-
Chương 676-680
Chương 676: Trực tiếp diễn vai nữ chính
Đạo diễn Ngô nghe thấy câu đó của Hạ Sương cũng không bất ngờ.
Trái lại, trước khi bàn việc hợp tác, Hạ Sương không nhắc tới chuyện này, đạo diễn Ngô còn cảm thấy khó hiểu, tưởng rằng cô ta là dân ngoài nghề nên không hiểu những điều ấy.
Xem ra, khi đó chưa phải thời điểm thích hợp để đề cập mà là lúc này thôi.
Đạo diễn Ngô đã sớm đoán được việc này, dù sao mấy công ty giải trí hợp tác với những đạo diễn nổi tiếng như các ông, ngoài việc có thể chia chác được nhiều lợi nhuận ra thì còn có thể đào tạo thêm một số nghệ sĩ.
Khi đạo diễn tuyển diễn viên, chỉ cần cân nhắc dùng một bộ phim hay, mời diễn viên nổi tiếng có kỹ năng là có thể nâng cao doanh thu phòng vé, thông qua đó tích góp tiếng tăm và mang đến lợi ích khổng lồ cho mình.
Mà công ty giải trí thì cũng thế, ngoài việc đạt được doanh thu phòng vé thì bình thường họ còn có thể đánh bóng tên tuổi cho một số nghệ sĩ vẫn mãi không nổi, hay đào tạo người mới. Bởi vì làm vậy, thì có thể mang đến càng nhiều lợi ích cho họ hơn trong tương lai.
Có thể nói, đạo diễn quay phim chỉ vì thu nhập và gia tăng độ nổi tiếng của mình.
Còn công ty giải trí thì lại chủ yếu là vì tăng độ hot của “gà nhà” lên, sau đó mới đến lợi nhuận của bộ phim. Trái lại, lại không để ý mấy đến việc tăng độ nổi tiếng của đạo diễn.
Đấy cũng là lý do mà đạo diễn Ngô là đạo diễn nổi tiếng nhất Hoa Hạ nhưng lại không muốn hợp tác với các công ty giải trí cho lắm. Cho dù đó có là một công ty đứng đầu trong giới giải trí như Quang Ảnh.
Bởi vì hợp tác với công ty giải trí cũng chẳng có lợi gì mấy cho những đạo diễn như ông ta, trái lại, có đôi khi dùng người mới bên họ còn ảnh hưởng tới chất lượng của cả bộ phim, rồi bị khán giả mắng chửi. Dù sao cái việc đổi người mới đến để đào tạo, đa số đều không có kỹ năng diễn xuất mấy, cần phải chỉ dạy từng bước một.
Cứ vậy, có rất nhiều đạo diễn sau khi quay xong bộ phim có hợp tác với công ty giải trí, thực tế đôi khi sẽ tạo thành ảnh hưởng xấu đến danh tiếng của họ, còn với những nghệ sĩ mới của bên công ty thì lại được hưởng lợi. Dù sao, khán giả có chê bai kỹ năng diễn xuất của họ thế nào, vẫn sẽ có không ít người bởi vì vẻ ngoài gì đó mà trở thành fan. Từ đó, sẽ nâng cao độ phủ sóng của họ lên, tương lai có thể mang đến càng nhiều lợi nhuận cho công ty.
Nhưng lần này, nếu đã muốn lấy lòng Hạ Sương và Dương Khiết, thì phải hợp tác cùng công ty giải trí truyền thông điện ảnh Quang Ảnh. Nên đương nhiên là đạo diễn Ngô đã chuẩn bị tốt tâm lý rồi.
Theo đạo diễn Ngô, điều đó hoàn toàn đáng giá. Tuy sẽ khiến danh tiếng và lợi ích của ông ta bị tổn thất đôi chút, nhưng lại có thể tạo mối quan hệ tốt với Hạ Sương và Dương Khiết. Nó rất quan trọng với đạo diễn Ngô và con đường tương lai của ông ta cũng sẽ rộng mở thênh thang hơn.
Lúc này, đạo diễn Ngô cũng dứt khoát nói: "Không sao, muốn thay ai, nhân vật nào, cô cứ nói thẳng, đừng nói một người, thay thêm vài người cũng không thành vấn đề".
Ông ta cũng là bỏ hết vốn, bằng lòng chừa ra vài nhân vật để công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh đào tạo người mới.
Hạ Sương và Dương Khiết nghe vậy cùng liếc nhìn nhau, do dự một lát rồi nói thẳng: "Thực ra cũng không nhiều, chúng tôi chỉ cần một thôi. Cô ấy là người mới vừa tới công ty, có tố chất khá tốt, chúng tôi chuẩn bị dốc một lượng lớn tài nguyên để đào tạo cô ấy. Tuy đây là lần đầu tiên cô ấy đóng phim, nhưng chúng tôi tin rằng sẽ không gây ra ảnh hưởng xấu gì cho bộ phim của ông đâu. Dù sao, tố chất của cô ấy thì khỏi phải bàn cãi gì rồi. Chúng tôi cũng đã kiếm tra kỹ năng diễn xuất của cô ấy, quả thật rất khá".
Đối với những lời ấy của Hạ Sương, đạo diễn Ngô cũng chỉ nghe tai này ra tai kia. Mấy công ty giải trí muốn nhét người mới vào đào tạo đều nói thế, gì mà có vẻ ngoài xinh đẹp, kỹ năng diễn xuất khá tốt.
Nhưng kết quả thì sao? Vẻ ngoài thì xinh đấy, có thể bỏ qua, nhưng kỹ năng diễn xuất thì người nào người nấy đều hết sức gượng gạo, vô cùng tệ, cuối cùng bị khán giả chửi sấp mặt.
Có điều, đạo diễn Ngô không tin thì không tin, nhưng lần này chắc chắn phải chừa một nhân vật ra cho Hạ Sương, không thì chẳng thể tạo mối quan hệ tốt được.
Ông ta dứt khoát xua tay nói: "Tổng giám đốc Hạ này, tôi cũng là một tay lão làng ở giới giải trí nên tôi hiểu mấy chuyện đó mà. Cô cứ nói thẳng người mới nào, muốn diễn vai gì, tôi cho cô luôn là được".
Hạ Sương và Dương Khiết không ngờ đạo diễn Ngô lại sảng khoái như vậy, nên cũng không quanh co nữa mà nói thẳng luôn: "Chỉ cần một vai, là nữ chính của bộ phim này!"
"Được, có..."
Đạo diễn Ngô theo bản năng gật đầu, chuẩn bị đồng ý thì vội vàng kịp phản ứng lại, có chút không dám tin nhìn Hạ Sương và Dương Khiết.
"Hai người vừa nói là vai nữ chính?", đạo diễn Ngô kinh ngạc nhìn Hạ Sương và Dương Khiết.
"Đúng vậy, không thì sao?”, Hạ Sương nói với vẻ đương nhiên. Người mới khác thì không nói làm gì, nhân vật nào Hạ Sương cũng sẽ đồng ý, thậm chí có là vai đóng thế. Nhưng Tần Liên lại khác, cô ấy là người do Lâm Hàn chỉ thẳng tên đưa tới đây, nếu không diễn nữ chính, Lâm Hàn mà trách tội thì Hạ Sương và Dương Khiết biết làm sao. Vì vậy, nhất định phải là vai nữ chính.
Lúc này, sắc mặt đạo diễn Ngô lại hơi khó coi, đen mặt nhìn hai cô.
Đương nhiên là đạo diễn Ngô hiểu được ý định muốn thay đổi người của mấy công ty giải trí, suy cho cùng chỉ là muốn đào tạo người mới mà thôi. Ông ta rất rõ ràng điều đó và cũng bằng lòng phối hợp, dù sao lần này vốn dĩ ông ta đến đây là tính lấy lòng Hạ Sương với Dương Khiết.
Nhưng Hạ Sương vừa mở miệng đã đòi vai nữ chính thì lại hơi quá đáng.
Phải biết rằng, bộ phim này của đạo diễn Ngô là một bộ cực kỳ quan trọng, đa số diễn viên đều là những ngôi sao nổi tiếng hay các diễn viên lão làng. Nói cách khác, họ một là những ngôi sao cực kỳ nổi tiếng có kỹ năng diễn xuất không tệ, hai là các diễn viên lão làng bạn hay nhìn thấy trên tivi nhưng lại không nổi tiếng bằng. Tóm lại, ai cũng có thực lực hết.
Đạo diễn Ngô cảm thấy có thể cho công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh thay người mới vào bộ phim này đề đào tạo là đã rất nể mặt Hạ Sương và Dương Khiết rồi. Nhưng ai ngờ hai cô vừa mở miệng đã đòi vai nữ chính, bộ phim này còn chủ yếu xoay quanh nữ chính mà không có nam chính, đồng nghĩa với việc vai diễn này là vai quan trọng nhất của cả bộ phim.
Nếu là bất kỳ một nhân vật nào khác, đạo diễn Ngô sẽ vì đối phương là Hạ Sương và Dương Khiết mà không chút do dự đồng ý. Nhưng vai nữ chính thì lại không được, đây chính là nhân vật quan trọng nhất của cả bộ phim. Nếu thay người khác diễn không tốt, rất có thể sẽ kéo chất lượng cả bộ phim thấp xuống mấy bậc. Vậy thì chẳng những sẽ mất rất nhiều lợi nhuận, thậm chí còn có khả năng lỗ vốn, quan trọng hơn là sẽ ảnh hưởng xấu đến danh tiếng của ông ta ở trong giới.
Dù sao hiện nay, giới giải trí Hoa Hạ đang phát triển với tốc độ ánh sáng, bất cứ đạo diễn nào cho ra một bộ phim tệ, rất có thể sẽ bị khán giả quay lưng lại. Dẫu sao, gần đây cũng có nhiều đạo diễn hay xuất hiện, bớt một đạo diễn Ngô cũng chẳng ảnh hưởng gì.
Một bên là danh tiếng và tiền đồ của mình ở giới giải trí trong tương lai, một bên là con quái vật khổng lồ quý tộc đứng ở đỉnh của Hoa Hạ. Đạo diễn Ngô lập tức rơi vào thế bí, đồng ý cũng không được mà từ chối cũng không xong, thật là khiến con người ta khó xử mà.
Chương 677: Hối hận
Hạ Sương thấy mặt mày đạo diễn Ngô do dự, lộ ra vẻ muốn nói lại thôi thì khẽ nhíu mày.
"Đạo diễn Ngô, tôi nghĩ rằng có lẽ ông hiểu lầm gì đó rồi. Người mới bên tôi cũng không phải loại chỉ được cái mã mà chẳng có tý kỹ năng diễn xuất nào, bất kể là vẻ ngoài hay tố chất đều không thành vấn đề. Nếu ông không tin, ngày mai tôi sẽ sắp xếp để ông gặp cô ấy", Hạ Sương nói thẳng.
Hạ Sương cũng biết, nếu nhét một người mới không có tý kỹ năng diễn xuất nào vào bộ phim của đạo diễn Ngô thì thật sự hơi quá đáng.
Dù sao, bộ phim này có ý nghĩa cực kỳ quan trọng với ông ta. Nghe nói kịch bản rất khó lấy được, đạo diễn Ngô phải bỏ ra một số tiền lớn và quan hệ mới có được nó.
Mà diễn viên trong bộ phim này cũng toàn là những ngôi sao nổi tiếng, hay những diễn viên gạo cội.
Mời được những ngôi sao nổi tiếng và diễn viên gạo cội ấy đến tất nhiên phải tốn một số tiền lớn hơn bộ phim bình thường rất nhiều. Vì vậy, doanh số bán vé cũng được kỳ vọng rất cao.
Nữ chính lại là nhân vật quan trọng nhất trong bộ phim này, nếu để một người mới khồng hề có kỹ năng diễn xuất đảm nhiệm, rất có thể sẽ kéo chất lượng cả bộ phim thấp xuống mấy bậc, cực kỳ ảnh hưởng đến doanh thu phòng vé.
Nhưng Hạ Sương biết Tần Liên hoàn toàn không phải loại diễn viên chỉ được cái mã, mặc dù cô ấy cũng là người mới, thậm chí là chưa từng diễn một bộ phim nào và chỉ vừa bước chân vào cái giới này.
Có điều, bất kể là vẻ ngoài mỹ miều hay kỹ năng diễn xuất đạt tiêu chuẩn của cô ấy, Hạ Sương đều tin chắc rằng Tần Liên sẽ không thua kém những ngôi sao nổi tiếng kia.
Suy cho cùng, sắc đẹp của Tần Liên quả thật là có một không hai, những ngôi sao bình thường kia chẳng thể nào so sánh nổi.
Đạo diễn Ngô nghe vậy cũng không mấy tin tưởng, mấy công ty giải trí trước đó đều nói y chang như vậy. Ông ta cũng không tin một diễn viên mới toanh có thể có kỹ năng diễn xuất tốt.
Còn đối với đề nghị của Hạ Sương, đạo diễn Ngô cũng không tính đồng ý. Nếu giờ ông ta từ chối Hạ Sương thì cùng lắm chỉ đắc tội cô ta một chút thôi.
Nhưng nếu đã đồng ý gặp người mới kia, đến lúc đó mà từ chối mới thật sự là đắc tội với người ta.
