• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Rể Nghèo Thành Tỷ Phú (1 Viewer)

  • Chương 581-585

Chương 581: Bắt đầu hành động

Trên quảng trường trước nhà chính tại trang viên nhà họ Tiêu.

Có hơn 60 cao thủ nhà họ Tiêu và hơn 80 cao thủ Lâm Hàn dẫn đến, toàn bộ đang yên lặng chờ đợi.

Lâm Hàn và Tiêu Nhã cũng đang chờ đợi.

Toàn bộ kế hoạch đã được tính toán kỹ lưỡng, bất cứ lúc nào cũng có thể hành động ngay, nhưng trước đó, còn cần phải đợi bên cung cấp thuốc nổ và thiết bị cơ khí trả lời.

Sau khi đợi vài phút, Tiêu Nhã lần lượt nhận được hai cuộc điện thoại.

"Được, tôi biết rồi".

Tiêu Nhã cúp máy, có hơi vui mừng quay sang nhìn Lâm Hàn.

"Phía thuốc nổ và thiết bị cơ khí đã chuẩn bị đầy đủ bằng chứng, hết thảy đều suôn sẻ. Hiện tại đang trên đường đi, trước sáng sớm ngày mai họ sẽ đến trang viên nhà họ Tiêu, những người này vô cùng đáng tin", Tiêu Nhã nói.

Lâm Hàn nghe vậy thì gật đầu, ngay sau đó nhìn về phía hơn một trăm cao thủ trên quảng trường, gằn giọng nói: "Lên đường!"

"Vâng!"

Đáp xong, hơn 100 cao thủ lần lượt lên xe riêng của mình.

Đoàn xe hào hùng lái ra khỏi trang viên, phân chia đến các hầm mỏ của nhà họ Tiêu.

Nhiệm vụ của tất cả mọi người đã được phân công đều.

Tiêu Nhã và Lâm Hàn đi cùng nhau, nguyên do không để Tiêu Nhã ở lại trụ sở chính của nhà họ Tiêu là bởi vì đề phòng liên minh hai nhà quý tộc Chu - Khương sẽ ra tay với cô ấy.

Dẫu sao, bây giờ tất cả người của nhà họ Tiêu đều đang tất bật lo chuyện, Lâm Hàn cũng không thể để quá nhiều cao thủ ở lại trụ sở chính của nhà họ Tiêu để bảo vệ Tiêu Nhã được.

Mà Tiêu Hoa Bân thì đã phụ trách dẫn đội đến hầm mỏ chính, dựa vào tin tức thu thập được, có lẽ ở đó là cao thủ của nhà họ Chu, hơn nữa vì là mỏ chính nên bên trong ắt hẳn có rất nhiều cao thủ nhà họ Chu ẩn núp trong đó, cũng có thể nói nơi đây chính là hầm mỏ nguy hiểm nhất trong các hầm mỏ.

Lúc ấy, Lâm Hàn còn đang lưỡng lự phân cho ai đi, dù sao đến hầm mỏ này quá nguy hiểm, không thể không phân người đến được, mà còn phải là người mạnh nhất nữa là đằng khác, nhưng dẫu cao thủ có bản lĩnh đến đâu thì cũng có khả năng sẽ gặp nguy hiểm.

Lâm Hàn cũng có ý đồ riêng, dĩ nhiên không thể cử đám Tiểu Đông qua đó được, anh không muốn vì chuyện này mà để đám Tiểu Đông gặp nguy hiểm thậm chí có thể phải hy sinh.

Ngay lúc đó, Tiêu Hoa Bân nghe vậy liền tự tiến cử bản thân, ông ta muốn đến nơi hầm mỏ nguy hiểm nhất, sau khi thông qua ý kiến của Tiêu Nhã, Lâm Hàn cũng đã để Tiêu Hoa Bân đi vào cái hầm mỏ nguy hiểm nhất để đối phó liên minh hai nhà quý tộc Chu - Khương kia.

Suy cho cùng, bản thân Tiêu Hoa Bân cũng là cao thủ bậc nhất của nhà họ Tiêu, ắt hẳn không cần phải nghi ngờ vào thực lực của ông ta, ngoài trừ ông ta ra, khó có ai có thể nắm chắc tỷ lệ chiến thắng liên minh hai nhà quý tộc Chu - Khương mà còn có thể sống sót quay về.

Còn bên Lâm Hàn, anh chỉ dẫn theo một nửa người Tôn Hàn Các, số còn lại cũng hỗ trợ dọn dẹp những hâm mỏ khác, khả năng cao sẽ là cao thủ của nhà họ Chu và các thế gia lệ thuộc. Mặc dù cũng khá nguy hiểm, nhưng đám Tiểu Đông cũng có đủ lực ứng phó.

Thực lực cao thủ nhà họ Vương có hơi yếu hơn, Lâm Hàn quyết đoán để bọn họ đi đối phó với những cao thủ thế gia đã biết rõ vị trí ẩn núp.

Còn về Uông Nghĩa cầm đầu đám cao thủ mà Trương Thiên Sơn cử tới, Lâm Hàn chủ yếu để họ đối phó với người của nhà họ Khương nấp trong mỏ.

Cao thủ nhà họ Khương dù cũng khá mạnh, nhưng vị trí thì đã nắm được, tin chắc đám người Uông Nghĩa sẽ giảm được thương vong ở mức tối đa mà giải quyết gọn đám cao thủ của nhà họ Khương.

Bằng cách này, Lâm Hàn cũng dễ ăn nói với Trương Thiên Sơn hơn, không thể để Trương Thiên Sơn có lòng tốt cử người đến mà khi về lại chết hơn phân nửa.

Còn Lâm Hàn thì dẫn theo một nửa người của Tôn Hàn Các nhưng lại không vào hầm mỏ, bọn họ chỉ ở trên mặt đất đợi, xem như để phòng hờ chuyện khẩn cấp. Nếu bên nào gặp nguy cấp cần chi viện, phía Lâm Hàn sẽ sắp xếp người đến ứng cứu.

