Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ranh giới-76
Ranh giới - Chương 77 – Hai mặt trời có thể cùng tồn tại?
“Chờ tin của tôi Alexandra Wilson” – Harry không nghe thấy tiếng trả lời của Alex, ông nhướn mắt nhìn theo hướng ánh mắt Alex, khẽ nhún vai rồi khuất bóng sau cửa kính xe
……
-Qua một lúc lâu, tưởng chừng như không khí trong xe sắp đóng băng, rốt cuộc người đàn ông ngồi ở ghế sau chiếc xe quân dụng cũng lên tiếng – “Đi thôi”
**
-Cùng lúc đó trong quán cà phê đang diễn ra một cảnh hết sức kỳ quặc Nếu xét từ góc độ của người ngoài sẽ là cảnh tượng một người đàn ông mặc trang phục kỳ quái nhưng lại cực kỳ bắt mắt với quần tây đen, áo sơ mi trắng để mở hai cúc trước ngực, kết hợp với một chiếc áo choàng có mũ trùm màu đen viền ánh kim Anh ta đang ngồi cạnh cô gái mặc trang phục lính đánh thuê, dường như cô gái đang giận dỗi và người đàn ông đang ra sức dỗ dành Là cảnh tượng một cặp tình nhân
-Còn đối với góc độ người trong cuộc thì như thế nào…
……
“Anh có thôi đi không? Bộ chúng ta quen thân lắm à?” – Tôi khó chịu lên tiếng
“Em đã gọi tôi một tiếng anh trai rồi, sao tôi có thể không nhận một cô em gái xinh đẹp như thế này chứ” – Người đàn ông ngã ngớn trả lời, không ai khác chính là Ryan Johnson – Lão đại khét tiếng tàn nhẫn trong giới buôn vũ khí và là chủ tịch tập đoàn dược phẩm lớn nhất nhì nước Anh
“Lúc đó tôi chẳng biết anh là Ryan Johnson Mà tôi, lại trùng hợp rất ghét người tên Ryan Johnson”
“Có thương mới có ghét Rất ghét có nghĩa là rất thương Em gái ngoan, anh thật vui vẻ”
“Anh…” – Chẳng hiểu anh ta bị chập phải sợi dây nào trong đầu, kể từ khi đến đây, sau ngày mà anh ta đến gặp Harry, thì cứ bám riết lấy tôi đòi nhận em gái Shit, nếu không nể anh ta giúp Harry, tôi đã cắm xuyên anh ta bằng một mũi tên, mặc kệ có là lão đại khét tiếng tàn nhẫn hay không
“Anh tránh ra, tôi sợ bị lây bệnh thần kinh” – Tôi đứng dậy lưu luyến rời khỏi dĩa bánh đang ăn một nửa
“A… Harry, bảo bối của ông lại nổi giận Thật không hiểu tôi đã chọc gì cô ấy nữa?” – Ryan cũng đi về phía cửa ra vào
“Cậu đ…” – Harry vừa định lên tiếng tôi đã cướp lời
“Anh ức hiếp Alex của tôi, quên rồi? Có cần tôi găm vài viên đạn lên người anh để nhắc anh nhớ không?” – Tôi vừa nói vừa tiến đến lôi khẩu Korth Combat* từ trong thắt lưng của Harry, nhắm về hướng Ryan Johnson
“Bắn vào chân nhé, tôi thích vị trí đó” – Ryan vừa nói vừa làm động tác đầu hàng, khuôn mặt yêu nghiệt lộ ra nụ cười ngây thơ không thích hợp với anh ta chút nào
“Tại sao phải là chân?” – Tôi không ngăn được sự nghi hoặc, lên tiếng hỏi
“Vì tôi què rồi sẽ bắt em nuôi cả đời”
“Đồ thần kinh vô vị” – Tôi nhét khẩu súng vào tay Harry, tức tối rời khỏi
“Haha” – Hai người đàn ông theo sau đồng thời bật cười Tôi bực bội dậm chân bình bịch trên đường
“Hừm… nhà chúng ta vẫn đủ tiền nuôi thêm một người…” – Harry đằng hắng lên tiếng, sau đó ông lại bật cười nhìn gương mặt nhăn nhó của tôi
……
“Cậu đừng chọc ghẹo con bé nữa, tôi lừa nó bảo mình bị thương, nó đã ghi hận tôi rồi…”
“Càng là những lúc này, càng phải làm cô ấy phân tâm”
“Tôi nghĩ cậu phải không thích Nhiên Nhiên nhà tôi mới đúng?”
“Ồ, tại sao?”
“Vì con bé là người phụ nữ của Alexandra Wilson – đối thủ của cậu”
“Vậy sao?”
“Cậu không ghét Alexandra?”
“Tại sao ai cũng nghĩ tôi ghét cậu ta nhỉ?”
