
Thỏ chưa chơi trò này bao giờ nên không hiểu rõ lắm:> có chỗ nào bị cụt cụt mọi người thông cảm:>
Lâm Nhụy xấu hổ dựa vào đầu giường.
Cũng không biết 2 người đàn ông sao lại thế này, rõ ràng có phòng riêng mà đêm nay lại một hai phải ăn vạ ở trong phòng cô không chịu trở về, đuổi cũng không đi. Cũng may giường ở khách sạn cũng đủ lớn, ba người ngủ vẫn được.
Lúc này, Lục Trạch ở bên trái đang dùng notebook ghi chép số liệu, trên cánh mũi cao thẳng là một chiếc mắt kính gọng mạ vàng, thoạt nhìn đứng đắn lại văn nhã, làm trong lòng cô ngo ngoe rục rịch, chỉ có điều là vẫn không nên quấy rầy đến anh trong lúc anh làm việc.
Tiếc nuối thu hồi tầm mắt, sau đó chuyển ánh mắt qua Hàn Vũ đang nằm ở bên phải, Hàn Vũ mới tắm rửa từ trong phòng tắm ra ngoài, mái tóc đen hỗn độn ướt nhẹp xõa rối tung ở trên trán, bờ ngực da thịt màu mật ong tùy tiện lỏa lồ, bên trên còn nhỏ giọt nước, cực kỳ gợi cảm.
Hai bên trái phải đều là nam sắc mê người a.
Lâm Nhụy nhịn không được trộm nuốt nước miếng.
Khóe mắt Lục Trạch vừa vặn lại nhìn thấy cảnh này, anh ôn hòa vỗ vỗ tay Lâm Nhụy: "Em tạm chơi gì đó trước đi đã, chờ lát nữa anh sẽ chơi với em."
Lâm Nhụy ngoan ngoãn gật đầu, Hàn Vũ ngay lúc này cũng quơ quơ di động ở trước mặt cô, mặt mày hớn hở: "Bảo bối, hay là để anh gánh em ở trong Vương Giả Vinh Diệu?"
Nhắc tới Vương Giả Vinh Diệu, máu nghiện chơi game đã bị câu ra, Lâm Nhụy cầm điện thoại lên: "Chơi nào, nói không chừng là em gánh anh ấy."
Hừ, cô hiện tại cũng không phải là đồng 3 lúc trước, trải qua nỗ lực không ngừng, đẳng cấp đã sớm bay lên bạch kim 2, chờ lát nữa làm Hàn Vũ lau mắt mà nhìn.
"Em online, anh mời em." Lâm Nhụy nói với Hàn Vũ, giây tiếp theo liền nhận được lời mời chơi cùng đến từ "Lão tử vô địch thiên hạ".
Vừa nhìn, cô không nhịn được mà kinh ngạc cảm thán: "Oa, anh cư nhiên là Vua các cấp?" Quả thực là bội phục, bây giờ đến phiên cô lau mắt mà nhìn Hàn Vũ. Bởi vì vương giả càng lên cao càng khó, rank bạch kim 2 của cô đều là đánh liều sống liều chết mới leo lên được, Hàn Vũ cư nhiên bất tri bất giác đã trở thành vương giả.
"Nói thực đi, có phải anh tìm người giỏi chơi hộ hay không?"
Bị Lâm Nhụy dùng ánh mắt hoài nghi nhìn, Hàn Vũ giận đến mức muốn hộc máu: "Anh lợi hại như vậy mà còn cần tìm người chơi hộ sao?"
Nhưng mà dù sao cũng là bảo bối nhà mình, còn có thể làm sao bây giờ, đương nhiên là sủng thôi a.
"Mau vào trận đi, để em nhìn xem thực lực của anh!" Hàn Vũ hầm hừ nói.
Rất nhanh, hai người liền được ghép cùng với 3 người đồng đội khác.
Nhân vật Hàn Vũ chơi lần này là A Kha, tất cả nhân vật nữ anh hùng ở trong Vương Giả Vinh Diệu đều là dáng người cực đẹp, ngực bự mông cong, A Kha cũng không ngoại lệ. Anh chọn xong nhân vật liền cúi đầu cười nói ở bên tai Lâm Nhụy: "Vú không to bằng bảo bối em."
Lâm Nhụy đang lựa chọn nhân vật: "..." Câm miệng đi chó con.
"Anh nghĩ em nên chọn nhân vật nào?" Vốn dĩ trong lòng Lâm Nhụy đối với thực lực của bản thân còn thực tự tin, nhưng khi chơi cùng 1 Vương giả là Hàn Vũ thì trong nháy mắt đã không còn tự tin như lúc đầu, phải biết rằng bên phe đối diện khẳng định cũng có Vương giả a. Hơn nữa, trước mắt trong đội ngũ đã có A Kha đánh dã, Trương Phi cùng xạ thủ Hoàng Trung, chỉ thiếu mỗi pháp sư cùng phụ trợ.
Lâm Nhụy trước đây vẫn luôn chơi ở vị trí pháp sư, nhưng cô lại có hơi chút lo lắng cho mình nếu lát nữa không ra tay kịp thì liền bi kịch.
Hàn Vũ thuận miệng nói: "Cái gì cũng đều được, em chỉ cần nằm chờ thắng thôi."
Cô cũng muốn cống hiến cho đoàn đội.
Lâm Nhụy hừ một tiếng, không có phản ứng, suy nghĩ trong chốc lát rồi quyết định nhường vị trí pháp sư cho một người khác, bản thân lựa chọn vú em Thái Văn Cơ.
Hàn Vũ nhìn đến Thái Văn Cơ, khóe miệng lộ ra một tia ý cười xấu xa: "Bảo bối, em muốn được anh mút vú đến vậy sao."
"Đồ không biết xấu hổ!"
Hai người cười mắng vài câu, trò chơi liền bắt đầu. Đương nhiên, bởi vì lo lắng quấy rầy đến Lục Trạch đang làm việc ở bên cạnh, Lâm Nhụy bảo Hàn Vũ điều chỉnh âm lượng trò chơi xuống mức thấp nhất, bao gồm cả khi nói chuyện cũng tận lực nói nhỏ nhất có thể.
Theo một tiếng: "Hoan nghênh tiến vào Vương Giả Vinh Diệu, quân địch còn có năm giây nữa là tới chiến trường", trò chơi chính thức bắt đầu rồi.
Nói với Hoàng Trung một câu làm hắn cảm thấy hơi chút đáng khinh xong, lần này Lâm Nhụy thao túng Thái Văn Cơ, toàn bộ hành trình đều đi theo ở phía sau Hàn Vũ đang điều khiển A Kha, cùng nhau giúp anh đánh dã, đánh xong bên trái lại qua đánh bên phải, rốt cuộc cực cực khổ khổ phụ trợ Hàn Vũ lên tứ cấp, Lâm Nhụy có loại cảm giác vui mừng khi nhìn con cái trưởng thành: "Chúng ta hiện tại đi chỗ nào?"
"Đi theo anh lên đường bắt xạ thủ." Hàn Vũ nói.
Xạ thủ bên phe đối diện là Tôn Thượng Hương cùng Trang Chu, đánh với Trương Phi nhà mình, xạ thủ đẩy tháp quá nhanh, Trương Phi đã thực cố hết sức.
Lâm Nhụy và Hàn Vũ cùng nhau men dọc theo đường sông trộm lẩn trốn ở trong bụi cỏ, thả tín hiệu "Đồng lòng tiến công", Trương Phi quả nhiên hiểu ý, không hề co đầu rút cổ ở phía dưới tháp nữa mà là chủ động xuất kích, đón đánh đối thủ. Lượng máu của Trương Phi không nhiều lắm, quả nhiên là xạ thủ Tôn Thượng Hương của phe địch đã cắn câu, hắn tiến lên một bước, đuổi theo Trương Phi đánh nhau, Trang Chu ở bên cạnh cũng chạy tới theo.
"Chúng ta cùng lên."
Hàn Vũ nói xong liền dẫn đầu sử dụng kỹ năng thao túng A Kha tiến lên, Lâm Nhụy theo sát sau đó, cùng nhau xông lên.
Tôn Thượng Hương của phe địch thấy bỗng nhiên có hai người nhảy từ trong bụi cỏ ra thì bị dọa sợ, hắn vội vàng chuẩn bị lui về phía sau, Trang Chu ở bên cạnh đánh yểm hộ, chỉ tiếc thời gian đã muộn, Hàn Vũ thao túng A Kha có sức thương tổn cao tốc độ lại còn mau, chỉ mới đánh vài cái liền cùng Trương Phi thu hoạch đầu người xạ thủ phe địch, Trang Chu đồng thời cũng còn ít máu, không sống được bao lâu.
Chỉ có điều là lúc này, Lưu Bị đánh dã của phe địch lại chạy tới, mắt thấy liền chuẩn bị pháo ống nhắm ngay Hàn Vũ với lượng máu không còn nhiều lắm, Lâm Nhụy nhanh chóng sử dụng kỹ năng thứ 2 của Thái Văn Cơ làm Lưu Bị cùng Trang Chu choáng váng, thừa dịp đối phương bị choáng váng vài giây ngắn ngủn, cô dùng thêm một kỹ năng là thuật trị liệu lớn tăng lượng máu cho Hàn Vũ cùng Trương Phi, cuối cùng không rơi vào hạ phong.
A Kha Hàn Vũ vừa có thêm máu liền nhanh chóng thu hoạch Trang Chu, sau đó ba người cùng nhau vây công Lưu Bị. Lưu Bị còn chưa đánh ra chiêu trò thương tổn gì, thực mau liền die.
Thành công giết 3 tên.
Quả thực là quá thuận lợi.
"Thế nào, ông xã có lợi hại không?" Trên đường trở về, Hàn Vũ không quên khoe khoang hỏi.
Lâm Nhụy giơ ngón tay cái lên, tỏ vẻ bội phục: "Giỏi giỏi."
Vừa rồi A Kha đúng là thật sự không tồi, cách đánh rất tuyệt, đương nhiên, cô điều khiển Thái Văn Cơ cũng rất tuyệt.
Trận chiến sau đó cũng thực thuận lợi, Hàn Vũ chơi A Kha không ngừng thiết da giòn lên, Lâm Nhụy liền đi phụ trợ cho Hoàng Trung. Trương Phi ở bên cạnh bảo hộ làm lá chắn thịt, Hoàng Trung một khai đại, cộng thêm pháp sư Vương Chiêu Quân phóng thích kỹ năng đặc biệt chuẩn bị địch hơi chút động liền đắp nặn một đống băng khắc ra, mà A Kha Hàn Vũ lại tránh ở trong tối như hổ rình mồi, Lâm Nhụy điều khiển Thái Văn Cơ mỗi khi vào thời khắc mấu chốt liền sử dụng kỹ năng cứu giúp những đồng đội bị hụt máu ở bên phe mình, tâm tình của bên phe địch đều băng rồi.
Mười lăm phút sau, phe địch trực tiếp đầu hàng, thắng tuyệt đối.
Một ván này, đánh Lâm Nhụy từ đầu đến chân đều vô cùng vui sướng.
Thỏ chưa chơi trò này bao giờ nên không hiểu rõ lắm:> có chỗ nào bị cụt cụt mọi người thông cảm:>
Bình luận facebook