Người bình thường thì thôi, nhưng người có thế lực bí ẩn và nhà họ Tiêu làm chỗ dựa như Hạ Sương, đạo diễn Ngô quả thật không dám đắc tội. Dù không thể tạo mối quan hệ thì cũng không nên đắc tội.
Sau khi suy nghĩ, đạo diễn Ngô vẫn quyết định từ chối, dù sao bộ phim này rất quan trọng đối với ông ta.
Tạo quan hệ tốt với Hạ Sương cũng quan trọng đấy, nhưng vì nó mà quay một bộ phim tệ như vậy, chỉ tổn thất chút tiền thì ông ta cũng không để ý lắm, dù sao trước đó đã kiếm được bộn rồi. Quan trọng là nó rất có khả năng sẽ hủy hoại sự nghiệp của ông ta, khiến ông ta rớt khỏi cái vị trí đạo diễn nổi tiếng nhất Hoa Hạ như bây giờ.
Nghĩ đến đây, đạo diễn Ngô bèn lộ ra vẻ mặt có lỗi nói với Hạ Sương: "Tổng giám đốc Hạ, thật là ngại quá, tôi đã ký hợp đồng xong với một ngôi sao cho vai nữ chính kia rồi. Giờ ván đã đóng thuyền, thật sự không tiện đổi ý chứ không phải tôi không muốn giúp cô. Những nhân vật còn lại cô cứ mặc sức chọn, tôi chắc chắn sẽ sắp xếp cho cô".
Tuy không thể giúp Hạ Sương chuyện này, nhưng đạo diễn Ngô vẫn muốn cố gắng tạo mối quan hệ tốt với cô ta. Vì vậy, ông ta mới tìm lý do ấy để thoái thác. Dù Hạ Sương không muốn mấy nhân vật khác, cũng phải giữ cho mối quan hệ không trở nên xấu đi.
Hạ Sương nghe vậy, khẽ nhíu mày, vai nữ chính kia, cô ta nhất định phải có.
Trước mắt, trong tất cả những bộ phim mà công ty truyền thông điện ảnh Quanh Ảnh quay đều chẳng có bộ nào hay, chỉ có bộ của đạo diễn Ngô là hay nhất, nên Hạ Sương mới muốn sắp xếp cho Tần Liên diễn vai nữ chính của bộ phim này.
Hạ Sương không thể chấp nhận bất kỳ một bộ phim hay vai diễn nào khác. Vì làm thế không thể khiến Lâm Hàn hài lòng, mà làm anh hài lòng lại cực kỳ quan trọng với cô ta.
Nếu ngay cả chút chuyện như sắp xếp cho một người mới được diễn trong một bộ phim tốt nhất cũng không làm nổi, Hạ Sương cảm thấy mình chẳng còn mặt mũi đâu mà gặp Lâm Hàn, không thể cầm vài tỷ tiền lương mà đảm nhiệm chức tổng giác đốc của công ty giải trí đứng đầu Hoa Hạ như Quang Ảnh được.
Nhưng ngay lúc này, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, người vào chính là Tiêu Nhã không biết đã đứng ngoài cửa từ bao giờ.
"Đạo diễn Ngô thật sự không tiện như vậy à? Ngay cả bạn của tôi mà cũng không nể mặt luôn? Bản thân tôi muốn xem thử là ngôi sao nào mà chẳng thể bàn bạc lại", Tiêu Nhã lạnh nhạt nói thẳng.
Hiển nhiên, ban nãy Tiêu Nhã đã đứng ở ngoài cửa và nghe thấy cuộc trò chuyện bên trong, biết được tình hình hiện tại.
Đạo diễn Ngô thấy người vào là Tiêu Nhã thì chợt biến sắc.
"Bà, bà chủ Tiêu...", ông ta vội vàng đứng dậy, run run rẩy rẩy nhìn Tiêu Nhã, trong một chốc thế mà lại không biết trả lời sao mới tốt.
Đạo diễn Ngô có mơ cũng không nghĩ tới, Tiêu Nhã - bà chủ của quý tộc nhà họ Tiêu, một thế lực đứng đầu Hoa Hạ, nay lại tự mình đến đây.
Nghĩ đến chuyện ban nãy Tiêu Nhã đã nghe được lời nói của bọn họ, đạo diễn Ngô lập tức có suy nghĩ muốn chết quách đi cho rồi. Vữa nãy mình từ chối Hạ Sương làm gì? Đồng ý luôn chẳng phải là tốt rồi? Không phải chỉ là hủy hoại con đường làm đạo diễn thôi sao? Nó sẽ thảm hơn việc đắc tội với Tiêu Nhã chắc?
Sự nghiệp bị hủy, cùng lắm sau này không thể làm đạo diễn nổi tiếng nhất để kiếm tiền, không thể hưởng thụ đãi ngộ tốt như bây giờ thôi. Nhưng đắc tội Tiêu Nhã thì sẽ không chỉ đơn giản như vậy, khả năng ngay cả mạng sống cũng mất luôn nữa là.
Hạ Sương và Dương Khiết thấy Tiêu Nhã bước vào thì đều bất ngờ.
"Chị Tiêu, sao chị lại đột nhiên đến đây?", Dương Khiết hơi kinh ngạc hỏi.
"Đúng vậy, chị cũng không thèm báo trước, chúng tôi không chờ mà ăn trước mất rồi", Hạ Sương cũng vội nói.
Tiêu Nhã tức giận liếc đạo diễn Ngô, chẳng nói câu nào với ông ta. Cô ấy quay sang nhìn Hạ Sương và Dương Khiết, mặt mày lập tức cong cong, rất là thân thiết.
"Không sao, tôi ăn rồi. Ban nãy, tôi tiện đường đến gặp Tần Liên, thấy cô ấy đang lo lắng việc mình có thể lấy được vai nữ chính trong bộ phim này hay không, bèn giúp cô ấy đến đây xem thử. Ai ngờ nỗi lo của Tần Liên lại trở thành sự thật, đúng là có người dám không nhường vai diễn đó cho cô ấy", Tiêu Nhã đáp.
Đạo diễn Ngô nghe vậy, trái tim lập tức rơi xuống hầm băng, cảm thấy mình tới số rồi.
Ban đầu, đạo diễn Ngô tưởng rằng người mới này là Hạ Sương nhìn trúng, và chỉ là một nghệ sĩ có vẻ khá quan trọng của công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh mà thôi.
Nhưng giờ xem ra, người mới này hoàn toàn khác với những người khác, lai lịch của cô ấy đã vượt xa khỏi tưởng tượng của ông ta. Nếu có thể khiến Tiêu Nhã quan tâm như vậy, rồi còn chủ động đến đây thì đã quá rõ ràng rồi. Tần Liên kia cũng là bạn của Tiêu Nhã, cũng là người mà đạo diễn Ngô ông ta không thể đắc tội nổi.
Lúc này, trong lòng đạo diễn Ngô hối hận vô cùng, sao ban nãy mình lại nhanh mồm nhanh miệng từ chối thế chứ? Giờ chết chắc rồi, đắc tội Tiêu Nhã thì ông ta quả thật cũng hết cách.
Đạo diễn Ngô là đạo diễn nổi tiếng nhất Hoa Hạ, cũng có khá nhiều mối quan hệ trong thành phố Thiên Kinh này, trong số đó, cũng quen kha khá thế gia mà còn rất thân thiết, họ thường giúp đỡ ông ta rất nhiều.
Nhưng mà, bọn họ chỉ là thế gia mà thôi. Nếu đối mặt với thế gia khác thì còn có thể giúp đỡ một chút, chứ đối mặt với Tiêu Nhã - bà chủ của quý tộc họ Tiêu, đạo diễn Ngô lại chẳng có quyền thương lượng hay sức chống cự nào. Còn những thế gia mà ông ta quen, e rằng khi biết đạo diễn Ngô đắc tội Tiêu Nhã, chuyện thứ nhất họ sẽ làm chính là rũ sạch quan hệ với ông ta, chứ đừng nói đến việc giúp hay đứng ra nói đỡ cho đạo diễn Ngô.
Chương 678: Định ra vai nữ chính
"Ừm, cái kia, bà chủ Tiêu à, tôi nghĩ chắc là có chút hiểu lầm rồi. Tôi chỉ nói cần thời gian để giải quyết chứ đâu có nói không cho cô ấy đảm nhận vai nữ chính trong bộ phim này đâu...", đạo diễn Ngô khúm núm nói.
Hạ Sương và Dương Khiết nghe vậy, cười thầm trong bụng.
Ban nãy đạo diễn Ngô đã nói rất rõ là vai nữ chính kia đã ký hợp đồng, là chuyện không thể thay đổi được nữa. Vì vậy, không thể thay người và để Tần Liên đảm nhận vai diễn ấy.
Nhưng giờ, ông ta lại chợt đổi giọng, tự vả chan chát.
Có điều, Hạ Sương và Dương Khiết cũng không bóc mẽ. Hai cô cũng hiểu được suy nghĩ của đạo diễn Ngô, vì nhìn thấy Tiêu Nhã nên giờ không dám từ chối mà phải đồng ý.
Tiêu Nhã cười lạnh nhìn đạo diễn Ngô, lạnh nhạt nói: "Đạo diễn Ngô, ông chắc chưa? Đừng miễn cưỡng nhé".
"Chắc, chắc mà. Cô yên tâm, vai nữ chính của bộ phim này nhất định sẽ do cô ấy đảm nhận và không có một sự thay đổi nào hết!", đạo diễn Ngô vội vàng đáp, sợ khiến Tiêu Nhã không hài lòng rồi rước họa vào người.
"Được", Tiêu Nhã gật đầu, nói: "Thôi, mọi người ăn tiếp đi, tôi còn có chuyện cần làm, đi trước đây".
"Ơ, chị Tiêu đi luôn ạ?", Hạ Sương hỏi. Cô ấy cũng cảm thấy hơi ngại, chút chuyện nhỏ này mà cũng để Tiêu Nhã tự mình đến giúp đỡ.
"Không sao, chị còn có việc, đi trước nhé", Tiêu Nhã nói xong bèn rời đi luôn.
Cả quá trình Tiêu Nhã đi vào và rời đi chỉ trải qua vài phút, nhưng lại tác động cực lớn đến tình hình trong phòng.
Sau khi xác định Tiêu Nhã đã rời khỏi đây, đạo diễn Ngô mới ngồi xuống, mặt mày đầy mồ hôi lạnh thở hổn hển. Hiển nhiên ban nãy ông ta đã bị Tiêu Nhã dọa sợ chết khiếp.
Đến tận lúc này, ông ta còn hoảng sợ không thôi, không ngờ đường đường là bà chủ của thế lực đứng đầu như quý tộc họ Tiêu, lại vì vai diễn của một nghệ sĩ mà tự mình đến đây, quả thật khiến người ta hết sức kinh ngạc.
"Đạo diễn Ngô, hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ", lúc này, Hạ Sương bưng ly rượu lên nói.
"Được, hy vọng chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ".
Đạo diễn Ngô cũng vội bưng ly rượu lên đáp, rồi uống một hơi cạn sạch.
Ban nãy, đạo diễn Ngô đã tận mắt nhìn thấy Tiêu Nhã đến, còn chứng kiến quan hệ giữa Tiêu Nhã với Hạ Sương và Dương Khiết quả thật rất thân thiết. Vì thế, giờ ông ta không dám đắc tội hai cô, mà còn phải tạo mối quan hệ tốt với họ.
Kế tiếp, cũng không còn chuyện gì quan trọng để nói, mọi người bèn tùy tiện ăn bữa cơm, rồi tạm biệt nhau ra về.
"Đạo diễn Ngô này, vậy mai làm phiền ông tới công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh gặp Tần Liên nhé. Nếu không có vấn đề gì thì lúc đó ta sẽ ký hợp đồng luôn", Hạ Sương bỗng nói.
"Yên tâm đi, mai tôi chắc chắn sẽ đến. Không có vấn đề gì hết, mai ký hợp đồng luôn đi", đạo diễn Ngô dứt khoát nói. Giỡn gì vậy, người mà Tiêu Nhã đã chỉ họ gọi tên, trừ khi ông ta muốn chết mới dám đổi ý.
Giờ đạo diễn Ngô cũng không quan tâm Tần Liên kia thế nào, dù là một người có vẻ ngoài xấu xí, lại không có tý kỹ năng diễn xuất nào thì ông ta cũng sẽ để cho cô ấy đóng vai nữ chính trong bộ phim này. Bởi vì Tiêu Nhã đã tự mình chỉ định.
Tiếp theo, đạo diễn Ngô và đám Hạ Sương lại trò chuyện trong chốc lát, rồi tạm biệt nhau.
Hạ Sương nhìn đạo diễn Ngô lên xe rời đi bèn thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Tuy chỉ là chuyện sắp xếp một vai diễn và trước đây Hạ Sương cũng đã từng làm chuyện này rất nhiều lần khi còn ở công ty giải trí Tinh Quang.
Nhưng lần này lại khác với những lần đó, là sắp xếp vai diễn cho Tần Liên - người mà Lâm Hàn đã căn dặn, nên không thể qua loa được.
Như trước đây, khi sắp xếp vai diễn cho người mới, đối phương không chịu thì thay vai khác, không được nữa thì mất chút thời gian đợi bộ phim tiếp theo.
Có điều, Tần Liên là người do Lâm Hàn chỉ định, nên Hạ Sương không dám qua loa sơ sài, cũng không dám kéo dài thời gian, chỉ mong nhanh chóng xử lý tốt chuyện này, rồi báo cáo kết quả với Lâm Hàn.
Mà giờ, cuối cùng cũng giải quyết xong chuyện của Tần Liên, Hạ Sương và Dương Khiết đều thở phào nhẹ nhõm một hơi, rồi đi về nghỉ ngơi.
Sáng hôm sau, Hạ Sương và Dương Khiết dậy sớm đi đến công ty.
Trước đó, hai cô đã liên lạc với quản lý mà Tiêu Nhã giới thiệu và đến đó xem nhà, tổng thể đều rất tốt, giá cũng ở trên trời.
Dương Khiết nhìn bảng giá, gần 100 ngàn tệ 1 mét vuông. Nếu là trước kia, Dương Khiết có mơ cũng không dám nghĩ tới, bởi vì cô ấy biết mình có cố gắng cả đời cũng không thể mua được căn nhà như vậy.
Dù sao một căn nhà thôi đã hơn 10 triệu tệ rồi, người bình thường có làm lụng cả đời không biết đã kiếm được nhiều tiền như thế chưa nữa ấy chứ.
Mà đối với Hạ Sương, giá đó cũng khiến cô ta hơi chùn bước.
Tuy sinh ra trong nhà họ Hạ, gia đình cũng khá giả hơn Dương Khiết, bên cạnh đó, Hạ Sương còn điều hành công ty, trong tay thường xuyên có mấy chục triệu hay cả tỷ vốn lưu động, nên đương nhiên có thể mua một căn nhà mấy chục triệu để ở. Nhưng Hạ Sương vẫn cứ không nỡ.
Chẳng qua giờ, bởi vì hai cô đều có 2.5 tỷ do Lâm Hàn đưa, nên tất nhiên không để ý con số hơn chục triệu tệ kia lắm.
Dù gì, chỉ riêng gửi 2.5 tỷ tệ kia vào ngân hàng thì một năm cũng có hơn trăm triệu tiền lời, đủ để mua vài căn nhà giá trên trời như vậy rồi.
Hai cô cũng không chọn sang trọng gì mấy, chỉ chọn một căn có không gian rộng rãi mà cả hai đều thích, sau đó thanh toán rồi dẫn theo Tần Liên xách vali vào ở.
Lúc này, ba cô đang ngồi trong xe đi đến công ty.
Tuy được ở trong căn nhà rộng lớn, nhưng ba cô lại không có nhiều thời gian để mà tận hưởng. Dù sao gần đây, công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh đang có một đống hợp tác với các công ty khác. Tiền thì sẽ kiếm được nhiều đấy, nhưng lượng công việc cũng nhiều hơn. Đây là điều khó tránh khỏi. Vì vậy, sáng nay Hạ Sương và Dương Khiết đã dậy sớm, sửa soạn xong là vội vàng đi đến công ty giải quyết công việc.
Còn Tần Liên, bình thường thì rất nhàn. Hôm nay, vì muốn ký hợp đồng với đạo diễn Ngô nên mới đi theo.
Mãi đến tận lúc này, Tần Liên vẫn còn chìm trong kinh ngạc, không dám tin rằng mình lại có thể đóng vai nữ chính trong bộ phim kia.
Nó cũng không phải một bộ phim bình thường, mà là bộ phim do đạo diễn nổi tiếng nhất Hoa Hạ quay, trong đó có rất nhiều nghệ sĩ nổi tiếng và diễn viên gạo cội cùng tham gia, là một dàn diễn viên cực kỳ chất lượng.
Mà một bộ phim như vậy, cô ấy lại được đóng vai nữ chính? Tần Liên có chút không dám tin.
Mặc dù cảm thấy không tin nổi như đang nằm mơ, nhưng Tần Liên biết đây là sự thật. Suy cho cùng, Tần Liên cũng biết được đôi chút về sức mạnh hay lai lịch của Lâm Hàn và Tiêu Nhã.
Tần Liên không biết cụ thể Lâm Hàn và Tiêu Nhã có lai lịch khủng bố cỡ nào, nhưng cô ấy biết một điều, so với đạo diễn nổi tiếng nhất Hoa Hạ như đạo diễn Ngô, Lâm Hàn và Tiêu Nhã vẫn có quyền lên tiếng sai bảo ông ta.
Nhưng biết thì biết thế, lúc này trong lòng Tần Liên vẫn kích động không thôi.
Dẫu sao trước đây, cô ấy chỉ làm streamer một thời gian ngắn, không đụng tới mảng khác, nên chưa được xem như bước chân vào giới giải trí.
Mà giờ, vừa mới bước vào giới đã có thể tiến vào một đoàn làm phim có thực lực mạnh như thế, còn do đạo diễn nổi tiếng nhất Hoa Hạ quay. Quan trọng nhất là cô ấy còn nhảy thẳng lên trở thành nữ chính!
Chương 679: Vươn tầm quốc tế
Tại biệt thự núi Vân Mộng.
Lâm Hàn đang ở nhà một mình nhàn nhã xem TV.
Dương Lệ đang hoàn thành một số công việc về mặt phát triển chung của Châu Á - Thái Bình Dương, lúc này cô đang một mình bận rộn ở phòng làm việc.
Bỗng nhiên điên thoại của Lâm Hàn reo lên, anh liếc nhìn thì thấy Tần Liên gọi nên đã bắt máy.
"Cậu Lâm, tôi, tôi thật sự cảm ơn anh nhiều lắm".
Điện thoại vừa kết nối liền vang lên giọng nói lộn xộn vì kích động xen lẫn vui mừng của Tần Liên.
Lâm Hàn vừa nghe cũng đã đoán được có chuyện gì rồi.
Mỗi ngày, Hạ Sương đều tổng hợp và báo cáo những công việc ở công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh cho Lâm Hàn, để anh xem qua rồi cho ý kiến.
Trong các kế hoạch làm việc của Hạ Sương vào hôm nay, Lâm Hàn cũng có chú ý tới, ngoài việc sắp xếp một số hợp tác với công ty khác, công việc chính của Hạ Sương chủ yếu là để Tần Liên đi ký hợp đồng được làm diễn viên dưới trướng đạo diễn nổi tiếng nhất Hoa Hạ - đạo diễn Ngô.
Hiện tại Tần Liên vừa xúc động vừa mừng rỡ như vậy thì xem ra hẳn là rất suôn sẻ rồi.
"Cô đã ký được hợp đồng đóng vai nữ chính trong phim của đạo diễn Ngô à? Chuyện tốt mà, sao lại xúc động như thế", Lâm Hàn bình tĩnh nói.
Nhưng ngẫm lại thì cũng hiểu được, đối với một người mới bước chân vào showbiz như Tần Liên mà nói, được đóng vai nữ chính trong bộ phim của đạo diễn nổi tiếng nhất Hoa Hạ thì sao không thể xúc động cho được.
Dẫu sao Tần Liên cũng không phải một người xuất thân đẳng cấp như Lâm Hàn, nếu muốn nhận vai diễn thì lấy quan hệ ra rồi muốn đóng vai gì thì đóng.
Nhưng một khi đã ở ngôi cao thì chẳng mấy ai lại có hứng thú đi làm diễn viên đóng phim cả, vì phải liên tục gặp mặt công chúng, người như Lâm Hàn không hề thích chuyện đó chút nào.
Ví dụ như bố và mẹ của Lâm Hàn, có thể nói họ là những nhân vật cực kỳ tài giỏi.
Nhưng thông thường, ngoài những người thuộc giới xã hội thượng lưu, những người còn lại sẽ không bao giờ biết đến họ.
"Cậu Lâm, tôi thật sự rất biết ơn cậu, cũng không biết làm sao để đền đáp cậu, xin cậu yên tâm, tôi sẽ quý trọng cơ hội này, chuẩn bị diễn xuất thật tốt, tôi nhất định sẽ nắm bắt cơ hội này để nổi tiếng xem như đền đáp cậu", lúc này Tần Liên liền vội vàng nói.
Lâm Hàn nghe thế thì bật cười, anh giúp đỡ Tần Liên chỉ vì anh coi trọng Tần Liên mà thôi, không vì bất cứ điều gì nữa cả, đương nhiên cũng chẳng màng cô ấy có đền đáp hay không.
Nhưng lúc Tần Liên nói đến đây thì bỗng dưng Lâm Hàn nhớ đến một chuyện: "Đúng vậy, cô nên chuẩn bị tâm lý diễn xuất cho tốt, với mặt bằng chung của showbiz Hoa Hạ hiện nay, khuôn mặt của cô chắc chắn sẽ nổi tiếng, điểm này thì không cần lo quá, nhưng dù có thế nào cũng không được hời hợt, nhất định phải chuẩn bị cho thật kỹ lưỡng. Chỉ có như vậy, cô mới có thể ra khỏi showbiz Hoa Hạ mà vươn tầm quốc tế được, lúc đó nếu cô vẫn đủ sức thì tôi vẫn sẽ tiếp tục hỗ trợ cô".
"Vượt khỏi showbiz Hoa Hạ? Vươn tầm quốc tế?", khi Tần Liên nghe Lâm Hàn nói thế thì chợt sửng sốt. Trước đó, cô còn chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này, chỉ mong muốn được nổi tiếng trong giới giải trí Hoa Hạ thôi, cô không ngờ rằng tâm nhìn của Lâm Hàn lại xa đến thế.
"Đúng thế”, Lâm Hàn giải thích thêm: "Chắc cô cũng biết rõ tình hình ngành giải trí của Hoa Hạ, bởi vì phát triển chưa được bao lâu, mà dân số Hoa Hạ lại rất đông. Trong tình thế hiện nay, chỉ cần có chút năng lực, chút hình thức bên ngoài liền có thể đi theo đường 'mặt hoa da phấn' là nổi tiếng được ngay, rất nhiều ngôi sao không có chút năng lực diễn xuất nhưng quanh năm vẫn nhận được lời mời đóng mấy bộ phim hay, rất nhiều tác phẩm đều bị họ phá nát".
Tần Liên nghe vậy bèn gật đầu, Tần Liên cũng hiểu rõ hạn chế của mặt này, quả thật đúng như Lâm Hàn nói, nền giải trí của Hoa Hạ trước mắt vẫn chưa ổn lắm.
Rất nhiều người không có kỹ năng gì mà chỉ dựa vào mặt mũi để thu hút ánh mắt người xem, thế là có thể nổi lên như một hiện tượng.
Trái lại, có rất nhiều nghệ sĩ có tài năng đồng thời cũng có ngoại hình ưa nhìn, nhưng thiệt cho họ vì không có đường đi nên mãi vẫn chưa có tên tuổi gì.
Còn về chuyện vươn tầm quốc tế mà Lâm Hàn nói, trước giờ Tần Liên vẫn chưa từng nghĩ đến, nói đúng hơn là không dám nghĩ đến, bởi vì điều đó thật sự quá sức tưởng tượng của cô ấy.
Thứ nhất là vì văn hóa Đông - Tây không giống nhau, cho dù là một vài ngôi sao có thực lực chân chính trong showbiz Hoa Hạ thì cũng rất khó để nổi tiếng bên trời Tây.
Chỉ khi người đó phải cực kỳ tài năng, thu hút ánh nhìn của khán giả, đã thế còn phải là kiểu ngôi sao làm người người kính nể, như thế mới đủ để vang danh khắp thế giới mà không lo ngại đến vấn đề văn hóa bất đồng.
Nhưng kiểu người nổi tiếng đó thật sự quá ít ỏi, trong những năm qua, số ngôi sao Hoa Hạ thành công ở quốc tế chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Thậm chí cho dù là những ngôi sao này có thể vươn ra quốc tế cũng chỉ có chút tiếng tăm trong thời gian ngắn, khó mà giữ được sự nổi tiếng ở quốc tế.
"Anh Lâm, tôi muốn vươn ra quốc tế có phải khó khăn lắm không?", Tần Liên do dự rồi hỏi.
"Không hẳn quá khó", Lâm Hàn bác bỏ, nói: "Tố chất của cô rất tốt, cũng có tài năng diễn xuất, thứ còn thiếu chính là kinh nghiệm và sự cố gắng. Cho nên về sau cô phải dốc sức mà tôi luyện kỹ năng diễn xuất thêm, không phải chỉ đủ để qua cửa mà phải thuộc dạng có tài năng thật sự. Nói thật, nếu cô chỉ nổi tiếng ở showbiz Hoa Hạ thì cũng chẳng mang lại lợi ích gì cho tôi, chút lợi nhuận kia tôi không thiếu. Chỉ khi nổi tiếng khắp thế giới thì mới có thể giúp tôi được một tay thôi. Chỉ cần cô thực sự đạt được thế mạnh đó, còn lại cứ để tôi mở đường cho cô".
Tần Liên nghe Lâm Hàn nói xong thì sửng sốt không thôi, nổi tiếng cả bên trời Tây á? Cô ấy thật sự chưa bao giờ dám nghĩ tới chuyện này, điều đó thật sự quá khó.
Nhưng ngẫm lại thì dường như đúng là vậy.
Dù Tần Liên vẫn chưa biết rõ hết thực lực chân chính của Lâm Hàn, nhưng ngay cả công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh mà cũng thuộc quyền sở hữu của anh, hơn nữa Lâm Hàn hình như cũng chẳng coi trọng công ty này cho lắm, điều đó đã nói lên phần nào thực lực khủng khiếp của Lâm Hàn rồi.
Người khác nói ra những lời này có lẽ cô ấy sẽ không tin, nhưng qua lời của Lâm Hàn, cô ấy lại không mảy may nghi ngờ.
Với một người bình thường mà nói, thu nhập của một ngôi sao ắt hẳn là con số trên trời, thu nhập hàng năm của một người nổi tiếng là của cải mà người bình thường cả đời cũng không kiếm được.
Nhưng, với Lâm Hàn, số tiền mà một ngôi sao thu về chẳng đáng để anh liếc mắt đến nữa là.
Chỉ tính những chuyện trước đó, Lâm Hàn đã vì cô ấy mà quăng ra mấy tỷ để mua cổ phiếu của công ty giải trí Tinh Quang, bây giờ anh lại đưa cô đến công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh có giá trị vốn hóa thị trường một trăm tỷ.
Khi Lâm Hàn nói rằng anh đủ sức để giúp cô ấy nổi tiếng khắp thế giới, Tần Liên lại không có chút nghi ngờ gì về lời nói ấy. Lúc này, cô ấy bỗng dưng cũng thấy động lòng.
Dẫu sao thì Tần Liên cũng không dám mơ phát triển được bên trời Tây, điều đó thật sự quá khó, cả nghĩ cô ấy còn chưa dám nghĩ.
Đừng nói đến nổi tiếng ở quốc tế, chỉ mỗi chuyện nổi tiếng được ở Hoa Hạ cũng đã rất khó khăn rồi. Nó đòi hỏi những mối quan hệ và lai lịch đủ khủng, nhưng bây giờ, với Lâm Hàn, mọi thứ dường như đều có thể.
Ngay lập tức, Tần Liên cũng đã hạ quyết tâm. Mặc dù ước mơ này có chút hư ảo, nhưng đây cũng là một cơ hội ngàn năm có một, nó đáng để cô ấy phải liều lĩnh một lần, phải đặt mục tiêu xa hơn là vươn ra được nền giải trí quốc tế.
"Anh Lâm, anh nói đúng lắm, anh yên tâm, tôi sẽ cố gắng hết sức rèn luyện kỹ năng diễn xuất của mình, tích lũy thêm thật nhiều kinh nghiệm, sẽ đặt mục tiêu xa hơn nữa, trong tương lai tôi nhất định sẽ vươn ra quốc tế, phải nổi tiếng khắp thế giới!", Tần Liên hạ quyết tâm nói.
Chương 680: Nhan sắc đi đôi với diễn xuất
Lâm Hàn nghe Tần Liên nói thì lập tức gật đầu tán dương, sau đó trò chuyện thêm một lúc rồi kết thúc cuộc gọi.
Lúc này, Dương Lệ vừa mới làm việc xong, duỗi lưng đi ra ngoài nghỉ ngơi.
“Anh gọi điện cho ai vậy? Trông tâm trạng không tệ”, Dương Lệ hỏi.
“Tần Liên, diễn viên mà anh bồi dưỡng”, Lâm Hàn cười đáp.
Dương Lệ lập tức nhớ ra, lúc trước Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á - Thái Bình Dương cô đã từng gặp, đúng là một cô gái cực kỳ xinh đẹp.
Lúc đó, Dương Lệ bận rộn chuẩn bị cho Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á - Thái Bình Dương nên cũng không nghĩ gì nhiều, bây giờ nhớ lại thì chợt có cảm giác nguy cơ. Dù sao một cô gái xinh đẹp như vậy, cứ như từ trong tranh bước ra vậy.
Dương Lệ thử nghĩ một chút, nếu như mình là đàn ông, tất nhiên sẽ không chống đỡ được sự quyến rũ của Tần Liên, chắc chắn sẽ thay lòng.
“Anh có quan hệ gì với cô Tần Liên đó không?”, Dương Lệ hơi lo lắng nhìn Lâm Hàn, thầm nghĩ lỡ như Lâm Hàn thay lòng, trong lòng cô lại cảm thấy chùng xuống.
Cho dù bây giờ sự nghiệp của Dương Lệ rất thuận lợi, nhưng nếu như không có Lâm Hàn, Dương Lệ cảm thấy không còn ai đáng tin cậy, không còn mục tiêu, không còn cuộc sống hạnh phúc.
“Sao anh lại nghe thấy có mùi ghen tuông ở đâu đây nhỉ?”, Lâm Hàn cười nói.
Dương Lệ không đáp lại, vẻ mặt ai oán nhìn Lâm Hàn.
Lâm Hàn thấy vậy bèn đứng dậy, bế ngang Dương Lệ lên, dán sát vào bên tai Dương Lệ nói: “Nghĩ gì vậy chứ? Ngoài em ra, tất cả những người phụ nữ khác đều không có quan hệ gì với anh cả. À, trừ mẹ anh ra”.
“Phụt!”, Dương Lệ lập tức phì cười, cũng không lo lắng nữa. Dù sao sống với Lâm Hàn lâu như vậy, cô vẫn có niềm tin vào anh. Vừa rồi cô lo lắng chủ yếu là vì Tần Liên quả thật quá xinh đẹp, không cần làm gì cả, chỉ cần đứng đó thôi cũng có thể thu hút trái tim của biết bao người đàn ông.
Ngay sau đó, Lâm Hàn bế Dương Lệ vào phòng nghỉ ngơi.
Mặc dù bây giờ công việc của Dương Lệ rất bận rộn, nhưng thỉnh thoảng hai người vẫn có thể chìm vào thế giới riêng của cả hai, với Lâm Hàn và Dương Lệ mà nói cũng là cảm giác cực kỳ hạnh phúc.
Sáng sớm ngày hôm sau, tại công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh.
Ba người nhóm Hạ Sương vừa đến công ty chưa được bao lâu, đạo diễn Ngô đã dẫn theo luật sư đến công ty.
“Chào ông, đạo diễn Ngô, đây là Tần Liên”, Hạ Sương nói, sau đó nghiêng người nhường đường.
Đạo diễn Ngô lại có chút tùy tiện. Tối hôm qua ông ta đã nghĩ thông suốt, cùng lắm cũng chỉ khiến tiếng tăm của mình xấu đi một chút, sau này không thể kiếm tiền ở showbiz Hoa Hạ nữa, nhưng tất cả những chuyện này còn tốt hơn đi đắc tội với Tiêu Nhã nhiều.
Thế rồi khi nhìn thấy Tần Liên, đạo diễn Ngô lại sững cả người.
Với vai trò là đạo diễn nổi tiếng nhất Hoa Hạ, đạo diễn Ngô tự nhận mình đã gặp qua đủ loại người đẹp, đã có năng lực miễn dịch với các kiểu người đẹp, dù sao cũng đã nhìn thấy quá nhiều.
Bây giờ thường khi nhìn thấy người đẹp, đạo diễn Ngô sẽ không có phản ứng gì, hoàn toàn không có bất cứ biểu cảm gì khác lạ.
Thế nhưng lúc này nhìn thấy Tần Liên, đạo diễn Ngô lại ngây người tại chỗ.
Khoảnh khắc nhìn thấy cô ấy, đạo diễn Ngô chợt cảm thấy đây mới là người đẹp, những người ông ta từng gặp trước kia hoàn toàn chẳng là gì cả.
So với Tần Liên, những người đẹp mà ông ta từng gặp trước kia bỗng trở nên bình thường, có chút nhạt nhòa.
Đạo diễn Ngô cũng không ngờ, trên đời này lại có tồn tại một người xinh đẹp như Tần Liên, cả người giống như từ trong tranh ước ra, quá hoàn hảo, thậm chí hơi hư ảo.
Tần Liên nhìn thấy dáng vẻ của đạo diễn Ngô, lập tức bất đắc dĩ nhìn sang Hạ Sương và Dương Khiết.
Hạ Sương và Dương Khiết đã đoán được là sẽ như vậy, ai bảo Tần Liên quá mức xinh đẹp, bèn ra hiệu cho Tần Liên yên tâm. Sau đó, ba cô gái cùng chờ đợi đạo diễn Ngô, để ông ta thích ứng một chút.
Mấy phút sau, Hạ Sương mới lên tiếng: “Thế nào? Đạo diễn Ngô, tư chất của Tần Liên không tệ phải không? Cô ấy sẽ không làm ảnh hưởng đến chất lượng bộ phim lần này của ông đâu”.
Lúc này, đạo diễn Ngô nghe nói mới phản ứng lại, vẻ mặt kinh ngạc nhìn về phía Hạ Sương, vội vàng gật đầu: “Không ảnh hưởng, không ảnh hưởng”.
Đạo diễn Ngô không thể nào ngờ được, Tần Liên lại thật sự xinh đẹp đến vậy, hơn xa những người được gọi là người đẹp trước đây.
Đạo diễn Ngô không rõ Tần Liên có trình độ diễn xuất nhất định hay không, nhưng cho dù cô không có chút kĩ thuật biểu diễn nào giống như những người mới trước kia, thậm chí diễn rất gượng gạo, thì Tần Liên cũng sẽ không hạ thấp chất lượng của phim.
Ngược lại, vì Tần Liên quá xinh đẹp, thậm chí còn có thể nâng cao độ nổi tiếng của bộ phim.
Suy cho cùng, một gương mặt xinh đẹp như vậy chỉ cần đưa lên poster tuyên truyền là đã có thể thu hút biết bao nhiêu người xem rồi.
Bình thường, khi đạo diễn hợp tác cùng với công ty giải trí, để người mới của công ty giải trí đó tham gia đóng phim là một việc gây lỗ vốn cho đạo diễn.
Nhưng lần này Tần Liên tham gia vào, mặc dù bây giờ đạo diễn Ngô còn chưa biết kết quả, nhưng có thể khẳng định rằng cô ấy không những không hạ thấp chất lượng của phim, mà thậm chí còn có thể nâng cao chất lượng lên.
“Đạo diễn Ngô, trước đây tôi đã nói tư chất của cô ấy không tệ, mời ông đến xem xem, ông lại không tin”, Hạ Sương bất đắc dĩ lắc đầu.
Đạo diễn Ngô nghe vậy lập tức tỏ ra hơi lúng túng. Lúc đó, quả thật Hạ Sương đã nói như vậy, thậm chí không chỉ nói một lần, nhưng ông ta hoàn toàn không nghe lọt. Ông ta xem lời của Hạ Sương cũng giống như mấy lời của những người thuộc công ty giải trí khác, xem Tần Liên giống như những người mới nhan sắc bình thường, diễn xuất gượng gạo kia, nào ngờ tư chất của Tần Liên lại tốt như vậy.
“Thật là ngại quá, trước kia là tôi mờ mắt, kiến thức nông cạn, tôi thật sự không ngờ cô Tần Liên lại xinh đẹp như vậy. Tôi xin lỗi các cô. Bây giờ chúng ta mau mau kí hợp đồng được chứ?”, đạo diễn Ngô vội nói, trước kia ông ta ký hợp đồng với Tần Liên là vì Tiêu Nhã, là vì đứng trước sự uy hiếp của quý tộc. Nhưng bây giờ, đạo diễn Ngô chủ động muốn ký hợp đồng, cho dù mấy người Hạ Sương không có quan hệ gì với Tiêu Nhã, đạo diễn Ngô cũng muốn chủ động ký với Tần Liên. Ông ta tin rằng, chỉ với nhan sắc tuyệt vời của Tần Liên đã đủ để mang đến hiệu quả tích cực không thể tưởng tượng cho bộ phim này.
Suy cho cùng, showbiz Hoa Hạ hiện nay chính là như vậy, những người trẻ đẹp đứng hàng đầu, nhan sắc là thứ quan trọng nhất, những thứ khác lại thành ra không quan trọng bằng.
“Ông sốt ruột gì chứ? Còn chưa xem diễn xuất kia mà”, lúc này Dương Khiết lên tiếng.
“Không sai, ông cứ xem diễn xuất của Tần Liên trước, sau đó hẵng ký hợp đồng”, Hạ Sương nói thẳng.
Hạ Sương và Dương Khiết đều hiểu rõ, khi đạo diễn Ngô nhìn thấy vẻ đẹp của Tần Liên, ông ta đã muốn ký hợp đồng với Tần Liên rồi.
Mà điều này chỉ dựa vào nét đẹp xuất sắc của Tần Liên.
Nhưng Hạ Sương và Dương Khiết lại biết rằng, ngoài vẻ đẹp có một không hai, diễn xuất của Tần Liên cũng không tệ. Mặc dù không bì được với những diễn viên kì cựu, nhưng ít nhất cũng tốt hơn những ngôi sao da trắng môi hồng nổi tiếng kia nhiều. Diễn xuất của Tần Liên không quá tài giỏi, nhưng không đến nỗi khiến người ta thấy gượng gạo, không tròn vai.
Để đạo diễn Ngô biết rõ diễn xuất của Tần Liên, một mặt có thể khiến đạo diễn Ngô không phân cho Tần Liên vào một vai diễn bình hoa di động, mà có thể để Tần Liên tiếp tục diễn theo vai nữ chính đã định ra ban đầu, không cần thay đổi kịch bản.
Mặt khác cũng có thể khiến đạo diễn Ngô ý thức được giá trị của Tần Liên, có kỹ năng diễn xuất, như vậy thì lúc ký hợp đồng mới có thể cho Tần Liên nhiều lợi ích hơn.
Đạo diễn Ngô nghe thấy câu đó của Hạ Sương cũng không bất ngờ.
Trái lại, trước khi bàn việc hợp tác, Hạ Sương không nhắc tới chuyện này, đạo diễn Ngô còn cảm thấy khó hiểu, tưởng rằng cô ta là dân ngoài nghề nên không hiểu những điều ấy.
Xem ra, khi đó chưa phải thời điểm thích hợp để đề cập mà là lúc này thôi.
Đạo diễn Ngô đã sớm đoán được việc này, dù sao mấy công ty giải trí hợp tác với những đạo diễn nổi tiếng như các ông, ngoài việc có thể chia chác được nhiều lợi nhuận ra thì còn có thể đào tạo thêm một số nghệ sĩ.
Khi đạo diễn tuyển diễn viên, chỉ cần cân nhắc dùng một bộ phim hay, mời diễn viên nổi tiếng có kỹ năng là có thể nâng cao doanh thu phòng vé, thông qua đó tích góp tiếng tăm và mang đến lợi ích khổng lồ cho mình.
Mà công ty giải trí thì cũng thế, ngoài việc đạt được doanh thu phòng vé thì bình thường họ còn có thể đánh bóng tên tuổi cho một số nghệ sĩ vẫn mãi không nổi, hay đào tạo người mới. Bởi vì làm vậy, thì có thể mang đến càng nhiều lợi ích cho họ hơn trong tương lai.
Có thể nói, đạo diễn quay phim chỉ vì thu nhập và gia tăng độ nổi tiếng của mình.
Còn công ty giải trí thì lại chủ yếu là vì tăng độ hot của “gà nhà” lên, sau đó mới đến lợi nhuận của bộ phim. Trái lại, lại không để ý mấy đến việc tăng độ nổi tiếng của đạo diễn.
Đấy cũng là lý do mà đạo diễn Ngô là đạo diễn nổi tiếng nhất Hoa Hạ nhưng lại không muốn hợp tác với các công ty giải trí cho lắm. Cho dù đó có là một công ty đứng đầu trong giới giải trí như Quang Ảnh.
Bởi vì hợp tác với công ty giải trí cũng chẳng có lợi gì mấy cho những đạo diễn như ông ta, trái lại, có đôi khi dùng người mới bên họ còn ảnh hưởng tới chất lượng của cả bộ phim, rồi bị khán giả mắng chửi. Dù sao cái việc đổi người mới đến để đào tạo, đa số đều không có kỹ năng diễn xuất mấy, cần phải chỉ dạy từng bước một.
Cứ vậy, có rất nhiều đạo diễn sau khi quay xong bộ phim có hợp tác với công ty giải trí, thực tế đôi khi sẽ tạo thành ảnh hưởng xấu đến danh tiếng của họ, còn với những nghệ sĩ mới của bên công ty thì lại được hưởng lợi. Dù sao, khán giả có chê bai kỹ năng diễn xuất của họ thế nào, vẫn sẽ có không ít người bởi vì vẻ ngoài gì đó mà trở thành fan. Từ đó, sẽ nâng cao độ phủ sóng của họ lên, tương lai có thể mang đến càng nhiều lợi nhuận cho công ty.
Nhưng lần này, nếu đã muốn lấy lòng Hạ Sương và Dương Khiết, thì phải hợp tác cùng công ty giải trí truyền thông điện ảnh Quang Ảnh. Nên đương nhiên là đạo diễn Ngô đã chuẩn bị tốt tâm lý rồi.
Theo đạo diễn Ngô, điều đó hoàn toàn đáng giá. Tuy sẽ khiến danh tiếng và lợi ích của ông ta bị tổn thất đôi chút, nhưng lại có thể tạo mối quan hệ tốt với Hạ Sương và Dương Khiết. Nó rất quan trọng với đạo diễn Ngô và con đường tương lai của ông ta cũng sẽ rộng mở thênh thang hơn.
Lúc này, đạo diễn Ngô cũng dứt khoát nói: "Không sao, muốn thay ai, nhân vật nào, cô cứ nói thẳng, đừng nói một người, thay thêm vài người cũng không thành vấn đề".
Ông ta cũng là bỏ hết vốn, bằng lòng chừa ra vài nhân vật để công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh đào tạo người mới.
Hạ Sương và Dương Khiết nghe vậy cùng liếc nhìn nhau, do dự một lát rồi nói thẳng: "Thực ra cũng không nhiều, chúng tôi chỉ cần một thôi. Cô ấy là người mới vừa tới công ty, có tố chất khá tốt, chúng tôi chuẩn bị dốc một lượng lớn tài nguyên để đào tạo cô ấy. Tuy đây là lần đầu tiên cô ấy đóng phim, nhưng chúng tôi tin rằng sẽ không gây ra ảnh hưởng xấu gì cho bộ phim của ông đâu. Dù sao, tố chất của cô ấy thì khỏi phải bàn cãi gì rồi. Chúng tôi cũng đã kiếm tra kỹ năng diễn xuất của cô ấy, quả thật rất khá".
Đối với những lời ấy của Hạ Sương, đạo diễn Ngô cũng chỉ nghe tai này ra tai kia. Mấy công ty giải trí muốn nhét người mới vào đào tạo đều nói thế, gì mà có vẻ ngoài xinh đẹp, kỹ năng diễn xuất khá tốt.
Nhưng kết quả thì sao? Vẻ ngoài thì xinh đấy, có thể bỏ qua, nhưng kỹ năng diễn xuất thì người nào người nấy đều hết sức gượng gạo, vô cùng tệ, cuối cùng bị khán giả chửi sấp mặt.
Có điều, đạo diễn Ngô không tin thì không tin, nhưng lần này chắc chắn phải chừa một nhân vật ra cho Hạ Sương, không thì chẳng thể tạo mối quan hệ tốt được.
Ông ta dứt khoát xua tay nói: "Tổng giám đốc Hạ này, tôi cũng là một tay lão làng ở giới giải trí nên tôi hiểu mấy chuyện đó mà. Cô cứ nói thẳng người mới nào, muốn diễn vai gì, tôi cho cô luôn là được".
Hạ Sương và Dương Khiết không ngờ đạo diễn Ngô lại sảng khoái như vậy, nên cũng không quanh co nữa mà nói thẳng luôn: "Chỉ cần một vai, là nữ chính của bộ phim này!"
"Được, có..."
Đạo diễn Ngô theo bản năng gật đầu, chuẩn bị đồng ý thì vội vàng kịp phản ứng lại, có chút không dám tin nhìn Hạ Sương và Dương Khiết.
"Hai người vừa nói là vai nữ chính?", đạo diễn Ngô kinh ngạc nhìn Hạ Sương và Dương Khiết.
"Đúng vậy, không thì sao?”, Hạ Sương nói với vẻ đương nhiên. Người mới khác thì không nói làm gì, nhân vật nào Hạ Sương cũng sẽ đồng ý, thậm chí có là vai đóng thế. Nhưng Tần Liên lại khác, cô ấy là người do Lâm Hàn chỉ thẳng tên đưa tới đây, nếu không diễn nữ chính, Lâm Hàn mà trách tội thì Hạ Sương và Dương Khiết biết làm sao. Vì vậy, nhất định phải là vai nữ chính.
Lúc này, sắc mặt đạo diễn Ngô lại hơi khó coi, đen mặt nhìn hai cô.
Đương nhiên là đạo diễn Ngô hiểu được ý định muốn thay đổi người của mấy công ty giải trí, suy cho cùng chỉ là muốn đào tạo người mới mà thôi. Ông ta rất rõ ràng điều đó và cũng bằng lòng phối hợp, dù sao lần này vốn dĩ ông ta đến đây là tính lấy lòng Hạ Sương với Dương Khiết.
Nhưng Hạ Sương vừa mở miệng đã đòi vai nữ chính thì lại hơi quá đáng.
Phải biết rằng, bộ phim này của đạo diễn Ngô là một bộ cực kỳ quan trọng, đa số diễn viên đều là những ngôi sao nổi tiếng hay các diễn viên lão làng. Nói cách khác, họ một là những ngôi sao cực kỳ nổi tiếng có kỹ năng diễn xuất không tệ, hai là các diễn viên lão làng bạn hay nhìn thấy trên tivi nhưng lại không nổi tiếng bằng. Tóm lại, ai cũng có thực lực hết.
Đạo diễn Ngô cảm thấy có thể cho công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh thay người mới vào bộ phim này đề đào tạo là đã rất nể mặt Hạ Sương và Dương Khiết rồi. Nhưng ai ngờ hai cô vừa mở miệng đã đòi vai nữ chính, bộ phim này còn chủ yếu xoay quanh nữ chính mà không có nam chính, đồng nghĩa với việc vai diễn này là vai quan trọng nhất của cả bộ phim.
Nếu là bất kỳ một nhân vật nào khác, đạo diễn Ngô sẽ vì đối phương là Hạ Sương và Dương Khiết mà không chút do dự đồng ý. Nhưng vai nữ chính thì lại không được, đây chính là nhân vật quan trọng nhất của cả bộ phim. Nếu thay người khác diễn không tốt, rất có thể sẽ kéo chất lượng cả bộ phim thấp xuống mấy bậc. Vậy thì chẳng những sẽ mất rất nhiều lợi nhuận, thậm chí còn có khả năng lỗ vốn, quan trọng hơn là sẽ ảnh hưởng xấu đến danh tiếng của ông ta ở trong giới.
Dù sao hiện nay, giới giải trí Hoa Hạ đang phát triển với tốc độ ánh sáng, bất cứ đạo diễn nào cho ra một bộ phim tệ, rất có thể sẽ bị khán giả quay lưng lại. Dẫu sao, gần đây cũng có nhiều đạo diễn hay xuất hiện, bớt một đạo diễn Ngô cũng chẳng ảnh hưởng gì.
Một bên là danh tiếng và tiền đồ của mình ở giới giải trí trong tương lai, một bên là con quái vật khổng lồ quý tộc đứng ở đỉnh của Hoa Hạ. Đạo diễn Ngô lập tức rơi vào thế bí, đồng ý cũng không được mà từ chối cũng không xong, thật là khiến con người ta khó xử mà.
Chương 677: Hối hận
Hạ Sương thấy mặt mày đạo diễn Ngô do dự, lộ ra vẻ muốn nói lại thôi thì khẽ nhíu mày.
"Đạo diễn Ngô, tôi nghĩ rằng có lẽ ông hiểu lầm gì đó rồi. Người mới bên tôi cũng không phải loại chỉ được cái mã mà chẳng có tý kỹ năng diễn xuất nào, bất kể là vẻ ngoài hay tố chất đều không thành vấn đề. Nếu ông không tin, ngày mai tôi sẽ sắp xếp để ông gặp cô ấy", Hạ Sương nói thẳng.
Hạ Sương cũng biết, nếu nhét một người mới không có tý kỹ năng diễn xuất nào vào bộ phim của đạo diễn Ngô thì thật sự hơi quá đáng.
Dù sao, bộ phim này có ý nghĩa cực kỳ quan trọng với ông ta. Nghe nói kịch bản rất khó lấy được, đạo diễn Ngô phải bỏ ra một số tiền lớn và quan hệ mới có được nó.
Mà diễn viên trong bộ phim này cũng toàn là những ngôi sao nổi tiếng, hay những diễn viên gạo cội.
Mời được những ngôi sao nổi tiếng và diễn viên gạo cội ấy đến tất nhiên phải tốn một số tiền lớn hơn bộ phim bình thường rất nhiều. Vì vậy, doanh số bán vé cũng được kỳ vọng rất cao.
Nữ chính lại là nhân vật quan trọng nhất trong bộ phim này, nếu để một người mới khồng hề có kỹ năng diễn xuất đảm nhiệm, rất có thể sẽ kéo chất lượng cả bộ phim thấp xuống mấy bậc, cực kỳ ảnh hưởng đến doanh thu phòng vé.
Nhưng Hạ Sương biết Tần Liên hoàn toàn không phải loại diễn viên chỉ được cái mã, mặc dù cô ấy cũng là người mới, thậm chí là chưa từng diễn một bộ phim nào và chỉ vừa bước chân vào cái giới này.
Có điều, bất kể là vẻ ngoài mỹ miều hay kỹ năng diễn xuất đạt tiêu chuẩn của cô ấy, Hạ Sương đều tin chắc rằng Tần Liên sẽ không thua kém những ngôi sao nổi tiếng kia.
Suy cho cùng, sắc đẹp của Tần Liên quả thật là có một không hai, những ngôi sao bình thường kia chẳng thể nào so sánh nổi.
Đạo diễn Ngô nghe vậy cũng không mấy tin tưởng, mấy công ty giải trí trước đó đều nói y chang như vậy. Ông ta cũng không tin một diễn viên mới toanh có thể có kỹ năng diễn xuất tốt.
Còn đối với đề nghị của Hạ Sương, đạo diễn Ngô cũng không tính đồng ý. Nếu giờ ông ta từ chối Hạ Sương thì cùng lắm chỉ đắc tội cô ta một chút thôi.
Nhưng nếu đã đồng ý gặp người mới kia, đến lúc đó mà từ chối mới thật sự là đắc tội với người ta.
Người bình thường thì thôi, nhưng người có thế lực bí ẩn và nhà họ Tiêu làm chỗ dựa như Hạ Sương, đạo diễn Ngô quả thật không dám đắc tội. Dù không thể tạo mối quan hệ thì cũng không nên đắc tội.
Sau khi suy nghĩ, đạo diễn Ngô vẫn quyết định từ chối, dù sao bộ phim này rất quan trọng đối với ông ta.
Tạo quan hệ tốt với Hạ Sương cũng quan trọng đấy, nhưng vì nó mà quay một bộ phim tệ như vậy, chỉ tổn thất chút tiền thì ông ta cũng không để ý lắm, dù sao trước đó đã kiếm được bộn rồi. Quan trọng là nó rất có khả năng sẽ hủy hoại sự nghiệp của ông ta, khiến ông ta rớt khỏi cái vị trí đạo diễn nổi tiếng nhất Hoa Hạ như bây giờ.
Nghĩ đến đây, đạo diễn Ngô bèn lộ ra vẻ mặt có lỗi nói với Hạ Sương: "Tổng giám đốc Hạ, thật là ngại quá, tôi đã ký hợp đồng xong với một ngôi sao cho vai nữ chính kia rồi. Giờ ván đã đóng thuyền, thật sự không tiện đổi ý chứ không phải tôi không muốn giúp cô. Những nhân vật còn lại cô cứ mặc sức chọn, tôi chắc chắn sẽ sắp xếp cho cô".
Tuy không thể giúp Hạ Sương chuyện này, nhưng đạo diễn Ngô vẫn muốn cố gắng tạo mối quan hệ tốt với cô ta. Vì vậy, ông ta mới tìm lý do ấy để thoái thác. Dù Hạ Sương không muốn mấy nhân vật khác, cũng phải giữ cho mối quan hệ không trở nên xấu đi.
Hạ Sương nghe vậy, khẽ nhíu mày, vai nữ chính kia, cô ta nhất định phải có.
Trước mắt, trong tất cả những bộ phim mà công ty truyền thông điện ảnh Quanh Ảnh quay đều chẳng có bộ nào hay, chỉ có bộ của đạo diễn Ngô là hay nhất, nên Hạ Sương mới muốn sắp xếp cho Tần Liên diễn vai nữ chính của bộ phim này.
Hạ Sương không thể chấp nhận bất kỳ một bộ phim hay vai diễn nào khác. Vì làm thế không thể khiến Lâm Hàn hài lòng, mà làm anh hài lòng lại cực kỳ quan trọng với cô ta.
Nếu ngay cả chút chuyện như sắp xếp cho một người mới được diễn trong một bộ phim tốt nhất cũng không làm nổi, Hạ Sương cảm thấy mình chẳng còn mặt mũi đâu mà gặp Lâm Hàn, không thể cầm vài tỷ tiền lương mà đảm nhiệm chức tổng giác đốc của công ty giải trí đứng đầu Hoa Hạ như Quang Ảnh được.
Nhưng ngay lúc này, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, người vào chính là Tiêu Nhã không biết đã đứng ngoài cửa từ bao giờ.
"Đạo diễn Ngô thật sự không tiện như vậy à? Ngay cả bạn của tôi mà cũng không nể mặt luôn? Bản thân tôi muốn xem thử là ngôi sao nào mà chẳng thể bàn bạc lại", Tiêu Nhã lạnh nhạt nói thẳng.
Hiển nhiên, ban nãy Tiêu Nhã đã đứng ở ngoài cửa và nghe thấy cuộc trò chuyện bên trong, biết được tình hình hiện tại.
Đạo diễn Ngô thấy người vào là Tiêu Nhã thì chợt biến sắc.
"Bà, bà chủ Tiêu...", ông ta vội vàng đứng dậy, run run rẩy rẩy nhìn Tiêu Nhã, trong một chốc thế mà lại không biết trả lời sao mới tốt.
Đạo diễn Ngô có mơ cũng không nghĩ tới, Tiêu Nhã - bà chủ của quý tộc nhà họ Tiêu, một thế lực đứng đầu Hoa Hạ, nay lại tự mình đến đây.
Nghĩ đến chuyện ban nãy Tiêu Nhã đã nghe được lời nói của bọn họ, đạo diễn Ngô lập tức có suy nghĩ muốn chết quách đi cho rồi. Vữa nãy mình từ chối Hạ Sương làm gì? Đồng ý luôn chẳng phải là tốt rồi? Không phải chỉ là hủy hoại con đường làm đạo diễn thôi sao? Nó sẽ thảm hơn việc đắc tội với Tiêu Nhã chắc?
Sự nghiệp bị hủy, cùng lắm sau này không thể làm đạo diễn nổi tiếng nhất để kiếm tiền, không thể hưởng thụ đãi ngộ tốt như bây giờ thôi. Nhưng đắc tội Tiêu Nhã thì sẽ không chỉ đơn giản như vậy, khả năng ngay cả mạng sống cũng mất luôn nữa là.
Hạ Sương và Dương Khiết thấy Tiêu Nhã bước vào thì đều bất ngờ.
"Chị Tiêu, sao chị lại đột nhiên đến đây?", Dương Khiết hơi kinh ngạc hỏi.
"Đúng vậy, chị cũng không thèm báo trước, chúng tôi không chờ mà ăn trước mất rồi", Hạ Sương cũng vội nói.
Tiêu Nhã tức giận liếc đạo diễn Ngô, chẳng nói câu nào với ông ta. Cô ấy quay sang nhìn Hạ Sương và Dương Khiết, mặt mày lập tức cong cong, rất là thân thiết.
"Không sao, tôi ăn rồi. Ban nãy, tôi tiện đường đến gặp Tần Liên, thấy cô ấy đang lo lắng việc mình có thể lấy được vai nữ chính trong bộ phim này hay không, bèn giúp cô ấy đến đây xem thử. Ai ngờ nỗi lo của Tần Liên lại trở thành sự thật, đúng là có người dám không nhường vai diễn đó cho cô ấy", Tiêu Nhã đáp.
Đạo diễn Ngô nghe vậy, trái tim lập tức rơi xuống hầm băng, cảm thấy mình tới số rồi.
Ban đầu, đạo diễn Ngô tưởng rằng người mới này là Hạ Sương nhìn trúng, và chỉ là một nghệ sĩ có vẻ khá quan trọng của công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh mà thôi.
Nhưng giờ xem ra, người mới này hoàn toàn khác với những người khác, lai lịch của cô ấy đã vượt xa khỏi tưởng tượng của ông ta. Nếu có thể khiến Tiêu Nhã quan tâm như vậy, rồi còn chủ động đến đây thì đã quá rõ ràng rồi. Tần Liên kia cũng là bạn của Tiêu Nhã, cũng là người mà đạo diễn Ngô ông ta không thể đắc tội nổi.
Lúc này, trong lòng đạo diễn Ngô hối hận vô cùng, sao ban nãy mình lại nhanh mồm nhanh miệng từ chối thế chứ? Giờ chết chắc rồi, đắc tội Tiêu Nhã thì ông ta quả thật cũng hết cách.
Đạo diễn Ngô là đạo diễn nổi tiếng nhất Hoa Hạ, cũng có khá nhiều mối quan hệ trong thành phố Thiên Kinh này, trong số đó, cũng quen kha khá thế gia mà còn rất thân thiết, họ thường giúp đỡ ông ta rất nhiều.
Nhưng mà, bọn họ chỉ là thế gia mà thôi. Nếu đối mặt với thế gia khác thì còn có thể giúp đỡ một chút, chứ đối mặt với Tiêu Nhã - bà chủ của quý tộc họ Tiêu, đạo diễn Ngô lại chẳng có quyền thương lượng hay sức chống cự nào. Còn những thế gia mà ông ta quen, e rằng khi biết đạo diễn Ngô đắc tội Tiêu Nhã, chuyện thứ nhất họ sẽ làm chính là rũ sạch quan hệ với ông ta, chứ đừng nói đến việc giúp hay đứng ra nói đỡ cho đạo diễn Ngô.
Chương 678: Định ra vai nữ chính
"Ừm, cái kia, bà chủ Tiêu à, tôi nghĩ chắc là có chút hiểu lầm rồi. Tôi chỉ nói cần thời gian để giải quyết chứ đâu có nói không cho cô ấy đảm nhận vai nữ chính trong bộ phim này đâu...", đạo diễn Ngô khúm núm nói.
Hạ Sương và Dương Khiết nghe vậy, cười thầm trong bụng.
Ban nãy đạo diễn Ngô đã nói rất rõ là vai nữ chính kia đã ký hợp đồng, là chuyện không thể thay đổi được nữa. Vì vậy, không thể thay người và để Tần Liên đảm nhận vai diễn ấy.
Nhưng giờ, ông ta lại chợt đổi giọng, tự vả chan chát.
Có điều, Hạ Sương và Dương Khiết cũng không bóc mẽ. Hai cô cũng hiểu được suy nghĩ của đạo diễn Ngô, vì nhìn thấy Tiêu Nhã nên giờ không dám từ chối mà phải đồng ý.
Tiêu Nhã cười lạnh nhìn đạo diễn Ngô, lạnh nhạt nói: "Đạo diễn Ngô, ông chắc chưa? Đừng miễn cưỡng nhé".
"Chắc, chắc mà. Cô yên tâm, vai nữ chính của bộ phim này nhất định sẽ do cô ấy đảm nhận và không có một sự thay đổi nào hết!", đạo diễn Ngô vội vàng đáp, sợ khiến Tiêu Nhã không hài lòng rồi rước họa vào người.
"Được", Tiêu Nhã gật đầu, nói: "Thôi, mọi người ăn tiếp đi, tôi còn có chuyện cần làm, đi trước đây".
"Ơ, chị Tiêu đi luôn ạ?", Hạ Sương hỏi. Cô ấy cũng cảm thấy hơi ngại, chút chuyện nhỏ này mà cũng để Tiêu Nhã tự mình đến giúp đỡ.
"Không sao, chị còn có việc, đi trước nhé", Tiêu Nhã nói xong bèn rời đi luôn.
Cả quá trình Tiêu Nhã đi vào và rời đi chỉ trải qua vài phút, nhưng lại tác động cực lớn đến tình hình trong phòng.
Sau khi xác định Tiêu Nhã đã rời khỏi đây, đạo diễn Ngô mới ngồi xuống, mặt mày đầy mồ hôi lạnh thở hổn hển. Hiển nhiên ban nãy ông ta đã bị Tiêu Nhã dọa sợ chết khiếp.
Đến tận lúc này, ông ta còn hoảng sợ không thôi, không ngờ đường đường là bà chủ của thế lực đứng đầu như quý tộc họ Tiêu, lại vì vai diễn của một nghệ sĩ mà tự mình đến đây, quả thật khiến người ta hết sức kinh ngạc.
"Đạo diễn Ngô, hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ", lúc này, Hạ Sương bưng ly rượu lên nói.
"Được, hy vọng chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ".
Đạo diễn Ngô cũng vội bưng ly rượu lên đáp, rồi uống một hơi cạn sạch.
Ban nãy, đạo diễn Ngô đã tận mắt nhìn thấy Tiêu Nhã đến, còn chứng kiến quan hệ giữa Tiêu Nhã với Hạ Sương và Dương Khiết quả thật rất thân thiết. Vì thế, giờ ông ta không dám đắc tội hai cô, mà còn phải tạo mối quan hệ tốt với họ.
Kế tiếp, cũng không còn chuyện gì quan trọng để nói, mọi người bèn tùy tiện ăn bữa cơm, rồi tạm biệt nhau ra về.
"Đạo diễn Ngô này, vậy mai làm phiền ông tới công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh gặp Tần Liên nhé. Nếu không có vấn đề gì thì lúc đó ta sẽ ký hợp đồng luôn", Hạ Sương bỗng nói.
"Yên tâm đi, mai tôi chắc chắn sẽ đến. Không có vấn đề gì hết, mai ký hợp đồng luôn đi", đạo diễn Ngô dứt khoát nói. Giỡn gì vậy, người mà Tiêu Nhã đã chỉ họ gọi tên, trừ khi ông ta muốn chết mới dám đổi ý.
Giờ đạo diễn Ngô cũng không quan tâm Tần Liên kia thế nào, dù là một người có vẻ ngoài xấu xí, lại không có tý kỹ năng diễn xuất nào thì ông ta cũng sẽ để cho cô ấy đóng vai nữ chính trong bộ phim này. Bởi vì Tiêu Nhã đã tự mình chỉ định.
Tiếp theo, đạo diễn Ngô và đám Hạ Sương lại trò chuyện trong chốc lát, rồi tạm biệt nhau.
Hạ Sương nhìn đạo diễn Ngô lên xe rời đi bèn thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Tuy chỉ là chuyện sắp xếp một vai diễn và trước đây Hạ Sương cũng đã từng làm chuyện này rất nhiều lần khi còn ở công ty giải trí Tinh Quang.
Nhưng lần này lại khác với những lần đó, là sắp xếp vai diễn cho Tần Liên - người mà Lâm Hàn đã căn dặn, nên không thể qua loa được.
Như trước đây, khi sắp xếp vai diễn cho người mới, đối phương không chịu thì thay vai khác, không được nữa thì mất chút thời gian đợi bộ phim tiếp theo.
Có điều, Tần Liên là người do Lâm Hàn chỉ định, nên Hạ Sương không dám qua loa sơ sài, cũng không dám kéo dài thời gian, chỉ mong nhanh chóng xử lý tốt chuyện này, rồi báo cáo kết quả với Lâm Hàn.
Mà giờ, cuối cùng cũng giải quyết xong chuyện của Tần Liên, Hạ Sương và Dương Khiết đều thở phào nhẹ nhõm một hơi, rồi đi về nghỉ ngơi.
Sáng hôm sau, Hạ Sương và Dương Khiết dậy sớm đi đến công ty.
Trước đó, hai cô đã liên lạc với quản lý mà Tiêu Nhã giới thiệu và đến đó xem nhà, tổng thể đều rất tốt, giá cũng ở trên trời.
Dương Khiết nhìn bảng giá, gần 100 ngàn tệ 1 mét vuông. Nếu là trước kia, Dương Khiết có mơ cũng không dám nghĩ tới, bởi vì cô ấy biết mình có cố gắng cả đời cũng không thể mua được căn nhà như vậy.
Dù sao một căn nhà thôi đã hơn 10 triệu tệ rồi, người bình thường có làm lụng cả đời không biết đã kiếm được nhiều tiền như thế chưa nữa ấy chứ.
Mà đối với Hạ Sương, giá đó cũng khiến cô ta hơi chùn bước.
Tuy sinh ra trong nhà họ Hạ, gia đình cũng khá giả hơn Dương Khiết, bên cạnh đó, Hạ Sương còn điều hành công ty, trong tay thường xuyên có mấy chục triệu hay cả tỷ vốn lưu động, nên đương nhiên có thể mua một căn nhà mấy chục triệu để ở. Nhưng Hạ Sương vẫn cứ không nỡ.
Chẳng qua giờ, bởi vì hai cô đều có 2.5 tỷ do Lâm Hàn đưa, nên tất nhiên không để ý con số hơn chục triệu tệ kia lắm.
Dù gì, chỉ riêng gửi 2.5 tỷ tệ kia vào ngân hàng thì một năm cũng có hơn trăm triệu tiền lời, đủ để mua vài căn nhà giá trên trời như vậy rồi.
Hai cô cũng không chọn sang trọng gì mấy, chỉ chọn một căn có không gian rộng rãi mà cả hai đều thích, sau đó thanh toán rồi dẫn theo Tần Liên xách vali vào ở.
Lúc này, ba cô đang ngồi trong xe đi đến công ty.
Tuy được ở trong căn nhà rộng lớn, nhưng ba cô lại không có nhiều thời gian để mà tận hưởng. Dù sao gần đây, công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh đang có một đống hợp tác với các công ty khác. Tiền thì sẽ kiếm được nhiều đấy, nhưng lượng công việc cũng nhiều hơn. Đây là điều khó tránh khỏi. Vì vậy, sáng nay Hạ Sương và Dương Khiết đã dậy sớm, sửa soạn xong là vội vàng đi đến công ty giải quyết công việc.
Còn Tần Liên, bình thường thì rất nhàn. Hôm nay, vì muốn ký hợp đồng với đạo diễn Ngô nên mới đi theo.
Mãi đến tận lúc này, Tần Liên vẫn còn chìm trong kinh ngạc, không dám tin rằng mình lại có thể đóng vai nữ chính trong bộ phim kia.
Nó cũng không phải một bộ phim bình thường, mà là bộ phim do đạo diễn nổi tiếng nhất Hoa Hạ quay, trong đó có rất nhiều nghệ sĩ nổi tiếng và diễn viên gạo cội cùng tham gia, là một dàn diễn viên cực kỳ chất lượng.
Mà một bộ phim như vậy, cô ấy lại được đóng vai nữ chính? Tần Liên có chút không dám tin.
Mặc dù cảm thấy không tin nổi như đang nằm mơ, nhưng Tần Liên biết đây là sự thật. Suy cho cùng, Tần Liên cũng biết được đôi chút về sức mạnh hay lai lịch của Lâm Hàn và Tiêu Nhã.
Tần Liên không biết cụ thể Lâm Hàn và Tiêu Nhã có lai lịch khủng bố cỡ nào, nhưng cô ấy biết một điều, so với đạo diễn nổi tiếng nhất Hoa Hạ như đạo diễn Ngô, Lâm Hàn và Tiêu Nhã vẫn có quyền lên tiếng sai bảo ông ta.
Nhưng biết thì biết thế, lúc này trong lòng Tần Liên vẫn kích động không thôi.
Dẫu sao trước đây, cô ấy chỉ làm streamer một thời gian ngắn, không đụng tới mảng khác, nên chưa được xem như bước chân vào giới giải trí.
Mà giờ, vừa mới bước vào giới đã có thể tiến vào một đoàn làm phim có thực lực mạnh như thế, còn do đạo diễn nổi tiếng nhất Hoa Hạ quay. Quan trọng nhất là cô ấy còn nhảy thẳng lên trở thành nữ chính!
Chương 679: Vươn tầm quốc tế
Tại biệt thự núi Vân Mộng.
Lâm Hàn đang ở nhà một mình nhàn nhã xem TV.
Dương Lệ đang hoàn thành một số công việc về mặt phát triển chung của Châu Á - Thái Bình Dương, lúc này cô đang một mình bận rộn ở phòng làm việc.
Bỗng nhiên điên thoại của Lâm Hàn reo lên, anh liếc nhìn thì thấy Tần Liên gọi nên đã bắt máy.
"Cậu Lâm, tôi, tôi thật sự cảm ơn anh nhiều lắm".
Điện thoại vừa kết nối liền vang lên giọng nói lộn xộn vì kích động xen lẫn vui mừng của Tần Liên.
Lâm Hàn vừa nghe cũng đã đoán được có chuyện gì rồi.
Mỗi ngày, Hạ Sương đều tổng hợp và báo cáo những công việc ở công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh cho Lâm Hàn, để anh xem qua rồi cho ý kiến.
Trong các kế hoạch làm việc của Hạ Sương vào hôm nay, Lâm Hàn cũng có chú ý tới, ngoài việc sắp xếp một số hợp tác với công ty khác, công việc chính của Hạ Sương chủ yếu là để Tần Liên đi ký hợp đồng được làm diễn viên dưới trướng đạo diễn nổi tiếng nhất Hoa Hạ - đạo diễn Ngô.
Hiện tại Tần Liên vừa xúc động vừa mừng rỡ như vậy thì xem ra hẳn là rất suôn sẻ rồi.
"Cô đã ký được hợp đồng đóng vai nữ chính trong phim của đạo diễn Ngô à? Chuyện tốt mà, sao lại xúc động như thế", Lâm Hàn bình tĩnh nói.
Nhưng ngẫm lại thì cũng hiểu được, đối với một người mới bước chân vào showbiz như Tần Liên mà nói, được đóng vai nữ chính trong bộ phim của đạo diễn nổi tiếng nhất Hoa Hạ thì sao không thể xúc động cho được.
Dẫu sao Tần Liên cũng không phải một người xuất thân đẳng cấp như Lâm Hàn, nếu muốn nhận vai diễn thì lấy quan hệ ra rồi muốn đóng vai gì thì đóng.
Nhưng một khi đã ở ngôi cao thì chẳng mấy ai lại có hứng thú đi làm diễn viên đóng phim cả, vì phải liên tục gặp mặt công chúng, người như Lâm Hàn không hề thích chuyện đó chút nào.
Ví dụ như bố và mẹ của Lâm Hàn, có thể nói họ là những nhân vật cực kỳ tài giỏi.
Nhưng thông thường, ngoài những người thuộc giới xã hội thượng lưu, những người còn lại sẽ không bao giờ biết đến họ.
"Cậu Lâm, tôi thật sự rất biết ơn cậu, cũng không biết làm sao để đền đáp cậu, xin cậu yên tâm, tôi sẽ quý trọng cơ hội này, chuẩn bị diễn xuất thật tốt, tôi nhất định sẽ nắm bắt cơ hội này để nổi tiếng xem như đền đáp cậu", lúc này Tần Liên liền vội vàng nói.
Lâm Hàn nghe thế thì bật cười, anh giúp đỡ Tần Liên chỉ vì anh coi trọng Tần Liên mà thôi, không vì bất cứ điều gì nữa cả, đương nhiên cũng chẳng màng cô ấy có đền đáp hay không.
Nhưng lúc Tần Liên nói đến đây thì bỗng dưng Lâm Hàn nhớ đến một chuyện: "Đúng vậy, cô nên chuẩn bị tâm lý diễn xuất cho tốt, với mặt bằng chung của showbiz Hoa Hạ hiện nay, khuôn mặt của cô chắc chắn sẽ nổi tiếng, điểm này thì không cần lo quá, nhưng dù có thế nào cũng không được hời hợt, nhất định phải chuẩn bị cho thật kỹ lưỡng. Chỉ có như vậy, cô mới có thể ra khỏi showbiz Hoa Hạ mà vươn tầm quốc tế được, lúc đó nếu cô vẫn đủ sức thì tôi vẫn sẽ tiếp tục hỗ trợ cô".
"Vượt khỏi showbiz Hoa Hạ? Vươn tầm quốc tế?", khi Tần Liên nghe Lâm Hàn nói thế thì chợt sửng sốt. Trước đó, cô còn chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này, chỉ mong muốn được nổi tiếng trong giới giải trí Hoa Hạ thôi, cô không ngờ rằng tâm nhìn của Lâm Hàn lại xa đến thế.
"Đúng thế”, Lâm Hàn giải thích thêm: "Chắc cô cũng biết rõ tình hình ngành giải trí của Hoa Hạ, bởi vì phát triển chưa được bao lâu, mà dân số Hoa Hạ lại rất đông. Trong tình thế hiện nay, chỉ cần có chút năng lực, chút hình thức bên ngoài liền có thể đi theo đường 'mặt hoa da phấn' là nổi tiếng được ngay, rất nhiều ngôi sao không có chút năng lực diễn xuất nhưng quanh năm vẫn nhận được lời mời đóng mấy bộ phim hay, rất nhiều tác phẩm đều bị họ phá nát".
Tần Liên nghe vậy bèn gật đầu, Tần Liên cũng hiểu rõ hạn chế của mặt này, quả thật đúng như Lâm Hàn nói, nền giải trí của Hoa Hạ trước mắt vẫn chưa ổn lắm.
Rất nhiều người không có kỹ năng gì mà chỉ dựa vào mặt mũi để thu hút ánh mắt người xem, thế là có thể nổi lên như một hiện tượng.
Trái lại, có rất nhiều nghệ sĩ có tài năng đồng thời cũng có ngoại hình ưa nhìn, nhưng thiệt cho họ vì không có đường đi nên mãi vẫn chưa có tên tuổi gì.
Còn về chuyện vươn tầm quốc tế mà Lâm Hàn nói, trước giờ Tần Liên vẫn chưa từng nghĩ đến, nói đúng hơn là không dám nghĩ đến, bởi vì điều đó thật sự quá sức tưởng tượng của cô ấy.
Thứ nhất là vì văn hóa Đông - Tây không giống nhau, cho dù là một vài ngôi sao có thực lực chân chính trong showbiz Hoa Hạ thì cũng rất khó để nổi tiếng bên trời Tây.
Chỉ khi người đó phải cực kỳ tài năng, thu hút ánh nhìn của khán giả, đã thế còn phải là kiểu ngôi sao làm người người kính nể, như thế mới đủ để vang danh khắp thế giới mà không lo ngại đến vấn đề văn hóa bất đồng.
Nhưng kiểu người nổi tiếng đó thật sự quá ít ỏi, trong những năm qua, số ngôi sao Hoa Hạ thành công ở quốc tế chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Thậm chí cho dù là những ngôi sao này có thể vươn ra quốc tế cũng chỉ có chút tiếng tăm trong thời gian ngắn, khó mà giữ được sự nổi tiếng ở quốc tế.
"Anh Lâm, tôi muốn vươn ra quốc tế có phải khó khăn lắm không?", Tần Liên do dự rồi hỏi.
"Không hẳn quá khó", Lâm Hàn bác bỏ, nói: "Tố chất của cô rất tốt, cũng có tài năng diễn xuất, thứ còn thiếu chính là kinh nghiệm và sự cố gắng. Cho nên về sau cô phải dốc sức mà tôi luyện kỹ năng diễn xuất thêm, không phải chỉ đủ để qua cửa mà phải thuộc dạng có tài năng thật sự. Nói thật, nếu cô chỉ nổi tiếng ở showbiz Hoa Hạ thì cũng chẳng mang lại lợi ích gì cho tôi, chút lợi nhuận kia tôi không thiếu. Chỉ khi nổi tiếng khắp thế giới thì mới có thể giúp tôi được một tay thôi. Chỉ cần cô thực sự đạt được thế mạnh đó, còn lại cứ để tôi mở đường cho cô".
Tần Liên nghe Lâm Hàn nói xong thì sửng sốt không thôi, nổi tiếng cả bên trời Tây á? Cô ấy thật sự chưa bao giờ dám nghĩ tới chuyện này, điều đó thật sự quá khó.
Nhưng ngẫm lại thì dường như đúng là vậy.
Dù Tần Liên vẫn chưa biết rõ hết thực lực chân chính của Lâm Hàn, nhưng ngay cả công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh mà cũng thuộc quyền sở hữu của anh, hơn nữa Lâm Hàn hình như cũng chẳng coi trọng công ty này cho lắm, điều đó đã nói lên phần nào thực lực khủng khiếp của Lâm Hàn rồi.
Người khác nói ra những lời này có lẽ cô ấy sẽ không tin, nhưng qua lời của Lâm Hàn, cô ấy lại không mảy may nghi ngờ.
Với một người bình thường mà nói, thu nhập của một ngôi sao ắt hẳn là con số trên trời, thu nhập hàng năm của một người nổi tiếng là của cải mà người bình thường cả đời cũng không kiếm được.
Nhưng, với Lâm Hàn, số tiền mà một ngôi sao thu về chẳng đáng để anh liếc mắt đến nữa là.
Chỉ tính những chuyện trước đó, Lâm Hàn đã vì cô ấy mà quăng ra mấy tỷ để mua cổ phiếu của công ty giải trí Tinh Quang, bây giờ anh lại đưa cô đến công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh có giá trị vốn hóa thị trường một trăm tỷ.
Khi Lâm Hàn nói rằng anh đủ sức để giúp cô ấy nổi tiếng khắp thế giới, Tần Liên lại không có chút nghi ngờ gì về lời nói ấy. Lúc này, cô ấy bỗng dưng cũng thấy động lòng.
Dẫu sao thì Tần Liên cũng không dám mơ phát triển được bên trời Tây, điều đó thật sự quá khó, cả nghĩ cô ấy còn chưa dám nghĩ.
Đừng nói đến nổi tiếng ở quốc tế, chỉ mỗi chuyện nổi tiếng được ở Hoa Hạ cũng đã rất khó khăn rồi. Nó đòi hỏi những mối quan hệ và lai lịch đủ khủng, nhưng bây giờ, với Lâm Hàn, mọi thứ dường như đều có thể.
Ngay lập tức, Tần Liên cũng đã hạ quyết tâm. Mặc dù ước mơ này có chút hư ảo, nhưng đây cũng là một cơ hội ngàn năm có một, nó đáng để cô ấy phải liều lĩnh một lần, phải đặt mục tiêu xa hơn là vươn ra được nền giải trí quốc tế.
"Anh Lâm, anh nói đúng lắm, anh yên tâm, tôi sẽ cố gắng hết sức rèn luyện kỹ năng diễn xuất của mình, tích lũy thêm thật nhiều kinh nghiệm, sẽ đặt mục tiêu xa hơn nữa, trong tương lai tôi nhất định sẽ vươn ra quốc tế, phải nổi tiếng khắp thế giới!", Tần Liên hạ quyết tâm nói.
Chương 680: Nhan sắc đi đôi với diễn xuất
Lâm Hàn nghe Tần Liên nói thì lập tức gật đầu tán dương, sau đó trò chuyện thêm một lúc rồi kết thúc cuộc gọi.
Lúc này, Dương Lệ vừa mới làm việc xong, duỗi lưng đi ra ngoài nghỉ ngơi.
“Anh gọi điện cho ai vậy? Trông tâm trạng không tệ”, Dương Lệ hỏi.
“Tần Liên, diễn viên mà anh bồi dưỡng”, Lâm Hàn cười đáp.
Dương Lệ lập tức nhớ ra, lúc trước Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á - Thái Bình Dương cô đã từng gặp, đúng là một cô gái cực kỳ xinh đẹp.
Lúc đó, Dương Lệ bận rộn chuẩn bị cho Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á - Thái Bình Dương nên cũng không nghĩ gì nhiều, bây giờ nhớ lại thì chợt có cảm giác nguy cơ. Dù sao một cô gái xinh đẹp như vậy, cứ như từ trong tranh bước ra vậy.
Dương Lệ thử nghĩ một chút, nếu như mình là đàn ông, tất nhiên sẽ không chống đỡ được sự quyến rũ của Tần Liên, chắc chắn sẽ thay lòng.
“Anh có quan hệ gì với cô Tần Liên đó không?”, Dương Lệ hơi lo lắng nhìn Lâm Hàn, thầm nghĩ lỡ như Lâm Hàn thay lòng, trong lòng cô lại cảm thấy chùng xuống.
Cho dù bây giờ sự nghiệp của Dương Lệ rất thuận lợi, nhưng nếu như không có Lâm Hàn, Dương Lệ cảm thấy không còn ai đáng tin cậy, không còn mục tiêu, không còn cuộc sống hạnh phúc.
“Sao anh lại nghe thấy có mùi ghen tuông ở đâu đây nhỉ?”, Lâm Hàn cười nói.
Dương Lệ không đáp lại, vẻ mặt ai oán nhìn Lâm Hàn.
Lâm Hàn thấy vậy bèn đứng dậy, bế ngang Dương Lệ lên, dán sát vào bên tai Dương Lệ nói: “Nghĩ gì vậy chứ? Ngoài em ra, tất cả những người phụ nữ khác đều không có quan hệ gì với anh cả. À, trừ mẹ anh ra”.
“Phụt!”, Dương Lệ lập tức phì cười, cũng không lo lắng nữa. Dù sao sống với Lâm Hàn lâu như vậy, cô vẫn có niềm tin vào anh. Vừa rồi cô lo lắng chủ yếu là vì Tần Liên quả thật quá xinh đẹp, không cần làm gì cả, chỉ cần đứng đó thôi cũng có thể thu hút trái tim của biết bao người đàn ông.
Ngay sau đó, Lâm Hàn bế Dương Lệ vào phòng nghỉ ngơi.
Mặc dù bây giờ công việc của Dương Lệ rất bận rộn, nhưng thỉnh thoảng hai người vẫn có thể chìm vào thế giới riêng của cả hai, với Lâm Hàn và Dương Lệ mà nói cũng là cảm giác cực kỳ hạnh phúc.
Sáng sớm ngày hôm sau, tại công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh.
Ba người nhóm Hạ Sương vừa đến công ty chưa được bao lâu, đạo diễn Ngô đã dẫn theo luật sư đến công ty.
“Chào ông, đạo diễn Ngô, đây là Tần Liên”, Hạ Sương nói, sau đó nghiêng người nhường đường.
Đạo diễn Ngô lại có chút tùy tiện. Tối hôm qua ông ta đã nghĩ thông suốt, cùng lắm cũng chỉ khiến tiếng tăm của mình xấu đi một chút, sau này không thể kiếm tiền ở showbiz Hoa Hạ nữa, nhưng tất cả những chuyện này còn tốt hơn đi đắc tội với Tiêu Nhã nhiều.
Thế rồi khi nhìn thấy Tần Liên, đạo diễn Ngô lại sững cả người.
Với vai trò là đạo diễn nổi tiếng nhất Hoa Hạ, đạo diễn Ngô tự nhận mình đã gặp qua đủ loại người đẹp, đã có năng lực miễn dịch với các kiểu người đẹp, dù sao cũng đã nhìn thấy quá nhiều.
Bây giờ thường khi nhìn thấy người đẹp, đạo diễn Ngô sẽ không có phản ứng gì, hoàn toàn không có bất cứ biểu cảm gì khác lạ.
Thế nhưng lúc này nhìn thấy Tần Liên, đạo diễn Ngô lại ngây người tại chỗ.
Khoảnh khắc nhìn thấy cô ấy, đạo diễn Ngô chợt cảm thấy đây mới là người đẹp, những người ông ta từng gặp trước kia hoàn toàn chẳng là gì cả.
So với Tần Liên, những người đẹp mà ông ta từng gặp trước kia bỗng trở nên bình thường, có chút nhạt nhòa.
Đạo diễn Ngô cũng không ngờ, trên đời này lại có tồn tại một người xinh đẹp như Tần Liên, cả người giống như từ trong tranh ước ra, quá hoàn hảo, thậm chí hơi hư ảo.
Tần Liên nhìn thấy dáng vẻ của đạo diễn Ngô, lập tức bất đắc dĩ nhìn sang Hạ Sương và Dương Khiết.
Hạ Sương và Dương Khiết đã đoán được là sẽ như vậy, ai bảo Tần Liên quá mức xinh đẹp, bèn ra hiệu cho Tần Liên yên tâm. Sau đó, ba cô gái cùng chờ đợi đạo diễn Ngô, để ông ta thích ứng một chút.
Mấy phút sau, Hạ Sương mới lên tiếng: “Thế nào? Đạo diễn Ngô, tư chất của Tần Liên không tệ phải không? Cô ấy sẽ không làm ảnh hưởng đến chất lượng bộ phim lần này của ông đâu”.
Lúc này, đạo diễn Ngô nghe nói mới phản ứng lại, vẻ mặt kinh ngạc nhìn về phía Hạ Sương, vội vàng gật đầu: “Không ảnh hưởng, không ảnh hưởng”.
Đạo diễn Ngô không thể nào ngờ được, Tần Liên lại thật sự xinh đẹp đến vậy, hơn xa những người được gọi là người đẹp trước đây.
Đạo diễn Ngô không rõ Tần Liên có trình độ diễn xuất nhất định hay không, nhưng cho dù cô không có chút kĩ thuật biểu diễn nào giống như những người mới trước kia, thậm chí diễn rất gượng gạo, thì Tần Liên cũng sẽ không hạ thấp chất lượng của phim.
Ngược lại, vì Tần Liên quá xinh đẹp, thậm chí còn có thể nâng cao độ nổi tiếng của bộ phim.
Suy cho cùng, một gương mặt xinh đẹp như vậy chỉ cần đưa lên poster tuyên truyền là đã có thể thu hút biết bao nhiêu người xem rồi.
Bình thường, khi đạo diễn hợp tác cùng với công ty giải trí, để người mới của công ty giải trí đó tham gia đóng phim là một việc gây lỗ vốn cho đạo diễn.
Nhưng lần này Tần Liên tham gia vào, mặc dù bây giờ đạo diễn Ngô còn chưa biết kết quả, nhưng có thể khẳng định rằng cô ấy không những không hạ thấp chất lượng của phim, mà thậm chí còn có thể nâng cao chất lượng lên.
“Đạo diễn Ngô, trước đây tôi đã nói tư chất của cô ấy không tệ, mời ông đến xem xem, ông lại không tin”, Hạ Sương bất đắc dĩ lắc đầu.
Đạo diễn Ngô nghe vậy lập tức tỏ ra hơi lúng túng. Lúc đó, quả thật Hạ Sương đã nói như vậy, thậm chí không chỉ nói một lần, nhưng ông ta hoàn toàn không nghe lọt. Ông ta xem lời của Hạ Sương cũng giống như mấy lời của những người thuộc công ty giải trí khác, xem Tần Liên giống như những người mới nhan sắc bình thường, diễn xuất gượng gạo kia, nào ngờ tư chất của Tần Liên lại tốt như vậy.
“Thật là ngại quá, trước kia là tôi mờ mắt, kiến thức nông cạn, tôi thật sự không ngờ cô Tần Liên lại xinh đẹp như vậy. Tôi xin lỗi các cô. Bây giờ chúng ta mau mau kí hợp đồng được chứ?”, đạo diễn Ngô vội nói, trước kia ông ta ký hợp đồng với Tần Liên là vì Tiêu Nhã, là vì đứng trước sự uy hiếp của quý tộc. Nhưng bây giờ, đạo diễn Ngô chủ động muốn ký hợp đồng, cho dù mấy người Hạ Sương không có quan hệ gì với Tiêu Nhã, đạo diễn Ngô cũng muốn chủ động ký với Tần Liên. Ông ta tin rằng, chỉ với nhan sắc tuyệt vời của Tần Liên đã đủ để mang đến hiệu quả tích cực không thể tưởng tượng cho bộ phim này.
Suy cho cùng, showbiz Hoa Hạ hiện nay chính là như vậy, những người trẻ đẹp đứng hàng đầu, nhan sắc là thứ quan trọng nhất, những thứ khác lại thành ra không quan trọng bằng.
“Ông sốt ruột gì chứ? Còn chưa xem diễn xuất kia mà”, lúc này Dương Khiết lên tiếng.
“Không sai, ông cứ xem diễn xuất của Tần Liên trước, sau đó hẵng ký hợp đồng”, Hạ Sương nói thẳng.
Hạ Sương và Dương Khiết đều hiểu rõ, khi đạo diễn Ngô nhìn thấy vẻ đẹp của Tần Liên, ông ta đã muốn ký hợp đồng với Tần Liên rồi.
Mà điều này chỉ dựa vào nét đẹp xuất sắc của Tần Liên.
Nhưng Hạ Sương và Dương Khiết lại biết rằng, ngoài vẻ đẹp có một không hai, diễn xuất của Tần Liên cũng không tệ. Mặc dù không bì được với những diễn viên kì cựu, nhưng ít nhất cũng tốt hơn những ngôi sao da trắng môi hồng nổi tiếng kia nhiều. Diễn xuất của Tần Liên không quá tài giỏi, nhưng không đến nỗi khiến người ta thấy gượng gạo, không tròn vai.
Để đạo diễn Ngô biết rõ diễn xuất của Tần Liên, một mặt có thể khiến đạo diễn Ngô không phân cho Tần Liên vào một vai diễn bình hoa di động, mà có thể để Tần Liên tiếp tục diễn theo vai nữ chính đã định ra ban đầu, không cần thay đổi kịch bản.
Mặt khác cũng có thể khiến đạo diễn Ngô ý thức được giá trị của Tần Liên, có kỹ năng diễn xuất, như vậy thì lúc ký hợp đồng mới có thể cho Tần Liên nhiều lợi ích hơn.
Bình luận facebook