“Vì một bầu trời không thể có hai mặt trời”
“Hiện tượng hai mặt trời đã được ghi nhận rất nhiều trên thế giới”
“…Trước và sau nó luôn xảy ra những trận thiên tai mà con người không thể nào đoán được”
“Vậy chúng ta cùng đợi xem, những chuyện thú vị gì sẽ xảy ra sắp tới”
“……”
“Đi thôi Đi giúp em gái của tôi trút giận”
**
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
“Chờ tin của tôi Alexandra Wilson” – Harry không nghe thấy tiếng trả lời của Alex, ông nhướn mắt nhìn theo hướng ánh mắt Alex, khẽ nhún vai rồi khuất bóng sau cửa kính xe
……
-Qua một lúc lâu, tưởng chừng như không khí trong xe sắp đóng băng, rốt cuộc người đàn ông ngồi ở ghế sau chiếc xe quân dụng cũng lên tiếng – “Đi thôi”
**
-Cùng lúc đó trong quán cà phê đang diễn ra một cảnh hết sức kỳ quặc Nếu xét từ góc độ của người ngoài sẽ là cảnh tượng một người đàn ông mặc trang phục kỳ quái nhưng lại cực kỳ bắt mắt với quần tây đen, áo sơ mi trắng để mở hai cúc trước ngực, kết hợp với một chiếc áo choàng có mũ trùm màu đen viền ánh kim Anh ta đang ngồi cạnh cô gái mặc trang phục lính đánh thuê, dường như cô gái đang giận dỗi và người đàn ông đang ra sức dỗ dành Là cảnh tượng một cặp tình nhân
-Còn đối với góc độ người trong cuộc thì như thế nào…
……
“Anh có thôi đi không? Bộ chúng ta quen thân lắm à?” – Tôi khó chịu lên tiếng
“Em đã gọi tôi một tiếng anh trai rồi, sao tôi có thể không nhận một cô em gái xinh đẹp như thế này chứ” – Người đàn ông ngã ngớn trả lời, không ai khác chính là Ryan Johnson – Lão đại khét tiếng tàn nhẫn trong giới buôn vũ khí và là chủ tịch tập đoàn dược phẩm lớn nhất nhì nước Anh
“Lúc đó tôi chẳng biết anh là Ryan Johnson Mà tôi, lại trùng hợp rất ghét người tên Ryan Johnson”
“Có thương mới có ghét Rất ghét có nghĩa là rất thương Em gái ngoan, anh thật vui vẻ”
“Anh…” – Chẳng hiểu anh ta bị chập phải sợi dây nào trong đầu, kể từ khi đến đây, sau ngày mà anh ta đến gặp Harry, thì cứ bám riết lấy tôi đòi nhận em gái Shit, nếu không nể anh ta giúp Harry, tôi đã cắm xuyên anh ta bằng một mũi tên, mặc kệ có là lão đại khét tiếng tàn nhẫn hay không
“Anh tránh ra, tôi sợ bị lây bệnh thần kinh” – Tôi đứng dậy lưu luyến rời khỏi dĩa bánh đang ăn một nửa
“A… Harry, bảo bối của ông lại nổi giận Thật không hiểu tôi đã chọc gì cô ấy nữa?” – Ryan cũng đi về phía cửa ra vào
“Cậu đ…” – Harry vừa định lên tiếng tôi đã cướp lời
“Anh ức hiếp Alex của tôi, quên rồi? Có cần tôi găm vài viên đạn lên người anh để nhắc anh nhớ không?” – Tôi vừa nói vừa tiến đến lôi khẩu Korth Combat* từ trong thắt lưng của Harry, nhắm về hướng Ryan Johnson
“Bắn vào chân nhé, tôi thích vị trí đó” – Ryan vừa nói vừa làm động tác đầu hàng, khuôn mặt yêu nghiệt lộ ra nụ cười ngây thơ không thích hợp với anh ta chút nào
“Tại sao phải là chân?” – Tôi không ngăn được sự nghi hoặc, lên tiếng hỏi
“Vì tôi què rồi sẽ bắt em nuôi cả đời”
“Đồ thần kinh vô vị” – Tôi nhét khẩu súng vào tay Harry, tức tối rời khỏi
“Haha” – Hai người đàn ông theo sau đồng thời bật cười Tôi bực bội dậm chân bình bịch trên đường
“Hừm… nhà chúng ta vẫn đủ tiền nuôi thêm một người…” – Harry đằng hắng lên tiếng, sau đó ông lại bật cười nhìn gương mặt nhăn nhó của tôi
……
“Cậu đừng chọc ghẹo con bé nữa, tôi lừa nó bảo mình bị thương, nó đã ghi hận tôi rồi…”
“Càng là những lúc này, càng phải làm cô ấy phân tâm”
“Tôi nghĩ cậu phải không thích Nhiên Nhiên nhà tôi mới đúng?”
“Ồ, tại sao?”
“Vì con bé là người phụ nữ của Alexandra Wilson – đối thủ của cậu”
“Vậy sao?”
“Cậu không ghét Alexandra?”
“Tại sao ai cũng nghĩ tôi ghét cậu ta nhỉ?”
“Vì một bầu trời không thể có hai mặt trời”
“Hiện tượng hai mặt trời đã được ghi nhận rất nhiều trên thế giới”
“…Trước và sau nó luôn xảy ra những trận thiên tai mà con người không thể nào đoán được”
“Vậy chúng ta cùng đợi xem, những chuyện thú vị gì sẽ xảy ra sắp tới”
“……”
“Đi thôi Đi giúp em gái của tôi trút giận”
**
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook