Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ranh giới-64
Ranh giới - Chương 67 – Tình địch
Sau khi cúp điện thoại, nghe được giọng nói bình tĩnh của Harry tôi mới yên tâm
“Không gạt em”
“Hứ”
“Vậy quyết định của em?”
“Em không về Ý đâu, Alex rất lợi hại đó, với lại em cũng không phải thứ vô dụng”
“Haizzz khi nào đổi ý thì gọi cho anh Còn nữa, em bảo cậu người yêu của em phải cẩn thận trong thời gian tới, có thể cậu ta sẽ chịu một chút thiệt thòi trên đường trở về”
“…Em biết rồi Anh cũng phải cẩn thận, em đi đây”
“Uhm, em ra trước đi”
“À, cảm ơn anh, Robert!”
**
Định bụng trở về sẽ kể Alex nghe thông tin quan trọng mà tôi vừa biết được, nhưng
Từ lâu đã biết anh chàng của tôi là một người đàn ông nổi bật, vừa điển trai, vừa tài giỏi thông minh, lại còn giàu có khỏi phải nói Đám phụ nữ vây quanh anh không cần kể cũng rõ ràng là nhiều không đếm xuể Nhưng từ khi ở bên anh, tôi chưa từng chứng kiến anh thân mật với người khác giới nào, dù là phép lịch sự xã giao của người phương Tây anh cũng chưa từng thể hiện
Thế mà đằng kia, nơi mà khoảng mười lăm phút trước, chổ ngồi ngay cạnh Alex Một cô nàng tóc vàng xinh đẹp đậm chất phương Tây đang chiếm lấy vị trí của tôi, khoác tay người đàn ông của tôi Nhưng đấy không phải điều khiến tôi điên tiết…
Nhìn xem, hiển nhiên rằng anh chàng của tôi cũng nói cười vui vẻ với cô ả và không có một chút xíu xiu nào gọi là tránh né hành động thân mật mà cô ả dành cho anh
Tôi nện đôi giày boots năm phân xuống nền đá phát ra tiếng vang lớn, nhưng mặc kệ, trong đầu không ngừng thôi miên bản thân – ‘nơi đây là phương Tây, là đất nước cởi mở Hành động của bọn họ là lẽ thường, Vũ Như Nhiên’
Sau khi niệm chú đến lần thứ n, đến gần tình địch, tôi lượn một vòng và tự nhiên ngồi xuống bên còn lại cạnh Alex, dành một khoảng cách vừa đủ với anh cho cô ả thấy, sau đó bày ra một nụ cười chuyên nghiệp mà tôi nghĩ rằng không chê vào đâu được
“Xin thứ lỗi vì cắt ngang cuộc trò chuyện của mọi người Tôi là Veronica, trợ lý của ngài Wilson Xin hỏi quý cô đây là?”
Từ lúc ngồi xuống, ánh mắt của tôi luôn dán chặt lên người cô nàng tóc vàng, nhìn gần quả thật là mỹ nữ, nếu tôi là đàn ông, chắc chắn ánh mắt cũng sẽ vương vấn thân hình và gương mặt này
“Sarah Brown” – Giọng cô nàng tỏ vẻ trịch thượng
“Rất hân hạnh được biết cô, quý cô Brown” – Tôi tỏ vẻ chẳng sao cả, vì dù sao cũng đã giới thiệu là cấp dưới của anh, cô nàng tỏ vẻ như thế cũng chẳng sai
“Mọi người cứ tiếp tục trò chuyện, đừng để ý đến tôi” – Khi nói câu này ánh mắt tôi nhìn thẳng vào Alex, phát cho anh một ngọn lửa hừng hực đang bùng trong tôi, nhưng dường như quý ngài Wilson không bắt được tín hiệu
“Sao lâu thế em?”
“Em gặp một người quen, nên trò chuyện một chút”
“Người quen?”
“Vâng, người quen!”
“………”
Anh không hỏi tiếp, nhìn xoáy vào mắt tôi đến khi tôi chột dạ anh mới chịu buông tha Thầm nghĩ cô nàng với ngọn lửa tức giận cháy phừng phừng vài phút trước đã chạy đâu mất rồi, khí thế của Alex thật lớn mà
Mọi người tiếp tục trò chuyện, Alex thì đi gặp một vị khách quan trọng, cô nàng Sarah Brown tóc vàng đỏm dáng cũng dính sát lấy anh đi mất, có vẻ vị khách này có liên quan đến cô ta Có lẽ đợi về nhà tôi sẽ kể anh nghe chuyện kia
Nhàm chán ngồi ăn trái cây và uống sâm banh giết thời gian, tôi quan sát được buổi tiệc này có gì đó rất lạ nhưng lạ ở chổ nào thì tôi chưa thể tìm ra Nhìn những khuôn mặt xa lạ, không thấy bóng dáng của Roberto đâu cả, có lẽ anh đã nhanh chóng rời đi rồi
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Sau khi cúp điện thoại, nghe được giọng nói bình tĩnh của Harry tôi mới yên tâm
“Không gạt em”
“Hứ”
“Vậy quyết định của em?”
“Em không về Ý đâu, Alex rất lợi hại đó, với lại em cũng không phải thứ vô dụng”
“Haizzz khi nào đổi ý thì gọi cho anh Còn nữa, em bảo cậu người yêu của em phải cẩn thận trong thời gian tới, có thể cậu ta sẽ chịu một chút thiệt thòi trên đường trở về”
“…Em biết rồi Anh cũng phải cẩn thận, em đi đây”
“Uhm, em ra trước đi”
“À, cảm ơn anh, Robert!”
**
Định bụng trở về sẽ kể Alex nghe thông tin quan trọng mà tôi vừa biết được, nhưng
Từ lâu đã biết anh chàng của tôi là một người đàn ông nổi bật, vừa điển trai, vừa tài giỏi thông minh, lại còn giàu có khỏi phải nói Đám phụ nữ vây quanh anh không cần kể cũng rõ ràng là nhiều không đếm xuể Nhưng từ khi ở bên anh, tôi chưa từng chứng kiến anh thân mật với người khác giới nào, dù là phép lịch sự xã giao của người phương Tây anh cũng chưa từng thể hiện
Thế mà đằng kia, nơi mà khoảng mười lăm phút trước, chổ ngồi ngay cạnh Alex Một cô nàng tóc vàng xinh đẹp đậm chất phương Tây đang chiếm lấy vị trí của tôi, khoác tay người đàn ông của tôi Nhưng đấy không phải điều khiến tôi điên tiết…
Nhìn xem, hiển nhiên rằng anh chàng của tôi cũng nói cười vui vẻ với cô ả và không có một chút xíu xiu nào gọi là tránh né hành động thân mật mà cô ả dành cho anh
Tôi nện đôi giày boots năm phân xuống nền đá phát ra tiếng vang lớn, nhưng mặc kệ, trong đầu không ngừng thôi miên bản thân – ‘nơi đây là phương Tây, là đất nước cởi mở Hành động của bọn họ là lẽ thường, Vũ Như Nhiên’
Sau khi niệm chú đến lần thứ n, đến gần tình địch, tôi lượn một vòng và tự nhiên ngồi xuống bên còn lại cạnh Alex, dành một khoảng cách vừa đủ với anh cho cô ả thấy, sau đó bày ra một nụ cười chuyên nghiệp mà tôi nghĩ rằng không chê vào đâu được
“Xin thứ lỗi vì cắt ngang cuộc trò chuyện của mọi người Tôi là Veronica, trợ lý của ngài Wilson Xin hỏi quý cô đây là?”
Từ lúc ngồi xuống, ánh mắt của tôi luôn dán chặt lên người cô nàng tóc vàng, nhìn gần quả thật là mỹ nữ, nếu tôi là đàn ông, chắc chắn ánh mắt cũng sẽ vương vấn thân hình và gương mặt này
“Sarah Brown” – Giọng cô nàng tỏ vẻ trịch thượng
“Rất hân hạnh được biết cô, quý cô Brown” – Tôi tỏ vẻ chẳng sao cả, vì dù sao cũng đã giới thiệu là cấp dưới của anh, cô nàng tỏ vẻ như thế cũng chẳng sai
“Mọi người cứ tiếp tục trò chuyện, đừng để ý đến tôi” – Khi nói câu này ánh mắt tôi nhìn thẳng vào Alex, phát cho anh một ngọn lửa hừng hực đang bùng trong tôi, nhưng dường như quý ngài Wilson không bắt được tín hiệu
“Sao lâu thế em?”
“Em gặp một người quen, nên trò chuyện một chút”
“Người quen?”
“Vâng, người quen!”
“………”
Anh không hỏi tiếp, nhìn xoáy vào mắt tôi đến khi tôi chột dạ anh mới chịu buông tha Thầm nghĩ cô nàng với ngọn lửa tức giận cháy phừng phừng vài phút trước đã chạy đâu mất rồi, khí thế của Alex thật lớn mà
Mọi người tiếp tục trò chuyện, Alex thì đi gặp một vị khách quan trọng, cô nàng Sarah Brown tóc vàng đỏm dáng cũng dính sát lấy anh đi mất, có vẻ vị khách này có liên quan đến cô ta Có lẽ đợi về nhà tôi sẽ kể anh nghe chuyện kia
Nhàm chán ngồi ăn trái cây và uống sâm banh giết thời gian, tôi quan sát được buổi tiệc này có gì đó rất lạ nhưng lạ ở chổ nào thì tôi chưa thể tìm ra Nhìn những khuôn mặt xa lạ, không thấy bóng dáng của Roberto đâu cả, có lẽ anh đã nhanh chóng rời đi rồi
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook