• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Rể Nghèo Thành Tỷ Phú (2 Viewers)

  • Chương 791-795

Chương 791: Hành động khẩn cấp

Lâm Thiên Tiếu nhận được điện thoại của Lâm Hàn, lúc này ông ấy vô cùng kinh ngạc, nghĩ thế nào cũng không thể ngờ được rằng Lâm Hàn lại có cách mua được mấy công xưởng máy móc hạng nặng này của La Quốc.

Lúc này Lâm Hàn cũng trả lời: “Con không chắc có phải là mấy công xưởng máy móc hạng nặng trước kia nhà họ Lâm muốn thu chiếm không. Nhưng quy mô mấy công xưởng này chắc không nhỏ, cũng là công xưởng công nghệ cao. Nếu không phải nhờ các mối quan hệ của Trương Thiên Sơn thì đoán chừng bỏ ra bao nhiêu tiền cũng không có được đâu”.

Lâm Thiên Tiếu nghe thấy lời của Lâm Hàn cũng khẽ gật đầu, tiền đặt cọc năm mươi tỷ, quy mô công xưởng máy móc hạng nặng này nhất định không nhỏ, nếu không thì đối phương sẽ không biết thẹn đề xuất số tiền đặt cọc nhiều như vậy.

Cho dù không phải mấy công xưởng máy móc hạng nặng mà Lâm Thiên Tiếu muốn mua trước đây. Mấy công xưởng này đối với nhà họ Lâm mà nói đều có ý nghĩa phi thường, có thể đủ giúp nhà họ Lâm mở ra thị trường công nghiệp nặng, tiến vào thị trường công nghiệp nặng, lại dựa vào tài nguyên khổng lồ của nhà họ Lâm chiếm một phần nhỏ nhoi trong thị trường công nghiệp nặng toàn cầu.

Sau đó, Lâm Hàn và Lâm Thiên Tiếu đã bàn bạc tỉ mỉ, lập ra kế hoạch.

Bên Lâm Thiên Tiếu trực tiếp cử chuyên gia đến La Quốc, sau đó bảo La Văn cũng đến đó. Trong cuộc gặp mặt bên này sẽ cùng bàn bạc thêm với đối phương, trực tiếp giao tiền ký hợp đồng.

Bởi vì đối phương mong muốn bán mấy công xưởng máy móc hạng nặng này hoàn toàn là dựa trên giao tình với Trương Thiên Sơn, vì vậy lần này cũng đòi hỏi giấu diếm một chút.

Một mặt chắc chắn là muốn La Văn đi trước, dù sao cũng quen biết đối phương. Mặt khác bên phía nhà họ Lâm cũng sẽ chỉ phái một chuyên gia đến đó ngay từ đầu để tránh dẫn đến nghi ngờ.

Đồng thời, bên phía nhà họ Lâm cũng sẽ chuẩn bị sẵn sàng, cho dù là nhu cầu về tiền vốn, nhân lực và công nghệ, toàn bộ đều sẽ chuẩn bị xong.

Chỉ cần bên phía nước La ký hợp đồng giao tiền, thành công mua được mấy công xưởng máy móc hạng nặng thì nhà họ Lâm sẽ phái số lượng lớn người làm đến đó trước.

Mặc dù theo như hợp động, đến lúc đó mấy xưởng máy móc hạng nặng cũng sẽ thuộc sở hữu của nhà họ Lâm, người của nước La không có quyền can thiệp làm bất cứ cái gì.

Nhưng để đề phòng, nhà họ Lâm cũng cần áp dụng một số biện pháp.

Suy cho cùng nếu như đối phương biết thực tế người nhà họ Lâm chấp nhận công xưởng của bọn họ, rất có khả năng sẽ áp dụng một số biện pháp phi thông thường. Rốt cuộc ai cũng hiểu rõ kết quả mấy công xưởng này của nước La đều rơi vào tay nhà họ Lâm.

Lúc đó, đoán chừng không bao lâu nữa, nước La cũng sẽ mất đi vị thế thống trị hiện tại trong lĩnh vực máy móc hạng nặng toàn cầu, rất có khả năng bị một phần nhà họ Lâm, thậm chí bị họ vượt mặt.

Vì vậy đến lúc ấy nhà họ Lâm phải tốn một lượng lớn công sức, lập tức vận chuyển công nghệ chính và thiết bị của mấy công xưởng hạng nặng này ra khỏi nước La, chuyển đến địa bàn nhà họ Lâm, tránh cho xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Dù sao thì ở trên lãnh thổ nước La, không ai biết đối phương có thể làm ra chuyện gì.

Rất nhanh, Lâm Hàn và Lâm Thiên Tiếu đã xác định kế hoặc, mau chóng kết thúc cuộc gọi, lập tức đi sắp xếp.

Lâm Hàn và Lâm Thiên Tiếu đều biết rõ ý nghĩa trọng đại của chuyện này, nếu như có thể thành công tiếp nhận mấy công xưởng máy móc hạng nặng này của nước La, có ý nghĩa quan trọng đối với nhà họ Lâm, đủ khiến họ tiến thêm một bước.

Trước đó rất lâu, nhà họ Lâm tựa như đã tiến quân vào lĩnh vực máy móc hạng nặng, dù sao thì họ hoàn toàn có khả năng kinh tế và nhân lực.

Nhưng công nghệ máy móc hạng nặng lại được mấy vùng ở nước La giữ bảo mật rất rốt, căn bản không truyền ra ngoài, người nhà họ Lâm cũng không thể có được công nghệ chính.

Mặc dù họ cũng có sắp xếp nhân viên chuyên nghiệp của mình đi nghiên cứu và phát triển, nhưng bởi vì thiếu quá nhiều, trong thời gian ngắn khó có được đột phá gì lớn, càng không cần nói đến đuổi kịp nước La về mặt máy móc hạng nặng cực kỳ phát triển.

Lúc này, sau khi quay về trang viên, La Văn liền sắp xếp mấy thủ tục.

Mặc dù thành công đập tan liên quân đám người Tạ Kiến An, nhưng họ còn rất nhiều chuyện phải xử lý.

Không nói đến việc lớn thu phục toàn bộ thế lực Vùng Xám Bắc Đông và việc làm ăn chân chính sau này, chỉ là bây giờ một đống việc nhỏ của trang viên cũng rất bận rộn.

Lúc sắp xếp tài vụ, La Văn cũng sắp xếp lại toàn bộ tài vụ trong sổ sách của trang viên.

Lần này không chỉ cao thủ tổn thất cực lớn, phía tài vụ cũng vậy. Bởi vì trước đó Tạ Kiến An đã sớm động qua tài vụ, rất nhiều tiền đã bị chuyển đi.