Theo cách này, toàn bộ kế hoạch cũng có phòng bị và linh hoạt, có thể đảm bảo kế hoạch được tiến hành không sơ hở gì mà giải quết sạch sẽ hết đám người của liên minh hai nhà quý tộc Chu - Khương.

Khi bên Lâm Hàn và người của nhà họ Tiêu bắt đầu hành động, liên minh hai nhà quý tộc kia sẽ không nhận được bất kỳ tin tức gì.

Sau khi Khương Thư Nhai nghe thuộc hạ báo cáo tin tức bên kia, biết được kế hoạch của liên minh hai nhà quý tộc Chu - Khương vẫn diễn ra suôn sẻ thì thấy không việc gì phải vội nữa mà đã buông lỏng cảnh giác.

"Thời gian bây giờ chỉ còn có một đêm, người của nhà họ Tiêu có cố làm gì đi nữa thì cũng đã muộn, dù quý tộc họ Khổng có ra mặt cũng sẽ không giúp được gì, huống chi nhà họ Khổng vẫn luôn giữa thái độ trung lập, sẽ không giúp đỡ bọn họ đâu. Chỉ còn chờ đến sáng mai, người của đoàn thanh tra thành phố Thiên Kinh đến, thì thế cuộc sẽ được định. Nhà họ Tiêu không còn cơ hội trở mình nữa, mà kế hoạch của liên minh hai nhà quý tộc Chu - Khương của chúng ta sẽ thành công mỹ mãn, nhà họ Khương mình sẽ được lợi rất lớn, thế lực chắc chắn sẽ được khuếch trương khổng lồ hơn!", trong lòng Khương Thư Nhai thầm nghĩ, cảm giác cực kỳ thích ý.

Rảnh rỗi không có gì làm, dù sao tình thế cũng đã định, Khương Thư Nhai tính đi ra ngoài thả lỏng chúc mừng, nên đã rời khỏi nhà đến thẳng hộp đêm.

Kế hoạch liên minh hai nhà quý tộc Chu - Khương vô cùng kín kẽ, từ đầu đến cuối đều có người đến giám sát động tĩnh bên nhà họ Tiêu, để còn kịp thời thay đổi.

Sau khi Lâm Hàn và đám cao thủ rời khỏi trang viên nhà họ Tiêu, đã bị tai mắt của liên minh hai nhà quý tộc cử đến giám sát phát hiện, vội vã báo cho nhà họ Chu và nhà họ Khương.

"Cậu chủ ơi, không ổn rồi, đột nhiên có số lượng lớn đoàn xe lái từ trong nhà họ Tiêu ra, dường như bọn họ có hành động gì đó!", một người làm xông vào phòng làm việc của Khương Thư Nhai.

Vừa tiến vào phòng làm việc của Khương Thư Nhai, người làm này chợt sửng sốt, lúc này Khương Thư Nhai đã không còn ở trong phòng.

"Lạ thật, cậu chủ đâu rồi? Không phải ông chủ đã phân phó cậu ấy không được rời khỏi phòng làm việc này mà chờ đợi tin tức sao? Lúc này mà còn đi ra ngoài ăn chơi, ông chủ phát hiện thì khó tránh khỏi bị rầy la cho coi", người làm bất lực, đành bấm gọi vào số điện thoại của Khương Thư Nhai, nhưng gọi mãi vẫn không có người bắt máy.

"Hỏng bét, cậu chủ à, sao lúc này cậu lại đi ra ngoài chơi chứ? Lần này tiêu rồi!", người làm hiểu được tính nghiêm trọng của sự việc, vội gửi tin nhắn nói rõ tình hình cho Khương Thư Nhai, sau đó thì chạy đi tìm những ban lãnh đạo khác của nhà họ Khương.

Bên cụ Khương rất nhanh đã nhận được tin tức, vội vã đi tìm ban lãnh đạo của liên minh hai nhà quý tộc Chu - Khương họp mặt.

"Theo tin tình báo mới nhất, nhà họ Tiêu bọn họ đột nhiên xuất hiện rất nhiều cao thủ, hiện tại bọn họ đã rời khỏi trang viên nhà họ Tiêu, hình như đi đến hầm mỏ nhà họ Tiêu!"

"Xem ra đối phương đã biết chúng ta ra tay ở hầm mỏ, bây giờ muốn đi dọn dẹp những cao thủ mà chúng ta sắp xếp từ trước".

"Những cao thủ đột nhiên xuất hiện kia là ai? Bên tôi đã cử người đến giám sát nhà họ Khổng, bọn họ vốn chẳng có động tĩnh gì!"

"Không rõ nữa, hình như là do một người tên Lâm Hàn dẫn từ thành phố Đông Hải đến, cũng không biết cậu ta đào đâu ra nhiều cao thủ như vậy!"

"Mọi người không cần sốt ruột, dù cho bọn họ đã phát hiện, có thêm cao thủ thì cũng đã muộn, ngày mai người của đoàn thanh tra Thiên Kinh đã đến, thời gian chỉ còn một đêm, bọn họ sẽ không giải quyết kịp đâu, huống chi bên chúng ta cũng có nhiều cao thủ như vậy, không cần phải sợ bọn họ!"

"Không sai, quả thật không cần phải lo lắng làm gì, có điều nếu muốn không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vẫn nên cử thêm cao thủ đến chi viện, các ông thấy sao?"
Chương 582: Liều mạng

Rất nhanh sau đó, ban lãnh đạo liên minh hai nhà quý tộc Chu - Khương đã thống nhất ý kiến cử ra toàn bộ các cao thủ còn lại đến hầm mỏ nhà họ Tiêu, nhằm viện trợ cho đám cao thủ đang nấp bên trong, chủ yếu để ngăn cản hành động của nhà họ Tiêu và Lâm Hàn!

Thời điểm liên minh hai nhà quý tộc kia tăng thêm người chi viện, tất cả người của phe Lâm Hàn đã tới hầm mỏ và cũng bắt đầu hành động.

Có mấy chiếc xe đang đỗ trước cửa hầm mỏ chính của nhà họ Tiêu, trên xe là Lâm Hàn, Tiêu Nhã và mấy người Tôn Hàn Các đang ngồi đợi.

Lúc này, vị trí đám người Lâm Hàn đang ở là hầm mỏ quan trọng nhất của nhà họ Tiêu, và cũng là hầm mỏ ở ngay chính giữa, điều này có thể đảm bảo khi bất cứ bên nào cần chi viện thì đám người Lâm Hàn sẽ không phải di chuyển quá xa, có thể đến tiếp viện sớm nhất có thể.

"Dựa theo kế hoạch, lúc này các nhóm đều đã bắt đầu hành động, chúng ta cứ ngồi đợi ở đây là được, nếu bên nào cần tiếp viện thì sẽ lập tức qua đó", Lâm Hàn nhìn đồng hồ rồi nói.

Tiêu Nhã và người của Tôn Hàn Các cũng khẽ gật đầu.

Tiêu Hoa Bân đã dẫn một nhóm cao thủ nhà họ Tiêu đến trước cửa hầm mỏ số 1.

Liếc nhìn thời gian, Tiêu Hoa Bân thấp giọng nói: "Đợt hành động này liên quan đến tồn vong của nhà họ Tiêu chúng ta, tất cả mọi người vực dậy tinh thần cho tôi, hiện tại đã đến lúc phải hành động rồi".

"Vâng!", nhóm cao thủ nhà họ Tiêu đồng loạt đáp.

Ngay sau đó, Tiêu Hoa Bân liền dẫn đầu xông vào hâm mỏ số 1.

Vào trong hầm mỏ là một mảnh yên tĩnh, không có bất kỳ tiếng động gì, dường như bên trong không còn gì cả.

Nhưng đám người Tiêu Hoa Bân hiểu rõ, trong bóng tối im lặng kia cất giấu không biết bao nhiêu người của liên minh hai nhà quý tộc Chu - Khương, hơn nữa toàn bộ đều thuộc hàng cao thủ.

Hết thảy bọn họ trốn trong bóng tối, mặc sức mà phá hoại hầm mỏ của nhà họ Tiêu, và đợi chờ đoàn thanh tra đến nếm thử mùi vị của chết chóc, mục đích là đẩy nhà họ Tiêu đến bến bờ diệt vong.

Liên minh hai nhà quý tộc kia nấp trong tối cũng giống như những kẻ ám sát vô cùng nguy hiểm vậy.

Mà đám người Tiêu Hoa Bân thì đang phải liều cả tính mạng để đến từng cái hầm mỏ loại bỏ từng tên cao thủ của liên minh hai nhà quý tộc, và họ còn phải đảm bảo không bỏ sót bất kỳ tên nào. Một khi lọt lưới dù chỉ một tên thôi thì cũng sẽ như công dã tràng, uổng phí công sức của Lâm Hàn và hơn 100 cao thủ nhà họ Tiêu đã dốc lòng thực hiện kế hoạch hung hiểm này.

Suy cho cùng, nếu bỏ sót bất cứ một cao thủ nào của liên minh hai nhà quý tộc Chu - Khương, thì cũng sẽ gây hại cho người của đoàn thanh tra Hoa Hạ vào thời điểm bọn họ đến điều tra. Một khi đoàn thanh tra Hoa Hạ có người chết, cho dù người nhà họ Tiêu có thể làm rõ, có thể chứng minh rằng những người này không phải người của nhà họ Tiêu mà là người của liên minh hai nhà quý tộc Chu - Khương, thì nhà họ Tiêu cũng có thể sẽ bị liên lụy.

Vì vậy, mỗi đội hành động lúc này đều phải chú ý và thận trọng, phải đi đến từng ngóc ngách trong mỏ để moi hết tất cả các cao thủ đang ẩn nấp của liên minh hai nhà quý tộc kia ra, bắt hết mỗi một tên trong bóng tối.

"Lát nữa nếu có phát hiện ra cao thủ của liên minh hai nhà quý tộc Chu - Khương, không cần phải nương tay, cứ làm thịt hết là được!", Tiêu Hoa Bân lại thấp giọng nói, đáy mắt hiện lên tia ngoan độc.

Các cao thủ nhà họ Tiêu còn lại nghe vậy đều lần lượt gật đầu, bọn họ đều là những người cực kỳ căm thù người của liên minh hai nhà quý tộc Chu – Khương. Bởi vì bọn họ mà nhà họ Tiêu mới gặp phải khủng hoảng này, còn có thể dẫn đến nguy cơ phải diệt vong.

Nếu không có đám người Lâm Hàn đột nhiên đến hỗ trợ, nhà họ Tiêu bọn họ lần này thật sự không còn cơ hội trở mình rồi, một dòng dõi lớn như nhà họ Tiêu, đường đường một nhà quý tộc lại phải đứng trước cảnh sắp diệt vong.

Và ngay cả trong tình huống này, với sự giúp đỡ của Lâm Hàn và nhiều cao thủ do anh đưa đến, cho dù nhà họ Tiêu có bật lại được liên minh hai nhà quý tộc kia, vượt qua khủng hoảng diệt vong lần này, nhà họ Tiêu vẫn sẽ bị tổn thất nặng nề.

Phải trả cho Lâm Hàn 100 tỷ tiền công, còn có đông đảo cao thủ nhà họ Tiêu hy sinh và bị thương trước đó. Hiện tại, lại có rất nhiều cao thủ nhà họ Tiêu sẽ phải bán mạng cho hành động này, rồi tổn thất một khoản khổng lồ vì phải tạm ngừng khai thác mỏ và mất cả một khoản lớn bồi thường về sau. Tất cả đều tạo nên mất mát to lớn của nhà họ Tiêu!

Nhưng, chỉ cần lần này phản công liên minh hai nhà quý tộc Chu - Khương thành công, vượt qua hết thảy khủng hoảng, đồng nghĩa cũng sẽ làm cho hai nhà họ Chu và họ Khương tổn thất nặng nề. Dưới tình huống đó, sau này nhà họ Tiêu sẽ giành lại được rất nhiều quyền lợi để bù đắp phần nào những tổn thất kia.

Sau khi tiến vào hầm mỏ, Tiêu Hoa Bân liền dựa theo kế hoạch Lâm Hàn vạch ra, để các cao thủ của nhà họ Tiêu tản ra chia thành một nhóm ba người đi lục soát.

Chia một nhóm ba người vừa có thể mở rộng phạm vi lục soát, vừa giảm bớt được thời gian, khi gặp phải cao thủ của liên minh hai nhà quý tộc kia thì ba người vẫn có thể ứng phó được, không đến nổi nảy sinh nguy hiểm quá lớn.

Bởi vì, theo như tin tức mà Lâm Hàn lấy được từ nhà họ Khương và nhà họ Chu, cao thủ ẩn núp trong hầm mỏ của liên minh hai nhà quý tộc kia mặc dù rất nhiều nhưng đều chỉ hành động đơn lẻ, không đi theo nhóm nên mới vì lẽ đó có kế hoạch một nhóm ba người.

Tất nhiên, mọi thành viên trong đội cùng nhau hành động chắc chắn là an toàn nhất, ngay cả khi nảy sinh chuyện ngoài ý muốn, hoặc các cao thủ của liên minh hai nhà quý tộc kia cũng sẽ ở cùng nhau thì bọn họ cũng có thể ứng phó được.

Nhưng cũng trong trường hợp đó, phạm vi tìm kiếm nhất định cực kỳ nhỏ, có lẽ đến rạng sáng cũng không giải quyết được một nửa người của liên minh hai nhà quý tộc kia.

Tuy nhiên, Tiêu Hoa Bân lại không dẫn theo bất kỳ người nào, ông ta cho rằng thực lực của bản thân đã đủ mạnh, một mặt, cũng vì không đủ nhân lực, dù sao những ai có thể xuống hầm mỏ cũng đã thuộc hàng cao thủ, mấy tên côn đồn tầm thường bước xuống chính là tự dâng đầu ra, vốn đều vô dụng, nhất định phải là cao thủ mới được đi xuống.

Vì thế, lúc Tiêu Hoa Bân trao đổi với đám người Lâm Hàn, ông ta đã xác định rõ không cần một nhóm ba người, chỉ cần một mình hành động là được. Dù đối phương là cao thủ của liên minh hai nhà quý tộc Chu - Khương, Tiêu Hoa Bân vẫn tự tin mình cũng có thể giải quyết đối phương một cách dễ dàng, ông ta tin tưởng tuyệt đối vào bản lĩnh của mình.

Lâm Hàn cũng nghe Tiêu Nhã kể mới biết, thực lực của Tiêu Hoa Bân quả thật cực kỳ lợi hại, năng lực tác chiến rất mạnh, nên cũng gật đầu để Tiêu Hoa Bân hành động một mình.

Sau khi tách khỏi đám cao thủ nhà họ Tiêu, Tiêu Hoa Bân lại không có lục soát ở đây mà đi thẳng một mạch vào nơi sâu nhất trong hầm mỏ.

Bởi vì, theo nghiên cứu của đám người Lâm Hàn, vào càng sâu trong mỏ thì cao thủ liên minh hai nhà quý tộc Chu - Khương càng ẩn nấp nhiều, cũng lợi hại hơn rất nhiều. Cho nên đường đến đáy mỏ nguy hiểm chồng chất, khi hành động cần phải vô cùng cẩn thận.

Mà nơi sâu nhất trong mỏ thì chắc chắn là chỗ nguy hiểm nhất, Tiêu Hoa Bân đi một mạch vào nơi sâu nhất vì muốn gánh lấy áp lực và nguy hiểm lớn nhất, từ đó sẽ giảm bớt gánh nặng cho những cao thủ trẻ tuổi, đương nhiên cũng sẽ giảm bớt được số lượng cao thủ sẽ hy sinh và chết trận cho nhà họ Tiêu.

Vừa vào nơi sâu nhất trong mỏ lục soát không bao lâu, Tiêu Hoa Bân liền xoay người khẽ cau mày, phát hiện ra chuyện gì đó.
Chương 583: Xử lý tất cả

Nơi sâu nhất trong hầm mỏ số 1.

Tiêu Hoa Bân đang tìm kiếm, đột nhiên nghe thấy có tiếng chuyển động khe khẽ.

Nơi sâu nhất của hầm mỏ lúc này cực kỳ yên tĩnh, Tiêu Hoa Bân đang kìm nén bản thân, gần như không phát ra âm thanh nào, ngoại trừ thỉnh thoảng có âm thanh tiếng nước chảy và tiếng tim đập của mình thì không còn nghe thấy âm thanh gì nữa.

Nhưng vừa rồi Tiêu Hoa Bân đột nhiên nghe thấy có tiếng động nhẹ ở một hướng, hình như là cao thủ của hai quý tộc nhà họ Chu, nhà họ Khương không chú ý nên giẫm phải đá sỏi trong hầm mỏ phát ra tiếng động.

Loạt xoạt, loạt xoạt…

Dù sao đây cũng là nơi sâu nhất của hầm mỏ, còn có rất nhiều đá vụn, không hề được dọn dẹp, trong này lại quá tối, những cao thủ của hai quý tộc phái tới nếu không cử động thì sẽ không phát ra tiếng, tố chất tâm lý của hầu hết trong số họ đều rất tốt, phát hiện có người tới cũng không phát ra tiếng động.

Nhưng một khi họ cử động thì đôi lúc không chú ý sẽ khó tránh khỏi giẫm vào đá sỏi, phát ra tiếng động.

Tiêu Hoa Bân cười lạnh lùng, sau đó từ từ đi về phía đó.

Tiêu Hoa Bân di chuyển cực kỳ chậm, không phát ra bất kỳ âm thanh nào. Ông ta biết rõ con đường ở đây, biết rõ mặc dù mình di chuyển cực kỳ chậm, nhưng chỉ cần không phát ra âm thanh thì vẫn có thể giữ thế chủ động.

Dù sao thì Tiêu Hoa Bân di chuyển chậm nhưng hướng đi đúng, mà những cao thủ hai nhà quý tộc kia để không phát ra động tĩnh nên chắc chắn còn di chuyển chậm hơn Tiêu Hoa Bân, thậm chí còn không dám chuyển động, khoảng cách giữa hai người từ từ rút ngắn.

Tiêu Hoa Bân cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, một khi phát hiện ra đối phương ông ta sẽ ra tay bằng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai.

Cuối cùng Tiêu Hoa Bân nhìn loáng thoáng thấy có một bóng đen trước mặt mình, lúc này bóng đen đang bận rộn đi về một hướng khác của Tiêu Hoa Bân, nhưng lại không dám di chuyển quá nhanh sợ lại phát ra tiếng động bị chú ý.

Tiêu Hoa Bân thấy thế thì cười nhạo, cuối cùng cũng xuất hiện!

Đột nhiên Tiêu Hoa Bân ra tay, tốc độ nhanh chóng, liên quân của hai nhà quý tộc còn chưa kịp phản ứng, Tiêu Hoa Bân đã đấm vào đầu hắn.

Chỉ một đòn, cao thủ đó đã ngất đi, Tiêu Hoa Bân không bỏ qua cho hắn, lại tiếp túc đấm đá thêm vài cú rồi lập tức rời đi, vào lại bóng tối ấn nấp, không gây ra bất kỳ tiếng động nào.

Tuy rằng vừa rồi Tiêu Hoa Bân chỉ đá cho tên cao thủ đó vài phát để ngất đi, nhưng phát nào cũng rất mạnh và vào vị trí nguy hiểm.

Tiêu Hoa Bân không rõ tên đó đã chết chưa, nhưng dù không chết thì dưới sự tấn công dữ dội vừa rồi cũng đã gần mất mạng, càng không có sức chiến đấu nữa.

Và lý do khiến Tiêu Hoa Bân rời đi vội vàng là để tránh gây sự chú ý cho những cao thủ khác của hai nhà quý tộc.

Ở tầng sâu nhất của hầm mỏ số 1 này, chắc chắn không chỉ có cao thủ của hai nhà Chu, Khương, thậm chí có thể có rất nhiều người.

Vừa nãy khi Tiêu Hoa Bân hành động, những tên cao thủ còn lại của hai nhà kia chắc chắn đã phát hiện, nếu ông ta không rút lui kịp thời rất có thể sẽ bị bao vây tấn công.

Mặc dù một mình xông pha nguy hiểm, nhưng Tiêu Hoa Bân cực kỳ tinh vi, không cho những tên cao thủ này có cơ hội bao vây.

Sau đó, Tiêu Hoa Bân tiếp tục chậm rãi tìm kiếm trong bóng tối.

Cùng lúc đó, tại hầm mỏ khác của nhà họ Tiêu, cao thủ Lâm Hàn dẫn tới và cao thủ của nhà họ Tiêu lần lượt phân thành tiểu đội ba người, họ cũng đang tìm kiếm và dọn dẹp.

Ở nơi sâu trong hầm mỏ nào đó, Ngô Xuyên cũng dẫn theo hai cao thủ của Tôn Hàn Các từ từ tìm kiếm trong bóng tối.

Cách đó không xa, một cao thủ của liên quân quý tộc đang ẩn nấp trong bóng tối, thấy sắp không trốn được nữa hắn quyết định chủ động phát động công kích, chuẩn bị đánh cho đối phương trở tay không kịp, sau đó sẽ chạy trốn.

Nhưng hắn vừa bắt đầu, Ngô Xuyên và hai cao thủ của Tôn Hàn Các đã phản ứng nhanh chóng, vừa né tránh vừa tấn công.

Dưới sự tấn công thần tốc của Ngô Xuyên và hai cao thủ Tôn Hàn Các, tên cao thủ kia vừa mới phát động tấn công đã bị hạ gục.

“Anh Xuyên, nên đưa ra ngoài hay giải quyết luôn?”, một cao thủ của Tôn Hàn Các hỏi.

Ngô Xuyên do dự rồi nói nhỏ: “Xử lý đi, đưa ra ngoài sẽ mất thời gian, đoạn đường đưa ra ngoài còn có thể gặp những cao thủ khác, sẽ nguy hiểm hơn, mà chúng ta cũng không có quá nhiều thời gian”.

Hai cao thủ của Tôn Hàn Các bịt miệng tên cao thủ kia, sau đó giải quyết sạch sẽ.

Ngay lập tức, Ngô Xuyên và hai cao thủ của Tôn Hàn Các tiếp tục tìm kiếm trong bóng tối.

Mà cảnh tương tự cũng đã xảy ra cùng lúc ở nhiều nơi trong hầm mỏ nhà họ Tiêu.

Những người được nhà họ Chu và nhà họ Khương cử tới đang ẩn nấp đây mặc dù cũng là cao thủ, nhưng cao thủ Lâm Hàn đưa tới và cao thủ của nhà họ Tiêu cũng không phải dạng vừa, lại còn là một đội ba người đối phó một người, đương nhiên dễ dàng hơn nhiều.

Chỉ trong vòng hai, ba tiếng, rất nhiều cao thủ liên quân của nhà họ Chu và nhà họ Khương ở trong rất nhiều hầm mỏ của nhà họ Tiêu đều đã bị tiêu diệt sạch.

Cùng lúc này, bên phía Uông Nghĩa còn suôn sẻ hơn.

Bên phía anh ta phụ trách việc tiêu diệt cao thủ nhà họ Khương, vì có danh sách nên anh ta biết rất rõ vị trí ẩn náu của họ, việc ra tay cũng không cần phiền phức như những cao thủ khác.

Một đội mười người, theo vị trí của các cao thủ nhà họ Khương mà quét sạch từng người một.

Những cao thủ của nhà họ Khương đang ẩn nấp trong bóng tối, không hề phát ra động tĩnh gì, ngay cả nhịp tim cũng được kiểm soát, không quá sốt ruột.

Thế nhưng đã ẩn nấp như thế mà bọn họ phát hiện từ rất nhiều vị trí mình ẩn nấp, đột nhiên có mười bóng đen xuất hiện bao vây lấy mình, không còn đường lui.

Hắn còn chưa kịp ra tay thì đã ngã xuống đất. Đến chết cũng không biết tại sao đối phương lại phát hiện ra mình, không ngờ trong bóng tối yên tĩnh như vậy mà vẫn biết được chính xác vị trí của mình, sau đó bao vây tấn công.

Uông Nghĩa giải quyết tên cao thủ nhà họ Khương này xong thì tiếp tục đi đến vị trí tiếp theo. Khi sắp đến nơi, anh ta nhanh chóng giảm tốc độ, không phát ra tiếng động, sau đó mười người ăn ý tản ra, lặng lẽ bao vây tên tiếp theo…
Chương 584: Viện binh

Ở nơi sâu thẳm trong hầm mỏ nào đó là một mảng đen kịt không có động tĩnh gì.

Một cao thủ nhà họ Khương đang ẩn nấp kĩ lưỡng, không hề nhúc nhích.

Đang nấp, đột nhiên hắn cảm giác có gì đó không đúng, cũng không nói ra được không đúng chỗ nào, rõ ràng xung quanh không có động tĩnh gì nhưng lại có cảm giác không lành, trực giác nói cho hắn biết rất nguy hiểm.

Sau khi do dự một lúc, hắn chuẩn bị di chuyển xuống vị trí dưới, nấp ở nơi sâu hơn.

Nhưng hắn vừa chuẩn bị hành động thì đột nhiên phát hiện trước mặt mình như có một bóng người từ từ lướt qua, tộc độ cực kỳ chậm vì thế không phát ra tiếng động.

Ban đầu khi hai nhà quý tộc bố trí nơi ẩn nấp cho họ đã nói rõ, vì chia thành tốp nhỏ nên trừ khi có tình huống đặc biệt, tất cả mọi người đều phải hành động một mình, ở yên vị trí, không được rời khỏi vị trí để giao lưu cùng những người còn lại.

Vì vậy hắn biết chắc chắn đây không phải người của mình, nhất định là người của nhà họ Tiêu.

“Sao họ biết được vị trí của mình?”, tên cao thủ nhà họ Khương khó hiểu, nhưng động tác lại không hề do dự, nhanh chóng di chuyển về hướng khác, không phát ra tiếng động, tránh thu hút sự chú ý của cao thủ nhà họ Tiêu.

Tuy nhiên vừa di chuyển được hai bước, hắn ngạc nhiên phát hiện một bóng đen đang từ từ đi về phía mình.

Lúc này khoảng cách đã gần tới nơi, mười cao thủ bao gồm của Uông Nghĩa đã không cần thận trọng nữa, cùng xông lên tấn công tập kích.

Cho dù hắn có ứng phó, thân thủ có tốt đến đâu thì đối mặt với mười cao thủ ở cự ly gần thế này, hơn nữa họ còn tấn công bằng tốc độ sét đánh thì sao có thể chống đỡ?

Trong nháy mắt, hắn cũng ngã xuống đất, nhóm người Uông Nghĩa giải quyết xong thì lại đi sâu vào phía trong, đi về phía cao thủ tiếp theo của nhà họ Khương.

Trong khi cao thủ do Lâm Hàn dẫn tới và cao thủ của nhà họ Tiêu quét sạch từng người của liên quân nhà họ Chu, nhà họ Khương thì đội quân viện trợ của hai nhà quý tộc cũng đã đến.

Nhóm Lâm Hàn đang chờ trong xe, thấy có mấy chiếc xe đến đây thì dừng lại, từng cao thủ đi xuống.

Mặc dù nhóm Lâm Hàn ở giữa hầm mỏ nhà họ Tiêu quanh đây, nhưng vì đèn xe đã tắt lại không có động tĩnh gì, lại thêm trời đêm nay rất tối nên những người đến không nhìn thấy nhóm người Lâm Hàn.

“Xem ra đây là đội quân viện trợ của hai nhà Chu Khương, động tác của bọn họ cũng khá nhanh đấy, xem ra quả nhiên họ đang theo dõi mọi hành tung của nhà họ Tiêu các cô”, Lâm Hàn thấp giọng nói.

Tiêu Nhã nằm bò bên cửa sổ xe nên cũng nhìn thấy rõ ràng, cô ấy có chút lo lắng hỏi: “Phải làm sao đây? Họ sẽ không mang đến nguy hiểm cho cao thủ nhà họ Tiêu chúng tôi và cao thủ anh dẫn tới chứ?”

Lâm Hàn lắc đầu: “Không sao, lúc trước tôi đã nhắc nhở họ rồi, họ sẽ ứng phó trước, hơn nữa bây giờ trong hầm mỏ tối om, chúng đi xuống cũng chưa chắc đã là đối thủ của cao thủ tôi và cô dẫn đến”.

Khi lên kế hoạch, Lâm Hàn đã đoán trước được chắc chắn bên phía đối phương sẽ theo dõi nhà họ Tiêu, chỉ cần người của Lâm Hàn và Tiêu Nhã rời khỏi trang viên nhà họ Tiêu là bên kia sẽ lập tức phát hiện, rất có khả năng sẽ lập tức cử viện binh đến hầm mỏ nhà họ Tiêu để hỗ trợ.

Theo lý mà nói, Lâm Hàn nên giữ một nhóm cao thủ lại đợi ở ngoài hầm mỏ, chờ khi quân viện trợ của đối phương đến sẽ ngăn cản họ vào hầm mỏ.

Nhưng nhân lực của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu thật sự không đủ, không thể giữ lại nhiều cao thủ để đối phó với quân viện trợ của hai nhà quý tộc.

Có thể giữ lại gần mười người để hỗ trợ và ứng phó khẩn cấp như bây giờ đã không dễ dàng, sao có thể giữ thêm nhiều người để đối phó với quân viện trợ được nữa?

Vì thế Lâm Hàn quyết định không giữ ai lại, thay vì bớt vài người ở lại để đối phó nhưng cũng không chống đỡ được, mà những người phía dưới lại không xử lý được sạch sẽ đám cao thủ ẩn nấp thì tốt hơn hết là không giữ ai lại như bây giờ.

Lực lượng cứu viện của đối phương tới, cứ để cho họ xuống hầm mỏ, sau đó cao thủ Lâm Hàn đưa tới và cao thủ của nhà họ Tiêu sẽ chuẩn bị sẵn sàng công tác đề phòng trước, trực tiếp tranh cao thấp với liên quân cao thủ của hai nhà quý tộc trong bóng tối là được rồi!

“Mọi người quan sát xem đội quân cứu viện vào hầm mỏ nào, vào hầm mỏ nào nhiều nhất thì lát nữa có thể chúng ta sẽ phải hỗ trợ”, Lâm Hàn lên tiếng.

Mấy người của Tiêu Nhã và Tôn Hàn Các gật đầu, sau đó bắt đầu tỉ mỉ quan sát.

Cùng lúc đó, sau khi đội quân viện trở của nhà họ Chu và nhà họ Khương đến nơi, không phát hiện bất kỳ cao thủ nào của nhà họ Tiêu và cao thủ bí ẩn đột nhiên xuất hiện, nhưng rõ ràng họ nhìn thấy rất nhiều xe của nhà họ Tiêu, rất rõ ràng những chiếc xe đó đi ra từ trang viên nhà họ Tiêu, tất cả đều đã đến đây, bây giờ chắc hẳn những người của nhà họ Tiêu và cao thủ bí ẩn đột nhiên xuất hiện đó đều đang ở trong hầm mỏ.

Mấy người dẫn đầu đội quân viện trợ bắt đầu bàn bạc.

“Xem ra chúng đến là để quét sạch những cao thủ của chúng ta đang ẩn nấp trong hầm mỏ”.

“Bọn họ có khả năng diệt sạch bao nhiêu cao thủ của hai nhà quý tộc liên minh vậy sao? Người bình thường đi xuống đều sẽ chết”.

“Cho dù bọn họ có khả năng tiêu diệt thì cũng không kịp, sáng mai người của đoàn thanh tra thành phố Thiên Kinh tới rồi, đến lúc đó người nhà họ Tiêu chết chắc!”

“Đúng vậy, nhà họ Tiêu không còn cơ hội trở mình nữa đâu!”

“Nhưng nếu cấp trên đã phái chúng ta tới thì chúng ta cũng không thể làm gì khác hơn, xuống hầm mỏ giúp họ đối phó người nhà họ Tiêu đi”.

Mấy người dẫn đầu đội viện trợ đều không coi trọng người nhà họ Tiêu, cho rằng nhà họ Tiêu sẽ không bao giờ có cơ hội trở mình.

Sau đó vì an toàn, bọn họ tới thẳng hầm mỏ số 1, cũng là hầm mỏ quan trọng nhất. Tất cả mọi người cùng xuống thì an toàn hơn, còn những hầm mỏ khác, họ cảm thấy những cao thủ còn lại cũng không cần viện binh.

Cùng lúc đó, mấy người Lâm Hàn đang trốn trong xe cách đó không xa, tất cả đều có thể nhìn thấy rõ ràng.

“Không ổn rồi, không ngờ tất cả bọn họ lại xuống cùng một mỏ”, Lâm Hàn khẽ cau mày.
Chương 585: Kế sách ứng phó

Nhìn thấy quân tiếp viện của nhà họ Chu và nhà họ Khương đều xuống hầm mỏ số 1, Lâm Hàn đột nhiên có chút đau đầu.

Tiêu Nhã đương nhiên cũng hiểu điều này, cũng cảm thấy hơi phiền phức.

Theo kế hoạch thông thường, những người viện trợ tới sẽ chia ra xuống các mỏ, sau đó mới tới những mỏ chính như mỏ số 1.

Mà nếu bọn họ tản ra, cao thủ Lâm Hàn dẫn tới và cao thủ của nhà họ Tiêu vì đã có đề phòng từ trước, lại thêm trong bóng tối nên có thể ứng phó được.

Chỉ có mấy mỏ chính cần sự hỗ trợ từ phía Lâm Hàn, hơn nữa có thể sẽ phân chia hỗ trợ riêng lẻ, đầu tiên hỗ trợ một mỏ trước, sau khi giải quyết xong thì đến mỏ khác.

Bởi vì dù sao ở trong bóng tối, cho dù các cao thủ Lâm Hàn dẫn đến và cao thủ của nhà họ Tiêu không phải đối thủ của nhóm chi viện thì cũng có thể kéo dài thời gian.

Nhưng bây giờ đám quân viện binh này lại không hành động theo tình huống bình thường, họ trực tiếp lựa chọn cách lười biếng và an toàn, tất cả đều xuống hầm mỏ số 1.

Như vậy những người Lâm Hàn tương đối đau đầu, áp lực đều tập trung ở hầm mỏ số 1. Quân viện trợ của Lâm Hàn đến đó cũng chưa chắc là đối thủ của đối phương, dù sao quân viện trợ của nhà họ Chu và nhà họ Khương mới tới cũng không ít, tuy rằng không phải tất cả đều là cao thủ, nhưng chắc chắn có rất nhiều cao thủ.

“Chúng ta nên làm gì đây?”, Tiêu Nhã nhìn Lâm Hàn.

Lâm Hàn cũng có chút nói không nên lời: “Những người viện trợ này chắc chắn cảm thấy những mỏ khác không cần hỗ trợ, cảm thấy cao thủ của chúng ta không thể ứng phó được với cao thủ của họ, vậy nên mới lựa chọn như vậy”.

Tiêu Nhã nghe vậy thì gật đầu, như vậy cũng là một điều tốt cho các cao thủ ở mỏ khác, dù sao không cần chia sẻ áp lực, họ có thể an toàn giải quyết tất cả các cao thủ ấn nấp của nhà họ Chu và nhà họ Khương.

Nhưng đối với hầm mỏ số 1 mà nói thì khó, bây giờ bên Lâm Hàn có không tới mười cao thủ, đi xuống cứu viện cũng chưa chắc đã là đối thủ của họ.

Lâm Hàn nhanh chóng đưa ra quyết định, anh nói với một cao thủ của Tôn Hàn Các: “Bây giờ anh lập tức rời đi, đến hầm mỏ của những cao thủ nhà họ Khương đang ẩn nấp, thông báo cho nhóm Uông Nghĩa biết kế hoạch đã thay đổi, để họ nhanh chóng xử lý bên đó rồi đến hỗ trợ hầm mỏ số 1”.

“Đã hiểu”, người nọ gật đầu rồi lập tức đi thông báo.

Lâm Hàn nhìn người của Tôn Hàn Các rời đi, trong lòng cũng thấy yên tâm hơn nhiều.

Những cao thủ nhà họ Khương bên hầm mỏ Uông Nghĩa phụ trách, mặc dù thực lực của họ không yếu, số lượng người lại nhiều, mà nhóm Uông Nghĩa cũng không phải người bình thường, hơn nữa còn biết rõ vị trí ẩn nấp của chúng nên tranh thủ thời cơ, đương nhiên đối phó cũng dễ dàng hơn.

Bây giờ Lâm Hàn yêu cầu họ giải quyết càng nhanh càng tốt, sau đó đi hỗ trợ hầm mỏ số 1, như vậy có thể đối phó với quân viện binh của nhà họ Chu và nhà họ Khương.

“Như vậy thì có cách, chỉ là thời gian vẫn chưa kịp, nhóm người Uông Nghĩa tăng nhanh tốc độ cũng cần thời gian nhất định để xử lý, cũng phải đến sau nửa đêm. Mà khoảng thời gian này những cao thủ của nhà họ Tiêu ở hầm mỏ số 1 hoàn toàn không thể chống đỡ được những người của quân viện trợ đó, rất có khả năng sẽ bị giết hết, chúng ta phải làm sao đây?”, Tiêu Nhã vẫn hơi lo lắng. Măc dù ghét Tiêu Hoa Bân nhưng dù sao cũng là chú hai của cô, còn có những cao thủ khác, họ đều là người nhà họ Tiêu, đương nhiên cô không muốn tất cả đều chết hết.

Lâm Hàn ra hiệu ý bảo Tiêu Nhã đừng lo lắng: “Yên tâm đi, tôi sẽ không để họ chết hết đâu, bây giờ chúng tôi đã sẵn sàng vào hầm mỏ số 1 để tiếp viện cho mấy người Tiêu Hoa Bân, chúng tôi giúp họ kéo dài thời gian, chờ nhóm Uông Nghĩa tới tiếp viện là được”.

Tiêu Nhã gật đầu, nhìn Lâm Hàn với vẻ cảm kích, như vậy đương nhiên nhóm người Lâm Hàn sẽ rơi vào tình thế nguy hiểm.

“Tiêu Nhã, thân thủ của cô không tốt thì đừng xuống, ở trong xe đi, đừng phát ra tiếng động đề phòng có người của liên quân nhà họ Chu, nhà họ Khương đến, có thể sẽ gây nguy hiểm cho cô”, Lâm Hàn nói.

Tiêu Nhã gật đầu: “Anh yên tâm, tôi biết những điều này, tôi sẽ chú ý bảo vệ bản thân, không sao đâu. Bên các anh mới nguy hiểm, phải cẩn thận đấy”.

Lâm Hàn khẽ gật đầu sao đó dẫn người của Tôn Hàn Các xuống xe, đi về phía hầm mỏ số 1.

Khi đến lối vào của hầm mỏ số 1, Lâm Hàn nói với mấy người của Tôn Hàn Các: “Hãy nhớ chúng ta vào để tiếp viện, chỉ kéo dài thời gian chứ không phải để đánh nhau. Chúng ta chỉ cần kéo dài thời gian thì chắc chắn người của nhà họ Chu, nhà họ Khương sẽ không bỏ qua cho chúng ta, cũng sẽ không trốn thoát. Mà chúng ta chỉ cần đợi đến khi nhóm Uông Nghĩa xử lý xong những cao thủ nhà họ Khương tới cứu viện thôi. Những người liên quân của hai quý tộc đều sẽ phải chết ở đây, đừng ai hòng chạy thoát!”

“Đã hiểu!”, mấy người Tôn Hàn Các nhỏ giọng đáp lại.

Lâm Hàn gật đầu, không nói thêm nhiều, người của Tôn Hàn Các đi theo Lâm Hàn đã lâu, dù là thân thủ hay kinh nghiệm đều không cần nghi ngờ, Lâm Hàn cực kỳ tin tưởng họ.

Sau đó Lâm Hàn dẫn mấy người Tôn Hàn Các xuống hầm mỏ số 1.

Sau khi tiến vào hầm mỏ, nhóm người Lâm Hàn đi khẽ hơn, cố gắng không phát ra tiếng động, sau đó sờ lần đi về phía dưới.

Không mất nhiều thời gian, nhóm người Lâm Hàn và Tôn Hàn Các đã nghe thấy tiếng động ở phía xa, có vẻ là tiếng bước chân.

“Cậu Lâm, hướng này cách khoảng 100 mét, có hơn mười người, chắc là quân viện trợ vừa nãy”, một người thuộc Tôn Hàn Các thấp giọng nói.

Lâm Hàn khẽ gật đầu, anh cũng nhận ra điều này, cũng may quân viện trợ của đối phương không coi trọng nhóm Lâm Hàn và cao thủ nhà họ Tiêu, sau khi vào hầm mỏ số 1 chúng không ẩn nấp mà nghênh ngang đi tìm kiếm cao thủ nhà họ Tiêu, chuẩn bị tiêu diệt.

Nhưng đây lại là điều tốt cho nhóm mấy người Lâm Hàn, nếu chúng ẩn náu thì sẽ càng phiền phức hơn, vừa phải chú ý che giấu hành tung của mình, vừa phải đề phòng những cao thủ đang ẩn náu của nhà họ Chu và nhà họ Khương cùng những người viện trợ này, đồng thời còn phải tìm cao thủ của nhà họ Chu, nhắc nhở họ đừng ham mê chiến đấu, cố gắng kéo dài thời gian.

Mà trong tình huống hiện tại, đối với nhóm người Lâm Hàn thì tương đối dễ dàng…
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Ẩn Long Ở Rể
  • Chấp Niệm Thành Ma
Chương 146-150
Rể sang đến nhà
  • Cố Tiểu Tam
Chương 1-5
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom