2353.
Khương Thục Đồng cảm thấy bất an,xét cho cùng cô ta luôn nghĩ quan hệ giữa cô ta và Cố Minh Thanh được định dạng là “ Tình yêu vụng trộm ”。
“ Không phải không muốn vụng trộm nữa sao,vậy hôm nay thì công khai。” Cố Minh Thành dập tắt điếu thuốc,nói gần bên tai cuả Khương Thục Đồng。
Trong lòng Khương Thục Đồng nóng như kiến bị thêu trên chảo nóng vậy, “ Điều tôi nói là kết thúc ! Anh đi đường anh,tôi đi đường tôi ,anh không phải là tôi,anh không hiểu tôi 。”
Cố Minh Thành không vì đó mà động đậy,“ Chính vì tôi không phải là cô,cho nên tôi mới quan hệ với cô ! ”
Người Khương Thục Đồng luôn động đây,không biết sao nữa,trên má liền đụng đến đôi môi của Cố Minh Thành,cô ta từ xấu hổ trở nên càng nóng giận hơn。
Cô ta nóng giận,y như cũng dậy lên ngọn lửa trong lòng của Cố Minh Thành,anh ta liền bế Khương Thục Đồng lên,vòng qua núi giả,từ cửa trước vào nhà,cũng may không có người nhìn thấy,Khương Thục Đồng đang muốn khóc,đang có rất nhiều người nhìn đó。
Cố Minh Thành không có đến phòng ngủ dưới lầu,mà là bước lên trên lầu。
Vừa bước vào trong,anh ta đè Khương Thục Đồng trên cửa,“ Cô không phải rất giỏi hay sao ? ”
Ngực của Khương Thục Đồng đang lên xuống,lên xuống không ổn định,nhưng mà thật sự rất gợi cảm。
Cố Minh Thành một lần nữa bế cô ta lên,đưa cô ta lên giường。
Khương Thục Đồng không lên tiếng,cô ta luôn ngăn cản,nhưng sức lực yếu ớt của phụ nữ, dù sao cô ta cũng không phải là đối thủ của Cố Minh Thành。
Toàn bộ quần áo đã đợi cởi ra,dưới sàn rất hỗn độn,lần này,Cố Minh Thành cố tình đeo bao cu sao vào,anh ta quan hệ với Khương Thục Đồng cũng không thô bạo,cũng rất dịu dàng。
Sự hối hận trong lòng và sự khoái cảm trong sinh lý của Khương Thục Đồng đang cạnh tranh với nhau。
Rõ ràng ở chung với Cố Minh Thành là rất vui vẽ,nhưng mà cũng không bù đắp được cảm xúc tội lỗi trên tâm lý。
Cả một quá trình,Khương Thục Đồng luôn cắn chặt răng,sợ rằng những người ở dưới lầu sẽ nghe thấy。
Dù cho Cố Minh Thành bắt cô nằm sấp vào cửa sổ,anh ta từ phía sao quan hệ với cô ta。
“ Cô không phải người bên ngoài nhìn thấy sao ! Tôi thì muốn cho họ xem thử cô,xem thử cô và người đàn ông của cô đã vụng trộm như thế nào ! ” Anh ta đang cắn vào tai Khương Thục Đồng rồi nói。
Trong thấp thoáng,tai của Khương Thục Đồng nóng như lửa vậy。
Cảm giác ngoại tình trong lòng Khương Thục Đồng càng ngày càng nặng,một lần ngoại tình,cô ta cứ nghĩ là sẽ không có lần thứ sau,lần thứ hai ngoại tình,lần thứ ba ngoại tình,những gánh nặng đã đè đến cô ta sắp không chịu nổi。
Khương Thục Đồng hiện nay cảm giác bản thân như một con cừu nhỏ vậy toàn thân không chút sức lực,đang bị con chó sói phía sau ăn không còn miếng xương,dù cho trong lòng có một chút hành động cũng không thoát được anh ta。
Anh ta lý giải suy nghĩ của cô ta,biết được sự vùng vẫy của cô ta,nhưng mà anh ta sẽ không cho cô ta tiếp tục vùng vẫy,mà là sẽ xé ra sự vùng vẫy trong lòng cô ta,đồng thời những thứ xé rách,còn có quần áo trên người cô ta。
Phụ nữ khác với đàn ông,đàn ông có thể chia ra thân thể và trái tim,trong lòng yêu một người,thân thể lại quan hệ với một phụ nữ khác。
Thân thể của Khương Thục Đồng thuộc về một người đàn ông nào đó,trái tim sẽ bắt đầu theo hướng của người đàn ông đó。
Cô ta rõ ràng nhìn thấy bản thân đã xa ngã vào trong,nhưng mà cô ta không còn cách,cứ theo ý nguyện của đàn ông phía sau này。
Những công nhân dưới lầu,vẫn y như không biết chuyện đang tiếp tục làm việc,vẽ đường ,khiêng gạch。
Khương Thục Đồng biết được những miếng kiếng của nhà Cố Minh Thành,từ phái ngoài là không thể nhìn vào trong được,tuy rằng họ không nhìn thấy cô ta,nhưng mà không thể nói là cô ta không nhìn thấy họ,cô ta cảm thấy y như đang đứng giữa đám đông bị Cố Minh Thành ép quan hệ vậy,một cảm giác xấu hổ,khiến cô ta cắn chặt đôi môi lại。
Cố Minh Thành ôm chặt eo của cô ta,dùng theo sức mạnh。
“ Ở bên Mỹ không phải luôn thích tránh né sao,người tôi đã thích,có thể né đi đâu đây ? ”。
Phía sau,truyền lại âm thanh của Cố Minh Thành,giống như còn mang theo chút nóng giận。
Khi đó Khương Thục Đồng cứ tưởng là do anh ta không để trong lòng,hiện nay xem ra,anh ta giống như đang “ Tính sổ ”。
Khi đó Khương Thục Đồng còn cảm thấy vui mừng,nào ngờ lại mang lại khổ sở của ngày hôm nay chứ ?
Khương Thục Đồng cúi đầu xuống,nước mắt rơi xuống trên cửa sổ。
Cuối cùng cũng không thoát được anh ta。
Giống như giữa cô ta va Cố Minh Thành,luôn do Cố Minh Thành cứ ép buộc làm,Khương Thục Đồng thì vùng vẫy。
Sau khi xong chuyện,Khương Thục Đồng khốn đốn từ sàn nhà lượm lại quần áo của bản thân,mặc vào,Cố Minh Thành muốn giúp đỡ,liền bị cô ta đẩy ra,sau khi mặc xong quần áo,mặc dù bản thân đầu tóc bù xù,liền theo hướng ngoài chạy ra。
Khi Cố Minh Thành bước ra phòng,anh ta đang cài lại nút của áo sơ mi,dù sao vẫn không yên tâm với Khương Thục Đồng。
Khương Thục Đồng từ trên lầu chạy xuống,liền ngay dưới lầu đụng trúng một người。
Một phụ nữ。
Tuy rằng hiện giờ Khương Thục Đồng đã mất đi lý chí,nhưng cô ta vẫn nhìn sang phụ nữ này rất lâu。
Rất có khí chất,đôi mắt cô ta nhìn vào Khương Thục Đồng,sự nhu nhược của Khương Thục Đồng,đứng trước cô ta không chỗ nào trốn được。
Cố Minh Thành cũng đang xuống lầu。
Người phụ nữ đó dùng giọng điệu trâm chọc cạnh khoé hỏi ,“ Cố Tổng,đây là người phụ nữ thứ mấy mà anh đã quan hệ vậy ? ”
Quần áo của Khương Thục Đồng không gọn gàng,Cố Minh Thành đang cài nút áo của áo sơ mi,đã xảy ra chuyện gì,quá rõ ràng rồi。
Cố Minh Thành không nói chuyên,lạnh lùng hanh một tiếng。
Không cần nói người phụ nữ này chắc chắn là bạn gái chính gốc của Cố Minh Thành – Niếp Doanh Doanh。
Cũng như Khương Vũ Vi từng nói,là trực giác của phụ nữ,nói với Khương Thục Đồng,người này là Niếp Doanh Doanh,không cần hỏi nữa。
Ngoại trừ dáng người cao và có khí chất,ngoài ra cũng không có điểm nào quá nổi bật。
Khương Thục Đồng cảm thấy bản thân thật nực cười ,thời điểm khốn đốn như vậy,quả nhiên lại đi chú ý khuôn mặt của phụ nữ này。
Nhưng mà,cô ta nhìn không được bao lâu,chỉ trong thấp thoáng ngạc nhiên đó,cô ta liện chạy ra ngoài,lần nay cô ta sẽ không cho Cố Minh Thành đưa cô ta về nữa,dù thế nào đi nữa cũng không cho。
Con đường xuống núi,cô ta một mình bước đi ,bình thường khi ngồi xe không cảm giác được,hiện nay mới phát hiện con đường này rất dài đó,cô ta bước đi cảm giác được đôi chân giống như không phải của bản thân vậy,sưng phồng là chắc chắn rồi。
Vì cô ta đã nói với Mạc đại sư,việc sửa sang hôm nay đã hoàn thành,cô ta sẽ trực tiếp về nhà,không về công ty,cô ta đã nhắn tin wechat báo cho các công nhân biết,cô ta có việc cho nên sẽ quay về trước,nhờ họ cẩn thận làm,không được sai sót。
Khương Vũ Vi đã nhắn cho cô ta một tin wechat,hẹn Khương Thục Đồng đêm nay đi hát karaok,dù sao buổi tối cô ta cũng không việc gì làm。
Khương Vũ Vi trên đường gặp được Khương Thục Đồng,Khương Thục Đồng không nói cô ta đến nhà Cố Minh Thành,liền nói có một khách hàng cần sửa sang nhà,cô ta phải qua đó xem,Khương Vũ Vi cũng không hỏi nhiều 。
“ Thục Đồng,xem tóc của chị kìa,giống như bị người nào làm qua vậy, nhanh chóng sửa soạn lại đi。” Khương Vũ Vi một bên vừa lái xe,một bên đưa cây lược cho Khương Thục Đồng,nhắc Khương Thục Đồng chải gọn lại mái tóc。
Trong lòng Khương Thục Đồng đang kêu oan,cô ta thật tình là bị Cố Minh Thành cái gì đó rồi。
Hai người đi đến ktv,Khương Thục Đồng trên mặt ca hát ,luôn là sở trường của cô ta,khi Khương Vũ Vi đang hát,cô ta đã bấm một bài >,bài này như đang kể ra những lời trong lòng cô ta vậy。
Nếu như hiện giờ cô ta chưa kết hôn,nếu như anh ta chưa có bạn gái,nếu như anh ta và cô ta ở chung với nhau không chỉ đơn thuần chỉ vì tình dục ---
Vậy không phải tốt lắm sao !
Khương Vũ Vi nhìn thấy Khương Thục Đồng khóc đến nước mắt nước mũi đều tràn ra, cô ta nói,“ Thục Đồng,cô đã yêu người nào rồi sao ? Anh ta kết hôn chưa ? ”
Khương Thục Đồng không nói chuyện。
Thật tình là tâm trạng hôm nay của cô ta không tốt cho lắm,là bắt đầu từ khi gặp được người phụ nữ đó – Niếp Doanh Doanh。
Trong lòng cô ta – Đang rất đố kỵ。
Nhưng y như cũng không phải là lỗi của Niếp Doanh Doanh,là do ngươi đàn ông đó,Khương Thục Đồng luôn không nắm rõ được,đứng trước mặt Cố Minh Thành,cô ta không thể trốn thoát được,có một cảm giác sâu sắc về bất lực và thất vọng,lại thêm chưa ly hôn với Lục Chí Khiêm,Khương Thục Đồng cảm thấy trái tim và linh hồn vô cùng mệt mõi。
Về đến nhà,Khương Thục Đồng phát hiện một chuyện,chuyện này khiến cô ta cảm thấy rất kinh ngạc –Cô ta không có tiền。
Vốn dĩ cô ta ra ngoài đi làm không phải chỉ vì tiền,những chi tiêu trước đây của cô ta tương đối cũng rất cao,nhưng mà hiện nay phát hiện,tiền lương một tháng chưa đến mười ngàn đồng,rõ ràng không thể chịu nổi chi tiêu của cô ta,hơn nữa từ khi đi làm,mỗi ngày đều ăn ở căn tin của công ty,có khi gọi thức ăn bên ngoài,cũng rất phí tiền đó。
Trước đây Lục Chí Khiêm còn ở đây,có khi chỉ là một hành động nho nhỏ,liền có thể lấp đầy những chi tiêu của cô ta,nhưng mà hiện nay,người đó không còn ở đây nữa,cô ta mới phát hiện,bản thân thật sự không có tiền,trong túi chỉ con lại có mười mấy đồng。
Trong lòng nhói một cái,cảm thấy hoang mang。
Bỗng dưng nhớ lại sau khi qua tết ngày đầu tiên đi làm,Cố Minh Thành từng cho cô ta cái lì xì,số tiền đó cô ta tuỳ tiện để vào trong tủ,cô ta cũng không xem bên trong có bao nhiêu tiền,nhưng sờ vào cũng thấy rất dày,chắc có thể ứng phó được một khoảng thời gian。
Sáng mai,Khương Thục Đồng đến công ty,liền lấy số tiền đó ra,đếm xem thử,quả nhiên có năm ngàn đó,hơn nữa,trong xấp tiền đó,quả nhiên bên trong còn có tấm thẻ ngân hàng,Khương Thục Đồng không biết người khác có tấm thẻ đó hay không,chuyện lì xì ,cũng rất mẫn cảm,cô ta cũng không muốn tuỳ tiện hỏi。
Cô ta không biết bên trong tấm thẻ có bao nhiêu tiền,suy nghĩ lại,liền nhắn một tin wechat cho Tiết Lan : Khi năm mới ,Chủ tịch có phát lì xì bằng thẻ ,bên trong có bao nhiêu tiền vậy ?
Bên kia trả lời : Lì xì năm mới không phải tiền mặt sao ? Sao lại có thẻ ?
Khương Thục Đồng không hiểu,chẳng lẽ người khác không có sao ?
Nhưng tại sao cô ta lại có ?
Một lát sau,Tiết Lan nhắn lại : Có thể đối với Chủ tịch mà nói,cô và chúng tôi không giống nhau。
Khương Thục Đồng sửng sờ,sao câu nói sâu sắc như vậy chứ ?
Khương Thục Đồng muốn kiểm tra trong cái máy atm ở dưới lầu,nhưng cô ta không biết mật khẩu。
Đây là tiền gì ?
Cố ta nghĩ,nếu như cũng đã cho cô ta tiền rồi ,lại không nói mật khẩu với cô ta,đây có bao nhiêu ý nghĩa vậy ? Là muốn bản thân đi cầu xin anh ta sao ? Nhưng chuyện cầu xin như thế này Khương Thục Đồng làm không ra。
Khương Thục Đồng muốn đem số tiền này trả cho Cố Minh Thành,nhưng Mạc đại sư đã tình cờ nói đến động thái của Cố Minh Thành,giống như đã đi công tác rồi,nghe nói lần này thời gian đi rất dài,phải mười ngày đó。
Trong lòng Khương Thục Đồng như bị gì đó mổ một cái vậy,anh ta không có ở đây sao ?
Tấm thẻ đó,Khương Thục Đồng luôn để trong ví tiền,không nói gì cả,hơn nữa ,cô ta không biết mật khẩu,anh ta cho cô ta tấm thẻ đó làm gì ?
Nhưng mà Khương Thục Đồng hiện giờ bắt đầu đem theo cơm đi làm rồi,bản thân tự làm rẽ rất nhiều đó,trong công ty cũng nhiều người tự đem cơm,không cần ăn những dầu dơ bẩn bên ngoài,dễ mập,Khương Thục Đồng hai mươi bốn tuổi,cũng rất chú trọng thân hình của mình。
Lúc bắt đầu làm cũng đơn giản lắm, loại như cà chua xào trứng ,nhưng mà tóm lại cũng do bản thân tự làm mà ,ăn rất ngon miệng。
Cố Minh Thành từ nơi khác quay về là mười ngày sau,giờ xuống máy bay là mười một giờ,trên máy bay không có cung cấp thức ăn trưa,từ sân bay về đến công ty,anh ta liền chạy đến căn tin。
Đúng lúc đang là giờ ăn trưa,nhìn qua trong căn tin,anh ta không nhìn thấy Khương Thục Đồng,quả nhiên có chút thất vọng。
Luôn có người đến bên cạnh anh ta chào hỏi ,“ Chào Cố Tổng ? ”
“ Cố Tổng mới đi công tác về sao ? ”
Anh ta từng người một trả lời,liền bước vào trong căn tin。
Bình luận facebook