Mặc dù hai ngày trước được La Văn truy về một chút, nhưng phần lớn đều bị Tạ Kiến An tiêu xài cho hành động lần này. Chỉ là tặng quà cho các thế lực Vùng Xám còn lại kia thì không biết tặng bao nhiêu, mà số tiền này hiển nhiên không thể quay về.

“Thật là súc sinh”, La Văn thầm chủi, hận Tạ Kiến An đến xương tủy, càng không muốn để ông ta chết dễ dàng.

Hiện giờ Tạ Kiến An và Tạ Kiến Bình còn đang bị nhốt trong tù, mấy người La Văn sớm đã bàn bạc xong, nhất định phải từ từ giày vò, trừng phạt nghiêm khắc hai tên súc sinh này, không thể để chúng chết dễ dàng.

Đang sắp xếp tài vụ, La Văn lại nhớ ra mấy tấm thẻ ngân hàng Lâm Hàn đưa cho anh ta.

Theo như ý của Lâm Hàn, sau khi chi trả năm mươi tỷ tiền đặt cọc, bên trong hình như còn một chút tiền. Số tiền này giao lại toàn bộ cho Lan Văn quản lý.

La Văn tò mò cũng kiểm tra một chút, nhưng sau khi nhìn thấy số dư trong trong thẻ ngân hàng, cả người La Văn đều đơ ra.

Vẫn còn đúng năm mươi tỷ!

Nói cách khác, thẻ ngân hàng này ban đầu có một trăm tỷ, nhưng sau khi chi trả tiền đặt cọc năm mươi tỷ thì vẫn còn năm mươi tỷ!

Mặc dù La Văn sớm đã đoán ra điều mà Lâm Hàn nói còn thừa một chút tiền, không phải một chút, mà là rất nhiều. Dù sao thì thực lực của Lâm Hàn đều nằm ở đó, nhưng thế nào La Văn cũng không ngờ được lại có nhiều tiền như vậy.

Trước khi phụ trách quản lý toàn bộ tài vụ của trang viên, cho dù là thời kỳ hưng thích cũng không nhiều tiền thế.

Mà số tiền này giống như chỉ là Lâm Hàn tiện tay cho anh ta, không do dự một chút nào, cứ như số tiền này không có quan trọng với Lâm Hàn.

La Văn đang kinh ngạc thì Lâm Hàn đã tìm tới.

La Văn nhìn thấy Lâm Hàn đến, sắc mặt nhất thời có hơi quái dị.

“Cậu Lâm, tôi không ngờ trong thẻ của anh lại có nhiều tiền như vậy. Nhiều quá để chỗ tôi không phù hợp lắm, anh nên mang về đi”, La Văn nói, anh ta đưa thẻ ngân hàng cho Lâm Hàn. Nhiều tiền thế để trên người La Văn, quả thực anh ta không sao thoải mái, thưc sự quá nhiều.

Lâm Hàn nhìn thẻ ngân hàng La Văn đưa qua, anh cười khẽ lắc đầu. Chỗ năm mươi tỷ này đối với La Văn thì quá nhiều. Nhưng bây giờ đối với Lâm Hàn, căn bản không tính là bao, thậm chí anh không muốn quản nhiều.

Dù sao chuyện quan trọng nhất bây giờ chính là bảo đảm tiếp quản thành công mấy công xưởng máy móc hạng nặng của nước La, nếu có thể tiếp quản thành công, lợi thu được không biết sẽ có bao nhiêu năm mươi tỷ.

Lâm Hàn đẩy thẻ ngân hàng lại cho La Văn, nghiêm mặt nói: “Đừng nói mất lời này, cậu thu dọn đi, tối nay lập tức lên đường, mau đến nước La. Tôi đã phải chuyên gia đến trước rồi, cậu sẽ liên hệ với người ta. Hai người gặp nhau ở bên nước La”.
Chương 792: Sức mạnh tuyệt đối

La Văn nghe thấy lời Lâm Hàn nói, lập tức sững sờ.

“Đêm này xuất phát? Gấp như vậy sao?”, La Văn kinh ngạc nói.

Tầm quan trọng của chuyện này, La Văn đương nhiên cũng hiểu, tiền đặt cọc cũng đã giao, nhất định phải mau chóng sắp xếp người đi đến, thế nhưng anh ta nghĩ thế nào thì cũng không thể ngờ rằng Lâm Hàn lại bảo anh ta lập tức xuất phát, đã vậy còn rất gấp gáp.

La Văn đương nhiên cũng muốn đi đến La quốc càng sớm càng tốt, quyết định chuyện này, tránh trường hợp phát sinh chuyện ngoài ý muốn.

Nhưng cho đến bây giờ, La Văn vẫn chưa chuẩn bị cái gì cả, bây giờ mà qua đó thì khó tránh khỏi có chút quá vội vàng.

“Cậu Lâm, làm thế có phải quá gấp rồi không? Tôi chưa chuẩn bị cái gì cả, mặc dù lúc trước tôi đã đi khảo sát thực địa mấy xưởng máy móc hạng nặng đó, đối phương cũng đáng tin cậy, nhưng dù sao thì tôi cũng không phải là người có chuyên môn, nhất định vẫn phải cần mấy người có chuyên môn toàn diện đi đến đánh giá mấy xưởng máy móc hạng nặng này, còn cần người có chuyên môn về mặt pháp lý đến ký kết hợp đồng. Còn nữa, về phương diện tiền bạc cũng cần phải chuẩn bị kĩ lưỡng, rất rất nhiều thứ tôi vẫn chưa chuẩn bị”, La Văn có hơi lo lắng nói.

Lâm Hàn đương nhiên hiểu những chuyện này, nhất định phải chuẩn bị tốt toàn diện mọi mặt thì mới có thể đi, nếu vội vàng đi đến, không những không làm xong được việc, nói không chừng còn phá hỏng việc nữa.

Nếu như bình thường, Lâm Hàn chắc chắn cũng cần rất nhiều thời gian để chuẩn bị một chút mới có thể xuất phát, đừng nói là đêm nay, trong tuần này có thể xuất phát đã là rất tốt rồi.

Nhưng lần này dù sao thì cũng là trực tiếp sử dụng người của nhà họ Lâm, Lâm Hàn đương nhiên yên tâm, năng lực làm việc của nhà họ Lâm, từ xưa đến nay đều không phụ sự tín nhiệm của Lâm Hàn.

Nhưng mà điều này, Lâm Hàn đương nhiên không tiện nói tỉ mỉ với La Văn.

Lâm Hàn nói thẳng: “Cứ yên tâm đi, những chuyện này tôi đều biết, mấy chuyện này, người của tôi ở bên đó sẽ chuẩn bị kĩ càng, cậu chỉ cần sửa soạn đêm nay xuất phát, sau khi đến La Quốc thì phối hợp hành động là được rồi, còn tất cả những chuyện khác cứ giao cho người của tôi”.

La Văn nghe thấy vậy, lúc này mới ngộ ra, hoá ra người của Lâm Hàn ở bên kia đã chuẩn bị xong hết cả rồi.

Nhưng cho dù có như vậy thì La Văn vẫn còn chút nghi hoặc.

Dù sao thì chuyện này cũng không thể coi thường được, nếu như muốn tiếp nhận mấy xưởng máy móc hạng nặng quy mô khổng lồ ở La Quốc, cần rất nhiều sự chuẩn bị về mọi mặt, không phải cứ dễ dàng như thế là đã chuẩn bị xong.

Mà chuyện này, lúc trước Lâm Hàn và thế lực đứng sau Lâm Hàn đều hoàn toàn không hề hay biết, La Văn cũng chỉ mới vừa nói cho Lâm Hàn nghe lúc ở trong xe mà thôi.

Mặc dù biết thế lực đứng sau Lâm Hàn không thể coi thường, có thể trực tiếp phái ra nhiều cao thủ như vậy thì đương nhiên phải là một thế lực cực kỳ lợi hại, nhưng La Văn vẫn không thể tin họ có thể trong một thời gian ngắn mà chuẩn bị được tốt mọi mặt được.

Nhưng lúc này, La Văn cũng không dám hoài nghi lời Lâm Hàn nói, do dự giây lát, sau đó gật đầu một cái, nói: “Được, tôi biết rồi, tôi sẽ lập tức thu dọn, xuất phát đi đến La Quốc”.

Thế lực đứng sau Lâm Hàn chuẩn bị như thế nào, La Văn không biết, chỉ có thể đến đó, tìm hiểu rõ ràng rồi nói sau.

Nếu như tất cả đều đã chuẩn bị xong, La Văn phối hợp hành động là được. Nếu như vẫn chưa chuẩn bị kỹ càng, thì đến đó tiếp tục chuẩn bị là được, bây giờ, ở bên này thì cũng không thay đổi được gì cả.

Còn về phần số tiền năm mươi tỷ kia, lúc này La Văn cũng không còn từ chối nữa, dù sao muốn làm được chuyện này, quan hệ công chúng cùng các phương diện khác cũng cần không ít kinh phí, không cần thiết phải khách sao với Lâm Hàn.

Đương nhiên cũng không cần nhiều tiền đến như thế. Dù sao thì cũng là năm mươi tỷ đấy! Nhưng Lâm Hàn đã tin tưởng La Văn như vậy thì La Văn cũng không tiện nói gì nhiều.

Đồng thời, trong lòng La Văn đối với Lâm Hàn cũng có chút cảm động, vừa mới quen biết chưa được mấy ngày đã có thể yên tâm giao năm trăm tỷ cùng chuyện quan trọng như vậy cho anh ta xử lý, có thể thấy Lâm Hàn rất tín nhiệm anh ta.

Ngay lập tức, La Văn đi thu dọn đồ đạc, không bao lâu sau, đã dẫn theo hai cao thủ trực tiếp lên đường, rời khỏi trang viên, ngồi trên máy bay đi đến La Quốc.

Sau khi La Văn rời đi chưa được bao lâu, La Võ, Uông Nghĩa và Lâm Phong dẫn theo một đám cao thủ về đến trang viên.

“Chuyện sao rồi?”, Lâm Hàn hỏi.

“Tất cả đều thuận lợi, đối diện với lực lượng có tính đè bẹp, những thế lực đó hoàn toàn không có cơ hội phản kháng, thêm việc bọn chúng cũng đã biết nhà họ An đã thoả hiệp, bọn chúng đương nhiên cũng không dám mưu toan chống cự, nhao nhao thoả hiệp, nếu như không phải là không có thời gian, e rằng còn có thể thu phục thêm được mấy cái thế lực Bắc Đông Vùng Xám nữa”, Uông Nghĩa hướng về phía Lâm Hàn báo cáo.

Lâm Hàn nghe vậy khẽ gật đầu, tất cả cũng không khác suy đoán của anh là mấy, những thế lực Bắc Đông Vùng Xám này cho dù tính khí rắn rỏi khẳng khái, không muốn làm đàn em của người khác đi chăng nữa thì đối diện với sức mạnh tuyệt đối, hoàn toàn không có bất cứ cơ hội phản kháng nào hết.

Cộng với việc nhà họ An - người có tiếng nói kháng cự lớn nhất trong các thế lực ở Bắc Đông Vùng Xám cũng đã thoả hiệp, bọn chúng đương nhiên không còn ý tiếp tục chống cự, chỉ có thể nhao nhao thoả hiệp.

Nhưng Lâm Hàn cũng hiểu rõ, những thế lực ở Vùng Xám này cũng không phải trung thành đi theo Lâm Hàn, chỉ bởi vì Lâm Hàn có lực lượng đè bẹp tuyệt đối, cho nên bọn chúng mới tạm thời chọn cách thoả hiệp.

Thêm nữa, bọn chúng cũng không biết Lâm Hàn chuẩn bị để bọn chúng không được làm bất cứ công việc làm ăn đen tối nào hết, chỉ được làm ăn đứng đắn, nên tiếng nói phản kháng của bọn chúng mới không lớn như vậy.

Nếu như về sau bọn chúng biết được chuyện này thì e rằng lại có không ít thế lực tính toán phản kháng.

Nhưng những chuyện này, Lâm Hàn đã sớm dự liệu, đương nhiên sẽ có biện pháp giải quyết. Bây giờ, trước hết phải khiến tất cả thế lực ở Bắc Đông Vùng Xám thoả hiệp, đi theo Lâm Hàn, nhận Lâm Hàn làm lão đại đã rồi nói sau.

Chờ sau khi đã thu phục được tất cả thế lực ở Bắc Đông Vùng Xám thì sẽ nhắc lại chuyện này, đến lúc đó mới chèn ép bọn chúng một chút, để bọn chúng ngoan ngoãn từ bỏ tất cả các công việc làm ăn đen tối, đi theo Lâm Hàn làm ăn đứng đắn.

Tuy đối với những người này thì lợi ích là vô cùng quan trọng, nhưng tóm lại vẫn không thể quan trọng hơn mạng sống được.

Lúc này, Lâm Hàn nhìn về phía Lâm Phong nói: “Mọi người vất vả rồi, để cho các anh em nghỉ ngơi tốt một chút, thời gian sau có lẽ sẽ bận rộn đấy”.

“Không sao, không có gì vất vả hết”, Lâm Phong cười nói, sau đó liền rời đi.

Lời này của Lâm Phong cũng không phải là lời nói khách sáo, trên thực tế, những chuyện đã làm ngày hôm nay, đối với cao thủ nhà họ Lâm mà nói thì chẳng đáng kể chút nào, đừng nói đến nhiệm vụ mà bọn họ phải thực hiện thường ngày, mà chỉ nói đến huấn luyện thường ngày cũng còn cực khổ hơn nhiều so với chuyện làm giúp Lâm Hàn ngày hôm nay.

“Mọi người cũng nghỉ ngơi một chút đi, ngày mai lại tiếp tục bận rộn”, Lâm Hàn nói với La Võ và Uông Nghĩa.

Hai người La Võ và Uông Nghĩa khẽ gật đầu, chuẩn bị đi về nghỉ ngơi.

Đang định rời đi, La Võ đột nhiên nhớ ra gì đó, hỏi: “Đúng rồi cậu Lâm, anh tôi đâu rồi? Lúc nãy tôi có đi tìm anh ấy mà không tìm được”.

Lúc này, Uông Nghĩa cũng có chút nghi hoặc nhìn về phía Lâm Hàn. Lúc đó Lâm Hàn và La Văn cùng nhau quay về, nhưng bây giờ lại không thấy người đâu cả. Lúc bọn họ vừa trở về, đang định đi tìm La Văn để thương lượng chi tiết vài chuyện về hành động lần này, nhưng lại chẳng tìm thấy bóng dáng La Văn đâu cả.

Lâm Hàn nghe vậy, cũng không né tránh gì cả, nói thẳng: “À, La Văn giúp tôi đi đến La Quốc xử lý một việc, phải một thời gian mới có thể quay về, hành động lần này chủ yếu do hai người thực hiện”.

Nghe thấy là đi đến La Quốc, Uông Nghĩa và La Võ lập tức nhớ đến chuyện xưởng máy móc hạng nặng kia, dù sao thì lúc trước bọn họ cũng là ở La Quốc bận rộn chuyện này.

Uông Nghĩa do dự một chút, không nhịn được mà hỏi: “Cậu Lâm, chuyện này cậu định xử lý như thế nào?”
Chương 793: Chỉ cần trù tính cho toàn cục

Bên trong trang viên đại sảnh.

La Võ cũng có chút nghi hoặc nhìn về phía Lâm Hàn.

Chuyện về công xưởng máy móc hạng nặng ở La Quốc kia, mặc dù bọn họ không nắm bắt được tình hình, nhưng đại khái thì cũng hiểu một chút.

Chuyện này, thực sự khá khó giải quyết, dùng thực lực của bọn họ, quả thật không thể ăn nổi.

Mà dù như thế thì La Võ và Uông Nghĩa cũng cực kỳ không cam lòng, dù sao nếu như có thể ăn được, thì đây chính là một cái bánh ngọt khổng lồ, bọn họ thật sự có thể không cần phải làm bất cứ công việc kinh doanh đen tối nào nữa, chỉ cần làm ăn đoan chính mà thôi.

Lâm Hàn nghe vậy, chỉ nhàn nhạt trả lời: “Còn thế nào được nữa, đương nhiên là ăn trọn rồi”.

Miếng bánh ngọt đặt ở trước mặt, làm gì có chuyện không ăn, đây cũng không phải là tính cách của Lâm Hàn.

Nghe thấy câu trả lời của Lâm Hàn, La Võ và Uông Nghĩa ngây người, bọn họ cũng vô cùng muốn chiếm được công xưởng máy móc, nhưng bọn họ cũng đã đích thân đi đến hiện trường, đương nhiên hiểu rõ được sự khó khăn ở trong đó.

Mặc dù hai người bọn họ cũng vô cùng hy vọng Lâm Hàn không sợ khó khăn, nghĩ cách chiếm trọn mấy công xưởng máy móc hạng nặng này, nhưng dù nghĩ thế nào đi chăng nữa thì họ cũng không thể ngờ được rằng Lâm Hàn lại trực tiếp lựa chọn “ăn” luôn.

“Cậu Lâm, cậu đã cân nhắc kĩ càng rồi chứ? Mấy cái công xưởng máy móc hạng nặng này có quy mô khổng lồ, nếu không có thực lực mà cưỡng ép tiếp nhận, chỉ sợ là sau khi tiếp nhận sẽ...”

Uông Nghĩa không nói ra, nhưng ý tứ đã rất rõ ràng, nếu như không có đủ thực lực, tiếp quản công xưởng máy móc hạng nặng này với hao tốn chi phí khổng lồ, rồi nếu không có đủ thực lực đưa vào sản xuất vận hành, hoặc có thực lực đưa vào sản xuất vận hành nhưng không thể kiên trì nổi một chu kỳ thì sẽ mang đến thiệt hại khó mà có thể tưởng tượng được.

Bởi vì... mấy cái công xưởng máy móc thiết bị hạng nặng này quy mô quá khổng lồ, đến lúc đó đến thiệt hại, rất có thể khiến Lâm Hàn và bọn họ tán gia bại sản.

La Võ đứng ở một bên mặc dù không có nhiều hiểu biết về chuyện này, nhưng cũng hiểu được ý của Uông Nghĩa. Mấy cái công xưởng máy móc hạng nặng này quy mô quá khổng lồ, cần phải hao tốn chi phí cực lớn, nếu như không có thực lực này thì không thể xúc động “ăn” được.

La Võ và Uông Nghĩa lúc này cũng đều có chút lo lắng nhìn về phía Lâm Hàn.

Lâm Hàn đương nhiên biết La Võ và Uông Nghĩa lo lắng, nhưng Lâm Hàn cũng hiểu, chuyện này, chẳng cần phải lo lắng bất cứ cái gì hết.

Dù sao thì thực lực của nhà họ Lâm vẫn còn đó, mấy cái công xưởng máy móc hạng nặng này quy mô có lớn, nhưng ở trước mặt nhà họ Lâm to như thế lại có vẻ rất nhỏ bé.

Nếu như mấy cái công xưởng máy móc hạng nặng này lại sập trong tay nhà họ Lâm to lớn khổng lồ thì thật sự quá nực cười.

Nhưng những chuyện này, Lâm Hàn cũng không tiện giải thích với La Võ và Uông Nghĩa, chuyện về nhà họ Lâm, Lâm Hàn tạm thời vẫn chưa muốn công bố, ít nhất, trước khi Lâm Hàn trở thành cao thủ nhà họ Lâm, Lâm Hàn sẽ không để bất kì người nào xung quanh mình biết chuyện này.

“Yên tâm đi, tôi có thực lực này, hai người không cần phải lo, làm tốt nhiệm vụ của hai người là được rồi”, Lâm Hàn nói thẳng, sau đó liền rời đi trở về phòng nghỉ ngơi, lười giải thích thêm về chuyện này.

Hai người La Võ và Uông Nghĩa nhìn thấy Lâm Hàn sau khi để lại câu này liền rời đi, cả hai cũng có chút ngơ ngác, đưa mắt nhìn nhau.

“Anh Uông, chuyện này anh thấy sao? Cậu Lâm có phải là xúc động quá rồi không?”, La Võ có hơi nghi hoặc hỏi, cho đến bây giờ, hiểu biết của La Võ về Lâm Hàn vẫn chưa nhiều, cho nên có chút hoài nghi.

Dù sao thì thời gian Uông Nghĩa quen biết Lâm Hàn cũng lâu hơn một chút, chắc cũng sẽ hiểu rõ tính cách của Lâm Hàn, suy nghĩ cẩn thận, Uông Nghĩa lại lắc đầu nói: “Cậu Lâm không phải người như vậy, đương nhiên nếu đã nói như thế, thì chính là thật sự có thực lực ấy, có tự tin ấy, chúng ta cũng không cần phải nghi ngờ quá nhiều, làm tốt chuyện của mình là được rồi”.

La Võ nghe vậy, hơi kinh ngạc, đối với Uông Nghĩa mà nói thì anh ta đương nhiên tin tưởng, dù sao thì cũng là cùng nhau lớn lên từ nhỏ.

Biết được Lâm Hàn là người như thế, vậy mà thật sự nắm giữ thực lực cùng tự tin đến vậy, La Võ nhìn về phía Lâm Hàn rời đi, trong ánh mắt không khỏi càng nhiều thêm sự kính nể.

Lập tức, La Vũ và Uông Nghĩa thảo luận ngắn gọn một lúc, cũng không còn lo lắng nhiều về chuyện này nữa.

Mặc dù chuyện này vô cùng quan trọng, nhưng chuyện trong tay bọn họ cũng quan trọng không kém.

Hơn nữa, chuyện ở La Quốc này không liên quan đến bọn họ, bọn họ cũng không cần phải quan tâm, cho dù sự việc có phát triển ra sao, kết quả cuối cùng như thế nào, thì đều không phải việc mà hai người bọn họ có thể quyết định được, ở chỗ này lo lắng vô ích cũng chẳng giải quyết được gì, chi bằng làm tốt chuyện trong tay mình, yên tĩnh chờ đợi kết quả của La Văn bên kia.

Mà đêm đó, ở trung tâm nhà họ Lâm, nhân tài có chuyên môn về các lĩnh vực cũng rất nhanh đã được điều phối, xuất phát từ mọi hướng, chạy đến La Quốc.

Cùng lúc đó, ở một bên khác, Lâm Hàn vừa về đến phòng nghỉ, khá là thoải mái.

Chuyện ở La Quốc bên kia mặc dù vô cùng quan trọng, nhưng cũng đã có người nhà họ Lâm đứng ra xử lý, Lâm Hàn lập tức chẳng cần phải lo lắng nữa, dù sao thì năng lực của nhà họ Lâm vẫn còn ở đó.

Mà ở Bắc Đông bên này, sau khi đã thu phục được tất cả thế lực ở Bắc Đông Vùng Xám, thì phải dẫn dắt những thế lực ở Bắc Đông Vùng Xám này làm ăn đoan chính, mấy chuyện này mặc dù thật sự rất phiền phức, nhưng Lâm Hàn cũng không cần phải quá lo lắng, dù sao thì ở đây cũng có hơn bốn trăm cao thủ của nhà họ Lâm, sức mạnh tuyệt đối đè bẹp tất cả, mấy thế lực ở Bắc Đông Vùng Xám này chỉ dám có suy nghĩ phản kháng, Lâm Hàn tin bọn chúng chắc chắn không dám phản kháng thật, trừ phi là không muốn sống.

Mặc dù sau này dẫn dắt những thế lực ở Bắc Đông Vùng Xám này đi làm ăn đoan chính cũng sẽ có một đống việc vặt vãnh, nhưng mấy chuyện này, hiển nhiên chẳng cần Lâm Hàn phải đích thân xử lý, giao cho thủ hạ đi làm là được rồi, Lâm Hàn chỉ cần trù tính sắp xếp là được.

Dù sao, sau này Lâm Hàn cũng sẽ trở thành gia chủ nhà họ Lâm, đương nhiên ngay từ bây giờ phải có sự chuẩn bị tâm lý này.

Thân là gia chủ của nhà họ Lâm to lớn khổng lồ, đương nhiên cần phải trù tính cho toàn cục, còn chuyện chi tiết, tất cả cứ giao cho thủ hạ phụ trách từng phương diện đi làm là được rồi.

Nếu chuyện gì Lâm Hàn cũng phải đích thân làm thì chẳng phải sẽ chết mệt sao.

Mà bây giờ cũng đã thế, mặc dù sau này ở Bắc Đông vẫn còn rất nhiều chuyện, nhưng trên thực tế thì đều chẳng liên quan đến Lâm Hàn, Lâm Hàn đã hoàn toàn có thể làm một chưởng quỹ vung tay*, trừ phi có chuyện gì vô cùng quan trọng, vô cùng phức tạp thì Lâm Hàn mới cần phải quyết định một chút, còn những chuyện khác, Lâm Hàn đã hoàn toàn có thể giao cho thủ hạ ra quyết định.

(*Chưởng quỹ vung tay: Ông chủ không làm bất cứ việc gì, chỉ ngồi sai bảo người khác).

Nghĩ đến đây, Lâm Hàn gọi điện thoại cho Dương Lệ, bởi vì chuyện ở Bắc Đông này với chuyện của Trương Thiên Sơn mà đã mấy ngày Lâm Hàn đã không liên lạc với Dương Lệ rồi. Để tránh cho Dương Lệ lo lắng, bây giờ liền nhanh chóng liên lạc một chút.

Dương Lệ nhận được điện thoại của Lâm Hàn, biết được Lâm Hàn không sao, lập tức cũng thở phào nhẹ nhõm.

Lâm Hàn và Dương Lệ đơn giản hàn huyên tình hình gần đây một lúc, tất cả đều thuận lợi, cũng yên tâm.

Mà trong khoảng thời gian này, Dương Lệ cũng khá rảnh rỗi, bởi vì Dương Lệ đã đã hoàn thành xong dự án phát triển liên hiệp châu Á - Thái Bình Dương, giao cho người phía dưới làm chi tiết và hoàn thiện, mà chuyện hợp tác với vùng Bắc Đông cũng bị tạm dừng, Dương Lệ lập tức rảnh rỗi, trực tiếp nghỉ phép ở nhà.

Lâm Hàn nghe vậy, biết được khoảng thời gian này Dương Lệ rảnh rỗi, lập tức cười nói: “Mau chóng tận hưởng cho tốt thời gian nhàn rỗi cuối cùng này đi. Hai ngày nữa, sẽ tiếp tục dự án hợp tác với vùng Bắc Đông đấy”.
Chương 794: Bất đắc dĩ

“Hợp tác sẽ tiếp tục?”

Dương Lệ nghe thấy lời của Lâm Hàn, nhất thời có hơi bất ngờ.

Hợp tác lần này giữa quỹ đầu tư Nhân Phàm và vùng Bắc Đông, Dương Lệ và quỹ đầu tư Nhân Phàm đều cực kỳ hy vọng có thể thành công. Dù sao có thể mang lại sự phát triển và lợi ích rất tốt cho sản nghiệp của vùng Bắc Đông, quỹ đầu tư Nhân Phàm và rất nhiều sản nghiệp của vùng Hoa Bắc.

Chỉ là khoảng thời gian trước đã xảy ra chuyện kia, thế nhưng Tạ Kiến An lại ở sau lưng họ muốn làm ăn phi pháp, sau này mới phải chấm dứt.

Suy cho cùng lợi nhuận dù lớn bao nhiêu, chỉ cần dính đến làm ăn phi pháp cũng đã vi phạm đến nguyên tắc của quỹ đầu tư Nhân Phàm, không thể tiếp tục được.

Cũng vì vậy, thời gian này Dương Lệ cũng khá nhàn dỗi, đồng thời cô cũng có chút băn khoăn, lo lắng hạng mục lần này với sản nghiệp của vùng Bắc Đông sẽ bị phá hỏng từ đây.

Lúc này, Lâm Hàn cũng chắc chắn đáp lại: “Không sai, mấy ngày nay lại tiếp tục hợp tác. Anh liên hệ với Tôn Minh, sau đó có thể bắt đầu chuẩn bị, cứ tiến hành hợp tác dựa trên kế hoạch trước đó quỹ đầu tư Nhân Phàm lập ra”.

Mặc dù thế lực Vùng Xám bên Bắc Đông này còn chưa thu phục thành công, vẫn cần có thời gian nhất định, nhưng Lâm Hàn tin tưởng với sức mạnh tuyệt đối này của cao thủ nhà họ Lâm, nhất định có thể thu phục thuận lợi.

Mà hợp tác giữa vùng Bắc Đông và quỹ đầu tư Nhân Phàm đương nhiên phải nhanh chóng khôi phục, tiếp tục mới tốt. Dù sao mấy thứ này đều là làm ăn chân chính, cũng mang lại lợi nhuận tốt cho bên Đông Bắc này, đến lúc đó có thể khiến các thế lực Vùng Xám Bắc Đông yên tâm.

Dương Lệ nghe thấy lời xác nhận của Lâm Hàn, trong lòng bỗng chốc thở phào.

Trước đó Dương Lệ đã biết quỹ đầu tư Nhân Phàm thuộc sở hữu của Lâm Hàn, mà chuyện anh đi vùng Bắc Đông xử lý lần này cũng là chuyện liên quan đến Tạ Kiến An.

Bây giờ Lâm Hàn đã nói như vậy thì hiển nhiên chính là sự thật.

Nhất thời trong lòng Dương Lệ có chút vui mừng, dù sao có thể tiếp tục hợp tác này đều có lợi ích rất lớn đối với hai bên. Nhưng mặt khác, Dương Lệ cũng có phần áp lực.

Suy cho cùng quy mô lần hợp tác này cũng không nhỏ, mặc dù phần lớn mọi việc đều để người dưới quyền làm, nhưng Dương Lệ cũng cần phải điều phối tình hình cùng. Làm tốt mọi mặt, đối với Dương Lệ mà nói, chắc chắn là một loại áp lực, không thể thoải mái chẳng cần quản gì như mấy ngày này.

Nhưng đồng thời trong lòng Dương Lệ cũng yên tầm, dù sao nói như vậy, chuyện bên Lâm Hàn xem ra tương đối thuận lợi, nếu không thì cũng không thể tiếp tục hợp tác, chỉ làm ăn chân chính.

“Xem ra em lại bận rồi”, Dương Lệ cười nói.

Sau đó, Lâm Hàn và Dương Lệ lại nói chuyện một lúc lâu rồi mới kết thúc cuộc gọi, dù sao thì hạng mục hợp tác này phải tiếp tục, Dương Lệ cũng dự định ngày mai đi đến quỹ đầu tư Nhân Phàm bắt đầu chuẩn bị, sắp bận rộn tiếp rồi.

Phía Lâm Hàn bên này chỉ cần sắp xếp lại vài việc rồi cũng được quay về thành phố Đông Hải.

Sau khi kết thúc cuộc gọi, Lâm Hàn cũng đi nghỉ ngơi, trong lòng cũng có phần chờ mong chuyện bên La Quốc kia liệu có thuận lợi không. Dù sao nếu có thể thành công tiếp nhận mấy công xưởng máy móc hạng nặng thì sẽ là một phát triển lớn đối với nhà họ Lâm.

Hiện nay đối với quái vật lớn nhà họ Lâm mà nói đã có rất ít chuyện gì có thể ảnh hưởng đến họ, mà mấy công xưởng máy móc hạng nặng này chắc chắn là một trong số ít những điều đó.

Lúc này, đêm đã khuya, trong sân ở thành phố Phụng Thiên thuộc vùng Đông Bắc.

Nơi này là nhà họ Điền thuộc thế lực nổi tiếng Vùng Xám Bắc Đông.

Hiện giờ trong đại sảnh, tất cả quản sự của nhà họ Điền đều có mặt, còn có mấy ông chủ khác của thế lực Vùng Xám đang ở đây bàn bạc chuyện quan trọng.

Những người này đại diện cho thế lực Vùng Xám, hôm nay đến chi viện nhà họ An, kết quả bị thuộc hạ của Lâm Hàn dạy bảo lại quay về.

Người của mấy thế lực vừa biết được chuyện này, phản ứng đầu tiên là không tin bên phía Lâm Hàn lại có nhiều cao thủ như vậy. Hơn ba trăm cao thủ được đào tạo bài bản, đây là lực lượng bọn không dám tưởng tượng.

Nhưng sau đó mấy thế lực Vùng Xám này phái thuộc hạ lén đến nhà họ An nghe ngóng tình hình, lại thêm mấy cao thủ này khi trở về đều nói giống nhau, các thế lực Vùng Xám mới dần dần tin sự thật này. Sau đó họ cũng tập hợp lại bàn bạc.

“Tên Lâm Hàn chỉ cho chúng ta hai mươi tư tiếng, chúng ta phải mau chóng bàn bạc xong, thỏa hiệp nghe theo hay là phản kháng”, ông chủ của nhà họ Điền nói có chút gấp gáp lại bất đắc dĩ.

Thông thường mà nói, nhà họ Điền bọn học cũng là thế lực Vùng Xám có máu mặt ở Bắc Đông. Cho dù Trương Thiên Sơn ở đây, mặc dù họ phải nghe theo lệnh của ông ta, nhưng thực tế Trương Thiên Sơn cũng không dám hạ mệnh lệnh quá đáng đối với họ, cũng cho nhà họ Điền vài phần mặt mũi.

Nhưng tình hình lần này rõ ràng không giống nhau, đại bàng vùng núi Bắc Đông tiếp theo Trương Thiên Sơn chỉ định, căn bản không muốn chỉ là nắm trùm vùng Bắc Đông, mà là trực tiếp muốn làm đại ca của thế lực Vùng Xám Bắc Đông.

Hơn nữa cái tên Lâm Hàn này còn không hề cho bọn họ chút mặt mũi nào, cũng không để bọn họ có đường lùi, trực tiếp yêu cầu trong vòng hai mươi tư tiếng bọn họ phải tới cửa bày tỏ tuân theo, nếu không sẽ cứng rắn.

Hết lần này đến lần khác, tên Lâm Hàn đó thực sự có thực lực này, hơn ba trăm cao thủ được đào tạo bài bản hoàn toàn có thể nghiền nát lực lượng các thế lực Vùng Xám Bắc Đông liên kết lại, khiến các thế lực Vùng Xám đang ở trong nhà họ Điền không còn cách nào.

“Thật là quá đáng, đây là không cho chúng ta mặt mũi rồi. Nếu tôi nói, thế lực Vùng Xám Bắc Đông còn lại mau chóng kết hợp lại với nhau, chẳng lẽ vẫn sợ tên Lâm Hàn này?”

“Trương Thiên Sơn mới chỉ định Lâm Hàn này trở thành ông trùm mới của vùng Bắc Đông, chứ không có bảo Lâm Hàn trở thành đại ca của thế lực Vùng Xám Bắc Đông chúng ta. Cái thằng đó còn là người ngoài, quả thật là có phần được đằng chân lên đằng đầu”.

“Tôi không tin tất cả thế lực Vùng Xám Bắc Đông kết hợp lại vẫn không thể đối phó nổi người của Lâm Hàn?”

Mấy ông chủ của thế lực Vùng Xám sôi nổi bày tỏ thái độ, họ cực kỳ phản đối hành vi phản cảm bây giờ của Lâm Hàn. Họ đều muốn phản đối.

Một đại ca khác của thế lực Vùng Xám ở bên cạnh, sắc mặt lại có hơi ngưng lại, ông ta mở miệng nói: “Các vị, mọi người phải nghĩ cho kĩ vào. Trước tiên không nói chúng ta có thể thành cô kết hợp thế lực Vùng Xám Bắc Đông lại được hay không. Cho dù là như vậy cũng chưa chắc có thể đối phó lại với người dưới quyền của Lâm Hàn. Hơn nữa, mọi người có thấy chúng ta sẽ kết hợp các thế lực Vùng Xám Bắc Đông lại được sao? Giống như nhà họ An còn không phải thỏa hiệp thuận theo trong chớp mắt ư? Bây giờ cái rắm cũng không dám thả, tiếng cũng không dám kêu. Tôi dám nói thế lực Vùng Xám Bắc Đông phần lớn sẽ như vậy!”

Lời người này vừa dứt, sắc mặt mấy người phụ trách thế lực Vùng Xám Bắc Đông có chút ngây ra tại chỗ, ngay cả mấy người trước đó nói muốn phản đối Lâm Hàn, lúc này cũng không dám nói nữa.

Rõ ràng người này nói không sai, cho dù có thể kết hợp tất cả thế lực Vùng Xám Bắc Đông lại cũng chưa chắc đối phó được với Lâm Hàn, huống hồ trên thực tế không thể kết hợp thành công tất cả thế lực Vùng Xám Bắc Đông.
Chương 795: Khép nép

"Vậy chúng ta chỉ có thể thỏa hiệp, coi một người ngoài như Lâm Hàn là đại ca của toàn bộ thế lực vùng xám ở Bắc Đông ư? Đây quả thật là vô cùng nhục nhã!"

Trong đại sảnh, một tên phụ trách của thế lực nào đó gằn giọng nói.

Mấy tên phụ trách còn lại nhìn nhau, lẽ nào bọn họ không tức ư?

Nhưng mà, có tức thì có cách nào đâu?

Ở trước mặt thực lực áp đảo, ngoài bó tay ra thì bọn họ còn có thể làm gì nữa đây.

Không thỏa hiệp, rất có khả năng chờ đợi bọn họ chính là quả đắng, là sự diệt vong. Còn thỏa hiệp, mặc dù tủi nhục, nhưng ít ra có thể giữ được lực lượng cốt lõi, đợi ngày báo thù.

Ông chủ Điền nhìn vài tên phụ trách các thế lực vùng xám đang có mặt ở đây, cũng hiểu được ý của họ. Hiển nhiên, đã chẳng có mấy ai muốn chống cự. Ở trước mặt sức mạnh áp đảo, ngoài thỏa hiệp ra thì còn cách nào nữa chứ. Lúc này, ngay cả vài tên phụ trách ban nãy nói năng hùng hồn tuyên bố chống lại Lâm Hàn, cũng im lặng cúi đầu, không dám nói gì.

Thấy kết quả ấy, ông chủ Điền có chút bất lực, nhưng cũng đành phải chấp nhận sự thật.

"Mọi người à, tôi thấy hay chúng ta cứ thỏa hiệp hết đi. Để xem Lâm Hàn kia muốn làm gì, nếu cậu ta mà quá đáng quá thì chúng ta liên hợp lại phản kích, dù có chết, có bị xóa sổ cũng phải khiến cậu ta lột một lớp da, nếm mùi đau khổ!", ông chủ Điền nói.

Vài tên phụ trách các thế lực khác nhìn nhau, cuối cùng đều dồng ý, chỉ đành thế chứ biết sao giờ.

Sau đó, bọn họ nhanh chóng lên kế hoạch. Đầu tiên cứ cúi đầu trước Lâm Hàn, nghe theo anh, coi anh là đại ca của toàn bộ thế lực vùng xám ở Bắc Đông đã rồi tính tiếp. Để xem thái độ của Lâm Hàn như thế nào.

Kế đó, vài tên phụ trách các thế lực đều thở dài đầy bất lực, ai về nhà nấy.

Ban đầu, thấy Trương Thiên Sơn bị hại, bọn họ còn nghĩ có thể tự lập thế lực riêng, đứng ngang hàng với ông ta. Ai ngờ, chẳng những không thoát khỏi cái bóng ma Đại bàng núi, mà còn trở thành đàn em của người khác, thân phận trái lại còn rớt xuống một bậc.

Sáng sớm hôm sau, vài tên phụ trách các thế lực tập hợp cao thủ nhà mình lại, rồi xuất phát đi trang viên.

Lúc này đây, nhiều cao thủ như thế tụ tập lại hành động cũng không phải đi đối phó ai, mà là đi cúi đầu thỏa hiệp với Lâm Hàn.

Sau khi các cao thủ mỗi thế lực biết được kế hoạch của cấp trên, dù bất lực, nhưng lại chẳng có cách nào. Dẫu sao, phần lớn trong số họ cũng trải qua chuyện ngày hôm qua, biết được sự lợi hại và số lượng hết sức đáng sợ của đàn em Lâm Hàn. Đó không phải là người mà họ có thể chống cự, ngoài cúi đầu vâng lời ra thì còn cách gì nữa chứ.

Chẳng bao lâu sau, những cao thủ của vài thế lực kia đã đi đến trước cổng trang viên.

Bên trong trang viên đã được đám người Ngô Xuyên bố trí phòng thủ nghiêm ngặt, nên đều phát hiện ra bọn họ từ sớm.

Đám Ngô Xuyên không biết những người kia đến làm gì, thấy nhiều người trông giống như cao thủ như vậy, lập tức liên lạc với Lâm Phong.

Lâm Phong nhận được tin, tức thì cử toàn bộ cao thủ nhà họ Lâm ra chuẩn bị chiến đấu, sau đó cho người đi thông báo với Lâm Hàn, để anh ra giải quyết chuyện này.

Những cao thủ của vài thế lực kia vừa tới, xung quanh bỗng xuất hiện vô số cao thủ bao vây lấy bọn họ.

Bọn họ vừa nhìn, sắc mặt lập tức thay đổi.

Trước đó, bọn họ được biết Lâm Hàn đã cử 300 cao thủ đi thu phục nhà họ An, giờ xem ra, số lượng kia cũng không phải là toàn bộ lực lượng của Lâm Hàn.

Hiện tại, có vẻ tất cả những người đang bao vây bọn họ đều là cao thủ, hơn nữa còn cực kỳ đông, có khoảng gần 500 người.

Suy cho cùng, riêng cao thủ nhà họ Lâm đã hơn 400 người, cộng thêm những cao thủ do La Võ, Uông Nghĩa và Ngô Xuyên dẫn đến, tất nhiên sẽ là một con số vô cùng đáng sợ.

Ông chủ Điền thấy thế, vội vàng bước tới nói: "Đừng hiểu lầm, đừng hiểu lầm. Chúng tôi tới là để đầu quân cho Lâm Hàn chứ không có ý gì khác!"

Mấy tên phụ trách các thế lực còn lại cũng tiến lên giải thích, tỏ vẻ đến để đầu quân chứ không phải định chống cự, tổ chức đánh trả.

Mấy tên kia sợ đám Lâm Phong hiểu lầm sẽ ra tay diệt bọn họ.

Dù sao, toàn bộ cao thủ của mấy thế lực họ cộng lại cũng chỉ có mấy chục người mà thôi, nhưng bên đối phương lại hơn họ gấp mấy chục lần.

Hơn nữa, theo lời của mấy tên cấp dưới, đàn em của Lâm Hàn đều là cao thủ, vả lại ai cũng mạnh hơn bọn họ.

Một lực lượng kinh khủng như thế, nếu bởi vì hiểu lầm mà ra tay với họ thì bọn họ còn có đường sống sao? Đừng nói chống cự, ngay cả trốn cũng không trốn nổi nữa là.

Sau đó, vài tên phụ trách kia cũng cảm thấy may mắn không thôi, may mà tối qua quyết định đầu quân chứ không chống cự. Nếu chống cự, e rằng bọn họ sẽ chết là cái chắc. Ai mà ngờ 300 cao thủ kia vẫn chưa phải là toàn bộ sức mạnh của Lâm Hàn, trái lại còn nhiều hơn thế kia chứ.

Lúc này, cái suy nghĩ chống cự đã bị vài tên phụ trách kia vứt ra khỏi đầu. Ở trước mặt sức mạnh áp đảo, bọn họ không tin mình còn có cơ hội để mà phản kháng được nữa.

Lúc trước, bọn họ chỉ tính tạm thời nghe theo anh mà thôi. Nếu cách làm việc của Lâm Hàn khiến họ không hài lòng thì sẽ quay đầu lật đổ anh. Nhưng giờ xem ra, bất kể Lâm Hàn làm gì thì bọn họ cũng chẳng thể chống cự được. Dù sao, chống cự đồng nghĩa với diệt vong.

Đám Lâm Phong nghe mấy tên kia giải thích nhưng lại chẳng nhúc nhích mảy may, chỉ bảo cấp dưới không cần ra tay, đợi Lâm Hàn đến giải quyết.

Vài tên phụ trách thấy đám cao thủ của Lâm Hàn không rời đi, cũng chẳng dám nói gì, chỉ có thể co mình lại, cố gắng không xảy ra tranh chấp với họ.

Chẳng mấy chốc, Lâm Hàn đã nhận được thông báo, đi tới.

La Võ và Uông Nghĩa cũng nhận được tin chạy tới.

Hai người vốn là cấp dưới của Trương Thiên Sơn, nên đều biết mấy thế lực kia. Cả hai thấy bọn họ dẫn người đến thì cũng hơi kinh ngạc.

Vài tên phụ trách vừa thấy La Võ và Uông Nghĩa đến thì giống như nhìn thấy cứu tinh.

"Anh La, anh Uông, chúng tôi là tới đầu quân, hai anh mau nói một tiếp giúp chúng tôi đi, đừng để họ hiểu lầm!"

"Đúng vậy, chúng tôi tới để đầu quân chứ không có ý chống trả, mọi người tuyệt đối đừng hiểu lầm nhé!"

"Mau giúp giúp chúng tôi với!"

Vài tên phụ trách vội vàng la lên, giọng điệu giống như là đang van xin.

La Võ và Uông Nghĩa nghe họ ăn nói khép nép như thế, không khỏi lộ ra vẻ mặt kỳ lạ. Lúc trước, tuy vài tên phụ trách kia cũng khá khách sáo với Trương Thiên Sơn và hai người họ, nhưng lại không hạ mình như bây giờ.

Có điều, cả hai cũng biết những điều ấy đều bởi vì Lâm Hàn và số đông cao thủ của anh.

Uông Nghĩa cười, chỉ Lâm Hàn đứng cạnh, nói với mấy tên phụ trách các thế lực kia: "Đây là cậu Lâm, mấy người muốn giải thích gì thì nói với cậu ấy đi!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Ẩn Long Ở Rể
  • Chấp Niệm Thành Ma
Chương 96-100
Rể sang đến nhà
  • Cố Tiểu Tam
Chương 1-5
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom